Tình Yêu Thôn Quê
Chương 56
Từ khi lên thành phố học cấp ba, chuyện tắm rửa trở nên thuận tiện hơn rất nhiều so với hồi còn ở trong thôn! Gần trường có một nhà tắm công cộng, chủ yếu phục vụ cho học sinh với một phần nhỏ cư dân xung quanh.
Trước giờ tự học buổi sáng, thời gian nghỉ trưa cùng với sau tiết tự học buổi tối, 3 thời điểm này là nhà tắm đông đúc nhất.
Học sinh mỗi lần đi tắm sẽ rủ bạn cùng phòng đi chung chủ yếu là có thể kỳ lưng cho nhau, rất vui.
Thế nhưng Lâm Đông Đông đi tắm chung với bọn Tống Lập Quần được một lần, từ đó về sau Tưởng Hải Dương nói gì cũng không cho cậu đi chung nữa.
Tưởng Hải Dương cũng không đi cùng với bạn cùng phòng mình, hắn cố ý điều chỉnh thời gian, sau đó đi cùng Lâm Đông Đông.
Sở dĩ không cho Lâm Đông Đông đi tắm cùng người khác là bởi vì chỉ cần nghĩ đến chuyện Lâm Đông Đông để người khác chà lưng, tấm lưng mảnh khảnh trắng mịn bị kỳ cọ đỏ bừng lên, cả người hắn sẽ như bị rận bò, cực kỳ khó chịu!
Dù đều là con trai với nhau, thế nhưng cũng không được! Cứ nghĩ cái mông trắng mẩy của Lâm Đông Đông bị người khác nhìn là hắn lại thấy phiền chết mất.
Mặc dù nhà tắm nhiều người, cũng không có ai nhìn chằm chằm mông Lâm Đông Đông, nhưng mỗi lần đi tắm, Tưởng Hải Dương lại rước theo một bụng phiền não!
Đối với việc này, Lâm Đông Đông thật sự muốn cười chết, toàn là nam, giống nhau hết, có cái gì mà sợ người khác nhìn! Hơn nữa, cái kẻ nhìn chằm chằm mông cậu chỉ có con sói đói trước mặt này mà thôi! Hừ!
Mới đầu tháng sáu nhưng nhiệt độ đột nhiên tăng vọt.
Đám con trai vận động nhiều, cuối ngày là cả người đầy mồ hôi bẩn.
Tan tiết tự học buổi tối, Tưởng Hải Dương thu dọn đồ chuẩn bị đi tắm.
Mặc dù hôm trước mới tắm xong, nhưng cảm giác cả người như sắp thiu.
Lâm Đông Đông thì thấy vẫn ổn, cậu không chơi bóng, tối nào cũng lấy nước trong ký túc lau người, so với những nam sinh khác thì sạch sẽ hơn nhiều.
Nhưng Tưởng Hải Dương muốn đi tắm thì cậu sẽ đi cùng hắn, có thẻ học sinh nên không tốn bao nhiêu, hơn nữa tắm rửa trong nhà tắm tốt hơn nhiều so với chỉ lau người trong ký túc xá.
Thế nhưng Tưởng Hải Dương trước tiên phải đi ăn cái gì đã, bây giờ mỗi khi tan học tiết buổi tối Tưởng Hải Dương đều phải ăn thêm một bữa nữa, nếu không nửa đêm sẽ đói bụng mà tỉnh.
Hết cách rồi, mùa hè vận động nhiều, người cũng phát triển hơn trước, hắn bây giờ đã 1m84, sắp đuổi kịp ba Tưởng rồi!
Chờ hai người ăn uống xong sau đó mới đi tắm, thời gian cao điểm nhất của nhà tắm cũng đã qua.
Như thế cũng tốt, đỡ phải chen chúc tắm rửa như đi đánh trận.
Tưởng Hải Dương dội nước lên người xong để Lâm Đông Đông chà lưng cho mình, khắp người toàn mồ hôi với bụi bẩn tích tụ, mỗi lần kỳ là ra một lớp ghét.
Mọi người trong nhà tắm lục tục ra về, hai người vẫn còn cười cười nói nói chọc ghẹo nhau.
Tưởng Hải Dương khăng khăng muốn chà lưng cho Lâm Đông Đông, nhưng Lâm Đông Đông không bẩn như hắn, ngoại trừ chút tế bào chết tự nhiên ra còn lại cũng không có bụi ghét gì.
Hơn nữa da dẻ Lâm Đông Đông rất mỏng, rõ ràng chưa dùng sức chỉ mới chà nhẹ mấy cái mà đã đỏ một mảng lớn.
Nhà tắm mịt mù hơi nước, làn da trắng bóng của Lâm Đông Đông phủ một tầng nước ướt nhẹp, mảng đỏ trên da kia nhìn qua cực kỳ diễm lệ.
Tưởng Hải Dương nhìn một lát ánh mắt dần tối đi, vươn tay nhẹ nhàng chạm đến, ấm, mịn, cảm giác non mềm chỉ có trên người thiếu niên.
Nhà tắm lúc này đã không có ai, chỉ còn hai người bọn họ với vòi hoa sen còn phun nước nóng ào ào.
Hầu kết Tưởng Hải Dương trượt lên xuống một cái, cảm giác khô nóng quen thuộc dâng lên.
Hắn ôm chặt lấy Lâm Đông Đông từ phía sau, đặt môi xuống mảng đỏ ửng mềm mại trên lưng Lâm Đông Đông, mê muội mà liếm.
Lâm Đông Đông bị hắn làm cho kinh ngạc, cậu vội vang quay người đẩy hắn ra, "Anh làm cái gì vậy!"
Ánh mắt Tưởng Hải Dương u ám, đáy mắt là sóng ngầm mãnh liệt.
Phòng tắm cho nam chỉ có một gian lớn, ở giữa dùng một bức tường ngăn làm hai, như vậy có thể lắp được thêm hai dãy vòi hoa sen.
Nhưng bức tường này không phải là tường xây bít, hai đầu có đều có khoảng trống, hơn nữa bức tường rất dày, người ta lắp thêm hai cái vòi sen ở hai đầu nhằm tăng thêm diện tích sử dụng.
Tưởng Hải Dương với Lâm Đông Đông đứng ở đầu sau của bức tường, đầu trước bức tường đối diện với cửa phòng tắm.
Vì vậy người đứng ở đây tắm mà dựa vào tường thì nhìn từ bên ngoài vào sẽ không thấy ai.
Tưởng Hải Dương kéo Lâm Đông Đông đến vòi sen cuối bức tường, hơi thở gấp gáp cúi đầu hôn xuống.
"A..
ưm." Lâm Đông Đông cố gắng trốn khỏi miệng của hắn, cậu hoảng hốt nói, "Sẽ có người vào đấy, anh đừng quậy!"
"Để anh hôn đi..." Tưởng Hải Dương áp sát cơ thể mình lên, khàn giọng nói, "Đông Bảo Nhi anh muốn hôn em..."
Lâm Đông Đông bị Tưởng Hải Dương đặt ở trên tường, gạch sứ mát lạnh, phủ đầy những giọt nước, cả người cậu gần như không bám trụ được.
Hơi thở Tưởng Hải Dương nóng rực phả lên chóp mũi cậu, còn nóng hơn cả nước dội xuống từ vòi hoa sen.
Cậu cảm giác cả người Tưởng Hải Dương tiết ra hormone nồng nặc, đó là điềm báo của sự bạo phát cảm xúc mãnh liệt.
Tim Lâm Đông Đông đập có chút nhanh, cậu đẩy lồng ngực bị nước nhuộm ướt trơn trượt của Tưởng Hải Dương, nhỏ giọng nói: "...!Đừng làm ở đây, lát nữa sẽ có người vào đấy..."
Tưởng Hải Dương đột nhiên lui ra, quay người đi tới cửa.
Lâm Đông Đông ngơ ngác, Tưởng Hải Dương ngoan ngoãn nghe lời như vậy, cậu có chút không quen.
Đáng tiếc cậu nghĩ lầm, Tưởng Hải Dương sau khi ra ngoài lại ngay lập tức trở lại.
"Còn 18 phút nữa là tới giờ đóng cửa, sẽ không còn ai đến nữa." Tưởng Hải Dương đè cậu lên tường, trong đôi mắt chứa đầy lửa nóng, giọng nói trầm khàn, "Đông Bảo Nhi, hai chúng ta làm một lần đi, anh muốn em..."
"Không được." Lâm Đông Đông luống cuống, cho dù không còn ai đến, nhưng chỉ 18 phút sao Tưởng Hải Dương có thể làm được?!
Tưởng Hải Dương bắt đầu đè cậu ra mà hôn liếm, liếm mút miệng của cậu, nếu cậu nghiêng đầu đi hắn sẽ tấn công chỗ khác, cần cổ, hai đầu nhũ trước ngực.
"Đừng..." Lâm Đông Đông sợ sự trêu chọc của Tưởng Hải Dương, bởi vì cậu sẽ không chống cự được lâu.
"Đừng làm ở chỗ này." Cậu dùng sức đẩy đầu Tưởng Hải Dương ra,giãy dụa nói: "Hơn mười phút, không đủ..."
Tưởng Hải Dương bỗng ngẩng đầu nâng mặt Lâm Đông Đông lên hôn một cái, thở dốc nói, "Đủ, anh bắn nhanh lắm." Hắn ngậm lấy môi Lâm Đông Đông, dùng sức mút, sau đó xoay người cậu lại áp lên bờ tường, hắn dán lên phía sau Lâm Đông Đông nói, "Đông Bảo Nhi nâng mông lên, để anh liếm mở rộng cho em trước."
Lâm Đông Đông chống hai tay lên tường, lắc đầu không chịu.
Thế nhưng Tưởng Hải Dương đã ngồi xổm xuống, hai tay vặn mở cánh mông cậu ra, dán mặt lại gần, vươn đầu lưỡi liếm lên nếp gấp đang nhanh chóng co rút.
Ngay lập tức phần thắt lưng trở xuống của Lâm Đông Đông trở nên mềm nhũn, cảm giác tê ngứa phía sau bò dọc từ sống lưng lên tận da đầu khiến cậu không kìm được mà rên rỉ một tiếng.
Tưởng Hải Dương vội vàng liếm miệng lỗ đóng chặt, đầu lưỡi xoay vòng trên những nếp gần nhăn nhúm.
Lỗ nhỏ căng mọng cuối cùng cũng mở hé một khe nhỏ, hắn lập tức chen đầu lưỡi vào, mô phỏng động tác đâm rút, từng chút một khai mở miệng huyệt nóng rực, dùng đầu lưỡi và nước miếng làm mềm vách trong.
Lâm Đông Đông bị Tưởng Hải Dương liếm cho hoảng hốt, khoái cảm quá mãnh liệt khiến cậu không kìm được mà ưỡn cao mông, khát vọng được âu yếm nhiều hơn nữa.
Tưởng Hải Dương nghe thấy tiếng rên rỉ ngọt ngào của Lâm Đông Đông, dương v*t giữa háng không ngừng rỉ chất nhầy.
Lỗ nhỏ mềm nhũn đã bị liếm mở.
Tưởng Hải Dương quẹt một chút xà bông lên tay, chen vào trong miệng nhỏ khuếch trương mấy cái, sau đó đỡ lấy khí cụ thô cứng đặt trước miệng lỗ.
"Đông Bảo Nhi ~" Tưởng Hải Dương đứng ở phía sau Lâm Đông Đông, dùng quy đầu trơn tuột mài mài miệng lỗ, thở dốc nói, "Anh muốn đi vào ~"
Lâm Đông Đông hạ thấp eo dùng hết sức vểnh mông lên, ngay lúc Tưởng Hải Dương đâm vào, cậu cắn chặt môi lại.
Quá trình nhồi vào dường như rất dài, lỗ nhỏ bị nông cho căng thít, tựa hồ cảm nhận được từng đường gân trên thân gậy Tưởng Hải Dương.
Bờ mông căng mẩy bị đè bẹp, dán lên đám lông ẩm ướt nơi bụng dưới Tưởng Hải Dương, gậy th*t to lớn kia cuối cùng cũng đâm đến tận gốc rễ.
Tưởng Hải Dương ôm chặt lấy eo cậu từ phía sau, liếm cắn gáy cậu, bắt đầu thẳng lưng đâm rút.
Thời gian quá gấp, bọn họ phải nhanh chóng cao trào.
Trên người cả hai đều có nước, nước nóng từ vòi hoa sen chảy ào ào xuống, hơi nước bốc lên nghi ngút.
Hai cơ thể dính chặt vào nhau ướt át trơn trượt, tiếng nước va chạm khiến tình dục càng thêm mãnh liệt.
Lâm Đông Đông chống hai tay lên tường, gạch sứ cũng trơn trượt, Tưởng Hải Dương hơi thúc một cái tay cậu sẽ bị trượt sang hai bên, nhiều lần trái suýt chút nữa đã đập trán vào tường.
Tưởng Hải Dương nắm lấy dương v*t cương cứng của cậu, xoa nắn làn da mỏng manh yếu ớt.
Lâm Đông Đông bị tấn công cả trước lẫn sau, cậu vểnh mông ngả người vào vòng tay Tưởng Hải Dương, dưới từng cú thúc của hắn mà nhỏ giọng rên rỉ.
Cậu không dám lớn tiếng gọi, môi mím chặt, tiếng than tràn ra từ cổ họng.
Tưởng Hải Dương cũng không nhàn rỗi, một tay ve vuốt gậy th*t cậu, tay kia nhéo lấy đầu v* yếu ớt, đầu lưỡi liếm qua liếm lại làn da sau tai cậu.
dương v*t to dài bên trong lỗ nhỏ thay đổi góc độ, thuần thục đâm vào điểm mẫn cảm trên vách trong.
"Đâm trúng?" Tưởng Hải Dương ngậm lấy vành tai Lâm Đông Đông hỏi, hơi thở nóng bỏng phả hết vào trong tai Lâm Đông Đông, mang theo hơi nước ướt át, khiến cả người Lâm Đông Đông run rẩy.
"Nói đi nào Đông Bảo Nhi," Tưởng Hải Dương vân vê đầu v* Lâm Đông Đông, thân dưới đâm càng lúc càng ác, vách trong ướt nhẹp nóng hổi không ngừng mút lấy gậy th*t hắn, khoái cảm sung sướng khiến lưng hắn tê dại, hô hấp ngổn ngang, "Đâm trúng rồi sao, Đông Bảo Nhi có sướng không?"
"Ưm...hức..." cổ họng Lâm Đông Đông tràn ra một tiếng than, không biết là trả lời hắn hay là rên rỉ khó nhịn.
Hai người bọn họ lần đầu tiên làm tình trong tư thế đứng, lúc trước đi thuê phòng đều là ở trên giường.
Miệng dưới Lâm Đông Đông bị gậy th*t hung hăng đâm khiến cho bắp đùi cũng trở nên run rẩy.
Đầu khấc no đủ của Tưởng Hải Dương nghiền ép lên điểm nhạy cảm bên trong cậu, khoái cảm như sóng lớn ào ạt xô tới hết đợt này đến đợt khác.
"Đừng...!em, em muốn, bắn..." Lâm Đông Đông bị thúc đến nức nở, nói chuyện đứt quãng, cậu nhỏ giọng nói xong câu đó thì lập tức im lặng, sợ không kìm được mà rên rỉ thành tiếng
"Bé cưng chờ anh một chút," Tưởng Hải Dương một tay xoay mặt Lâm Đông Đông lại, hai người vươn đầu lưỡi ra, thở dốc ngậm lấy đối phương hôn liếm.
Tưởng Hải Dương ngậm lấy môi Lâm Đông Đông dùng sức mút, hai tay nắm chặt eo cậu khàn giọng nói: "Bé cưng vịn tường đi, anh muốn bắn..."
Lâm Đông Đông nghe câu này không kìm được rên một tiếng, hai tay cậu vịn chặt lên tường, cắn chặt môi đợi chờ mưa to gió lớn.
Cậu biết Tưởng Hải Dương mạnh thế nào, mỗi lần trước lúc bắn ra, cậu đều sẽ bị đâm đến mức thần hồn điên đảo.
Công kích cực liệt ập đến, Tưởng Hải Dương thẳng lưng đâm chọc mãnh liệt, mỗi lần đều rút cả cây sau đó đâm vào tận nơi sâu nhất, tốc độ va chạm nhanh đến mức gần như không thấy dương v*t ra vào.
Trong phòng tắm tiếng nước ào ào vang, kèm theo đó là thanh âm da thịt va chạm.
Thịt đùi Lâm Đông Đông bị đâm chọc đỏ bừng một mảng, hai chân run rẩy đứng không vững, nếu không phải Tưởng Hải Dương ở phía sau giữ lấy eo cậu, chắc chắn cậu đã quỳ xuống rồi.
Cảm giác tê ngứa như luồng điện lan tràn khắp cơ thể, ngay cả cọng tóc mềm yếu cũng không bỏ sót.
Cơn khoái cảm mãnh liệt kích thích nước mắt sinh lý, cậu sắp không khống chế được mà hét lên.
Dưới sự đâm chọc tàn nhẫn của Tưởng Hải Dương cả người cậu co quắp, tinh dịch bắn thẳng mà không cần đụng chạm.
Cùng lúc đó, ngoài cửa mơ hồ vang lên tiếng máy thu thanh, đang chậm rãi đi về phía buồng tắm này!
Trái tim Lâm Đông Đông gần như nhảy lên tận cuống họng, cậu sợ hãi mở to mắt, trở tay muốn đẩy Tưởng Hải Dương ra.
Khoảnh khắc Lâm Đông Đông bắn tinh vách trong trở nên co rút, hơn nữa còn lo lắng sợ hãi, Tưởng Hải Dương cảm giác dương v*t mình sắp bị cậu xoắn đứt, sướng đến mức linh hồn như muốn bay lên!
Vào giờ phút này mà phải dừng lại thì thật sự là muốn giết hắn!
Hắn lập tức ghìm lấy eo Lâm Đông Đông, một tay bưng kín miệng cậu, vừa dùng sức thúc hông vừa khàn giọng khẩn cẩu, "Để anh bắn Đông Bảo Nhi, để anh bắn..."
Lâm Đông Đông lắng nghe động tĩnh trước cửa phòng tắm, dùng sức lắc đầu, nước mắt rơi tí tách, không chỉ là nước mắt sinh lí, còn là bị dọa phát khóc!
Cuối cùng sau mấy cú đâm rút tàn nhẫn, cơn cào trào cũng ào ạt ập đến, Tưởng Hải Dương đẩy sâu vào bên trong cậu, cắn lấy gáy cậu bắn ra từng luồng tinh dịch đặc quánh!
Cùng lúc đó, cửa phòng tắm bị mở ra.
Một ông cụ lọm khọm đứng ở trước cửa, chính là ông cụ thu tiền.
Trong tay ông cầm một chiếc walkman, tiếng Đơn Điền Phương bình thư phát ra vang vong.
"Có người nào nữa không?" Ông nhìn gọi vọng vào trong hỏi, "Sắp đóng cửa rồi."
Tưởng Hải Dương đứng dưới vòi sen xả nước, vẻ mặt bình tĩnh trả lời ông cụ, "Ra ngay đây, ra ngay đây."
Ông cụ gật đầu quay người đi, "Nhanh lên đi."
Lâm Đông Đông áp sát lên bức tường, sợ hãi thở hổn hển từng hơi.
Tinh dịch vừa mới bắn vào chậm rãi chảy ra khỏi miệng huyệt, màu trắng đục nhớp nháp dính hết lên đùi trong..