Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống
Chương 71: Ngươi là ai?
Lúc Lăng Huyền Phong giải quyết xong 10 tên Độc Giác Quỷ, chưa kịp thu công thì...
- Nguy hiểm! Cẩn thận đằng sau!
Hệ thống trong thức hải hô lớn, Lăng Huyền Phong giật mình, không kịp nghĩ nhiều, thi triển khinh công trượt dài về phía trước
Keng!!!!!!
Tại chỗ hắn vừa đứng, một thanh trường đao cắm thẳng xuống đất, lún xuống hơn một nửa.
Lăng tam thiếu toát mồ hôi lạnh. Mẹ nó, may mà lão tử kịp phi thân ra, không thì một đao thành 2 đoạn rồi.
- Hừ! Cũng có chút bổn sự, tránh được một đao của lão tử. Nhóc con, có giỏi thì tránh tiếp chiêu này của ta xem sao. Địa Ngục Trảm!
Chỉ thấy tên Huyết Quỷ giơ đao lên trời, mũi đao dần dần bốc lên một quả lửa màu đen, đến khi hỏa cầu cao hơn một nam tử trưởng thành, Huyết Quỷ chém mạnh về phía trước.
Lăng Huyền Phong thấy hỏa cầu đen như mực tỏa ra sức nóng kinh người thì cảm thấy căng thẳng. Hắn không thể né được ra khỏi quỹ tích của hỏa cầu. Trong lúc không biết phải làm sao, một bóng người cao lớn đứng chắn trước mặt hắn..
Phành!!!!!!!!
Hỏa cầu phát nổ, sóng nhiệt tỏa ra tứ phía, cây cỏ xung quanh bị đốt thành tro bụi, xung quanh bãi đất nơi hỏa cầu phát nổ biến thành một mảnh đất cháy xém, nhiệt khí bốc ngùn ngụt.
- Hắc Hắc! Chắc hắn bây giờ thành một con heo quay rồi, ha ha ha ha!!!
Luân Hồi Huyết Quỷ cười lớn, nó khá tự tin về một chiêu này của mình, nhưng chưa cười được mấy tiếng, nó giật mình kinh hãi.
Nhiệt khí tan đi, chỉ thấy hiện ra thân ảnh nam tử áo đỏ đứng sừng sững, lông tóc không chút tổn hao, quần áo không dính chút bụi.
- Không thể nào! AAAAA!!!!!!!!!
Lăng Huyền Phong tim đập thình thịch, hỏa cầu vừa rồi toát ra khí tức tử vong thật kinh khủng, trong tích tắc đó, nếu nam tử áo đỏ không nhảy ra chắn giúp hắn, không chừng lúc này hắn đã đi buôn muối rồi.
- Ta đã nói rồi, các ngươi chỉ là mấy tên hề nhảy nhót thôi, cũng vọng tưởng muốn làm thịt bọn ta sao.
Nam tử áo đỏ cười lạnh khinh thường, hắn lắc lắc đầu nói:
- Vốn ta còn muốn xem các ngươi có bao nhiêu bổn sự, xem ra ta đã thất vọng rồi.
Tay cầm chuôi đao, nam tử áo đỏ nhẹ nhàng rút đao, bất thình lình hắn biến mất tại chỗ, chỉ để lại một đạo tàn ảnh.
- Cái gì?
Huyết Quỷ cảm thấy kinh hãi, nó không nhìn thấy gì cả. Bất chợt, nó nghe thấy bên tai một tiếng gió rít, theo bản năng hoành đao đón đỡ..
Sát!!!!!!!! Phập!!
Nam tử áo đỏ lại hiện ra cách đó không xa, hắn tra đao vào vỏ.
Cạch!! Bịch!
Luân Hồi Huyết Quỷ chỉ cảm thấy cổ mát lạnh, sau đó nó nhìn thấy thanh đao của mình bị cắt thành 2 mảnh, sau đó nó nhìn thấy bóng lưng của chính mình.
- Đây là lưng của ta mà, chẳng lẽ...?
Đó là ý niệm cuối cùng của nó, trước khi thủ cấp lăn xuống đất, thân thể nặng hơn trăm cân ngã phịch xuống, nhanh chóng biến mất khỏi khối thiên địa.
- Thật nhanh!!
Lăng tam thiếu hít một hơi, hắn không thể nhìn thấy được nam tử áo đỏ ra chiêu như thế nào, hắn khẳng định, trăm phần trăm nếu hắn ở vị trí đó cũng sẽ đầu thân phân biệt.
Hiện trường bây giờ chỉ còn 4 người đang đứng. Trông thấy tình cảnh như thế, Quỷ Thủ Sâm La mặt mũi âm trầm, hắn lạnh giọng nói:
- Không ngờ có chút coi thường các ngươi. Thôi được, để bản tọa ra tay thu thập các ngươi một phen!
Hắn tiến tới túm lấy tên Luân Hồi Huyết Quỷ còn lại, một ngụm cắn vào cổ nó....
- F uck! Quỷ Hút Máu??
Lăng Huyền Phong trố mắt lên nhìn, chỉ thấy tên Luân Hồi Huyết Quỷ sợ hãi giãy dụa, nhưng cũng chẳng ích gì, sau một hồi thì nó bị hút thành một cái xác khô.
Tùy tiện ném xác đồng bọn sang một bên, Quỷ Thủ Sâm La miệng đầy máu đen cười lớn:
- Ha Ha Ha Ha! Cho các ngươi xem chút bản lĩnh của bổn tọa!!
Hắn bắt đầu vận công, bỗng dưng khí thế tăng mạnh, uy áp ngập trời, mặt đất xung quanh hắn nứt toác ra từng mảnh.
- Mẹ! Cái gì nữa đây? Vận khí thành Siêu Saiyan hả?
Lần thứ 2 Lăng Tam thiếu trợn mắt lên nhìn. Trông dáng vẻ của tên Quỷ Thủ này không khác gì đám Saiyan vận khí biến hình trong truyện manga kiếp trước hắn đọc cả.
Pặc! Pặc! Pặc! Pặc!!
Sau lưng Quỷ Thủ Sâm La mọc ra 4 cánh tay, mỗi cái lại rút ra từ sau lưng hắn một thanh cốt đao, trông thập phần khủng bố.
- Đinh! Quỷ Thủ Sâm La đã tiến giai! Tu Vi: Võ Tôn Nhị Giai.
- Sặc! Như thế cũng được hả?
Lăng Tam Thiếu trong thức hải chửi thề với hệ thống. Tiến giai dễ dàng như vậy sao?
- Khà Khà! Bây giờ thì các ngươi chết chắc! Diyaaaaaa!!!!!
Quỷ Thủ Sâm La 6 tay cầm đao xông về phía bọn Lăng Huyền Phong đang đứng. Trong thâm tâm của hắn đang tưởng tượng 2 nhân loại trước mặt này sẽ bị chém thành nhiều mảnh, hắn còn đang thích thú suy nghĩ xem lát nữa sẽ nấu thịt mấy tên nhân loại này như thế nào nữa.
Có thể nói mộng tưởng của hắn rất là đẹp, cho tới khi....
Choang!! Xoẹt!!
Nam tử áo đỏ cúi người xuống thấp, tay nắm chuôi đao, vận khí, sau đó phi thân về phía trước. Lăng Huyền Phong chỉ cảm thấy một tia sáng chói mắt, sau đó vụt tắt đi.
2 Người tách ra, nam tử áo đỏ cũng từ từ tra đao vào vỏ. Quỷ Thủ Sâm La không quay lưng lại, hắn nói:
- Thanh đao đó! Ta biết nó, chẳng lẽ ngươi là....
Không kịp nói hết câu, cơ thể của hắn chầm chậm tách ra, chia thành 2 nửa đều nhau, ngã xuống.
- Ta ư? Tên ta chỉ có 3 chữ: Thu! Hồng! Diệp!
Thu Hồng Diệp!!
- Nguy hiểm! Cẩn thận đằng sau!
Hệ thống trong thức hải hô lớn, Lăng Huyền Phong giật mình, không kịp nghĩ nhiều, thi triển khinh công trượt dài về phía trước
Keng!!!!!!
Tại chỗ hắn vừa đứng, một thanh trường đao cắm thẳng xuống đất, lún xuống hơn một nửa.
Lăng tam thiếu toát mồ hôi lạnh. Mẹ nó, may mà lão tử kịp phi thân ra, không thì một đao thành 2 đoạn rồi.
- Hừ! Cũng có chút bổn sự, tránh được một đao của lão tử. Nhóc con, có giỏi thì tránh tiếp chiêu này của ta xem sao. Địa Ngục Trảm!
Chỉ thấy tên Huyết Quỷ giơ đao lên trời, mũi đao dần dần bốc lên một quả lửa màu đen, đến khi hỏa cầu cao hơn một nam tử trưởng thành, Huyết Quỷ chém mạnh về phía trước.
Lăng Huyền Phong thấy hỏa cầu đen như mực tỏa ra sức nóng kinh người thì cảm thấy căng thẳng. Hắn không thể né được ra khỏi quỹ tích của hỏa cầu. Trong lúc không biết phải làm sao, một bóng người cao lớn đứng chắn trước mặt hắn..
Phành!!!!!!!!
Hỏa cầu phát nổ, sóng nhiệt tỏa ra tứ phía, cây cỏ xung quanh bị đốt thành tro bụi, xung quanh bãi đất nơi hỏa cầu phát nổ biến thành một mảnh đất cháy xém, nhiệt khí bốc ngùn ngụt.
- Hắc Hắc! Chắc hắn bây giờ thành một con heo quay rồi, ha ha ha ha!!!
Luân Hồi Huyết Quỷ cười lớn, nó khá tự tin về một chiêu này của mình, nhưng chưa cười được mấy tiếng, nó giật mình kinh hãi.
Nhiệt khí tan đi, chỉ thấy hiện ra thân ảnh nam tử áo đỏ đứng sừng sững, lông tóc không chút tổn hao, quần áo không dính chút bụi.
- Không thể nào! AAAAA!!!!!!!!!
Lăng Huyền Phong tim đập thình thịch, hỏa cầu vừa rồi toát ra khí tức tử vong thật kinh khủng, trong tích tắc đó, nếu nam tử áo đỏ không nhảy ra chắn giúp hắn, không chừng lúc này hắn đã đi buôn muối rồi.
- Ta đã nói rồi, các ngươi chỉ là mấy tên hề nhảy nhót thôi, cũng vọng tưởng muốn làm thịt bọn ta sao.
Nam tử áo đỏ cười lạnh khinh thường, hắn lắc lắc đầu nói:
- Vốn ta còn muốn xem các ngươi có bao nhiêu bổn sự, xem ra ta đã thất vọng rồi.
Tay cầm chuôi đao, nam tử áo đỏ nhẹ nhàng rút đao, bất thình lình hắn biến mất tại chỗ, chỉ để lại một đạo tàn ảnh.
- Cái gì?
Huyết Quỷ cảm thấy kinh hãi, nó không nhìn thấy gì cả. Bất chợt, nó nghe thấy bên tai một tiếng gió rít, theo bản năng hoành đao đón đỡ..
Sát!!!!!!!! Phập!!
Nam tử áo đỏ lại hiện ra cách đó không xa, hắn tra đao vào vỏ.
Cạch!! Bịch!
Luân Hồi Huyết Quỷ chỉ cảm thấy cổ mát lạnh, sau đó nó nhìn thấy thanh đao của mình bị cắt thành 2 mảnh, sau đó nó nhìn thấy bóng lưng của chính mình.
- Đây là lưng của ta mà, chẳng lẽ...?
Đó là ý niệm cuối cùng của nó, trước khi thủ cấp lăn xuống đất, thân thể nặng hơn trăm cân ngã phịch xuống, nhanh chóng biến mất khỏi khối thiên địa.
- Thật nhanh!!
Lăng tam thiếu hít một hơi, hắn không thể nhìn thấy được nam tử áo đỏ ra chiêu như thế nào, hắn khẳng định, trăm phần trăm nếu hắn ở vị trí đó cũng sẽ đầu thân phân biệt.
Hiện trường bây giờ chỉ còn 4 người đang đứng. Trông thấy tình cảnh như thế, Quỷ Thủ Sâm La mặt mũi âm trầm, hắn lạnh giọng nói:
- Không ngờ có chút coi thường các ngươi. Thôi được, để bản tọa ra tay thu thập các ngươi một phen!
Hắn tiến tới túm lấy tên Luân Hồi Huyết Quỷ còn lại, một ngụm cắn vào cổ nó....
- F uck! Quỷ Hút Máu??
Lăng Huyền Phong trố mắt lên nhìn, chỉ thấy tên Luân Hồi Huyết Quỷ sợ hãi giãy dụa, nhưng cũng chẳng ích gì, sau một hồi thì nó bị hút thành một cái xác khô.
Tùy tiện ném xác đồng bọn sang một bên, Quỷ Thủ Sâm La miệng đầy máu đen cười lớn:
- Ha Ha Ha Ha! Cho các ngươi xem chút bản lĩnh của bổn tọa!!
Hắn bắt đầu vận công, bỗng dưng khí thế tăng mạnh, uy áp ngập trời, mặt đất xung quanh hắn nứt toác ra từng mảnh.
- Mẹ! Cái gì nữa đây? Vận khí thành Siêu Saiyan hả?
Lần thứ 2 Lăng Tam thiếu trợn mắt lên nhìn. Trông dáng vẻ của tên Quỷ Thủ này không khác gì đám Saiyan vận khí biến hình trong truyện manga kiếp trước hắn đọc cả.
Pặc! Pặc! Pặc! Pặc!!
Sau lưng Quỷ Thủ Sâm La mọc ra 4 cánh tay, mỗi cái lại rút ra từ sau lưng hắn một thanh cốt đao, trông thập phần khủng bố.
- Đinh! Quỷ Thủ Sâm La đã tiến giai! Tu Vi: Võ Tôn Nhị Giai.
- Sặc! Như thế cũng được hả?
Lăng Tam Thiếu trong thức hải chửi thề với hệ thống. Tiến giai dễ dàng như vậy sao?
- Khà Khà! Bây giờ thì các ngươi chết chắc! Diyaaaaaa!!!!!
Quỷ Thủ Sâm La 6 tay cầm đao xông về phía bọn Lăng Huyền Phong đang đứng. Trong thâm tâm của hắn đang tưởng tượng 2 nhân loại trước mặt này sẽ bị chém thành nhiều mảnh, hắn còn đang thích thú suy nghĩ xem lát nữa sẽ nấu thịt mấy tên nhân loại này như thế nào nữa.
Có thể nói mộng tưởng của hắn rất là đẹp, cho tới khi....
Choang!! Xoẹt!!
Nam tử áo đỏ cúi người xuống thấp, tay nắm chuôi đao, vận khí, sau đó phi thân về phía trước. Lăng Huyền Phong chỉ cảm thấy một tia sáng chói mắt, sau đó vụt tắt đi.
2 Người tách ra, nam tử áo đỏ cũng từ từ tra đao vào vỏ. Quỷ Thủ Sâm La không quay lưng lại, hắn nói:
- Thanh đao đó! Ta biết nó, chẳng lẽ ngươi là....
Không kịp nói hết câu, cơ thể của hắn chầm chậm tách ra, chia thành 2 nửa đều nhau, ngã xuống.
- Ta ư? Tên ta chỉ có 3 chữ: Thu! Hồng! Diệp!
Thu Hồng Diệp!!
Tác giả :
Dao Quang Lân Y