Tinh Thần Biến

Chương 259: Man Càn


Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, cả ba huynh đệ đều khoác trên mình hắc sắc trường bào, phi hành trên bầu trời bao la của hải vực. Phía sau, đang chân tay giễu cợt nhau, chính là tứ đại linh thú đã hóa thành nhân hình gồm Mặc Kỳ Lân và Sử Tín, Sử Bính, Sử Chiến ba huynh đệ.
Xa xa, Tiềm Long đại lục đã xuất hiện trong tầm mắt. Chỉ sát na, ba huynh đệ Tần Vũ đã phi thân vào sâu trong Tiềm Long đại lục.
Do sự tình liên quan đến Phá Thiên đồ đã được an bài ổn thỏa, Tần Vũ liền nghĩ tới việc quay lại Tiềm Long đại lục trước khi độ Cửu Cửu trọng kiếp, để đoàn tụ với người thân. Ngày độ Cửu Cửu trọng kiếp càng tới gần, Tần Vũ cảm thấy áp lực càng thêm nặng nề.
Kình phong thổi tới, trên mặt Tần Vũ xuất hiện một nét tiếu dung, phía trước chính là kinh thành Tần vương triều.
Cựu kinh thành trong quá khứ đã bị phá hủy, Tần vương triều hiện nay đã dời đô đến Viêm kinh thành, đại thành trì nằm ở cuối phía đông Tần vương triều. Luận về phồn hoa, Viêm kinh thành tuyệt đối không kém hơn kinh thành cũ, Viêm kinh thành hiện giờ cũng đã cải danh thành kinh thành.
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ ba người vận hắc sắc trường bào. Tần Vũ và Hắc Vũ trên mặt có khí chất lãnh tuấn, khiến cho những người xung quanh cảm thấy ba người nhất định là những kẻ mang địa vị cao. Đặc biệt là sau thân họ, bọn Sử Tín, Sử Chiến tứ đại linh thú biến thành kẻ tùy tùng. Kẻ tùy tùng cũng có khí thế như vậy, có thể tưởng tượng được địa vị chí cao của chủ nhân.
Hầu Phí nhìn cảnh sắc xung quanh, đồng thời truyền âm hỏi nhanh:
- Đại ca, còn có gần hai tháng nữa là tới Cửu Cửu trọng kiếp của huynh, rốt cuộc huynh sẽ chuẩn bị độ kiếp ở đâu?
Tần Vũ trầm tư giây lát rồi truyền âm nói:
- Đừng lo lắng, tóm lại đến lúc khẩn cấp đó ta sẽ đến phía nam Tiềm Long đại lục tìm một hải đảo là có thể độ kiếp được.
Địa điểm độ kiếp, Tần Vũ tịnh không để ý.
Hiện giờ một thân vô sự nhẹ nhõm, Tần Vũ lại muốn hưởng thụ, quan sát cảnh sinh hoạt của những người bình thường diễn ra xung quanh.
- Đại ca, hiện tại chúng ta đến Vũ vương phủ?
Hắc Vũ nhẹ giọng nói.
Tần Vũ lắc đầu cười, truyền âm lại:
- Đừng vội, tin tức chúng ta quay về chỉ vừa mới truyền cho Tinh Thần các, phụ vương cùng đại ca ta đang chuẩn bị li khai Tinh Thần các. Ở vài ngày trong Tinh Thần các, bọn họ có lẽ đã không thực sự thoải mái. May mắn là hiện tại bọn họ đi ra cũng sẽ không có nguy hiểm gì. Bây giờ sứ giả các giới đã hạ phàm, bất cứ ai cũng không thể tới Tiềm Long đại lục gây chuyện được nữa.
Còn có một điểm Tần Vũ chưa nói đến. Nếu không có chuyện gì ai lại chạy cả quãng đường dài tới Tiềm Long đại lục để tìm người thân hắn làm phiền đây? Hơn nữa, hiện tại hắn đang ở Tiềm Long đại lục, có Thanh Vũ tiên phủ, Tần Vũ hoàn toàn có thể bảo chứng không một người nào có thể gây hại cho người thân của hắn. Ai dám dại dột động thủ, Tần Vũ tuyệt đối sẽ không lưu tình.
- Được rồi, không nói chuyện khác nữa, phụ vương và đại ca tạm thời còn chưa quay về. Phía trước có một tửu lâu, bọn ta đến đó vui vẻ uống một chầu rồi nói tiếp. Tuy mĩ tửu của Thanh Vũ tiên phủ không tồi, ngon thì ngon đấy, đẹp thì đẹp đấy, nhưng luận về cái thú thì không như rượu của phàm nhân.
Giữa ba huynh đệ đều sử dụng truyền âm nói chuyện, chung quy có một vài lời thoại không thích hợp để phàm nhân nghe thấy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lập tức ba người đều nhằm hướng tửu lâu đi tới, Sử Tín, Sử Chiến bốn người cũng đồng thời theo sau đi vào tửu lâu.
- Dương huynh, ngươi nói tửu thần là ai?
- Chính là đại hán khôi ngô ngăm đen chỗ cái bàn kia. Đúng, chính là hắn, sáng sớm hôm nay hắn đã bắt đầu uống, đến giờ cũng ba canh giờ rồi. Trong khoảng thời gian đó hắn đã uống cả mười vò lớn Liệt Hỏa Đao Tử tửu, ăn hết vài chục mâm thịt bò.
- Hảo đại hán, sợ là so với ta cao hơn không chỉ hai cái đầu. Ngươi vừa nói gì nhỉ? Mười vò lớn, là vò lớn? Làm sao có thể như thế được, dạ dày của hắn không đáy sao?
Vừa bước vào tửu lâu, Tần Vũ đã nghe thấy một chuyện thú vị.
Bên trong tửu lâu đó dường như xuất hiện một hán tử có khả năng đặc biệt về uống rượu, hơn nữa còn uống Liệt Hỏa Đao Tử tửu, loại rượu mạnh nhất. Loại rượu đó, người bình thường chỉ uống ba bát lớn đã bị say không đứng dậy được, nhưng đại hán ngăm đen khôi ngô kia đã uống đến mười vò lớn.
Không phải là vò rượu nhỏ phổ thông, mà là loại vò lớn tửu điếm dùng để trữ rượu. Một vò lớn ít nhất cũng có hai mươi cân, mười vò lớn chính là hai trăm cân. Từ phía thường nhân mà nhìn, đích xác có thể gọi đó là sự tình trên mức khủng khiếp.
Tần Vũ ba huynh đệ tùy tiện chọn lấy một bàn ngồi xuống, bọn Sử Tín tứ đại linh thú cũng chọn lấy một bàn để ngồi.
Mười vò lớn Liệt Hỏa Đao Tử tửu?
Đối với các cao thủ như Tần Vũ mà nói, đừng nói mười vò lớn, dù là trăm vò lớn, có lẽ cũng chỉ giống như nuốt một con sông lớn mà thôi, chỉ cần trực tiếp mở miệng một lần hấp là đủ.
- Chưởng quỹ đâu, cũng mang cho ba huynh đệ ta mười vò Liệt Hỏa Đao Tử tửu lớn.
Hầu Phí chỉ sợ thiên hạ không loạn, ha ha cười lớn nói.
Lập tức mọi người trên tửu lâu đều nhìn về Hầu Phí ba huynh đệ.
Lúc này một trung niên nhân béo phì với mặt cười rạng rỡ lóc cóc chạy tới:
- Ba vị khách quan, thiết nghĩ ba vị lần đầu uống Liệt Hỏa Đao Tử tửu, loại rượu này có tửu tính rất mạnh, đừng nói vò lớn, dù là một vò nhỏ cũng đủ khiến cho một tráng hán cũng phải ngã gục.
- Đừng nói lời thừa, có phải sợ huynh đệ bọn ta không có tiền chăng? Ngươi lấy được cứ lấy.
Hầu Phí phẩy tay một cái, đưa ra một đỉnh vàng lớn.
Mười lạng kim nguyên bảo.
Liệt Hỏa Đao Tử tửu tuy tửu tính vô cùng mạnh, nhưng tịnh không được coi là đỉnh cấp hảo tửu gì. Ngược lại, một vài loại không mạnh như Bạch Ngọc Thanh Tuyền, Trúc Diệp Phiêu Hương... giá của chúng lại đắt đến kinh người. Dù là mười vò lớn Liệt Hỏa Đao Tử tửu, chỉ cần mười lạng bạc trắng là đủ. Mười lạng kim nguyên bảo, đủ để mua hết tất cả Liệt Hỏa Đao Tử tửu của tửu lâu.
Chưởng quỹ béo phì ánh mắt sáng lên, vội cười nói:
- Ba vị khách quan hiển nhiên là những người giàu có, chỉ cần có tiền là đủ rồi.
- Tiền đủ, còn không mang rượu ra?
Hầu Phí có vẻ khó chịu.
- Vâng, vâng, tiểu nhị, mau đi lấy rượu.
Chưởng quỹ da mỡ trên mặt rúng rính vội nói, trong lòng lại thầm nghĩ: "Uống đi, có say cũng không phải là chuyện của ta. Không thể cậy uống được nhiều rồi sính uy phong được, mười vò lớn Liệt Hỏa Đao Tử tửu không lẽ người nào cũng có thể uống được sao?"
Chỉ nghĩ đến đó, chưỡng quỹ béo phì không cầm được phải nhìn đại hán khôi ngô ngăm đen một cái.
Đại hán đó, bây giờ đã bắt đầu uống sang vò rượu lớn thứ mười một, uống một thời gian lâu như vậy mà không thấy đại hán đó rời khỏi bàn nửa bước.
- Đây còn là con người sao?
Chưởng quỹ thì thầm trong lòng, trên mặt lại cười hớn hở, quay về trong quầy của mình.
- Chưởng quỹ đâu, mau mang cho bốn huynh đệ bọn ta mười vò lớn Liệt Hỏa Đao Tử tửu.
Sử Chiến cũng lớn tiếng hô lên.
Mặc Kỳ Lân tứ đại linh thú lúc này cũng muốn uống lớn một phen.
Nhưng một tiếng hô đó lại khiến cho cả tửu lâu rúng động.Tất cả khách nhân đều nhìn về phía bàn của Sử Chiến.
- Hôm nay rút cục là có chuyện gì vậy nhỉ, đột nhiên đến nhiều người như vậy, hơn nữa đều lên giọng muốn mười vò lớn Liệt Hỏa Đao Tử tửu một lần. Không lẽ bọn họ thực có thể uống được?
- Đại hán ngăm đen kia thực có bản sự, còn người của hai bàn đến sau có lẽ là bốc đồng thôi.
Bên trong tửu lâu bắt đầu xôn xao tiếng bàn luận.
Chưởng quỹ lúc lắc chạy tới:
- Bốn vị khách quan, thật đáng xấu hổ quá, tửu lâu bọn ta không nghĩ hôm nay sẽ có nhiều người muốn Liệt Hỏa Đao Tử tử như vậy. Hiện giờ bọn ta cũng chỉ còn lại chín vò lớn mà thôi, quả thực không còn hàng tồn nữa.
Chưởng quỹ béo phì cũng bất đắc dĩ phải nói vậy. Bình thường một hôm có thể bán ra mười vò lớn đã là tốt lắm rồi, nhưng hôm nay người của ba bàn đều muốn mười vò lớn.
- Không còn?
Sử Chiến lặng thinh.
- Chỉ còn lại chín vò lớn, xin bốn vị khách quan hãy từ từ uống. Ta lập tức lệnh cho tiểu nhị đi vận chuyển vài chục vò nữa về đây. Tin rằng chín vò lớn cũng cần một khoảng thời gian để uống, tong lúc đó tiểu nhị sẽ mua rượu về.
Chưởng quỹ đó cũng có vẻ thảm hại.
Sử Chiến nhìn huynh đệ mình, cuối cùng chỉ có thể gật đầu. Hầu Phí cũng hắc hắc cười một tiếng, không nói thêm câu gì.

Tần Vũ nâng bát lớn lên:
- Phí Phí, Tiểu Hắc, cạn.
Ba huynh đệ cụng bát, rồi nhẹ nhàng một hơi uống hết sạch.
Một bát lớn Liệt Hỏa Đao Tử tửu vào trong bụng, ba người thêm phần hứng khởi, cảm thấy toàn thân cực kỳ thư thái ấm áp.
Lúc này, người tại tầng một tửu lâu càng lúc càng nhiều, ngồi gần kín hết các dãy bàn. Những người đó trên danh nghĩa là ăn uống, nhưng đều hết sức chậm chạp, còn chủ yếu là chú ý đến bàn của Tần Vũ, bàn của Sử Tín và bàn của đại hán ngăm đen đó. Bọn họ quả thực chỉ muốn xem, phải chăng có người tửu lượng lợi hại đến vậy.
Cùng với thời gian trôi đi…
Người trong tửu lầu đều kinh ngạc.
- Ba huynh đệ ở bàn đó thực quá lợi hại, ta thấy bọn họ chỉ vừa đàm tiếu tán gẫu vừa uống rượu, giống như là uống nước vậy. Mới qua một khoảng thời gian ngắn, ba huynh đệ họ đã uống hết tám vò lớn. Hơn nữa, so với lúc chưa bắt đầu uống rượu, xem ra ba người không có khác biệt gì lớn.
- Bốn người ở bàn kia cũng rất lợi hại a, chín vò lớn liệt tửu, gần như đã uống hết nhẵn.
Mọi người trong tửu lâu đều thấp giọng bàn luận, bọn họ cũng biết lớn tiếng bình luận về các đại nhân là rất bất lễ, do đó đều nhỏ tiếng mà nói chuyện với nhau. Chung quy liên tục xuất hiện nhiều cao thủ có thể uống rượu đến vậy thực quá kinh người.
Dù là không say, nhưng dạ dày sao có thể chịu được vậy?
Hiện giờ trên trán chưởng quỹ của tửu lâu cũng đang lấm tấm mồ hôi.
Một bàn bốn người đó, chín vò lớn đã gần uống hết, tiểu nhị còn chưa đem rượu về.
- Chưởng quỹ, rượu đâu? Không phải nói bọn ta uống hết, tiểu nhị sẽ đem rượu về sao?
Sử Chiến nhíu mày mang theo nộ ý nói.
Chưởng quỹ béo phì vội hô lên:
- Xin đợi cho giây lát, tiểu nhị sẽ lập tức quay lại, lập tức.
Vị chưởng quỹ này bình sinh cũng gặp người vô số, tự nhiên có thể nhìn ra những người có thể uống nhiều rượu như vậy. Chỉ cần nhìn khí thế, cũng có thể đoán được không có một ai mà hắn không dám đụng vào. Hơn nữa, nhìn thấy tửu lượng của những người đó, cũng biết không kẻ nào là người thường cả.
Hiển nhiên là chưởng quỹ không dám đắc tội với một người nào trong số họ.
Qua một lúc...
- Chưởng quỹ, mang thêm mười vò lớn nữa. Rượu này tư vị thực rất được a.
Hầu Phí hô lên.
- Khách quan, làm phiền đợi một lát.
Chưởng quỹ trước kiêu ngạo sau cung kính, tươi cười đon đả nói. Nhưng trong lòng hắn lại đang chửi rủa giận dữ: "Mẹ nó, nên đổi tên tiểu nhị chậm chạp này, thời gian lâu như vậy còn chưa có chuyển rượu về. Nếu chọc giận đám người trước mắt, nói không chừng cũng có khả năng họ phá tửu lâu của ta mất.
Chưởng quỹ béo phì đoán rất chuẩn.
Tám người đó, người nào cũng có thể chỉ bằng một cái phẩy tay là đủ khiến cho tửu lâu của hắn hóa thành cát bụi.
Hốt nhiên...
Chưởng quỹ ánh mắt lóe sáng, thân ảnh tiểu nhị từ xa khiến hắn trong lòng thấy nhẹ nhõm:
- Các vị khách quan, tiểu nhị đã quay về, rượu sẽ tức thì đem đến bên các vị.
Chưởng quỹ lập tức ra lệnh cho những kẻ hạ nhân trong tửu lâu bắt đầu khuân rượu.
Lần uống rượu này, từ giữa trưa cho đến tận tối, sau đó lại từ tối uống đến sáng ngày hôm sau.
Tần Vũ ba huynh đệ một bàn, Sử Tín tứ đại linh thú một bàn, còn có đại hán khôi ngô ngăm đen đó một bàn.
Ba bàn đó liên tục uống, dù đêm khuya, chưởng quỹ béo phì đó cũng chỉ đóng cửa lớn của tửu điếm, vẫn để người ba bàn họ tiếp tục uống.
Tần Vũ ba huynh đệ, Sứ Tín tứ đại linh thú còn may có thể tán gẫu với nhau, nhưng đại hán khôi ngô ngăm đen đó lại một mình một người, từ đầu đến cuối không có nói ra một câu nào.
Buổi sáng, ánh ban mai xuyên qua cửa lớn của tửu lâu chiếu vào.
- Thống khoái, không nghĩ đến địa phương của phàm nhân cũng có thể uống được hảo tửu như vậy.
Đại hán đó đứng lên, cuối cùng hắn đã ăn no uống say.
Buổi sáng trong tửu lâu đó đã có không ít khách nhân, gần như đại bộ phận khách nhân đều biết đại hắn khôi ngô ngăm đen đó đã uống bao nhiêu rượu.
Tất cả là bốn mươi vò lớn!
Còn hai bàn kia, một bàn là sáu mươi vò lớn, bàn còn lại là bảy mươi vò lớn.
Một đám người khủng khiếp!
"Quả nhiên hắn không phải là phàm nhân" Tần Vũ trong mắt lóe lên một tia tiếu ý, đồng thời lần đầu tiên dùng linh thức tra xét một phen :"Hắn là tán ma, tán yêu, hay tán tiên?"
Ở Tiềm Long đại lục, Tần Vũ gần như rất ít dùng linh thức. Nhưng vừa mới sử dụng linh thức một lần, Tần Vũ lại phát hiện, không ngờ mình nhìn không thấu được đại hán ngăm đen khôi ngô đó.
Đại hán nhắm bàn của Tần Vũ đi tới.
Vừa rồi còn chưa tra xét được gì, nhưng khi đại hán khôi ngô đó đúng trước mặt mình, Tần Vũ mới phát hiện khí tức khủng bố của hắn: "Phảng phất như một tòa đại sơn đè xuống ta, khí thế ngưng trọng nặng nề như thế, tuyệt đối là cao thủ, thậm chí không dưới cả Tông Quật"
- Úi, tiểu tử, ta nhìn ngươi rất thuận nhãn.
Đại hán khôi ngô ngăm đen nhẹ cười nhìn về Hầu Phí.
- Ta?
Hầu Phí ngạc nhiên chỉ mình.
Đại hán khôi ngô ngăm đen gật đầu nói:
- Ta tên Man Càn, ngươi có thể gọi ta là Man Càn đại ca.
Tần Vũ lúc này mới chú ý thấy một chuyện, đồng tử của kẻ tên Man Càn trước mắt không ngờ là tử sắc.
- Đại ca, thêm nữa ư, ta đã có một vị đại ca, ngươi bằng cái gì mà làm đại ca của ta?
Hầu Phí căn bản không thèm.
Một đạo ánh sáng lóe lên trong đồng tử tử sắc của Man Càn, nụ cười trên khuôn mặt đã biến mất, sắc mặt hoàn toàn đanh lại.
4/5 của 7 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247
Min love 2 năm trước
E nhận call video x trực tiếp 100k 60p hoặc 50k 25p theo nhu cầu của khách. E ko rảnh nt trên này ạ . A nào hứng thú thì ib qua FB cho e nha . Link FB bit.ly/3SV17kg . E cảm ơn ạ
Èg 2 năm trước
Khánh Nguyễn CẤM KÉO CẦU THANG XUỐNG ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬TUI-NÓI-CẤM ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬Dừng lại! Đừng đi xuống. ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ ╬═╬ Bạn nghe tui!
bon 2 năm trước
Tôi xin lỗi trước vì bình luận cái này nhé, nhưng đừng có đọc, nó có dạng kiểu nếu bạn đọc nó thì bạn sẽ bị gì đó, nói chung rất tồi tệ bạn phải chat cái này tới 10 truyện khác nhau để phá giải

Truyện cùng thể loại