Tình Yêu Judo
Chương 52: Chiếm đoạt
Tố Tố bình tĩnh nhìn thẳng anh, “Đáng tiếc người kết hôn với anh không phải là em."
“Chỉ cần một câu nói của em, hôn lễ này coi như chấm dứt." Ánh mắt của anh tràn đầy kiên quyết, chỉ chăm chú nhìn cô.
“Chung Bình." Tố Tố không nhịn được mà nổi giận, “Anh không nên đem hôn nhâncủa mình ra làm trò đùa, nếu đã hứa hẹn với người khác thì nên thực hiện nó!" Cô thực sự tức giận, anh và Triệu Điềm đều giống nhau, cả haingười đều đem hôn nhân trở thành trò chơi, nói cưới thì cưới, nói bỏliền bỏ!
“Lời hứa của anh chỉ dành cho em." Chung Bình vẫn chỉnhìn chằm chằm cô, vì dùng quá sức để nói nên hô hấp bắt đầu có chút hỗn loạn.
Tố Tố vô cùng tức giận, giơ khuỷu tay lên định huých vềphía anh, không ngờ anh lại nhanh nhẹn co người lại về phía sau, rấtnhanh đã tránh được một đòn này của cô. Tố Tố bỗng nhiên thất thần,không nghĩ tới anh lại có thể dễ dàng né được như vậy, cô liền nhấc chân muốn móc chân anh khiến anh té ngã, nhưng cũng dễ dàng bị anh tránhkịp, rồi anh khoá chặt hai tay của cô, áp lên trên cửa dễ như trở bàntay, mặt nhanh chóng cúi xuống.
Trong lòng cô khẽ kêu lên, rấtnhanh nghiêng đầu né đi, vậy nên cuối cùng đôi môi ấm áp kia lại dừng ởmột bên mặt của cô. Cô tức giận đem cái túi đang để ở trong tay némxuống trên mặt đất, duỗi tay ra muốn bắt lấy tay của anh, dưới chân cũng nỗ lực làm mấy việc cùng một lúc, cốt để tách hai người ra một chút.Chung Bình nhanh chóng bắt lấy hai tay cô đang quấy phá liên tục, lạithừa dịp hai chân cô đá trái đá phải, liền chen vào giữa, đầu gối khẽđẩy khiến hai chân cô tách ra, cả người cô liền khuỵu xuống, anh nhanhchóng đem cô gắt gao bế lên dán chặt ở bên cửa. Hai thân thể càng lúccàng thêm dây dưa, dính sát vào nhau.
“Chung Bình, buông." Tố Tốvô cùng tức giận, kêu to lên, từ lúc nào mà anh lại trở nên lợi hại nhưvậy? Lại có thể đem cô ép tới mức không thể nào nhúc nhích được.
Chung Bình nhìn cô từ buồn bực lại trở nên giận dữ, trên khoé môi bỗng hiệnlên một nụ cười đầy tà ý, “Tố Tố, dạo này em hơi gầy." Vừa nói xong, cảngười anh lại áp chặt vào cô hơn. Lồng ngực rắn chắc chặt chẽ đè nặngmềm mại của cô, cô vùng vẫy càng khiến hai người cọ sát nhiều hơn, không thể tránh khỏi anh lại càng làm cho cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, thẹnthùng, anh cố ý!
Tố Tố tức giận đến mức liều mạng quẫy đạp haitay, cả người đều bị anh khống chế, căn bản không thể động đậy, cô gấpđến độ đành ra tuyệt chiêu cuối cùng, cái trán khẽ huých về đằng trước.Chung Bình khẽ cười rồi nghiêng đầu, làm cho cô đập vào không khí, chiêu này anh đã sớm học được ở sư phụ rồi. Tố Tố thấy chiêu này cũng khôngdùng được với anh thì lại càng tức giận đến mức hét lên, “Chung Bình,anh vô lại, còn không buông ra, cẩn thận em cắn anh bây giờ."
Côtức đến mức cả người đều rung lên, làm cho bộ ngực sữa cũng theo đó màphập phồng, Chung Bình lại thản nhiên cười to, “Hoan nghênh đến cắn,nhưng mà, hay là để anh dạy em nên cắn thế nào trước nhé." Vừa mới dứtlời, trước mắt cô đã tối đen lại, còn đôi môi thì truyền đến từng đợt ấm áp, anh đánh lén cô!
Tố Tố gấp đến độ giãy dụa cúi đầu tránhkhỏi môi anh, nhưng anh lại giống như cá dính* gắt gao dán chặt trên môi cô, lại còn không ngừng càng ngày càng dùng sức, liều mạng muốn cạy mởmôi cô ra. Tố Tố tức giận, thầm nghĩ muốn điên cuồng làm thịt anh, cômuốn đến để giải thoát cho anh khỏi tình thế nguy cấp, cuối cùng chảhiểu thế nào lại bị anh mạnh mẽ cưỡng hôn như thế này, thật ghê tởm, ghê tởm!
* tra qua tiếng anh thì nó là eelpout thấy cùng đồng loại với burbot là cá tuyết. Mọi người có thế tra trên google
Tố Tố nhớ tới trong túi xách của mình vẫn còn giữ thiệp cưới đỏ hồng chóilọi của anh, trong lòng lại lần thứ hai sôi trào, anh chuẩn bị kết hônrồi còn muốn thế nào nữa! Đàn ông đều có lòng tham không đáy giống nhưthế này sao? Tố Tố giả vờ không giãy giụa nữa, mặc kệ đôi môi vẫn còn bị anh tiếp tục quấn quýt si mê. Anh chợt thấy cô không còn ngọ nguậy gìnữa, một tay liền luồn qua gáy cô, ép cô càng dán chặt vào hơn, sau đódùng răng khẽ cắn khiến cho cô cảm thấy hơi đau, ôi cái người điên này.
Tố Tố duỗi được tay mình, âm thầm luồn ra đằng sau dùng sức, bỗng nhiênđẩy mạnh ngực anh ra, cuối cùng cũng làm cho anh rời khỏi cô, trên môicuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Cô thở gấp, trừng mắt nhìn người đànông đã sắp mất đi lí trí trước mặt mình, “Anh còn như vậy cẩn thận emđánh ngã anh đấy." Chung Bình khẽ xoa môi, tà ý cười càng lúc càng sâu,“Anh tình nguyện để em đánh chết cũng được." Sau đó cười vui vẻ giốngnhư con mèo đang trộm được con cá vậy, rốt cục cũng nếm được mùi vị màmình khát vọng đã lâu, đôi môi cô đỏ mọng nở rộ, vì bị ép buộc đến mứcsung huyết, cảnh sắc này lại làm cho khát vọng của anh lần nữa trỗi dậy.
Tố Tố hung hăng trừng mắt nhìn anh, rất nhanh nhặt lên chiếc túi ở bênchân, hiện tại cô chỉ muốn rời đi, căn bản cô không nên đến, cái ngườiđàn ông ngu ngốc này mãi mãi cũng không thay đổi, cô sẽ không baogiờ……quan tâm đến anh nữa.
Chung Bình bước nhanh về phía trướcgiựt lấy chiếc túi của cô, ném nó lên trước tủ giày, “Không cho em đi."Giọng nói kia giống hệt như một đứa trẻ đang làm nũng. Tố Tố tức giậnkhông nói gì, chỉ muốn phát tác một trận, đúng lúc này chuông điện thoại reo vang, có điện thoại tới.
Tố Tố trừng anh, “Nghe điện thoạiđi." Chung Bình lắc đầu không đi, điện thoại vang lên năm lần sau đó kêu ra tiếng, phần ghi âm tự động mở, “Chung Bình, ngày mai đợi đến trưađi, em sợ sáng sớm không dậy nổi. Anh nhớ kỹ trước khi đến nhớ gọi em."Giọng điệu miễn cưỡng của Triệu Điềm truyền tới.
Hai người đềusửng sốt một chút, trong lòng Tố Tố lại trầm xuống, chẳng lẽ Triệu Điềmkia lại mới từ khách sạn đi ra? Cô liếc trộm nhìn Chung Bình, trên mặtanh chợt loé lên, sau đó rất nhanh nhìn cô.
Chỉ một câu nói, sau đó điện thoại tự tắt, bên trong phòng khôi phục lại sự im lặng lúc trước.
Tố Tố đột nhiên cảm thấy tình huống lúc này thật buồn cười, cho dù anh vàTriệu Điềm có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì cũng là chuyện của họ,cô vì sao phải bà tám đến mức đi quan tâm đến bọn họ nữa, thật là điênrồi mà! Tố Tố tức giận ra sức đẩy anh, cầm lấy chiếc túi đặt trên tủquyết định rời đi.
Chung Bình đột nhiên đi lên chặn lại, ôm bổngcô lên, Tố Tố tức giận kêu to, “Chung Bình. Thả em xuống, không thả anhchết chắc đấy." Chung Bình mặc cho hai chân cô đá lung tung, liền đem cô ôm vào trong phòng ngủ, nặng nề ném xuống chiếc giường lớn. Tố Tố hoảng sở giãy giụa bò dậy, anh muốn làm gì? Anh nhất định phát điên rồi!
Anh giơ tay dùng sức kéo cô lại, đè cô xuống giường, cả người gắt gao ápchế cô, giọng càng lúc càng trầm, “Rõ ràng trong lòng có anh, nhưng lạigiả vờ tuyệt tình." Một chuỗi những nụ hôn dài nóng bỏng liên tục rơixuống, Tố Tố hoảng loạn liên túc né tránh nhưng vẫn không thể trốn đượcanh.
Chung Bình lưu luyến cọ sát hai gò má của cô, phần da thịtgập ghềnh kia lại càng gợi lên trong lòng anh bao nhiêu yêu sót. Ngàyđó, cô có bao nhiêu bất lực cùng kinh hoàng, trong lúc vô ý lại doạngười khác, sự áy náy ấy càng khiến cô nói không nên lời, cô luôn thiệnlương giống một cô nữ sinh như vậy, rõ ràng người bị thương tổn là cô,cô lại vẫn muốn đi tìm người thương tổn mình mà xin lỗi, đại ngốc! Anhđau lòng đem cô ép tới gần hơn, giống như muốn đem cô hoàn toàn nhét ởtrong lồng ngực của mình vậy, nhất quyết không muốn buông ra nữa.
Toàn thân đều bị hơi thở đầy mãnh liệt nam tính vây quanh, trong lòng cô vôcùng nặng nề cũng ý thức được hoàn cảnh lúc này, nhưng sức mạnh giữa nữvà nam vẫn khiến cô phải đầu hàng, anh đè ép cô gần như đã nhấn chìmhoàn toàn vào trong chiếc giường, hô hấp cũng bắt đầu có chút khó khăn.Nhưng điều càng làm cho cô khó chịu chính là những nụ hôn và bàn tay của anh, không có chút kiêng kỵ nào mà chạy dọc trên thân thể cô, khiêukhích tất cả mọi điểm mẫn cảm trên cơ thể cô, từ trong đáy lòng mơ hồ có một chút hoảng sợ đang ngày càng lớn dần, nếu cô không trốn tránh, thìthân thể cô sẽ là người đầu tiên phản bội cô! Tố Tố gần như đã nức nởcầu xin anh, “Chung Bình, buông ra đi."
Nhưng Chung Bình lạigiống như một con mãnh thú thấy máu, vẫn tiếp tục gặp cắn phần da thịtbị lộ ra ngoài của cô, đôi tay thành thạo xuyên qua phần gáy của cô, cốsức vuốt ve hai bên cổ, trong nháy mắt, bỗng nhiên có một phần khoái cảm mãnh liệt trào dâng khiến cô không kìm được mà run rẩy, lại càng khôngnhịn được mà ưm thẹn thùng thốt ra tiếng. Cô xấu hổ nỗ lực ngăn cản bảnthân mình không được run lên nữa, nhấc chân định đá anh ra, nhưng mộttrận run rẩy vừa rồi cũng khiến cho đôi chân của cô trở nên suy yếu vôlực, gấp đến độ chỉ biết thốt lên mắng anh, “Đê tiện."
Chung Bình đem toàn bộ phản ứng của cô thu hết vào trong mắt, trong lòng khẽ cười, sau tai cô quả nhiên là khu vực mẫn cảm. Trước đây mỗi lần anh lơ đãngthổi qua khu vực này, cô đều không kìm được mà run rẩy. Thật tốt, nếunhư em không thể thành thật với lòng mình, hãy để thân thể mình nói rađi! Bàn tay anh càng làm càn vuốt ve bên cổ cô, từng đợt tê dại như sóng triều liên tục ập tới, cô liều mạng muốn nhịn xuống, nhưng làm thế nàocũng không thể chống đỡ được cảm giác mãnh liệt này, cả người như bịđiện kích vậy, liền trở nên mẫn cảm suy yếu, cô khó khăn ôm sâu vàotrong tóc anh, “Chung Bình, đừng để em hận anh."
Chung Bình khẽcười vẫn tiếp tục ra sức dằn vặt những nơi mẫn cảm của cô một bên đemhai tay cô đẩy lên đỉnh đầu, hai chân anh xâm nhập vào giữa hai chân cô, không ngừng làm cho thân thể hai người dây dưa càng thêm sâu sắc hơn.Giọng nói anh khàn khàn mang theo tà nịnh, mê hoặc đảo qua đảo lại trước ngực cô, “Thân thể của em đang kêu gọi anh." Anh nhìn người dưới thânmình đang kích động, khiến cho tuyết trắng kịch liệt phập phồng, đôi mắt của anh theo từng đợt chuyển động ấy, càng lúc càng tối sâu hơn nữa, Tố Tố, đừng ….tiếp tục lừa mình dối người nữa, tình cảm mãnh liệt giữachúng ta chỉ cần vừa chạm một cái thôi đã có thể bùng nổ rồi!
TốTố bị anh trắng trợn nói ra như vậy khiến cả người thẹn thùng đến mức đỏ hồng hết cả lên, đôi môi ẩm ướt ấm nóng vẫn tiếp tục in trên ngực cô,khiến cho cả người cô run rẩy, không thể ngừng lại, đến cầu xin cũng suy yếu vô lực, “Không nên." A~ cô cắn chặt môi, trước ngực chợt đau đớn,anh lại cắn cô. Thân thể bị từng đợt từng đợt khoái cảm liên tiếp hànhhạ đến mức cả người đã nóng lên, trong cơ thể cô một cảm giác nóng bỏngđáng sợ có thể tuỳ lúc mà đem cô đốt cháy, vì vậy cô chỉ có thể khổ sởkêu lên, “Chung Bình, em hận anh, hận anh." Nhưng thân thể đã từ lâukhuất phục dưới bàn tay anh, khiến cho cô xấu hổ muốn chết.
“Anhyêu em." Một giọng nói nhẹ nhàng như một lời nguyền với cô làm cho cảngười cô hoàn toàn chết lặng cứng ngắc, toàn bộ máu trong người đềucuồng loạn chảy ngược trở lại. Trái tim lại giống như một cái kính vạnhoa, có pháo hoa từ từ nở rộ, rồi từ từ biến mất, sau đó lại nở rộ, cuối cùng là mãnh liệt chấn động nổ tung ra, tất cả tế bào đều bị sự chấnđộng này làm cho run rẩy.
Anh đau đớn hôn lên môi cô, ở bên môiliên tục thì thào, “Lần đầu tiên yêu đến mức đã biết cái gì gọi là sợhãi, cái gì gọi là đau đớn không cần bản thân mình nữa, nhưng anh vẫnkhông nhịn được mà nhớ mà yêu em." Tay càng lúc càng ôm chặt thêm, giống như là muốn để cô có thể cảm thụ được nỗi đau của anh, anh mỗi lần thật tình yêu cô nhớ cô lại bị cô ra sức đẩy đi, cô thật độc ác.
Cảngười bị vòng ôm của anh quấn chặt đến mức đau nhức, cho dù có bao nhiêu lưu luyến, dù có bao nhiêu thất vọng, cô cũng nhớ rõ đến những tấm ảnhcưới ngọt ngào của họ, trái tim cô lại giống như không thể nào đập lênđược nữa, chỉ có thể yếu ớt liên tục thở dốc, “Anh phải kết hôn rồi."Lúc này nói yêu còn có ích gì nữa!
Chung Bình đau khổ gầm nhẹ một tiếng, giống như phát điên mà cắn cô, tay cũng thô bạo lột hết quần áocủa cô xuống. Nếu như lúc trước anh vẫn còn dịu dàng vuốt ve an ủi, thìbây giờ anh lại cuồng mãnh như vũ bão, như một con mãnh thú đang nổi lên cơn điên hung hăng muốn chiếm đoạt cô. Tố Tố buông tay không trốn tránh anh nữa, chỉ có từng giọt từng giọt trong suốt chậm rãi từ khoé mắt của cô lăn xuống, Chung Bình, nếu đoạt được em có thể khiến anh bớt đaukhổ, vậy thì em…………..thành toàn cho anh.
Đau đớn cùng phẫn nộ cực độ đã khiến cho Chung Bình hoàn toàn mất đi lý trí, điên cuồng như muốn xé nát cô thành từng mảnh, những nụ hôn nóng bỏng in lên khắp cơ thểcô. Anh liên tục hôn lên những vết sẹo ở bên ngực trái sau trận hoả hoạn ấy, bàn tay thô ráp từng chút từng chút một tận lực xoa ở vùng da thịtbên thắt lưng làm cho cô không khống chế được mà run rẩy, Tố Tố cắn chặt môi, nỗ lực áp chế lại cái cảm giác dằn vặt khiến cả người cô tê dại,nhưng thân thể đã sớm bị sự trêu đùa của anh làm mất đi toàn bộ lí trí,phát ra từng tiếng rên rỉ.
Lúc cả người bị xuyên qua đau đớn nhưbị xé rách, cô rốt cục không nhịn được mà phải kêu ra tiếng, những giọtnước bên khoé mắt lại giống như mưa rơi giữa mùa hạ. Người đang nằm ởtrên cuối cùng cũng căng thẳng, không động đậy nữa, cô đau đến mức cắnchặt đôi môi, mặc dù hai mắt đã nhắm chặt nhưng những giọt lệ vẫn khôngngừng tuôn ra, trái tim vừa thắt chặt lại vừa đau đớn. Đột nhiên bênkhoé mắt cô truyền đến từng chút ấm áp, anh nhẹ nhàng liên tục hôn lênnhững giọt lệ của cô, trong lòng giống như bị cái gì đó khuấy đảo từngchút một, ngay lập tức dâng trào phát tác, những giọt nước mắt lại càngkhông ngưng được mà còn tuôn rơi nhiều hơn.
Chung Bình trầm giọng liên tục kêu, Tố Tố, Tố Tố. Trái tim cũng đau đớn vô cùng, rốt cuộc anh nên làm gì với cô đây? Anh càng nghĩ càng ra sức ôm lấy cô, chậm rãitiến sâu vào, mỗi một lần cô thở gấp anh lại càng hôn cô thật sâu thêm,nhưng lại không kìm được khát vọng của mình, cuối cùng không kìm nén nữa mà điên cuồng đoạt lấy cô. Mồ hôi cùng nước mắt hoà vào nhau, hai thânthể vẫn đang quấn quýt si mê từ lâu đã không phân biệt nổi ai với ainữa, càng lúc càng mãnh liệt cuối cùng đẩy họ lên tới đỉnh ngọn sóng.Toàn bộ đau khổ và dằn vặt đều theo lần kích tình mãnh liệt này hoàntoàn tiêu tan, cho đến khi cả hai người họ cùng nhau huỷ diệt!
–
Sáng sớm hôm sau, Tố Tố vừa mở mắt ra, chỉ nhìn thấy một mảnh tối sẫm trongphòng, ngay lập tức liền trở nên tỉnh táo. Cánh tay rắn chắc vẫn cònkhoát chặt bên hông cô, da thịt nóng bỏng kề sát phía sau nhắc nhở côtối qua đã kịch liệt quấn quýt đến mức nào. Anh ôm chặt lấy cô cùng tiến vào giấc ngủ, dù chỉ một giây phút cũng không chịu buông cô ra.
Tố Tố sợ hãi nhẹ nhàng nhấc tay anh lên, người ở sau ngay lập tức giậtgiật, cô cũng rất nhanh lấy một chiếc gối đầu nhét vào trong ngực anh,rồi quay người đi xuống. Cô quay đầu nhìn anh đang ôm chiếc gối tiếp tục ngủ yên, cô chỉ lặng lẳng nhìn như vậy, không hề nhúc nhích, chiếc chăn chỉ đắp đến phần hông của anh, làm lộ ra cả vùng ngực rắn chắc, gươngmặt tuấn tú lúc này lại an tĩnh giống như một đứa trẻ. Tố Tố che ngựcmình chậm rãi tỉ mỉ nhìn ngắm anh, tham lam muốn nhớ kỹ vẻ mặt khi ngủcủa anh, tim đập mạnh, nhẹ nhàng ấn xuống môi anh một nụ hôn, khoé môianh lập tức nhếch lên, dường như đang nở nụ cười ngay cả ở trong giấcmộng.
Tố Tố ôm chặt trái tim mình bước xuống giường, sau đó cầmtheo quần áo đi vào phòng tắm. Cô nhanh chóng sửa sang lại mọi thứ, cuối cùng nhìn lại người đang nằm trên giường kia một lần cuối, sau đó chậmrãi khép cửa phòng ngủ lại. Cô dọn dẹp lại đồ đạc của mình, rồi nhanhchóng rời đi.
“Chỉ cần một câu nói của em, hôn lễ này coi như chấm dứt." Ánh mắt của anh tràn đầy kiên quyết, chỉ chăm chú nhìn cô.
“Chung Bình." Tố Tố không nhịn được mà nổi giận, “Anh không nên đem hôn nhâncủa mình ra làm trò đùa, nếu đã hứa hẹn với người khác thì nên thực hiện nó!" Cô thực sự tức giận, anh và Triệu Điềm đều giống nhau, cả haingười đều đem hôn nhân trở thành trò chơi, nói cưới thì cưới, nói bỏliền bỏ!
“Lời hứa của anh chỉ dành cho em." Chung Bình vẫn chỉnhìn chằm chằm cô, vì dùng quá sức để nói nên hô hấp bắt đầu có chút hỗn loạn.
Tố Tố vô cùng tức giận, giơ khuỷu tay lên định huých vềphía anh, không ngờ anh lại nhanh nhẹn co người lại về phía sau, rấtnhanh đã tránh được một đòn này của cô. Tố Tố bỗng nhiên thất thần,không nghĩ tới anh lại có thể dễ dàng né được như vậy, cô liền nhấc chân muốn móc chân anh khiến anh té ngã, nhưng cũng dễ dàng bị anh tránhkịp, rồi anh khoá chặt hai tay của cô, áp lên trên cửa dễ như trở bàntay, mặt nhanh chóng cúi xuống.
Trong lòng cô khẽ kêu lên, rấtnhanh nghiêng đầu né đi, vậy nên cuối cùng đôi môi ấm áp kia lại dừng ởmột bên mặt của cô. Cô tức giận đem cái túi đang để ở trong tay némxuống trên mặt đất, duỗi tay ra muốn bắt lấy tay của anh, dưới chân cũng nỗ lực làm mấy việc cùng một lúc, cốt để tách hai người ra một chút.Chung Bình nhanh chóng bắt lấy hai tay cô đang quấy phá liên tục, lạithừa dịp hai chân cô đá trái đá phải, liền chen vào giữa, đầu gối khẽđẩy khiến hai chân cô tách ra, cả người cô liền khuỵu xuống, anh nhanhchóng đem cô gắt gao bế lên dán chặt ở bên cửa. Hai thân thể càng lúccàng thêm dây dưa, dính sát vào nhau.
“Chung Bình, buông." Tố Tốvô cùng tức giận, kêu to lên, từ lúc nào mà anh lại trở nên lợi hại nhưvậy? Lại có thể đem cô ép tới mức không thể nào nhúc nhích được.
Chung Bình nhìn cô từ buồn bực lại trở nên giận dữ, trên khoé môi bỗng hiệnlên một nụ cười đầy tà ý, “Tố Tố, dạo này em hơi gầy." Vừa nói xong, cảngười anh lại áp chặt vào cô hơn. Lồng ngực rắn chắc chặt chẽ đè nặngmềm mại của cô, cô vùng vẫy càng khiến hai người cọ sát nhiều hơn, không thể tránh khỏi anh lại càng làm cho cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, thẹnthùng, anh cố ý!
Tố Tố tức giận đến mức liều mạng quẫy đạp haitay, cả người đều bị anh khống chế, căn bản không thể động đậy, cô gấpđến độ đành ra tuyệt chiêu cuối cùng, cái trán khẽ huých về đằng trước.Chung Bình khẽ cười rồi nghiêng đầu, làm cho cô đập vào không khí, chiêu này anh đã sớm học được ở sư phụ rồi. Tố Tố thấy chiêu này cũng khôngdùng được với anh thì lại càng tức giận đến mức hét lên, “Chung Bình,anh vô lại, còn không buông ra, cẩn thận em cắn anh bây giờ."
Côtức đến mức cả người đều rung lên, làm cho bộ ngực sữa cũng theo đó màphập phồng, Chung Bình lại thản nhiên cười to, “Hoan nghênh đến cắn,nhưng mà, hay là để anh dạy em nên cắn thế nào trước nhé." Vừa mới dứtlời, trước mắt cô đã tối đen lại, còn đôi môi thì truyền đến từng đợt ấm áp, anh đánh lén cô!
Tố Tố gấp đến độ giãy dụa cúi đầu tránhkhỏi môi anh, nhưng anh lại giống như cá dính* gắt gao dán chặt trên môi cô, lại còn không ngừng càng ngày càng dùng sức, liều mạng muốn cạy mởmôi cô ra. Tố Tố tức giận, thầm nghĩ muốn điên cuồng làm thịt anh, cômuốn đến để giải thoát cho anh khỏi tình thế nguy cấp, cuối cùng chảhiểu thế nào lại bị anh mạnh mẽ cưỡng hôn như thế này, thật ghê tởm, ghê tởm!
* tra qua tiếng anh thì nó là eelpout thấy cùng đồng loại với burbot là cá tuyết. Mọi người có thế tra trên google
Tố Tố nhớ tới trong túi xách của mình vẫn còn giữ thiệp cưới đỏ hồng chóilọi của anh, trong lòng lại lần thứ hai sôi trào, anh chuẩn bị kết hônrồi còn muốn thế nào nữa! Đàn ông đều có lòng tham không đáy giống nhưthế này sao? Tố Tố giả vờ không giãy giụa nữa, mặc kệ đôi môi vẫn còn bị anh tiếp tục quấn quýt si mê. Anh chợt thấy cô không còn ngọ nguậy gìnữa, một tay liền luồn qua gáy cô, ép cô càng dán chặt vào hơn, sau đódùng răng khẽ cắn khiến cho cô cảm thấy hơi đau, ôi cái người điên này.
Tố Tố duỗi được tay mình, âm thầm luồn ra đằng sau dùng sức, bỗng nhiênđẩy mạnh ngực anh ra, cuối cùng cũng làm cho anh rời khỏi cô, trên môicuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Cô thở gấp, trừng mắt nhìn người đànông đã sắp mất đi lí trí trước mặt mình, “Anh còn như vậy cẩn thận emđánh ngã anh đấy." Chung Bình khẽ xoa môi, tà ý cười càng lúc càng sâu,“Anh tình nguyện để em đánh chết cũng được." Sau đó cười vui vẻ giốngnhư con mèo đang trộm được con cá vậy, rốt cục cũng nếm được mùi vị màmình khát vọng đã lâu, đôi môi cô đỏ mọng nở rộ, vì bị ép buộc đến mứcsung huyết, cảnh sắc này lại làm cho khát vọng của anh lần nữa trỗi dậy.
Tố Tố hung hăng trừng mắt nhìn anh, rất nhanh nhặt lên chiếc túi ở bênchân, hiện tại cô chỉ muốn rời đi, căn bản cô không nên đến, cái ngườiđàn ông ngu ngốc này mãi mãi cũng không thay đổi, cô sẽ không baogiờ……quan tâm đến anh nữa.
Chung Bình bước nhanh về phía trướcgiựt lấy chiếc túi của cô, ném nó lên trước tủ giày, “Không cho em đi."Giọng nói kia giống hệt như một đứa trẻ đang làm nũng. Tố Tố tức giậnkhông nói gì, chỉ muốn phát tác một trận, đúng lúc này chuông điện thoại reo vang, có điện thoại tới.
Tố Tố trừng anh, “Nghe điện thoạiđi." Chung Bình lắc đầu không đi, điện thoại vang lên năm lần sau đó kêu ra tiếng, phần ghi âm tự động mở, “Chung Bình, ngày mai đợi đến trưađi, em sợ sáng sớm không dậy nổi. Anh nhớ kỹ trước khi đến nhớ gọi em."Giọng điệu miễn cưỡng của Triệu Điềm truyền tới.
Hai người đềusửng sốt một chút, trong lòng Tố Tố lại trầm xuống, chẳng lẽ Triệu Điềmkia lại mới từ khách sạn đi ra? Cô liếc trộm nhìn Chung Bình, trên mặtanh chợt loé lên, sau đó rất nhanh nhìn cô.
Chỉ một câu nói, sau đó điện thoại tự tắt, bên trong phòng khôi phục lại sự im lặng lúc trước.
Tố Tố đột nhiên cảm thấy tình huống lúc này thật buồn cười, cho dù anh vàTriệu Điềm có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì cũng là chuyện của họ,cô vì sao phải bà tám đến mức đi quan tâm đến bọn họ nữa, thật là điênrồi mà! Tố Tố tức giận ra sức đẩy anh, cầm lấy chiếc túi đặt trên tủquyết định rời đi.
Chung Bình đột nhiên đi lên chặn lại, ôm bổngcô lên, Tố Tố tức giận kêu to, “Chung Bình. Thả em xuống, không thả anhchết chắc đấy." Chung Bình mặc cho hai chân cô đá lung tung, liền đem cô ôm vào trong phòng ngủ, nặng nề ném xuống chiếc giường lớn. Tố Tố hoảng sở giãy giụa bò dậy, anh muốn làm gì? Anh nhất định phát điên rồi!
Anh giơ tay dùng sức kéo cô lại, đè cô xuống giường, cả người gắt gao ápchế cô, giọng càng lúc càng trầm, “Rõ ràng trong lòng có anh, nhưng lạigiả vờ tuyệt tình." Một chuỗi những nụ hôn dài nóng bỏng liên tục rơixuống, Tố Tố hoảng loạn liên túc né tránh nhưng vẫn không thể trốn đượcanh.
Chung Bình lưu luyến cọ sát hai gò má của cô, phần da thịtgập ghềnh kia lại càng gợi lên trong lòng anh bao nhiêu yêu sót. Ngàyđó, cô có bao nhiêu bất lực cùng kinh hoàng, trong lúc vô ý lại doạngười khác, sự áy náy ấy càng khiến cô nói không nên lời, cô luôn thiệnlương giống một cô nữ sinh như vậy, rõ ràng người bị thương tổn là cô,cô lại vẫn muốn đi tìm người thương tổn mình mà xin lỗi, đại ngốc! Anhđau lòng đem cô ép tới gần hơn, giống như muốn đem cô hoàn toàn nhét ởtrong lồng ngực của mình vậy, nhất quyết không muốn buông ra nữa.
Toàn thân đều bị hơi thở đầy mãnh liệt nam tính vây quanh, trong lòng cô vôcùng nặng nề cũng ý thức được hoàn cảnh lúc này, nhưng sức mạnh giữa nữvà nam vẫn khiến cô phải đầu hàng, anh đè ép cô gần như đã nhấn chìmhoàn toàn vào trong chiếc giường, hô hấp cũng bắt đầu có chút khó khăn.Nhưng điều càng làm cho cô khó chịu chính là những nụ hôn và bàn tay của anh, không có chút kiêng kỵ nào mà chạy dọc trên thân thể cô, khiêukhích tất cả mọi điểm mẫn cảm trên cơ thể cô, từ trong đáy lòng mơ hồ có một chút hoảng sợ đang ngày càng lớn dần, nếu cô không trốn tránh, thìthân thể cô sẽ là người đầu tiên phản bội cô! Tố Tố gần như đã nức nởcầu xin anh, “Chung Bình, buông ra đi."
Nhưng Chung Bình lạigiống như một con mãnh thú thấy máu, vẫn tiếp tục gặp cắn phần da thịtbị lộ ra ngoài của cô, đôi tay thành thạo xuyên qua phần gáy của cô, cốsức vuốt ve hai bên cổ, trong nháy mắt, bỗng nhiên có một phần khoái cảm mãnh liệt trào dâng khiến cô không kìm được mà run rẩy, lại càng khôngnhịn được mà ưm thẹn thùng thốt ra tiếng. Cô xấu hổ nỗ lực ngăn cản bảnthân mình không được run lên nữa, nhấc chân định đá anh ra, nhưng mộttrận run rẩy vừa rồi cũng khiến cho đôi chân của cô trở nên suy yếu vôlực, gấp đến độ chỉ biết thốt lên mắng anh, “Đê tiện."
Chung Bình đem toàn bộ phản ứng của cô thu hết vào trong mắt, trong lòng khẽ cười, sau tai cô quả nhiên là khu vực mẫn cảm. Trước đây mỗi lần anh lơ đãngthổi qua khu vực này, cô đều không kìm được mà run rẩy. Thật tốt, nếunhư em không thể thành thật với lòng mình, hãy để thân thể mình nói rađi! Bàn tay anh càng làm càn vuốt ve bên cổ cô, từng đợt tê dại như sóng triều liên tục ập tới, cô liều mạng muốn nhịn xuống, nhưng làm thế nàocũng không thể chống đỡ được cảm giác mãnh liệt này, cả người như bịđiện kích vậy, liền trở nên mẫn cảm suy yếu, cô khó khăn ôm sâu vàotrong tóc anh, “Chung Bình, đừng để em hận anh."
Chung Bình khẽcười vẫn tiếp tục ra sức dằn vặt những nơi mẫn cảm của cô một bên đemhai tay cô đẩy lên đỉnh đầu, hai chân anh xâm nhập vào giữa hai chân cô, không ngừng làm cho thân thể hai người dây dưa càng thêm sâu sắc hơn.Giọng nói anh khàn khàn mang theo tà nịnh, mê hoặc đảo qua đảo lại trước ngực cô, “Thân thể của em đang kêu gọi anh." Anh nhìn người dưới thânmình đang kích động, khiến cho tuyết trắng kịch liệt phập phồng, đôi mắt của anh theo từng đợt chuyển động ấy, càng lúc càng tối sâu hơn nữa, Tố Tố, đừng ….tiếp tục lừa mình dối người nữa, tình cảm mãnh liệt giữachúng ta chỉ cần vừa chạm một cái thôi đã có thể bùng nổ rồi!
TốTố bị anh trắng trợn nói ra như vậy khiến cả người thẹn thùng đến mức đỏ hồng hết cả lên, đôi môi ẩm ướt ấm nóng vẫn tiếp tục in trên ngực cô,khiến cho cả người cô run rẩy, không thể ngừng lại, đến cầu xin cũng suy yếu vô lực, “Không nên." A~ cô cắn chặt môi, trước ngực chợt đau đớn,anh lại cắn cô. Thân thể bị từng đợt từng đợt khoái cảm liên tiếp hànhhạ đến mức cả người đã nóng lên, trong cơ thể cô một cảm giác nóng bỏngđáng sợ có thể tuỳ lúc mà đem cô đốt cháy, vì vậy cô chỉ có thể khổ sởkêu lên, “Chung Bình, em hận anh, hận anh." Nhưng thân thể đã từ lâukhuất phục dưới bàn tay anh, khiến cho cô xấu hổ muốn chết.
“Anhyêu em." Một giọng nói nhẹ nhàng như một lời nguyền với cô làm cho cảngười cô hoàn toàn chết lặng cứng ngắc, toàn bộ máu trong người đềucuồng loạn chảy ngược trở lại. Trái tim lại giống như một cái kính vạnhoa, có pháo hoa từ từ nở rộ, rồi từ từ biến mất, sau đó lại nở rộ, cuối cùng là mãnh liệt chấn động nổ tung ra, tất cả tế bào đều bị sự chấnđộng này làm cho run rẩy.
Anh đau đớn hôn lên môi cô, ở bên môiliên tục thì thào, “Lần đầu tiên yêu đến mức đã biết cái gì gọi là sợhãi, cái gì gọi là đau đớn không cần bản thân mình nữa, nhưng anh vẫnkhông nhịn được mà nhớ mà yêu em." Tay càng lúc càng ôm chặt thêm, giống như là muốn để cô có thể cảm thụ được nỗi đau của anh, anh mỗi lần thật tình yêu cô nhớ cô lại bị cô ra sức đẩy đi, cô thật độc ác.
Cảngười bị vòng ôm của anh quấn chặt đến mức đau nhức, cho dù có bao nhiêu lưu luyến, dù có bao nhiêu thất vọng, cô cũng nhớ rõ đến những tấm ảnhcưới ngọt ngào của họ, trái tim cô lại giống như không thể nào đập lênđược nữa, chỉ có thể yếu ớt liên tục thở dốc, “Anh phải kết hôn rồi."Lúc này nói yêu còn có ích gì nữa!
Chung Bình đau khổ gầm nhẹ một tiếng, giống như phát điên mà cắn cô, tay cũng thô bạo lột hết quần áocủa cô xuống. Nếu như lúc trước anh vẫn còn dịu dàng vuốt ve an ủi, thìbây giờ anh lại cuồng mãnh như vũ bão, như một con mãnh thú đang nổi lên cơn điên hung hăng muốn chiếm đoạt cô. Tố Tố buông tay không trốn tránh anh nữa, chỉ có từng giọt từng giọt trong suốt chậm rãi từ khoé mắt của cô lăn xuống, Chung Bình, nếu đoạt được em có thể khiến anh bớt đaukhổ, vậy thì em…………..thành toàn cho anh.
Đau đớn cùng phẫn nộ cực độ đã khiến cho Chung Bình hoàn toàn mất đi lý trí, điên cuồng như muốn xé nát cô thành từng mảnh, những nụ hôn nóng bỏng in lên khắp cơ thểcô. Anh liên tục hôn lên những vết sẹo ở bên ngực trái sau trận hoả hoạn ấy, bàn tay thô ráp từng chút từng chút một tận lực xoa ở vùng da thịtbên thắt lưng làm cho cô không khống chế được mà run rẩy, Tố Tố cắn chặt môi, nỗ lực áp chế lại cái cảm giác dằn vặt khiến cả người cô tê dại,nhưng thân thể đã sớm bị sự trêu đùa của anh làm mất đi toàn bộ lí trí,phát ra từng tiếng rên rỉ.
Lúc cả người bị xuyên qua đau đớn nhưbị xé rách, cô rốt cục không nhịn được mà phải kêu ra tiếng, những giọtnước bên khoé mắt lại giống như mưa rơi giữa mùa hạ. Người đang nằm ởtrên cuối cùng cũng căng thẳng, không động đậy nữa, cô đau đến mức cắnchặt đôi môi, mặc dù hai mắt đã nhắm chặt nhưng những giọt lệ vẫn khôngngừng tuôn ra, trái tim vừa thắt chặt lại vừa đau đớn. Đột nhiên bênkhoé mắt cô truyền đến từng chút ấm áp, anh nhẹ nhàng liên tục hôn lênnhững giọt lệ của cô, trong lòng giống như bị cái gì đó khuấy đảo từngchút một, ngay lập tức dâng trào phát tác, những giọt nước mắt lại càngkhông ngưng được mà còn tuôn rơi nhiều hơn.
Chung Bình trầm giọng liên tục kêu, Tố Tố, Tố Tố. Trái tim cũng đau đớn vô cùng, rốt cuộc anh nên làm gì với cô đây? Anh càng nghĩ càng ra sức ôm lấy cô, chậm rãitiến sâu vào, mỗi một lần cô thở gấp anh lại càng hôn cô thật sâu thêm,nhưng lại không kìm được khát vọng của mình, cuối cùng không kìm nén nữa mà điên cuồng đoạt lấy cô. Mồ hôi cùng nước mắt hoà vào nhau, hai thânthể vẫn đang quấn quýt si mê từ lâu đã không phân biệt nổi ai với ainữa, càng lúc càng mãnh liệt cuối cùng đẩy họ lên tới đỉnh ngọn sóng.Toàn bộ đau khổ và dằn vặt đều theo lần kích tình mãnh liệt này hoàntoàn tiêu tan, cho đến khi cả hai người họ cùng nhau huỷ diệt!
–
Sáng sớm hôm sau, Tố Tố vừa mở mắt ra, chỉ nhìn thấy một mảnh tối sẫm trongphòng, ngay lập tức liền trở nên tỉnh táo. Cánh tay rắn chắc vẫn cònkhoát chặt bên hông cô, da thịt nóng bỏng kề sát phía sau nhắc nhở côtối qua đã kịch liệt quấn quýt đến mức nào. Anh ôm chặt lấy cô cùng tiến vào giấc ngủ, dù chỉ một giây phút cũng không chịu buông cô ra.
Tố Tố sợ hãi nhẹ nhàng nhấc tay anh lên, người ở sau ngay lập tức giậtgiật, cô cũng rất nhanh lấy một chiếc gối đầu nhét vào trong ngực anh,rồi quay người đi xuống. Cô quay đầu nhìn anh đang ôm chiếc gối tiếp tục ngủ yên, cô chỉ lặng lẳng nhìn như vậy, không hề nhúc nhích, chiếc chăn chỉ đắp đến phần hông của anh, làm lộ ra cả vùng ngực rắn chắc, gươngmặt tuấn tú lúc này lại an tĩnh giống như một đứa trẻ. Tố Tố che ngựcmình chậm rãi tỉ mỉ nhìn ngắm anh, tham lam muốn nhớ kỹ vẻ mặt khi ngủcủa anh, tim đập mạnh, nhẹ nhàng ấn xuống môi anh một nụ hôn, khoé môianh lập tức nhếch lên, dường như đang nở nụ cười ngay cả ở trong giấcmộng.
Tố Tố ôm chặt trái tim mình bước xuống giường, sau đó cầmtheo quần áo đi vào phòng tắm. Cô nhanh chóng sửa sang lại mọi thứ, cuối cùng nhìn lại người đang nằm trên giường kia một lần cuối, sau đó chậmrãi khép cửa phòng ngủ lại. Cô dọn dẹp lại đồ đạc của mình, rồi nhanhchóng rời đi.
Tác giả :
Hốt Nhiên Chi Gian