Toàn Chức Cao Thủ
Chương 329: Long Sĩ Đầu
Pháp sư chiến đấu chưa từng ra bất kỳ kỹ năng nào trên cấp 40, nay rốt cuộc đánh ra một chiêu.
Lại còn là đại chiêu cấp 65, Hào Long Phá Quân.
Nếu chỉ tính công kích vật lý của kỹ năng này, đây chắc chắn là chiêu mạnh nhất của pháp sư chiến đấu. Còn với đại chiêu Phục Long Tường Thiên tụ hợp lực lượng ma pháp cấp 70, là một kỹ năng kết hợp công kích vật lý và pháp thuật, tổng thương tổn cao hơn hẳn Hào Long Phá Quân, nhưng nếu chỉ tính thương tổn vật lý, nó lại yếu hơn nhiều.
Nhìn thấy ánh sáng sắc nhọn trên đầu mâu ngày càng lan rộng, Đỗ Minh biết kỹ năng đang phát động.
Hắn muốn tránh, nhưng vừa chạm vào tường, cơ thể bị đông cứng trong khoảnh khắc, hắn không làm được bất kỳ động tác gì.
Hiệu quả đông cứng từ cuộc va chạm là mạnh hay yếu, còn phải dựa vào kích tạo nên nó. Lạc Hoa Chưởng có khả năng đánh bay mạnh mẽ, tạo ra hiệu quả cứng người do va chạm cực kỳ mạnh mẽ.
Đỗ Minh bối rối trong lòng, thao tác liên tục, chỉ hy vọng lúc trạng thái đông cứng giải trừ thì mình sẽ cử động được ngay.
Kết quả, hắn chỉ thấy đầu mâu sắc bén chợt sáng lóe, pháp sư chiến đấu cùng ánh sáng kia đột ngột lao tới. Thoáng chốc đã hóa thành chùm sáng rực, đánh mạnh vào người kiếm khách đang tê cứng.
Hào Long Phá Quân trúng mục tiêu sẽ sản sinh hiệu quả công kích, mà hiệu quả ấy dựa vào bộ phận đánh trúng kia. Một kích đến từ Diệp Tu lao thẳng tới bộ phận chếch xuống của kiếm khách Đỗ Minh đang bị bay lơ lửng, lực đánh mạnh mẽ gây thương tổn cao, nhất thời đánh kiếm khách xoay tít lên trời như con quay.
Cú xoay cực kỳ nhanh, góc nhìn thể hiện trực tiếp nhất qua màn hình của Đỗ Minh.
Không người nào có thể thấy rõ hình ảnh xoay tròn 360 độ với tốc độ cao, dù có là tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không thể. Giờ chỉ có thể dựa vào cảm giác, ý thức và kinh nghiệm để thực hiện thao tác.
Đỗ Minh đã làm thế, thân hình xoay tròn giữa không trung đánh ra hai đường kiếm, đó là thao tác bản năng của hắn, hiện tại trông chẳng khác gì đang diễn xiếc.
Mà ánh mắt của những người có mặt đều tập trung vào pháp sư chiến đấu của người khiêu chiến.
Thanh trường mâu trong tay pháp sư chiến đấu, tay phải cầm phần đuôi kéo về sau lưng, tay trái để trống phía trước, chĩa xéo lên cao.
Lại một đại chiêu.
Đại chiêu của pháp sư chiến đấu cấp 55: Nộ Long Xuyên Tim
Vị pháp sư chiến đấu mãi không sử dụng đại chiêu nào, giờ sử dụng lại dùng liên tục. Có điều, kiếm khách của Đỗ Minh đang bị Hào Long Phá Quân đánh bay giữa không trung, xoay chuyển cực nhanh, kích này có thể nhắm trúng mục tiêu ư?
Có thể chứ!
Sự thật chính là câu trả lời tốt nhất.
Kiếm khách đang xoay tít về nơi cao nhất chợt khựng lại, ngay vào thời khắc sắp sửa rơi xuống, chiến mâu trong tay pháp sư chiến đấu lao nhanh đến. Một vệt sáng tựa như sấm sét đánh thẳng lên cao, đâm trúng phốc kiếm khách đang rơi xuống.
Nộ Long Xuyên Tim
Nhưng thứ xuyên tim thật sự lại chỉ là một cột sáng.
Trong thoáng chốc chiến mâu chạm trúng kiếm khách, hắn lại bay cao lần nữa, thứ đáp xuống chỉ còn từng giọt máu loang lổ.
Màn tấn công kết thúc rồi sao?
Chưa đâu!
Chiến đấu pháp sư sớm đã sải bước đuổi kịp bóng dáng bay vèo của kiếm khách, chiến mâu hóa thành hình rồng, gầm thét cuốn phăng bụi đất, bay thẳng qua.
Đỗ Minh còn chưa từ bỏ. Chiêu Phục Long Tường Thiên tựa như đã nằm sẵn trong suy nghĩ của hắn. Trong nháy mắt này, hắn cũng đột nhiên ra một chiêu Ngân Quang Lạc Nhẫn giữa không trung, thân thể kiếm khách đảo ngược, rơi nhanh xuống đất.
Có trúng hay không? Mọi người gần như giật thót tim. Giờ phút này, trong lòng không biết nên thiên vị bên nào, chỉ hi vọng màn đau tim này mau có kết quả.
Không trúng.
Ngân Quang Lạc Nhẫn thay đổi hướng bay của kiếm khách giữa trời, cơ thể đột ngột rơi xuống đất, vừa hay sượt qua cạnh đầu rồng.
Những người từng xem trận tân binh khiêu chiến hôm qua đều cảm thấy màn vừa rồi có chút quen thuộc.
Là lúc Tôn Tường đánh với Hàn Văn Thanh.
Chiêu Phục Long Tường Thiên vốn quyết định thắng bại không phải cũng bị Hàn Văn Thanh thoát hiểm nhờ thao tác Ưng Đạp chính xác, buộc nhân vật dịch chuyển trong không trung sao?
Mà hiện tại, một tuyển thủ có trình độ cao trên tầm trung trong Liên minh, một kẻ khiêu chiến không biết nhảy từ xó nào ra, thế nhưng lại tái lập màn kinh điển trong trận so đấu của hai đại thần.
Trận trước đấy, đây chính là nơi biến chuyển, Hàn Văn Thanh vừa tránh được Phục Long Tường Thiên đã lập tức đánh bại Nhất Diệp Chi Thu của Tôn Tường.
Còn bây giờ? Vẫn chưa tới thời điểm một chiêu định thắng thua, nhưng đấy cũng là một cơ hội mà kẻ bị động nãy giờ như Đỗ Minh khó khăn lắm mới cướp được.
Đại chiêu như Phục Long Tường Thiên chắc chắn sẽ thu chiêu rất chậm. Nếu dùng Tam Đoạn Trảm sau khi đáp xuống đất, hắn có thể kịp thời tiến đến trước mặt đối thủ trước khi đối phương thoát khỏi trạng thái đông cứng.
Trong thoáng chốc tránh được Phục Long Tường Thiên, Đỗ Minh đã thầm tính xong xuôi.
Nhìn thấy Ngân Quang Lạc Nhẫn của Đỗ Minh lướt qua đầu rồng, đa số khán giả cũng nghĩ như thế.
Kết quả, chiếc đầu rồng vốn đã tránh thoát, nay đột nhiên khẽ nghiêng, hệt như vặn cổ mà chạm phải kiếm khách, rồi sau đó kiếm khách của Đỗ Minh cũng bị đầu rồng ngoặm vào miệng.
Phục Long TườngThiên, trúng!
Kiếm khách còn chưa chết, lòng Đỗ Minh lại đầy khó hiểu, hắn không hề biết chuyện gì đã xảy ra trong chớp mắt vừa rồi.
Khán giả cũng đang ngơ ngác, họ thấy được, nhưng lại cảm thấy như mình hoa mắt.
Mà trên hàng ghế của tuyển thủ, trong mắt nhiều người đã thoáng ẩn hiện sự kinh ngạc.
“Long Sĩ Đầu??? Là ai đang ở trên bục đấu??" Tiếng nói đến từ đội trưởng Hàn Văn Thanh của chiến đội Bá Đồ, hơn hai trăm tuyển thủ chuyên nghiệp đều nghe thấy, thậm chí cả khán giả cách khu tuyển thủ không xa cũng nghe thấy.
“Long Sĩ Đầu? Đây là Long Sĩ Đầu ư??" Tiếng bàn tán nhanh chóng lan truyền.
Đừng nói khán giả, ngay cả những tuyển thủ chuyên nghiệp, đa số chỉ nhìn thấy cách thao tác kỹ xảo trong truyền thuyết này của pháp sư chiến đấu thông qua tư liệu hình ảnh, nói chính xác hơn, là cách thao tác tinh vi của kỹ xảo.
Mà theo họ được biết, hiện tại chỉ có một người làm được cách thao tác của kỹ xảo ấy.
Cựu chủ nhân của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu: Diệp Thu
Vị đại thần đứng đầu từng rời khỏi sân khấu trong sự khó hiểu của mọi người, nay tuyệt chiêu của hắn lại đột nhiên xuất hiện tại Ngôi Sao Cuối Tuần.
“Là Long Sĩ Đầu thật ư? Không nhìn lầm đó chứ? Sao còn chưa chiếu lại hả, sao còn chưa chiếu lại hả?" Phía chiến đội Lam Vũ, Hoàng Thiếu Thiên đang bắn rap liên hồi.
“Thì ra là thế... " Bên chiến đội Luân Hồi, Chu Trạch Khải vẫn chỉ nói một câu đơn giản như trước.
Còn chiến đội Vi Thảo, Vương Kiệt Hi biểu hiện bình tĩnh nhất. Anh đã chú ý Đường Nhu từ rất lâu, nên phát hiện được ngay pháp sư chiến đấu kia chính là cô nàng. Rồi khi một cao thủ mạnh hơn chợt xuất hiện, Vương Kiệt Hi đã thầm kết luận trong lòng.
Tuyển thủ chuyên nghiệp của mỗi nhà đều bàng hoàng thảo luận, đôi khi có vài hậu bối mới vào nghề còn khó hiểu với phản ứng kịch liệt của mọi người, tức thì sẽ có tiền bối giảng giải cho họ, dẫn họ đi vào thế giới đầy ngạc nhiên cùng mình.
Tiếp đấy, nhiều người không nhịn được mà đổ dồn ánh mắt về phía chiến đội Gia Thế.
Vẻ mặt của đám người Gia Thế đặc sắc và rối rắm hơn nhiều
Người kinh ngạc, kẻ bàng hoàng, đứa khó hiểu, tên bất an, đủ loại cảm xúc, một số ít còn mang vẻ mặt trầm trọng.
Đội phó Lưu Hạo mặt mày u ám, thấy nhiều người nhìn sang mới vội sửa đổi biểu cảm của mình.
Tuyển thủ át chủ bài Tôn Tường của họ, ánh mắt đầy ngạc nhiên, mặt mày cũng không vui vẻ gì. Cậu ta không cam lòng nhớ lại câu nói mà Hàn Văn Thanh đã nói với mình hôm qua: Nếu là Diệp Thu, chiêu Phục Long Tường Thiên kia chắc chắn không đánh hụt."
Tình hình hiện tại giống y thế. Mà Phục Long Tường Thiên quả nhiên không đánh hụt.
Đây chẳng khác gì đang làm bẻ mặt cậu ta.
Long Sĩ Đầu......
Tôn Tường dĩ nhiên từng nghe qua nó, cũng biết rõ nguyên lý của những thao tác tinh vi ấy, thậm chí còn từng nghiên cứu thử, nhưng cậu ta vẫn không làm được nó.
Có điều theo cậu ta được biết, trận đấu vòng tròn trong hai năm gần đây, Diệp Thu cũng không dùng đến thao tác Long Sĩ Đầu nữa.
Vậy đây chắc chắn là một thao tác rất khó.
Ý thức, kinh nghiệm, tốc độ tay, thiếu một thứ cũng không được.
Tôn Tường cho rằng trình độ của Diệp Thu giảm xuống nên không đánh được Long Sĩ Đầu. Còn mình vẫn đang trong giai đoạn phát triển, sau cùng sẽ có một ngày làm được mà thôi, vậy nên cậu ta không gấp gáp.
Thế mà hôm nay......
“Khó trách hôm qua Hàn Văn Thanh bảo nếu là Diệp Thu thì Phục Long Tường Thiên sẽ không đánh hụt."
Tôn Tường thoáng nghe thấy lời bàn tán truyền đến từ vài phía. Lại thấy ánh mắt nhìn sang của những kẻ kia, Tôn Tường cảm thấy trong đấy chất chứa đầy khinh khi.
Tất cả mọi người như đang nói: Quả nhiên, cái thằng kia còn kém xa lắm.
“Long Sĩ Đầu......"
Tôn Tường nghiến răng nhắc lại, nắm chặt quả đấm.
Tất cả ngạc nhiên đến quên sạch mọi chuyện, cả bọn dường như đã quên theo dõi tiếp trận đấu trên sân.
Trận đấu còn chưa kết thúc.
Ba đại chiêu trúng hết, kiếm khách của Đỗ Minh mất không ít máu, nhưng hắn vẫn chưa chết.
Nguyên nhân tất nhiên là vì Đường Nhu thêm điểm lung tung. Bởi vì thêm max cấp mấy skill cấp thấp, điểm kỹ năng không còn thừa nhiều, cô không coi trọng mấy chiêu cấp cao, nên tăng hết Ý Chí Đấu Giả lên max cấp, rồi tăng đại các kỹ năng còn thừa vào đại chiêu. Ba đại chiêu thì có học đấy, song đẳng cấp lại không cao, ba chiêu nối tiếp nhau, uy lực chẳng thể coi thường, nhưng còn khuya mới đạt tới đỉnh cao.
Vì thế, sau Phục Long Tường Thiên, pháp sư chiến đấu của Diệp Tu lại lao tới.
Bấy giờ, Đỗ Minh đã mất đi ý chí chiến đấu, mất sạch sẽ.
Hắn không hề biết tại sao mình lại bị chiêu Phục Long Tường Thiên kia ngoặm trúng, ngay cả hắn cũng muốn chạy đi tìm video thu hình coi thử.
Mất hết ý chí chiến đấu, niềm tin dần dao động, Đỗ Minh trở nên ngơ ngác, tất cả thao tác thực hiện một cách máy móc và chết lặng. Hắn không hiểu rõ tình thế, không dự đoán được, thao tác cũng mất đi phương hướng chính xác.
Một kích, hai kích, ba kích......
Kỹ năng cấp thấp không ngừng tấn công hắn.
Đỗ Minh vẫn chìm trong bàng hoàng, cảm xúc xuống thấp tới cực điểm, sau cùng kiếm khách của hắn nhanh chóng ngã xuống.
Mà đám tuyển thủ chuyên nghiệp đang bàn tán xôn xao về Long Sĩ Đầu, giờ mới để ý trận đấu chỉ vừa kết thúc.
Kiếm khách của Đỗ Minh ngã xuống trong sự hãi hùng của cả khán đài.Thật ra skill danh bất hư truyền nghe văn vẻ là “rồng ngẩng đầu" của anh thật ra chỉ là rồng vẹo cổ… ╮( ̄▽ ̄)╭
Ấn tượng của anh trong lòng nhiều người quá sâu sắc, chỉ mới nhìn mà chắc cú là anh ngay hí hí ╮( ̄▽ ̄)╭
Lại còn là đại chiêu cấp 65, Hào Long Phá Quân.
Nếu chỉ tính công kích vật lý của kỹ năng này, đây chắc chắn là chiêu mạnh nhất của pháp sư chiến đấu. Còn với đại chiêu Phục Long Tường Thiên tụ hợp lực lượng ma pháp cấp 70, là một kỹ năng kết hợp công kích vật lý và pháp thuật, tổng thương tổn cao hơn hẳn Hào Long Phá Quân, nhưng nếu chỉ tính thương tổn vật lý, nó lại yếu hơn nhiều.
Nhìn thấy ánh sáng sắc nhọn trên đầu mâu ngày càng lan rộng, Đỗ Minh biết kỹ năng đang phát động.
Hắn muốn tránh, nhưng vừa chạm vào tường, cơ thể bị đông cứng trong khoảnh khắc, hắn không làm được bất kỳ động tác gì.
Hiệu quả đông cứng từ cuộc va chạm là mạnh hay yếu, còn phải dựa vào kích tạo nên nó. Lạc Hoa Chưởng có khả năng đánh bay mạnh mẽ, tạo ra hiệu quả cứng người do va chạm cực kỳ mạnh mẽ.
Đỗ Minh bối rối trong lòng, thao tác liên tục, chỉ hy vọng lúc trạng thái đông cứng giải trừ thì mình sẽ cử động được ngay.
Kết quả, hắn chỉ thấy đầu mâu sắc bén chợt sáng lóe, pháp sư chiến đấu cùng ánh sáng kia đột ngột lao tới. Thoáng chốc đã hóa thành chùm sáng rực, đánh mạnh vào người kiếm khách đang tê cứng.
Hào Long Phá Quân trúng mục tiêu sẽ sản sinh hiệu quả công kích, mà hiệu quả ấy dựa vào bộ phận đánh trúng kia. Một kích đến từ Diệp Tu lao thẳng tới bộ phận chếch xuống của kiếm khách Đỗ Minh đang bị bay lơ lửng, lực đánh mạnh mẽ gây thương tổn cao, nhất thời đánh kiếm khách xoay tít lên trời như con quay.
Cú xoay cực kỳ nhanh, góc nhìn thể hiện trực tiếp nhất qua màn hình của Đỗ Minh.
Không người nào có thể thấy rõ hình ảnh xoay tròn 360 độ với tốc độ cao, dù có là tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không thể. Giờ chỉ có thể dựa vào cảm giác, ý thức và kinh nghiệm để thực hiện thao tác.
Đỗ Minh đã làm thế, thân hình xoay tròn giữa không trung đánh ra hai đường kiếm, đó là thao tác bản năng của hắn, hiện tại trông chẳng khác gì đang diễn xiếc.
Mà ánh mắt của những người có mặt đều tập trung vào pháp sư chiến đấu của người khiêu chiến.
Thanh trường mâu trong tay pháp sư chiến đấu, tay phải cầm phần đuôi kéo về sau lưng, tay trái để trống phía trước, chĩa xéo lên cao.
Lại một đại chiêu.
Đại chiêu của pháp sư chiến đấu cấp 55: Nộ Long Xuyên Tim
Vị pháp sư chiến đấu mãi không sử dụng đại chiêu nào, giờ sử dụng lại dùng liên tục. Có điều, kiếm khách của Đỗ Minh đang bị Hào Long Phá Quân đánh bay giữa không trung, xoay chuyển cực nhanh, kích này có thể nhắm trúng mục tiêu ư?
Có thể chứ!
Sự thật chính là câu trả lời tốt nhất.
Kiếm khách đang xoay tít về nơi cao nhất chợt khựng lại, ngay vào thời khắc sắp sửa rơi xuống, chiến mâu trong tay pháp sư chiến đấu lao nhanh đến. Một vệt sáng tựa như sấm sét đánh thẳng lên cao, đâm trúng phốc kiếm khách đang rơi xuống.
Nộ Long Xuyên Tim
Nhưng thứ xuyên tim thật sự lại chỉ là một cột sáng.
Trong thoáng chốc chiến mâu chạm trúng kiếm khách, hắn lại bay cao lần nữa, thứ đáp xuống chỉ còn từng giọt máu loang lổ.
Màn tấn công kết thúc rồi sao?
Chưa đâu!
Chiến đấu pháp sư sớm đã sải bước đuổi kịp bóng dáng bay vèo của kiếm khách, chiến mâu hóa thành hình rồng, gầm thét cuốn phăng bụi đất, bay thẳng qua.
Đỗ Minh còn chưa từ bỏ. Chiêu Phục Long Tường Thiên tựa như đã nằm sẵn trong suy nghĩ của hắn. Trong nháy mắt này, hắn cũng đột nhiên ra một chiêu Ngân Quang Lạc Nhẫn giữa không trung, thân thể kiếm khách đảo ngược, rơi nhanh xuống đất.
Có trúng hay không? Mọi người gần như giật thót tim. Giờ phút này, trong lòng không biết nên thiên vị bên nào, chỉ hi vọng màn đau tim này mau có kết quả.
Không trúng.
Ngân Quang Lạc Nhẫn thay đổi hướng bay của kiếm khách giữa trời, cơ thể đột ngột rơi xuống đất, vừa hay sượt qua cạnh đầu rồng.
Những người từng xem trận tân binh khiêu chiến hôm qua đều cảm thấy màn vừa rồi có chút quen thuộc.
Là lúc Tôn Tường đánh với Hàn Văn Thanh.
Chiêu Phục Long Tường Thiên vốn quyết định thắng bại không phải cũng bị Hàn Văn Thanh thoát hiểm nhờ thao tác Ưng Đạp chính xác, buộc nhân vật dịch chuyển trong không trung sao?
Mà hiện tại, một tuyển thủ có trình độ cao trên tầm trung trong Liên minh, một kẻ khiêu chiến không biết nhảy từ xó nào ra, thế nhưng lại tái lập màn kinh điển trong trận so đấu của hai đại thần.
Trận trước đấy, đây chính là nơi biến chuyển, Hàn Văn Thanh vừa tránh được Phục Long Tường Thiên đã lập tức đánh bại Nhất Diệp Chi Thu của Tôn Tường.
Còn bây giờ? Vẫn chưa tới thời điểm một chiêu định thắng thua, nhưng đấy cũng là một cơ hội mà kẻ bị động nãy giờ như Đỗ Minh khó khăn lắm mới cướp được.
Đại chiêu như Phục Long Tường Thiên chắc chắn sẽ thu chiêu rất chậm. Nếu dùng Tam Đoạn Trảm sau khi đáp xuống đất, hắn có thể kịp thời tiến đến trước mặt đối thủ trước khi đối phương thoát khỏi trạng thái đông cứng.
Trong thoáng chốc tránh được Phục Long Tường Thiên, Đỗ Minh đã thầm tính xong xuôi.
Nhìn thấy Ngân Quang Lạc Nhẫn của Đỗ Minh lướt qua đầu rồng, đa số khán giả cũng nghĩ như thế.
Kết quả, chiếc đầu rồng vốn đã tránh thoát, nay đột nhiên khẽ nghiêng, hệt như vặn cổ mà chạm phải kiếm khách, rồi sau đó kiếm khách của Đỗ Minh cũng bị đầu rồng ngoặm vào miệng.
Phục Long TườngThiên, trúng!
Kiếm khách còn chưa chết, lòng Đỗ Minh lại đầy khó hiểu, hắn không hề biết chuyện gì đã xảy ra trong chớp mắt vừa rồi.
Khán giả cũng đang ngơ ngác, họ thấy được, nhưng lại cảm thấy như mình hoa mắt.
Mà trên hàng ghế của tuyển thủ, trong mắt nhiều người đã thoáng ẩn hiện sự kinh ngạc.
“Long Sĩ Đầu??? Là ai đang ở trên bục đấu??" Tiếng nói đến từ đội trưởng Hàn Văn Thanh của chiến đội Bá Đồ, hơn hai trăm tuyển thủ chuyên nghiệp đều nghe thấy, thậm chí cả khán giả cách khu tuyển thủ không xa cũng nghe thấy.
“Long Sĩ Đầu? Đây là Long Sĩ Đầu ư??" Tiếng bàn tán nhanh chóng lan truyền.
Đừng nói khán giả, ngay cả những tuyển thủ chuyên nghiệp, đa số chỉ nhìn thấy cách thao tác kỹ xảo trong truyền thuyết này của pháp sư chiến đấu thông qua tư liệu hình ảnh, nói chính xác hơn, là cách thao tác tinh vi của kỹ xảo.
Mà theo họ được biết, hiện tại chỉ có một người làm được cách thao tác của kỹ xảo ấy.
Cựu chủ nhân của Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu: Diệp Thu
Vị đại thần đứng đầu từng rời khỏi sân khấu trong sự khó hiểu của mọi người, nay tuyệt chiêu của hắn lại đột nhiên xuất hiện tại Ngôi Sao Cuối Tuần.
“Là Long Sĩ Đầu thật ư? Không nhìn lầm đó chứ? Sao còn chưa chiếu lại hả, sao còn chưa chiếu lại hả?" Phía chiến đội Lam Vũ, Hoàng Thiếu Thiên đang bắn rap liên hồi.
“Thì ra là thế... " Bên chiến đội Luân Hồi, Chu Trạch Khải vẫn chỉ nói một câu đơn giản như trước.
Còn chiến đội Vi Thảo, Vương Kiệt Hi biểu hiện bình tĩnh nhất. Anh đã chú ý Đường Nhu từ rất lâu, nên phát hiện được ngay pháp sư chiến đấu kia chính là cô nàng. Rồi khi một cao thủ mạnh hơn chợt xuất hiện, Vương Kiệt Hi đã thầm kết luận trong lòng.
Tuyển thủ chuyên nghiệp của mỗi nhà đều bàng hoàng thảo luận, đôi khi có vài hậu bối mới vào nghề còn khó hiểu với phản ứng kịch liệt của mọi người, tức thì sẽ có tiền bối giảng giải cho họ, dẫn họ đi vào thế giới đầy ngạc nhiên cùng mình.
Tiếp đấy, nhiều người không nhịn được mà đổ dồn ánh mắt về phía chiến đội Gia Thế.
Vẻ mặt của đám người Gia Thế đặc sắc và rối rắm hơn nhiều
Người kinh ngạc, kẻ bàng hoàng, đứa khó hiểu, tên bất an, đủ loại cảm xúc, một số ít còn mang vẻ mặt trầm trọng.
Đội phó Lưu Hạo mặt mày u ám, thấy nhiều người nhìn sang mới vội sửa đổi biểu cảm của mình.
Tuyển thủ át chủ bài Tôn Tường của họ, ánh mắt đầy ngạc nhiên, mặt mày cũng không vui vẻ gì. Cậu ta không cam lòng nhớ lại câu nói mà Hàn Văn Thanh đã nói với mình hôm qua: Nếu là Diệp Thu, chiêu Phục Long Tường Thiên kia chắc chắn không đánh hụt."
Tình hình hiện tại giống y thế. Mà Phục Long Tường Thiên quả nhiên không đánh hụt.
Đây chẳng khác gì đang làm bẻ mặt cậu ta.
Long Sĩ Đầu......
Tôn Tường dĩ nhiên từng nghe qua nó, cũng biết rõ nguyên lý của những thao tác tinh vi ấy, thậm chí còn từng nghiên cứu thử, nhưng cậu ta vẫn không làm được nó.
Có điều theo cậu ta được biết, trận đấu vòng tròn trong hai năm gần đây, Diệp Thu cũng không dùng đến thao tác Long Sĩ Đầu nữa.
Vậy đây chắc chắn là một thao tác rất khó.
Ý thức, kinh nghiệm, tốc độ tay, thiếu một thứ cũng không được.
Tôn Tường cho rằng trình độ của Diệp Thu giảm xuống nên không đánh được Long Sĩ Đầu. Còn mình vẫn đang trong giai đoạn phát triển, sau cùng sẽ có một ngày làm được mà thôi, vậy nên cậu ta không gấp gáp.
Thế mà hôm nay......
“Khó trách hôm qua Hàn Văn Thanh bảo nếu là Diệp Thu thì Phục Long Tường Thiên sẽ không đánh hụt."
Tôn Tường thoáng nghe thấy lời bàn tán truyền đến từ vài phía. Lại thấy ánh mắt nhìn sang của những kẻ kia, Tôn Tường cảm thấy trong đấy chất chứa đầy khinh khi.
Tất cả mọi người như đang nói: Quả nhiên, cái thằng kia còn kém xa lắm.
“Long Sĩ Đầu......"
Tôn Tường nghiến răng nhắc lại, nắm chặt quả đấm.
Tất cả ngạc nhiên đến quên sạch mọi chuyện, cả bọn dường như đã quên theo dõi tiếp trận đấu trên sân.
Trận đấu còn chưa kết thúc.
Ba đại chiêu trúng hết, kiếm khách của Đỗ Minh mất không ít máu, nhưng hắn vẫn chưa chết.
Nguyên nhân tất nhiên là vì Đường Nhu thêm điểm lung tung. Bởi vì thêm max cấp mấy skill cấp thấp, điểm kỹ năng không còn thừa nhiều, cô không coi trọng mấy chiêu cấp cao, nên tăng hết Ý Chí Đấu Giả lên max cấp, rồi tăng đại các kỹ năng còn thừa vào đại chiêu. Ba đại chiêu thì có học đấy, song đẳng cấp lại không cao, ba chiêu nối tiếp nhau, uy lực chẳng thể coi thường, nhưng còn khuya mới đạt tới đỉnh cao.
Vì thế, sau Phục Long Tường Thiên, pháp sư chiến đấu của Diệp Tu lại lao tới.
Bấy giờ, Đỗ Minh đã mất đi ý chí chiến đấu, mất sạch sẽ.
Hắn không hề biết tại sao mình lại bị chiêu Phục Long Tường Thiên kia ngoặm trúng, ngay cả hắn cũng muốn chạy đi tìm video thu hình coi thử.
Mất hết ý chí chiến đấu, niềm tin dần dao động, Đỗ Minh trở nên ngơ ngác, tất cả thao tác thực hiện một cách máy móc và chết lặng. Hắn không hiểu rõ tình thế, không dự đoán được, thao tác cũng mất đi phương hướng chính xác.
Một kích, hai kích, ba kích......
Kỹ năng cấp thấp không ngừng tấn công hắn.
Đỗ Minh vẫn chìm trong bàng hoàng, cảm xúc xuống thấp tới cực điểm, sau cùng kiếm khách của hắn nhanh chóng ngã xuống.
Mà đám tuyển thủ chuyên nghiệp đang bàn tán xôn xao về Long Sĩ Đầu, giờ mới để ý trận đấu chỉ vừa kết thúc.
Kiếm khách của Đỗ Minh ngã xuống trong sự hãi hùng của cả khán đài.Thật ra skill danh bất hư truyền nghe văn vẻ là “rồng ngẩng đầu" của anh thật ra chỉ là rồng vẹo cổ… ╮( ̄▽ ̄)╭
Ấn tượng của anh trong lòng nhiều người quá sâu sắc, chỉ mới nhìn mà chắc cú là anh ngay hí hí ╮( ̄▽ ̄)╭
Tác giả :
Hồ Điệp Lam