Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P1)
Chương 181
Tôi có thể thấy Cửa sổ thuộc tính? Cuối cùng tôi đã hiểu ra một vài điều vô nghĩa.
Lý do tôi không thể thấy Cửa sổ thuộc tính của mình là do Bức tường thứ tư. Bức tường thứ tư bảo vệ tôi khỏi những sinh vật khác nhưng đồng thời, nó cũng là một kỹ năng cô lập tôi với chính mình.
[Kiểm tra Cửa sổ Thuộc tính.]
[Cấu hình hệ thống không ổn định. Một số tên và cấp độ kỹ năng bị hạn chế.]
Sau đó, lần đầu tiên, tôi thấy Cửa sổ thuộc tính của chính mình.
[Thông tin cá nhân
Tên: Kim Dokja
Chòm sao: Không có
Danh hiệu: Vị vua xấu xí nhất (Dự kiến)
Thuộc tính riêng: Tám mạng sống (Anh hùng), Kịch bản...]
Trước khi Cửa sổ Thuộc tính được hiển thị đầy đủ, màn hình bị treo và các thông báo đột ngột xuất hiện.
[Một số chòm sao đang tiếp cận rào cản tinh thần của bạn.]
Vào lúc này, tôi muốn nói rất tiếc. Có thể các chòm sao luôn tìm kiếm cơ hội này - ngày mà thông tin của tôi được tiết lộ với thế giới.
[Các chòm sao của tinh vân 'Vedas' đang đến gần bạn.]
[Các chòm sao của tinh vân 'Olympus' đang đến gần bạn.]
[Các chòm sao của tinh vân 'Papyrus' đang đến gần bạn.]
Những chòm sao tìm cách cải thiện sự tồn tại của tôi bắt đầu buộc tôi phải mở rộng trí óc. Tại thời điểm này.
[Kỹ năng độc quyền 'Bức tường thứ tư' được kích hoạt lại độc lập với ý muốn của bạn!]
[Kỹ năng độc quyền: Độc giả toàn trí Lv?, Dấu trang Lv?, Danh sách nhân vật Lv l?, Bức tường thứ tư Lv?, ■■■■ Lv.?, ■■■■■■■■■...
.
.
Đánh giá chung:... ■■ bạn ■■■■■■...?]
Nhiều thông tin bị ẩn bởi '■'.
Khi nhiều viên gạch chồng chất lên nhau, những tia lửa mạnh mẽ che giấu thông tin của tôi xuất hiện.
[Chòm sao Founder of Humanity đang rên rỉ.]
[Chòm sao 'Poked Out His Eyes' đang che mắt và lùi lại.]
[Chòm sao 'Nữ thần Bọ cạp' lùi lại trong khi bảo vệ cái đuôi của mình.]
.
.
[Một số chòm sao tiếp cận bạn bị tấn công và đã rút lui!]
Vô số chữ cái xoay vòng một cách đáng ngờ.
Những tia lửa dữ dội của Bức tường thứ tư đang bảo vệ tôi khỏi các chòm sao. Kẻ đã chiến đấu với tôi lúc nãy giờ đang phát ra một luồng khí dữ dội hướng về các chòm sao.
[Bức tường thứ tư đang nhe răng về phía Star Stream.]
Tôi nhìn chằm chằm vào Bức tường thứ tư. Điều cuối cùng tôi nghe được là một tin nhắn từ một chòm sao nổi tiếng.
[Chòm sao 'Kẻ mưu phản Bí mật' đang mỉm cười với bạn.]
Thông điệp khác biệt hẳn so với các chòm sao khác.
...Chắc là anh ta không thể nhìn thấy thông tin của tôi trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đâu nhỉ? Ngay cả khi anh ta đã nhìn thấy nó, anh ta sẽ không thể kiểm tra mọi thứ. Tôi không thể xác nhận tất cả thông tin mặc dù đã mở Cửa sổ thuộc tính.
Các tia lửa dịu đi và bức tường lại hướng về phía tôi.
[Bức tường thứ tư tức giận với bạn.]
Tôi nhìn chằm chằm vào bức tường.
Trong một thời gian dài, tôi đã nghĩ bức tường này là ranh giới giữa tiểu thuyết và thực tế. Bức tường cho phép tôi thích nghi với thế giới mới và thể hiện khả năng phán đoán bất thường trong những tình huống khủng khiếp.
Tuy nhiên, khi tôi tự hỏi về danh tính thực sự của 'bức tường', tôi lại không thể đưa ra kết luận. Điều duy nhất tôi có thể chắc chắn là bức tường này đã bảo vệ tôi trong một thời gian dài.
Có một vài cuộc khủng hoảng nhưng tôi đã vượt qua chúng nhờ sự hiện diện của bức tường này. Nhờ bức tường này mà tôi có thể đến đây.
Tôi đưa tay về phía các chữ cái tạo nên bức tường.
"Tao xin lỗi."
[Bức tường thứ tư đang rung chuyển.]
Kết cấu kỳ lạ của những chữ cái quấn quanh ngón tay tôi. Bức tường thứ tư cảm thấy như thế này.
Chữ trên tường bám vào tay tôi như cá bác sĩ. Chúng dường như đang liếm và cắn tôi. Đó là một cảm giác không thể miêu tả rõ ràng. Bức tường thứ tư giống như một chú chó con, một đứa trẻ bị bỏ rơi, một thiếu niên không nghe lời, v.v.
(*Cá bác sĩ: Cá bác sĩ Panda Garra có thân màu nâu vàng thon dài với các dải màu tối hơn và là loài cá tầng đáy, vây lưng và đuôi có thể có màu hơi đỏ ở một số cá thể.)
Bức tường thứ tư... Bức tường thứ tư giống như tôi.
Sau đó trên tường xuất hiện một câu.
[Kim Dok ja là một t ên n gu ngốc.]
Câu chữ này như được viết bởi một đứa trẻ mới học Hangul. Đó không phải là lời thoại của tôi hay thế giới. Nó là lời của Bức tường thứ tư.
(*Hangul: là bảng chữ cái tượng thanh của người Triều Tiên dùng để viết tiếng Triều Tiên, khác với hệ thống chữ tượng hình Hanja mượn từ chữ Hán.)
Tôi mỉm cười với bức tường.
[...%#!#$*$¥#$%..]
Bức tường thứ tư viết những ký tự khó hiểu, như thể nó bị nhầm lẫn trong giây lát. Rồi một lúc sau, nó lại viết một câu.
[Kim Dokja nghĩ: Bức tường thứ tư cũng là một sự tồn tại với ý chí của chính nó.]
...Nó lại bắt đầu rồi.
[Vậy thì những câu được viết trong ngoặc từ Bức tường thứ tư là gì? Tuy nhiên, giọng điệu của Bức tường thứ tư quá yên tĩnh so với... vậy thì ai đã viết những lời đó? Nếu đây thực sự là một bức tường, thì có thứ gì đó khác trong đây...]
"Ngừng đọc suy nghĩ của người khác đi."
[Bức tường thứ tư đang quay đầu đi.]
[Bức tường thứ tư nói với bạn rằng đừng ép nó tắt đi một lần nữa.]
Tôi tiếp tục nói khi chạm vào Bức tường thứ tư. "Tao biết, thay vào đó, tao có một yêu cầu."
[Bức tường thứ tư đang nhìn bạn.]
Tôi hít một hơi ngắn trước khi nói, "Trả lại mẹ cho tao."
Bức tường thoáng chốc rung chuyển, như để đánh giá xem lời tôi nói có đúng hay không.
Sau đó trên tường xuất hiện một câu.
[Kim Dokja ghét mẹ mình.]
"Đúng vậy."
[Kim Dokja biết chuyện gì đã xảy ra với mẹ mình. Anh biết mẹ anh đã trải qua những gì, cuộc đời bà đã sống và những gì bà đã che giấu. Nhưng chỉ vì anh ta biết không có nghĩa là anh ta hiểu mọi thứ.]
"...Đúng."
[Vì thế, Kim Dokja vẫn ghét mẹ mình. Đây là cảm xúc của con người. Không có phép thuật nào có thể chữa lành mọi vết thương chỉ vì người khác cũng bị tổn thương giống mình.]
"Mày có cái nhìn sâu sắc đấy. Tao đồng ý."
[Vì vậy, Kim Dokja không thể hiểu được. Tại sao anh ta lại cố gắng cứu mẹ mình?]
"Tao không thể giải thích được."
[....]
"Không phải tất cả mọi thứ đều có thể được diễn đạt thành lời."
Tôi lặng lẽ nhìn vào bức tường và nói, "Tao không còn nhiều sức lực nữa. Làm ơn giúp tao, tao đang xin mày đấy."
Bức tường thứ tư im lặng một lúc lâu trước khi trình bày câu sau,
[Kim Dokja...]
Liệu một người đã từng bước vào bức tường có thể đi ra lần nữa không? Tôi không biết liệu nó có khả thi hay không. Tuy nhiên, tôi vẫn phải thử.
Sau đó, bức tường bắt đầu di chuyển. Một thứ gì đó được nôn ra từ bức tường.
Có rất nhiều lá thư. Các chữ cái tập hợp lại để trở thành từ và các từ kết hợp với nhau để trở thành câu. Các câu tập hợp thành đoạn văn và các đoạn văn tập hợp lại để trở thành một câu chuyện.
Câu chuyện hình thành con người.
Tôi ôm chầm lấy mẹ tôi, người đang nằm trong những bức thư. Sau đó, tôi nói với Bức tường thứ tư, "Cảm ơn."
Bức tường thứ tư rung chuyển và bắt đầu phân tán.
[N.g.ủ.]
Từng chút một, không gian xung quanh bị phá vỡ.
[Chòm sao 'Kẻ mưu phản Bí mật' nhìn nhanh qua 'great old ones' đang theo dõi bạn.]
Bóng tối của vũ trụ bên ngoài dần tan biến.
Thời gian và không gian bị phá vỡ và khung cảnh xung quanh thay đổi trên tầng hai của Lâu đài Bóng tối.
Sau đó, các thông báo tiếp theo xuất hiện.
[Xếp hạng trong Lâu đài Bóng tối của bạn đã thay đổi.]
[Xếp hạng trong Lâu đài Bóng tối hiện tại của bạn là vị trí thứ 2.]
.
.
[Bạn đã đạt được mục tiêu ẩn của kịch bản chính.]
[Bạn đủ điều kiện để tham gia vào kịch bản cuối cùng của Lâu đài Bóng tối.]
_______
Hai ngày đã trôi qua kể từ trận chiến trên bình nguyên. Tất cả những người bình thường đều mất tinh thần chiến đấu khi đối mặt với một vị thần.
Lực lượng của những kẻ lang thang và lực lượng của Paradise. Theo một nghĩa nào đó, sự tuyệt vọng đã mang lại hòa bình cho tất cả họ.
Chỉ huy của những kẻ lang thang và chỉ huy của Paradise đã giải quyết những người chết và làm rõ tình hình. Sự xáo trộn không cần thiết đã biến mất và tầng hai của Lâu đài Bóng tối đang dần ổn định. Những người xếp hạng từ từ được chọn để đi lên tầng tiếp theo và mọi người đồng ý giao phó cho họ tương lai của Lâu đài Bóng tối.
Hầu hết những người xếp hạng đều được tập trung trước một quan tài nhỏ.
"Công việc của anh ấy là chết mọi lúc mọi nơi."
Kim Dokja chết ngay khi trở về sau khi đánh bại các vị thần bên ngoài.
Anh đã chiến đấu chống lại một sinh vật hùng mạnh đến nỗi những đồng đội của anh cho rằng đó là lẽ tự nhiên. Jung Heewon nói, "Liệu ngày mai anh ấy sẽ sống lại chứ? Lần trước cũng phải mất đến ba ngày."
Cả nhóm đã quen với việc Kim Dokja chết và không quá sốc. Yoo Sangah cắn môi và tự hỏi,
"...Thế, chúng ta có cần đặt anh ấy vào quan tài không?"
"Ngay cả người chết cũng nên được kê trên giường..." Jung Heewon bào chữa.
Các thành viên trong nhóm nhìn chằm chằm vào quan tài của Kim Dokja với những ý nghĩ khác nhau. Lee Hyunsung đang nhìn với ánh mắt cung kính, Shin Yoosung trông tội lỗi và Yoo Sangah thì bối rối. Sau đó...
"Ngoài ra thì, sư phụ. Con đã nghĩ thầy sẽ đi tìm những mảnh ghép ẩn..." Trước lời nói của Lee Jihye, các thành viên trong nhóm đều chuyển hướng từ quan tài sang một nơi nào đó.
Yoo Jonghyuk cau mày trước những ánh mắt và trả lời, "Bây giờ những mảnh ghép ẩn duy nhất trong Lâu đài Bóng tối đã trở nên vô giá trị."
"Vậy tại sao thầy đến đây..."
"Tôi cần Kim Dokja để chuyển lên tầng tiếp theo."
"Hmm... chẳng phải những ngày nay hai người rất thân nhau sao? Một vài ngày trước, con đã thấy... "
Khuôn mặt của Yoo Jonghyuk trở nên tối hơn và Lee Jihye nhanh chóng ngậm miệng lại.
Jung Heewon vỗ về Lee Jihye và khiển trách cô. "Đừng trêu Jonghyuk-ssi nữa. Đừng làm phiền hai người họ."
"...Ồ, được thôi."
"Ngoài ra, em biết lý do tại sao anh ấy đến đây mà không cần hỏi. Mọi người cũng vậy mà."
Những lời này, khuôn mặt của các đồng đội trở nên nghiêm nghị. Họ nhìn xuống quan tài của Kim Dokja.
Jung Heewon lại mở miệng. "Anh ấy không sợ chết vì anh ấy sẽ sống lại."
Chỉ vì anh ấy có nhiều mạng sống không có nghĩa là anh ấy nên tiếp tục hy sinh chúng cho người khác. Shin Yoosung chạm vào bề mặt quan tài.
"Nếu không có Dokja-ahjussi, chúng ta đã chết rồi."
Không ai nghi ngờ điều đó. Lee Hyunsung, Jung Heewon, Lee Gilyoung và cả Lee Jihye. Tất cả họ đã được cứu bởi Kim Dokja.
Lee Jihye thở dài. "Tôi không muốn nói điều gì sến sẩm nhưng... nếu tôi có hai mạng sống, tôi sẽ tặng một mạng cho Ahjussi."
"Em sợ anh ấy sẽ không nhận đâu vì cảm tình của anh ấy với chị chỉ được có 6 điểm."
"Nhóc con này... dù gì thì, không phải tất cả chúng ta đều giống nhau khi mặc bộ quần áo kia sao?"
Cả nhóm mỉm cười khi chứng kiến Lee Jihye và Lee Gilyoung đụng độ. Đây là một cảnh tượng khó tin khi mọi người đang khóc vì thất vọng trước chiến trường đẫm máu hai ngày trước. Yoo Jonghyuk quan sát họ từ xa.
Kim Dokja xuất hiện và kế hoạch của anh thay đổi rất nhiều. Kịch bản dễ trở nên khó và những câu chuyện đơn giản trở nên phức tạp. Những người được cho là đã chết vẫn sống sót.
Yoo Jonghyuk nhìn xuống tay mình. Có lẽ trong số những người được cho là sẽ chết, có cả Yoo Jonghyuk.
Yoo Jonghyuk nghĩ nó rất lạ. Điều này có thể được tạo ra bởi một người không phải là một kẻ hồi quy. Vòng này có thể tốt hơn bất kỳ vòng nào khác mà anh đã sống. Nó cũng phức tạp kinh khủng.
"Mà này, không phải là định mệnh đã kết thúc rồi sao? Dokja ahjussi đã chết." Lee Jihye hỏi và một số đồng đội trả lời.
"Ah, đúng rồi, nhắc mới nhớ...."
"Anh ấy vì một người thân mà chết, không phải là số mệnh đã hoàn thành sao? Anh ấy chết vì mẹ anh ấy..."
"Đúng thế. Tại sao tôi không nghĩ đến mẹ anh ấy?"
Những tiếng nói huyên náo. Yoo Sangah nhìn Yoo Jonghyuk đứng từ xa với vẻ mặt phức tạp. Yoo Jonghyuk cũng có một suy nghĩ khi anh ấy đối diện với đôi mắt đó.
'Định mệnh vẫn chưa kết thúc.'
Có một biến số được gọi là Cheok Jungyeong nhưng tinh vân không đơn giản như vậy.
Tinh vân đã biết về sự hồi sinh của Kim Dokja. Vì vậy, số phận không bao giờ có thể kết thúc theo cách này. Ngoài ra, các tinh vân còn tức giận với Kim Dokja và có khả năng tham gia một cách ác ý vào việc phán đoán số phận.
Trên hết, trở ngại lớn là kịch bản tiếp theo sẽ sớm đến.
Vì vậy, Yoo Jonghyuk cần phải lựa chọn.
Anh lặng lẽ nhìn lên bầu trời. Nó giống như anh ấy đang tìm kiếm thứ gì ở đó. Một lúc sau, ánh mắt của anh đã được đáp lại.
[Chòm sao '???' đang nhìn vào hóa thân của anh ấy.]
Chòm sao '???'. Đã là lần hồi quy thứ ba nhưng Yoo Jonghyuk vẫn không biết nhà tài trợ của mình là ai. Đó là nguồn cơn của sự hồi quy và là kẻ khiến Yoo Jonghyuk phải chịu đựng bi kịch