Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất)
Chương 88

Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất)

Chương 88

Sau khi ký kết với Biện Huy, nhìn chiếc cúp biên kịch xuất sắc nhất giải Tinh Hoa, Sở Tự đột nhiên có ý tưởng sáng tác.

Mấy hôm trước nhìn Viên Tiệp thi đấu, trong lòng Sở Tự đã có chút ý tưởng.

Ngân hà loạn thế là một thời kì kỳ diệu, anh hùng xuất hiện tầng tầng lớp lớp, vô luận là anh hùng xuất thân bình dân Hạ Côn, chiến thần quý tộc chịu đủ khổ đau cuối cùng thống nhất hệ ngân hà Cố Trạm, hoàng đế tài giỏi hơn người nhưng vì nền hòa bình của ngân hà mà chủ động từ bỏ chế độ thừa kế quyền thống trị cho hậu đại, Áo Tạp Tư đại đế, hoàng hậu Hạ Dương của Áo Tạp Tư… Rồi cả nhà khoa học điên cuồng đã gây ra trận cơ giáp đại loạn Trường Đế Khanh Đặc Lạc Y Tạp Thước Hi Nhĩ, câu chuyện của mỗi người đều có thể dựng thành một bộ phim truyền hình dài tập…

Thập chí còn có thể ghép loạn CP, dựa theo những tình tiết lịch sử mà viết thành một câu chuyện tình cảm vừa lãng mạn lại đầy khổ đau.

Phim điện ảnh cùng phim truyền hình viết về thời đại đó có rất nhiều… thế nhưng bởi vì Đặc Lạc Y Tạp Thước Hi Nhĩ đã gây ra quá nhiều tội ác nên phim về ông rất ít, cho dù có, đại đa số đều đắp nặn theo hình tượng một tên biến thái xấu xí cuồng tình dục rất yêu thích Cố soái.

Rất ít người biết quan hệ thực sự của Cố Trạm cùng Đặc Lạc Y, chính vì kết cục cuối cùng của ông nên đại đa số phim ảnh đều chỉ định Trường Đế Khanh là vai phản diện.

Mà chiến thần Cố Trạm lừng lẫy trong lịch sử đến tận bây giờ vẫn được người người sùng bái, xuất phát từ sự sùng bái, nhóm đạo diễn cùng biên kịch hiển nhiên sẽ không gán ghép hai nhân vật này lại cùng một chỗ…

Cho dù có thì cũng chỉ là tên biến thái Đặc Lạc Y đơn phương yêu thích Cố Trạm mà thôi.

Mà nguyên soái Cố Trạm đại diện cho quang minh chính nghĩa sau khi thống nhất thiên hạ đã quy ẩn tự nhiên sẽ không yêu thích một tên biến thái tính tình âm u vặn vẹo như Đặc Lạc Y.

Trong những bộ phim liên quan tới Cố Trạm, vị Trường Đế Khanh này vẫn luôn là vai phụ phản diện.

Nhân vật trong chuyện tình cảm của Cố soái có thể là Hạ Dương, có thể là sĩ quan phụ tá Lăng Thiên, thế nhưng tuyệt đối không phải là Đặc Lạc Y.

Chính là, sự thật trong lịch sử thực sự như vậy sao?

Sở Tự cảm thấy không hẳn.

Sau khi nhìn đài cơ giáp Tương Tư trong truyền thuyết của Viên Tiệp, Sở Tự đã tìm kiếm tư liệu lịch sử liên quan tới hai người, Tương Tư đã được tìm thấy cùng một chỗ với di hài của Cố Trạm, nếu thực sự là Đặc Lạc Y đơn phương thì vì sao Cố Trạm lại dùng đài cơ giáp do đối phương tặng nhiều năm như vậy?

Thống nhất hệ ngân hà đã dùng nó, ngay cả lúc tử vong cũng để nó bầu bạn bên cạnh.

Sở Tự tìm hiểu không ít tư liệu lịch sử liên quan, cậu muốn thử làm một bộ phim điện ảnh phá cách, ghép hai người được chỉ định là căn bản không có khả năng yêu đương lại với nhau, dùng những tình tiết có thật trong lịch sử, ý tưởng cùng cái nhìn khách quan của mình viết thành một câu chuyện tình sâu xa.

Sở Tự bắt đầu sáng tác liền quên ăn quên ngủ, đóng cửa quy ẩn suốt mấy tuần, cuối cùng cũng hoàn thành kịch bản sơ lược.

“Đặc Lạc Y Tạp Thước Hi Nhĩ cùng Cố Trạm… Cậu đúng là dám nghĩ dám làm, tuy có không ít người cho rằng quan hệ của hai người này có chút mờ ám, bất quá vì giữ hình tượng chính trực quang minh nên trong giới quả thực không có ai dám gán ghép Cố Trạm với tên biến thái Đặc Lạc Y này, họ sợ hình tượng của chiến thần sẽ bị hủy mất. Đáng sợ hơn là sẽ bị đám fan cuồng của chiến thần mắng chết." Biện Huy là người đầu tiên xem kịch bản, quả thực không thể không tán thưởng tinh thần sáng tạo của Sở Tự: “Phim điện ảnh trong giới cơ bản đều thuận theo quỹ tích lịch sử, gán ghép Cố Trạm cùng vị sĩ quan phụ tá Lăng Thiên thành một CP, mà Lăng Thiên cũng có không có ít fan hâm mộ a."

Anh dừng một chút rồi nói tiếp: “Ngay cả bộ ‘Ngân Hà’ của chúng ta trước đó cũng chỉ bất đắc dĩ gán ghép tình yêu đầu của Hạ Dương là Cố Trạm, mà chân ái cùng bầu bạn duy nhất của vị chiến thần này thì chỉ có thể là Lăng Thiên…"

Vì đại đa số kịch bản phim điện ảnh cùng phim truyền hình đều ghép Lăng Thiên là bầu bạn của Cố Trạm nên vị này cũng có không ít fan.

Ngay cả chuyện Lăng Thiên trước lúc chết suýt chút nữa đã ký vào hiệp nghị ly hôn với Cố Trạm cũng bị đại đa số fan xem nhẹ, bọn họ nhất quyết nhận định Lăng Thiên chính là chân ái cùng bầu bạn duy nhất của Cố Trạm.

Trước đó khi ‘Truyền Thuyết Chiến Thần Ngân Hà’ được truyền bá, bởi vì tình cảm giữa Cố Trạm cùng Hạ Dương có chút sâu xa mà lập tức bị nhóm ‘fan lịch sử’ kia phê bình, nói bọn họ hủy hoại lịch sử. Làm Hạ Dương hoàn toàn thay thế vị trí của Lăng Thiên trong lòng Cố Trạm, lại còn không để không gian cho Lăng Thiên lên sân khấu.

“Có sao đâu, người mắng tôi vốn đã không ít, tôi căn bản không quan tâm tới việc này. Nói thẳng ra thì với ánh mắt chọn kịch bản của một diễn viên, anh cảm thấy kịch bản này thế nào? Có làm anh sinh ra cảm giác muốn diễn không?" Sở dĩ Sở Tự tìm Biện Huy đầu tiên chính vì Biện Huy chính là diễn viên có thể diễn Cố Trạm xuất sắc nhất mà xưa nay cậu từng thấy.

Nếu khởi quay kịch bản này, cậu muốn mời Biện Huy đảm nhiệm vai Cố Trạm.

Biện Huy nghiêm túc lật xem kịch bản, húng hắng giọng nói: “Có, nói thực là cực kỳ có, tình tiết kịch bản rất chặt chẽ, hình tượng nhân vật phức tạp, nói thật nó rất có tính khiêu chiến cùng hấp dẫn."

Anh không thể không thừa nhận kịch bản Sở Tự viết rất thu hút.

“Vậy có hứng thú hợp tác không, cùng quay bộ phim này? Cùng bị mắng vì phá CP?" Khóe miệng Sở Tự cong lên, trực tiếp đưa ra lời mời.

Những diễn viên khác cậu vẫn chưa quyết định, thế nhưng vai Cố Trạm thì nhất quyết phải là Biện Huy.

Biện Huy nắm chặt kịch bản, không chút nghĩ ngợi đáp: “Đương nhiên rồi."

Trước nay anh vốn là người gan dạ thích thử thách.

Sở Tự cũng biết rõ điểm này: “Vậy hợp tác vui vẻ."

“Hợp tác vui vẻ." Biện Huy đưa tay qua bắt tay Sở Tự.

“À đúng rồi, cậu đã tìm được đạo diễn cho phim này chưa?" Nghĩ tới gì đó, Biện Huy đột nhiên hỏi.

Sở Tự chép miệng: “Vẫn chưa… sao thế? Định giới thiệu đạo diễn cho tôi à?"

“Đúng là có ý này. Bởi vì lượng vé ‘Truyền Thuyết Chiến Thần Ngân Hà’ bán ra không tồi nên Uông đạo định quay bộ thứ hai, chính là chưa tìm được kịch bản thích hợp, nếu cậu muốn thì tôi có thể nói một tiếng." Biện Huy châm thuốc, hút một ngụm.

Sở Tự vui mừng quá đỗi: “Nếu anh Huy nguyện ý nói giúp thì tốt quá còn gì."

Uông đạo dù sao cũng là đạo diễn nổi danh, ‘Truyền Thuyết Chiến Thần Ngân Hà’ lại vừa thành công lớn.

Nếu kịch bản của cậu có thể do Uông đạo làm đạo diễn, làm bộ tiếp theo của ‘Truyền Thuyết Chiến Thần Ngân Hà’ thì không còn gì tốt hơn.

Biện Huy rất thích giúp người, sau khi nhận kịch bản của Sở Tự không lâu liền tìm cơ hội đưa cho Uông Hiệp xem thử, là một đạo diễn gần nhất cực kỳ yêu thích thể loại ‘ngân hà’, Uông Hiệp thực kích động vỗ bàn, chém đinh chặt sắt nói mình nhất định phải quay kịch bản này.

Biện Huy làm việc rất nhanh chóng, sau khi xác định Uông Hiệp muốn quay, lập tức thông báo Sở Tự chọn thời gian để hai bên gặp mặt.

“Uông đạo, này chính là biên kịch mà tôi đã nói, cũng là ông chủ hiện giờ của tôi, Sở đổng Tây Sở." Làm người trung gian, vừa tới nơi hẹn Biện Huy liền chủ động giới thiệu hai bên.

Tiếp đó quay qua Sở Tự: “Sở Tự, vị này là Uông đạo, trước kia thầy Đinh đã từng tham gia phim của Uông đạo, hẳn cậu cũng quen rồi."

“Xin chào Uông đạo, ngưỡng mộ lâu rồi a, tôi đã xem rất nhiều bộ phim của ngài." Ánh mắt Sở Tự sáng ngời, lập tức bày ra tư thế hậu bối, cung kính chào Uông Hiệp.

“Xin chào." Uông Hiệp làm đạo diễn nổi danh, thái độ thực sự không quá nhiệt tình, sau khi mọi người ngồi xuống, ông lập tức thận trọng lại thực chuyên nghiệp nói thẳng vào vấn đề: “Tôi nghe Biện Huy nói không ít chuyện về Sở đổng, tên tuổi trong giới cũng từng nghe qua, tôi rất thích tác phẩm của cậu, phim truyền hình ‘Phong Hoa Ký’ trước đó tôi cũng có xem qua, tình tiết chặt chẽ hấp dẫn, không biết Sở đổng có nguyện ý hợp tác với tôi hay không?"

“Tôi rất hứng thú với kịch bản của Sở đổng."

Sở Tự không chút nghĩ ngợi lập tức đáp: “Đương nhiên rồi, tôi vẫn luôn yêu thích những tác phẩm của Uông đạo."

Hai người đều là kẻ cuồng công tác, chỉ một buổi trưa thôi mà hai người đã có chung nhận thức, xác định quan hệ hợp tác.

Buổi tối khi về tới nhà, Sở Tự lập tức dựa theo đề nghị của Uông Hiệp chỉnh sửa lại kịch bản suốt cả đêm, kịch bản của cậu có rất nhiều tình tiết là bản thân cậu tự đặt ra, hiện giờ nếu muốn làm thành phần hai của ‘Ngân Hà’ thì cần phải chỉnh sửa lại, đi theo hướng tiếp diễn chuyện tình trong ‘Ngân Hà’. Tỷ như tình cảm không thành của Hạ Dương cùng Cố Trạm, tỷ như tình cảm mà Áo Tạp Tư dành cho Hạ Dương… Sở Tự chỉnh sửa lại vài lần, mất gần nửa tháng mới xem như hoàn toàn có chung nhận thức với Uông đạo, cả hai đều rất hài lòng với kịch bản.

Sau khi xác định thì bắt đầu hạng mục chuẩn bị quay chụp.

Đầu tiên là tiền đầu tư, Sở Tự đã liên hệ với nhóm đầu tư từng đầu tư ‘Truyền Thuyết Chiến Thần Ngân Hà’, bất quá bọn họ đều muốn nâng đỡ người mới… Trừ bỏ Biện Huy danh tiếng lớn, bọn họ tính toán để người của mình đóng Hạ Dương, Lăng Thiên, Đặc Lạc Y, ngay cả vai phụ cũng muốn nhét người vào.

Sở Tự cùng Uông Hiệp xem xét qua danh sách người mới bọn họ muốn đưa vào, phát hiện đại đa số đều là minh tinh mới nổi chỉ được cái mặt, hoàn toàn không có kỹ thuật diễn xuất.

Đối với hành vi hủy hoại bộ phim của nhóm đầu tư… thân là đạo diễn nổi tiếng Uông Hiệp cùng biên kịch Sở Tự, hai người đều thực chán ghét.

Vì thế khiếm khuyết tài chính chính là vấn đề lớn cho việc khởi động quay chụp.

Sở Tự rất muốn quay bộ phim này, có đạo diễn nổi danh, diễn viên giỏi, hơn nữa còn là kịch bản của cậu, nếu bỏ qua thì sẽ không còn cơ hội nữa.

Vì thế Sở Tự đã có một quyết định trọng đại, cậu muốn dùng tới phần tài sản mà mẹ đã để lại cho mình… Nói là toàn bộ tài sản của Phùng gia nhưng kỳ thực cũng không quá nhiều, mặc dù Phùng gia từng là một trong tứ đại gia tộc An Sâm nhưng chung quy vẫn là dòng dõi thư hương, tài sản không thể nào so sánh với các nhà khác, chỉ có thể xem là thanh quý, hơn nữa lúc mẹ Sở Tự kết hôn thì gia tộc cũng đã xuống dốc, tài sản cũng bị tộc nhân phân chia.

Phần của mẹ Sở Tự tuy khá nhiều nhưng vẫn thua kém nhóm thế gia.

Tính lại thì tổng tộng khoảng một trăm năm mươi triệu.

So với tài sản hơn bảy ngàn triệu của thủ phủ, cũng chính là cha Sở Tự, Sở Tùng Bách, hay tài sản hơn sáu ngàn tám trăm triệu của gia tộc Ân Giác thì không thể nào so sánh.

Ngay cả Vạn gia trước lúc xuống dốc cũng có tài sản hơn năm nghìn triệu.

Tuy so với chủ gia tộc thì số tài sản này chẳng là gì, thế nhưng xét về cá nhân, chính xác hơn là với nhóm thừa kế đồng lứa, có được số tài sản như vậy là rất hiếm có.

Nếu không phải cậu cùng Sở Tùng Bách tranh cãi quyết liệt thì tương lai cậu còn có Sở gia chống lưng.

Phùng gia là dòng dõi thư hương, vì thế trong số tài sản Phùng Vận Chi để lại cho Sở Tự, phần lớn là những món đồ cổ cùng tranh chữ vô giá, những thứ này Sở Tự đều xem là tuyệt thế trân bảo, cho dù nghèo chết cũng quyết không động tới, chỉ có lúc tính tổng tài sản mới tính chúng vào.

Còn có một số cổ phần linh tinh. Phần này Sở Tự cũng không có cách nào động vào.

Vì thế tuy nói là đại gia bạc triệu nhưng con số tiền mặt tích trữ trong ngân hàng mà cậu có thể sử dụng chỉ có ba trăm triệu.

Sở Tự đầu tư ba triệu vào dự án hợp tác ‘Truyền Thuyết Chiến Thần Ngân Hà II’ của Uông Hiệp cùng Tây Sở.

Nếu không có gì bất ngờ thì lúc cậu vừa rút số tiền mặt này, Sở Tùng Bách đã biết tin, bất quá ông không gọi qua hỏi, cũng không đề cập tới chuyện này, bất quá Sở Tự biết ông nhất định đã biết.

Nhưng nếu Sở Tùng Bách không hỏi thì Sở Tự cũng đơn giản làm như không biết.

Vốn Biện Huy định hỏi Sở Tự có cần trợ giúp tìm kiếm tài chính hay không thì lại phát hiện Sở Tự đã tự mình đầu tư, mà bộ phim cũng xác định thời gian khởi quay.

Lúc này Biện Huy mới biết hóa ra Sở Tự là đại gia thâm tàng bất lộ, có thể tùy tiện chi ra hai ba triệu.

Khó trách trước kia Sở Tự dám tung hoành như vậy, không chút cố kỵ rời bỏ Tinh Quang, tự mình mở công ty.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại