Tinh Tế Tối Cường Thông Gia
Chương 13
Antaro tối tăm than thở: "Bất quá bộ dáng cậu nói chuyện với Lilith vừa rồi cực kỳ giỏi, sớm nên như vậy!"
Chu Cẩn vỗ vỗ Antaro, mỉm cười đầy cảm kích với đối phương.
Khởi nguồn của lời đồn đãi cũng không phải là Nhâm gia hay nhà Sunni, mà là Chu Cẩn. Sau khi trở lại chủ tinh, phần lớn thời gian cậu cơ hồ sẽ nặc danh đem tin tức này phát tán trên internet, ngay cả đại lý máy server cậu cũng không cao hứng mà đổi mấy cái, dùng năng lực của nhà Lilith, đại khái đã biết là cậu truyền bá tin tức.
Vậy thì làm sao? Trong này ngoại trừ chuyện chính cậu biến mất, cơ hồ tất cả đều là lời nói thật. Thậm chí Lilith cần phải cảm ơn cậu kìa, nếu như đại chúng biết bản ý của Lilith là muốn hãm hại cậu, e rằng mọi người sẽ càng thấy khó chấp nhận hơn.
Lilith là Omega, mức độ được hoan nghênh ở liên bang chỉ đứng sau Chu Cẩn. Sinh ra đẹp đẽ, tự nhiên sẽ có người nguyện ý tha thứ tính tình tự đại và ngạo mạn của cô, thế nhưng nếu như liên lụy đến mạng người, đặc biệt là sinh mệnh của hai Omega, lúc đó, dư luận sẽ không nhân từ như vậy. Dù sao thời đại bây giờ tỉ lệ sinh đẻ không ngừng giảm xuống, bất luận là sinh mệnh của người nào cũng không chấp nhận được kẻ hèn hạ, huống chi người cô xém chút hại chết lại là bạn của mình.
Đặc biệt là Sunni bị chiến sĩ cơ giáp cứu ra từ trong chiếm hạm, sau khi bức ảnh chuẩn bị tiến vào khoang trị liệu mà cả người đều đã bị nọc độc của Thiết Giáp độc ngao ăn mòn đến rách rách rưới rưới của hắn bị báo chí công bố, danh tiếng của Lilith quả thật rơi thẳng xuống đáy vực. Mà chính cô cũng rất phối hợp tìm đường chết, đến nay ngay cả đi bệnh viện thăm Sunni cũng không dám, lại so sánh với cô bình yên vô sự trốn ở khoang phòng hộ của chiếm hạm -- Chu Cẩn ở trong lòng cười lạnh, chúc cô may mắn, Heath tiểu thư.
Chủ nhiệm khoa Cố Hữu Liên ba ngày sau tìm đến Chu Cẩn, thời điểm thông báo ông vẫn rất kinh hãi: "Chu Cẩn, con biết người trong nhà của con đã đem con chuyển sang hệ cơ khí rồi không?"
Động tác của Chu Hạ cư nhiên nhanh hơn so với trong tưởng tượng, Chu Cẩn nhìn thông báo trên tay Cố Hữu Liên, gật gật đầu: "Đúng vậy, Cố lão sư."
Cố Hữu Liên lo lắng nhìn Chu Cẩn, lại một lần nữa xác nhận nội dung trên tờ giấy thông báo: "Chu Cẩn, đây rốt cuộc là ý của con hay là người nhà con? Hệ cơ khí đều luôn tuyển chọn Beta, ở trong ấn tượng của ta tựa hồ chưa từng thấy Omega nằm trong hệ này. Đó là quá khứ, không nói đến vấn đề học nổi hay không, ta sợ con không có nhiều quyền lợi."
"Đây là ý của con. Con cảm thấy hệ cơ khí có khả năng thích hợp với con hơn."
"Chu Cẩn, con phải biết, Lôi Âu giáo sư phi thường thưởng thức thiên phú hội họa của con, ta hi vọng con nghiêm túc suy tính lại một chút."
Chu Cẩn nở nụ cười động viên với Cố Hữu Liên đang lo lắng: "Lão sư, con tận mắt thấy Thiên Lang tinh bị phá hủy, tận mắt thấy một chiến sĩ Alpha ở trước mặt con bị..." Chu Cẩn hít một hơi thật sâu, "Người xem, con vốn cũng rất không thích bộ dáng lo nước thương dân kia, nhưng mặt người chiến sĩ đó mỗi đêm đều xuất hiện trước mắt con."
"Con vốn cho rằng mình rất cường đại, nhưng trên thực tế, con cũng bất quá là ếch ngồi đáy giếng mà thôi."
Cố Hữu Liên nhìn Chu Cẩn: "Chu Cẩn, chuyện xảy ra ở Thiên Lang tinh cũng không phải là trách nhiệm của con."
"Con biết, Cố lão sư, có thể trên thực tế..." Chu Cẩn ngừng, sau đó tiếp tục nói, "Trên thực tế, nếu như lúc đó không phải con quá tự phụ, ít nhất người chiến sĩ kia sẽ không bị đoạt mệnh như vậy."
Cố Hữu Liên kinh ngạc nhìn cậu.
"Con tin người cũng đã nghe qua chuyện của Sunni, nhưng đó cũng không phải là toàn bộ. Thật sự là lúc đó Sunni muốn dẫn con ra ngoài, phỏng chừng muốn gạt con đi khỏi khu vực cấm địa của trụ sở, tạo ra chút phiền phức. Nếu như lúc đó con ở trong chiếm hạm hơi suy nghĩ lại một hồi, mà không phải tự phụ cảm thấy Sunni sẽ không cho con thêm phiền phức mà con sẽ không tài nào xử lý được, nên con tùy ý Sunni làm gì thì làm; hoặc là, ít nhất, ít nhất con nên sớm một chút phát hiện chỗ không đúng, người chiến sĩ kia, có khả năng sẽ không bị trùng tộc ăn mất."
Cố Hữu Liên kinh ngạc che miệng lại.
"Con người đều phải phụ trách hành vi của mình, thế nhưng, vì con tự phụ nên lúc trả nợ lại là sinh mạng của một người khác."
Chu Cẩn mở tay ra: "Lão sư, người nhìn đi, con không có cách nào tha thứ cho Lilith và Sunni ngu xuẩn kia, đồng thời, con cũng không có cách nào tha thứ bản thân rõ ràng không giỏi hơn bọn họ được bao nhiêu. Ông nội con ít nhất nói đúng một chuyện, con sa vào trong hối tiếc tự ngả, thật sự có chút lâu quá rồi."
"... Vậy đi." Cố Hữu Liên thở dài, "Ta sẽ nói một tiếng với Michelson giáo sư, nhờ hắn chăm sóc con."
Chu Cẩn đứng lên, bái một cái: "Cảm ơn người, con lại mang thêm phiền phức cho người rồi, rất xin lỗi."
Thời điểm Chu Cẩn trở về phòng vẽ tranh thu dọn đồ đạc, các bạn học cũng đã biết được chuyện cậu muốn chuyển hệ, dồn dập vây đến dò hỏi.
"Chu Cẩn, là thật sao?"
Chu Cẩn gật gật đầu.
"Trời ơi hệ cơ khí! Chu Cẩn, cậu nhất định phải đi sao? Nơi đó nào có Omega?"
"Hoàn hảo." Chu Cẩn an ủi đối phương, "Năm nay nghe đâu toàn bộ đều là Beta."
"Vậy cậu còn theo không kịp à? Dù sao cậu vẫn luôn ở hệ nghệ thuật."
"Hoàn hảo, tớ sẽ bắt đầu lại từ đầu. Cố lão sư có giúp tớ xin nhờ Michelson lão sư của hệ cơ khí, chắc sẽ không có vấn đề gì."
Lilith ở phía sau đoàn người, xa xa quăng tới ánh mắt sâm lạnh với Chu Cẩn, ánh mắt oán độc đến dường như đã biết là ai đem sự tình nói ra ngoài.
Chu Cẩn không để ý chút nào cười cười với cô, ôm đồ vật đi trình diện với hệ cơ khí.
Michelson bề ngoài hơn bốn mươi tuổi, bất quá trên thực tế cũng xêm xêm Chu Hạ, là một lão nhân hơn trăm tuổi, có khả năng so với Chu Hạ càng lớn hơn một chút.
Kính mắt của Michelson gác ở trên mũi, cúi đầu xuống, đôi mắt từ trên kính mắt nhìn chằm chằm Chu Cẩn: "Chỗ này của ta một trăm năm rồi vẫn chưa từng có Omega nào tới đây."
Chu Cẩn nói lại cho đúng: "Không, tám mươi năm trước, vẫn có một Omega."
"Đúng đúng đúng." Michelson nhấc kính mắt lên, đem tư liệu của Chu Cẩn đến trước mắt nhìn kỹ, "Y dùng thuốc ức chế, ngụy trang thành Beta. Đơn thuần dùng thân phận Omega đến đây, cậu là người đầu tiên."
"Nghiêm chỉnh mà nói, y học hành rất ổn, sau đó chuyển đến lớp chế tạo cơ giáp, còn có mặt trong nhóm nghiên cứu phát minh cơ giáp cấp A nữa."
Chu Cẩn theo bản năng xiết chặt nắm đấm, móng tay mặc dù đã được cắt ngắn, nhưng vẫn khiến lòng bàn tay đau đớn.
"Nếu như không phải y đột nhiên lên cơn phát tình ở quân bộ, sau đó bị đánh dấu mà nói, ta cảm thấy y còn có thể sống lâu thêm một chút." Michelson híp mắt nhìn Chu Cẩn, "Dùng nhiều thuốc ức chế rất có hại đối với thân thể, sau đó y liền có con, thân thể hoàn toàn bị hao tổn. Omega chính là như vậy, yếu đuối, nhiều lúc còn không đỡ nổi một đòn."
"Chu Cẩn, nếu như cậu chỉ là bởi vì người trong nhà nên mới cần đến chỗ của ta, ta hi vọng cậu tỉnh lại kịp lúc. Nếu như cậu là bởi vì lý tưởng của mình mà tới đây, cậu phải hiểu, muốn làm cho ra việc, thứ cậu phải trả không những là nỗ lực mà cậu còn có khả năng sẽ phải tiêu hao từng giọt tâm huyết cho đến khi chấm dứt sinh mệnh của mình."
"... Con biết, trước khi tới con đã nghĩ rất rõ ràng."
Michelson gật gật đầu: "Vậy được, đi theo ta. Ít nhất cậu mạnh mẽ hơn nhiều so với phụ thân cậu, không cần dùng thuốc ức chế, có thể quang minh chính đại đến nơi này."
Ông mang theo Chu Cẩn đi đến một gian phòng học trước: "Cậu dám đến, khẳng định có chút sức lực, đem đống này hợp lại đi."
Trong gian phòng hơn 500 mét vuông, một đống linh kiện đã được phân loại sẵn bị bày ra, nhìn thấy liền khẳng định đã bị vỡ, còn chưa tính đến mấy mảnh vụn vặt rải rác kia.
Hai tay của Michelson nắm lấy nhau đặt ở trước ngực: "Ước chừng là ba trăm người máy làm việc nhà, làm cho tốt, đừng khiến phụ thân cậu mất mặt."
"Chỉ có một mình con?"
"Đây là kỳ thi đầu vào của cậu, ta cuối cùng sẽ đến nhìn thử con đường đặc thù vào ban của cậu xem có được hay không." Michelson mỉm cười nhìn cậu, "Thùng dụng cụ ở đằng kia, ba ngày."
Michelson nói xong đóng cửa phòng lại, trong phòng lặng yên không một tiếng động. Chu Cẩn hít một hơi thật sâu, cảm thấy nếu bản thân hắt hơi một cái phỏng chừng đều có thể tạo ra tiếng vang. Cậu đem thùng dụng cụ mở ra, may là Michelson cũng không quá ác độc, ít nhất công cụ cũng đầy đủ, chỉ hơi dơ dơ mà hôi. Ba ngày ba trăm cái, trong tình huống bình thường, nếu như một người thực hiện theo phương thức thủ công, một ngày làm được ba bốn cái là tốt lắm rồi.
"Xem tôi là Quan Thế Âm trên trời cao hả?" Chu Cẩn yên lặng siêu cấp khinh thường vị giáo sư nghe đâu muốn chăm sóc mình kia.
Gần đây đại học tinh tế xếp hạng đầu liên bang bùng nổ một tin tức rằng có một Omega chuyển hệ sang hệ cơ khí. Cơ hồ là người đầu tiên xưa nay chưa từng có, sau khi nghe ngóng, cái vị dị loại dũng cảm đầu tiên ăn cua đồng kia lại là Chu Cẩn, mọi người cảm thấy nhất định là đã lầm chỗ nào rồi.
Hệ cơ khí chưa từng náo nhiệt như vậy, một đám Beta vốn không có tiếng tăm gì bị người qua đường chộp tới hỏi thăm: "Chu Cẩn thật sự đến chỗ của cậu? Y thế nào?"
Nhóm Beta vốn cũng không cuồng nhiệt với Chu Cẩn như Alpha, là bộ tộc lớn nhất trong xã hội này, bọn họ ít khi quá đột xuất, cũng sẽ không thái quá tầm thường. Bề ngoài của Chu Cẩn vốn hấp dẫn được vài Beta, chứng minh rằng nếu nói đến một người sở hữu vầng sáng lóng lánh đó, bọn họ cũng biết sẽ không tới lượt mình, có chút khó giải thích mà biến hóa vi diệu.
Đặc biệt là những người vốn không có tiếng tăm gì, cuối cùng thời điểm vì một người khác mà bọn họ lại bị vô số người quan tâm tìm hiểu, tâm tình liền càng vi diệu hơn.
Khoảng chừng có thể dùng một câu để miêu tả, chính là kiểu lúc người ở phương xa, tôi mời ngẩng mặt, lúc người gần trong gang tấc, tôi đố kị.
Lòng người vi diệu mà.
Bọn sinh viên hệ cơ khí từ lúc vừa mới bắt đầu thì hiếu kỳ mong đợi, đến lúc sau lại phản cảm không kiên nhẫn. Cũng không tiêu hao nhiều thời gian, dù là ai bị người đuổi theo hỏi về một người bản thân căn bản còn chưa từng gặp mặt đều sẽ không thoải mái, đặc biệt là đối phương còn mang theo ý nghĩ tại sao cậu may mắn như vậy còn không biết cảm ơn. Người còn chưa nhìn thấy, may mắn cái gì chứ?
Đúng, cả ba ngày trời Chu Cẩn đều không xuất hiện trong hệ cơ khí. Điều này làm cho sinh viên hệ cơ khí cũng bắt đầu hoài nghi, vị tình nhân đại chúng nắm giữ một vầng sáng hoàn mỹ này có phải tới đây với mục đích khác không, tỷ như mua danh chuộc tiếng trốn tránh học nghiệp. Dù sao hệ nghệ thuật trong truyền thuyết kia, sau khi Chu Cẩn trải qua trận oanh tạc ở Thiên Lang inh mới quyết tâm chuyển hệ mà.
Một tên Omega, đến hệ cơ khí, muốn báo quốc hả? Ha ha.
Michelson nhìn mấy sinh viên còn đang đánh ngáp ở phía dưới, thân thủ gõ bàn một cái nói: "Mọi người đều đến đông đủ rồi chứ?"
Lớp trưởng nhìn chung quanh: "Báo cáo, ừm... không có Chu Cẩn."
"Chu Cẩn à." Michelson liếc mắt, "Được, hôm nay chúng ta đi nhìn thử phòng lắp ráp."
Sinh viên phía dưới phát ra tiếng thở dài, Michelson coi như mình chưa nghe thấy: "Ta hi vọng các cậu hai ngày nay đã xem hiểu kiểu đồ lắp ráp, bằng không..." Ông quét mắt một vòng sinh viên ở phía dưới đang lộ ra vẻ mặt lo lắng, "Hôm nay có khả năng liền sẽ mất thể diện."
Xét thấy Michelson lúc thường chính là một người phi thường nghiêm nghị, bọn học sinh ai cũng không nghe ra được ý tứ trong câu nói. Michelson nhìn đám sinh viên một mặt ngu ngốc phía dưới, nhếch miệng tạo ra nụ cười làm người ta sợ hãi. Hội sinh viên lớp lớn đã chịu qua tàn phá rõ ràng đây là đại sự không ổn, có dấu hiệu phải đề phòng, nhưng đây là đám tân sinh nhập học còn chưa được một tháng, còn chưa trải qua kỳ thi tháng, cũng không thể hiểu rõ mọi chuyện, tỉnh tỉnh mê mê một đường đi cùng vị giáo sư ý đồ khó lường đến phòng lắp ráp.
Cửa phòng lắp ráp được mở hờ, lớp trưởng Lỗ Chính Hàm đi theo sau Michelson cả kinh, lập tức đổ ra một lớp mồ hôi lạnh. Tuần trước hắn rõ ràng là người cuối cùng đến phòng lắp ráp, cửa cũng là hắn tự tay đóng lại. Bên trong toàn là thiết bị không gian, thiếu một hai thiết bị liền căn bản không có cách nào tìm được cái mới. Hắn lo lắng liếc nhìn Michelson, may mắn phát hiện Michelson tựa hồ căn bản không để ý đến chuyện này, ông trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Lỗ Chính Hàm nhanh chóng đi vào theo, lập tức liền sững sờ tại chỗ.
Sau khi toàn bộ sinh viên tiến vào, giọng nói vốn đang huyên áo của đám người cũng yên tĩnh lại, tất cả mọi người lặng lẽ nhìn bốn phía gian phòng, đám người máy đang đứng chỉnh tề cũng bảo trì trầm mặc.
Chu Cẩn vỗ vỗ Antaro, mỉm cười đầy cảm kích với đối phương.
Khởi nguồn của lời đồn đãi cũng không phải là Nhâm gia hay nhà Sunni, mà là Chu Cẩn. Sau khi trở lại chủ tinh, phần lớn thời gian cậu cơ hồ sẽ nặc danh đem tin tức này phát tán trên internet, ngay cả đại lý máy server cậu cũng không cao hứng mà đổi mấy cái, dùng năng lực của nhà Lilith, đại khái đã biết là cậu truyền bá tin tức.
Vậy thì làm sao? Trong này ngoại trừ chuyện chính cậu biến mất, cơ hồ tất cả đều là lời nói thật. Thậm chí Lilith cần phải cảm ơn cậu kìa, nếu như đại chúng biết bản ý của Lilith là muốn hãm hại cậu, e rằng mọi người sẽ càng thấy khó chấp nhận hơn.
Lilith là Omega, mức độ được hoan nghênh ở liên bang chỉ đứng sau Chu Cẩn. Sinh ra đẹp đẽ, tự nhiên sẽ có người nguyện ý tha thứ tính tình tự đại và ngạo mạn của cô, thế nhưng nếu như liên lụy đến mạng người, đặc biệt là sinh mệnh của hai Omega, lúc đó, dư luận sẽ không nhân từ như vậy. Dù sao thời đại bây giờ tỉ lệ sinh đẻ không ngừng giảm xuống, bất luận là sinh mệnh của người nào cũng không chấp nhận được kẻ hèn hạ, huống chi người cô xém chút hại chết lại là bạn của mình.
Đặc biệt là Sunni bị chiến sĩ cơ giáp cứu ra từ trong chiếm hạm, sau khi bức ảnh chuẩn bị tiến vào khoang trị liệu mà cả người đều đã bị nọc độc của Thiết Giáp độc ngao ăn mòn đến rách rách rưới rưới của hắn bị báo chí công bố, danh tiếng của Lilith quả thật rơi thẳng xuống đáy vực. Mà chính cô cũng rất phối hợp tìm đường chết, đến nay ngay cả đi bệnh viện thăm Sunni cũng không dám, lại so sánh với cô bình yên vô sự trốn ở khoang phòng hộ của chiếm hạm -- Chu Cẩn ở trong lòng cười lạnh, chúc cô may mắn, Heath tiểu thư.
Chủ nhiệm khoa Cố Hữu Liên ba ngày sau tìm đến Chu Cẩn, thời điểm thông báo ông vẫn rất kinh hãi: "Chu Cẩn, con biết người trong nhà của con đã đem con chuyển sang hệ cơ khí rồi không?"
Động tác của Chu Hạ cư nhiên nhanh hơn so với trong tưởng tượng, Chu Cẩn nhìn thông báo trên tay Cố Hữu Liên, gật gật đầu: "Đúng vậy, Cố lão sư."
Cố Hữu Liên lo lắng nhìn Chu Cẩn, lại một lần nữa xác nhận nội dung trên tờ giấy thông báo: "Chu Cẩn, đây rốt cuộc là ý của con hay là người nhà con? Hệ cơ khí đều luôn tuyển chọn Beta, ở trong ấn tượng của ta tựa hồ chưa từng thấy Omega nằm trong hệ này. Đó là quá khứ, không nói đến vấn đề học nổi hay không, ta sợ con không có nhiều quyền lợi."
"Đây là ý của con. Con cảm thấy hệ cơ khí có khả năng thích hợp với con hơn."
"Chu Cẩn, con phải biết, Lôi Âu giáo sư phi thường thưởng thức thiên phú hội họa của con, ta hi vọng con nghiêm túc suy tính lại một chút."
Chu Cẩn nở nụ cười động viên với Cố Hữu Liên đang lo lắng: "Lão sư, con tận mắt thấy Thiên Lang tinh bị phá hủy, tận mắt thấy một chiến sĩ Alpha ở trước mặt con bị..." Chu Cẩn hít một hơi thật sâu, "Người xem, con vốn cũng rất không thích bộ dáng lo nước thương dân kia, nhưng mặt người chiến sĩ đó mỗi đêm đều xuất hiện trước mắt con."
"Con vốn cho rằng mình rất cường đại, nhưng trên thực tế, con cũng bất quá là ếch ngồi đáy giếng mà thôi."
Cố Hữu Liên nhìn Chu Cẩn: "Chu Cẩn, chuyện xảy ra ở Thiên Lang tinh cũng không phải là trách nhiệm của con."
"Con biết, Cố lão sư, có thể trên thực tế..." Chu Cẩn ngừng, sau đó tiếp tục nói, "Trên thực tế, nếu như lúc đó không phải con quá tự phụ, ít nhất người chiến sĩ kia sẽ không bị đoạt mệnh như vậy."
Cố Hữu Liên kinh ngạc nhìn cậu.
"Con tin người cũng đã nghe qua chuyện của Sunni, nhưng đó cũng không phải là toàn bộ. Thật sự là lúc đó Sunni muốn dẫn con ra ngoài, phỏng chừng muốn gạt con đi khỏi khu vực cấm địa của trụ sở, tạo ra chút phiền phức. Nếu như lúc đó con ở trong chiếm hạm hơi suy nghĩ lại một hồi, mà không phải tự phụ cảm thấy Sunni sẽ không cho con thêm phiền phức mà con sẽ không tài nào xử lý được, nên con tùy ý Sunni làm gì thì làm; hoặc là, ít nhất, ít nhất con nên sớm một chút phát hiện chỗ không đúng, người chiến sĩ kia, có khả năng sẽ không bị trùng tộc ăn mất."
Cố Hữu Liên kinh ngạc che miệng lại.
"Con người đều phải phụ trách hành vi của mình, thế nhưng, vì con tự phụ nên lúc trả nợ lại là sinh mạng của một người khác."
Chu Cẩn mở tay ra: "Lão sư, người nhìn đi, con không có cách nào tha thứ cho Lilith và Sunni ngu xuẩn kia, đồng thời, con cũng không có cách nào tha thứ bản thân rõ ràng không giỏi hơn bọn họ được bao nhiêu. Ông nội con ít nhất nói đúng một chuyện, con sa vào trong hối tiếc tự ngả, thật sự có chút lâu quá rồi."
"... Vậy đi." Cố Hữu Liên thở dài, "Ta sẽ nói một tiếng với Michelson giáo sư, nhờ hắn chăm sóc con."
Chu Cẩn đứng lên, bái một cái: "Cảm ơn người, con lại mang thêm phiền phức cho người rồi, rất xin lỗi."
Thời điểm Chu Cẩn trở về phòng vẽ tranh thu dọn đồ đạc, các bạn học cũng đã biết được chuyện cậu muốn chuyển hệ, dồn dập vây đến dò hỏi.
"Chu Cẩn, là thật sao?"
Chu Cẩn gật gật đầu.
"Trời ơi hệ cơ khí! Chu Cẩn, cậu nhất định phải đi sao? Nơi đó nào có Omega?"
"Hoàn hảo." Chu Cẩn an ủi đối phương, "Năm nay nghe đâu toàn bộ đều là Beta."
"Vậy cậu còn theo không kịp à? Dù sao cậu vẫn luôn ở hệ nghệ thuật."
"Hoàn hảo, tớ sẽ bắt đầu lại từ đầu. Cố lão sư có giúp tớ xin nhờ Michelson lão sư của hệ cơ khí, chắc sẽ không có vấn đề gì."
Lilith ở phía sau đoàn người, xa xa quăng tới ánh mắt sâm lạnh với Chu Cẩn, ánh mắt oán độc đến dường như đã biết là ai đem sự tình nói ra ngoài.
Chu Cẩn không để ý chút nào cười cười với cô, ôm đồ vật đi trình diện với hệ cơ khí.
Michelson bề ngoài hơn bốn mươi tuổi, bất quá trên thực tế cũng xêm xêm Chu Hạ, là một lão nhân hơn trăm tuổi, có khả năng so với Chu Hạ càng lớn hơn một chút.
Kính mắt của Michelson gác ở trên mũi, cúi đầu xuống, đôi mắt từ trên kính mắt nhìn chằm chằm Chu Cẩn: "Chỗ này của ta một trăm năm rồi vẫn chưa từng có Omega nào tới đây."
Chu Cẩn nói lại cho đúng: "Không, tám mươi năm trước, vẫn có một Omega."
"Đúng đúng đúng." Michelson nhấc kính mắt lên, đem tư liệu của Chu Cẩn đến trước mắt nhìn kỹ, "Y dùng thuốc ức chế, ngụy trang thành Beta. Đơn thuần dùng thân phận Omega đến đây, cậu là người đầu tiên."
"Nghiêm chỉnh mà nói, y học hành rất ổn, sau đó chuyển đến lớp chế tạo cơ giáp, còn có mặt trong nhóm nghiên cứu phát minh cơ giáp cấp A nữa."
Chu Cẩn theo bản năng xiết chặt nắm đấm, móng tay mặc dù đã được cắt ngắn, nhưng vẫn khiến lòng bàn tay đau đớn.
"Nếu như không phải y đột nhiên lên cơn phát tình ở quân bộ, sau đó bị đánh dấu mà nói, ta cảm thấy y còn có thể sống lâu thêm một chút." Michelson híp mắt nhìn Chu Cẩn, "Dùng nhiều thuốc ức chế rất có hại đối với thân thể, sau đó y liền có con, thân thể hoàn toàn bị hao tổn. Omega chính là như vậy, yếu đuối, nhiều lúc còn không đỡ nổi một đòn."
"Chu Cẩn, nếu như cậu chỉ là bởi vì người trong nhà nên mới cần đến chỗ của ta, ta hi vọng cậu tỉnh lại kịp lúc. Nếu như cậu là bởi vì lý tưởng của mình mà tới đây, cậu phải hiểu, muốn làm cho ra việc, thứ cậu phải trả không những là nỗ lực mà cậu còn có khả năng sẽ phải tiêu hao từng giọt tâm huyết cho đến khi chấm dứt sinh mệnh của mình."
"... Con biết, trước khi tới con đã nghĩ rất rõ ràng."
Michelson gật gật đầu: "Vậy được, đi theo ta. Ít nhất cậu mạnh mẽ hơn nhiều so với phụ thân cậu, không cần dùng thuốc ức chế, có thể quang minh chính đại đến nơi này."
Ông mang theo Chu Cẩn đi đến một gian phòng học trước: "Cậu dám đến, khẳng định có chút sức lực, đem đống này hợp lại đi."
Trong gian phòng hơn 500 mét vuông, một đống linh kiện đã được phân loại sẵn bị bày ra, nhìn thấy liền khẳng định đã bị vỡ, còn chưa tính đến mấy mảnh vụn vặt rải rác kia.
Hai tay của Michelson nắm lấy nhau đặt ở trước ngực: "Ước chừng là ba trăm người máy làm việc nhà, làm cho tốt, đừng khiến phụ thân cậu mất mặt."
"Chỉ có một mình con?"
"Đây là kỳ thi đầu vào của cậu, ta cuối cùng sẽ đến nhìn thử con đường đặc thù vào ban của cậu xem có được hay không." Michelson mỉm cười nhìn cậu, "Thùng dụng cụ ở đằng kia, ba ngày."
Michelson nói xong đóng cửa phòng lại, trong phòng lặng yên không một tiếng động. Chu Cẩn hít một hơi thật sâu, cảm thấy nếu bản thân hắt hơi một cái phỏng chừng đều có thể tạo ra tiếng vang. Cậu đem thùng dụng cụ mở ra, may là Michelson cũng không quá ác độc, ít nhất công cụ cũng đầy đủ, chỉ hơi dơ dơ mà hôi. Ba ngày ba trăm cái, trong tình huống bình thường, nếu như một người thực hiện theo phương thức thủ công, một ngày làm được ba bốn cái là tốt lắm rồi.
"Xem tôi là Quan Thế Âm trên trời cao hả?" Chu Cẩn yên lặng siêu cấp khinh thường vị giáo sư nghe đâu muốn chăm sóc mình kia.
Gần đây đại học tinh tế xếp hạng đầu liên bang bùng nổ một tin tức rằng có một Omega chuyển hệ sang hệ cơ khí. Cơ hồ là người đầu tiên xưa nay chưa từng có, sau khi nghe ngóng, cái vị dị loại dũng cảm đầu tiên ăn cua đồng kia lại là Chu Cẩn, mọi người cảm thấy nhất định là đã lầm chỗ nào rồi.
Hệ cơ khí chưa từng náo nhiệt như vậy, một đám Beta vốn không có tiếng tăm gì bị người qua đường chộp tới hỏi thăm: "Chu Cẩn thật sự đến chỗ của cậu? Y thế nào?"
Nhóm Beta vốn cũng không cuồng nhiệt với Chu Cẩn như Alpha, là bộ tộc lớn nhất trong xã hội này, bọn họ ít khi quá đột xuất, cũng sẽ không thái quá tầm thường. Bề ngoài của Chu Cẩn vốn hấp dẫn được vài Beta, chứng minh rằng nếu nói đến một người sở hữu vầng sáng lóng lánh đó, bọn họ cũng biết sẽ không tới lượt mình, có chút khó giải thích mà biến hóa vi diệu.
Đặc biệt là những người vốn không có tiếng tăm gì, cuối cùng thời điểm vì một người khác mà bọn họ lại bị vô số người quan tâm tìm hiểu, tâm tình liền càng vi diệu hơn.
Khoảng chừng có thể dùng một câu để miêu tả, chính là kiểu lúc người ở phương xa, tôi mời ngẩng mặt, lúc người gần trong gang tấc, tôi đố kị.
Lòng người vi diệu mà.
Bọn sinh viên hệ cơ khí từ lúc vừa mới bắt đầu thì hiếu kỳ mong đợi, đến lúc sau lại phản cảm không kiên nhẫn. Cũng không tiêu hao nhiều thời gian, dù là ai bị người đuổi theo hỏi về một người bản thân căn bản còn chưa từng gặp mặt đều sẽ không thoải mái, đặc biệt là đối phương còn mang theo ý nghĩ tại sao cậu may mắn như vậy còn không biết cảm ơn. Người còn chưa nhìn thấy, may mắn cái gì chứ?
Đúng, cả ba ngày trời Chu Cẩn đều không xuất hiện trong hệ cơ khí. Điều này làm cho sinh viên hệ cơ khí cũng bắt đầu hoài nghi, vị tình nhân đại chúng nắm giữ một vầng sáng hoàn mỹ này có phải tới đây với mục đích khác không, tỷ như mua danh chuộc tiếng trốn tránh học nghiệp. Dù sao hệ nghệ thuật trong truyền thuyết kia, sau khi Chu Cẩn trải qua trận oanh tạc ở Thiên Lang inh mới quyết tâm chuyển hệ mà.
Một tên Omega, đến hệ cơ khí, muốn báo quốc hả? Ha ha.
Michelson nhìn mấy sinh viên còn đang đánh ngáp ở phía dưới, thân thủ gõ bàn một cái nói: "Mọi người đều đến đông đủ rồi chứ?"
Lớp trưởng nhìn chung quanh: "Báo cáo, ừm... không có Chu Cẩn."
"Chu Cẩn à." Michelson liếc mắt, "Được, hôm nay chúng ta đi nhìn thử phòng lắp ráp."
Sinh viên phía dưới phát ra tiếng thở dài, Michelson coi như mình chưa nghe thấy: "Ta hi vọng các cậu hai ngày nay đã xem hiểu kiểu đồ lắp ráp, bằng không..." Ông quét mắt một vòng sinh viên ở phía dưới đang lộ ra vẻ mặt lo lắng, "Hôm nay có khả năng liền sẽ mất thể diện."
Xét thấy Michelson lúc thường chính là một người phi thường nghiêm nghị, bọn học sinh ai cũng không nghe ra được ý tứ trong câu nói. Michelson nhìn đám sinh viên một mặt ngu ngốc phía dưới, nhếch miệng tạo ra nụ cười làm người ta sợ hãi. Hội sinh viên lớp lớn đã chịu qua tàn phá rõ ràng đây là đại sự không ổn, có dấu hiệu phải đề phòng, nhưng đây là đám tân sinh nhập học còn chưa được một tháng, còn chưa trải qua kỳ thi tháng, cũng không thể hiểu rõ mọi chuyện, tỉnh tỉnh mê mê một đường đi cùng vị giáo sư ý đồ khó lường đến phòng lắp ráp.
Cửa phòng lắp ráp được mở hờ, lớp trưởng Lỗ Chính Hàm đi theo sau Michelson cả kinh, lập tức đổ ra một lớp mồ hôi lạnh. Tuần trước hắn rõ ràng là người cuối cùng đến phòng lắp ráp, cửa cũng là hắn tự tay đóng lại. Bên trong toàn là thiết bị không gian, thiếu một hai thiết bị liền căn bản không có cách nào tìm được cái mới. Hắn lo lắng liếc nhìn Michelson, may mắn phát hiện Michelson tựa hồ căn bản không để ý đến chuyện này, ông trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Lỗ Chính Hàm nhanh chóng đi vào theo, lập tức liền sững sờ tại chỗ.
Sau khi toàn bộ sinh viên tiến vào, giọng nói vốn đang huyên áo của đám người cũng yên tĩnh lại, tất cả mọi người lặng lẽ nhìn bốn phía gian phòng, đám người máy đang đứng chỉnh tề cũng bảo trì trầm mặc.
Tác giả :
Nhất Trạch Tam Sinh