Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân
Chương 30
Lái xe nhanh chóng đến công ti, vừa bước ra khỏi thang máy , Tề Hạo đã thấy rất nhiều người đứng trước cửa phòng tổng giám đốc :
- " Đã xảy ra chuyện gì , các người mau nói rõ ràng cho tôi "
Đám nhân viên nhìn thấy bộ dáng tức giận của Tề Hạo , ai nấy đều run rẩy không nói được gì , chỉ có trưởng phòng sáng tạo dũng cảm đứng ra báo cáo :
- " Mẫu thiết kế mới nhất của chúng ta bị rò rỉ thông tin ra ngoài thưa tổng giám đốc , bản thiết kế đó hôm qua vừa được chuyển đến phòng ngài , chúng tôi nghi ngờ có người đã tiết lộ bản thiết kế ra ngoài "
Tề Hạo nhíu mày , người bị nghi ngờ trong lòng bọn họ dĩ nhiên là Tình Tuyết
- " Tôi thấy chắc chắn là Phong Tình Tuyết làm , ngoài cô ta còn ai có thể lấy tài liệu trong phòng tổng giám đốc chứ "
Lan Như Ý từ ngoài bước vào nói
- " Xử lí như thế nào là quyết định của tôi , lo cho tốt phận sự của mình đi , Lan thư kí "
Ánh mắt rét lạnh của Tề Hạo chiếu lên người Lan Như Ý khiến cô ta ngay lập tức ngậm miệng, trong lòng vừa sợ hãi vừa không cam lòng. Tiện nhân kia dựa vào cái gì mà khiến Tề Hạo tin tưởng như vậy , kế hoạch lần này không thể nào thất bại .
Trở về phòng tổng giám đốc , Tề Hạo lập tức gọi điện cho Tư Đồ Tuyệt :
- " Alo , đại ca à , anh gọi cho em làm gì vậy? Em đang đi nghỉ tuần trăng mật đó , thiệt tình!"
- " Mau điều thám tử giỏi nhất của cậu cho anh , đừng thắc mắc , tút....tút"
- " Đại ca....hừ , người đâu mà không biết lí lẽ "
Tô Điềm Nhi bước ra khỏi phòng tắm , thấy chồng yêu đang cầm điện thoại lẩm bẩm thì tiến đến vòng tay qua eo anh :
- " Có chuyện gì vậy ông xã ai chọc anh sinh khí sao ?"
Tư Đồ Tuyệt quay lại ôm lấy Điềm Nhi , hít nhẹ một ý hương thơm trên người cô :
- " Không có gì đâu bà xã , em không cần bận tâm những chuyện đó chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt là được rồi, em đang mang bầu mà "
- " Nhiều lúc em tự hỏi anh là yêu em hay yêu con của em đó , lúc nào cũng bắt người ta hết ăn lại ngủ , em sắp biến thành heo mẹ rồi "
- " Anh tất nhiên là yêu bà xã rồi , dù em có mập thêm một chút nữa cũng không sao "
- " Hừ , chỉ giỏi dẻo miệng "
Không nói lại Tư Đồ Tuyệt , Điềm Nhi chỉ có thể quay mặt bỏ đi không thèm tranh luận với anh .
- " Tổng giám đốc , ở đại sảnh có một vị tiên sinh nói rằng là người của Tư Đồ tiên sinh phái đến muốn gặp ngài "
- " Cho anh ta vào phòng tôi "
- " Vâng"
Nhận được điện thoại từ quầy lễ tân Tề Hạo thần sắc không đổi , tiếp tục xử lí tài liệu . Cửa phòng phòng giám đốc mở ra , một người đàn ông còn khá trẻ bước vào :
- " Tề tổng , tôi là Triệu Thành Đông , thám tử được Tư tổng phái tới "
Tề Hạo âm thầm đánh giác người trước mặt , động tác bình ổn , nhanh chóng , ánh mắt lạnh lùng , sắc bén , quả nhiên là một thám tử xuất sắc :
- " Tôi muốn anh điều tra người đã tiết lộ thông tin của công ti ra ngoài , có kết quả càng sớm càng tốt "
- " Ngài có nghi ngờ ai không ?"
- " Lan Như Ý , nên để mắt đến hành động gần đây của cô ta "
- " Được, tôi đã biết khi nào có tin tức , tôi lập tức báo cho ngài " .
Triệu Thành Đông vừa đi khỏi , Tề Hạo lại một lần nữa rơi vào trầm tĩnh , ngày hôm qua , Tình Tuyết ở với ai , làm gì anh là người rõ hơn ai hết ( ăn người ta không còn lấy một mẩu bảo sao không biết) nhưng nếu công khai mối quan hệ của họ chắc chắn Tình Tuyết sẽ bị mọi người dị nghị.
Vậy nên chỉ có thể diều tra chân tướng sự việc do ai giở trò .
Trong khi đó , nhân vật bị tình nghi của chúng lại đang thoải mái ngồi ở nhà , xem ti vi , bọc nho ăn , hiếm khi Tề Hạo nhân từ cho cô nghỉ phép , nhất định phải hưởng thụ thật tốt.
Tình Tuyết vừa ăn vừa nghĩ đến bộ dáng tinh thần phấn chấn của ai đó liền rùng mình , rõ ràng người mất nhiều sức nhất không phải là cô , tại sao đến cuối cùng , tên kia thì khỏe hơn trâu bước ra khỏi phòng , cô thì toàn thân rã rời , nhúc nhích cũng không nổi .
Vừa nhắc đến Tào Tháo ,Tào Tháo đã đứng ngay trước cửa , nhìn thấy Tình Tuyết bộ dạng lười biếng, nằm cuộn tròn trên ghế sô pha , bao nhiêu mệt mỏi của Tề Hạo liền bay hết , anh bước đến ôm cô vào lòng , hôn nhẹ lên môi cô :
- " Anh làm gì vậy , lỡ ai nhìn thấy thì sao ?"
- " Mọi người cũng đã biết hết rồi , em còn ngại ngùng như vậy "
Không để ý coi gái nhỏ kháng cự , Tề Hạo vẫn như cũ ôm chặt lấy cô , chuyện ở công ti chắc chắn nên xử lí xong trước khi cô biết , vì cô anh tình nguyện tự mình giải quyết tất cả , cô chỉ cần vui vẻ hạnh phúc ở bên cạnh anh là tốt rồi .
Thấy có điều gì đó khác thường , Tình Tuyết lo lắng hỏi Tề Hạo :
- " Ở công ti xảy ra vấn đề gì phải không anh , em thấy anh có vẻ mệt mỏi ?"
- " Anh mệt là vì nhớ em đó , tối nay em định bù đắp cho anh thế nào đây ?"
Nghe được lời nói mờ ám kia , mặt cô gái nào đó lại đỏ lên , đẩy nhẹ anh ra , cô chu môi oán trách :
- " Em là thành thật quan tâm anh , anh lại liên tưởng đến chuyện không đứng đắn , từ khi nào anh trở nên háo sắc như vậy hả ?"
- " Chỉ háo sắc với em "
Tề Hạo nói xong liền hôn trụ cái miệng nhỏ đang chu lên , cứ thế dây dưa đến khi Tình Tuyết thiếu dưỡng khí mới buông cô ra , nếu để mẹ nhìn thấy chắn chắn sẽ gả cô đi ngay lập tức. Điện thoại của Tề Hạo rung lên , nhìn dãy số hiện trong màn hình , Tề Hạo liền buông Tình Tuyết ra nói anh đi nghe điện thoại rồi đi vào thư phòng :
- " Điều tra thế nào ?"
- " Camera đã bị phá hủy nhưng vẫn có thể phục hồi lại một chú dữ liệu , ngoài ra tôi theo dõi Lan Như Ý phát hiện cô ta chuyển một số tiền lớn "
- " Tiếp tục điều tra xem số tiền kia được chuyển cho ai "
- " Vâng thưa ngài"
Xem ra tốc độ điều tra thông tin rất nhanh , chỉ cần tra ra kẻ đứng sau là ai , anh nhất định sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết .
Sáng hôm sau , Lan Như Ý lại mặc một bộ đồ sexy đi làm , vào thang máy , cô ta lại nghe thấy tiếng bàn tán soi mói của những người khác :
- " Nhìn gì mà nhìn , tôi ăn mặc thế nào không tới lượt mấy người quản , đúng là một lũ ăn no dửng mỡ "
Trừng mắt , quát tháo nhưng người xung quanh , khuôn mặt xinh đẹp của Lan Như Ý lúc này vặn vẹo vô cùng dữ tợn :
- " Xinh đẹp vậy mà sao mất lịch sự thế không biết , cô ta nghĩ mình là thư kí của tổng giám đốc thì oai lắm chắc "
- " Đúng đó , nhìn Phong thư kí xem , vừa xinh đẹp hơn gấp vạn lần vừa dịu dàng , thảo nào chiếm được cảm tình của mọi người , không giống cái con người nào đó chỉ biết đi mê hoặc đàn ông "
Những nhân viên trong thang máy vốn đã không vừa mắt Lan Như Ý , liền không thương tiếc mắng lại :
- " Cô.....các người được lắm cứ chờ đó mà nhìn Phong Tình Tuyết bị sa thải đi , hừ "
Cũng có ngày tôi sẽ đuổi việc mấy người.
Nói rồi cô ta lại uốn éo ra khỏi thang máy , đến bàn làm việc lại thấy Tình Tuyết đứng trước máy pha cà phê :
- " Cô còn dám đến công ti hay sao , đúng là vô liêm xỉ không biết xấu hổ"
Tình Tuyết mặc dù được Tề Hạo cho nghỉ phép nhưng ở nhà nhàm chán quá mức nên cô lén anh đến làm việc , ai ngờ vừa dịnh đem một cốc cà phê vảo phòng cho anh đã bị Lan Như Ý chặn trước mặt sỉ nhục:
-" Cô ăn nói cho lịch sự một chút , tôi tại sao lại không dám đi làm cơ chứ "
- " Kẻ ăn cắp tài liệu công ti như cô không có tư cách ở đây lớn tiếng đâu , không phải cô đã đi làm nhân tình cho một lão già rồi đánh cắp tài liệu cho ông ta sao"
Cuộc to tiếng của hai người khiến rất nhiều nhân viên chú ý :
- " Hai cô vào phòng tổng giám đốc giải quyết , còn mấy người trở về làm việc cho tôi , tôi không phải trả lương để các người đi lo chuyện bao đồng "
Tề Hạo vừa đến công ti đã chứng kiến cảnh cô gái nhỏ bị người khác ức hiếp khiến anh tức giận không thôi . Trong phòng tổng giám đốc lúc này không khí đã xuống tới âm độ , Tề Hạo nhìn lướt qua Lan Như Ý rồi dừng lại trên người Tình Tuyết, anh đã thay cô giải quyết rắc rối vậy mà cô gái đáng giận này lại tự ý đến công ti , buổi tối nhất định phải khiến cô không thể xuống giường được :
- " Lan thư kí , cô có biết kẻ bán thông tin của công ti sẽ bị như thế nào không ?"
Giọng nói của Tề Hạo không nặng không nặng không nhẹ khiến không ai biết hiện tại anh đang vui hay đang giận , nhưng lại khiến người bị xướng tên có chút chột dạ :
- " Sẽ bị đuổi khỏi công ti, thưa tổng giám đốc"
- " Tôi lại thấy nếu chỉ như vậy thì quá đơn giản , theo cô nếu như khiến kẻ đó tan cửa nát nhà , bồi thường tất cả tổn thất cho công ti thì sẽ như thế nào ?"
- " Việc đó ...ý của ngài cũng rất hay thưa ngài"
- " Tốt , rất tốt "
Tề Hạo vừa dứt lời , Triệu Thành Đông đứng bên cạnh đã ném một xấp tài liệu và một cuộn băng ghi âm trước mặt cô ta : "
- Đây là tài liệu về số tiền cô đã chuyển cho kẻ có tên là Phùng Lâm kia , hắn ta đã khai hết ở sở cảnh sát rồi , cô còn gì muốn nói không ?"
Run run cầm tư liệu trong tay , Lan Như Ý vẫn không thể tin được kế hoạch của mình lại có sơ hở :
- " Không .....không phải tôi làm ....tổng giám đốc chính là Phong Tình Tuyết , là cô ta đã hãm gại tôi, tôi còn có chứng cứ cô ta vào khách sạn cùng một người đàn ông có máu mặt trong giới kinh doanh , nhất định là tôi đã bị gài bẫy , xin ngài hãy tin tôi "
Cô ta vừa khóc lóc vừa lôi trong túi xách ra một xấp hình chụp Tình Tuyết và ngài David đang chào hỏi xã giao ( tức là hôn nhẹ vào má khi gặp mặt ý ) rồi bước vào khách sạn tìm Tề Hạo:
- " Cô dám cho người theo dõi tôi , lại còn muốn vu oam hãm hại tôi , Lan Như Ý , cô thật độc ác. Đúng là vô liêm sỉ "
Tình Tuyết trợn mắt nhìn những tấm hình trong tay , nếu không phải hôm đó người đi cùng cô là Tề Hạo thì chắc chắn anh đã nổi cơn ghen rồi .
Không giống như Lan Như Ý tưởng tượng biểu hiện của Tề Hạo vô cùng bình thản , anh cầm những tấm hình nhẹ nhàng xé nát :
- " Những thứ này đối với tôi chẳng có ý nghĩ gì cả , tôi sẽ không tin cô đâu , Lan thư kí "
Biết không thể lai chuyển được tình huống hiện tại , Lan Như Ý chỉ có thể oán hân nhìn Tề Hạo :
- " Tại sao lại tin cô ta , anh bị mê hoặc rồi sao ?"
- " Không sai tôi chính là tin cô ấy vô điều kiện , cô nghĩ sao nếu biết người đi đặt phòng khách sạn đó chính là tôi "
Lan Như Ý trợn tròn mắt không thể tin điều mình vừa nghe thấy :
- " Anh....cô ta .....hai người , lẽ nào...."
- " Bây giờ cô đã biết được điều nên biết rồi tự cút ra khỏi công ti cho tôi , tổn thất lần này tôi phải chịu , sẽ tính hết lên đầu cha cô , tiễn khách "
Lan Như Ý cứ như vậy bị lôi ra ngoài ,thì ra sơ hở trong kế hoạch của cô ta chính là tình yêu đến vô pháp vô thiên của Tề Hạo dành cho Tình Tuyết , dù có xảy ra chuyện gì anh cũng tuyệt đối tin tưởng. Bởi anh đã rút ra được kinh niệm từ mười mấy năm về trước: " Đã yêu thì phải hoàn toàn tin tưởng"
- " Đã xảy ra chuyện gì , các người mau nói rõ ràng cho tôi "
Đám nhân viên nhìn thấy bộ dáng tức giận của Tề Hạo , ai nấy đều run rẩy không nói được gì , chỉ có trưởng phòng sáng tạo dũng cảm đứng ra báo cáo :
- " Mẫu thiết kế mới nhất của chúng ta bị rò rỉ thông tin ra ngoài thưa tổng giám đốc , bản thiết kế đó hôm qua vừa được chuyển đến phòng ngài , chúng tôi nghi ngờ có người đã tiết lộ bản thiết kế ra ngoài "
Tề Hạo nhíu mày , người bị nghi ngờ trong lòng bọn họ dĩ nhiên là Tình Tuyết
- " Tôi thấy chắc chắn là Phong Tình Tuyết làm , ngoài cô ta còn ai có thể lấy tài liệu trong phòng tổng giám đốc chứ "
Lan Như Ý từ ngoài bước vào nói
- " Xử lí như thế nào là quyết định của tôi , lo cho tốt phận sự của mình đi , Lan thư kí "
Ánh mắt rét lạnh của Tề Hạo chiếu lên người Lan Như Ý khiến cô ta ngay lập tức ngậm miệng, trong lòng vừa sợ hãi vừa không cam lòng. Tiện nhân kia dựa vào cái gì mà khiến Tề Hạo tin tưởng như vậy , kế hoạch lần này không thể nào thất bại .
Trở về phòng tổng giám đốc , Tề Hạo lập tức gọi điện cho Tư Đồ Tuyệt :
- " Alo , đại ca à , anh gọi cho em làm gì vậy? Em đang đi nghỉ tuần trăng mật đó , thiệt tình!"
- " Mau điều thám tử giỏi nhất của cậu cho anh , đừng thắc mắc , tút....tút"
- " Đại ca....hừ , người đâu mà không biết lí lẽ "
Tô Điềm Nhi bước ra khỏi phòng tắm , thấy chồng yêu đang cầm điện thoại lẩm bẩm thì tiến đến vòng tay qua eo anh :
- " Có chuyện gì vậy ông xã ai chọc anh sinh khí sao ?"
Tư Đồ Tuyệt quay lại ôm lấy Điềm Nhi , hít nhẹ một ý hương thơm trên người cô :
- " Không có gì đâu bà xã , em không cần bận tâm những chuyện đó chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt là được rồi, em đang mang bầu mà "
- " Nhiều lúc em tự hỏi anh là yêu em hay yêu con của em đó , lúc nào cũng bắt người ta hết ăn lại ngủ , em sắp biến thành heo mẹ rồi "
- " Anh tất nhiên là yêu bà xã rồi , dù em có mập thêm một chút nữa cũng không sao "
- " Hừ , chỉ giỏi dẻo miệng "
Không nói lại Tư Đồ Tuyệt , Điềm Nhi chỉ có thể quay mặt bỏ đi không thèm tranh luận với anh .
- " Tổng giám đốc , ở đại sảnh có một vị tiên sinh nói rằng là người của Tư Đồ tiên sinh phái đến muốn gặp ngài "
- " Cho anh ta vào phòng tôi "
- " Vâng"
Nhận được điện thoại từ quầy lễ tân Tề Hạo thần sắc không đổi , tiếp tục xử lí tài liệu . Cửa phòng phòng giám đốc mở ra , một người đàn ông còn khá trẻ bước vào :
- " Tề tổng , tôi là Triệu Thành Đông , thám tử được Tư tổng phái tới "
Tề Hạo âm thầm đánh giác người trước mặt , động tác bình ổn , nhanh chóng , ánh mắt lạnh lùng , sắc bén , quả nhiên là một thám tử xuất sắc :
- " Tôi muốn anh điều tra người đã tiết lộ thông tin của công ti ra ngoài , có kết quả càng sớm càng tốt "
- " Ngài có nghi ngờ ai không ?"
- " Lan Như Ý , nên để mắt đến hành động gần đây của cô ta "
- " Được, tôi đã biết khi nào có tin tức , tôi lập tức báo cho ngài " .
Triệu Thành Đông vừa đi khỏi , Tề Hạo lại một lần nữa rơi vào trầm tĩnh , ngày hôm qua , Tình Tuyết ở với ai , làm gì anh là người rõ hơn ai hết ( ăn người ta không còn lấy một mẩu bảo sao không biết) nhưng nếu công khai mối quan hệ của họ chắc chắn Tình Tuyết sẽ bị mọi người dị nghị.
Vậy nên chỉ có thể diều tra chân tướng sự việc do ai giở trò .
Trong khi đó , nhân vật bị tình nghi của chúng lại đang thoải mái ngồi ở nhà , xem ti vi , bọc nho ăn , hiếm khi Tề Hạo nhân từ cho cô nghỉ phép , nhất định phải hưởng thụ thật tốt.
Tình Tuyết vừa ăn vừa nghĩ đến bộ dáng tinh thần phấn chấn của ai đó liền rùng mình , rõ ràng người mất nhiều sức nhất không phải là cô , tại sao đến cuối cùng , tên kia thì khỏe hơn trâu bước ra khỏi phòng , cô thì toàn thân rã rời , nhúc nhích cũng không nổi .
Vừa nhắc đến Tào Tháo ,Tào Tháo đã đứng ngay trước cửa , nhìn thấy Tình Tuyết bộ dạng lười biếng, nằm cuộn tròn trên ghế sô pha , bao nhiêu mệt mỏi của Tề Hạo liền bay hết , anh bước đến ôm cô vào lòng , hôn nhẹ lên môi cô :
- " Anh làm gì vậy , lỡ ai nhìn thấy thì sao ?"
- " Mọi người cũng đã biết hết rồi , em còn ngại ngùng như vậy "
Không để ý coi gái nhỏ kháng cự , Tề Hạo vẫn như cũ ôm chặt lấy cô , chuyện ở công ti chắc chắn nên xử lí xong trước khi cô biết , vì cô anh tình nguyện tự mình giải quyết tất cả , cô chỉ cần vui vẻ hạnh phúc ở bên cạnh anh là tốt rồi .
Thấy có điều gì đó khác thường , Tình Tuyết lo lắng hỏi Tề Hạo :
- " Ở công ti xảy ra vấn đề gì phải không anh , em thấy anh có vẻ mệt mỏi ?"
- " Anh mệt là vì nhớ em đó , tối nay em định bù đắp cho anh thế nào đây ?"
Nghe được lời nói mờ ám kia , mặt cô gái nào đó lại đỏ lên , đẩy nhẹ anh ra , cô chu môi oán trách :
- " Em là thành thật quan tâm anh , anh lại liên tưởng đến chuyện không đứng đắn , từ khi nào anh trở nên háo sắc như vậy hả ?"
- " Chỉ háo sắc với em "
Tề Hạo nói xong liền hôn trụ cái miệng nhỏ đang chu lên , cứ thế dây dưa đến khi Tình Tuyết thiếu dưỡng khí mới buông cô ra , nếu để mẹ nhìn thấy chắn chắn sẽ gả cô đi ngay lập tức. Điện thoại của Tề Hạo rung lên , nhìn dãy số hiện trong màn hình , Tề Hạo liền buông Tình Tuyết ra nói anh đi nghe điện thoại rồi đi vào thư phòng :
- " Điều tra thế nào ?"
- " Camera đã bị phá hủy nhưng vẫn có thể phục hồi lại một chú dữ liệu , ngoài ra tôi theo dõi Lan Như Ý phát hiện cô ta chuyển một số tiền lớn "
- " Tiếp tục điều tra xem số tiền kia được chuyển cho ai "
- " Vâng thưa ngài"
Xem ra tốc độ điều tra thông tin rất nhanh , chỉ cần tra ra kẻ đứng sau là ai , anh nhất định sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết .
Sáng hôm sau , Lan Như Ý lại mặc một bộ đồ sexy đi làm , vào thang máy , cô ta lại nghe thấy tiếng bàn tán soi mói của những người khác :
- " Nhìn gì mà nhìn , tôi ăn mặc thế nào không tới lượt mấy người quản , đúng là một lũ ăn no dửng mỡ "
Trừng mắt , quát tháo nhưng người xung quanh , khuôn mặt xinh đẹp của Lan Như Ý lúc này vặn vẹo vô cùng dữ tợn :
- " Xinh đẹp vậy mà sao mất lịch sự thế không biết , cô ta nghĩ mình là thư kí của tổng giám đốc thì oai lắm chắc "
- " Đúng đó , nhìn Phong thư kí xem , vừa xinh đẹp hơn gấp vạn lần vừa dịu dàng , thảo nào chiếm được cảm tình của mọi người , không giống cái con người nào đó chỉ biết đi mê hoặc đàn ông "
Những nhân viên trong thang máy vốn đã không vừa mắt Lan Như Ý , liền không thương tiếc mắng lại :
- " Cô.....các người được lắm cứ chờ đó mà nhìn Phong Tình Tuyết bị sa thải đi , hừ "
Cũng có ngày tôi sẽ đuổi việc mấy người.
Nói rồi cô ta lại uốn éo ra khỏi thang máy , đến bàn làm việc lại thấy Tình Tuyết đứng trước máy pha cà phê :
- " Cô còn dám đến công ti hay sao , đúng là vô liêm xỉ không biết xấu hổ"
Tình Tuyết mặc dù được Tề Hạo cho nghỉ phép nhưng ở nhà nhàm chán quá mức nên cô lén anh đến làm việc , ai ngờ vừa dịnh đem một cốc cà phê vảo phòng cho anh đã bị Lan Như Ý chặn trước mặt sỉ nhục:
-" Cô ăn nói cho lịch sự một chút , tôi tại sao lại không dám đi làm cơ chứ "
- " Kẻ ăn cắp tài liệu công ti như cô không có tư cách ở đây lớn tiếng đâu , không phải cô đã đi làm nhân tình cho một lão già rồi đánh cắp tài liệu cho ông ta sao"
Cuộc to tiếng của hai người khiến rất nhiều nhân viên chú ý :
- " Hai cô vào phòng tổng giám đốc giải quyết , còn mấy người trở về làm việc cho tôi , tôi không phải trả lương để các người đi lo chuyện bao đồng "
Tề Hạo vừa đến công ti đã chứng kiến cảnh cô gái nhỏ bị người khác ức hiếp khiến anh tức giận không thôi . Trong phòng tổng giám đốc lúc này không khí đã xuống tới âm độ , Tề Hạo nhìn lướt qua Lan Như Ý rồi dừng lại trên người Tình Tuyết, anh đã thay cô giải quyết rắc rối vậy mà cô gái đáng giận này lại tự ý đến công ti , buổi tối nhất định phải khiến cô không thể xuống giường được :
- " Lan thư kí , cô có biết kẻ bán thông tin của công ti sẽ bị như thế nào không ?"
Giọng nói của Tề Hạo không nặng không nặng không nhẹ khiến không ai biết hiện tại anh đang vui hay đang giận , nhưng lại khiến người bị xướng tên có chút chột dạ :
- " Sẽ bị đuổi khỏi công ti, thưa tổng giám đốc"
- " Tôi lại thấy nếu chỉ như vậy thì quá đơn giản , theo cô nếu như khiến kẻ đó tan cửa nát nhà , bồi thường tất cả tổn thất cho công ti thì sẽ như thế nào ?"
- " Việc đó ...ý của ngài cũng rất hay thưa ngài"
- " Tốt , rất tốt "
Tề Hạo vừa dứt lời , Triệu Thành Đông đứng bên cạnh đã ném một xấp tài liệu và một cuộn băng ghi âm trước mặt cô ta : "
- Đây là tài liệu về số tiền cô đã chuyển cho kẻ có tên là Phùng Lâm kia , hắn ta đã khai hết ở sở cảnh sát rồi , cô còn gì muốn nói không ?"
Run run cầm tư liệu trong tay , Lan Như Ý vẫn không thể tin được kế hoạch của mình lại có sơ hở :
- " Không .....không phải tôi làm ....tổng giám đốc chính là Phong Tình Tuyết , là cô ta đã hãm gại tôi, tôi còn có chứng cứ cô ta vào khách sạn cùng một người đàn ông có máu mặt trong giới kinh doanh , nhất định là tôi đã bị gài bẫy , xin ngài hãy tin tôi "
Cô ta vừa khóc lóc vừa lôi trong túi xách ra một xấp hình chụp Tình Tuyết và ngài David đang chào hỏi xã giao ( tức là hôn nhẹ vào má khi gặp mặt ý ) rồi bước vào khách sạn tìm Tề Hạo:
- " Cô dám cho người theo dõi tôi , lại còn muốn vu oam hãm hại tôi , Lan Như Ý , cô thật độc ác. Đúng là vô liêm sỉ "
Tình Tuyết trợn mắt nhìn những tấm hình trong tay , nếu không phải hôm đó người đi cùng cô là Tề Hạo thì chắc chắn anh đã nổi cơn ghen rồi .
Không giống như Lan Như Ý tưởng tượng biểu hiện của Tề Hạo vô cùng bình thản , anh cầm những tấm hình nhẹ nhàng xé nát :
- " Những thứ này đối với tôi chẳng có ý nghĩ gì cả , tôi sẽ không tin cô đâu , Lan thư kí "
Biết không thể lai chuyển được tình huống hiện tại , Lan Như Ý chỉ có thể oán hân nhìn Tề Hạo :
- " Tại sao lại tin cô ta , anh bị mê hoặc rồi sao ?"
- " Không sai tôi chính là tin cô ấy vô điều kiện , cô nghĩ sao nếu biết người đi đặt phòng khách sạn đó chính là tôi "
Lan Như Ý trợn tròn mắt không thể tin điều mình vừa nghe thấy :
- " Anh....cô ta .....hai người , lẽ nào...."
- " Bây giờ cô đã biết được điều nên biết rồi tự cút ra khỏi công ti cho tôi , tổn thất lần này tôi phải chịu , sẽ tính hết lên đầu cha cô , tiễn khách "
Lan Như Ý cứ như vậy bị lôi ra ngoài ,thì ra sơ hở trong kế hoạch của cô ta chính là tình yêu đến vô pháp vô thiên của Tề Hạo dành cho Tình Tuyết , dù có xảy ra chuyện gì anh cũng tuyệt đối tin tưởng. Bởi anh đã rút ra được kinh niệm từ mười mấy năm về trước: " Đã yêu thì phải hoàn toàn tin tưởng"
Tác giả :
Mạn Châu Sa Hoa