Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư
Chương 68 Biểu diễn thăm hỏi (3)

Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư

Chương 68 Biểu diễn thăm hỏi (3)

Trò trêu người thật dễ bị phạm tiện, trước đó điện ảnh Thời Đại đưa ra vô số chỗ tốt, Lê Hân chỉ cảm thấy điều kiện đối phương có vấn đề, không dám ký hợp đồng. Bây giờ bị Angel cưỡng chế ký hợp đồng, không có bất cứ quyền phản bác nào, không chạm được chỗ tốt nào, trong đó, tuy rằng phương diện đãi ngộ nghệ sĩ xem trên mặt mũi không phải đãi ngộ như tân binh, nhưng cũng rất bình thường, so với đãi ngộ từ đầu đã là minh tinh hạng nhất muốn gì được đó của Thời Đại đề ra, quả thực chính là cách biệt một trời.

Nhưng Lê Hân cảm thấy Angel khiến hắn an tâm, huống hồ hiện giờ tuy hắn có chút danh tiếng, bất quá cũng chỉ là tân binh. Cho họ xem diễn tấu một chút liền có thể nhận ưu đãi, cấp đãi ngộ tốt như vậy hắn sẽ cảm thấy không an ổn. Người, có năng lực và địa vị thế nào thì có cùng đãi ngộ thế đó, quá cao hoặc quá thấp đều không tốt. Lê Hân cảm thấy như vậy cũng rất ổn, không tồi.

Ba ngày sau, Sarah cùng Mills —— tổng giám đốc công ty giải trí Tinh Tế —— cùng đưa ra một bản hợp đồng, hầu hết các quyền lợi đưa ra đều theo điều kiện hợp đồng loại B, chỉ có phương hướng đào tạo là thay đổi. Người khác đều có thể đăng ký các khóa đào tạo và mời giáo viên, Lê Hân lại chỉ có thể tự mình tìm hiểu, tốt nhất chính là tìm thêm các cổ văn hiến mà thôi. Bất quá Tinh Tế sẽ cấp cho Lê Hân một sân khấu tự tập, trước tiên sẽ tham gia một số chương trình tân binh, gameshow cùng dạ hội … do Tinh Tế tổ chức, chờ sức ảnh hưởng được nâng lên, liền chuẩn bị nhờ trung tâm thương mại cỡ lớn nào đó tổ chức buổi biểu diễn. Còn lại, có phát hành album hay không, tìm cách xây dựng đoàn đội âm nhạc cho Lê Hân, để hắn kết hợp giữa nhạc khúc với giọng hát, vẫn phải đợi hắn nổi tiếng rồi nói.

Mọi thứ đang phát triển theo chiều hướng tốt, Lê Hân vừa lòng mà thỏa sức luyện tập trong phòng sáng tác của Sarah, trong lòng mỹ tư tư.

So ra thì Nghiêm Sí một chút cũng không ổn, y căn bản không có quyền tiến vào căn cứ văn nghệ binh.

Căn cứ văn nghệ binh thuộc về quân khu, người nhàn hạ miễn tiến vào, nhưng quân nhân bình thường ngoại trừ hoạt động cần thiết cũng không có quyền đi vào. Dù sao nơi này phần lớn đều là người rất có mị lực, vẫn là không nên thả đám gia hỏa 800 năm không thấy nữ nhân và không có bạn lữ kia tới, rất dễ tạo nên hỗn loạn.

Trong kỳ nghỉ phép, Nghiêm Sí không thể nộp đơn cho Nghiêm Lẫm xin tham gia một số cuộc giao lưu cần thiết với căn cứ văn nghệ binh, y đi tới đi lui trong ký túc xá giáo viên đại học Saint Tevez, suy nghĩ làm cách nào ‘đánh vào bên trong căn cứ văn nghệ binh’.

Từ khi đến đại học Saint Tevez, Triệu Thân vẫn luôn rất chiếu cố người học trò này. Trong công việc không cần phải lo, trong sinh hoạt Nghiêm Sí sống rất tự giác cũng không cần người chiếu cố, việc có thể quan tâm chỉ có vấn đề yêu đương, dù sao Nghiêm Sí cũng chính là vì thế mà đến.

Kết quả những chuyện phát sinh trong mấy ngày này, thật sự làm thay đổi tam quan của Triệu Thân. Rất ít binh lính của Đế quốc có thể sống đến tuổi nghỉ hưu, chiến trường tàn khốc, là nơi vô cùng khắc nghiệt thử thách tinh thần của con người, đa số chiến sĩ đều dị biến tinh thần khi tuổi còn trẻ, không thể không rút lui khỏi chiến trường và làm công việc văn chức, sống một cuộc đời phải dựa vào thuốc ức chế, cuối cùng sức sống cũng dần dần cạn kiệt, không đến 150 tuổi đã mất sớm. Nguyên soái Lê Chiến quân đoàn số 3 chính là như thế, năm nay hắn đã 134 tuổi, tinh thần dị biến tra tấn hắn hơn 20 năm. Cứ tiếp tục như vậy, nhiều nhất 10 năm, sinh mệnh lực của Lê Chiến sẽ hao hết. Sinh mệnh lực của dị năng giả cấp SS mạnh hơn rất nhiều so với những người khác, nếu có thể kịp thời khống chế tốt tinh thần, như vậy hắn còn có thể sống đến 300 tuổi. Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, sinh mệnh lực có cường hãn hơn nữa cũng chịu không nổi.

Triệu Thân có thể chống đỡ đến 200 tuổi về hưu, chứng tỏ tinh thần hắn tương đối ổn định, có thể trải qua chiến trường nhiều năm như vậy cũng không có vấn đề gì. Sống đến cái tuổi này, tuy bề ngoài còn trẻ, nhưng trong lòng đã là một lão nhân, chuyện có thể làm hắn kinh ngạc không được bao nhiêu. Cho dù ngày hôm sau trùng vũ trụ lập tức tiến vào đế quốc, tấn công Thủ Đô Tinh, Triệu Thân cũng chỉ dùng hết toàn lực chiến đấu, nhưng sẽ không cảm thấy khiếp sợ.

Nhưng mà mấy ngày nay, vị lão sư ổn trọng này thiếu chút nữa bị Nghiêm Sí hù rớt tròng mắt, xem hắn nhìn thấy thứ gì này!

Trên đầu giường Nghiêm Sí có cái hộp bảo bối, mỗi ngày đều mang theo trong hộp không gian, trước khi ngủ sẽ đặt ở đầu giường sờ sờ mới đi ngủ. Triệu Thân vô số lần nhìn thấy Nghiêm Sí đem cái hộp bảo bối này ôm vào ngực, nhịn không được dò hỏi. Nghiêm Sí do dự một lát, mới mở hộp ra, động cũng không cho Triệu Thân động, đem từng cái bảo bối triển lãm cho Triệu Thân xem.

“Ống tiêm sau khi em ấy tiêm qua dinh dưỡng tề." Một hàng ống tiêm vứt đi dày đặc được xếp ngay ngắn dưới đáy hộp, đã phủ kín cái đáy, xem độ dày còn có thể chồng thêm một lớp, không biết chờ lấp đầy Nghiêm Sí định làm sao?

“Thời khoá biểu của em ấy ở đại học Saint Tevez, giấy kiểm tra sức khoẻ, sơ yếu lý lịch, giấy báo danh biểu diễn tiệc đón tân sinh và đơn đăng ký biểu diễn thăm hỏi, các bản sao của những thứ trên." Tầng tiếp theo đều là chất liệu bằng giấy, mặc dù khoa học kỹ thuật hiện tại phát triển, nhưng thông tin trên quang tử càng phát triển thì càng dễ bị hacker đánh cắp và làm mất, muốn giữ lại lâu dài, vẫn phải lưu lại trên giấy. Chỉ là giấy hiện tại được làm bằng vật liệu hoàn toàn mới, thân thiện với môi trường, tiết kiệm và bền, còn sẽ không bị hỏng trong một vạn năm.

“Một tầng con chip này là mỗi lần em ấy luyện tập ở quảng trường, ngày ghi ở trên là thời gian diễn tấu." Dung lượng một con chip có thể lưu trữ cả một đời người, hiện tại cứ như vậy một lần diễn tấu một con chip, thiếu tá đúng là không thiếu tiền. ( Nhà không có gì ngoài điều kiện các bác ạ hahaha)

Triệu Thân không được vừa lòng, đồ đệ ngươi đây là đem thùng rác nhà người ta khiêng về đi!

Hiện tại các thùng rác sẽ tự động dọn sạch rác rưởi sau mỗi giờ, dưới thành thị có ống dẫn rác, Nghiêm Sí có thể thu thập nhiều đồ vật như vậy, không phải là ngồi xổm bên cạnh thùng rác, chờ Lý Hâm vứt rác xong liền trực tiếp moi thùng rác đi? Thật không muốn thừa nhận anh chàng trước mắt này là học trò của hắn a (:3″ ∠)

Đầu ngón tay rốt cuộc dừng lại ở tầng trên cùng, Nghiêm Sí không mở tầng đó ra, mà nhẹ nhàng vuốt ve một chút rồi đem toàn bộ hộp cất vào. Giờ phút này Triệu Thần cũng không còn hứng thú với thứ gì trong hộp nữa, hắn không có hứng thú với ống tiêm mà đầu kim đã tiêm vào cơ thể đệ tử, hoàn toàn không có!

“Ngươi thích cậu ta như vậy, kế tiếp cậu ta có hơn một tháng tập huấn và biểu diễn khắp nơi, thẳng đến tháng 12 mới có thể trở về, không gặp thời gian dài như thế, nhất định sẽ rất khó nhịn đi." Triệu Thân thở dài, ngần ấy năm vẫn luôn ở biên cảnh, xa cách vợ con, không ai hiểu rõ loại cảm giác chia ly này hơn hắn, thật sự rất dày vò.

“Sẽ không đến tháng 12." Nghiêm Sí kiên định nói “Ta phải làm sao mới có thể trà trộn vào căn cứ văn nghệ binh?"

Triệu Thân: “……"

Nếu thời gian có thể quay ngược, ngày đó khi đội viên an bảo xã xin giúp đỡ hắn nhất định sẽ không tới, không đúng, là từ lúc bắt đầu chọn đồ đệ liền không chọn Nghiêm Sí!

Thấy Triệu Thân không trả lời, vẻ mặt Nghiêm Sí vẫn tê liệt như cũ, ai cũng không nhìn ra một tia suy sụp trên gương mặt kia. Bất quá Triệu Thân rõ ràng cảm giác được áp khí xung quanh bị hạ thấp, khí tràng giữa hắn và Nghiêm Sí càng trở nên áp lực, hô hấp khó khăn thiếu chút nữa làm hắn không tự chủ mà mở ra hình thức yếm khí.

“Cái kia…… con gái của ta…… quản lý nhân sự ở căn cứ văn nghệ binh, nó từng oán giận với bạn già của ta rằng khoảng thời gian này người sống trong căn cứ tăng đột biến, tuy nói hiện nay người máy có thể gánh rất nhiều việc, nhưng vẫn luôn có lúc chúng không có mặt. Nó muốn thông báo tuyển dụng một người làm tạm thời, chính là tham gia biểu diễn thăm hỏi có không ít người nổi tiếng, cần phải tìm người kín miệng và có tính bảo mật cao…… nhưng nếu là ngươi nhất định không được, ngươi còn mang một khóa học chung ở đại học Saint Tevez a." Triệu Thân bất đắc dĩ nói.

“Có thể tìm nghiên cứu sinh dạy thay một tháng." Nghiêm Sí hoả tốc đứng dậy, đem cái hộp si hán để vào xích không gian, ném lại một mình Triệu Thân trong phòng, bản thân thì đi liên lạc với nghiên cứu sinh học viện quân sự. Những gì y dạy bất quá chỉ là khóa lý thuyết quân sự cơ bản, đừng nói nghiên cứu sinh, ngay cả học sinh có thành tích tốt cũng có thể dạy thay.

Danh khí Nghiêm Sí ở đại học Saint Tevez chính là nhất hô bá ứng, nơi nơi đều có người sùng bái. Nghe nói Nghiêm thiếu tướng có việc muốn ra ngoài, nghiên cứu sinh báo danh dạy thay có cả một đoàn. Nghiêm Sí dựa theo thành tích chọn ra một người xuất sắc nhất ở phần thi phỏng vấn và thi viết, nộp đơn xin nghỉ phép lên trường học, sau khi được nghỉ lại đi tìm Triệu Thân.

Triệu Thân yên lặng chửi thầm: Ta, ta chưa nói có thể giúp ngươi vào được a, còn chưa nói chuyện với con gái ta a. Hơn nữa con gái ta là tìm người đến làm việc, ngươi đến nơi đó làm việc sao?

Nghĩ nghĩ, Triệu Thân vẫn là liên lạc với con gái mình, vô cùng khó xử khi giúp đồ đệ đưa ra yêu cầu này. Tuy rằng con gái Triệu Thân cùng thế hệ với Nghiêm Sí, nhưng Triệu Thân 50 tuổi đã có Triệu Chân, Triệu Chân hiện tại đã hơn 150 tuổi, xem như lão nhân của căn cứ, so với Nghiêm Lẫm tuổi còn muốn lớn hơn. Nàng xem Nghiêm Sí như tiểu nhi tử của mình, trước kia lúc Triệu Thân về hưu Nghiêm Sí có đến nhà bọn họ bái phỏng, biểu tình Triệu Chân liền thập phần hòa ái.

Nghe xong yêu cầu của phụ thân, Triệu Chân quyết đoán đáp ứng, hơn nữa tỏ vẻ không sao cả, một đám khó hầu hạ như vậy, cái gì người máy làm cơm không thể ăn, cái gì người máy dọn dẹp nhà cảm thấy biệt nữu. Có Nghiêm Sí thiếu tướng đến những người này nhất định đều câm miệng, tốt hơn nhiều so với người làm việc lâm thời!

Thuận tiện nhắc tới, Triệu Chân cùng Sarah là bạn vong niên kém gần trăm tuổi, đều là Nghiêm Cách hắc a ╮(╯▽╰)╭

Bên trên có người dễ xử, Nghiêm Sí hoàn thành thủ tục trong vòng một ngày, sau một tuần Lê Hân tiến vào căn cứ, Nghiêm Sí cũng theo vào. Triệu Chân là nữ nhân không quá xinh đẹp lại rất thích ở nhà, ngày thường không có uy nghiêm gì, rất dễ nói chuyện, nhưng trước nay đều không để người khác bắt chẹt. Mấy ngày này, những diễn viên có yêu cầu đặc biệt cao và tự cho rằng mình có thể bước chân vào hào môn suốt ngày kén chọn, nàng chỉ cười nhạt, tận lực thỏa mãn yêu cầu của bọn họ. Mà trước khi Nghiêm Sí tới, nàng dựa theo quy định căn cứ niêm yết một phần《Điều Cần Biết》, không có tuyên bố, mà đợi sau khi Nghiêm Sí tới thì đưa cho y.

Nghiêm Sí là người thông minh, sau khi một số sĩ quan và Triệu Chân giới thiệu Nghiêm Sí với những diễn viên tập huấn kia, y cầm 《Điều Cần Biết 》 trực tiếp hỏi: “Nếu vi phạm có biện pháp trừng phạt hay không?"

Mấy sĩ quan hai mặt nhìn nhau, biện pháp trừng phạt thì có, bất quá cảnh cáo giáng chức trừ lương gì đó, đều là quy định nội bộ, không thể áp dụng với những người này. Nghiêm Sí vừa thấy vẻ mặt các nàng liền hiểu rõ, tiếp tục hỏi trước mặt các diễn viên: “Tiết mục có vượt qua kế hoạch hay không?"

Triệu Chân không phải người phụ trách tiết mục, lại tiếp lời Nghiêm Sí nói: “Đều là dựa theo kế hoạch tuyển chọn, nhưng bên ngoài có rất nhiều người ưu tú, tổ khảo hạch rất khó trong việc loại hay chọn người vào."

“Nga, như vậy " Nghiêm Sí gửi một bản ‘Điều Cần Biết’ đến quang não mọi người “Vi phạm một lần, thời lượng tiết mục bị giảm phân nửa; hai lần, tạm hủy tiết mục để kiểm tra; ba lần, đóng gói và rời khỏi căn cứ, không thiếu diễn viên, nghe rõ chưa?"

Nghe được rất rõ ràng! Mấy minh tinh có chút danh tiếng tự cho mình trên cao đứng ra muốn đưa ý kiến, biểu hiện một chút thân phận mình không giống người thường. Kết quả vừa tiến lên được nửa bước, đã bị tầm mắt như lợi kiếm của Nghiêm Sí đâm vào người: “Có ý kiến?"

Tiểu minh tinh run lên, nhìn xung quanh, thấy chỉ có mình bước lên nửa bước, bị tắm gội trong ánh mắt thập phần sát khí của Nghiêm Sí, thiếu chút nữa bị dọa khóc. Vội vàng lắc đầu như trống bỏi: “Không, không có! Ở, ở căn cứ tập, tập huấn, thì nên, nên, tuân thủ, chấp hành nội quy!"

Nghiêm Sí vừa ý gật đầu, thu hồi tầm mắt, tiểu minh tinh vội vàng đem chân lùi về. Nghiêm Sí quét nhìn một vòng, thấy mọi người đều rụt cổ không hé răng, nói: “Xem ra không ý kiến gì, Triệu chủ nhiệm, cô phụ trách việc còn lại đi."

Triệu Chân hai mắt híp lại thành một đường ý cười, ân cần nói với người phụ trách huấn luyện: “Phương diện sinh hoạt sẽ không có vấn đề gì, các ngươi chuyên tâm huấn luyện là được, nơi này của ta khẳng định sẽ không phạm sai sót gì."

Thỉnh một ôn thần tới trấn trạch, vừa hấp dẫn người vừa có uy thế, còn có thể có rủi ro sao. Công việc của người máy luôn được lập trình, chỉ cần những người này không có ý kiến, có thể sai sót sao?

Mọi người và Triệu Chân đều là đồng sự lâu năm, mỗi năm khi tập huấn đều sẽ có vài người không hiểu chuyện như vậy, bất quá có Triệu Chân ở, mỗi lần những người này đều bị làm cho ngoan ngoãn. Lần này cũng như vậy, bất quá lần này Triệu Chân đổi thủ đoạn, sửa phía sau màn.

Giải quyết nan đề sinh hoạt, ban đầu đã nói một tuần sau sẽ bắt đầu tổng duyệt. Tổng duyệt lần này là vì xác định loại hình cùng tiềm lực của mỗi tiết mục, sau đó nhân viên công tác tổ tiết mục và các lão sư sẽ an bài thời gian cho tiết mục của mỗi người, bố trí ở khu vực nào, vị trí nào. Tất cả những điều này là một lượng công việc rất lớn, hiện tại cách thời gian biểu diễn còn hơn nửa tháng, cần phải nhanh chóng xác định.

Công việc chủ yếu của Nghiêm Sí là trợ giúp Triệu Chân quản lý những việc vặt vãnh của nhóm diễn viên này, hiện tại y đã đặt ra quy tắc và tất cả đều dựa theo quy tắc, cái gọi là việc vặt đều không có, liền vô cùng tự tại. Trên tay y có bản đồ phân bố phòng của từng người, còn có quyền truy cập khẩn cấp cho mỗi phòng. Dù sao cũng là quản lý viên a, có quản lý ký túc xá nào không có chìa khóa sao ╮(╯▽╰)╭

Có thể giao quyền hạn này cho y, cũng vì tín nhiệm Nghiêm Sí, y cũng là người vô cùng kỷ luật, dù có thích Lê Hân, có si hán đến đâu cũng không thể làm ra chuyện lén trốn dưới gầm giường đợi nửa đêm bò ra, tuy rằng y thật sự rất muốn làm như vậy o(╯□╰)o

Vào buổi sáng Nghiêm Sí lập uy thì mặt Lê Hân thiếu chút nữa nứt ra, truy hắn truy tới nơi này, tên thiếu tướng kia cũng quá nhàm chán rồi! Lúc biết nam nhân kính râm chính là Nghiêm Sí hắn còn có chút hoài nghi, thiếu tướng đế quốc sao có thể làm ra loại chuyện đáng khinh như ngồi xổm chân tường theo dõi người khác a. Hiện tại hắn đã hoàn toàn xác định, Nghiêm Sí chính là đại thúc si hán kính râm kia. Đừng nói với hắn Nghiêm thiếu tướng mới 31 tuổi, còn trẻ. Đối với một thiếu niên 17 tuổi mà nói, 31 tuổi chính là đại thúc!

Ở thế kỷ 21, ngươi có thấy học sinh cao trung nào gặp hàng làm việc 31 tuổi, không gọi là thúc thúc?

Cảm giác nhìn thấy đại thúc đáng khinh thật là bất an, đặc biệt trước đó bản thân đã cự tuyệt y, gặp lại thật sự quá xấu hổ. Lê Hân chỉ có thể làm như không phát hiện Nghiêm Sí, đứng trong một góc, một bộ không chớp mắt, chờ tới thời gian biểu diễn của mình. Biểu diễn lần này là rút thăm, hắn định biểu diễn xong liền trở về phòng, dù Nghiêm Sí có ngồi xổm góc tường cũng là ngoài cửa, vẫn tốt hơn là đối mặt. Nhưng ai ngờ đến, vận khí hắn lần nào cũng không xong như vậy, lần này rút thăm lại trúng số cuối cùng, chẳng lẽ hắn chính là mệnh lót đế vạn nămj?

Thầm mắng nữ thần vận mệnh, Lê Hân mắt nhìn thẳng, chuyên tâm xem biểu diễn, dần dần đắm chìm trong tiết mục, không chú ý tới một người đứng bên cạnh, ôm hắn, nhiệt tình mà hôn lên mặt hắn một cái.

Nghiêm Sí:!!!!!

Hành vi của Sarah người khác đã sớm thấy nhiều không trách, người trong toàn căn cứ, chỉ cần là quan hệ thân thiết mặc kệ nam nữ đều bị nàng hôn qua, đối với Sarah mà nói, đây là một phương thức biểu đạt hữu hảo cùng chào hỏi. Hôn mặt thì có là gì, lúc nàng kích động còn sẽ ôm Wilbon thượng tướng gặm môi a, điều này khiến tai tiếng của Sarah cùng Angel vẫn luôn truyền oanh oanh liệt liệt trong căn cứ, bất quá người biết Sarah đều hiểu đây chỉ là phương thức nàng thể hiện sự thân mật mà thôi, người yêu chân chính, Sarah sẽ hôn lưỡi a.

Nhưng so với Nghiêm Sí chỉ có thể lén lút ngồi xổm góc tường, Sarah thân mật với Lê Hân quả thực quá chói mắt. Chỉ thấy cặp thỏ trắng bọc dưới bộ quân trang thẳng tắp dùng sức dán trên cánh tay Lê Hân, còn cọ cọ hai cái, hỏa khí của Nghiêm Sí liền dâng lên tận đầu.

“Cậu đang phát run sao?" Sarah khó hiểu sờ sờ trán Lê Hân “Còn có mồ hôi lạnh. Là đang khẩn trương sao? Không cần thiết,《Bích Hải Triều Sinh Khúc》kia của cậu có thể chinh phục biển sao trời mênh mông. Angel chưa bao giờ làm chuyện lỗ vốn, có thể ký kết với cậu, trong lòng nàng hiểu rõ."

Hoàn toàn không phải vì tiết mục của người khác a, quăng ngã! Chỗ vừa bị hôn trên mặt còn lưu lại hương khí vũ mị, phương thức biểu đạt hữu hảo của Sarah hắn biết, mấy ngày này cũng đã quen thuộc. Chính là sau cái hôn vừa rồi, hắn cảm thấy mặt và cánh tay đang tiếp xúc với đại bạch thỏ của mình sẽ bị tầm mắt sắc bén bắn xuyên thủng.

Cảm thấy tinh thần Nghiêm Sí rất có khả năng có khuynh hướng phát cuồng, cho dù không có, ít nhất cũng có khuynh hướng biến thái. Ai mà hiểu cách nghĩ của si hán chứ, hành động của Sarah thật sự không biết sẽ kích thích đến Nghiêm Sí thế nào.

Cố tình hắn còn phải vờ như không có việc gì mà đáp lại Sarah: “Nhưng nhạc khúc ta chọn là《Trên Phụng Hoàng Đài Nhớ Tiếng Sáo Thổi》, ta cảm thấy bản thân nhạc khúc và 《Bích Hải Triều Sinh Khúc》 không sai biệt mấy, chỉ là phong cách bất đồng."

“Không sai, ta thích 《Bích Hải Triều Sinh Khúc》hơn." Sarah thản nhiên nói “Bất quá 《Trên Phụng Hoàng Đài Nhớ Tiếng Sáo Thổi》cũng rất tuyệt vời. Chỉ là ta chưa từng nhớ một người nào sâu sắc, cũng không hiểu loại cảm giác này. Nếu có thể…… Ta hy vọng cả hai nhạc khúc của cậu đều có thể biểu diễn. 《 Phượng Hoàng 》là lựa chọn bắt buộc, 《Bích Hải Triều Sinh Khúc》 là trứng màu* cuối cùng, được chứ?"

*Trứng màu ( Trứng phục sinh): easter egg/chi tiết ẩn. Những chi tiết kinh điển có ý nghĩa đặc biệt được sắp đặt tinh tế trong phim.

Hai tiết mục? Lê Hân có chút thụ sủng nhược kinh, hắn không nghĩ tới nội tâm Sarah lại lớn như vậy, kiểu người thế nào thì bị loại nhạc thế ấy hấp dẫn. Sarah và Angel đều thích 《Bích Hải Triều Sinh Khúc》, chứng tỏ hai người đều là người lòng dạ rộng lớn cú đấm mạnh mẽ, loại người này, sẽ không bị chuyện vụn vặt làm vướng bước chân.

“Nếu có thể, ai cũng hy vọng bản thân có thể xuất hiện nhiều hơn." Lê Hân cười nói “Đương nhiên ta cũng vậy. Chính là chúng khẩu thược kim*, một tiểu trong suốt như ta, vẫn là điệu thấp một chút thì tốt."

*Chúng khẩu thược kim: miệng nhiều người xói chảy vàng (nguyên chỉ dư luận có sức mạnh ghê gớm, sau nói trăm người ngàn ý, xấu tốt lẫn lộn.)

“Cậu muốn nổi tiếng, còn sợ chuyện này để làm gì." Sarah không chút để ý nói “Âm nhạc của cậu rất xuất sắc, cậu nên có tự tin. Nếu muốn thế giới nghe được thứ âm nhạc xuất sắc như vậy, liền phải không từ thủ đoạn. Thanh danh trên mạng thì có gì phải sợ, có công ty ở, sẽ để người khác dễ dàng chửi bới làm mất thanh danh của cậu sao? Cậu là nhạc sĩ duy nhất trong lịch sử đế quốc, đi theo con đường cao cấp, vỏ bọc của Tinh Tế cũng nhất định cổ điển cao nhã, loại vỏ bọc này không có khả năng để danh tiếng cậu kém."

Nghe nàng như vậy, Lê Hân xem như hoàn toàn yên tâm. Công ty quản lý được hoàng tộc ngầm kiểm soát muốn giữ gìn thanh danh cho hắn, đó không phải là chuyện mà thủy quân do loại hoa tiểu tiền như Milan có thể chống lại. Dù muốn hắc hắn cũng nên cân nhắc một chút thực lực cùng bối cảnh của Tinh Tế, không có huyết hải thâm thù, cũng không não tàn đến mức vứt đi, thì sẽ không luẩn quẩn trong lòng.

Được bảo đảm, Lê Hân yên tâm nói: “Nếu thật là như vậy, phải cảm ơn trung tướng rồi."

“Trung tướng quá khách khí" Sarah bóp khuôn mặt Lê Hân, thấy thế nào lại đáng yêu như vậy “Gọi Sarah tỷ tỷ, thế hệ của đại Grant thật tốt. Tuy Nghiêm Sí nhỏ hơn hắn một tuổi, nhưng cũng cùng thế hệ với đại Grant, như vậy bối phận vừa lúc."

Lê Hân: “……"

Hắn hoàn toàn không muốn dính líu tới Nghiêm Sí, đồng lứa hậu bối tiền bối đều không muốn, người xa lạ nào quan hệ gì. Còn có……

Bụm mặt thống khổ mà kháng nghị: “Sarah tỷ tỷ, ta dễ vỡ, phải nâng nhẹ thả nhẹ!"

Mặt bị véo đỏ, ngày mai nhất định sẽ trở nên xanh tím, biến dạng trong thời gian ngắn. Sarah lập tức đau lòng, hôn hôn chỗ bị véo đỏ, cười nói: “Sau khi kết thúc đến phòng ta, tỷ tỷ đem đồ trang điểm cho cậu, đều có tác dụng chữa trị, bảo đảm bôi lên liền khỏi."

Hai người cười nói thân mật, tuy nghe không được đang nói gì, nhưng động tác thần thái đều chói mắt như vậy, mặt Nghiêm Sí ngày càng âm trầm, ngày càng đen, bất quá người ngoài nhìn vào, vẫn là không có gì biến hóa, làm mặt than thật thảm ╮(╯_╰)╭

Đợi bảy tám tiếng đồng hồ, rốt cuộc đến lượt Lê Hân lên đài. Mấy ngày này, hắn dành phần lớn thời gian để luyện tập nhạc khúc mới này, mức độ thuần thục đã tiến bộ rất nhiều. Mỗi lần thổi hắn đều sẽ nhớ tới A Mộc, tưởng niệm, nỗi buồn ly biệt dung nhập vào giai điệu, so với lúc tuyển chọn càng tốt hơn, càng động nhân hơn.

Thời điểm hắn biểu diễn, người chưa từng tham gia vào công việc sắp xếp biểu diễn, Angel lẳng lặng đứng ngoài cửa phòng diễn xuất, nghe một khúc nồng đậm tương tư kia.

“Thật sự rất nhớ nàng" Angel lẩm bẩm “Solaris, hơn 20 năm không gặp, nàng phương xa, ở trước mặt mọi người, có mệt hay không?"

Ba mươi năm trước Solaris đăng cơ, 29 năm trước Angel 16 tuổi, khảo nhập đại học Saint Tevez và chuyển ra khỏi hoàng cung, từ đó về sau, tỷ muội chưa từng gặp nhau. Các nàng không cần gặp nhau, không cần ước định, đối phương muốn làm gì, có thể làm gì, các nàng đều rõ ràng. Mặc kệ truyền thông phỏng đoán thế nào về quan hệ giương cung bạt kiếm giữa hai người, thì tình cảm kia, chỉ có bản thân hai người biết được.

Tiêu khúc kết thúc, Angel lặng lẽ rời đi như khi nàng đến, cũng giống trong buổi tuyển chọn, toàn bộ người ngồi dưới đài đều bị giai điệu chưa từng nghe qua này chấn trụ, không thể hiểu được, đều là âm phù như nhau, quang não có thể mô phỏng hoàn hảo âm thanh của bất cứ bản nhạc nào, vì sao lại chưa từng có ca khúc quang tử nào lay động nhân tâm như nhạc khúc này?

“Tất cả đều ổn chứ?" Sarah đắc ý liếc nhìn đồng nghiệp, những người lúc trước nghi ngờ sự lựa chọn của Sarah đều không lên tiếng, cùng mọi người âm thầm vỗ tay tán thưởng Lê Hân.

Sarah sẽ không nói chuyện định tăng tiết mục cho Lê Hân, chờ đến khi Lê Hân phân xong khu vực, khi mọi người sắp xếp chương trình, nàng lại ra tay, tất nhiên một kích tất trúng.

Hiện tại thì…… Vẫn là nên nhanh chóng xóa đi vết đỏ trên mặt hắn a, vừa thấy chính là bị véo, quá hủy dung.

Sau khi Lê Hân xuống đài, Sarah ôm hắn trở về phòng mình, lôi ra một đống mỹ phẩm. Đây đều là mỹ phẩm thân thiện với môi trường và tốt cho sức khỏe, không những không bị nhiễm độc chì mà còn có thể khắc phục sẹo, dấu vết trên mặt Lê Hân không thành vấn đề.

Đầu tiên là hôn mặt, lại vui cười đùa giỡn, bây giờ còn ở cùng một căn phòng đóng cửa! Nghiêm Sí yên lặng đứng ngoài cửa phòng Sarah, một giờ sau, y nhịn không được đặt tay lên vách tường, dùng móng tay kiểm nghiệm độ cứng vách tường, hành vi này, ở dân gian được gọi là cào tường.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại