Tinh Thần Biến
Chương 72: Tiền đề thiên kiếp
"Tàng thất này lớn thật!"
Tần Vũ ngạc nhiên khi đi vào trong sảnh lớn của Lôi Sơn Cư, tuy nhiên cái mà khiến Tần Vũ phải kinh ngạc là sự xuất hiện của rất nhiều các loại quang thạch khác nhau. Màu đỏ, xanh, vàng, bạc, đen, trắng, …Mỗi quang thạch đều tỏa ra màu sắc hấp dẫn kinh người, Tần Vũ cảm giác được các quang thạch này cưc kỳ trân quý tuy nhiên vẫn không bằng được Thạch Trung Diễm Sí.
"Chủ nhân, năm đó Lôi Vệ chủ nhân trong lúc lưu lạc trong vũ trụ đã đến được một tinh cầu rất kỳ dị. Tinh cầu này tuy không to nhưng đích thị là có nhiều tinh thạch trân quý, chủ nhân thấy vậy đã khai thác rất nhiều tinh thạch. Theo tu chân giới pháp quyết chúng đều là tinh thạch cực phẩm, đều có thể chế luyện thành thương phẩm linh khí".
Cùng với tiếng nói một tiểu miêu xuất hiện bay bên cạnh Tần Vũ. Tần Vũ không thể kiềm chế sự kinh ngạc. Tinh thạch luyện chế cực phẩm linh khí Tần Vũ liền nhớ lại lần đối thoại cùng Phong Ngọc Tử tại Hải Ngoại Tiên Đảo, một thượng phẩm linh khí là cực kỳ trân quý thật không ngờ hiện tại lại một mình đứng trong một tàng thất có nhiều cực phẩm tinh thạch như vậy.
Tần Vũ không kể là cấm địa, xuất thủ đánh một quyền vào một khối tinh thạch gần kề, tuy nhiên….
"Bùng."
Một quyền của Tần Vũ không làm suy chuyển tinh thạch, ngược lại còn bị phản lực của tinh thạch làm cho rung chuyển thân hình. Tiểu Tinh bên cạnh nói: "Chủ nhân, đương thời Lôi Vệ chủ nhân nói với Tiểu Tinh là để uổng phí tinh thạch thật là tội lỗi. Nếu công lực của chủ nhân không đạt đến Tinh Hạch kỳ, thì tuyệt đối không thể sử dụng cực phẩm tinh thạch".
"Ồ… Sư tôn suy nghĩ quả thật là chu toàn, tu chân giả chỉ cần có tinh thạch tốt khả năng đã rất mạnh, huống hồ là cực phẩm tinh thạch". Tần Vũ cười rất to, sau đó cẩn thận nhìn lại "Số lượng tinh thạch lớn thế này, thực sự chỉ có thể nhìn chứ làm sao mà mang đi được".
Tiểu Tinh vẫy đuôi đắc ý nói: "Meo, chủ nhân Lôi Vệ đã chuẩn bị tất cả cho ngài. Chủ nhân hãy nhìn xem ở góc phòng, trong góc phòng đó có một chiếc nhẫn gọi là Không Gian Giới Chỉ. Nó cho phép ngài chứa rất nhiều vật bên trong không gian của nó".
Ngay khi Tiểu Tinh vừa nói xong, Tần Vũ ngay lập tức đi đến cuối phòng lấy chiếc nhẫn. Sau khi trích huyết nhận chủ, Tần Vũ lập tức đeo lên tay. Ngay lập tức, Tần Vũ cảm nhận chiếc nhẫn này thực sự là có không gian thật kỳ diệu. Bên trong rất rộng, nhìn vào thực sự làm người ta ngạc nhiên.
"Để xem không gian giới chỉ này to đến nhường nào?" Tần Vũ cẩn thận quan sát. Tàng thất chứa vật này tuy có kích thước to nhưng với Không Gian Giới Chỉ chiều rộng và dài hơn vạn mét, cao hơn vạn mét kỳ thực không thể đo được thì không đáng để so sánh. Nếu gặp phải một tòa núi lớn, chắc chắn có thể dễ dàng cho vào trong được.
Tiểu Tinh không ngừng vẫy đuôi vui mừng, nói: "Về mặt luyện khí, Lôi Vệ chủ nhân ở tu chân giới nếu nói mình đứng vị trí thứ hai thì tuyệt đối không có ai đứng thứ nhất. Với Mộng Ảo Giới Chỉ này, Lôi Vệ chủ nhân vì nhớ đến tinh cầu ở quê nhà đã luyện chế ra Không Gian Giới Chỉ tuyệt hảo này. Lôi Vệ chủ nhân còn nói Mộng Ảo Giới Chỉ này so với tu chân giới đệ nhất giới chỉ Minh Hư Giới Chỉ thì còn lớn hơn nhiều lần".
Tần Vũ tâm ý linh động, Mộng Ảo Giới Chỉ này tuyệt đối không thể đem ra ngoài được. Hiện tại tu vi bản thân mình còn rất yếu, đương nhiên nếu gặp phải đối phương có thực lực sẽ nhìn ra sự lợi hại của giới chỉ này chắc chắn sẽ bị tranh đoạt. Tần Vũ đương nhiên hiểu rõ đạo lý bảo vật không có tội , mà người mang bảo vật thì có tội, đặc biệt khi công lực của mình trong tu chân giới còn rất yếu.
"À, bên trong nhất định phải có một số thứ". Tần Vũ phát hiện bên trong Mộng Ảo giới chỉ này có một số tàng phẩm, cẩn thận quan sát một vài tinh thạch. Tuy nhiên những tinh thạch này không giống với các cực phẩm tinh thạch ở tàng thất.
Tiểu Tinh đắc ý: "Chủ nhân, đây là những trung phẩm tinh thạch và một vài thượng phẩm tinh thạch mà Lôi Vệ chủ nhân lưu lại cho ngài để luyện khí. Ngoài ra còn có một bình Bích Chu Đan rất tốt cho việc phục hồi thương thế".
Tần Vũ nở nụ cười nhẹ, thương thế ư? Ít nhất Tần Vũ cũng cảm thẩy Bích Chu Đan này thực sự là linh đan cực tốt, nhưng so với Lưu Tinh Lệ thì thực sự không thể so được.
"Đến lúc phải tu luyện rồi, để có thể trở về được nếu không thể đạt được Tinh Vân Kỳ (tương đương với Kim Đan Kỳ) thì căn bản không có khả năng thành công quay về".
Tần Vũ ngay lập tức ly khai căn phòng bắt đầu trở lại tu luyện. Tần Vũ tu luyện Thông Thiên Tam Đồ dĩ nhiên đã đạt đến cảnh giới Khải Giáp Tam Sắc, một trăm lẽ tám đạo khí trụ đồng thời xoay quanh thân thể. Tuy nhiên Tần Vũ không thể cảm nhận được thiên kiếp đến. Hắn hiểu rằng cần phải tự ngộ ra được thiên đạo. Thoáng một cái đã qua bảy ngày Tần Vũ đã xem qua rất nhiều tu chân thư tịch, các thư tịch chỉ dẫn làm thế nào để đạt đến hậu Tiên Thiên đại viên mãn và làm thế nào để cảm thụ được thiên kiếp đang đến gần. Sau đó, Tần Vũ đã tìm ra được một phương pháp tu luyện.
Bên ngoài Lôi Sơn cư tại trung tâm Bích Ba hồ, Tần Vũ nhắm mắt tĩnh lặng hai chân đứng trên mặt hồ nước toàn thân phát ra một trăm lẽ tám đạo khí trụ bao quanh thân thể. Trong quá khứ khi thực hiện các động tác trong Thông Thiên Tam Đồ quanh Tần Vũ chỉ hình thành nên ngân sắc, kim sắc và tử sắc khí trụ. Tuy nhiên, trong trận chiến tại Thanh Liên Sơn thì Tần Vũ đã có bước đột phá khi xuất hiện Tam Sắc Khải Giáp.
Thế nhưng, để đạt đến mức đứng trên mặt hồ mà không chìm thì Tần Vũ đã có bước đột phá mới. Tinh thần minh mẫn, thân thể phiêu diêu dung hòa vào trời đất. Đối với các động thực vật ở xung quanh mấy dặm, Tần Vũ có thể cảm thụ được mọi hoạt động của chúng.Trong vòng bảy ngày ngắn ngủi đích thực là Tần Vũ đã có tiến bộ kinh người. Đột nhiên xuất hiện một tiến nổ .
"Oanh".
Tinh thần Tần Vũ bị chấn động mãnh liệt, cả người không còn duy trì được cảnh giới hiện tại rơi thẳng xuống nước, tại khoảng khắc đó Tần Vũ nhanh chóng phản ứng tay đánh nhanh xuống nước toàn bộ thân thể khôi phục trạng thái ban đầu. Thời khắc hiện tại, thân thể Tần Vũ bị bao phủ bởi rất nhiều màu sắc.
"Năm tháng nữa, sau năm tháng nữa sẽ là tứ cửu thiên kiếp của ta. Tốt, quả thật là quá tốt".
Tần Vũ rất hưng phấn, một năng lượng rất lớn đã xâm nhập vào bên trong não của Tần Vũ để thông báo là thiên kiếp đang đến gần thực sự rất huyền diệu.
Cùng vào thời điểm hiện tại, Hắc Ưng đang trực tiếp đi săn mãnh thú. Hắc ưng hiện tại đã là Tiên Thiên mãnh thú, các mãnh thú khác căn bản không phải đối thủ của nó.
Trong lúc Tần Vũ tu luyện tại Hồng Hoang không ai làm phiền thì tại thành đô Sở vương triều nhận được hung tin, Tần gia đã điều động hàng trăm nghìn binh mã. Theo báo cáo của mật thám Hạng gia, thì Tần gia muốn tạo phản. Hạng gia khi hay tin đã không thể giữu được bình tĩnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Thế này là thế nào? Mật thư của Thượng Quan Hồng đã nói là sau hai năm nữa Tần gia mới tạo phản, thế mà hiện tại đột nhiên lại điều binh khiển tướng tiến thẳng đến biên giới là sao?"
Hạng Nghiễm hiển nhiên đang rất tức giận. Làm sao mà Hạng Nghiễm không tức giận cho đựơc? Nếu hai năm sau Tần gia tạo phản, Hạng gia tự nhiên có những kế sách đối phó. Nay đột nhiên lại sớm tạo phản, việc này quả làm Hạng Nghiễm phải lo lắng không yên.
"Lũ sơn tặc tại Hắc Thủy sơn mạch đã quyết định chưa? Chúng tồn tại ở đó từ hàng trăm năm trước, thế lực ngày càng lớn mạnh hiện tại không thể tiêu diệt. Nhưng lúc này quả là cơ hôi tốt, hãy để chúng cản chân của Tần gia". Hạng Nghiễm cười lớn.
Nam tử mũi ưng nói: "Hoàng thượng, thuộc hạ có việc quan trọng cần bẩm báo, lũ sơn tặc tại Hắc Thủy sơn mạch đó rất lớn mật, thuộc hạ không dám tự tiện quyết định". Nói xong liền rút ra một phong thư trình lên Hạng Nghiễm.
"Không cần nói nhiều, hiện tại ta có quá nhiều việt để lo lắng rồi". Hạng Nghiễm vừa tức giận nói, vừa tiếp lấy phong thư. Mở phong thư ra đọc, Hạng Nghiễm mặt mày biến sắc: "Khốn kiếp, không ngờ một lũ sơn tặc lại ra nhiều điều kiện như vậy với trẫm, lại còn cả trang bị cho quân đội nữa chứ. Thật là …. Thật là …..".
Hạng Nghiễm tức giận nắm chặt hai tay. Sau đó Hạng Nghiễm thở ra, lạnh lùng nói: "Tốt, ta đáp ứng bọn chúng, chúng càng không ngờ ta dám đáp ứng và dễ dàng chấp nhận. Đợi sau khi tru diệt Tần gia xong trẫm sẽ lôi đám sơn tặc này ra đòi nợ…. cả vốn lẫn lãi".
"Vâng, hoàng thượng!" Nam tử mũi ưng cúi đầu nghe lệnh.
"Đi mau".
Hạng Nghiễm xua tay nói. Nam tử lập tức li khai.
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị