Tình Sắc Dụ Hoặc
Chương 91: Ngồi ở trên, tự mình động (1)
Hơn mười phút sau, Tiếu Dao mặc váy Quân Mạc Bắc cho người đưa tới, từ văn phòng ra ngoài.
Cách đó không xa, Tiểu Trịnh vẻ mặt xấu hổ chờ, cô nhàn nhạt nói: "Tiểu Trịnh, em muốn ngồi xe anh về."
Tiểu Trịnh nhìn Quân Mạc Bắc đứng phía sau cô, tựa hồ có chút khó xử, Quân Mạc Bắc không nói chuyện, xoay người liền đi: "Đưa cô ấy về giúp tôi."
Trên thực tế, hiện tại hắn cũng không muốn nhìn cô gái này, không biết vì sao mình có thể ở văn phòng mất khống chế.
Vì thế, Tiếu Dao cuối cùng ngồi trên xe Tiểu Trịnh, vẫn là nơi đó, tại góc nhìn không tới, cô lấy bình nhỏ trên cổ xuống, lặng lẽ đặt ở trên.
Bình không phải bình bình thường, là bình đặc thù do quỷ tài thần y của tổ chức nghiên cứu chế tạo ra, tinh dịch bỏ ở bên trong, tinh tử còn có thể sống thêm mấy giờ.
Chỉ cần trong vòng mấy tiếng này đưa cái bình trở về, tiến vào kho lạnh là có thể giữ thật lâu thật lâu.
Đến nỗi, tổ chức sao muốn tinh dịch những người này, Tiếu Dao không biết, cũng không muốn biết, cô chỉ muốn nhanh nghĩ biện pháp cùng Tần Nhất Phi và Anh Tử rời đi, từ đây lại không cần tham gia việc này nữa.
Nhưng nhiệm vụ cần phải tiếp tục, trước lúc cô nghĩ ra biện pháp, nếu không, người tổ chức thấy cô làm việc bất lực, chịu khổ sẽ chỉ là Anh Tử và Tần Nhất Phi.
"Tiểu Trịnh, bụng em hơi đau, em muốn đi toilet trước." Thừa dịp Tiểu Trịnh không chú ý buông cái bình xuống xong, Tiếu Dao bỗng nhiên nói.
Tiểu Trịnh sợ cô nhân cơ hội chạy trốn, chỉ có thể bồi cô cùng nhau xuống xe, từ thang máy đi lên.
Tiếu Dao ở toilet ngây người không sai biệt lắm nửa giờ, Tiểu Trịnh cho người tới tìm cô vài lần, cuối cùng vào lúc Tiểu Trịnh cơ hồ muốn đích thân tiến vào, cô mới ra cửa.
Trở lại trên xe, quả nhiên phát hiện không thấy cái bình, thay đổi một cái bình mới rồi.
A, không phải nói cục cảnh sát thủ vệ nghiêm ngặt sao? Xem ra "Tiên sinh" và người cảnh sát, thực lực tương đương, ai cũng không kém ai.
Đem cái hình một lần nữa mang trở lại trên cổ, cô nhàn nhạt nói: "Trở về đi."
... Ngày đó lúc Quân Mạc Bắc về chung cư, phát hiện cô gái kia không ở trong phòng của mình, thế nhưng tự sắp xếp phòng khách ngủ rồi.
Không tiếp tục câu dẫn hắn, là bởi hôm nay thành công rồi nên tối nay thôi à?
Hắn không có để ở trong lòng, nhưng, tiếp đó mấy ngày nữa, Tiếu Dao mỗi ngày đều rất an phận ở bên người hắn, như thế liền có điểm kỳ quái, cùng cô gái trước đó vẫn luôn tìm mọi cách câu dẫn hắn, quả thực như hai người khác nhau.
Ngày thứ ba, Tần Mặc đã trở lại.
Quân Mạc Bắc không ở đây, Tiếu Dao bị tiểu Trịnh dẫn đi. Sờ sờ bình mới trên cổ mình, cô theo bản năng quét mắt nhìn văn phòng cục cảnh sát.
Nội gián trong văn phòng, rốt cuộc là ai? Cục cảnh sát có nội gián, Quân Mạc Bắc và Tần Mặc có biết không? Huống chi, nội gián không nhất định chỉ có một.
"Tần tiên sinh, Tiếu Dao tới, em đi lên trước." Tiểu Trịnh mở cửa xe, Tiếu Dao phát hiện trong xe thế nhưng chỉ có mình Tần Mặc, cửa kính đặc biệt, vừa rồi từ bên ngoài nhìn vào trong, căn bản không thấy cái gì.
Tần Mặc không nói chuyện, Tiểu Trịnh chờ Tiếu Dao lên xe xong, đóng cửa xe cho bọn họ liền đi rồi.
Cạch một tiếng, cửa xe bị Tần Mặc khóa trái từ bên trong, bỏ điều khiển từ xa ra, hắn nhìn cô gái co quắp bất an ngồi ở một bên, tùy tay dập thuốc lá trong gạt tàn.
Nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, môi mỏng hắn tràn ra một câu đạm nhiên đến làm người hoài nghi trong lời liệu có cảm xúc hay không: "Ta chỉ có thời gian nửa giờ."
Tiếu Dao sửng sốt, khó hiểu.hìn hắn. Nửa giờ? Có ý gì?
Cách đó không xa, Tiểu Trịnh vẻ mặt xấu hổ chờ, cô nhàn nhạt nói: "Tiểu Trịnh, em muốn ngồi xe anh về."
Tiểu Trịnh nhìn Quân Mạc Bắc đứng phía sau cô, tựa hồ có chút khó xử, Quân Mạc Bắc không nói chuyện, xoay người liền đi: "Đưa cô ấy về giúp tôi."
Trên thực tế, hiện tại hắn cũng không muốn nhìn cô gái này, không biết vì sao mình có thể ở văn phòng mất khống chế.
Vì thế, Tiếu Dao cuối cùng ngồi trên xe Tiểu Trịnh, vẫn là nơi đó, tại góc nhìn không tới, cô lấy bình nhỏ trên cổ xuống, lặng lẽ đặt ở trên.
Bình không phải bình bình thường, là bình đặc thù do quỷ tài thần y của tổ chức nghiên cứu chế tạo ra, tinh dịch bỏ ở bên trong, tinh tử còn có thể sống thêm mấy giờ.
Chỉ cần trong vòng mấy tiếng này đưa cái bình trở về, tiến vào kho lạnh là có thể giữ thật lâu thật lâu.
Đến nỗi, tổ chức sao muốn tinh dịch những người này, Tiếu Dao không biết, cũng không muốn biết, cô chỉ muốn nhanh nghĩ biện pháp cùng Tần Nhất Phi và Anh Tử rời đi, từ đây lại không cần tham gia việc này nữa.
Nhưng nhiệm vụ cần phải tiếp tục, trước lúc cô nghĩ ra biện pháp, nếu không, người tổ chức thấy cô làm việc bất lực, chịu khổ sẽ chỉ là Anh Tử và Tần Nhất Phi.
"Tiểu Trịnh, bụng em hơi đau, em muốn đi toilet trước." Thừa dịp Tiểu Trịnh không chú ý buông cái bình xuống xong, Tiếu Dao bỗng nhiên nói.
Tiểu Trịnh sợ cô nhân cơ hội chạy trốn, chỉ có thể bồi cô cùng nhau xuống xe, từ thang máy đi lên.
Tiếu Dao ở toilet ngây người không sai biệt lắm nửa giờ, Tiểu Trịnh cho người tới tìm cô vài lần, cuối cùng vào lúc Tiểu Trịnh cơ hồ muốn đích thân tiến vào, cô mới ra cửa.
Trở lại trên xe, quả nhiên phát hiện không thấy cái bình, thay đổi một cái bình mới rồi.
A, không phải nói cục cảnh sát thủ vệ nghiêm ngặt sao? Xem ra "Tiên sinh" và người cảnh sát, thực lực tương đương, ai cũng không kém ai.
Đem cái hình một lần nữa mang trở lại trên cổ, cô nhàn nhạt nói: "Trở về đi."
... Ngày đó lúc Quân Mạc Bắc về chung cư, phát hiện cô gái kia không ở trong phòng của mình, thế nhưng tự sắp xếp phòng khách ngủ rồi.
Không tiếp tục câu dẫn hắn, là bởi hôm nay thành công rồi nên tối nay thôi à?
Hắn không có để ở trong lòng, nhưng, tiếp đó mấy ngày nữa, Tiếu Dao mỗi ngày đều rất an phận ở bên người hắn, như thế liền có điểm kỳ quái, cùng cô gái trước đó vẫn luôn tìm mọi cách câu dẫn hắn, quả thực như hai người khác nhau.
Ngày thứ ba, Tần Mặc đã trở lại.
Quân Mạc Bắc không ở đây, Tiếu Dao bị tiểu Trịnh dẫn đi. Sờ sờ bình mới trên cổ mình, cô theo bản năng quét mắt nhìn văn phòng cục cảnh sát.
Nội gián trong văn phòng, rốt cuộc là ai? Cục cảnh sát có nội gián, Quân Mạc Bắc và Tần Mặc có biết không? Huống chi, nội gián không nhất định chỉ có một.
"Tần tiên sinh, Tiếu Dao tới, em đi lên trước." Tiểu Trịnh mở cửa xe, Tiếu Dao phát hiện trong xe thế nhưng chỉ có mình Tần Mặc, cửa kính đặc biệt, vừa rồi từ bên ngoài nhìn vào trong, căn bản không thấy cái gì.
Tần Mặc không nói chuyện, Tiểu Trịnh chờ Tiếu Dao lên xe xong, đóng cửa xe cho bọn họ liền đi rồi.
Cạch một tiếng, cửa xe bị Tần Mặc khóa trái từ bên trong, bỏ điều khiển từ xa ra, hắn nhìn cô gái co quắp bất an ngồi ở một bên, tùy tay dập thuốc lá trong gạt tàn.
Nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, môi mỏng hắn tràn ra một câu đạm nhiên đến làm người hoài nghi trong lời liệu có cảm xúc hay không: "Ta chỉ có thời gian nửa giờ."
Tiếu Dao sửng sốt, khó hiểu.hìn hắn. Nửa giờ? Có ý gì?
Tác giả :
Túy Phong Lưu