Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 58

Về những chuyện liên quan đến rèn luyện ở Rừng rậm Ma thú, ảnh tinh sớm đã được từng lão sư phân tích qua, nên nói các lão sư cũng đều nói, Trang Dịch thật sự nghĩ không ra, Thượng Quan Tịnh muốn hắn nói cái gì.

Đã trầm mặc một lát, Trang Dịch nghĩ tới con Sâm Lâm Tượng kia, nghĩ tới năm hai năm ba cùng năm nhất năm tư gặp phải, tạm thời vứt bỏ sự kinh ngạc vì chuyện đổi đứng đầu năm vừa nãy, Trang Dịch chậm rãi nói∶ “Liên quan tăng thực lực, còn có sức phán đoán cùng năng lực của mọi người, cái này khi đi học các lão sư đều đã phân tích qua… Lần rèn luyện này, còn có một việc, khiến ta xúc động rất lớn…"

Trang Dịch nói ra chuyện năm tư năm nhất săn bắn voi con, rước lấy lực lượng linh hồn của ma thú cấp bảy, kết quả mặc dù dẫn đến chính mình tổn thương vô cùng nghiêm trọng, ngược lại lại cứu được năm hai và năm ba.

“Đây là một quan hệ nhân quả vô cùng đơn giản, mỗi người, đều trả một cái giá lớn vì quyết định sai lầm cùng hành vi của mình… Chuyện này cho chúng ta cảm xúc rất sâu, không chỉ cảnh tỉnh chúng ta về những quyết định sẽ làm sau này, càng làm cho ta nghĩ tới quan hệ giữa một số hồn sư cùng ma thú…" Thấy Thượng Quan Tịnh đầy cổ vũ nhìn hắn, Trang Dịch nghĩ nghĩ, vẫn là lớn mật hỏi thăm∶ “Lão sư, bắt đầu từ ngày đầu tiên ta tiến vào học viện Bardon, học viện Bardon vẫn khởi xướng nhân loại cùng ma thú hòa bình ở chung, trên thực tế ở trong trường, các hồn sư cùng ma thú xác thực chung đụng vô cùng hòa hợp, từng con ma thú, đều là tự nguyện trở thành hồn thú cho các hồn sư, vì sao còn để cho chúng ta Rừng rậm Ma thú rèn luyện đâu… Đương nhiên, ta hiểu, chỉ có trải qua khảo nghiệm sinh tử, mới có thể giúp chúng ta trở nên mạnh mẽ, nhưng là, hằng ngày lên lớp học ở học viện, cũng không rõ ràng truyền bá cho chúng ta hy vọng hồn thú cùng ma thú có thể chung sống hòa hợp, bởi vậy càng có nhiều đồng học, sau khi vào Rừng rậm Ma thú, chọn chủ động chém giết ma thú, thậm chí vi phạm một ít đạo đức, chủ động tổn thương một vài ma thú còn nhỏ vô hại…"

“Ngươi cảm thấy thái độ của trường học ở chuyện ma thú này không chắc chắn, đúng không?" Thượng Quan Tịnh nói.

Trang Dịch nhẹ gật đầu.

“Bởi vì, trường học cũng là do các hồn sư tạo thành, thái độ trong đệ tử với chuyện ma thú không nhất trí, viện phương cũng giống như thế." Thượng Quan Tịnh thở dài một hơi nói, “Chủ đề nhân loại cùng ma thú, từ xưa tranh luận không ngừng, bởi vì giữa hai bên không ngừng tổn thương, thù hận tích lũy đã lâu, mặc dù đại đa số người trong viện phương khởi xướng đạt thành chung nhận thức với ma thú, chung sống hòa bình, mới có thể phát huy thực lực lớn nhất của hồn sư, bởi vậy ở trong trường, bản thân tất cả các ma thú đều tự nguyện trở thành hồn thú của hồn sư, nhưng là cũng có bộ phận lão sư cho rằng, chỉ đơn thuần để đệ tử nhận thức ma thú trong học viện, quá mức phiến diện, dù sao trên thế giới này, không phải từng ma thú đều là ôn hòa vô hại. Bởi vậy, mới xuất hiện rèn luyện ở Rừng rậm Ma thú, để rèn luyện thực lực cùng tâm tính đệ tử, cũng để cho bọn họ khắc sâu nhận thức về quan hệ giữa nhân loại cùng ma thú."

Thượng Quan Tịnh nói xong, quay đầu nhìn về phía Trang Dịch: “Dùng tình thế bây giờ đến xem, dù là các hồn sư không làm thương hại ma thú, cũng sẽ có bộ phận ma thú chủ động săn giết nhân loại, bởi vậy, đến tột cùng khi ở chung với ma thú nên dùng dáng vẻ nào đối mặt, phái hòa bình cùng phái chủ chiến, ai cũng không thuyết phục được đối phương. Hằng ngày, khi đệ tử thu phục ma thú ở học viện, mặc dù vô tình hay cố ý đều dẫn dắt cho đệ tử tận lực hòa hợp với ma thú, phát huy thực lực lớn nhất, nhưng là khi thật sự phải làm lựa chọn, học viện tôn trọng quyết định của đệ tử."

Cũng chính là, chỉ có tác dụng dẫn dắt… Mà lựa chọn trở thành người như thế nào, lại là chuyện cá nhân mỗi người.

Trải qua Thượng Quan Tịnh nói như vậy, Trang Dịch cũng đã hiểu được lập trường của viện phương, cho dù là học viện Bardon, trong ngắn hạn cũng không thể thay đổi địa vị đối lập giữa nhân loại và ma thú, chỉ cần giữa nhân loại cùng ma thú còn tranh chấp lợi ích, vấn đề này chỉ sợ vĩnh viễn không có được đáp án.

Thấy sắp đến nhà ăn, Trang Dịch trầm tư một lát, cuối cùng vẫn nói với Thượng Quan Tịnh∶ “Lão sư, về việc chọn ta làm đứng đầu năm thứ hai này… ta hy vọng, ngài có thể nghe cái nhìn của ta một chút."

Thượng Quan Tịnh nghe vậy, có chút nhướn mày nhìn Trang Dịch.

“Có thể được trường học coi trọng, là vinh hạnh của ta, có thể may mắn đạt được mấy vị bằng hữu ủng hộ, ta cũng vô cùng cảm tạ bọn họ, nhưng là, dù phương diện khác ta biểu hiện rất tốt, nhưng là thực lực của ta, lại không thể phục chúng…"

“Lão sư tin tưởng, dùng năng lực của ngươi, thu nạp nhân tâm, là chuyện sớm hay muộn." Thượng Quan Tịnh nói.

“Nhưng là lão sư, không có thực lực làm hậu thuẫn, chỉ bằng vào tài năng, là xa xa không đủ." Trang Dịch nghiêm túc nói, “Hồn sư quan trọng nhất chính là thực lực, đây cũng là nguyên nhân chúng ta cố gắng tu luyện, chỉ có khiến bản thân trở nên càng mạnh hơn, mới có thể đi xa hơn, đứng rất cao. Khi ta còn chưa đủ mạnh mẽ, nếu tùy tiện lên làm đứng đầu năm, từ lâu dài đến xem, chỉ sợ cực kỳ bất lợi với tương lai của ta. Nói thực ra, bởi vì năm trước tổ đội cùng Thượng Thanh Vân, thường xuyên chạm mặt hắn, ta cũng đại khái hiểu được, làm đứng đầu, mỗi ngày cần phải chịu trách nhiệm không ít chuyện, hiện tại ta ngày đêm tu luyện, thực lực trong niên cấp cũng chỉ xem như trình độ trung đẳng, nếu sang năm làm đứng đầu năm thứ hai, mỗi ngày phân tâm xử lý không ít chuyện, thời gian tu luyện một khi giảm bớt, rất có thể tốc độ tu luyện của ta sẽ lại càng chậm so với trước… Nếu là hôm nay ta đáp ứng nhận vị trí này, mặc dù sắp tới là cảnh tượng vinh dự, nhưng cơ bản cũng có thể đoán được, lúc này sang năm, chính là lúc ta xuống đài thay người."

Thượng Quan Tịnh nghe vậy, thoáng có chút xúc động∶ “Ta ngược lại không để ý đến việc tốc độ tu luyện của ngươi chậm hơn người bình thường này…"

Trang Dịch thấy Thượng Quan Tịnh nghe vào ý tưởng của hắn, lập tức thở dài một hơi.

Thượng Quan Tịnh đứng tại chỗ trầm ngâm một lát, cuối cùng tán thưởng mà nhìn Trang Dịch: “Có thể trong thời gian ngắn như vậy thấy rõ tình thế, chắp tay nhường vị trí cho người khác, Trang Dịch, ngay cả lão sư cũng không bằng ngươi."

Trang Dịch nghe vậy, lập tức xấu hổ: “Lão sư ngươi khiêm tốn, ta nhiều nhất tính là có tự mình hiểu lấy mà thôi."

“Được rồi, ngươi nói cũng có lý, ta sẽ nghiêm túc cân nhắc chuyện này." Thượng Quan Tịnh nói, trong mắt lóe tinh quang, “Nghe ngươi vừa nói như vậy, sợ là chúng ta là bị hạ thủ ngầm rồi. Khó trách ngay cả Phó viện trưởng là đạo sư của Thượng Thanh Vân cũng không nhúng tay vào việc này, chỉ sợ bọn họ đã sớm tính toán tốt hết thảy, trước hết để cho Thượng Thanh Vân tạm tránh đầu sóng ngọn gió, cho ngươi thay thế, đợi một năm sau, dùng cái này làm lý do, lại thay thế vị trí của ngươi… Chẳng qua là một chiêu này nước cờ đi hiểm, chỉ sợ dùng tác phong của bọn họ, một khi thực lực của ngươi thật sự đột nhiên tăng mạnh, sẽ đặt ngươi vào nguy hiểm…"

“Cho nên, lão sư, nếu như chúng ta đã xem thấu mưu kế của bọn họ, không chỉ không thể đi thuận theo ý của bọn họ, hoàn toàn còn có thể nhờ vào chuyện này tiến hành phản kích nho nhỏ …" Trang Dịch nghe vậy, lập tức nói.

Hôm nay nói chuyện với Thượng Quan Tịnh một buổi, rất nhiều nội dung cũng đã vượt khỏi phạm vi thầy trò bọn họ nên nói với nhau, Trang Dịch cảm giác rất rõ ràng, có lẽ là lần rèn luyện này thành công, đã khiến Thượng Quan Tịnh coi hắn như người của mình, hiện giờ thấy Thượng Quan Tịnh vậy mà trực tiếp không kiêng kị nói ra lời như bị hạ thủ ngầm, rất rõ ràng, lão sư học viện Bardon cũng có phân trận doanh, có lẽ quan hệ giữa Thượng Quan Tịnh cùng hậu trường của Thượng Thanh Vân là bình thường, ít nhất cùng Phó viện trưởng kia, quan hệ cũng không hòa hợp.

“Ah, ngươi có ý tưởng gì?" Thượng Quan Tịnh nhìn về phía Trang Dịch nói.

“Nếu như ta tuyệt đối không thể đáp ứng trở thành đứng đầu, mà Thượng Thanh Vân lại bởi vì chuyện cùng Tưởng Tuyên mà bị thay thế, như vậy biện pháp tốt nhất, chính là lựa chọn một người khác… Lão sư, so với lội vào vũng nước đục này chọc cho một thân bẩn, chẳng bằng ngồi trên núi xem hổ đấu mới tốt."

Thượng Quan Tịnh sống nhiều năm như vậy, ngồi địa vị cao ở học viện rất lâu, Trang Dịch vừa nói, nàng tự nhiên nhanh chóng hiểu rõ, nhanh chóng phân tích lời Trang Dịch nói một lần trong đầu, hơn nữa nhanh chóng sàng lọc tuyển chọn ra mấy người thích hợp, Thượng Quan Tịnh mỉm cười: “Rất tốt, Trang Dịch, lão sư lại coi thường ngươi rồi, ngươi đi ăn cơm trước đi, nghỉ phép 2 tháng, nhưng là ngàn vạn lần đừng lười biếng."

“Vâng, lão sư nghỉ phép vui vẻ." Đưa mắt nhìn Thượng Quan Tịnh rời đi, Trang Dịch thở dài một hơi, nghĩ đến mình không chỉ ném được củ khoai đứng đầu năm nhất nóng bỏng tay này, mà còn vô ý lôi kéo được Thượng Quan lão sư làm minh hữu, cùng đi âm Thượng Thanh Vân, tâm tình Trang Dịch lập tức cực kỳ vui sướng, đi nhà ăn đóng gói hai phần ăn lớn, trở lại phòng ngủ cùng Lôi Tu chia sẻ.

Hai tháng nghỉ hè nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, Lôi Tu lợi dụng lấy hai tháng này, củng cố thực lực cấp năm của mình, mà trong lúc này, Trang Dịch đã thành công thu phục được tất cả ma thú cấp ba, vững vàng đứng ở vị trí cấp ba sơ giai.

Bởi vì trong khi nghỉ phép, cơ bản tất cả học đồng học đều trở về trường, không cần đi học, mỗi ngày Trang Dịch làm một chuyện cố định chính là tu luyện, ăn cơm, đi thư viện đọc sách, thời gian còn lại đều dính cùng một chỗ với Lôi Tu.

Hai tháng thời gian, Trang Dịch triệt để thích ứng hình dạng hổ trưởng thành của Lôi Tu trưởng, giữa bọn họ, cũng chầm chậm từ Trang Dịch ôm Lôi Tu ngủ, biến thành Lôi Tu dùng đuôi vòng Trang Dịch chìm vào giấc ngủ.

Đảo mắt, học kỳ mới đã đến.

Học viện Bardon chiêu sinh mỗi năm một lần lại đến, nhưng mà năm nay Trang Dịch không có thời gian vây xem rồi. Các lão sư dạy lớp năm năm trước sẽ phụ trách chiêu sinh năm nay, mà các học viên vinh quang trở thành học viên năm hai cùng năm năm mới, khi học viện báo danh chiêu sinh, bọn họ đã bắt đầu đi học, đặc biệt là chuyện tuyển lại đứng đầu năm thứ hai năm nay, càng là một việc lớn, mỗi người đều không được phép vắng mặt.

Toàn bộ ba hệ năm hai được tập hợp vào ngày khai giảng đầu tiên, nhìn chủ nhiệm Dương Hàm cùng Thượng Quan lão sư hồi lâu không gặp đứng trên giảng đài thấp giọng nói chuyện với nhau, Trang Dịch tìm tới chỗ của mình, ngồi xuống, chưa được chốc lát, đám người Lâm Duệ Hoàng Kiệt cũng nhất nhất chạy đến.

“Học kỳ mới vui vẻ, Trang Dịch!" Sauk hi mọi người nhao nhao bắt chuyện với Trang Dịch đều tự ngồi vào chỗ của mình.

“Khai giảng vui vẻ." Trang Dịch cười nói, “Mọi người qua nghỉ phép tốt không?"

“Cũng không tệ lắm…"

“Bình thường a…"

Mọi người thuận miệng chia sẻ vài chuyện lý thú trong ngày nghỉ với Trang Dịch, đúng lúc này, Vệ Cẩn cũng tới, hắn nhanh chóng ngồi bên người Trang Dịch, nhìn người trên đài, thần thần bí bí kề sát lại cười nói: “Trang Dịch, ngày nghỉ này trở về, ta nghe được rất nhiều tin tức tốt, ngươi muốn nghe sao?"

“Nói đi, có lẽ có một chút ta đã biết rõ rồi." Trang Dịch nhìn bộ mặt trẻ con cười đến xấu xa kia, cười nói.

“Thứ nhất, Tưởng Tuyên kia xui xẻo."

Bạn đang
Tác giả : Hà Lam
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại