Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc
Quyển 1 - Chương 27: Cự tuyệt
Cơ giáp vương là một loại danh hiệu, là người số một của nhân loại đại liên minh những người thao túng cơ giáp.
Từ sau khi tiến vào thời đại vũ trụ, thao túng cơ giáp đã thành vận động hạng nhất được hoan nghênh, tuy rằng tuyệt đại đa số mọi người không thể chân chính thao túng quân dụng cơ giáp, nhưng điều này không chút ảnh hưởng đến sự yêu thích vận động này của quần chúng.
Mà cơ giáp vương, chính là trạng nguyên vương giả trong những trận đấu thao túng cơ giáp các loại.
Vinh dự như vậy ở trong nhân loại đại liên minh cực kỳ được tôn sùng, so với siêu sao bóng đá giỏi nhất của thế kỷ hai mươi mốt ở địa cầu ngày xưa cũng không chút nào kém cỏi.
Đồng dạng, vinh dự cao còn mang đến thu nhập cao, người như vậy đi làm việc một năm, lấy được tiền thưởng trong các trận đấu cùng với các hạng thu vào cộng lại tuyệt đối là một con số không tưởng.
Có thể nói, vô luận là vợ chồng Phương Chính Dung đoán như thế nào, cũng tuyệt đối không thể tưởng được con của mình ở phương diện này lại có thiên phú “ ngàn năm khó gặp."
“ Tiểu Minh, đây là thật sao?" Phương Chính Dung cẩn thận hỏi, hắn cũng không có phát giác, mà ngay cả thanh âm của hắn lúc này mang theo một chút run rẩy không tự chủ.
“ Đúng vậy, ba ba." Phương Minh Nguy bình tĩnh đáp, nhưng đồng dạng không ai phát hiện, ở sau lưng của hắn, đã chảy ra một tảng lớn mồ hôi lạnh.
Cho tới giờ khắc này, trái tim đang treo cao trên không trung của hắn mới coi như bình an hạ xuống.
Khi Phương Chính Dung hỏi ra câu hỏi kia, Phương Minh Nguy chỉ biết mình đã qua cửa, hơn nữa có lần nói chuyện hôm nay, ngày sau sẽ không bao giờ còn có người cảm thấy hoài nghi gì đối với tinh thần lực lượng của chính mình.
Trương Xuân Thắng nhìn thấy thái độ kinh ngạc hiện tại của vợ chồng Phương Chính Dung, lập tức thừa dịp rèn sắt còn nóng lấy ra một phần hợp đồng đưa cho bọn họ, nói: “ Nhị vị, đây là do tập đoàn chúng ta vì Phương tiên sinh định ra một phần hiệp ước, mời các ngươi nhìn xem."
Đờ đẫn tiếp nhận một phần hiệp ước dày cộp, bọn họ nhìn qua một lần.
“ Chúng ta cực kỳ xem trọng sự trưởng thành sau này của Phương tiên sinh, cho nên nhất định sẽ cho hắn sự bảo đảm lớn nhất, cơ giáp tốt nhất, giáo luyện tốt nhất, đãi ngộ tốt nhất, hết thảy đều là cao nhất. Ta cam đoan, ở chỗ chúng ta, hắn sẽ có một hoàn cảnh trưởng thành tốt nhất." Trương Xuân Thắng lại giải thích: “ Hơn nữa chỉ cần Phương tiên sinh ký hẹn, chúng ta sẽ lập tức cung cấp một phần lương tài trợ phí trăm vạn, thẳng đến lúc hắn hai mươi tuổi, chúng ta sẽ chính thức ký hẹn, mà khi đó lương bổng sẽ nâng cao một bước, tuyệt đối sẽ không làm cho hắn thất vọng."
Phương Chính Dung gian nan rời mắt khỏi phần hiệp ước, hai vợ chồng nhìn nhau cười khổ.
Mỗi tuần trăm vạn a, hai vợ chồng bọn họ vất vả suốt một năm, cũng chỉ bất quá là bao nhiêu đó.
Huống chi đây chỉ là tài trợ phí trước mắt, nếu được miễn phí cung cấp phương tiện huấn luyện cùng với phí dụng giáo luyện, thật không biết Tuệ Tinh tập đoàn phải đầu tư là bao nhiêu.
Thấy một phần hiệp ước như vậy bày ra trước mặt, muốn nói không động tâm thì căn bản là gạt người. Phương Chính Dung đang muốn thay thế đứa con đáp ứng, nhưng nghĩ đến lời nói “ kích động" vừa rồi của Phương Minh Nguy, lời nói tới bên miệng liền nuốt đi vào.
“ Tiểu Minh, con nghĩ sao?" Phương Chính Dung dò hỏi, kỳ thật trong tim của hắn chẳng qua chỉ là muốn làm bộ dáng mà thôi, dù sao điều kiện hậu đãi như vậy bày ra trước mặt, hắn cũng không tin tưởng con của mình sẽ có ý nghĩ cự tuyệt.
Nhưng có một số việc thường thường luôn nằm ngoài dự đoán mọi người. Chính như giờ phút này, Phương Minh Nguy do dự một lát, cuối cùng dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, trịnh trọng tuyên bố: “ Ta không muốn…"
“ Được, thật tốt…ân, khoan, ngươi nói cái gì?"
Trương Xuân Thắng thần tình tươi cười chợt hiểu ra ý tứ câu nói của Phương Minh Nguy sắc mặt lập tức ngưng đọng lại.
“ Trương tiên sinh, ta tạm thời không định gia nhập cơ giáp huấn luyện doanh."
“ Vì sao?" Thanh âm Trương Xuân Thắng tràn ngập kích động, hắn nói: “ Phương tiên sinh, nếu trên điều ước ngươi còn chỗ nào không hài lòng, chúng ta còn có thể thương lượng." Hắn tạm dừng một chút nói: “ Ta cũng biết lương bổng trăm vạn đối với thiên phú của ngươi mà nói, cũng không phải là một con số lớn, nhưng trước mắt ngươi còn chưa đầy hai mươi tuổi, dựa theo pháp luật quy định, việc tài trợ phí dụng như vậy cũng đã là giới hạn cao nhất."
Ánh mắt của hắn đảo nhanh qua gương mặt vợ chồng Phương Chính Dung, đột nhiên nhẹ giọng nói: “ Đương nhiên, có chút trợ cấp phí dụng là có thể lén đưa tặng, mà không cần công khai."
Nghe xong những lời này của hắn, chẳng những vợ chồng Phương Chính Dung, mà ngay cả vị lãnh đạo trực tiếp của bọn họ cũng cảm nhận được một loại tình cảm hâm mộ cùng với đố kỵ mãnh liệt.
Phương Minh Nguy cười khổ một tiếng, nếu hắn không phải biết được hiện tại mình có một chỗ thiếu hụt trí mạng, nhất định sẽ không chút do dự đáp ứng điều kiện vô cùng hậu đãi này.
Nhưng giờ phút này hắn tự mình hiểu lấy bản thân nên khống chế tình tự rất nhanh.
“ Trương tiên sinh, ngài hiểu lầm." Phương Minh Nguy bày ra thái độ thành khẩn nhất của mình nói: “ Điều kiện hậu đãi như vậy đối với ta mà nói đã là quá tốt."
“ Vậy…"
“ Ta sở dĩ không muốn, đó là bởi vì trước mắt ta không có hứng thú gia nhập việc thao túng cơ giáp."
“ Cái gì?" Trương Xuân Thắng khó tin hỏi: “ Nếu ta không có nhớ lầm, ở trong huấn luyện doanh, ngươi tựa hồ biểu hiện hứng thú thật lớn đối với việc thao túng cơ giáp a."
“ Đúng vậy, lúc ta tiếp xúc cơ giáp trên Thiên Võng, ta rất có hứng thú. Nhưng trong hiện tại tận mắt chứng kiến sự ẩu đả của cơ giáp, loại tàn khốc thảm thiết này đối với ta mà nói…" Hắn tạm dừng một chút, thật mạnh nói: “ Ta còn chưa làm tốt việc chuẩn bị tâm lý tiếp thụ."
Cánh tay Trương Xuân Thắng lơ lửng giữa không trung, sắc mặt của hắn cũng trở nên cổ quái.
Vào giờ khắc này, mọi người trong phòng hiểu được ý tứ của hắn, trải qua sự kiện gặp cơ giáp chiến đấu ngày hôm qua, Phương Minh Nguy cảm thấy sợ hãi chán ghét đối với cơ giáp chân chính.
Đối với một người gặp phải tai ương liên lụy trong cuộc chiến thực sự giữa các cơ giáp mà nói, có ý nghĩ như vậy thật sự là quá bình thường.
Trong lòng Phương Minh Nguy cảm thấy may mắn không thôi, lấy cớ này cũng thật là quang minh chính đại tới cực điểm a.
Trầm mặc một lát, Trương Xuân Thắng tiếp tục cố gắng nói: “ Phương tiên sinh, ta hiểu được cảm thụ của ngươi, cơ giáp chân chính đối chiến quả thật phải có tố chất tâm lý kiên cường cực kỳ dẻo dai. Nhưng ta tin tưởng ngươi có thể đạt tới yêu cầu như vậy. Hơn nữa trong doanh chúng ta, còn có bác sĩ tâm lý tốt nhất…"
“ Đợi đã." Phương Chính Dung đánh gãy lời của hắn, trong ánh mắt bao hàm vài phần phẫn nộ làm cho Trương Xuân Thắng nhanh chóng hiểu được ý tứ của hắn.
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, cười xin lỗi, Trương Xuân Thắng nói: “ Ta là nói, cố vấn sư tâm lý, đúng, chính là cố vấn sư, không phải bác sĩ, hắn có thể giúp ngươi giải quyết rất nhiều vấn đề."
“ Không." Phương Minh Nguy khẳng định nói: “ Hiện tại ta còn chưa nghĩ sẽ tiếp tục tiếp xúc cơ giáp, nhưng ta có thể hướng ngài cam đoan, chỉ cần ta khôi phục lại, nếu phải ký hẹn, như vậy sẽ tìm ngài đầu tiên."
“ Tiểu tử, ta nghĩ…"
“ Thực xin lỗi, ta hiện tại rất rối loạn, muốn đi nghỉ ngơi một lát, xin lỗi không tiếp được." Phương Minh Nguy chỉ chỉ đầu, không nói hai lời rời khỏi phòng khách.
Từ sau khi tiến vào thời đại vũ trụ, thao túng cơ giáp đã thành vận động hạng nhất được hoan nghênh, tuy rằng tuyệt đại đa số mọi người không thể chân chính thao túng quân dụng cơ giáp, nhưng điều này không chút ảnh hưởng đến sự yêu thích vận động này của quần chúng.
Mà cơ giáp vương, chính là trạng nguyên vương giả trong những trận đấu thao túng cơ giáp các loại.
Vinh dự như vậy ở trong nhân loại đại liên minh cực kỳ được tôn sùng, so với siêu sao bóng đá giỏi nhất của thế kỷ hai mươi mốt ở địa cầu ngày xưa cũng không chút nào kém cỏi.
Đồng dạng, vinh dự cao còn mang đến thu nhập cao, người như vậy đi làm việc một năm, lấy được tiền thưởng trong các trận đấu cùng với các hạng thu vào cộng lại tuyệt đối là một con số không tưởng.
Có thể nói, vô luận là vợ chồng Phương Chính Dung đoán như thế nào, cũng tuyệt đối không thể tưởng được con của mình ở phương diện này lại có thiên phú “ ngàn năm khó gặp."
“ Tiểu Minh, đây là thật sao?" Phương Chính Dung cẩn thận hỏi, hắn cũng không có phát giác, mà ngay cả thanh âm của hắn lúc này mang theo một chút run rẩy không tự chủ.
“ Đúng vậy, ba ba." Phương Minh Nguy bình tĩnh đáp, nhưng đồng dạng không ai phát hiện, ở sau lưng của hắn, đã chảy ra một tảng lớn mồ hôi lạnh.
Cho tới giờ khắc này, trái tim đang treo cao trên không trung của hắn mới coi như bình an hạ xuống.
Khi Phương Chính Dung hỏi ra câu hỏi kia, Phương Minh Nguy chỉ biết mình đã qua cửa, hơn nữa có lần nói chuyện hôm nay, ngày sau sẽ không bao giờ còn có người cảm thấy hoài nghi gì đối với tinh thần lực lượng của chính mình.
Trương Xuân Thắng nhìn thấy thái độ kinh ngạc hiện tại của vợ chồng Phương Chính Dung, lập tức thừa dịp rèn sắt còn nóng lấy ra một phần hợp đồng đưa cho bọn họ, nói: “ Nhị vị, đây là do tập đoàn chúng ta vì Phương tiên sinh định ra một phần hiệp ước, mời các ngươi nhìn xem."
Đờ đẫn tiếp nhận một phần hiệp ước dày cộp, bọn họ nhìn qua một lần.
“ Chúng ta cực kỳ xem trọng sự trưởng thành sau này của Phương tiên sinh, cho nên nhất định sẽ cho hắn sự bảo đảm lớn nhất, cơ giáp tốt nhất, giáo luyện tốt nhất, đãi ngộ tốt nhất, hết thảy đều là cao nhất. Ta cam đoan, ở chỗ chúng ta, hắn sẽ có một hoàn cảnh trưởng thành tốt nhất." Trương Xuân Thắng lại giải thích: “ Hơn nữa chỉ cần Phương tiên sinh ký hẹn, chúng ta sẽ lập tức cung cấp một phần lương tài trợ phí trăm vạn, thẳng đến lúc hắn hai mươi tuổi, chúng ta sẽ chính thức ký hẹn, mà khi đó lương bổng sẽ nâng cao một bước, tuyệt đối sẽ không làm cho hắn thất vọng."
Phương Chính Dung gian nan rời mắt khỏi phần hiệp ước, hai vợ chồng nhìn nhau cười khổ.
Mỗi tuần trăm vạn a, hai vợ chồng bọn họ vất vả suốt một năm, cũng chỉ bất quá là bao nhiêu đó.
Huống chi đây chỉ là tài trợ phí trước mắt, nếu được miễn phí cung cấp phương tiện huấn luyện cùng với phí dụng giáo luyện, thật không biết Tuệ Tinh tập đoàn phải đầu tư là bao nhiêu.
Thấy một phần hiệp ước như vậy bày ra trước mặt, muốn nói không động tâm thì căn bản là gạt người. Phương Chính Dung đang muốn thay thế đứa con đáp ứng, nhưng nghĩ đến lời nói “ kích động" vừa rồi của Phương Minh Nguy, lời nói tới bên miệng liền nuốt đi vào.
“ Tiểu Minh, con nghĩ sao?" Phương Chính Dung dò hỏi, kỳ thật trong tim của hắn chẳng qua chỉ là muốn làm bộ dáng mà thôi, dù sao điều kiện hậu đãi như vậy bày ra trước mặt, hắn cũng không tin tưởng con của mình sẽ có ý nghĩ cự tuyệt.
Nhưng có một số việc thường thường luôn nằm ngoài dự đoán mọi người. Chính như giờ phút này, Phương Minh Nguy do dự một lát, cuối cùng dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, trịnh trọng tuyên bố: “ Ta không muốn…"
“ Được, thật tốt…ân, khoan, ngươi nói cái gì?"
Trương Xuân Thắng thần tình tươi cười chợt hiểu ra ý tứ câu nói của Phương Minh Nguy sắc mặt lập tức ngưng đọng lại.
“ Trương tiên sinh, ta tạm thời không định gia nhập cơ giáp huấn luyện doanh."
“ Vì sao?" Thanh âm Trương Xuân Thắng tràn ngập kích động, hắn nói: “ Phương tiên sinh, nếu trên điều ước ngươi còn chỗ nào không hài lòng, chúng ta còn có thể thương lượng." Hắn tạm dừng một chút nói: “ Ta cũng biết lương bổng trăm vạn đối với thiên phú của ngươi mà nói, cũng không phải là một con số lớn, nhưng trước mắt ngươi còn chưa đầy hai mươi tuổi, dựa theo pháp luật quy định, việc tài trợ phí dụng như vậy cũng đã là giới hạn cao nhất."
Ánh mắt của hắn đảo nhanh qua gương mặt vợ chồng Phương Chính Dung, đột nhiên nhẹ giọng nói: “ Đương nhiên, có chút trợ cấp phí dụng là có thể lén đưa tặng, mà không cần công khai."
Nghe xong những lời này của hắn, chẳng những vợ chồng Phương Chính Dung, mà ngay cả vị lãnh đạo trực tiếp của bọn họ cũng cảm nhận được một loại tình cảm hâm mộ cùng với đố kỵ mãnh liệt.
Phương Minh Nguy cười khổ một tiếng, nếu hắn không phải biết được hiện tại mình có một chỗ thiếu hụt trí mạng, nhất định sẽ không chút do dự đáp ứng điều kiện vô cùng hậu đãi này.
Nhưng giờ phút này hắn tự mình hiểu lấy bản thân nên khống chế tình tự rất nhanh.
“ Trương tiên sinh, ngài hiểu lầm." Phương Minh Nguy bày ra thái độ thành khẩn nhất của mình nói: “ Điều kiện hậu đãi như vậy đối với ta mà nói đã là quá tốt."
“ Vậy…"
“ Ta sở dĩ không muốn, đó là bởi vì trước mắt ta không có hứng thú gia nhập việc thao túng cơ giáp."
“ Cái gì?" Trương Xuân Thắng khó tin hỏi: “ Nếu ta không có nhớ lầm, ở trong huấn luyện doanh, ngươi tựa hồ biểu hiện hứng thú thật lớn đối với việc thao túng cơ giáp a."
“ Đúng vậy, lúc ta tiếp xúc cơ giáp trên Thiên Võng, ta rất có hứng thú. Nhưng trong hiện tại tận mắt chứng kiến sự ẩu đả của cơ giáp, loại tàn khốc thảm thiết này đối với ta mà nói…" Hắn tạm dừng một chút, thật mạnh nói: “ Ta còn chưa làm tốt việc chuẩn bị tâm lý tiếp thụ."
Cánh tay Trương Xuân Thắng lơ lửng giữa không trung, sắc mặt của hắn cũng trở nên cổ quái.
Vào giờ khắc này, mọi người trong phòng hiểu được ý tứ của hắn, trải qua sự kiện gặp cơ giáp chiến đấu ngày hôm qua, Phương Minh Nguy cảm thấy sợ hãi chán ghét đối với cơ giáp chân chính.
Đối với một người gặp phải tai ương liên lụy trong cuộc chiến thực sự giữa các cơ giáp mà nói, có ý nghĩ như vậy thật sự là quá bình thường.
Trong lòng Phương Minh Nguy cảm thấy may mắn không thôi, lấy cớ này cũng thật là quang minh chính đại tới cực điểm a.
Trầm mặc một lát, Trương Xuân Thắng tiếp tục cố gắng nói: “ Phương tiên sinh, ta hiểu được cảm thụ của ngươi, cơ giáp chân chính đối chiến quả thật phải có tố chất tâm lý kiên cường cực kỳ dẻo dai. Nhưng ta tin tưởng ngươi có thể đạt tới yêu cầu như vậy. Hơn nữa trong doanh chúng ta, còn có bác sĩ tâm lý tốt nhất…"
“ Đợi đã." Phương Chính Dung đánh gãy lời của hắn, trong ánh mắt bao hàm vài phần phẫn nộ làm cho Trương Xuân Thắng nhanh chóng hiểu được ý tứ của hắn.
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, cười xin lỗi, Trương Xuân Thắng nói: “ Ta là nói, cố vấn sư tâm lý, đúng, chính là cố vấn sư, không phải bác sĩ, hắn có thể giúp ngươi giải quyết rất nhiều vấn đề."
“ Không." Phương Minh Nguy khẳng định nói: “ Hiện tại ta còn chưa nghĩ sẽ tiếp tục tiếp xúc cơ giáp, nhưng ta có thể hướng ngài cam đoan, chỉ cần ta khôi phục lại, nếu phải ký hẹn, như vậy sẽ tìm ngài đầu tiên."
“ Tiểu tử, ta nghĩ…"
“ Thực xin lỗi, ta hiện tại rất rối loạn, muốn đi nghỉ ngơi một lát, xin lỗi không tiếp được." Phương Minh Nguy chỉ chỉ đầu, không nói hai lời rời khỏi phòng khách.
Tác giả :
Thương Thiên Bạch Hạc