Tình Yêu Với Chủ Tịch
Chương 37: Vị ngọt đôi môi
Hôm sau, cô thức dậy thì khác hẳn mọi hôm vì cô ko nằm trong vòng tay anh nữa. Cô khẽ xoay mình thì nhìn ngay thấy anh đang ngồi trên giường làm công việc chán ngắt đó là xử lí nốt đống tài liệu. Cô nhìn anh, anh quay mặt nhìn cô rồi nhéo cái mũi nhỏ hỏi:
Sắc mặt hôm nay tươi quá. Chắc hết ốm rồi.
Cô hỏi:
Sao anh dậy sớm thế?
Anh nói:
xử lí xong đống này là có thể cùng em đi đón bạn.
Cô thắc mắc hỏi:
Bạn?
Anh nhắc cô:
Bạn anh nhi của em ko có khuynh hướng bạo lực nhưng mà đanh đá đó.
Nghe thấy thế cô vùng dậy:
A đúng rồi.
Cô tìm điện thoại gọi cho Kiệt dương. Bên kia bât máy:
Alo.
Cô hỏi:
Anh nhớ hôm nay cho em đi dâu chứ.
kiệt dương nói:
Tất nhiên, anh đang chuẩn bị đến. Em cũng chuẩn bị đi. Đến sân bay ta ăn sáng ở đó.
Cô chào anh rồi nhảu xuống giường phi thẳng vào phòng tắm VSCN. Anh cũng đứng dậy chọn đồ.
Cô VSCN ra thì thấy anh đang chọn đồ chưa xong. Anh thấy cô ra thì nói:
Lại đây.
Cô đi đến. Anh hỏi:
Theo em phải mặc đồ gì đÂy.
Cô nhìn qua tủ quần áo toàn đồ xịn của anh, cô nói:
Đồ thoải mái, năng đọng là được rồi.
Anh hỏi:
Cụ thể?
Cô đáp:
Áo phông, Giày thể thao.
Anh gật đầu rồi chọn một cái áo phông trăng và quần bó đen cộng thêm đôi giày thể thao màu trắng thì trông anh chuẩn soái ca trong lòng thiếu nữ. Cô suy nghĩ một lúc thì chọn cho mình một cái áo phông trắng giống anh và quần bó. Tóm lại là rất giôngs đồ đôi. Thay đồ xong, anh nhìn cô rồi kéo cổ tay cô lại đeo cho cô một cái đồng hồ giống ý hệt của anh nhưng mặt kính lẫn dây đều nhỏ hơn. Không kịp để cho cô nói. Anh cầm tay cô xuống nhà thì thấy ba, mẹ và tâm tâm người ngồi xem phim người đọc báo. Nhìn thấy anh và cô xuống, mẹ anh hỏi:
Hai đứa đi đâu vậy?
Anh xem đồng hồ nói:
Bọn con đến đón bạn cô ấy đến đây chơi.
Mẹ anh nhớ ra gì đó nói:
Anh nhi sao?
Cô nói:
Vâng.
Ba anh nói:
Uk, hai đứa đi cẩn thận.
Anh gật đầu chài rồi cùng cô ra cổng lớn chờ Kiệt dương. Từng vệ sĩ cứ cúi đầu chào khiến cô cảm thấy chẳng thoải mái chút nào. Đúng lúc này, một chiếc ô tô đi tới . Kiệt dương xuống xe rồi vâyz tay chào cô:
Tiểu vân.
Cô vui vẻ định giơ tay chào lại nhưng bị anh kéo tay lại. Anh đẩy cô vào xe rồi ngồi xuống cạnh cô. Kiệt dương trêu:
Ai dám đụng đến vợ của cậu đâu mà phải giữ chặt thế.
Anh nói:
Ko ai đụng cũng phải giữ.
Kiệt dương vừa thắt dây an toàn vừa nói:
Rồi rồi.
Anh sai kiệt dương:
Lái xe đi.
Kiệt dương nói:
Biết rồi.
Anh lấy ipad trong cặp của mình đưa cho cô:
Chơi đi.
Cô nhận lấy mở ipad của anh thì thấy ảnh màn hình là ảnh cô trong ngày cưới. Cô tắt ipad đi. Anh hỏi cô:
Không chơi sao?
Cô trả lại cho anh:
Không.
Anh nhận lấy ipad rồi cất đi. Sau 30 phút thì đến sân bay ồn ào. Cô nhanh tay lấy máy gọi cho anh nhi:
Ra cổng mấy?
Đầu giây bên kia:
Cổng 1. Nhanh lên mình đợi.
Cô tắt máy nói vói anh:
Chúng ta vào cổng 1.
Kiệt dương hạ cửa kính xe nói:
Vào trước đi, tôi gửi xe.
Anh đưa tay cô lên khoác tay mình. Hai người nhanh chóng vào cổng 1. Kiệt dương gửi xe xong thì đi vào, lúc anb đi qua cổng 2 thì va vào một cô gái cô mm rất nhiều vali. Dương vội kéo vali và nói:
Xin lỗi.
Anh ngẩng mặt lên nhìn cô gái đó, anh hỏi:
Anh nhi?
Cô gái kia định mắng anh một trận nhưng nhìn thấy gương mặt điển trai của anh thì vội gật đầu nói:
Vâng.
Dương ái ngại nhìn cô:
Cô ra cổng 2 tại sao lại nói là cổng 1 vậy.
Cô nhìn vào cổng mình vừa đi ra thì cười trù:
tôi nhầm rồi.
Cô nói xong thì giật mình nói:
Mà sao anh biết?
Dương nói:
Tôi là đội trưởng đội vệ sĩ của chồng cô ấy. Để tôi đưa cô sang cổng 1,
Anh nhi à một tiếng rồi đi theo dương. Dương cầm hộ anh nhi những túi đồ đầy của cô. Hai ngừoi đi xanh cổng 1, Anh nhi vừa nhìn thấy cô thì buông hết đồ xuống nói:
Vk yêu.
Đúng lúc cô vừa quay ra thì nhận ngay được một cái ôm và một câu nói sến. Anh nhi ko chú ý đến sự ngach nhiên của hai ngừoi đàn ông nói:
Nhớ quá đi.
Nói xong cô thơm chụt một phát lên mà cô.
Cô cười rồi ôm lấy anh nhi vỗ nhẹ:
Mình cũng vậy.
Sau khi thân mật xong thì cô mói để ý đến anh. Anh nhi vội chạy tới trước mặt Vương tuấn noia:
Đậy có phải vị chủ tịch kiêu hãnh mang tên vương tổng ko?
Anh gậ đầu rồi kéo cô về phia mình. Cô giới thiệu với Anh nhi là:
Đây là bạn mình.
Anh vội sửa lại:
Anh là chồng của Tiểu vân. Chào em
Anh nhi vui vẻ chào lại:
Chào anh.
Anh nói:
Chúng ta ra ngoài tìm một nhà hàng nào đó dùng bữa được ko. Tiểu vân chưa ăb gì.
Anh nhi nói:
Tất nhiên là được.
Nói rồi 3 người đi trước bỏ lại một người đứng phiasau đang khuân bao thứ nặng nề. Dương tự hỏi: Đường đường là đôin trưởng đội vệ sĩ sao lại thành bộ dạng này cơ chư?
CẤt đống đồ nặng xong dương nhanh chóng ngồi vào ghế lái. Suốt đường đi. Anh nhi nói chuyện với dương và van ko để ý đến anh đang trầm mặc nhìn từng cử chỉ của cô. Bỗng, anh nhi hỏi một câu lạc đề:
cuộc sống hôn nhân của cậu thế nào rồi tiểu vân. Vị ngọt đôi môi thế nào hả?
Cô đơ người quay sang nhìn anh. Anh khẽ cười nghiêng đầu nhìn cô. Kiệt dương cũng bật cười. Cô lườm anh nhi nói nhung lại như nói vói anh:
Mình vẫn chưa đủ tự tin về tình cảm . Ngoài ôm, nắm tay thì chưa tiến triển gì cả.
Sắc mặt hôm nay tươi quá. Chắc hết ốm rồi.
Cô hỏi:
Sao anh dậy sớm thế?
Anh nói:
xử lí xong đống này là có thể cùng em đi đón bạn.
Cô thắc mắc hỏi:
Bạn?
Anh nhắc cô:
Bạn anh nhi của em ko có khuynh hướng bạo lực nhưng mà đanh đá đó.
Nghe thấy thế cô vùng dậy:
A đúng rồi.
Cô tìm điện thoại gọi cho Kiệt dương. Bên kia bât máy:
Alo.
Cô hỏi:
Anh nhớ hôm nay cho em đi dâu chứ.
kiệt dương nói:
Tất nhiên, anh đang chuẩn bị đến. Em cũng chuẩn bị đi. Đến sân bay ta ăn sáng ở đó.
Cô chào anh rồi nhảu xuống giường phi thẳng vào phòng tắm VSCN. Anh cũng đứng dậy chọn đồ.
Cô VSCN ra thì thấy anh đang chọn đồ chưa xong. Anh thấy cô ra thì nói:
Lại đây.
Cô đi đến. Anh hỏi:
Theo em phải mặc đồ gì đÂy.
Cô nhìn qua tủ quần áo toàn đồ xịn của anh, cô nói:
Đồ thoải mái, năng đọng là được rồi.
Anh hỏi:
Cụ thể?
Cô đáp:
Áo phông, Giày thể thao.
Anh gật đầu rồi chọn một cái áo phông trăng và quần bó đen cộng thêm đôi giày thể thao màu trắng thì trông anh chuẩn soái ca trong lòng thiếu nữ. Cô suy nghĩ một lúc thì chọn cho mình một cái áo phông trắng giống anh và quần bó. Tóm lại là rất giôngs đồ đôi. Thay đồ xong, anh nhìn cô rồi kéo cổ tay cô lại đeo cho cô một cái đồng hồ giống ý hệt của anh nhưng mặt kính lẫn dây đều nhỏ hơn. Không kịp để cho cô nói. Anh cầm tay cô xuống nhà thì thấy ba, mẹ và tâm tâm người ngồi xem phim người đọc báo. Nhìn thấy anh và cô xuống, mẹ anh hỏi:
Hai đứa đi đâu vậy?
Anh xem đồng hồ nói:
Bọn con đến đón bạn cô ấy đến đây chơi.
Mẹ anh nhớ ra gì đó nói:
Anh nhi sao?
Cô nói:
Vâng.
Ba anh nói:
Uk, hai đứa đi cẩn thận.
Anh gật đầu chài rồi cùng cô ra cổng lớn chờ Kiệt dương. Từng vệ sĩ cứ cúi đầu chào khiến cô cảm thấy chẳng thoải mái chút nào. Đúng lúc này, một chiếc ô tô đi tới . Kiệt dương xuống xe rồi vâyz tay chào cô:
Tiểu vân.
Cô vui vẻ định giơ tay chào lại nhưng bị anh kéo tay lại. Anh đẩy cô vào xe rồi ngồi xuống cạnh cô. Kiệt dương trêu:
Ai dám đụng đến vợ của cậu đâu mà phải giữ chặt thế.
Anh nói:
Ko ai đụng cũng phải giữ.
Kiệt dương vừa thắt dây an toàn vừa nói:
Rồi rồi.
Anh sai kiệt dương:
Lái xe đi.
Kiệt dương nói:
Biết rồi.
Anh lấy ipad trong cặp của mình đưa cho cô:
Chơi đi.
Cô nhận lấy mở ipad của anh thì thấy ảnh màn hình là ảnh cô trong ngày cưới. Cô tắt ipad đi. Anh hỏi cô:
Không chơi sao?
Cô trả lại cho anh:
Không.
Anh nhận lấy ipad rồi cất đi. Sau 30 phút thì đến sân bay ồn ào. Cô nhanh tay lấy máy gọi cho anh nhi:
Ra cổng mấy?
Đầu giây bên kia:
Cổng 1. Nhanh lên mình đợi.
Cô tắt máy nói vói anh:
Chúng ta vào cổng 1.
Kiệt dương hạ cửa kính xe nói:
Vào trước đi, tôi gửi xe.
Anh đưa tay cô lên khoác tay mình. Hai người nhanh chóng vào cổng 1. Kiệt dương gửi xe xong thì đi vào, lúc anb đi qua cổng 2 thì va vào một cô gái cô mm rất nhiều vali. Dương vội kéo vali và nói:
Xin lỗi.
Anh ngẩng mặt lên nhìn cô gái đó, anh hỏi:
Anh nhi?
Cô gái kia định mắng anh một trận nhưng nhìn thấy gương mặt điển trai của anh thì vội gật đầu nói:
Vâng.
Dương ái ngại nhìn cô:
Cô ra cổng 2 tại sao lại nói là cổng 1 vậy.
Cô nhìn vào cổng mình vừa đi ra thì cười trù:
tôi nhầm rồi.
Cô nói xong thì giật mình nói:
Mà sao anh biết?
Dương nói:
Tôi là đội trưởng đội vệ sĩ của chồng cô ấy. Để tôi đưa cô sang cổng 1,
Anh nhi à một tiếng rồi đi theo dương. Dương cầm hộ anh nhi những túi đồ đầy của cô. Hai ngừoi đi xanh cổng 1, Anh nhi vừa nhìn thấy cô thì buông hết đồ xuống nói:
Vk yêu.
Đúng lúc cô vừa quay ra thì nhận ngay được một cái ôm và một câu nói sến. Anh nhi ko chú ý đến sự ngach nhiên của hai ngừoi đàn ông nói:
Nhớ quá đi.
Nói xong cô thơm chụt một phát lên mà cô.
Cô cười rồi ôm lấy anh nhi vỗ nhẹ:
Mình cũng vậy.
Sau khi thân mật xong thì cô mói để ý đến anh. Anh nhi vội chạy tới trước mặt Vương tuấn noia:
Đậy có phải vị chủ tịch kiêu hãnh mang tên vương tổng ko?
Anh gậ đầu rồi kéo cô về phia mình. Cô giới thiệu với Anh nhi là:
Đây là bạn mình.
Anh vội sửa lại:
Anh là chồng của Tiểu vân. Chào em
Anh nhi vui vẻ chào lại:
Chào anh.
Anh nói:
Chúng ta ra ngoài tìm một nhà hàng nào đó dùng bữa được ko. Tiểu vân chưa ăb gì.
Anh nhi nói:
Tất nhiên là được.
Nói rồi 3 người đi trước bỏ lại một người đứng phiasau đang khuân bao thứ nặng nề. Dương tự hỏi: Đường đường là đôin trưởng đội vệ sĩ sao lại thành bộ dạng này cơ chư?
CẤt đống đồ nặng xong dương nhanh chóng ngồi vào ghế lái. Suốt đường đi. Anh nhi nói chuyện với dương và van ko để ý đến anh đang trầm mặc nhìn từng cử chỉ của cô. Bỗng, anh nhi hỏi một câu lạc đề:
cuộc sống hôn nhân của cậu thế nào rồi tiểu vân. Vị ngọt đôi môi thế nào hả?
Cô đơ người quay sang nhìn anh. Anh khẽ cười nghiêng đầu nhìn cô. Kiệt dương cũng bật cười. Cô lườm anh nhi nói nhung lại như nói vói anh:
Mình vẫn chưa đủ tự tin về tình cảm . Ngoài ôm, nắm tay thì chưa tiến triển gì cả.
Tác giả :
nguyentrami