Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng
Chương 93: Vụng trộm bị cắt ngang
Ngoài tiểu thánh đường, tối nay chỉ có một thủ vệ trực đêm, nhưng hắn cũng may mắn hơn những đồng bạn khác nhiều, bởi vì sí thiên sứ trưởng buổi tối ở lại tiểu thánh đường. Hắn nhìn sao trời buổi tối, lại muốn đến sớm nhìn thấy điện hạ.
Ngôi sao sớm của thiên đường đẹp hơn sao trời nhiều!
Lúc thủ vệ miên man bất định, đột nhiên nhìn thấy một bóng người từ cuối đường đi tới. Ánh sao giống như đều cố ý tránh khỏi y, đèn hai bên đường chớp chớp tắt tắt, giống như bị người tới chấn nhiếp.
Vừa tới gần…
Dung mạo quá mức của thiên sứ tóc bạc ánh vào mắt.
Đôi mắt vàng kim vô tình, không hề có dịu dàng đáng nói, dường như cắt bỏ thất tình lục dục. Cố tình màu da y trắng noãn trong suốt, ngũ quan tạo hình đến không thể soi mói, giống như diện mạo thần thánh ngưng tụ từ quang minh, khiên thiên sứ không cách nào dâng lên một tia ác cảm.
Y từ trong bóng đêm đi tới, mang theo hơi thở đáng sợ.
Yên tĩnh như đêm.
Thủ vệ cảm thấy tim mình đập như trống, khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, “Yahveh điện hạ?"
Hắc thượng đế không để ý tới thủ vệ, bước vào trong tiểu thánh đường.
Thủ vệ ngẩn ngơ, cười khổ thầm nghĩ: vị điện hạ này quả nhiên lạnh lùng như lời đồn.
Nghĩ đến địa vị của Yahveh điện hạ ở thiên đường, thủ vệ an tâm xuống, nếu Yahveh điện hạ và Lucifiel điện hạ giai cấp ngang hàng, như vậy không được cho phép thông hành liền tiến vào tiểu thánh đường cũng có thể.
Vừa tiến vào nơi tràn ngập lực tín ngưỡng, hắc thượng đế thu liễm lực hắc ám toàn thân, mặt ngoài làn da chảy ra lực lượng thánh quang, y làm cho thân thể này phát ra lực quang minh. Tuy rằng hành động như vậy sẽ khiến y bội phần dày vò, nhưng mà để không kinh động Lucifiel, hết thảy đều là đáng giá.
Tiểu thánh trì không vì y đến mà nhấc lên một chút gợn sóng nào.
Hắc thượng đế cực kỳ vừa lòng.
Thiên sứ tóc vàng xinh đẹp nằm ở trong ao, dòng nước mơn trớn da thịt, càng có vẻ thánh khiết. Vào giờ khắc này, thân thể thiên sứ không bị nhuộm bất cứ dục vọng gì, thuần túy quang minh, lực tín ngưỡng quay xung quanh hắn, bảo vệ hắn ngủ mơ.
Hắn giống như một đóa thủy tiên nở rộ trong ao.
Khiến hắc thượng đế muốn ngắt tới, sau đó để vào giữa môi ngậm lấy, tinh tế nhấm nháp.
Vậy nhất định là miệng đầy ngọt ngào và mùi thơm ngát.
Hắc thượng đế đi đến bên cạnh ao, phát hiện mình cách Lucifiel còn có hai thước, vươn tay hoàn toàn không đến. Phát hiện này khiến tâm tình hắc thượng đế giảm xuống một chút, nhìn nhìn vùng nước thánh đáng giận ấy, rõ ràng y với thượng đế có cùng nguồn gốc, nước thánh do lực tín ngưỡng ngưng kết mà thành lại hoàn toàn không để ý tới y!
Nhịn đau, hắc thượng đế bước vào trong ao, đi từng bước một tới gần thiên sứ.
Hắn đã lấy Baal làm thí nghiệm, lại thành công lợi dụng lực hắc ám khiến giới luật thất mỹ đức suýt nữa bị ô nhiễm, về phương pháp né qua ngôn linh hoặc nhiều hoặc ít có chút hiểu ra.
Hôm nay vừa vặn thử một lần.
Khi ngón tay hắc thượng đế chạm đến má Lucifiel, Lucifiel bỗng nhiên tỉnh lại.
Đôi mắt như trời cao kinh ngạc nhìn hắc thượng đế.
Hắc thượng đế lộ ra ý cười cực nhạt, vuốt ve da thịt thiên sứ, “Luci, ngô tới nhìn ngươi." Ngay cả bản thân y cũng không biết, trong tích tắc này mình cực kỳ giống thượng đế ban ngày.
Lucifiel nhất thời hoảng hốt, sau đó lập tức đẩy tay y ra, “Thần!"
Hắc thượng đế nghiêng người áp chế, hôn lên đôi môi hồng nhuận.
Hương vị vẫn tốt như trước đây.
Y ôm eo Lucifiel, sờ soạng xuống mông, mềm mại mà co dãn mười phần. Răng Lucifiel bị cạy mở, đầu lưỡi ôm lấy hắn, khiến hắn không có cách nào nói chuyện. Hắn vừa cảm nhận được cái tay xằng bậy kia, mãnh liệt giãy dụa lên, thân thể của mình chỉ cho thượng đế, chứ không phải kẻ không rõ lai lịch này!
Trong ao vang lên từng trận tiếng nước, còn có tiếng nức nở tràn ra.
Vũ kỹ của Lucifiel rất mạnh, nhưng mà hắc thượng đế dùng sức lực không cách nào lay động để ngăn chặn hắn, chế phục hai tay hắn, ép buộc nói rằng: “Luci, ngươi không phải lần đầu tiên hầu hạ ngô, lần này sao lại không tình nguyện như thế."
Ánh mắt Lucifiel giận dữ.
Cái gì gọi là không phải lần đầu tiên, trước kia là mình bị lừa!
Lúc này hắc thượng đế cũng không muốn quá thô bạo, có thêm chút ý nghĩ muốn thuyết phục Lucifiel. Y đặt Lucifiel ở dưới thân, thiên sứ tóc vàng hỗn độn, quần áo không chỉnh, sau khi bị nước làm ướt đẫm, còn có thể nhìn thấy thân thể bên trong.
“Ngô cũng là thượng đế, là thần sáng thế của ngươi." Hắc thượng đế nói ra thân phận của mình, từ bên tai Lucifiel hôn đến trên cổ, để lại một dấu đỏ, “Ngô mang đến vui thích trước nay chưa từng có cho ngươi, sao ngươi lại nhớ rõ một ‘ngô’ khác, quên mất người chạm vào thân thể ngươi chính là ngô."
Lời này nói quá rõ ràng, mặt Lucifiel đỏ lên, ánh mắt lại càng lạnh như băng.
“Ta xem ngài là thần, cho nên cung kính có thừa, nhưng ta không phải vật sở hữu của ngài, thiên đường này cũng không phải nơi ngài tùy tiện vươn tay đùa bỡn."
Hắc thượng đế thấy hắn không chịu thua, thở dài nói: “Phải không?"
“A —— "
Lucifiel dồn dập một tiếng, kinh sợ nhảy lên.
Hắc thượng đế nắm chặt nơi yếu ớt dưới bụng hắn, lòng bàn tay bao lấy, vuốt ve một chút, liền giống như mẫn cảm mà nhảy nhảy lên. Kinh nghiệm tình dục của Lucifiel thiếu càng thêm thiếu, hai lần duy nhất đều phát sinh rất hoang đường, khi đối mặt tình huống như vậy, hắn lại đột nhiên không tìm thấy biện pháp ứng phó.
Mắt Lucifiel tràn ra nước, chua xót nói rằng: “Thần, buông tha ta đi…"
Sinh hoạt của hắn hoàn toàn bị thượng đế ban đêm làm cho hỏng bét.
Nếu trở lại trước đây thì thật tốt…
“Ngươi nói ngươi chỉ muốn làm một sí thiên sứ trưởng, ngô đã từng tin." Hắc thượng đế không nghe hắn nói, tự động nói rằng: “Nhưng ngươi hồi báo ngô như thế nào?"
“Ngươi thích mặt quang minh của ‘ngô’, ngay cả thị tẩm cũng bằng lòng, hoàn toàn không giống lời ngươi đã nói."
“Luci, ngươi còn trăng hoa hơn cả ngô."
Sắc mặt Lucifiel cứng đờ, bị ngôn luận của y triệt để đánh cho ngu người.
Hắn trăng hoa?
Hắn rốt cuộc trăng hoa chỗ nào!
Lúc Lucifiel và hắc thượng đế mắt to trừng mắt nhỏ, trong tiểu thánh đường phát ra một tiếng thét kinh hãi, hắc thượng đế kinh ngạc nhìn qua, phát hiện thủ vệ vốn nên ở bên ngoài lại hoảng sợ nhìn bọn họ.
“Điện, điện điện điện hạ… sao các ngài có thể làm loại chuyện này!"
Trong ao, thiên sứ tóc bạc đè ở trên người sí thiên sứ trưởng tôn quý, tay còn vuốt nơi đó của điện hạ.
Phát sinh chuyện gì vừa xem liền hiểu ngay.
Ở thiên đường, yêu đương vụng trộm là trọng tội trong trọng tội!
Đừng nói là trí thiên sứ sẽ lập tức bị lưu đày, cho dù là sí thiên sứ cũng sẽ bị thần linh chán ghét mà vứt bỏ, huống chi cứ cách một đoạn thời gian thiên đường liền có kiểm tra về thất mỹ đức, tọa thiên sứ trưởng lại nhìn chằm chằm, xác suất lừa dối qua cửa rất thấp!
Miên man suy nghĩ một đống, thủ vệ đã bị đả kích tinh thần cực lớn nắm chặt vũ khí.
Ánh mắt hắc thượng đế lập tức lạnh xuống.
“Không được!" Lucifiel nhìn ra manh mối, sợ hãi ngăn cản thần linh.
Hắc thượng đế túm chặt hai cổ tay Lucifiel, một tay khác chuẩn bị nâng lên, đánh chết thủ vệ xông loạn vào tiểu thánh đường. Ai ngờ thủ vệ kia khóc nức nở nói rằng: “Lucifiel điện hạ, chuyện ngài và Yahveh điện hạ tương ái, ta sẽ giữ bí mật, nhưng mà tiểu thánh đường thật sự không thích hợp cho các ngài yêu đương vụng trộm, thượng đế sẽ tùy thời phát hiện ra đó!"
Hắc thượng đế: “…"
Lucifiel ánh mắt dại ra, “…"
Chính trực và thành thực của thiên sứ đi đâu rồi! Sao có thể bởi vì là hắn liền chuẩn bị che giấu!
Nội tâm Lucifiel hộc máu.
Hắc thượng đế trái lại vô cùng vừa lòng, nói với thủ vệ rằng: “Ngươi đi ra ngoài đi, đừng để cho thiên sứ khác vào."
Thủ vệ chần chờ nhìn thoáng qua Lucifiel, phát hiện ánh mắt điện hạ phức tạp, trong lòng đã hiểu, điện hạ nhất định là cảm thấy xấu hổ, đêm nay hắn vẫn nên đi ra ngoài giúp bọn họ gác đêm đi.
Sau khi rón ra rón rén rời khỏi đó, thủ vệ mới ở bên ngoài thở phào.
Nếu không phải rất sùng bái sí thiên sứ trưởng, hắn cũng không dám mạo muội đi vào trong tiểu thánh đường tuần tra, phát hiện căn phòng của điện hạ không có đóng cửa, hắn mới không cẩn thận nhìn thấy hình ảnh bên trong.
Thủ vệ xoạt một cái sắc mặt đỏ bừng, lầm bẩm: “Sao điện hạ lại ở bên dưới."
Dưới cái nhìn của hắn, sí thiên sứ trưởng thực lực mạnh mẽ, trên chiến trường lại càng là uy phong tám hướng, quản lý toàn trường, sí thiên sứ đại nhân mới vừa sinh ra không lâu giống như Yahveh điện hạ, ái mộ điện hạ cũng thực bình thường. Ít nhất thì phần lớn trí thiên sứ bọn họ đều biết Beelzebub điện hạ, Asmodeus điện hạ cũng luyến mộ Lucifiel điện hạ không thôi.
Nhưng thật không ngờ, cuối cùng đối tượng khiến điện hạ động lòng lại là Yahveh điện hạ.
Không đề cập tới thủ vệ đã bị kích thích, chuyện trong tiểu thánh đường không có tạm dừng, Lucifiel vẫn gặp phải nguy cơ.
Nhưng mà hắn không nói một câu nào với thủ vệ.
Không thể nói.
Sẽ ảnh hưởng đến danh dự của thượng đế chân chính.
“Luci, hiện tại không có thiên sứ quấy rầy chúng ta." Hắc thượng đế chưa bao giờ vui sướng như thế, bên ngoài có trí thiên sứ hỗ trợ gác đêm, dưới thân lại là Lucifiel vô lực phản kháng y, tuyệt nhất chính là Lucifiel không dám tiết lộ chuyện của y, chỉ cần y có thể phá tan ngôn linh, là có thể như nguyện mà có được Lucifiel.
Lucifiel buông tha phản kháng, vi diệu mà thở dài: “Thần, ngài không nên tới nơi này."
Hắc thượng đế bỗng nhiên có một loại cảm giác cổ quái.
Thân thể chìm xuống…
Không đúng, tiểu thánh trì có sâu như vậy sao?
“Có." Lucifiel khàn khàn nói rằng, “Thần nói cho ta biết, nơi này có một thông đạo đi thông đến đại thánh trì, có thể mở thông đạo này chỉ có thần… cùng với ta."
“Thần" này tự nhiên không phải chỉ hắc thượng đế ban đêm.
Ào một tiếng, một dòng nước vàng kim cuồn cuộn nổi lên!
Hắc thượng đế trở tay không kịp, dòng nước ụp qua mặt y, hai bóng người tập thể biến mất trong tiểu thánh trì.
Tín ngưỡng tam giới có bao nhiêu, đừng nói là Lucifiel không cách nào thống kê, cho dù là thượng đế cũng không muốn phí tâm tư đi tự hỏi, bởi vì không có ý nghĩa, nước tín ngưỡng nhiều đến độ có thể bao phủ cả Thủy Tinh thiên!
Chín tầng thiên đường, tiểu thánh đường ở mỗi một tầng đều thực hiện nhiệm vụ truyền lại nước thánh!
Tầng tầng tiến dần lên, cuối cùng đến Thủy Tinh thiên!
Bị nước cuốn vào trong thông đạo, lại cuốn đến bên dưới đại thánh trì Thủy Tinh thiên, lần thứ hai Lucifiel nhìn thấy biển rộng vàng kim vô biên vô hạn, nơi này là đại bản doanh của tín ngưỡng! Là tất cả tín ngưỡng quang minh, tín ngưỡng thượng đế của thế gian!
Độ dày của nước thánh đột nhiên đề cao thêm một đoạn…
Lucifiel nhìn về phía hắc thượng đế, phát hiện sắc mặt đối phương khó coi.
Trên mặt thần xuất hiện vết bỏng đỏ rực, làn da lộ bên ngoài cũng là như thế.
Quả nhiên…
Thần linh ban đêm là thần hắc ám!
Lucifiel mỉm cười, lần này thực dễ dàng liền tránh thoát tay y, chìm xuống biển tín ngưỡng không có cách nào phỏng đoán chiều sâu, càng đi xuống, độ dày nước thánh càng đáng sợ, quần áo rất nhanh đã bị ăn mòn đến không còn một mảnh.
Trong tức khắc, giống như rơi vào biển sao.
Quang minh phù hộ sao trời, sủng ái sao trời, ánh sáng và tín ngưỡng thế gian đều quay quanh hắn.
“Lucifiel!"
Hắc thượng đế muốn đi xuống vớt thiên sứ, nhưng mà đau đớn kịch liệt, lực hắc ám gần như không khống chế được muốn xuất hiện. Nếu y tiếp tục đi xuống, không chừng liền bị nước thánh phong ấn ở phía dưới.
Bất đắc dĩ, hắc thượng đế bay về phía đại thánh trì.
Trong đại thánh đường.
Sách Sáng Thế lo lắng chờ đợi nghe thấy một trận tiếng nước kỳ quái.
Nó nhìn qua, phát hiện hắc thượng đế từ trong đại thánh trì lộ ra một cái đầu, tóc bạc trôi nổi trên mặt nước, quấn quấn quýt quýt. Nhưng mà mặt đối phương trắng bệch, môi đang phát run, đôi mắt vàng kim nổi lên sắc tối không bình thường.
“Oa!"
Sách Sáng Thế cả kinh, lập tức bay qua.
Hắc thượng đế suy yếu vươn tay bắt lấy nó, sách Sáng Thế cố gắng bay lên, vớt thần ra.
Hết chương 93
Ngôi sao sớm của thiên đường đẹp hơn sao trời nhiều!
Lúc thủ vệ miên man bất định, đột nhiên nhìn thấy một bóng người từ cuối đường đi tới. Ánh sao giống như đều cố ý tránh khỏi y, đèn hai bên đường chớp chớp tắt tắt, giống như bị người tới chấn nhiếp.
Vừa tới gần…
Dung mạo quá mức của thiên sứ tóc bạc ánh vào mắt.
Đôi mắt vàng kim vô tình, không hề có dịu dàng đáng nói, dường như cắt bỏ thất tình lục dục. Cố tình màu da y trắng noãn trong suốt, ngũ quan tạo hình đến không thể soi mói, giống như diện mạo thần thánh ngưng tụ từ quang minh, khiên thiên sứ không cách nào dâng lên một tia ác cảm.
Y từ trong bóng đêm đi tới, mang theo hơi thở đáng sợ.
Yên tĩnh như đêm.
Thủ vệ cảm thấy tim mình đập như trống, khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, “Yahveh điện hạ?"
Hắc thượng đế không để ý tới thủ vệ, bước vào trong tiểu thánh đường.
Thủ vệ ngẩn ngơ, cười khổ thầm nghĩ: vị điện hạ này quả nhiên lạnh lùng như lời đồn.
Nghĩ đến địa vị của Yahveh điện hạ ở thiên đường, thủ vệ an tâm xuống, nếu Yahveh điện hạ và Lucifiel điện hạ giai cấp ngang hàng, như vậy không được cho phép thông hành liền tiến vào tiểu thánh đường cũng có thể.
Vừa tiến vào nơi tràn ngập lực tín ngưỡng, hắc thượng đế thu liễm lực hắc ám toàn thân, mặt ngoài làn da chảy ra lực lượng thánh quang, y làm cho thân thể này phát ra lực quang minh. Tuy rằng hành động như vậy sẽ khiến y bội phần dày vò, nhưng mà để không kinh động Lucifiel, hết thảy đều là đáng giá.
Tiểu thánh trì không vì y đến mà nhấc lên một chút gợn sóng nào.
Hắc thượng đế cực kỳ vừa lòng.
Thiên sứ tóc vàng xinh đẹp nằm ở trong ao, dòng nước mơn trớn da thịt, càng có vẻ thánh khiết. Vào giờ khắc này, thân thể thiên sứ không bị nhuộm bất cứ dục vọng gì, thuần túy quang minh, lực tín ngưỡng quay xung quanh hắn, bảo vệ hắn ngủ mơ.
Hắn giống như một đóa thủy tiên nở rộ trong ao.
Khiến hắc thượng đế muốn ngắt tới, sau đó để vào giữa môi ngậm lấy, tinh tế nhấm nháp.
Vậy nhất định là miệng đầy ngọt ngào và mùi thơm ngát.
Hắc thượng đế đi đến bên cạnh ao, phát hiện mình cách Lucifiel còn có hai thước, vươn tay hoàn toàn không đến. Phát hiện này khiến tâm tình hắc thượng đế giảm xuống một chút, nhìn nhìn vùng nước thánh đáng giận ấy, rõ ràng y với thượng đế có cùng nguồn gốc, nước thánh do lực tín ngưỡng ngưng kết mà thành lại hoàn toàn không để ý tới y!
Nhịn đau, hắc thượng đế bước vào trong ao, đi từng bước một tới gần thiên sứ.
Hắn đã lấy Baal làm thí nghiệm, lại thành công lợi dụng lực hắc ám khiến giới luật thất mỹ đức suýt nữa bị ô nhiễm, về phương pháp né qua ngôn linh hoặc nhiều hoặc ít có chút hiểu ra.
Hôm nay vừa vặn thử một lần.
Khi ngón tay hắc thượng đế chạm đến má Lucifiel, Lucifiel bỗng nhiên tỉnh lại.
Đôi mắt như trời cao kinh ngạc nhìn hắc thượng đế.
Hắc thượng đế lộ ra ý cười cực nhạt, vuốt ve da thịt thiên sứ, “Luci, ngô tới nhìn ngươi." Ngay cả bản thân y cũng không biết, trong tích tắc này mình cực kỳ giống thượng đế ban ngày.
Lucifiel nhất thời hoảng hốt, sau đó lập tức đẩy tay y ra, “Thần!"
Hắc thượng đế nghiêng người áp chế, hôn lên đôi môi hồng nhuận.
Hương vị vẫn tốt như trước đây.
Y ôm eo Lucifiel, sờ soạng xuống mông, mềm mại mà co dãn mười phần. Răng Lucifiel bị cạy mở, đầu lưỡi ôm lấy hắn, khiến hắn không có cách nào nói chuyện. Hắn vừa cảm nhận được cái tay xằng bậy kia, mãnh liệt giãy dụa lên, thân thể của mình chỉ cho thượng đế, chứ không phải kẻ không rõ lai lịch này!
Trong ao vang lên từng trận tiếng nước, còn có tiếng nức nở tràn ra.
Vũ kỹ của Lucifiel rất mạnh, nhưng mà hắc thượng đế dùng sức lực không cách nào lay động để ngăn chặn hắn, chế phục hai tay hắn, ép buộc nói rằng: “Luci, ngươi không phải lần đầu tiên hầu hạ ngô, lần này sao lại không tình nguyện như thế."
Ánh mắt Lucifiel giận dữ.
Cái gì gọi là không phải lần đầu tiên, trước kia là mình bị lừa!
Lúc này hắc thượng đế cũng không muốn quá thô bạo, có thêm chút ý nghĩ muốn thuyết phục Lucifiel. Y đặt Lucifiel ở dưới thân, thiên sứ tóc vàng hỗn độn, quần áo không chỉnh, sau khi bị nước làm ướt đẫm, còn có thể nhìn thấy thân thể bên trong.
“Ngô cũng là thượng đế, là thần sáng thế của ngươi." Hắc thượng đế nói ra thân phận của mình, từ bên tai Lucifiel hôn đến trên cổ, để lại một dấu đỏ, “Ngô mang đến vui thích trước nay chưa từng có cho ngươi, sao ngươi lại nhớ rõ một ‘ngô’ khác, quên mất người chạm vào thân thể ngươi chính là ngô."
Lời này nói quá rõ ràng, mặt Lucifiel đỏ lên, ánh mắt lại càng lạnh như băng.
“Ta xem ngài là thần, cho nên cung kính có thừa, nhưng ta không phải vật sở hữu của ngài, thiên đường này cũng không phải nơi ngài tùy tiện vươn tay đùa bỡn."
Hắc thượng đế thấy hắn không chịu thua, thở dài nói: “Phải không?"
“A —— "
Lucifiel dồn dập một tiếng, kinh sợ nhảy lên.
Hắc thượng đế nắm chặt nơi yếu ớt dưới bụng hắn, lòng bàn tay bao lấy, vuốt ve một chút, liền giống như mẫn cảm mà nhảy nhảy lên. Kinh nghiệm tình dục của Lucifiel thiếu càng thêm thiếu, hai lần duy nhất đều phát sinh rất hoang đường, khi đối mặt tình huống như vậy, hắn lại đột nhiên không tìm thấy biện pháp ứng phó.
Mắt Lucifiel tràn ra nước, chua xót nói rằng: “Thần, buông tha ta đi…"
Sinh hoạt của hắn hoàn toàn bị thượng đế ban đêm làm cho hỏng bét.
Nếu trở lại trước đây thì thật tốt…
“Ngươi nói ngươi chỉ muốn làm một sí thiên sứ trưởng, ngô đã từng tin." Hắc thượng đế không nghe hắn nói, tự động nói rằng: “Nhưng ngươi hồi báo ngô như thế nào?"
“Ngươi thích mặt quang minh của ‘ngô’, ngay cả thị tẩm cũng bằng lòng, hoàn toàn không giống lời ngươi đã nói."
“Luci, ngươi còn trăng hoa hơn cả ngô."
Sắc mặt Lucifiel cứng đờ, bị ngôn luận của y triệt để đánh cho ngu người.
Hắn trăng hoa?
Hắn rốt cuộc trăng hoa chỗ nào!
Lúc Lucifiel và hắc thượng đế mắt to trừng mắt nhỏ, trong tiểu thánh đường phát ra một tiếng thét kinh hãi, hắc thượng đế kinh ngạc nhìn qua, phát hiện thủ vệ vốn nên ở bên ngoài lại hoảng sợ nhìn bọn họ.
“Điện, điện điện điện hạ… sao các ngài có thể làm loại chuyện này!"
Trong ao, thiên sứ tóc bạc đè ở trên người sí thiên sứ trưởng tôn quý, tay còn vuốt nơi đó của điện hạ.
Phát sinh chuyện gì vừa xem liền hiểu ngay.
Ở thiên đường, yêu đương vụng trộm là trọng tội trong trọng tội!
Đừng nói là trí thiên sứ sẽ lập tức bị lưu đày, cho dù là sí thiên sứ cũng sẽ bị thần linh chán ghét mà vứt bỏ, huống chi cứ cách một đoạn thời gian thiên đường liền có kiểm tra về thất mỹ đức, tọa thiên sứ trưởng lại nhìn chằm chằm, xác suất lừa dối qua cửa rất thấp!
Miên man suy nghĩ một đống, thủ vệ đã bị đả kích tinh thần cực lớn nắm chặt vũ khí.
Ánh mắt hắc thượng đế lập tức lạnh xuống.
“Không được!" Lucifiel nhìn ra manh mối, sợ hãi ngăn cản thần linh.
Hắc thượng đế túm chặt hai cổ tay Lucifiel, một tay khác chuẩn bị nâng lên, đánh chết thủ vệ xông loạn vào tiểu thánh đường. Ai ngờ thủ vệ kia khóc nức nở nói rằng: “Lucifiel điện hạ, chuyện ngài và Yahveh điện hạ tương ái, ta sẽ giữ bí mật, nhưng mà tiểu thánh đường thật sự không thích hợp cho các ngài yêu đương vụng trộm, thượng đế sẽ tùy thời phát hiện ra đó!"
Hắc thượng đế: “…"
Lucifiel ánh mắt dại ra, “…"
Chính trực và thành thực của thiên sứ đi đâu rồi! Sao có thể bởi vì là hắn liền chuẩn bị che giấu!
Nội tâm Lucifiel hộc máu.
Hắc thượng đế trái lại vô cùng vừa lòng, nói với thủ vệ rằng: “Ngươi đi ra ngoài đi, đừng để cho thiên sứ khác vào."
Thủ vệ chần chờ nhìn thoáng qua Lucifiel, phát hiện ánh mắt điện hạ phức tạp, trong lòng đã hiểu, điện hạ nhất định là cảm thấy xấu hổ, đêm nay hắn vẫn nên đi ra ngoài giúp bọn họ gác đêm đi.
Sau khi rón ra rón rén rời khỏi đó, thủ vệ mới ở bên ngoài thở phào.
Nếu không phải rất sùng bái sí thiên sứ trưởng, hắn cũng không dám mạo muội đi vào trong tiểu thánh đường tuần tra, phát hiện căn phòng của điện hạ không có đóng cửa, hắn mới không cẩn thận nhìn thấy hình ảnh bên trong.
Thủ vệ xoạt một cái sắc mặt đỏ bừng, lầm bẩm: “Sao điện hạ lại ở bên dưới."
Dưới cái nhìn của hắn, sí thiên sứ trưởng thực lực mạnh mẽ, trên chiến trường lại càng là uy phong tám hướng, quản lý toàn trường, sí thiên sứ đại nhân mới vừa sinh ra không lâu giống như Yahveh điện hạ, ái mộ điện hạ cũng thực bình thường. Ít nhất thì phần lớn trí thiên sứ bọn họ đều biết Beelzebub điện hạ, Asmodeus điện hạ cũng luyến mộ Lucifiel điện hạ không thôi.
Nhưng thật không ngờ, cuối cùng đối tượng khiến điện hạ động lòng lại là Yahveh điện hạ.
Không đề cập tới thủ vệ đã bị kích thích, chuyện trong tiểu thánh đường không có tạm dừng, Lucifiel vẫn gặp phải nguy cơ.
Nhưng mà hắn không nói một câu nào với thủ vệ.
Không thể nói.
Sẽ ảnh hưởng đến danh dự của thượng đế chân chính.
“Luci, hiện tại không có thiên sứ quấy rầy chúng ta." Hắc thượng đế chưa bao giờ vui sướng như thế, bên ngoài có trí thiên sứ hỗ trợ gác đêm, dưới thân lại là Lucifiel vô lực phản kháng y, tuyệt nhất chính là Lucifiel không dám tiết lộ chuyện của y, chỉ cần y có thể phá tan ngôn linh, là có thể như nguyện mà có được Lucifiel.
Lucifiel buông tha phản kháng, vi diệu mà thở dài: “Thần, ngài không nên tới nơi này."
Hắc thượng đế bỗng nhiên có một loại cảm giác cổ quái.
Thân thể chìm xuống…
Không đúng, tiểu thánh trì có sâu như vậy sao?
“Có." Lucifiel khàn khàn nói rằng, “Thần nói cho ta biết, nơi này có một thông đạo đi thông đến đại thánh trì, có thể mở thông đạo này chỉ có thần… cùng với ta."
“Thần" này tự nhiên không phải chỉ hắc thượng đế ban đêm.
Ào một tiếng, một dòng nước vàng kim cuồn cuộn nổi lên!
Hắc thượng đế trở tay không kịp, dòng nước ụp qua mặt y, hai bóng người tập thể biến mất trong tiểu thánh trì.
Tín ngưỡng tam giới có bao nhiêu, đừng nói là Lucifiel không cách nào thống kê, cho dù là thượng đế cũng không muốn phí tâm tư đi tự hỏi, bởi vì không có ý nghĩa, nước tín ngưỡng nhiều đến độ có thể bao phủ cả Thủy Tinh thiên!
Chín tầng thiên đường, tiểu thánh đường ở mỗi một tầng đều thực hiện nhiệm vụ truyền lại nước thánh!
Tầng tầng tiến dần lên, cuối cùng đến Thủy Tinh thiên!
Bị nước cuốn vào trong thông đạo, lại cuốn đến bên dưới đại thánh trì Thủy Tinh thiên, lần thứ hai Lucifiel nhìn thấy biển rộng vàng kim vô biên vô hạn, nơi này là đại bản doanh của tín ngưỡng! Là tất cả tín ngưỡng quang minh, tín ngưỡng thượng đế của thế gian!
Độ dày của nước thánh đột nhiên đề cao thêm một đoạn…
Lucifiel nhìn về phía hắc thượng đế, phát hiện sắc mặt đối phương khó coi.
Trên mặt thần xuất hiện vết bỏng đỏ rực, làn da lộ bên ngoài cũng là như thế.
Quả nhiên…
Thần linh ban đêm là thần hắc ám!
Lucifiel mỉm cười, lần này thực dễ dàng liền tránh thoát tay y, chìm xuống biển tín ngưỡng không có cách nào phỏng đoán chiều sâu, càng đi xuống, độ dày nước thánh càng đáng sợ, quần áo rất nhanh đã bị ăn mòn đến không còn một mảnh.
Trong tức khắc, giống như rơi vào biển sao.
Quang minh phù hộ sao trời, sủng ái sao trời, ánh sáng và tín ngưỡng thế gian đều quay quanh hắn.
“Lucifiel!"
Hắc thượng đế muốn đi xuống vớt thiên sứ, nhưng mà đau đớn kịch liệt, lực hắc ám gần như không khống chế được muốn xuất hiện. Nếu y tiếp tục đi xuống, không chừng liền bị nước thánh phong ấn ở phía dưới.
Bất đắc dĩ, hắc thượng đế bay về phía đại thánh trì.
Trong đại thánh đường.
Sách Sáng Thế lo lắng chờ đợi nghe thấy một trận tiếng nước kỳ quái.
Nó nhìn qua, phát hiện hắc thượng đế từ trong đại thánh trì lộ ra một cái đầu, tóc bạc trôi nổi trên mặt nước, quấn quấn quýt quýt. Nhưng mà mặt đối phương trắng bệch, môi đang phát run, đôi mắt vàng kim nổi lên sắc tối không bình thường.
“Oa!"
Sách Sáng Thế cả kinh, lập tức bay qua.
Hắc thượng đế suy yếu vươn tay bắt lấy nó, sách Sáng Thế cố gắng bay lên, vớt thần ra.
Hết chương 93
Tác giả :
Ngư Nguy