Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc
Quyển 2 - Chương 39: Khí thế
Tiếng kiếm laser phá không giao nhau không ngừng vang lên, trong khoảng cự ly ngắn, tác dụng của pháo năng lượng và súng năng lượng rất thấp, cho nên song phương giao thủ rất dứt khoát không sử dụng hai loại vũ khí này.
Đương nhiên, nguyên nhân chân chính khiến bọn họ không sử dụng vũ khí nóng không phải là vậy.
Phương Minh Nguy sau khi trải qua cuộc nói chuyện với tiến sĩ Tạp Tu và Trương Xuân Thắng, đã quyết định chủ ý sẽ không mang tới cho người ta sự kinh hỉ quá đáng nữa. Cho nên mới hạ lệnh cho linh hồn của Ai Khắc, trong cuộc luận bàn ngày hôm nay chỉ bảo trì trình độ tương đương với đối phương là được rồi.
Còn Từ Quân thì khác, tuy súng năng lượng trong cự ly này quả thực không thể nào bắn xuyên được giáp phòng hộ nặng nề trên người đối phương, nhưng pháo năng lượng thì khác, nếu để hỏa lực bắn trúng súng năng lượng hoặc là khoang điều khiển, vậy thì cán cân thắng lợi sẽ nghiêng về phía hắn.
Có điều, bộ cơ giáp có chút mập mạp mà Phương Minh Nguy thao túng không ngờ lại hoạt bát giống như một con khỉ vậy, nhảy lên nhảy xuống không an tĩnh một chút nào. Giao thủ cả nửa ngày, vẫn cứ không cho gã một cơ hội nào để phát ra pháo năng lượng.
Hai người càng đánh càng kịch liệt, Phương Minh Nguy quan chiến trong cơ giáp, đối với biểu hiện của Từ Quân cũng bội phục vạn phần.
Không hổ danh là người trẻ tuổi nhất từ trước đến nay được gia nhập vào đại đội đặc chủng số một. Tuy nói rằng về phương diện tốc độ, lực lượng, gã vẫn không thể sánh bàng loại quái vật vượt quá cấp mười một như tiến sĩ Tạp Tu, nhưng nếu với sự lâm trường phát huy, tiến thoái có chừng mực, cùng với năng lực phán đoán đối với hình thế, vậy thì tiến sĩ Tạp Tu thật sự là theo không kịp.
Lại đấu thêm mấy chục hiệp, động tác của hai người càng lúc càng nhanh cũng càng lúc càng hung hiểm.
Thi Nại Đức quan chiến trước màn hình lớn kinh thán không thôi, cũng cảm khái vạn phần. Mới chỉ có một tháng thời gian mà thôi, Phương Minh Nguy không ngờ đã tiến bộ tới trình độ này rồi, ngay cả siêu cấp thiên tài cơ giáp thủ Từ Quân được gọi là thiên tài trăm năm mới xuất hiện của liên minh địa cầu cũng không thể giành được một ưu thế nào ở trước mặt hắn.
Vừa nhìn người ta, vừa nghĩ tới danh hiệu "thiên tài" của mình gã hít sâu một hơi, vì điều này mà cảm thấy xấu hổ không thôi.
Tuy Thi Nại Đức ở trước màn hình lớn dù trợn tròn mắt lên cũng vẫn không nhìn ra được tý ngọ dần mão gì, nhưng trên thực tế, bất kể là Phương Minh Nguy hay là Từ Quân đều đã phát giác ra, trải qua thời gian dài không ngừng tỉ thí, Bạch Hạc hiệu đã từ từ rơi vào thế hạ phong
Cùng là cường giả có lực lượng tinh thần cấp chín, Phương Minh Nguy sở dĩ sẽ rơi vào khốn cảnh không phải là bởi vì kỹ thuật của hắn không bằng người, mà là bởi vì phải chịu sự kiềm chế của Bạch Hạc hiệu.
Bạch Hạc hiệu quả thực là được chế tạo riêng cho Phương Minh Nguy, nhưng lúc thiết kế bộ cơ giáp này là đặc biệt thiết kế cho người ở khoảng tinh thần lực cấp tám.
Bất kể là tốc độ truyền tổng tin tức hay là tổng lượng truyền tổng trong nháy mắt, so với đối phương đều có chênh lệch rất lớn.
Chút chênh lệch này lúc ban đầu thì không tính là gì, dưới sự khống chế tinh chuẩn của song phương, cũng không bị lộ ra ngoài. Nhưng giằng co thêm một đoạn thời gian, chút chênh lệch này bắt đầu nhích thêm từng tí một. Từ lúc đối công năm năm lúc ban đầu tới hiện tại là bảy thủ ba công, đã dù để chứng minh vấn đề này.
Song Phương Minh Nguy vẫn bình tĩnh như trước, không lộ ra một chút sơ hở nào.
Trên thực tế, cho dù là không bình tĩnh cũng không được, bởi vì người thực sự điều khiển cơ giáp không phải là hắn mà.
Dồn toàn bộ tinh thần lực vào trong linh hồn của Ai Khắc, từng cảnh bác đấu kịch liệt không ngừng được phóng ra trong đầu.
Từ sau khi lực lượng tinh thần của hắn đạt tới cấp chín, Phương Minh Nguy đã phát giác ra một số chỗ kỳ dị.
Đầu tiên là giao lưu linh hồn với Ai Khắc và tộc nhân Thiên Dực càng mật thiết hơn, tuy không thể khống chế chúng giống như khống chế ký ức của mình nhưng lờ mờ có chút lý giải được suy nghĩ của chúng rồi.
Ví dụ như lúc này, dưới áp lực cường đại của Từ Quân, ý thức của Phương Minh Nguy lần đầu tiên xâm nhập được vào sâu trong linh hồn của Ai Khắc, hơn nữa bắt đầu tiếp xúc được với bộ phận hạch tâm rồi.
Một cỗ khí hung ác cường liệt bốc thẳng lên trời, đó chính là một cỗ ý niệm vĩnh viễn không nhận thua, bất kể là đối diện với địch nhân cường đại như thế nào, hắn cũng tuyệt đối không nhận thua.
Cỗ ý niệm này không phải là của Phương Minh Nguy, mà là từ sâu trong linh hồn của Ai Khắc truyền ra.
Vào thời khắc này, ý thức của Phương Minh Nguy tựa hồ như bị cỗ ý niệm cường liệt tới cực điểm đó cảm nhiễm, hơn nữa để mặc cho nó khoách tán ra một cách thuận lợi.
Thuận theo cơ giáp, thuận theo mạng ảo, thuận theo thân thể khổng lồ của Bạch Hạc hiệu, khoách tán ra bốn phương tám hướng.
Trước màn hình lớn, Thi Nại Đức đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh ngay cả thân thể hắn trong nháy mắt cũng tự động thẳng đứng lên. Hắn nhìn chằm chằm vào Bạch Hạc hiệu, trong lòng thực sự không hiểu tại sao.
Vẫn là thân thình mập mạp nhưng linh hoạt ấy, nhưng vì sao vào thời khắc này không ngờ lại mang tới cho gã một loại cảm giác khác lạ?
Tựa như người thao túng bên trong cơ giáp không còn là Phương Minh Nguy nữa mà là một cuồng nhân giết người bừa bãi, không coi thiên lý vào đâu vậy.
Là người bàng quan mà còn có cảm thụ rõ ràng như thế, vậy thì Từ Quân đang đối chiến với Phương Minh Nguy sẽ có cảm xúc như thế nào đây, gã kinh ngạc phát hiện ra rằng trên người đối phương không ngờ lại xuất hiện một cỗ khí thế như hút lấy tâm phách của người tà!
Không sai, loại cảm giác đó tuyệt đối là khí thế, là một loại khí thế mà không thể dùng ngôn ngữ để hình dung không thể dùng mắt để nhìn thấy, không thể dùng tay để nghe, chỉ có thể dùng tâm linh để cảm ngộ.
Vào thời khắc này, trong lòng Từ Quân không ngờ lại dâng lên ý muốn vứt bỏ khí giới mà chạy, hơn nữa ý muốn này không ngờ lại lan rộng ra rất nhanh ở trong lòng.
May mà chỉ trong nháy mắt, cỗ khí thế đó ở trên người Phương Minh Nguy giống như là thủy triều rút, biến mất sạch sành sanh.
Nếu như loại tình huống vừa rồi chỉ tiếp tục thêm mấy giây, Từ Quân có thể khẳng định tuy mình đã trải qua huấn luyện gian khổ, nhưng cũng tuyệt đối không thể kiên trì được dưới áp lực khổng lồ đó.
Phất tay, hai thanh kiếm laser đan vào nhau, Từ Quân lập tức mượn thế nhảy ra khỏi vòng chiến, tránh xa khỏi Bạch Hạc hiệu.
Gã lặng lẽ đứng đó nhìn Bạch Hạ hiệu đang bày ra tư thế phòng thu, trong lòng bất ổn, chẳng lẽ vừa rồi là cảm giác sai lầm của mình ư?
Không thể, cho dù đối phương có lực lượng tinh thần cấp chín, nhưng cũng không thể có được loại khí thế đó.
Khí thế, thứ này gã đã từng gặp rồi, hơn nữa không chỉ là một lần.
Trong đại đội đặc chủng số 1, các đội viện tại ngũ đứng ở tuyến đầu, trên người bọn họ, Từ Quân cũng từng cảm thụ được loại khí thế tương tự.
Nhưng những người đó là ai chứ.
Những người đó đều là cao thủ chân chính lợi hại nhất trong liên minh địa cầu, bọn họ đều là những nhân vật đỉnh cao có lực lượng cấp mười lăm.
Đương nhiên, nguyên nhân chân chính khiến bọn họ không sử dụng vũ khí nóng không phải là vậy.
Phương Minh Nguy sau khi trải qua cuộc nói chuyện với tiến sĩ Tạp Tu và Trương Xuân Thắng, đã quyết định chủ ý sẽ không mang tới cho người ta sự kinh hỉ quá đáng nữa. Cho nên mới hạ lệnh cho linh hồn của Ai Khắc, trong cuộc luận bàn ngày hôm nay chỉ bảo trì trình độ tương đương với đối phương là được rồi.
Còn Từ Quân thì khác, tuy súng năng lượng trong cự ly này quả thực không thể nào bắn xuyên được giáp phòng hộ nặng nề trên người đối phương, nhưng pháo năng lượng thì khác, nếu để hỏa lực bắn trúng súng năng lượng hoặc là khoang điều khiển, vậy thì cán cân thắng lợi sẽ nghiêng về phía hắn.
Có điều, bộ cơ giáp có chút mập mạp mà Phương Minh Nguy thao túng không ngờ lại hoạt bát giống như một con khỉ vậy, nhảy lên nhảy xuống không an tĩnh một chút nào. Giao thủ cả nửa ngày, vẫn cứ không cho gã một cơ hội nào để phát ra pháo năng lượng.
Hai người càng đánh càng kịch liệt, Phương Minh Nguy quan chiến trong cơ giáp, đối với biểu hiện của Từ Quân cũng bội phục vạn phần.
Không hổ danh là người trẻ tuổi nhất từ trước đến nay được gia nhập vào đại đội đặc chủng số một. Tuy nói rằng về phương diện tốc độ, lực lượng, gã vẫn không thể sánh bàng loại quái vật vượt quá cấp mười một như tiến sĩ Tạp Tu, nhưng nếu với sự lâm trường phát huy, tiến thoái có chừng mực, cùng với năng lực phán đoán đối với hình thế, vậy thì tiến sĩ Tạp Tu thật sự là theo không kịp.
Lại đấu thêm mấy chục hiệp, động tác của hai người càng lúc càng nhanh cũng càng lúc càng hung hiểm.
Thi Nại Đức quan chiến trước màn hình lớn kinh thán không thôi, cũng cảm khái vạn phần. Mới chỉ có một tháng thời gian mà thôi, Phương Minh Nguy không ngờ đã tiến bộ tới trình độ này rồi, ngay cả siêu cấp thiên tài cơ giáp thủ Từ Quân được gọi là thiên tài trăm năm mới xuất hiện của liên minh địa cầu cũng không thể giành được một ưu thế nào ở trước mặt hắn.
Vừa nhìn người ta, vừa nghĩ tới danh hiệu "thiên tài" của mình gã hít sâu một hơi, vì điều này mà cảm thấy xấu hổ không thôi.
Tuy Thi Nại Đức ở trước màn hình lớn dù trợn tròn mắt lên cũng vẫn không nhìn ra được tý ngọ dần mão gì, nhưng trên thực tế, bất kể là Phương Minh Nguy hay là Từ Quân đều đã phát giác ra, trải qua thời gian dài không ngừng tỉ thí, Bạch Hạc hiệu đã từ từ rơi vào thế hạ phong
Cùng là cường giả có lực lượng tinh thần cấp chín, Phương Minh Nguy sở dĩ sẽ rơi vào khốn cảnh không phải là bởi vì kỹ thuật của hắn không bằng người, mà là bởi vì phải chịu sự kiềm chế của Bạch Hạc hiệu.
Bạch Hạc hiệu quả thực là được chế tạo riêng cho Phương Minh Nguy, nhưng lúc thiết kế bộ cơ giáp này là đặc biệt thiết kế cho người ở khoảng tinh thần lực cấp tám.
Bất kể là tốc độ truyền tổng tin tức hay là tổng lượng truyền tổng trong nháy mắt, so với đối phương đều có chênh lệch rất lớn.
Chút chênh lệch này lúc ban đầu thì không tính là gì, dưới sự khống chế tinh chuẩn của song phương, cũng không bị lộ ra ngoài. Nhưng giằng co thêm một đoạn thời gian, chút chênh lệch này bắt đầu nhích thêm từng tí một. Từ lúc đối công năm năm lúc ban đầu tới hiện tại là bảy thủ ba công, đã dù để chứng minh vấn đề này.
Song Phương Minh Nguy vẫn bình tĩnh như trước, không lộ ra một chút sơ hở nào.
Trên thực tế, cho dù là không bình tĩnh cũng không được, bởi vì người thực sự điều khiển cơ giáp không phải là hắn mà.
Dồn toàn bộ tinh thần lực vào trong linh hồn của Ai Khắc, từng cảnh bác đấu kịch liệt không ngừng được phóng ra trong đầu.
Từ sau khi lực lượng tinh thần của hắn đạt tới cấp chín, Phương Minh Nguy đã phát giác ra một số chỗ kỳ dị.
Đầu tiên là giao lưu linh hồn với Ai Khắc và tộc nhân Thiên Dực càng mật thiết hơn, tuy không thể khống chế chúng giống như khống chế ký ức của mình nhưng lờ mờ có chút lý giải được suy nghĩ của chúng rồi.
Ví dụ như lúc này, dưới áp lực cường đại của Từ Quân, ý thức của Phương Minh Nguy lần đầu tiên xâm nhập được vào sâu trong linh hồn của Ai Khắc, hơn nữa bắt đầu tiếp xúc được với bộ phận hạch tâm rồi.
Một cỗ khí hung ác cường liệt bốc thẳng lên trời, đó chính là một cỗ ý niệm vĩnh viễn không nhận thua, bất kể là đối diện với địch nhân cường đại như thế nào, hắn cũng tuyệt đối không nhận thua.
Cỗ ý niệm này không phải là của Phương Minh Nguy, mà là từ sâu trong linh hồn của Ai Khắc truyền ra.
Vào thời khắc này, ý thức của Phương Minh Nguy tựa hồ như bị cỗ ý niệm cường liệt tới cực điểm đó cảm nhiễm, hơn nữa để mặc cho nó khoách tán ra một cách thuận lợi.
Thuận theo cơ giáp, thuận theo mạng ảo, thuận theo thân thể khổng lồ của Bạch Hạc hiệu, khoách tán ra bốn phương tám hướng.
Trước màn hình lớn, Thi Nại Đức đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh ngay cả thân thể hắn trong nháy mắt cũng tự động thẳng đứng lên. Hắn nhìn chằm chằm vào Bạch Hạc hiệu, trong lòng thực sự không hiểu tại sao.
Vẫn là thân thình mập mạp nhưng linh hoạt ấy, nhưng vì sao vào thời khắc này không ngờ lại mang tới cho gã một loại cảm giác khác lạ?
Tựa như người thao túng bên trong cơ giáp không còn là Phương Minh Nguy nữa mà là một cuồng nhân giết người bừa bãi, không coi thiên lý vào đâu vậy.
Là người bàng quan mà còn có cảm thụ rõ ràng như thế, vậy thì Từ Quân đang đối chiến với Phương Minh Nguy sẽ có cảm xúc như thế nào đây, gã kinh ngạc phát hiện ra rằng trên người đối phương không ngờ lại xuất hiện một cỗ khí thế như hút lấy tâm phách của người tà!
Không sai, loại cảm giác đó tuyệt đối là khí thế, là một loại khí thế mà không thể dùng ngôn ngữ để hình dung không thể dùng mắt để nhìn thấy, không thể dùng tay để nghe, chỉ có thể dùng tâm linh để cảm ngộ.
Vào thời khắc này, trong lòng Từ Quân không ngờ lại dâng lên ý muốn vứt bỏ khí giới mà chạy, hơn nữa ý muốn này không ngờ lại lan rộng ra rất nhanh ở trong lòng.
May mà chỉ trong nháy mắt, cỗ khí thế đó ở trên người Phương Minh Nguy giống như là thủy triều rút, biến mất sạch sành sanh.
Nếu như loại tình huống vừa rồi chỉ tiếp tục thêm mấy giây, Từ Quân có thể khẳng định tuy mình đã trải qua huấn luyện gian khổ, nhưng cũng tuyệt đối không thể kiên trì được dưới áp lực khổng lồ đó.
Phất tay, hai thanh kiếm laser đan vào nhau, Từ Quân lập tức mượn thế nhảy ra khỏi vòng chiến, tránh xa khỏi Bạch Hạc hiệu.
Gã lặng lẽ đứng đó nhìn Bạch Hạ hiệu đang bày ra tư thế phòng thu, trong lòng bất ổn, chẳng lẽ vừa rồi là cảm giác sai lầm của mình ư?
Không thể, cho dù đối phương có lực lượng tinh thần cấp chín, nhưng cũng không thể có được loại khí thế đó.
Khí thế, thứ này gã đã từng gặp rồi, hơn nữa không chỉ là một lần.
Trong đại đội đặc chủng số 1, các đội viện tại ngũ đứng ở tuyến đầu, trên người bọn họ, Từ Quân cũng từng cảm thụ được loại khí thế tương tự.
Nhưng những người đó là ai chứ.
Những người đó đều là cao thủ chân chính lợi hại nhất trong liên minh địa cầu, bọn họ đều là những nhân vật đỉnh cao có lực lượng cấp mười lăm.
Tác giả :
Thương Thiên Bạch Hạc