Tình Yêu Hoàng Gia
Chương 73: Đi chơi cũng là điều phiền phức!! sin, em đúng là khỉ con
Ranh giới giữa đúng và sai chỉ cách nhau một đường vạch cũng như một con đường được phân biệt trái và phải bằng một dải phân cách. Khi bạn rẽ sang trái tức là bạn đã sai rồi….
----------------------------------------------
Thấm thoát đã ba tuần trôi qua kể từ khi Hoàng và Vy đến Hawai, lúc này, Hoàng mới ngộ ra một điều, rằng Vy không còn như mười năm trước nữa, dịu dàng ngây thơ mà biến thành một khỉ con tinh nghịch và quậy phá…
Bằng chứng, là ngay bây giờ đây, một việc khiến Hoàng đau đầu đang xảy ra tại căn biệt thự…
“Xoảng"
- Có chuyện gì vậy??_ Hoàng hốt hoảng từ phòng đọc sách chạy vào bếp….
- À, em chỉ là làm bể hai cái đỉa và một cái bát thôi, có chuyện gì đâu…_ Dáng vẻ mặt tạp dề đáng yêu vô cùng, nhưng dáng vẻ thản nhiên như chẳng có chuyện gì kia lại làm Hoàng tức sôi máu. Cô bé này, rất đáng bị đánh vào mông…
- Sin, cả tuần nay em làm bể bao nhiêu cái đũa rồi hả…_ Hoàng ôm đầu, dáng vẻ bất lực…
- A, em chỉ là giúp anh rửa chén thôi mà…_ Vy khúm núm, vẻ mặt ngây thơ vô cùng…
- Anh có kêu em rửa đâu chứ??? Em giúp anh hay là thêm họa cho anh đây…_ Huy xoa xoa thái dương, dáng vẻ mệt mỏi, rốt cuộc đi chơi mà anh lại khổ thế này đây?? Chúa ơi, ngài làm ơn trả một Sin dịu dàng ngoan ngoãn về cho con đi…
- Em đi chơi cái khác…_ Vy nhăn mũi, cúi đầu cởi tạp dề ra, chuẩn bị ra ngoài…
- Khoan đã, em thay đồ đi, anh dẫn em ra thành phố chơi công viên…_ Hoàng mỉm cười, dịu dàng xoa đầu Vy, khác hẳn với dáng vẻ bất lực ban nãy…
- Thật a?? Hay quá, chờ em một tí…_ Vy vui vẻ chu môi, nhảy chân sáo lên phòng thay đồ…
Hoàng bật cười nhìn dáng vẻ kia của Vy, chỉ là, anh thở dài một cái, không phải là mệt mỏi vì những trò đùa của Vy mà là lo lắng, cô thật sự ổn sao?? Thà cô cứ khóc òa lên, không cần phải kiềm nén như thế này, thật không giống cô chút nào…
Hoàng và Vy vào một công viên lớn ở đảo Hawai, vừa bước vào Hoàng lại cười gượng gạo, lần trước Sin chẳng được chơi cái gì, về nhà lại gặp cú sốc như vậy, hôm nay chắc chắn anh sẽ khổ dài dài đây…
- Anh, chúng ta cùng chơi tàu lượn đi…_ Vy lém lỉnh chỉ, chưa kịp để Hoàng trả lời cô đã lôi tuột anh đi mua vé…
Được ưu tiên ngồi vào hàng ghế đầu, Vy có vẻ vô cùng vui sướng, Hoàng chỉ mỉm cười nhợt nhạt, cô thích, cái gì anh cũng chiều cả…
- Aaaaaaaaa, haha, vui quá đi…_ Ngồi trên tàu lượn, Vy nhắm mắt la lớn, trên môi là nụ cười vui vẻ, chỉ là nó lại thiếu mất sự hồn nhiên…
- Nè, đừng nghịch trên này, sẽ nguy hiểm…_ Từng đợt gió đánh vào mặt khiến Hoàng khó chịu, mặc dù có đai an toàn, anh vẫn lo lắng quay qua nhắc Vy…
- Hihi, không sao mà…_ Vy mỉm cười, quay qua nhìn Hoàng trấn an…
Vừa xuống tàu lượn, Hoàng chống tay vào cái cây gần đó thở nhẹ một cái, đúng là không phải sở thích của anh mà, chỉ là, anh lại bị cô gái kia kéo đi…
- Chúng ta chơi xe điện đi…_ Vy kéo tay Hoàng, chạy đi..
Anh dở khóc dở cười, cô đã mấy tuổi rồi?? Nếu muốn như vậy, không bằng anh lái chiếc siêu xe chở cô đi không phải còn hay hơn sao??? Nhưng mà, vẫn chiều cô chơi tàu điện…
Chơi mệt mỏi cho đến trưa, cuối cùng, Vy cùng biết mệt mỏi mà dừng lại, lúc này cô mới phát hiện, rất nhiều người đang nhìn bọn họ, nhất là mấy cô gái trẻ người Hawai, cứ nhìn chằm chằm Hoàng chảy dãi…
- Anh…_ Vy quay qua gọi Hoàng, đợi anh quay qua, cô lại nhìn chăm chú, săm soi…._ Anh ngon lắm sao??? Bọn họ nhìn anh đến chảy cả nước dãi mà không hay…
- Gì??_ Câu nói ngốc nghếch kia khiến Hoàng bật cười, sao lại nói anh như món ăn thế này…_ Không phải, bọn họ là đang “nhắm" anh….
- Gì…???_ Đến lượt Vy nhăn mặt, mấy cô gái này cũng nhiệt tình quá đi?? Chẳng biết giữ ý tứ, có cần mất nết đến mức cứ nhìn con trai chằm chằm vậy không?? Hơn nữa bên cạnh chàng trai ấy lại có một cô gái???
Nghĩ vậy, Vy khẽ vòng qua tay Hoàng ôm chặt, kéo anh đi sát cô, vừa đi vừa hướng bọn người “mất nết" kia trừng mắt, đương nhiên, cô nhận lại là những ánh nhìn ghen tị cùng chán ghét…
Hoàng cười nhìn Vy, đây là cô đang ghen?? Biểu tình cũng thật đáng yêu, nhìn cánh tay Vy ôm sát cánh tay mình, Hoàng cười tủm tỉm dịu dàng…
- Anh cười gì thế…??_ Vy vểnh môi giận dỗi, không hiểu sao cứ thấy ghét ghét đám người kia, vậy nên…
Vừa vào tới nhà hàng hải sản, Vy đã gọi đầy cả món chẳng kịp để Hoàng ú ớ gì, anh kinh ngạc nhìn một bàn đầy thức ăn, chớp chớp mắt rồi bật cười, cô gái này, ghen cũng thật dữ dội…
- Này, ăn đi…_ Lột vỏ cẩn thận một con tôm hùm, Hoàng bỏ vào bát Vy…
- Anh…. Em ghét ăn tôm hùm…_ Vy nhăn mặt nhìn Hoàng phụng phịu…
- Vậy hả???_ Hơ, ghét thì làm sao lại gọi ra, Hoàng cười mếu…
- Anh cũng là một con tôm hùm…_ Vy nhíu mày quả quyết, sao đó cuối xuống xử sạch sẽ con tôm..=.=
- Thật sao???_ Hoàng buồn cười, nói ghét sao lại ăn ghê thế kia??? Đây là đang ám chỉ sao??? Hoàng lắc đầu…
- Không được cười…!!_ Đang ăn Vy quay đầu lên, cái người này, không ăn lại nhìn chằm chằm người ta cười, anh là bị đười ươi nhập xác sao???
- Được được không cười…_ Hoàng mím môi, cố gắng không cười, ngốc quá, ngốc đến đáng yêu, anh thật sự yêu chết cái ngốc nghếch của cô…
Đi chơi đến chiều muộn, lúc này, họ đi ngang qua một rạp chiếu phim, Vy vỗ tay bộp một cái..
- Đi xem phim hoạt hình nha…_ Vy lấp lánh ánh mắt nhìn Hoàng…
- Anh nói trước nhé, phim ỏ đây không có tiếng việt đâu???_ Hoàng cười cười, dịu dàng xoa đầu cô, anh rất thích xoa đầu cô…
- Này nhá, anh là đang khinh em không biết tiếng anh?? Này nhá, em từ lúc mười hai tuổi cùng anh trai đã học qua tiếng anh, tiếng pháp, tiếng ý rồi ấy…_ Lúc này, anh mắt Vy chợt mở to, anh trai??? Đó thật sự là anh trai cô sao???
- Được rồi, chúng ta đi lựa phim…_ Nhận thấy sự khác thường của cô, Hoàng đẩy Vy đi lựa phim….
----------------------------------------------
Thấm thoát đã ba tuần trôi qua kể từ khi Hoàng và Vy đến Hawai, lúc này, Hoàng mới ngộ ra một điều, rằng Vy không còn như mười năm trước nữa, dịu dàng ngây thơ mà biến thành một khỉ con tinh nghịch và quậy phá…
Bằng chứng, là ngay bây giờ đây, một việc khiến Hoàng đau đầu đang xảy ra tại căn biệt thự…
“Xoảng"
- Có chuyện gì vậy??_ Hoàng hốt hoảng từ phòng đọc sách chạy vào bếp….
- À, em chỉ là làm bể hai cái đỉa và một cái bát thôi, có chuyện gì đâu…_ Dáng vẻ mặt tạp dề đáng yêu vô cùng, nhưng dáng vẻ thản nhiên như chẳng có chuyện gì kia lại làm Hoàng tức sôi máu. Cô bé này, rất đáng bị đánh vào mông…
- Sin, cả tuần nay em làm bể bao nhiêu cái đũa rồi hả…_ Hoàng ôm đầu, dáng vẻ bất lực…
- A, em chỉ là giúp anh rửa chén thôi mà…_ Vy khúm núm, vẻ mặt ngây thơ vô cùng…
- Anh có kêu em rửa đâu chứ??? Em giúp anh hay là thêm họa cho anh đây…_ Huy xoa xoa thái dương, dáng vẻ mệt mỏi, rốt cuộc đi chơi mà anh lại khổ thế này đây?? Chúa ơi, ngài làm ơn trả một Sin dịu dàng ngoan ngoãn về cho con đi…
- Em đi chơi cái khác…_ Vy nhăn mũi, cúi đầu cởi tạp dề ra, chuẩn bị ra ngoài…
- Khoan đã, em thay đồ đi, anh dẫn em ra thành phố chơi công viên…_ Hoàng mỉm cười, dịu dàng xoa đầu Vy, khác hẳn với dáng vẻ bất lực ban nãy…
- Thật a?? Hay quá, chờ em một tí…_ Vy vui vẻ chu môi, nhảy chân sáo lên phòng thay đồ…
Hoàng bật cười nhìn dáng vẻ kia của Vy, chỉ là, anh thở dài một cái, không phải là mệt mỏi vì những trò đùa của Vy mà là lo lắng, cô thật sự ổn sao?? Thà cô cứ khóc òa lên, không cần phải kiềm nén như thế này, thật không giống cô chút nào…
Hoàng và Vy vào một công viên lớn ở đảo Hawai, vừa bước vào Hoàng lại cười gượng gạo, lần trước Sin chẳng được chơi cái gì, về nhà lại gặp cú sốc như vậy, hôm nay chắc chắn anh sẽ khổ dài dài đây…
- Anh, chúng ta cùng chơi tàu lượn đi…_ Vy lém lỉnh chỉ, chưa kịp để Hoàng trả lời cô đã lôi tuột anh đi mua vé…
Được ưu tiên ngồi vào hàng ghế đầu, Vy có vẻ vô cùng vui sướng, Hoàng chỉ mỉm cười nhợt nhạt, cô thích, cái gì anh cũng chiều cả…
- Aaaaaaaaa, haha, vui quá đi…_ Ngồi trên tàu lượn, Vy nhắm mắt la lớn, trên môi là nụ cười vui vẻ, chỉ là nó lại thiếu mất sự hồn nhiên…
- Nè, đừng nghịch trên này, sẽ nguy hiểm…_ Từng đợt gió đánh vào mặt khiến Hoàng khó chịu, mặc dù có đai an toàn, anh vẫn lo lắng quay qua nhắc Vy…
- Hihi, không sao mà…_ Vy mỉm cười, quay qua nhìn Hoàng trấn an…
Vừa xuống tàu lượn, Hoàng chống tay vào cái cây gần đó thở nhẹ một cái, đúng là không phải sở thích của anh mà, chỉ là, anh lại bị cô gái kia kéo đi…
- Chúng ta chơi xe điện đi…_ Vy kéo tay Hoàng, chạy đi..
Anh dở khóc dở cười, cô đã mấy tuổi rồi?? Nếu muốn như vậy, không bằng anh lái chiếc siêu xe chở cô đi không phải còn hay hơn sao??? Nhưng mà, vẫn chiều cô chơi tàu điện…
Chơi mệt mỏi cho đến trưa, cuối cùng, Vy cùng biết mệt mỏi mà dừng lại, lúc này cô mới phát hiện, rất nhiều người đang nhìn bọn họ, nhất là mấy cô gái trẻ người Hawai, cứ nhìn chằm chằm Hoàng chảy dãi…
- Anh…_ Vy quay qua gọi Hoàng, đợi anh quay qua, cô lại nhìn chăm chú, săm soi…._ Anh ngon lắm sao??? Bọn họ nhìn anh đến chảy cả nước dãi mà không hay…
- Gì??_ Câu nói ngốc nghếch kia khiến Hoàng bật cười, sao lại nói anh như món ăn thế này…_ Không phải, bọn họ là đang “nhắm" anh….
- Gì…???_ Đến lượt Vy nhăn mặt, mấy cô gái này cũng nhiệt tình quá đi?? Chẳng biết giữ ý tứ, có cần mất nết đến mức cứ nhìn con trai chằm chằm vậy không?? Hơn nữa bên cạnh chàng trai ấy lại có một cô gái???
Nghĩ vậy, Vy khẽ vòng qua tay Hoàng ôm chặt, kéo anh đi sát cô, vừa đi vừa hướng bọn người “mất nết" kia trừng mắt, đương nhiên, cô nhận lại là những ánh nhìn ghen tị cùng chán ghét…
Hoàng cười nhìn Vy, đây là cô đang ghen?? Biểu tình cũng thật đáng yêu, nhìn cánh tay Vy ôm sát cánh tay mình, Hoàng cười tủm tỉm dịu dàng…
- Anh cười gì thế…??_ Vy vểnh môi giận dỗi, không hiểu sao cứ thấy ghét ghét đám người kia, vậy nên…
Vừa vào tới nhà hàng hải sản, Vy đã gọi đầy cả món chẳng kịp để Hoàng ú ớ gì, anh kinh ngạc nhìn một bàn đầy thức ăn, chớp chớp mắt rồi bật cười, cô gái này, ghen cũng thật dữ dội…
- Này, ăn đi…_ Lột vỏ cẩn thận một con tôm hùm, Hoàng bỏ vào bát Vy…
- Anh…. Em ghét ăn tôm hùm…_ Vy nhăn mặt nhìn Hoàng phụng phịu…
- Vậy hả???_ Hơ, ghét thì làm sao lại gọi ra, Hoàng cười mếu…
- Anh cũng là một con tôm hùm…_ Vy nhíu mày quả quyết, sao đó cuối xuống xử sạch sẽ con tôm..=.=
- Thật sao???_ Hoàng buồn cười, nói ghét sao lại ăn ghê thế kia??? Đây là đang ám chỉ sao??? Hoàng lắc đầu…
- Không được cười…!!_ Đang ăn Vy quay đầu lên, cái người này, không ăn lại nhìn chằm chằm người ta cười, anh là bị đười ươi nhập xác sao???
- Được được không cười…_ Hoàng mím môi, cố gắng không cười, ngốc quá, ngốc đến đáng yêu, anh thật sự yêu chết cái ngốc nghếch của cô…
Đi chơi đến chiều muộn, lúc này, họ đi ngang qua một rạp chiếu phim, Vy vỗ tay bộp một cái..
- Đi xem phim hoạt hình nha…_ Vy lấp lánh ánh mắt nhìn Hoàng…
- Anh nói trước nhé, phim ỏ đây không có tiếng việt đâu???_ Hoàng cười cười, dịu dàng xoa đầu cô, anh rất thích xoa đầu cô…
- Này nhá, anh là đang khinh em không biết tiếng anh?? Này nhá, em từ lúc mười hai tuổi cùng anh trai đã học qua tiếng anh, tiếng pháp, tiếng ý rồi ấy…_ Lúc này, anh mắt Vy chợt mở to, anh trai??? Đó thật sự là anh trai cô sao???
- Được rồi, chúng ta đi lựa phim…_ Nhận thấy sự khác thường của cô, Hoàng đẩy Vy đi lựa phim….
Tác giả :
Rùa Đeann