Tối Cường Phản Phái Hệ Thống
Chương 305: Lần đầu chiến Nguyên Thần (1)
Trước mặt những người chung quanh và Tô Tín, Giác Nghiêm không có bạo lộ tu vi mình ra ngoài, mọi người cho rằng Giác Nghiêm chỉ là võ giả Thần Cung Cảnh rất mạnh mà thôi.
Nhưng hiện tại Giác Nghiêm bạo lộ thực lực và thân phận làm mọi người sợ hãi, vẻ mặt Tô Tín biến thành ngưng trọng.
Với thực lực của hắn hiện tại, cho dù võ giả Tiên Thiên Thần Cung Cảnh, chỉ cần không vào Nhân Bảng, cho dù không dùng tiêu hao phẩm thì Tô Tín cũng có thể đối chiến một phen.
Nhưng võ giả Nguyên Thần Cảnh không giống, tồn tại cấp bậc như thế, cho dù Tô Tín có tiêu hao phẩm cũng không thể đánh bại đối phương.
Chênh lệch to lớn như vực sâu không phải sức người có thể vượt qua.
Những người chung quanh dùng ánh mắt đồng tình nhìn Tô Tín, vị cường giả Nhân Bảng này đoán chừng sẽ thành cường giả Nhân Bảng có bài danh ngắn nhất trong lich sử.
Bọn họ thừa nhận Tô Tín rất mạnh, cho dù là võ giả Tiên Thiên nào đối mặt với Nguyên Thần Cảnh đều không có tư cách xưng là mạnh.
Cho dù đệ nhất Nhân Bảng Đạo Si Lâm Trường Hà, hắn có thể ngồi nói suông làm cường giả Nguyên Thần Cảnh á khẩu không trả lời được nhưng không cách nào mạnh bằng Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Võ đạo tông sư, danh xưng này thuyết minh thực lực cường giả Nguyên Thần Cảnh.
Chỉ có đạt tới Nguyên Thần Cảnh mới xem như chính thức lĩnh ngộ võ đạo, trở thành tồn tại cấp tông sư.
Giác Nghiêm không có nói nhảm với Tô Tín, hắn cầm đao chém xuống.
Hắn cho rằng Tô Tín đã có ý niệm nhập ma trong đầu, hơn nữa ma tính sâu nặng, đã không cách nào dựa vào lời lẽ có thể hóa giải.
Nếu đã không thể khuyên bảo thì hắn chỉ có thể dùng đao trong tay độ hóa mà thôi.
Thân là cường giả Nguyên Thần Cảnh, Giác Nghiêm chém một đao mang theo uy thế thiên địa khiếp quỷ thần, phật quang mang theo sát cơ vô tận.
Nội tâm Tô Tín rùng mình, thực lực Giác Nghiêm chỉ là Hóa Thần Cảnh trong Nguyên Thần Cảnh nhưng thực lực của hắn có thể sánh ngang Yến Hoàng Cửu thực lực Dung Thần Cảnh!
Ngày xưa tại thành Thương Sơn, Yến Hoàng Cửu già nua có thể dùng một địch bốn gã Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư của võ lâm Tương Nam, nhưng bốn người kia so sánh với Giác Nghiêm có chênh lệch như ngày và đêm.
Tô Tín đối mặt với một đao của đối phương nhung không có dũng khí đón đỡ, cho nên hắn trực tiếp lui lại thật nhanh.
Hắn thi triển Phong Thần Thối, trong nháy mắt thi triển Phong Quyển Tàn Vân không phải tiến công, mà là lui về phía sau.
Trong lúc rút lui, hai chân Tô Tín đá liên kích vào không khí, dùng lực lượng Phong Thần Thối mượn lực đánh tan đao mang, miệng hắn chảy một dòng máu tươi.
“Công pháp khinh công thật kỳ diệu."
Giác Nghiêm thì thào một tiếng, cảm giác mình có chút xem thường Tô Tín.
Từ trước sẽ không có võ giả Tiên Thiên nào có thể ngăn một đao của hắn, nhưng Tô Tín không chỉ ngăn được, hơn nữa nhìn bộ dáng của hắn còn không tổn thương quá nặng.
Công pháp khinh công không bỏ qua công lao, nó bạo phát tốc độ cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa còn có lực công kích không tầm thường nên mới có thể đánh tan đao mang.
Đương nhiên Giác Nghiêm chỉ hơi ngạc nhiên một chút mà thôi, võ giả Tiên Thiên có võ công huyền diệu, trong tình huống chênh lệch đẳng cấp to lớn cũng không có chút tác dụng nào.
Giác Nghiêm cầm trảm mã đao trong tay chém xuống, trảm mã đao đen kịt như thôn phệ tất cả ánh sáng, hào quang chung quanh trảm mã đao bị thôn phệ không còn, nó như ác quỷ đang cắn nuốt Tô Tín.
“Trảm tất cả tà ác trên thế gian, trảm phiền não của chúng sinh."
Bóng tối tới gần, bên trong ẩn chứa phật quang vô tận nhưng phật quang lại ẩn chứa sát cơ đáng sợ.
Từ bi độ ách, dùng giết ngăn giết. Đây cũng là đao ý của Giác Nghiêm!
Thân nhr Tô Tín rút lui thật nhanh, Phong Thần Thối nhanh nhẹn như gió, bước chân của hắn đầy hư ảnh, hắn không ngừng lui về phía sau.
Đao thế của Giác Nghiêm giống như giòi bọ trong xương không bỏ qua, Tô Tín đành phải ra tay.
Du Long Kiếm chém ra một đám huyết quang ngập trời, kiếm quang như nhuộm máu người, toàn thân Tô Tín bị huyết sắc bao phủ, huyết khí trùng thiên!
Giác Nghiêm hừ lạnh nói: “Kiếm pháp tà dị như thế, ngươi đã đi lên con đường tà đạo, nát cho ta!
Huyết quang bị đao thế chém nát thành mảnh nhỏ, lực lượng còn thừa đánh Tô Tín bay ra xa, Tô Tín phun máu tươi.
Lúc bay về phía sau, Tô Tín liên tục bắn ra ba chỉ, một chỉ nhanh lẹ như sấm, một chỉ mang theo nóng bỏng của lửa, một chỉ băng hàn lạnh buốt.
Ba loại chỉ kính bắn về phía Giác Nghiêm, Giác Nghiêm há miệng gào thét một tiếng thật to, chính là Sư Tử Hống của Thiếu Lâm.
Sóng âm cường đại lập tức đánh nát Kinh Thần chỉ của Tô Tín, thuận thế bao phủ Tô Tín, mũi miệng và lỗ tai Tô Tín đều có máu tươi chảy ra.
Giao thủ mấy chiêu, Tô Tín ra tay đều khó ngăn công kích, ngay cả tránh né cũng không được.
Tô Tín híp mắt lại, hắn mượn lực lượng Phong Thần Thối không lùi mà tiến tới, hắn lại phóng thẳng về hướng Giác Nghiêm.
Giác Nghiêm sững sờ, tiểu tử này điên rồi sao?
Nhưng hiện tại Giác Nghiêm bạo lộ thực lực và thân phận làm mọi người sợ hãi, vẻ mặt Tô Tín biến thành ngưng trọng.
Với thực lực của hắn hiện tại, cho dù võ giả Tiên Thiên Thần Cung Cảnh, chỉ cần không vào Nhân Bảng, cho dù không dùng tiêu hao phẩm thì Tô Tín cũng có thể đối chiến một phen.
Nhưng võ giả Nguyên Thần Cảnh không giống, tồn tại cấp bậc như thế, cho dù Tô Tín có tiêu hao phẩm cũng không thể đánh bại đối phương.
Chênh lệch to lớn như vực sâu không phải sức người có thể vượt qua.
Những người chung quanh dùng ánh mắt đồng tình nhìn Tô Tín, vị cường giả Nhân Bảng này đoán chừng sẽ thành cường giả Nhân Bảng có bài danh ngắn nhất trong lich sử.
Bọn họ thừa nhận Tô Tín rất mạnh, cho dù là võ giả Tiên Thiên nào đối mặt với Nguyên Thần Cảnh đều không có tư cách xưng là mạnh.
Cho dù đệ nhất Nhân Bảng Đạo Si Lâm Trường Hà, hắn có thể ngồi nói suông làm cường giả Nguyên Thần Cảnh á khẩu không trả lời được nhưng không cách nào mạnh bằng Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Võ đạo tông sư, danh xưng này thuyết minh thực lực cường giả Nguyên Thần Cảnh.
Chỉ có đạt tới Nguyên Thần Cảnh mới xem như chính thức lĩnh ngộ võ đạo, trở thành tồn tại cấp tông sư.
Giác Nghiêm không có nói nhảm với Tô Tín, hắn cầm đao chém xuống.
Hắn cho rằng Tô Tín đã có ý niệm nhập ma trong đầu, hơn nữa ma tính sâu nặng, đã không cách nào dựa vào lời lẽ có thể hóa giải.
Nếu đã không thể khuyên bảo thì hắn chỉ có thể dùng đao trong tay độ hóa mà thôi.
Thân là cường giả Nguyên Thần Cảnh, Giác Nghiêm chém một đao mang theo uy thế thiên địa khiếp quỷ thần, phật quang mang theo sát cơ vô tận.
Nội tâm Tô Tín rùng mình, thực lực Giác Nghiêm chỉ là Hóa Thần Cảnh trong Nguyên Thần Cảnh nhưng thực lực của hắn có thể sánh ngang Yến Hoàng Cửu thực lực Dung Thần Cảnh!
Ngày xưa tại thành Thương Sơn, Yến Hoàng Cửu già nua có thể dùng một địch bốn gã Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư của võ lâm Tương Nam, nhưng bốn người kia so sánh với Giác Nghiêm có chênh lệch như ngày và đêm.
Tô Tín đối mặt với một đao của đối phương nhung không có dũng khí đón đỡ, cho nên hắn trực tiếp lui lại thật nhanh.
Hắn thi triển Phong Thần Thối, trong nháy mắt thi triển Phong Quyển Tàn Vân không phải tiến công, mà là lui về phía sau.
Trong lúc rút lui, hai chân Tô Tín đá liên kích vào không khí, dùng lực lượng Phong Thần Thối mượn lực đánh tan đao mang, miệng hắn chảy một dòng máu tươi.
“Công pháp khinh công thật kỳ diệu."
Giác Nghiêm thì thào một tiếng, cảm giác mình có chút xem thường Tô Tín.
Từ trước sẽ không có võ giả Tiên Thiên nào có thể ngăn một đao của hắn, nhưng Tô Tín không chỉ ngăn được, hơn nữa nhìn bộ dáng của hắn còn không tổn thương quá nặng.
Công pháp khinh công không bỏ qua công lao, nó bạo phát tốc độ cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa còn có lực công kích không tầm thường nên mới có thể đánh tan đao mang.
Đương nhiên Giác Nghiêm chỉ hơi ngạc nhiên một chút mà thôi, võ giả Tiên Thiên có võ công huyền diệu, trong tình huống chênh lệch đẳng cấp to lớn cũng không có chút tác dụng nào.
Giác Nghiêm cầm trảm mã đao trong tay chém xuống, trảm mã đao đen kịt như thôn phệ tất cả ánh sáng, hào quang chung quanh trảm mã đao bị thôn phệ không còn, nó như ác quỷ đang cắn nuốt Tô Tín.
“Trảm tất cả tà ác trên thế gian, trảm phiền não của chúng sinh."
Bóng tối tới gần, bên trong ẩn chứa phật quang vô tận nhưng phật quang lại ẩn chứa sát cơ đáng sợ.
Từ bi độ ách, dùng giết ngăn giết. Đây cũng là đao ý của Giác Nghiêm!
Thân nhr Tô Tín rút lui thật nhanh, Phong Thần Thối nhanh nhẹn như gió, bước chân của hắn đầy hư ảnh, hắn không ngừng lui về phía sau.
Đao thế của Giác Nghiêm giống như giòi bọ trong xương không bỏ qua, Tô Tín đành phải ra tay.
Du Long Kiếm chém ra một đám huyết quang ngập trời, kiếm quang như nhuộm máu người, toàn thân Tô Tín bị huyết sắc bao phủ, huyết khí trùng thiên!
Giác Nghiêm hừ lạnh nói: “Kiếm pháp tà dị như thế, ngươi đã đi lên con đường tà đạo, nát cho ta!
Huyết quang bị đao thế chém nát thành mảnh nhỏ, lực lượng còn thừa đánh Tô Tín bay ra xa, Tô Tín phun máu tươi.
Lúc bay về phía sau, Tô Tín liên tục bắn ra ba chỉ, một chỉ nhanh lẹ như sấm, một chỉ mang theo nóng bỏng của lửa, một chỉ băng hàn lạnh buốt.
Ba loại chỉ kính bắn về phía Giác Nghiêm, Giác Nghiêm há miệng gào thét một tiếng thật to, chính là Sư Tử Hống của Thiếu Lâm.
Sóng âm cường đại lập tức đánh nát Kinh Thần chỉ của Tô Tín, thuận thế bao phủ Tô Tín, mũi miệng và lỗ tai Tô Tín đều có máu tươi chảy ra.
Giao thủ mấy chiêu, Tô Tín ra tay đều khó ngăn công kích, ngay cả tránh né cũng không được.
Tô Tín híp mắt lại, hắn mượn lực lượng Phong Thần Thối không lùi mà tiến tới, hắn lại phóng thẳng về hướng Giác Nghiêm.
Giác Nghiêm sững sờ, tiểu tử này điên rồi sao?
Tác giả :
Phong Thất Nguyệt