Tình Phi Đắc Ý
Chương 57: Pháp thuật dời đi
Phủ Hoa tướng quốc.
Hoa Tâm Diễm đang tắm rửa, vóc người nàng thật sự rất tốt, đương nhiên trên dưới toàn thân nơi nàng… vừa lòng nhất không gì khác chính là nơi nữ tính kiêu ngạo của nàng.
Lúc này, hai khỏa tuyết trắng thỏ của Hoa Tâm Diễm có một nửa lộ trên mặt nước, nhụy hoa màu hồng nhanh hóa đỏ tươi đứng thẳng ở trong không khí, giống như hai trái anh đào đỏ, lấp lánh bên vú ở trong nước như ẩn như hiện, cùng với gợn nước không ngừng rung động, làm nổi bật dáng người tuyết trắng.
Nàng đưa tay ấn hai nhụy hoa màu đỏ, vừa lòng cảm thấy đầy đặn vun cao, đây là bộ phận duy nhất trên người nàng có thể thắng được muội muội. Hoa Tâm Nhị vai mảnh dẻ thon thả, mặc dù mặc xiêm y vào tương đối mỹ lệ, nhưng cởi ra, thì so với Hoa Tâm Diễm vĩnh viễn không mê người bằng.
Hoa Tâm Diễm nhẹ nhàng xoa nắn ngực, vừa nhẹ nhàng mà ấn xuống, cố gắng tìm được cái loại… cảm giác của vị công chúa nhàn tản như muội muội.
Tuyết diễm hào nhũ bị đè xuống, chìm sâu…
Sau đó…
Ách…
Thịt trong lòng bàn tay không thấy đâu!
Trước ngực của nàng biến thành một khối cứng ngắc!
Gặp quỷ?! Hoa Tâm Diễm bị dọa cho hoảng sợ, nàng vẫn cho là tuyết diễm hào nhũ chỉ đi đâu thôi. Sau đó trái phải nhìn quanh, cổ xoay tròn, nơi nơi tìm kiếm một hồi, không có, không có, cái gì cũng không có?!
Thật là đáng sợ!
Nàng biến thành nam nhân?!
Hoa Tâm Nhị nhanh chóng đưa tay chạm xuống thân dưới của mình, ách… Cư nhiên mọc ra một cái cây gậy kinh khủng bóng loáng nhẵn nhụi!
“A… A… A…" Hoa Tâm Diễm phát ra tiếng kêu cực kỳ kinh khủng, lập tức từ thùng tắm chạy ra, PP trần truồng ở trong phòng tắm điên cuồng chạy loạn…
Dưới chân trơn trượt, nàng nặng nề ngã một phát, lúc này mới phát hiện bản thân cư nhiên lại cầm cây gậy trong tay, a…
A… Đó là một cây gậy ngọc xoa bóp, Hoa Tâm Diễm lại cúi đầu, phía dưới thân cũng vẫn là một tòa hoa viên…
Xác nhận qua một cái, thực sự là đập chứa nước!
Nhưng hai tòa Thánh Nữ dĩ nhiên không thấy bóng dáng đâu…
Oa nha nha… Quá kinh khủng!
Hoa Tâm Diễm từ khi mới ra đời tới nay chưa từng chịu qua kinh hách lớn như vậy, nàng nhanh chóng đứng lên, hai tay giơ lên cao, không dám đụng vào nhụy hoa màu đỏ rõ ràng thuộc về nam tử ở trước ngực, chỉ to như đầu con ruồi thông thường, vừa phát ra tiếng thét chói tai, vừa vòng quanh phòng tắm trái một vòng phải một vòng chạy như điên…
Bọn người hầu nhao nhao chạy vào, thấy kẻ luôn luôn kiêu ngạo tự mãn như Hoa Tâm Diễm mà lệ chảy ròng khắp mặt, nhưng tinh lực vẫn tràn đầy đông khua tây khoắng… Trong miệng còn phát ra tiếng hét: “Bà nội, bà nội, ta muốn ta bà nội! 555555555…"
Một thị nữ can đảm cẩn thận nhắc nhở: “Đại tiểu thư, lão thái thái của ngài đã đi về cõi tiên!"
555555555………
Đây là cái chuyện gì?!
…….
Nhà gỗ trên cây.
Long Tại Thiên cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi đối diện.
Điêu Điêu Tiểu Cửu vươn tay ra, nhẹ nhàng mà đụng chạm nam tính thũng đau của Long Tại Thiên, thật đàn hồi nha!
Long Tại Thiên hô hấp trở nên dồn dập, hắn ngồi ở chỗ kia, một chút cũng không di động, chỉ có thể nhìn đôi… tay nhỏ bé của Điêu Điêu Tiểu Cửu dịu dàng nhẹ nhàng chạm một cái, lại buông… ra, giơ tay, ở đó ngẩn người…
Tay kia của Điêu Điêu Tiểu Cửu nhẹ nhàng giơ lên bắn ra, giữa ngón trỏ và ngón giữa tuyết trắng liền xuất hiện vài tờ giấy, nàng đang suy nghĩ, nàng nên đem cái đồ này của Long Tại Thiên biến đi nơi nào đây?
Vận khí, vù vù ~~~~~~~
Pháp lực hình như không phải quá đạt!
Mới trong nháy mắt vừa rồi sao lại đột nhiên phát sinh pháp lực mạnh như vậy đây? Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn chiếc nhẫn trên ngón trỏ một chút, trên chiếc nhẫn đá đen phát ra ánh sáng u ám…
Hấp khí, đề lực, vù vù… Hình như không được!
Long Tại Thiên kéo tay nhỏ bé của Điêu Điêu Tiểu Cửu đặt trên vật nam tính của bản thân, đè xuống, không cho tay nàng rút ra.
Điêu Điêu Tiểu Cửu ngẩng đầu, nhìn Long Tại Thiên, rất bất đắc dĩ lắc đầu, nàng thật sự không làm được.
Long Tại Thiên hơi thất vọng, nhưng hiện tại thật sự không phải lúc. Hắn mạnh mẽ áp chế tính dục của bản thân, hắn hiện tại có chuyện quan trọng hơn muốn giải quyết. Hai luồng đồ trước ngực này quá mềm quá… Hắn không quen.
Nói là nói vậy, nhưng tay của hắn vẫn đặt ở nơi đó, vật nam tính cũng vẫn đau tức không thôi, thiệt là… Hấp khí, nhịn đau…
Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Ta hiện tại thật sự không có pháp lực, nhưng đừng lo lắng, chỉ cần ta khôi phục pháp lực, chuyện đầu tiên nhất định là thay ngươi đem cái này biến mất."
“Biến mất?" Long Tại Thiên nghe mà không hiểu, không phải nói nàng muốn khiến của bản thân nhỏ đi sao?
Điêu Điêu Tiểu Cửu rất đồng tình gật đầu nói: “Đúng vậy, ta cũng biết, ngươi biến thành như vậy bước đi a, làm việc a, rất bất tiện. Nhưng ta không có giải dược phong châm của Tam Thiểu sư huynh, ta chỉ có thể đem đau khổ của ngươi chuyển dời đến người nào đó. Liền giống như ta thay ngươi biến ra một đôi bạch thỏ mà ngươi rất thích vậy đó."
Long Tại Thiên trên mặt lập tức đổi chiều ba vạch đen dài ngắn không đồng nhất.
Biến mất, đem bản thân biến ra hai luồng mềm mại, sau đó lại đem “gậy phép" của bản thân biến mất?!
Bản thân không phải biến thành nữ nhân sao?
Tiểu yêu này, nói nàng ngây thơ, bộ dáng thiên kiều bá mị, nói nàng yêu nghiệt, đối với chuyện tình nam nữ lại ngây thơ như thế! Ngây thơ quyến rũ hỗn hợp, ngây thơ pha tạp diêm dúa lẳng lơ… Thật sự là khiến các nam nhân không thể không quỳ gối dưới ống quần của nàng, thần phục kiều man sức quyến rũ của nàng.
“Ta không cần đem cái này biến mất!" Long Tại Thiên cứng rắn nói. Sau đó hắn lại tức giận nhìn phần mềm mại trước ngực mình, “Ta muốn đem hai luồng đồ này trả lại cho nhà người ta."
Điêu Điêu Tiểu Cửu suy nghĩ một chút, nhát gan nói: “Mua đồ rồi lại muốn trả hàng, sẽ rất phiền phức"
Thật ra, pháp lực của nàng quá kém, đối với pháp thuật dời đi cao cấp như thế, nàng chỉ nắm chắc có ba phần thành công.
Long Tại Thiên không vui nói: “Biến cái này, mặc kệ phiền phức thế nào, ta muốn biến trở về!"
Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu hướng ngoài phòng mà đi, “Tự mình ngươi biến về đi, ta không làm."
Long Tại Thiên đồng thời ôm chân ngọc nhỏ của Điêu Điêu Tiểu Cửu, kéo trở về, nhe răng cười nói: “Ta muốn ngươi biến trở về."
Điêu Điêu Tiểu Cửu quay đầu, nhìn Long Tại Thiên một chút, rất nghiêm túc hỏi: “Ngươi chắc chắn sao?" Nàng có thể sử dụng pháp thuật, nàng lại không giống thiên sư khác, mỗi ngày số lần biến hóa khó lường… có giới hạn, thông thường đều là mỗi ngày sử dụng pháp thuật không vượt qua vài lần, thông thường thiên sư cao cấp mỗi ngày số lần có thể sử dụng pháp thuật khá nhiều. Cấp thấp một ngày chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi.
Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc dù không có số lần hạn chế, chất lượng pháp thuật của nàng lại luôn luôn không cao, cấp thấp thì tốt rồi, thông thường xác xuất thành công pháp thuật trung cao cấp dùng mười lần sẽ không vượt quá ba lần, mới có thể thành công hai đến ba lần. Nếu như vận khí không tốt, nàng một lần cũng không thành công… Ai!
Long Tại Thiên yêu cầu nàng biến trở về, không phải đang ép buộc sao? Điêu Điêu Tiểu Cửu thật sự là cảm thấy rất lo lắng cho Long Tại Thiên, nàng sợ bản thân không khống chế tốt, không biết sẽ còn phát sinh ra chuyện gì.
……………………
Hai đại đoàn tuyết diễm hào nhũ của Hoa gia Đại tiểu thư đột nhiên mất tích, mà vị thiên sư duy nhất của Hoa gia… kia, cũng là Đại Tề quốc sư Hoa Thệ Chi bởi vì có việc không ở nhà, cho nên cũng không cách nào thay muội muội trừ ưu giải nạn. Đương nhiên Hoa gia không phải không tìm được thiên sư khác, chỉ là Hoa Tâm Diễm gặp phải chuyện như vậy, chỉ tin tưởng ca ca Hoa Thệ Chi cùng Long gia Long Chi Hưng!
Hoa Tâm Diễm không chút do dự nhảy lên Tiểu Mã của nàng, bão táp xông đến Long vương phủ.
Lăng Tà Các.
Dưới tán cây tử đằng, trước bàn ngọc thạch, Long Chi Hưng đang xem “Huyền gia nội kinh".
Lúc Hoa Tâm Diễm chạy vào, hắn nhìn nàng một cái, ánh mắt quét thoáng qua ngực Hoa Tâm Diễm một cái, khóe miệng gợi lên một tia đùa cợt vui vẻ.
“Long đại ca…" Hoa Tâm Diễm khẩn cấp khóc, nũng nịu, bảy phần thật ba phần giả, ẩn dụ đưa tình, lao thẳng tới hướng Long Chi Hưng…
Long Chi Hưng tùy ý nàng ôm, hắn chủ yếu là muốn gần người mới có thể ngửi được khí tức pháp thuật trên người Hoa Tâm Diễm, sau đó vui vẻ càng lớn.
Hắn đã sớm biết, Điêu Điêu Tiểu Cửu không phải dễ bị bắt nạt, một nữ hài tử tầm thường, cho dù địa vị tôn quý thế nào đi nữa, đấu cùng nữ thiên sư, cũng tránh không được chịu chút thiệt thòi. Chỉ là thật không ngờ Điêu Điêu Tiểu Cửu trả thù vội vã nhanh chóng như vậy, nhưng lại khôi hài như vậy.
Pháp thuật dời đi! Một trong những pháp thuật trung cao cấp.
Xem ra công lực pháp thuật của Điêu Điêu Tiểu Cửu này cũng không phải chỉ để khoa chân múa tay. Hắn hiện tại đối với Điêu môn có một chút hứng thú, Tề Quốc thiên sư môn phái rất nhiều, hầu hết là một ít thủ thuật che mắt gạt người, một vị thiên sư môn phái chân chính đủ tư cách cực ít. Mà Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc dù không thể nói là đủ tư cách một vị thiên sư, ít nhất có thể nói đang tiến dần từng bước.
Phải biết rằng một tên thiên sư so với một đội quân càng khó có được, một người muốn tập trung cùng đề cao thực lực của mình, thủ hạ không có một số lượng lớn nhỏ thiên sư là không được. Nếu như Điêu môn có thể đem một tiểu cô nương bồi dưỡng thành như vậy, thì các sư huynh của nàng càng đáng giá mong đợi hơn.
“Long đại ca…" Hoa Tâm Diễm khóc lóc thảm thương, chỉ là đối với khốn cảnh của bản thân nhất thời cũng khó mà mở miệng. Sao có thể nói với người mình yêu hiện tại đã “Ngực không dưng biến mất" đây? Dễ giết phong cảnh lắm nha.
Hai tròng mắt hẹp dài ma mỵ của Long Chi Hưng nổi lên ánh sáng hứng thú, chuyện gì một khi liên quan đến Điêu Điêu Tiểu Cửu, thật sự là cực kỳ đặc sắc, buồn cười vô cùng! “Nếu như không có chuyện gì, ta còn có chút công việc phải xử lý." Long Chi Hưng hạ lệnh đuổi khách.
Hoa Tâm Diễm từ trước đến giờ nhất định cái loại… nữ tử dũng cảm gánh chịu, lập tức cấp bách nói: “Cùa ta… Biến mất."
Long Chi Hưng chớp mi, đem ánh mắt lại một lần nhìn ngực Hoa Tâm Diễm, liếc mắt, nói: “Ngươi lúc bình thường không có hai cái đó sao?"
Hoa Tâm Diễm muốn… thổ huyết quá, hai luồng đồ của nàng còn chưa đủ đồ sộ sao? Lại để Long đại ca nhìn. Xem ra tiếp theo nhất định phải may đồ mới, may vừa người một chút, xiêm y có thể lộ ra ngực trước vĩ đại.
Tức giận, Hoa Tâm Diễm lớn tiếng nói: “Bà nội ta đã không còn a."
Đúng lúc, Long Tại Thiên cùng Điêu Điêu đi đến, Long Tại Thiên mặc dù sợ bị bêu xấu, nhưng lại càng sợ phải đeo hai luồng đồ này qua đêm, sợ thời gian dài, hai luồng đồ này dính ở trên người sẽ không bỏ đi được. Cho nên kéo Điêu Điêu Tiểu Cửu tới gặp đại ca.
Lúc này nghe được Hoa Tâm Diễm gọi lớn như vậy, trong lòng Điêu Điêu Tiểu Cửu đại hỉ, cố ý nói: “Có cháu gái Hoa cô nương tốt như vậy, đại khái bà nội của ngươi cũng sẽ rất yên tâm với ngươi đi, cho nên liền liền…"
Long Tại Thiên che miệng Điêu Điêu Tiểu Cửu, không cho nàng nói xong. Ai, tiểu yêu này thật sự là không hiểu chuyện, đem đồ quan trọng nhất của Hoa gia Đại tiểu thư biến mất, hiện tại vẫn còn dám cười nhạo. Nàng thật đúng là không biết chữ “chết" viết sao. Vị Hoa Thệ Chi của Hoa gia… thương muội muội mà thương yêu đến tình trạng biến thái có thể so với thân phận Hoa gia tướng quốc càng đáng sợ hơn, nếu như hắn phát giận, đại ca cũng không thể đỡ nổi. Chút pháp lực của Điêu Điêu Tiểu Cửu căn bản không đủ diễn trò.
Long Chi Hưng thấy Long Tại Thiên cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa tiến đến liền tỏ vẻ thân thiết, sau đó con ngươi đen hướng trước ngực Long Tại Thiên hơi hơi liếc, cười…
Đệ đệ vóc người không tệ nha?
Cao gầy cân xứng, hơn nữa… Còn… đập ngay vào mắt, đáng khen, không trách được có người nói, xa cách ba ngày, sẽ nhìn với cặp mắt khác xưa.
Ha ha…
Hoa Tâm Diễm đang tắm rửa, vóc người nàng thật sự rất tốt, đương nhiên trên dưới toàn thân nơi nàng… vừa lòng nhất không gì khác chính là nơi nữ tính kiêu ngạo của nàng.
Lúc này, hai khỏa tuyết trắng thỏ của Hoa Tâm Diễm có một nửa lộ trên mặt nước, nhụy hoa màu hồng nhanh hóa đỏ tươi đứng thẳng ở trong không khí, giống như hai trái anh đào đỏ, lấp lánh bên vú ở trong nước như ẩn như hiện, cùng với gợn nước không ngừng rung động, làm nổi bật dáng người tuyết trắng.
Nàng đưa tay ấn hai nhụy hoa màu đỏ, vừa lòng cảm thấy đầy đặn vun cao, đây là bộ phận duy nhất trên người nàng có thể thắng được muội muội. Hoa Tâm Nhị vai mảnh dẻ thon thả, mặc dù mặc xiêm y vào tương đối mỹ lệ, nhưng cởi ra, thì so với Hoa Tâm Diễm vĩnh viễn không mê người bằng.
Hoa Tâm Diễm nhẹ nhàng xoa nắn ngực, vừa nhẹ nhàng mà ấn xuống, cố gắng tìm được cái loại… cảm giác của vị công chúa nhàn tản như muội muội.
Tuyết diễm hào nhũ bị đè xuống, chìm sâu…
Sau đó…
Ách…
Thịt trong lòng bàn tay không thấy đâu!
Trước ngực của nàng biến thành một khối cứng ngắc!
Gặp quỷ?! Hoa Tâm Diễm bị dọa cho hoảng sợ, nàng vẫn cho là tuyết diễm hào nhũ chỉ đi đâu thôi. Sau đó trái phải nhìn quanh, cổ xoay tròn, nơi nơi tìm kiếm một hồi, không có, không có, cái gì cũng không có?!
Thật là đáng sợ!
Nàng biến thành nam nhân?!
Hoa Tâm Nhị nhanh chóng đưa tay chạm xuống thân dưới của mình, ách… Cư nhiên mọc ra một cái cây gậy kinh khủng bóng loáng nhẵn nhụi!
“A… A… A…" Hoa Tâm Diễm phát ra tiếng kêu cực kỳ kinh khủng, lập tức từ thùng tắm chạy ra, PP trần truồng ở trong phòng tắm điên cuồng chạy loạn…
Dưới chân trơn trượt, nàng nặng nề ngã một phát, lúc này mới phát hiện bản thân cư nhiên lại cầm cây gậy trong tay, a…
A… Đó là một cây gậy ngọc xoa bóp, Hoa Tâm Diễm lại cúi đầu, phía dưới thân cũng vẫn là một tòa hoa viên…
Xác nhận qua một cái, thực sự là đập chứa nước!
Nhưng hai tòa Thánh Nữ dĩ nhiên không thấy bóng dáng đâu…
Oa nha nha… Quá kinh khủng!
Hoa Tâm Diễm từ khi mới ra đời tới nay chưa từng chịu qua kinh hách lớn như vậy, nàng nhanh chóng đứng lên, hai tay giơ lên cao, không dám đụng vào nhụy hoa màu đỏ rõ ràng thuộc về nam tử ở trước ngực, chỉ to như đầu con ruồi thông thường, vừa phát ra tiếng thét chói tai, vừa vòng quanh phòng tắm trái một vòng phải một vòng chạy như điên…
Bọn người hầu nhao nhao chạy vào, thấy kẻ luôn luôn kiêu ngạo tự mãn như Hoa Tâm Diễm mà lệ chảy ròng khắp mặt, nhưng tinh lực vẫn tràn đầy đông khua tây khoắng… Trong miệng còn phát ra tiếng hét: “Bà nội, bà nội, ta muốn ta bà nội! 555555555…"
Một thị nữ can đảm cẩn thận nhắc nhở: “Đại tiểu thư, lão thái thái của ngài đã đi về cõi tiên!"
555555555………
Đây là cái chuyện gì?!
…….
Nhà gỗ trên cây.
Long Tại Thiên cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi đối diện.
Điêu Điêu Tiểu Cửu vươn tay ra, nhẹ nhàng mà đụng chạm nam tính thũng đau của Long Tại Thiên, thật đàn hồi nha!
Long Tại Thiên hô hấp trở nên dồn dập, hắn ngồi ở chỗ kia, một chút cũng không di động, chỉ có thể nhìn đôi… tay nhỏ bé của Điêu Điêu Tiểu Cửu dịu dàng nhẹ nhàng chạm một cái, lại buông… ra, giơ tay, ở đó ngẩn người…
Tay kia của Điêu Điêu Tiểu Cửu nhẹ nhàng giơ lên bắn ra, giữa ngón trỏ và ngón giữa tuyết trắng liền xuất hiện vài tờ giấy, nàng đang suy nghĩ, nàng nên đem cái đồ này của Long Tại Thiên biến đi nơi nào đây?
Vận khí, vù vù ~~~~~~~
Pháp lực hình như không phải quá đạt!
Mới trong nháy mắt vừa rồi sao lại đột nhiên phát sinh pháp lực mạnh như vậy đây? Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn chiếc nhẫn trên ngón trỏ một chút, trên chiếc nhẫn đá đen phát ra ánh sáng u ám…
Hấp khí, đề lực, vù vù… Hình như không được!
Long Tại Thiên kéo tay nhỏ bé của Điêu Điêu Tiểu Cửu đặt trên vật nam tính của bản thân, đè xuống, không cho tay nàng rút ra.
Điêu Điêu Tiểu Cửu ngẩng đầu, nhìn Long Tại Thiên, rất bất đắc dĩ lắc đầu, nàng thật sự không làm được.
Long Tại Thiên hơi thất vọng, nhưng hiện tại thật sự không phải lúc. Hắn mạnh mẽ áp chế tính dục của bản thân, hắn hiện tại có chuyện quan trọng hơn muốn giải quyết. Hai luồng đồ trước ngực này quá mềm quá… Hắn không quen.
Nói là nói vậy, nhưng tay của hắn vẫn đặt ở nơi đó, vật nam tính cũng vẫn đau tức không thôi, thiệt là… Hấp khí, nhịn đau…
Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Ta hiện tại thật sự không có pháp lực, nhưng đừng lo lắng, chỉ cần ta khôi phục pháp lực, chuyện đầu tiên nhất định là thay ngươi đem cái này biến mất."
“Biến mất?" Long Tại Thiên nghe mà không hiểu, không phải nói nàng muốn khiến của bản thân nhỏ đi sao?
Điêu Điêu Tiểu Cửu rất đồng tình gật đầu nói: “Đúng vậy, ta cũng biết, ngươi biến thành như vậy bước đi a, làm việc a, rất bất tiện. Nhưng ta không có giải dược phong châm của Tam Thiểu sư huynh, ta chỉ có thể đem đau khổ của ngươi chuyển dời đến người nào đó. Liền giống như ta thay ngươi biến ra một đôi bạch thỏ mà ngươi rất thích vậy đó."
Long Tại Thiên trên mặt lập tức đổi chiều ba vạch đen dài ngắn không đồng nhất.
Biến mất, đem bản thân biến ra hai luồng mềm mại, sau đó lại đem “gậy phép" của bản thân biến mất?!
Bản thân không phải biến thành nữ nhân sao?
Tiểu yêu này, nói nàng ngây thơ, bộ dáng thiên kiều bá mị, nói nàng yêu nghiệt, đối với chuyện tình nam nữ lại ngây thơ như thế! Ngây thơ quyến rũ hỗn hợp, ngây thơ pha tạp diêm dúa lẳng lơ… Thật sự là khiến các nam nhân không thể không quỳ gối dưới ống quần của nàng, thần phục kiều man sức quyến rũ của nàng.
“Ta không cần đem cái này biến mất!" Long Tại Thiên cứng rắn nói. Sau đó hắn lại tức giận nhìn phần mềm mại trước ngực mình, “Ta muốn đem hai luồng đồ này trả lại cho nhà người ta."
Điêu Điêu Tiểu Cửu suy nghĩ một chút, nhát gan nói: “Mua đồ rồi lại muốn trả hàng, sẽ rất phiền phức"
Thật ra, pháp lực của nàng quá kém, đối với pháp thuật dời đi cao cấp như thế, nàng chỉ nắm chắc có ba phần thành công.
Long Tại Thiên không vui nói: “Biến cái này, mặc kệ phiền phức thế nào, ta muốn biến trở về!"
Điêu Điêu Tiểu Cửu bắt đầu hướng ngoài phòng mà đi, “Tự mình ngươi biến về đi, ta không làm."
Long Tại Thiên đồng thời ôm chân ngọc nhỏ của Điêu Điêu Tiểu Cửu, kéo trở về, nhe răng cười nói: “Ta muốn ngươi biến trở về."
Điêu Điêu Tiểu Cửu quay đầu, nhìn Long Tại Thiên một chút, rất nghiêm túc hỏi: “Ngươi chắc chắn sao?" Nàng có thể sử dụng pháp thuật, nàng lại không giống thiên sư khác, mỗi ngày số lần biến hóa khó lường… có giới hạn, thông thường đều là mỗi ngày sử dụng pháp thuật không vượt qua vài lần, thông thường thiên sư cao cấp mỗi ngày số lần có thể sử dụng pháp thuật khá nhiều. Cấp thấp một ngày chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi.
Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc dù không có số lần hạn chế, chất lượng pháp thuật của nàng lại luôn luôn không cao, cấp thấp thì tốt rồi, thông thường xác xuất thành công pháp thuật trung cao cấp dùng mười lần sẽ không vượt quá ba lần, mới có thể thành công hai đến ba lần. Nếu như vận khí không tốt, nàng một lần cũng không thành công… Ai!
Long Tại Thiên yêu cầu nàng biến trở về, không phải đang ép buộc sao? Điêu Điêu Tiểu Cửu thật sự là cảm thấy rất lo lắng cho Long Tại Thiên, nàng sợ bản thân không khống chế tốt, không biết sẽ còn phát sinh ra chuyện gì.
……………………
Hai đại đoàn tuyết diễm hào nhũ của Hoa gia Đại tiểu thư đột nhiên mất tích, mà vị thiên sư duy nhất của Hoa gia… kia, cũng là Đại Tề quốc sư Hoa Thệ Chi bởi vì có việc không ở nhà, cho nên cũng không cách nào thay muội muội trừ ưu giải nạn. Đương nhiên Hoa gia không phải không tìm được thiên sư khác, chỉ là Hoa Tâm Diễm gặp phải chuyện như vậy, chỉ tin tưởng ca ca Hoa Thệ Chi cùng Long gia Long Chi Hưng!
Hoa Tâm Diễm không chút do dự nhảy lên Tiểu Mã của nàng, bão táp xông đến Long vương phủ.
Lăng Tà Các.
Dưới tán cây tử đằng, trước bàn ngọc thạch, Long Chi Hưng đang xem “Huyền gia nội kinh".
Lúc Hoa Tâm Diễm chạy vào, hắn nhìn nàng một cái, ánh mắt quét thoáng qua ngực Hoa Tâm Diễm một cái, khóe miệng gợi lên một tia đùa cợt vui vẻ.
“Long đại ca…" Hoa Tâm Diễm khẩn cấp khóc, nũng nịu, bảy phần thật ba phần giả, ẩn dụ đưa tình, lao thẳng tới hướng Long Chi Hưng…
Long Chi Hưng tùy ý nàng ôm, hắn chủ yếu là muốn gần người mới có thể ngửi được khí tức pháp thuật trên người Hoa Tâm Diễm, sau đó vui vẻ càng lớn.
Hắn đã sớm biết, Điêu Điêu Tiểu Cửu không phải dễ bị bắt nạt, một nữ hài tử tầm thường, cho dù địa vị tôn quý thế nào đi nữa, đấu cùng nữ thiên sư, cũng tránh không được chịu chút thiệt thòi. Chỉ là thật không ngờ Điêu Điêu Tiểu Cửu trả thù vội vã nhanh chóng như vậy, nhưng lại khôi hài như vậy.
Pháp thuật dời đi! Một trong những pháp thuật trung cao cấp.
Xem ra công lực pháp thuật của Điêu Điêu Tiểu Cửu này cũng không phải chỉ để khoa chân múa tay. Hắn hiện tại đối với Điêu môn có một chút hứng thú, Tề Quốc thiên sư môn phái rất nhiều, hầu hết là một ít thủ thuật che mắt gạt người, một vị thiên sư môn phái chân chính đủ tư cách cực ít. Mà Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc dù không thể nói là đủ tư cách một vị thiên sư, ít nhất có thể nói đang tiến dần từng bước.
Phải biết rằng một tên thiên sư so với một đội quân càng khó có được, một người muốn tập trung cùng đề cao thực lực của mình, thủ hạ không có một số lượng lớn nhỏ thiên sư là không được. Nếu như Điêu môn có thể đem một tiểu cô nương bồi dưỡng thành như vậy, thì các sư huynh của nàng càng đáng giá mong đợi hơn.
“Long đại ca…" Hoa Tâm Diễm khóc lóc thảm thương, chỉ là đối với khốn cảnh của bản thân nhất thời cũng khó mà mở miệng. Sao có thể nói với người mình yêu hiện tại đã “Ngực không dưng biến mất" đây? Dễ giết phong cảnh lắm nha.
Hai tròng mắt hẹp dài ma mỵ của Long Chi Hưng nổi lên ánh sáng hứng thú, chuyện gì một khi liên quan đến Điêu Điêu Tiểu Cửu, thật sự là cực kỳ đặc sắc, buồn cười vô cùng! “Nếu như không có chuyện gì, ta còn có chút công việc phải xử lý." Long Chi Hưng hạ lệnh đuổi khách.
Hoa Tâm Diễm từ trước đến giờ nhất định cái loại… nữ tử dũng cảm gánh chịu, lập tức cấp bách nói: “Cùa ta… Biến mất."
Long Chi Hưng chớp mi, đem ánh mắt lại một lần nhìn ngực Hoa Tâm Diễm, liếc mắt, nói: “Ngươi lúc bình thường không có hai cái đó sao?"
Hoa Tâm Diễm muốn… thổ huyết quá, hai luồng đồ của nàng còn chưa đủ đồ sộ sao? Lại để Long đại ca nhìn. Xem ra tiếp theo nhất định phải may đồ mới, may vừa người một chút, xiêm y có thể lộ ra ngực trước vĩ đại.
Tức giận, Hoa Tâm Diễm lớn tiếng nói: “Bà nội ta đã không còn a."
Đúng lúc, Long Tại Thiên cùng Điêu Điêu đi đến, Long Tại Thiên mặc dù sợ bị bêu xấu, nhưng lại càng sợ phải đeo hai luồng đồ này qua đêm, sợ thời gian dài, hai luồng đồ này dính ở trên người sẽ không bỏ đi được. Cho nên kéo Điêu Điêu Tiểu Cửu tới gặp đại ca.
Lúc này nghe được Hoa Tâm Diễm gọi lớn như vậy, trong lòng Điêu Điêu Tiểu Cửu đại hỉ, cố ý nói: “Có cháu gái Hoa cô nương tốt như vậy, đại khái bà nội của ngươi cũng sẽ rất yên tâm với ngươi đi, cho nên liền liền…"
Long Tại Thiên che miệng Điêu Điêu Tiểu Cửu, không cho nàng nói xong. Ai, tiểu yêu này thật sự là không hiểu chuyện, đem đồ quan trọng nhất của Hoa gia Đại tiểu thư biến mất, hiện tại vẫn còn dám cười nhạo. Nàng thật đúng là không biết chữ “chết" viết sao. Vị Hoa Thệ Chi của Hoa gia… thương muội muội mà thương yêu đến tình trạng biến thái có thể so với thân phận Hoa gia tướng quốc càng đáng sợ hơn, nếu như hắn phát giận, đại ca cũng không thể đỡ nổi. Chút pháp lực của Điêu Điêu Tiểu Cửu căn bản không đủ diễn trò.
Long Chi Hưng thấy Long Tại Thiên cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa tiến đến liền tỏ vẻ thân thiết, sau đó con ngươi đen hướng trước ngực Long Tại Thiên hơi hơi liếc, cười…
Đệ đệ vóc người không tệ nha?
Cao gầy cân xứng, hơn nữa… Còn… đập ngay vào mắt, đáng khen, không trách được có người nói, xa cách ba ngày, sẽ nhìn với cặp mắt khác xưa.
Ha ha…
Tác giả :
Hạ Quảng Hàn