Tộc Trường Phu Nhân Quốc Sắc Thiên Hương
Chương 2
Vương cung đại lục Kình Thiên, đệ nhất phu nhân đại lục Kình Thiên đoan trang ưu nhã ngồi trước màn hình nhấn nút tăng giá, trong miệng lẩm bẩm: “Em không tin! Không tóm được nhóc cao cấp này!"
Gia chủ ngồi bên cạnh tỏ vẻ bất lực nói: “Em yêu, em cảm thấy cách này hữu hiệu sao?"
Đệ nhất phu nhân lại ấn xuống nút tăng giá một lần nữa, giọng nói mềm mại lại kiên quyết: “Kình Trạch đã 25 tuổi, từ khi nó năm tuổi tới giờ, anh thấy nó cười qua chưa? Ngoại trừ tu luyện chính là đánh nhau, anh xem nó đã đánh những hàng xóm xung quanh chúng ta thành cái dạng gì? Hiện giờ ai cũng nói đại lục Kình Thiên chúng ta có dã tâm thống nhất tinh tế, nhưng anh biết chúng ta từ trước tới nay đều theo chủ nghĩa hòa bình. Chỉ là Kình Trạch thích đánh nhau mà thôi, nhưng cũng không thể trách nó, chủ yếu cũng là hàng xóm không bớt lo. Đương nhiên những cái này đều không quan trọng, vì muốn đùa nó cười, chúng ta đã nghĩ mọi cách. Diễn viên hài kịch cũng đã mời tới hơn cả trăm người, mỗi lần nó xem bọn họ biểu diễn cũng chỉ có một biểu tình, không biết còn tưởng là đang viếng mộ chúng ta."
Gia chủ đại lục Kình Thiên Kình An:……
Đệ nhất phu nhân Lâm Mạn Thiên lo lắng nói: “Hiện giờ chúng ta chưa thử qua duy nhất chỉ có là chưa tìm bạn lữ cho nó, dựa vào truyền thống bộ tộc Hoa Thị chúng ta mà nói, trai lớn cưới vợ, gái lớn gả chồng. Nó cũng đã 25, tuổi dậy thì cũng không đặc biệt đi tìm bạn nam bạn nữ. Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ là bị nghẹn rồi xảy ra chuyện xấu gì. Hiện giờ có một đối tượng điều kiện tốt như vậy, không bằng mua trở về thử xem!" Vừa nói Lâm Mạn Thiên lại tăng giá, rồi lại bị người khác vượt qua.
Lâm Mạn Thiên muốn bùng nổ, muốn tăng thêm, nhưng tài khoản của bà lại không còn tiền. Liền quay đầu hỏi chồng mình: “Anh đưa tài khoản tín dụng của anh cho em dùng một chút."
Kình An hơi khó xử: “Gần đây đã tiêu xài quá mức, hơn nữa trước giờ anh không quan tâm tiền bạc, tất cả đều nằm trong tay Kình Trạch. Nếu là mua vợ cho nó, không bằng em liên hệ trực tiếp với nó đòi số tài khoản đi!"
Lâm Mạn Thiên suy nghĩ một lúc, cảm thấy cũng đúng, liền liên hệ vào máy truyền tin của Kình Trạch: “Bảo bối, con đang ở đâu?"
Đối diện truyền tới thanh âm lạnh nhạt trầm ổn nhưng không thiếu lễ phép của Kình Trạch: “Mẹ có chuyện gì?"
Lâm Mạn Thiên cảm thấy phát điên với thái độ giống như nói chuyện với chính phủ của con trai, nhưng lại giống như có lý do gì đó khiến bản thân không thể phát tác được, đành phải nhẫn nhịn nói: “Mẹ không có tiền, con đưa tài khoản của con cho mẹ dùng một chút đi!"
Thực nhanh thông tin bị cắt đứt, một mật mã tài khoản được gửi tới đây. Lâm Mạn Thiên nhanh chóng quét số tài khoản của Kình Trạch vào, số tiền bên trong khiến bà thiếu chút nữa rớt cằm, phía sau số chín có cả dãy chữ số. Hạn mức tín dụng của đại lục Tinh Tế đạt tới 900 triệu điểm, mà đây cũng chỉ là một trong những cái thẻ của Kình Trạch mà thôi.
Lâm Mạn Thiên quay đầu hỏi chồng: “Vì sao trong tay Kình Trạch lại có nhiều tiền như vậy?"
Trong mắt Kình An toàn là ký hiệu ¥¥ nói: “Không…. biết! Chẳng lẽ đánh nhau cũng có thể kiếm được tiền sao?"
Nhìn số tiền trong tài khoản của con trai, vì thế Lâm Mạn Thiên không hề nương tay ấn xuống một con số. Một trăm triệu điểm tín dụng đã bị tiêu tan, toàn bộ thế giới quả nhiên yên tĩnh. Chỉ là nhắc nhở trong hội trường đấu giá làm bà hơi chột dạ, bởi vì lúc bà chụp đã quên giấu tên, hiện giờ cả thể giới đều biết: Chúc mừng đại lục Kình Thiên Kình Trạch có được sinh sản giả chất lượng tốt, mong sớm ngày sinh ra đời sau chất lượng tốt.
Cái này làm cho các linh tủ giả trên toàn bộ thế giới đều náo nhiệt, không ít người mua đều bình luận: “Thiệt hay giả vậy? Là cao thủ đệ nhất Kình Trạch sao?"
“Hắn sẽ mua vợ sao? Không phải ai cũng nói hắn ngoại trừ đánh nhau thì không biết làm gì sao?"
“Mọi người cũng không thể nói như vậy, cao thủ đệ nhất cũng là người, cũng có nhu cầu sinh lý."
“Không phải đại lục Kình Thiên từ trước đến nay đều thanh cao sao? Vì sao lại mua sinh sản giả để sinh sản đời sau chứ?"
“Sinh sản giả bốn ưu ++, các người đã gặp qua bao giờ chưa? Gia tộc đệ nhất cũng không ngoại lệ."
“Chẳng lẽ các người không phát hiện sao? Tên của sinh sản giả, Đông Phương Kỳ! Gia tộc Đông Phương đem người có triển vọng nhất của gia tộc bọn họ bán đi!"
“Đông Phương Kỳ bị Đông Phương Y đánh bại, linh căn bị hủy, không bán đi chẳng lẽ để ở trong nhà làm phế vật sao?"
“Nói thật, Đông Phương Kỳ làm tôi quá thất vọng, chẳng lẽ lời đồn người có triển vọng nhất những năm gần đây đều là giả sao?"
“Bị em trai cậu ta đánh bại dễ dàng như vậy, tôi cũng nghi ngờ tu vi của Đông Phương Kỳ là giả…."
…..
So sánh với sự náo nhiệt ở hội đấu giá, không khí ở vương cung đại lục Đông Phương lại có vẻ nặng nề hơn. Đông Phương Y quăng hỏng ba cái ly, một người máy trí năng quản gia, cộng thêm hai cái ghế dựa.
Giờ phút này y không thể kiềm chế cơn giận, nhìn thấy tin tức trên màn hình liền muốn đập nát màn hình.
Sao có thể? Ông trời thật không công bằng, dựa vào cái gì mà Đông Phương Kỳ làm sinh sản giả mà còn có thể chất tốt như vậy? Còn bị gia tộc Kình Thiên mua đi nữa.
Chỉ là đập đồ vật nửa ngày, Đông Phương Y lại nghĩ thông suốt. Cho dù Đông Phương Kỳ bị gia tộc Kình Thiên mua đi thì thế nào? Hiện giờ anh ta cũng chỉ là một tên phế vật bị hủy linh căn, cho dù là vào cửa nhà họ Kình, thì cũng chỉ là một vật để người ta chơi đùa. Một tên bị người ta chơi đùa, có tư cách gì mà dám so sánh với y chứ.
À, cho dù là như thế nào, thì mục đính của y đã đạt được.
Y muốn Đông Phương Kỳ bị nam nhân cưỡi trên người nhục nhã, cả đời không dám ngẩng đầu!
Nghĩ tới đây, Đông Phương Y nở nụ cười âm trầm. Có lẽ, có cơ hội sẽ gặp tên Kình Trạch kia. Đó chính là người đứng đầu của bảng xếp hạng cao thủ đại lục Tinh Tế, không biết tu vi so với Đông Phương Kỳ cao như thế nào. Thế nhưng cho dù cao như thế nào, y cũng không để vào mắt. Bởi vì người là phải dựa vào trí tuệ mà thắng, chỉ có làm bừa căn bản không thể làm được chuyện lớn!
Mà Kình Trạch, người chỉ biết làm bừa trong miệng Đông Phương Y vừa mới đập cho lão hàng xóm hắn một trận. Xung quanh đại lục Kình Thiên có mấy hành tinh nhỏ, còn có một hành tinh lớn. Là Trùng tộc một trong sáu gia tộc lớn, được coi là một gia tộc có chứng hiếu động. Không có việc gì liền đi quấy rầy hàng xóm của bọn họ một chút, hoặc là hóng gió mùa thu, hoặc là phóng hỏa, hoặc là chọc ghẹo cô gái nhà hàng xóm.
Nhóm hành tinh nhỏ cũng chỉ có thể nhịn, còn gia tộc lớn như đại lục Kình Thiên, đương nhiên là lựa chọn đánh một trận. Đặc biệt là Kình Trạch, toàn thân hắn toàn là ước số thô bạo, cho dù là trùng tộc không sợ trời không sợ đất, thấy hắn cũng sẽ run rẩy toàn thân. Vì thế không ít hành tinh vươn cành ô liu với hắn, luôn cảm giác vị nhân vật lớn này có thể cho bọn họ cảm giác an toàn.
Tuy rằng Kình Trạch cũng không đồng ý, nhưng khi nhìn thấy trùng tộc ức hiếp những hành tinh nhỏ, hắn cũng sẽ ra tay giúp một phen. Vì thế trong tinh tế bắt đầu truyền ra tin đồn nhảm nhí, nói hắn muốn thống nhất tinh tế, quả thật là một tên giã tâm bừng bừng.
Đối với những lời bàn luận nhảm nhí này, Kình Trạch cũng không quan tâm. Bởi vì Kình Trạch không quan tâm bất cứ chuyện gì, trong lòng hắn chỉ có chuyện hắn nên làm và chuyện hắn không nên làm mà thôi.
Đương nhiên có một số việc cùng là ngoài dự đoán. Ví dụ như hắn vừa đánh hàng xóm xong, máy truyền tin liền vang lên. Đó là một dãy số xa lạ, làm Kình Trạch hơi do dự, rốt cuộc có nên nhận cuộc điện thoại này hay không.
Kết quả cuộc gọi cứ vang lên liên tục, vừa kết thúc xong lại vang lên, sau khi liên tục vang lên ba lần, Kình Trạch rốt cuộc nhíu mày nhận cuộc trò chuyện. Hắn còn chưa nói chuyện, bên kia đã vang lên thanh âm rất là cung kính: “Xin chào ngài, xin hỏi ngài có phải là Kình Trạch tiên sinh của đại lục Kinh Thiên không ạ?"
Khuôn mặt anh tuấn lạnh nhạt của Kình Trạch lộ ra một chút không kiên nhẫn, nhưng vẫn khách sáo ừ một tiếng, cũng hỏi: “Có chuyện gì sao?"
Đối phương lễ phép trả lời: “Là như vầy, ngài đã mua một sinh sản giả cấp 4 ưu ++ ở sàn đấu giá trung tâm sinh sản của chúng tôi, xin hỏi hiện giờ có thể đưa tới trong phủ ngài không?"
Kình Trạch:???????
Sinh sản giả? Sao hắn không nhớ mình đã mua sinh sản giả lúc nào nhỉ?
Đối phương vẫn tiếp tục cố vấn: “Địa chỉ hiện giờ của ngài là ở vương cung đại lục Kình Thiên, nhưng vương cung không cho phép người ngoài chúng tôi đi vào, xin hỏi có người ra đón không ạ?"
Kình Trạch nhàn nhạt nói một câu: “Ngài gọi nhầm rồi." Liền cắt đứt thông tin. Là ai nhàm chán như vậy, còn muốn đùa giỡn với hắn.
Cúi đầu nhìn vương tử trùng tộc thứ 36 bị mình đánh cho gần hấp hối, liền quay sang nói với cấp dưới: “Đưa về trùng tộc, kêu lão quốc vương để ý con trai mình."
Có lẽ lão quốc vương căn bản không nhớ rõ ông ta có bao nhiêu vương tử? Sinh vật trùng tộc này cũng thật thần kì, thật sự là sinh sản đứng đầu!
Chi nhánh trung tâm sinh sản đại lục Đông Phương, trên mặt nhân viên áo xanh và nhân viên áo vàng đều lộ ra tích cực và hưng phấn ngày thường không nhận ra. Dù sao cũng đã gần 50 năm qua không hề gặp được sinh sản giả 4 cấp ưu ++, còn xuất hiện ở đại lục Đông Phương bọn họ. Điều này khiến cho trên mặt bọn họ nhiễm vô vàn vinh quang. Quan trọng là sinh sản giả được gia tộc Kình Thiên mua đi. Hôn phối còn là cao thủ đệ nhất Kình Trạch.
Nhân viên áo vàng chuẩn bị của hồi môn phong phú cho Đông Phương Kỳ, bởi vì dựa vào quy định liên quan, số tiền đạt được khi bán đấu giá, đa phần sẽ thuộc về gia tộc sở hữu, nhưng trong đó sẽ có một phần mười làm của hồi môn phòng thân cho sinh sản giả. Cho dù chỉ có một phần mười, 10 tỷ, cũng có 1 tỷ. Như vậy Đông Phương Kỳ so với một ít đại gia tộc ở tinh tế thì còn có tiền hơn!
Mà Đan Kỳ mới vừa tỉnh lại còn chưa rõ ràng tất cả, giờ phút này cậu còn mơ màng nhìn hoàn cảnh xung quanh, cũng không biết cậu đã bị bán đi.Tuy rằng biết số mệnh cậu bị bán cho một số thế gia yêu cầu cần người kế thừa linh căn, bởi vì kẻ thất bại tuy rằng đã mất đi linh căn, lại có gen truyền thừa rất tốt, sau khi sinh ra đời sau lại có linh căn rất mạnh.
Cho nên sinh sản giả thường được tranh đoạt, thậm chí có sinh sản giả còn bị bán trao tay nhiều lần. Đương nhiên, đây là những sinh sản giả cấp thấp. Sinh sản giả cấp cao rất ít bị bán trao tay. Ai cũng muốn bảo vệ gen đời sau của nhà mình, sao có thể để người khác được lợi được?
Nhân viên áo xanh nói với nhân viên áo vàng: “Cậu tới nói cho cậu ta hay là tôi tới nói cho cậu ta? Cậu ta là thần tượng của cậu, cậu nói cho cậu ta tin tức này đi! cho dù là thế nào, hiện giờ tin này đối với cậu ta là một tin tốt."
Nhân viên áo vàng gật nhẹ đầu nói: “Tuy rằng đối với cậu ta đây cũng không phải là một tin tốt lành gì, nhưng hiện giờ chỉ hi vọng cậu có một tổ ấm tốt."
Vì thế nhân viên áo vàng đóng gói tất cả mọi thứ xong, liền đẩy cửa bồi dưỡng ra đi vào.
Phòng bồi dưỡng là phòng dùng để quan sát tình huống biến đổi sau khi sinh sản giả tiêm thuốc biến dị vào. Tuy rằng kỹ thuật sinh sản ở tinh tế đã rất tiến bộ, nhưng vì để đề phòng chuyện đột xuất xảy ra, khi biến đổi vẫn yêu cầu nhân viên theo dõi chặt chẽ.
Sau khi biến đổi hoàn thành, sẽ đưa tới kí túc xá sinh sản, nhưng sinh sản cấp cao vừa ra đều sẽ bị tranh mua, căn bản không có cơ hội ở trong kí túc xá.
Giờ phút này Đan Kỳ đang nằm trên giường, yên yên tĩnh tĩnh, ngoan ngoãn giống như một tinh linh đi nhầm vào nhân gian. Kỳ thật cậu đã tỉnh từ sớm, chỉ là im lặng nghe hai người ngoài cửa nói chuyện với nhau. Bởi vì trên người có rất nhiều ống cắm vào, hẳn là dùng để theo dõi sự sống, cho nên muốn động cũng không dám động.
Lặng lẽ nghe hai người nói chuyện với nhau nửa ngày, Đan Kỳ mới hiểu, thì ra cậu là bị bán đi.
Trong lòng cậu hơi sợ hãi, rồi lại không có năng lực chạy trốn, chỉ có thể im lặng chờ vận mệnh xâu xé. Nhịn không được mũi cảm thấy đau xót, khóe mắt trào ra một ít nước mắt.
Nhân viên áo vàng vừa vặn nhìn thấy giọt nước mắt này, cô khẽ thở dài một tiếng, tiến lên nói: “Đông Phương tiên sinh, ngài đang khóc sao? Này…. thật xin lỗi, tôi biết kết cục này đối với ngài mà nói thì thật không công bằng. Chỉ là…. chỉ là, người luôn phải nhìn về phía trước không phải sao? Có thể sống sót, so với bất kì điều gì không phải đều tốt hơn sao, đúng không?"
Đan Kỳ từ từ mở mắt, nhận ra âm thanh nói chuyện này là nhân viên coi nguyên chủ là thần tượng. Cậu biết đối phương nói đúng, có thể sống sót so với cái gì cũng tốt hơn. Nhưng chỉ là không nhịn được mà khổ sở, nhịn không được muốn khóc. Có thể là bởi vì trên đời này không còn người che chở cho cậu, con đường sau này cậu chỉ có thể một mình đi. Đã không còn sự bảo vệ của Thần Tướng, sau này cậu không biết cậu sẽ gặp phải cái gì.
Quan trọng là cậu không hề muốn sinh con QAQ!
Hơn nữa còn nghe nói còn phải sinh liên tục, cho tới khi sinh ra đời sau ưu tú nhất. Cậu chỉ là một đóa hoa yêu vừa mới hóa hình, hoa yêu vừa mới sinh ra đã có mỹ mạo và sự đơn thuần. Đừng nói sinh con, ngày cả tình trên thế gian này cũng không biết là gì.
Nhưng ở trong trí nhớ của Đông Phương Kỳ, sinh sản giả là một danh từ sỉ nhục, là nơi cuối cùng mà một linh chiến sĩ sau khi ngã xuống phải đi. Cậu là kẻ thất bại, nên chỉ có thể sinh con cho kẻ mạnh.
Đan Kỳ khó khăn ngồi dậy, nhân viên áo vàng lập tức đi lên đỡ lấy cậu. Đan Kỳ hỏi: “Tôi có thể lựa chọn không đi sao?" Lúc nói lời này, tiếng nói của cậu hơi run rẩy.
Cô gái áo vàng rất là đau lòng nói: “Tôi rất xin lỗi Đông Phương Kỳ tiên sinh, sinh sản giả không có quyền lợi lựa chọn, chỉ có thể ai ra giá cao thì được. Nhưng tôi có thể đảm bảo với ngài, thế gia mà ngài phải đi, là thế gia Kình Thiên đứng đầu ở nơi này. Tôi tin tưởng, bọn họ sẽ không khiến ngài phải uất ức."
Ánh mắt Đan Kỳ ảm đạm, cậu biết thời gian cậu có thể không lo không nghĩ đã kết thúc, chỉ có thể chấp nhận mà thôi. Vì thế cậu gật đầu nói: “Vậy được rồi! vậy mặc quần áo cho tôi đi!"
Bởi vì khi cậu biến đổi, quần áo trên người đã bị cởi sạch. Giờ phút này, cậu nằm trên giường mềm chỉ có một tấm thảm mỏng che thân.
Cô gái áo vàng gật đầu nói: “Ngài chờ một lát, tôi sẽ giúp ngài tắm rửa, tôi đã chuẩn bị cho ngài mười bộ lễ phục đẹp nhất, còn có mấy chục bộ quần áo mặc hằng ngày. Tiêu chuẩn của ngài là cao nhất ở trung tâm sinh sản, chúng tôi sẽ giúp ngài có thể diện nhất!" Hình như chỉ có thể làm như vậy, mới có thể khiến anh hùng ngã xuống không thất vọng.
Đan Kì từ chối cô gái muốn tắm rửa cho cậu, Thần Tướng từng nói qua, thân thể sau khi hóa hình rất tư mật, không thể tùy tiện để cho người khác xem. Cậu tự mình đi phòng tắm, tự tắm rửa sạch sẽ. Dựa vào thường thức sinh hoạt của Đông Phương Kỳ, cậu mặc xong quần áo và mang xong giày. Lại nhìn về phía gương, Đan Kỳ bị dáng vẻ của cậu làm hoảng sợ.
Đông Phương Kỳ này, giống cậu tới bảy phần, sau khi bị hoa hồn của cậu bám vào người thì dáng vẻ hòa trộn vào nhau, liền có chín phần giống nhau. Thần Tướng vẫn luôn khen cậu lớn lên đẹp, Đan Kỳ có đôi khi được sủng mà kiêu, nhảy nhót tung tăng trên người Thần Tướng. Thần Tướng cũng không tức giận, chỉ bất đắc dĩ nói một câu: “Xem ở dáng vẻ xinh đẹp của ngươi, nên tha cho ngươi."
Đông Phương Kỳ trong gương cũng đẹp khiến cho người ta không thể rời mắt, sau khi biến dị làn da trắng đã hơi trong suốt, lại bởi vì ngũ quan tinh xảo, mà có chút cảm giác rung động lòng người. So với Đan Kỳ ban đầu, chỉ có hơn chứ không có kém.
Đan Kỳ cắn cắn môi dưới lẩm bẩm: “Khó trách mình lại bán được giá như vậy, còn khá xinh đẹp."
Hít hít cái mũi, Đan Kỳ định đi ra phòng tắm. Vào lúc này, lại có một thanh âm huyền ảo vang lên bên tai: “Vạn vật sinh linh, có tuần hoàn sinh tử. Ngũ hành tương sinh, sinh sôi khôn ngừng."
“Hệ thống kiểm tra đo lường ra trên người ngài có linh khí cỏ cây, xin hỏi ngài có đồng ý cứu sống cỏ cây ở thế giới này không?"
Trong lòng Đan Kỳ giật mình, dừng lại bước chân, nhịn không được hỏi: “Ai…. ai đang ở đây?"
Thanh âm không phát ra nữa, nhưng trước mặt Đan Kỳ lại xuất hiện một vòng dây leo xanh biếc treo lơ lửng giữa không trung. Dây leo hình như không có điểm cuối, bên trên có từng trái cây màu xanh đậm. Đan Kỳ tò mò dùng tay sờ sờ trái cây màu xanh đậm, thanh âm vừa rồi không vang lên hiện giờ lại xuất hiện: “Cảm ơn ngài, hoa yêu lương thiện. ‘Hệ thống cứu thực vật đã tuyệt chủng’ đã được mở ra!"
Gia chủ ngồi bên cạnh tỏ vẻ bất lực nói: “Em yêu, em cảm thấy cách này hữu hiệu sao?"
Đệ nhất phu nhân lại ấn xuống nút tăng giá một lần nữa, giọng nói mềm mại lại kiên quyết: “Kình Trạch đã 25 tuổi, từ khi nó năm tuổi tới giờ, anh thấy nó cười qua chưa? Ngoại trừ tu luyện chính là đánh nhau, anh xem nó đã đánh những hàng xóm xung quanh chúng ta thành cái dạng gì? Hiện giờ ai cũng nói đại lục Kình Thiên chúng ta có dã tâm thống nhất tinh tế, nhưng anh biết chúng ta từ trước tới nay đều theo chủ nghĩa hòa bình. Chỉ là Kình Trạch thích đánh nhau mà thôi, nhưng cũng không thể trách nó, chủ yếu cũng là hàng xóm không bớt lo. Đương nhiên những cái này đều không quan trọng, vì muốn đùa nó cười, chúng ta đã nghĩ mọi cách. Diễn viên hài kịch cũng đã mời tới hơn cả trăm người, mỗi lần nó xem bọn họ biểu diễn cũng chỉ có một biểu tình, không biết còn tưởng là đang viếng mộ chúng ta."
Gia chủ đại lục Kình Thiên Kình An:……
Đệ nhất phu nhân Lâm Mạn Thiên lo lắng nói: “Hiện giờ chúng ta chưa thử qua duy nhất chỉ có là chưa tìm bạn lữ cho nó, dựa vào truyền thống bộ tộc Hoa Thị chúng ta mà nói, trai lớn cưới vợ, gái lớn gả chồng. Nó cũng đã 25, tuổi dậy thì cũng không đặc biệt đi tìm bạn nam bạn nữ. Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ là bị nghẹn rồi xảy ra chuyện xấu gì. Hiện giờ có một đối tượng điều kiện tốt như vậy, không bằng mua trở về thử xem!" Vừa nói Lâm Mạn Thiên lại tăng giá, rồi lại bị người khác vượt qua.
Lâm Mạn Thiên muốn bùng nổ, muốn tăng thêm, nhưng tài khoản của bà lại không còn tiền. Liền quay đầu hỏi chồng mình: “Anh đưa tài khoản tín dụng của anh cho em dùng một chút."
Kình An hơi khó xử: “Gần đây đã tiêu xài quá mức, hơn nữa trước giờ anh không quan tâm tiền bạc, tất cả đều nằm trong tay Kình Trạch. Nếu là mua vợ cho nó, không bằng em liên hệ trực tiếp với nó đòi số tài khoản đi!"
Lâm Mạn Thiên suy nghĩ một lúc, cảm thấy cũng đúng, liền liên hệ vào máy truyền tin của Kình Trạch: “Bảo bối, con đang ở đâu?"
Đối diện truyền tới thanh âm lạnh nhạt trầm ổn nhưng không thiếu lễ phép của Kình Trạch: “Mẹ có chuyện gì?"
Lâm Mạn Thiên cảm thấy phát điên với thái độ giống như nói chuyện với chính phủ của con trai, nhưng lại giống như có lý do gì đó khiến bản thân không thể phát tác được, đành phải nhẫn nhịn nói: “Mẹ không có tiền, con đưa tài khoản của con cho mẹ dùng một chút đi!"
Thực nhanh thông tin bị cắt đứt, một mật mã tài khoản được gửi tới đây. Lâm Mạn Thiên nhanh chóng quét số tài khoản của Kình Trạch vào, số tiền bên trong khiến bà thiếu chút nữa rớt cằm, phía sau số chín có cả dãy chữ số. Hạn mức tín dụng của đại lục Tinh Tế đạt tới 900 triệu điểm, mà đây cũng chỉ là một trong những cái thẻ của Kình Trạch mà thôi.
Lâm Mạn Thiên quay đầu hỏi chồng: “Vì sao trong tay Kình Trạch lại có nhiều tiền như vậy?"
Trong mắt Kình An toàn là ký hiệu ¥¥ nói: “Không…. biết! Chẳng lẽ đánh nhau cũng có thể kiếm được tiền sao?"
Nhìn số tiền trong tài khoản của con trai, vì thế Lâm Mạn Thiên không hề nương tay ấn xuống một con số. Một trăm triệu điểm tín dụng đã bị tiêu tan, toàn bộ thế giới quả nhiên yên tĩnh. Chỉ là nhắc nhở trong hội trường đấu giá làm bà hơi chột dạ, bởi vì lúc bà chụp đã quên giấu tên, hiện giờ cả thể giới đều biết: Chúc mừng đại lục Kình Thiên Kình Trạch có được sinh sản giả chất lượng tốt, mong sớm ngày sinh ra đời sau chất lượng tốt.
Cái này làm cho các linh tủ giả trên toàn bộ thế giới đều náo nhiệt, không ít người mua đều bình luận: “Thiệt hay giả vậy? Là cao thủ đệ nhất Kình Trạch sao?"
“Hắn sẽ mua vợ sao? Không phải ai cũng nói hắn ngoại trừ đánh nhau thì không biết làm gì sao?"
“Mọi người cũng không thể nói như vậy, cao thủ đệ nhất cũng là người, cũng có nhu cầu sinh lý."
“Không phải đại lục Kình Thiên từ trước đến nay đều thanh cao sao? Vì sao lại mua sinh sản giả để sinh sản đời sau chứ?"
“Sinh sản giả bốn ưu ++, các người đã gặp qua bao giờ chưa? Gia tộc đệ nhất cũng không ngoại lệ."
“Chẳng lẽ các người không phát hiện sao? Tên của sinh sản giả, Đông Phương Kỳ! Gia tộc Đông Phương đem người có triển vọng nhất của gia tộc bọn họ bán đi!"
“Đông Phương Kỳ bị Đông Phương Y đánh bại, linh căn bị hủy, không bán đi chẳng lẽ để ở trong nhà làm phế vật sao?"
“Nói thật, Đông Phương Kỳ làm tôi quá thất vọng, chẳng lẽ lời đồn người có triển vọng nhất những năm gần đây đều là giả sao?"
“Bị em trai cậu ta đánh bại dễ dàng như vậy, tôi cũng nghi ngờ tu vi của Đông Phương Kỳ là giả…."
…..
So sánh với sự náo nhiệt ở hội đấu giá, không khí ở vương cung đại lục Đông Phương lại có vẻ nặng nề hơn. Đông Phương Y quăng hỏng ba cái ly, một người máy trí năng quản gia, cộng thêm hai cái ghế dựa.
Giờ phút này y không thể kiềm chế cơn giận, nhìn thấy tin tức trên màn hình liền muốn đập nát màn hình.
Sao có thể? Ông trời thật không công bằng, dựa vào cái gì mà Đông Phương Kỳ làm sinh sản giả mà còn có thể chất tốt như vậy? Còn bị gia tộc Kình Thiên mua đi nữa.
Chỉ là đập đồ vật nửa ngày, Đông Phương Y lại nghĩ thông suốt. Cho dù Đông Phương Kỳ bị gia tộc Kình Thiên mua đi thì thế nào? Hiện giờ anh ta cũng chỉ là một tên phế vật bị hủy linh căn, cho dù là vào cửa nhà họ Kình, thì cũng chỉ là một vật để người ta chơi đùa. Một tên bị người ta chơi đùa, có tư cách gì mà dám so sánh với y chứ.
À, cho dù là như thế nào, thì mục đính của y đã đạt được.
Y muốn Đông Phương Kỳ bị nam nhân cưỡi trên người nhục nhã, cả đời không dám ngẩng đầu!
Nghĩ tới đây, Đông Phương Y nở nụ cười âm trầm. Có lẽ, có cơ hội sẽ gặp tên Kình Trạch kia. Đó chính là người đứng đầu của bảng xếp hạng cao thủ đại lục Tinh Tế, không biết tu vi so với Đông Phương Kỳ cao như thế nào. Thế nhưng cho dù cao như thế nào, y cũng không để vào mắt. Bởi vì người là phải dựa vào trí tuệ mà thắng, chỉ có làm bừa căn bản không thể làm được chuyện lớn!
Mà Kình Trạch, người chỉ biết làm bừa trong miệng Đông Phương Y vừa mới đập cho lão hàng xóm hắn một trận. Xung quanh đại lục Kình Thiên có mấy hành tinh nhỏ, còn có một hành tinh lớn. Là Trùng tộc một trong sáu gia tộc lớn, được coi là một gia tộc có chứng hiếu động. Không có việc gì liền đi quấy rầy hàng xóm của bọn họ một chút, hoặc là hóng gió mùa thu, hoặc là phóng hỏa, hoặc là chọc ghẹo cô gái nhà hàng xóm.
Nhóm hành tinh nhỏ cũng chỉ có thể nhịn, còn gia tộc lớn như đại lục Kình Thiên, đương nhiên là lựa chọn đánh một trận. Đặc biệt là Kình Trạch, toàn thân hắn toàn là ước số thô bạo, cho dù là trùng tộc không sợ trời không sợ đất, thấy hắn cũng sẽ run rẩy toàn thân. Vì thế không ít hành tinh vươn cành ô liu với hắn, luôn cảm giác vị nhân vật lớn này có thể cho bọn họ cảm giác an toàn.
Tuy rằng Kình Trạch cũng không đồng ý, nhưng khi nhìn thấy trùng tộc ức hiếp những hành tinh nhỏ, hắn cũng sẽ ra tay giúp một phen. Vì thế trong tinh tế bắt đầu truyền ra tin đồn nhảm nhí, nói hắn muốn thống nhất tinh tế, quả thật là một tên giã tâm bừng bừng.
Đối với những lời bàn luận nhảm nhí này, Kình Trạch cũng không quan tâm. Bởi vì Kình Trạch không quan tâm bất cứ chuyện gì, trong lòng hắn chỉ có chuyện hắn nên làm và chuyện hắn không nên làm mà thôi.
Đương nhiên có một số việc cùng là ngoài dự đoán. Ví dụ như hắn vừa đánh hàng xóm xong, máy truyền tin liền vang lên. Đó là một dãy số xa lạ, làm Kình Trạch hơi do dự, rốt cuộc có nên nhận cuộc điện thoại này hay không.
Kết quả cuộc gọi cứ vang lên liên tục, vừa kết thúc xong lại vang lên, sau khi liên tục vang lên ba lần, Kình Trạch rốt cuộc nhíu mày nhận cuộc trò chuyện. Hắn còn chưa nói chuyện, bên kia đã vang lên thanh âm rất là cung kính: “Xin chào ngài, xin hỏi ngài có phải là Kình Trạch tiên sinh của đại lục Kinh Thiên không ạ?"
Khuôn mặt anh tuấn lạnh nhạt của Kình Trạch lộ ra một chút không kiên nhẫn, nhưng vẫn khách sáo ừ một tiếng, cũng hỏi: “Có chuyện gì sao?"
Đối phương lễ phép trả lời: “Là như vầy, ngài đã mua một sinh sản giả cấp 4 ưu ++ ở sàn đấu giá trung tâm sinh sản của chúng tôi, xin hỏi hiện giờ có thể đưa tới trong phủ ngài không?"
Kình Trạch:???????
Sinh sản giả? Sao hắn không nhớ mình đã mua sinh sản giả lúc nào nhỉ?
Đối phương vẫn tiếp tục cố vấn: “Địa chỉ hiện giờ của ngài là ở vương cung đại lục Kình Thiên, nhưng vương cung không cho phép người ngoài chúng tôi đi vào, xin hỏi có người ra đón không ạ?"
Kình Trạch nhàn nhạt nói một câu: “Ngài gọi nhầm rồi." Liền cắt đứt thông tin. Là ai nhàm chán như vậy, còn muốn đùa giỡn với hắn.
Cúi đầu nhìn vương tử trùng tộc thứ 36 bị mình đánh cho gần hấp hối, liền quay sang nói với cấp dưới: “Đưa về trùng tộc, kêu lão quốc vương để ý con trai mình."
Có lẽ lão quốc vương căn bản không nhớ rõ ông ta có bao nhiêu vương tử? Sinh vật trùng tộc này cũng thật thần kì, thật sự là sinh sản đứng đầu!
Chi nhánh trung tâm sinh sản đại lục Đông Phương, trên mặt nhân viên áo xanh và nhân viên áo vàng đều lộ ra tích cực và hưng phấn ngày thường không nhận ra. Dù sao cũng đã gần 50 năm qua không hề gặp được sinh sản giả 4 cấp ưu ++, còn xuất hiện ở đại lục Đông Phương bọn họ. Điều này khiến cho trên mặt bọn họ nhiễm vô vàn vinh quang. Quan trọng là sinh sản giả được gia tộc Kình Thiên mua đi. Hôn phối còn là cao thủ đệ nhất Kình Trạch.
Nhân viên áo vàng chuẩn bị của hồi môn phong phú cho Đông Phương Kỳ, bởi vì dựa vào quy định liên quan, số tiền đạt được khi bán đấu giá, đa phần sẽ thuộc về gia tộc sở hữu, nhưng trong đó sẽ có một phần mười làm của hồi môn phòng thân cho sinh sản giả. Cho dù chỉ có một phần mười, 10 tỷ, cũng có 1 tỷ. Như vậy Đông Phương Kỳ so với một ít đại gia tộc ở tinh tế thì còn có tiền hơn!
Mà Đan Kỳ mới vừa tỉnh lại còn chưa rõ ràng tất cả, giờ phút này cậu còn mơ màng nhìn hoàn cảnh xung quanh, cũng không biết cậu đã bị bán đi.Tuy rằng biết số mệnh cậu bị bán cho một số thế gia yêu cầu cần người kế thừa linh căn, bởi vì kẻ thất bại tuy rằng đã mất đi linh căn, lại có gen truyền thừa rất tốt, sau khi sinh ra đời sau lại có linh căn rất mạnh.
Cho nên sinh sản giả thường được tranh đoạt, thậm chí có sinh sản giả còn bị bán trao tay nhiều lần. Đương nhiên, đây là những sinh sản giả cấp thấp. Sinh sản giả cấp cao rất ít bị bán trao tay. Ai cũng muốn bảo vệ gen đời sau của nhà mình, sao có thể để người khác được lợi được?
Nhân viên áo xanh nói với nhân viên áo vàng: “Cậu tới nói cho cậu ta hay là tôi tới nói cho cậu ta? Cậu ta là thần tượng của cậu, cậu nói cho cậu ta tin tức này đi! cho dù là thế nào, hiện giờ tin này đối với cậu ta là một tin tốt."
Nhân viên áo vàng gật nhẹ đầu nói: “Tuy rằng đối với cậu ta đây cũng không phải là một tin tốt lành gì, nhưng hiện giờ chỉ hi vọng cậu có một tổ ấm tốt."
Vì thế nhân viên áo vàng đóng gói tất cả mọi thứ xong, liền đẩy cửa bồi dưỡng ra đi vào.
Phòng bồi dưỡng là phòng dùng để quan sát tình huống biến đổi sau khi sinh sản giả tiêm thuốc biến dị vào. Tuy rằng kỹ thuật sinh sản ở tinh tế đã rất tiến bộ, nhưng vì để đề phòng chuyện đột xuất xảy ra, khi biến đổi vẫn yêu cầu nhân viên theo dõi chặt chẽ.
Sau khi biến đổi hoàn thành, sẽ đưa tới kí túc xá sinh sản, nhưng sinh sản cấp cao vừa ra đều sẽ bị tranh mua, căn bản không có cơ hội ở trong kí túc xá.
Giờ phút này Đan Kỳ đang nằm trên giường, yên yên tĩnh tĩnh, ngoan ngoãn giống như một tinh linh đi nhầm vào nhân gian. Kỳ thật cậu đã tỉnh từ sớm, chỉ là im lặng nghe hai người ngoài cửa nói chuyện với nhau. Bởi vì trên người có rất nhiều ống cắm vào, hẳn là dùng để theo dõi sự sống, cho nên muốn động cũng không dám động.
Lặng lẽ nghe hai người nói chuyện với nhau nửa ngày, Đan Kỳ mới hiểu, thì ra cậu là bị bán đi.
Trong lòng cậu hơi sợ hãi, rồi lại không có năng lực chạy trốn, chỉ có thể im lặng chờ vận mệnh xâu xé. Nhịn không được mũi cảm thấy đau xót, khóe mắt trào ra một ít nước mắt.
Nhân viên áo vàng vừa vặn nhìn thấy giọt nước mắt này, cô khẽ thở dài một tiếng, tiến lên nói: “Đông Phương tiên sinh, ngài đang khóc sao? Này…. thật xin lỗi, tôi biết kết cục này đối với ngài mà nói thì thật không công bằng. Chỉ là…. chỉ là, người luôn phải nhìn về phía trước không phải sao? Có thể sống sót, so với bất kì điều gì không phải đều tốt hơn sao, đúng không?"
Đan Kỳ từ từ mở mắt, nhận ra âm thanh nói chuyện này là nhân viên coi nguyên chủ là thần tượng. Cậu biết đối phương nói đúng, có thể sống sót so với cái gì cũng tốt hơn. Nhưng chỉ là không nhịn được mà khổ sở, nhịn không được muốn khóc. Có thể là bởi vì trên đời này không còn người che chở cho cậu, con đường sau này cậu chỉ có thể một mình đi. Đã không còn sự bảo vệ của Thần Tướng, sau này cậu không biết cậu sẽ gặp phải cái gì.
Quan trọng là cậu không hề muốn sinh con QAQ!
Hơn nữa còn nghe nói còn phải sinh liên tục, cho tới khi sinh ra đời sau ưu tú nhất. Cậu chỉ là một đóa hoa yêu vừa mới hóa hình, hoa yêu vừa mới sinh ra đã có mỹ mạo và sự đơn thuần. Đừng nói sinh con, ngày cả tình trên thế gian này cũng không biết là gì.
Nhưng ở trong trí nhớ của Đông Phương Kỳ, sinh sản giả là một danh từ sỉ nhục, là nơi cuối cùng mà một linh chiến sĩ sau khi ngã xuống phải đi. Cậu là kẻ thất bại, nên chỉ có thể sinh con cho kẻ mạnh.
Đan Kỳ khó khăn ngồi dậy, nhân viên áo vàng lập tức đi lên đỡ lấy cậu. Đan Kỳ hỏi: “Tôi có thể lựa chọn không đi sao?" Lúc nói lời này, tiếng nói của cậu hơi run rẩy.
Cô gái áo vàng rất là đau lòng nói: “Tôi rất xin lỗi Đông Phương Kỳ tiên sinh, sinh sản giả không có quyền lợi lựa chọn, chỉ có thể ai ra giá cao thì được. Nhưng tôi có thể đảm bảo với ngài, thế gia mà ngài phải đi, là thế gia Kình Thiên đứng đầu ở nơi này. Tôi tin tưởng, bọn họ sẽ không khiến ngài phải uất ức."
Ánh mắt Đan Kỳ ảm đạm, cậu biết thời gian cậu có thể không lo không nghĩ đã kết thúc, chỉ có thể chấp nhận mà thôi. Vì thế cậu gật đầu nói: “Vậy được rồi! vậy mặc quần áo cho tôi đi!"
Bởi vì khi cậu biến đổi, quần áo trên người đã bị cởi sạch. Giờ phút này, cậu nằm trên giường mềm chỉ có một tấm thảm mỏng che thân.
Cô gái áo vàng gật đầu nói: “Ngài chờ một lát, tôi sẽ giúp ngài tắm rửa, tôi đã chuẩn bị cho ngài mười bộ lễ phục đẹp nhất, còn có mấy chục bộ quần áo mặc hằng ngày. Tiêu chuẩn của ngài là cao nhất ở trung tâm sinh sản, chúng tôi sẽ giúp ngài có thể diện nhất!" Hình như chỉ có thể làm như vậy, mới có thể khiến anh hùng ngã xuống không thất vọng.
Đan Kì từ chối cô gái muốn tắm rửa cho cậu, Thần Tướng từng nói qua, thân thể sau khi hóa hình rất tư mật, không thể tùy tiện để cho người khác xem. Cậu tự mình đi phòng tắm, tự tắm rửa sạch sẽ. Dựa vào thường thức sinh hoạt của Đông Phương Kỳ, cậu mặc xong quần áo và mang xong giày. Lại nhìn về phía gương, Đan Kỳ bị dáng vẻ của cậu làm hoảng sợ.
Đông Phương Kỳ này, giống cậu tới bảy phần, sau khi bị hoa hồn của cậu bám vào người thì dáng vẻ hòa trộn vào nhau, liền có chín phần giống nhau. Thần Tướng vẫn luôn khen cậu lớn lên đẹp, Đan Kỳ có đôi khi được sủng mà kiêu, nhảy nhót tung tăng trên người Thần Tướng. Thần Tướng cũng không tức giận, chỉ bất đắc dĩ nói một câu: “Xem ở dáng vẻ xinh đẹp của ngươi, nên tha cho ngươi."
Đông Phương Kỳ trong gương cũng đẹp khiến cho người ta không thể rời mắt, sau khi biến dị làn da trắng đã hơi trong suốt, lại bởi vì ngũ quan tinh xảo, mà có chút cảm giác rung động lòng người. So với Đan Kỳ ban đầu, chỉ có hơn chứ không có kém.
Đan Kỳ cắn cắn môi dưới lẩm bẩm: “Khó trách mình lại bán được giá như vậy, còn khá xinh đẹp."
Hít hít cái mũi, Đan Kỳ định đi ra phòng tắm. Vào lúc này, lại có một thanh âm huyền ảo vang lên bên tai: “Vạn vật sinh linh, có tuần hoàn sinh tử. Ngũ hành tương sinh, sinh sôi khôn ngừng."
“Hệ thống kiểm tra đo lường ra trên người ngài có linh khí cỏ cây, xin hỏi ngài có đồng ý cứu sống cỏ cây ở thế giới này không?"
Trong lòng Đan Kỳ giật mình, dừng lại bước chân, nhịn không được hỏi: “Ai…. ai đang ở đây?"
Thanh âm không phát ra nữa, nhưng trước mặt Đan Kỳ lại xuất hiện một vòng dây leo xanh biếc treo lơ lửng giữa không trung. Dây leo hình như không có điểm cuối, bên trên có từng trái cây màu xanh đậm. Đan Kỳ tò mò dùng tay sờ sờ trái cây màu xanh đậm, thanh âm vừa rồi không vang lên hiện giờ lại xuất hiện: “Cảm ơn ngài, hoa yêu lương thiện. ‘Hệ thống cứu thực vật đã tuyệt chủng’ đã được mở ra!"
Tác giả :
Công Tử Tầm Hoan