Tình Nhân Kỵ Sĩ Bá Đạo
Chương 16: Chúng ta đi tắm nha

Tình Nhân Kỵ Sĩ Bá Đạo

Chương 16: Chúng ta đi tắm nha

Tuy rằng chân trời còn có một tia sáng, nhưng rõ ràng trời đã dần tối.

Ngự Thượng Tuyền sờ sờ cánh tay có chút lạnh, không tự chủ được lại nắm lấy tay Sát Nặc, quả nhiên, sau một lúc, liền cảm thấy ấm hơn.

Cúi đầu nhìn quần áo trên người mình có chút bẩn, còn có rất nhiều nơi bị rách, lại nhìn quấn áo trên người Sát Nặc đã muốn không còn nơi nào lành lặn, thân thể hai người gần như đã bẩn đen, buông tay ra nói: “Sát Nặc, chúng ta đi tìm khách sạn tắm rửa một chút đi?"

Sát Nặc gật gật đầu, tuy không rõ chính xác Ngự Thượng Tuyền nói khách sạn là cái gì, nhưng nghe ý tứ, cũng là muốn tắm rửa.

Nhìn hai bên đường, bởi vì sắc trời đã có chút tối, cho nên rất nhiều nơi đều đã thắp đèn, mà dịch quán, tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Nắm tay Ngự Thượng Tuyền, Sát Nặc mang theo y đi về hướng dịch quán lớn nhất.

Bất đồng với bên ngoài yên tĩnh, bởi vì đã đến giờ cơm, cho nên trên đường không có nhiều người, đại đa số đều đã về nhà, nhưng bên trong dịch quán, vô luận là thời điểm nào, cũng đều thật náo nhiệt.

Khi hai người đi vào, mắt Ngự Thượng Tuyền nháy mắt liền sáng lên, tuy rằng nơi này có vẻ thực ồn ào, nhưng người cũng không nhiều lắm, chính là phần lớn đều tốp năm tốp ba tụm lại một chỗ cùng nhau nói chuyện phiếm.

Hơn nữa nhìn trang phục những người này, tựa hồ đều là mạo hiểm giả, trong đó đa số đều là Kỵ sĩ, bởi vì so sánh với lời Sát Nặc từng nói qua với y, Ma pháp sư đều yêu sạch sẽ, hơn nữa, bởi vì thân thể gầy yếu nên luôn được bảo vệ ở phía sau, mà Kỵ sĩ là những người luôn đấu tranh anh dũng.

Không để ý đến đám người huyên náo, Sát Nặc mang theo Ngự Thượng Tuyền đi thẳng tới chỗ quầy dịch quán.

Lấy ra bốn ngân tệ đặt ở trên quầy, đưa cho bồi bàn nói: “Một gian phòng thượng hạng cho hai người, hai kiện quần áo".

Mười kim tệ cơ hồ là số tiền đủ cho một gia đình bốn người bình thường sử dụng trong vòng một năm, ở đây, trừ bỏ người học đổ thạch ma pháp cùng với đấu khí, dĩ nhiên cũng còn có rất nhiều người thường.

Trong cuộc sống dân chúng bình thường đa số đều sử dụng tiền đồng và ngân tệ, địa phương dùng kim tệ thật sự rất ít, huống chi là tử tinh tệ.

Một ngân tệ chính là chi phí hai người ở dịch quán một ngày, cùng với phí ăn cùng một số phí phụ khác, còn lại ba ngân tệ, hai ngân tệ có thể mua được hai kiện quần áo, số tiền còn lại có thể xem như là tiền boa.

Quần áo cũng không cần phải mua quá tốt, bởi vì Ngự Thượng Tuyền còn chưa có giám định thuộc tính, cho dù có tốt, đến cuối cùng, có phải đổi hay không cũng còn chưa biết, để lãng phí, còn không bằng đừng mua.

Mà hắn là một Kỵ sĩ, trên phương diện ăn mặc, trừ bỏ lúc ở trên chiến trường, những thời điểm khác, bình thường cũng không có quá để ý.

Huống chi……

Sát Nặc chậm rãi nhìn lướt qua đại sảnh, Kỵ sĩ nơi này đều đang miệng lớn nhai thịt, miệng lớn uống rượu, hơn nữa vừa ăn vừa gãi chân, tay cầm đùi gà, cũng có rất nhiều.

Bĩu môi, so sánh với những tam lưu Kỵ sĩ này, hắn phát hiện, cho dù là hiện tại, hắn cũng sạch sẽ hơn rất nhiều.

…… Ít nhất những hành vi đó, đến chết, hắn tuyệt đối cũng sẽ không làm.

Bồi bàn tiếp nhận tiền, cười thực lấy lòng, lấy xuống một thẻ phòng cùng một thẻ khóa, đưa cho Sát Nặc, nói: “Khách nhân tôn quý, phòng của ngài ở bên trái lầu hai phòng thứ ba, thỉnh ngài theo bậc thang phía sau để đi lên lầu".

Sau đó, hắn chỉ phương hướng bậc thang cho hai người, Sát Nặc gật đầu, tiếp nhận thẻ khóa và thẻ phòng, rồi dẫn Ngự Thượng Tuyền đi lên lầu, còn lại bồi bàn cầm hai ngân tệ chạy như bay ra ngoài, hắn ở đây có hai nhân tệ, hơn nữa bình thường điếm trưởng cũng không có cắt xén tiền của nhân viên, cho nên, hắc hắc, mua hai kiện quần áo dùng hai ngân tệ là quá dư rồi, nếu hắn có thể trả giá tốt, như vậy, ngoài một ngân tệ tiền boa kia, có lẽ, hắn còn có thể có thêm một ít tiền đồng?Trong phòng rộng rãi, sạch sẽ, có một chiếc giường lớn cho hai người nằm cùng với một cái tủ gỗ hơn nữa còn có một cái bàn và bốn chiếc ghế, nhìn sơ qua là có thể thấy tất cả đồ vật bên trong, trước để cho Ngự Thượng Tuyền ngồi ở trên giường nghỉ ngơi, chính mình vào phòng tắm kiểm tra một chút, nhìn lướt qua, coi như tạm được, ít nhất, ở trong trấn nhỏ này, như vầy, đã được xem như sạch sẽ.

Thử nhiệt độ nước một chút, nóng, vừa lòng gật đầu, tại nơi hẻo lánh như vầy, mà lúc nào cũng có sẵn nước nóng, khó trách nơi này lại đông khách như vậy.

Lại nhớ đến tình cảnh lúc nãy ở đại sảnh, âm thầm gật đầu, xem ra điếm trưởng nơi này rất biết cách buôn bán, ít nhất, ở phương diện thuê nhân viên cũng không có keo kiệt, bởi vì, bình thường, nếu nhân viên nhiều hơn một chút, có nghĩa là phòng sẽ sạch hơn một chút, thái độ phục vụ cũng sẽ tốt hơn một chút, tốc độ nấu và mang thức ăn lên cũng nhanh hơn rất nhiều, mà những yếu tố này là những thứ mà một mạo hiểm giả rất cần sau một khoảng thời gian dài mạo hiểm.

Chuẩn bị tốt nước, lau khô nước trên tay, xoay người ra khỏi phòng tắm, lại nhìn thấy Ngự Thượng Tuyền tự nhiên không có ngồi ở trên giường, ngược lại đang đứng ở một bên nhìn hướng mình ly khai, không khỏi nhíu mày nói: “Như thế nào lại không ngồi?"

Một bên tính toán thời gian mình rời đi, uể oải phát hiện, mặc kệ tính như thế nào, cũng đã được một khoảng thời gian rồi.

Cho nên, thiếu niên ở trong này hẳn cũng đứng được một lúc lâu rồi đi.

“Ân, quần áo bẩn……" Ngự Thượng Tuyền nhỏ giọng nói, chăn và ga giường đều là màu trắng, y mà ngồi xuống, luôn có một cảm giác rất bẩn, nghĩ đến một hồi mình sẽ ngủ ở trên này, nên không muốn ngồi xuống.

Nghe Ngự Thượng Tuyền giải thích, Sát Nặc đỡ trán, tiểu hài tử này chẳng lẽ không biết, ga giường dơ có thể gọi người đổi sao…….

Nghĩ tới thiếu niên không biết thật, dừng lại một chút, thôi quên đi.

Sờ sờ đầu y, nói: “Đi tắm rửa, nước đã chuẩn bị tốt rồi".

“Vậy còn ngươi?" Ngự Thượng Tuyền nhìn Sát Nặc, chính mình tắm trước, vậy Sát Nặc thì sao?

“Chờ ngươi tắm xong" Sát Nặc nói.

Trên người thiếu niên cũng không xem là bẩn, chính là ở trong rừng lai ngủ trên mặt đất khó tránh khỏi có chút bụi bẩn, cho nên cả người đen đi một tầng mà thôi, tắm sẽ tương đối nhanh, huống hồ thiếu niên yêu sạch sẽ ở trên đường cũng đã tẩy rửa sơ qua, còn mình đã ở ngoài một khoảng thời gian rồi, trên người đã rất khó chịu, thời gian tắm rửa tự nhiên cần phải dài hơn.

Ngự Thượng Tuyền ngượng ngùng gật đầu, xem ra tính tốc chiến tốc thắng, Sát Nặc thấy thế nói: “Không cần phải vội, ta đi xuống dưới gọi món ăn trước".

Tuy là nói như vậy, thiếu niên sẽ không vội nữa, nhưng vẫn sẽ cố nhanh hơn một chút.

Nghĩ dến bộ dáng thiếu niên ở trong rừng, thoạt nhìn, rất thích ăn thịt và hoa quả, bất quá, đã ăn nhiều thịt như vậy, chắc cũng sẽ ngán, không biết y có thích món chay không……

Suy nghĩ một chút, Sát Nặc đi xuống dưới gọi món ăn, hơn nữa còn phân phó phòng bếp làm chậm một chút, dù sao, đồ ăn lạnh sẽ ăn không ngon.

Dặn dò xong mọi việc, Sát Nặc lại lấy ra một ngân tệ đưa cho đầu bếp, sau khi chiếm được cam đoan của đầu bếp, lại nghĩ tới hành lý của mình, nên đi ra khỏi dịch quán, hắn nhớ thương hội Lang hồn là một tiệm tạp hóa.Điếm trưởng tiên sinh nhìn Sát Nặc quay lại, nghĩ hắn còn hàng hóa gì cần bán, cho nên thái độ vẫn phi thường nhiệt tình, sau khi nhìn thấy Sát Nặc lắc đầu, cũng không có mất đi nhiệt tình, nói: “Như vậy tiên sinh tôn quý, ngài cần mua cái gì sao?"

Lần này Sát Nặc gật gật đầu, nói: “Hai cái không gian giới chỉ".

Điếm trưởng sửng sốt, trên mặt hiện ra thần sắc gian nan, nói: “Tiên sinh, không gian giới chỉ tự nhiên là có, nhưng, giá vật này, cũng rất cao……"

Người có không gian ma pháp vốn không nhiều lắm, huống hồ là không gian ma pháp lại chuyển dời lên vật phẩm, để vật phẩm có được không gian, cần có kinh nghiệm cùng kỹ xảo tốt, hơn nữa, làm vật phẩm như vậy, đối với tinh thần lực tiêu hao rất nhiều.

Chưa kể, bình thường không gian giới chỉ chỗ đựng vật phẩm tự nhiên số lượng không ít…… Số lương ít sẽ không có người muốn mua, cho dù vật này có quý, nhưng mua cũng không có tác dụng gì lớn.

Hơn nữa, chế tác không gian giới chỉ, ít nhất phải là Đại Ma đạo sư đỉnh cấp hay là Đổ thạch ma pháp sư hệ không gian cao cấp, mà Đổ thạch ma pháp sư đến cấp bậc này, tự nhiên cũng chướng mắt chút tiền như vậy.

Sát Nặc gật đầu, nói: “Không có gì, hai cái không gian giới chỉ".

Điếm trưởng thấy Sát Nặc thật sự cần mua, nên nói: “Như vậy, tiên sinh, ngài là muốn số lượng chứa đựng bao nhiêu……"

Trong điếm hiện chỉ có loại cỡ nhỏ và cỡ trung, nếu cỡ lớn thì phải chờ tổng bộ truyền tống tới.

“Cỡ lớn" Sát Nặc mặt không chút thay đổi nói: “Hai cái".

Điếm trưởng tiên sinh: “……"

Cười gượng nói: “Thỉnh ngài chờ một lát, ta cần một chút thời gian để tổng bộ truyền tống nhẫn lại đây".

Sát Nặc gật đầu, ở một bên ngồi xuống.

Không đến một hồi, điếm trưởng tiên sinh liền từ trong nội thất cầm ra hai chiếc nhẫn tinh xảo, nói: “Tiên sinh tôn quý, đây là hai chiếc nhẫn có dung lượng lớn nhất mà trước mắt tổng bộ có thể điều tới được, số lượng nó có thể chứa bằng một tòa biệt thự bốn tầng lầu, cho nên, không gian vẫn rất lớn, hơn nữa, số lượng chứa của chiếc nhẫn này có thể thăng cấp……" Chẳng qua cần có Đổ thạch ma pháp sư hệ không gian cao cấp……

Điếm trưởng tiên sinh yên lặng đem câu cuối cùng nuốt trong bụng, nhìn Sát Nặc nói.

Sát Nặc gật gật đầu, nói: “Bao nhiêu?"

Nhìn trong hộp nhẫn, thực hiển nhiên, một chiếc thì nhỏ nhắn, một chiếc thì lớn hơn.

Vừa lòng gật đầu, nhìn về phía điếm trưởng, xem hắn nói bao nhiêu.

Điếm trưởng chà xát tay, nói: “Ngài đã là khách quý của chúng ta, cho nên, giá tự nhiên cũng sẽ ưu đãi một chút…… Như vậy, hai chiếc nhẫn này, ngài cần trả hai vạn tử tinh tệ, ngài phải biết rằng, cái này giá gốc là hai vạn bốn ngàn tử tinh tệ đấy……"

Sát Nặc chớp chớp mắt, không nghĩ tới lại đắt như vậy.

Cho dù là ở hoàng thất, hai vạn tử tinh tệ, cũng có thể đủ cho một đoàn Kỵ sĩ ăn cơm vài ngày.

Điếm trưởng nhìn động tác của Sát Nặc, cắn răng nói: “Tiên sinh tôn quý, ngài, ngài trả một vạn năm ngàn tử tinh tệ đi……"

Dù sao, hai vị này cũng là khách hàng lớn, ngày đó hắn thấy được hai người lấy ma hạch từ một chiếc túi to, nếu trong chiếc túi đó còn có ma hạch phẩm chất tốt, như vậy, không nói lợi ích trước mắt, chỉ tính lợi ích về sau, thì một không gian giới chỉ nho nhỏ sẽ không sánh bằng được.……

Sát Nặc gật đầu, không hề nói gì, vốn giá hai vạn tuy rằng nhiều, nhưng dựa theo hiểu biết của hắn, cũng không đắt.

Không nói nhiều nữa, lấy túi tiền mình ra, đưa thẻ Tử Kinh, nói: “Trả tiền qua thẻ".

Sau đó để cho điếm trưởng tiên sinh đem cái hộp đóng gói lại, nhìn điếm trưởng tiên sinh đã thanh toán xong, cầm lấy gói to đã được đóng gói tốt đi ra ngoài.

Ở thời điểm Điếm trưởng tiên sinh kiểm tra kim ngạch, ngẫu nhiên thấy được một cái tên, Sát Nặc⋅ Atlantis⋅ Nhã Địch Tư.

Đứng tại chỗ một lúc lâu mới hồi thần lại, khách nhân vừa rồi, tự nhiên lại là hoàng tử duy nhất sở hữu bốn thuộc tính của quốc gia hắn!

Hơn nữa, nghe đồn rằng, vị hoàng tử này, tựa hồ còn có thể Ma Vũ song tu!
Tác giả : An Tiêu Tô Tô
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại