Tình Nhân Của Ta Có Gì Đó Không Đúng
Chương 23
Tôi vốn còn muốn tìm người mẫu tiên sinh số 2 thăm dò một chút, kết quả vừa mở cửa liền thấy người mẫu tiên sinh.
“Anh chụp xong rồi?" Ánh mắt của tôi yên lặng vòng qua người mẫu tiên sinh tìm kiếm người mẫu tiên sinh số 2, kết quả phát hiện hắn đang đứng dưới ánh đèn, vài người đang giúp hắn chỉnh sửa lại quần áo.
Hình như là hắn phát hiện tầm mắt của tôi, người mẫu tiên sinh số 2 hướng tôi tặng một nụ hôn gió.
Tôi nghĩ muốn đáp trả lại.
“Em có có nghe anh nói không?"
Tôi hoàn hồn, nhìn thấy thần sắc không quá sáng sủa của người mẫu tiên sinh.
“Anh nói cái gì?" Tôi nhỏ giọng hỏi.
Người mẫu tiên sinh nheo mắt lại, nhìn tôi chằm chằm, nhìn rất lâu, tôi cảm thấy được mặt của tôi đều cứng lại rồi, hắn mới thu hồi tầm mắt.
“Em và Anthony nói chuyện? Nói cái gì?" Người mẫu tiên sinh âm thanh thả lỏng, mang theo vị đạo mạn bất kinh tâm.
Tôi bình tĩnh lại lãnh khốc trả lời: “Hắn bắt tôi ăn."
Người mẫu tiên sinh không nói gì thêm, cùng những người kia lên tiếng chào hỏi liền lôi kéo tôi đi.
Trong lòng tôi lại có dự cảm xấu.
Người mẫu tiên sinh không có lập tức mang tôi quay về khách sạn, rất kỳ quái chính là, hắn trước tiên mang tôi đi nhà sách.
“Đi tìm mấy quyển sách em thích." Người mẫu tiên sinh bề ngoài tựa hồ đã khôi phục lại bộ dáng ôn hòa vô hại.
Vào lúc này mà đưa ra nghi vấn cũng không quá thỏa đáng, tôi liền thành thành thật thật cầm một quyển kiệt tác thế giới cùng một quyển quản lý đầu tư. Nhìn người mẫu tiên sinh trả tiền, đột nhiên lại có một loại cảm giác hắn mới là kim chủ.
Sau đó, người mẫu tiên sinh mang tôi đi siêu thị!
Là siêu thị!
Có rất nhiều rất nhiều đồ ăn vặt ở siêu thị!
Tâm tình của tôi rất phức tạp, tôi rất thích đồ ăn vặt, thế nhưng người mẫu tiên sinh rất không thích đồ ăn vặt, hắn bình thường liền hạn chế đồ ăn vặt của tôi, hiện tại cư nhiên chủ động mang tôi đến đây, còn nói với tôi: “Mua nhiều một chút."
Tôi quyết định, mua xong đồ ăn vặt lát nữa lại suy nghĩ về cử chỉ khác thường của người mẫu tiên sinh.
Cuối cùng, tôi mang theo một túi to đồ ăn vặt trở về.
Người mẫu tiên sinh lại mang tôi đi ăn một bữa cơm tối đặc biệt phong phú, tôi hiện tại rất có cảm giác nguy hiểm, cảm thấy như tôi đang được vỗ béo a.
Sau cơm tối, trở lại khách sạn, người mẫu tiên sinh tắm xong, sau đó bắt tôi đi tắm.
Tôi có chút sợ sệt, dự cảm trở thành sự thật, liền từ chối nói: “Không chảy mồ hôi, không tắm."
“Đồ ăn vặt còn muốn sao?" Người mẫu tiên sinh nở nụ cười, âm u, đáng sợ.
Tôi không thể làm gì khác hơn là cầm quần lót cùng áo tắm đi vào.
Tôi ở trong phòng tắm đi hai vòng, người mẫu tiên sinh ngày hôm nay quá kỳ quái, làm tôi cảm giác được một loại đè nén lửa giận.
Tại sao lại sinh khí?
Tôi hoàn toàn không làm rõ được, tôi chỉ biết là, thời điểm người mẫu tiên sinh sinh khí sẽ biến thành người mẫu tiên sinh tàn khốc, sau đó cái mông của tôi sẽ rất đau. Nghĩ tới nghĩ lui, tôi lựa chọn ngâm mình trong bồn tắm, nghĩ thầm ngâm mình cần thời gian thật lâu, thời điểm đó người mẫu tiên sinh bớt giận, tôi liền an toàn.
Nghĩ rất tốt, bất quá tôi quên khóa cửa, cho nên thời điểm nhìn thấy người mẫu tiên sinh tôi sợ đến suýt chút nữa tuột xuống bị nước làm cho sặc chết.
“Tôi… Muốn tắm…"
Hắn thật là đáng sợ, tôi nghe được thanh âm của mình đều sắp run lên.
Người mẫu tiên sinh nhíu mày, ung dung thong thả cởi áo tắm của mình, vừa nói: “Xem ra em muốn ở chỗ này làm một lần?"
Không có muốn hay không, không có nghĩ chút nào a.
Tôi lập tức muốn đứng lên.
Người mẫu tiên sinh bắt được tôi, âm thanh hết sức ôn nhu: “Anh ngày hôm nay rất không cao hứng, còn muốn làm cho anh không cao hứng một chút nữa sao?"
Lắc đầu lắc đầu, nhanh chóng lắc đầu.
Một hồi phát tình đáng sợ bắt đầu.
Hoàn toàn không nghĩ nhắc lại tư vị làm ở trong phòng tắm, so với rạp chiếu phim đẳng cấp cao hơn khủng bố hơn.
“Ngày mai em cũng không cần theo anh ra ngoài, cũng đừng đi chỗ khác, liền ở trong phòng đợi đi." Người mẫu tiên sinh hôn nhẹ trán của tôi.
Tôi cuối cùng rõ ràng tại sao người mẫu tiên sinh mua nhiều đồ vật cho tôi như vậy.
Tôi cảm thấy được mấy ngày kế tiếp tôi đều không thể đi ra ngoài, cảm giác là lạ, như bị kim ốc tàng kiều.
“Anh chụp xong rồi?" Ánh mắt của tôi yên lặng vòng qua người mẫu tiên sinh tìm kiếm người mẫu tiên sinh số 2, kết quả phát hiện hắn đang đứng dưới ánh đèn, vài người đang giúp hắn chỉnh sửa lại quần áo.
Hình như là hắn phát hiện tầm mắt của tôi, người mẫu tiên sinh số 2 hướng tôi tặng một nụ hôn gió.
Tôi nghĩ muốn đáp trả lại.
“Em có có nghe anh nói không?"
Tôi hoàn hồn, nhìn thấy thần sắc không quá sáng sủa của người mẫu tiên sinh.
“Anh nói cái gì?" Tôi nhỏ giọng hỏi.
Người mẫu tiên sinh nheo mắt lại, nhìn tôi chằm chằm, nhìn rất lâu, tôi cảm thấy được mặt của tôi đều cứng lại rồi, hắn mới thu hồi tầm mắt.
“Em và Anthony nói chuyện? Nói cái gì?" Người mẫu tiên sinh âm thanh thả lỏng, mang theo vị đạo mạn bất kinh tâm.
Tôi bình tĩnh lại lãnh khốc trả lời: “Hắn bắt tôi ăn."
Người mẫu tiên sinh không nói gì thêm, cùng những người kia lên tiếng chào hỏi liền lôi kéo tôi đi.
Trong lòng tôi lại có dự cảm xấu.
Người mẫu tiên sinh không có lập tức mang tôi quay về khách sạn, rất kỳ quái chính là, hắn trước tiên mang tôi đi nhà sách.
“Đi tìm mấy quyển sách em thích." Người mẫu tiên sinh bề ngoài tựa hồ đã khôi phục lại bộ dáng ôn hòa vô hại.
Vào lúc này mà đưa ra nghi vấn cũng không quá thỏa đáng, tôi liền thành thành thật thật cầm một quyển kiệt tác thế giới cùng một quyển quản lý đầu tư. Nhìn người mẫu tiên sinh trả tiền, đột nhiên lại có một loại cảm giác hắn mới là kim chủ.
Sau đó, người mẫu tiên sinh mang tôi đi siêu thị!
Là siêu thị!
Có rất nhiều rất nhiều đồ ăn vặt ở siêu thị!
Tâm tình của tôi rất phức tạp, tôi rất thích đồ ăn vặt, thế nhưng người mẫu tiên sinh rất không thích đồ ăn vặt, hắn bình thường liền hạn chế đồ ăn vặt của tôi, hiện tại cư nhiên chủ động mang tôi đến đây, còn nói với tôi: “Mua nhiều một chút."
Tôi quyết định, mua xong đồ ăn vặt lát nữa lại suy nghĩ về cử chỉ khác thường của người mẫu tiên sinh.
Cuối cùng, tôi mang theo một túi to đồ ăn vặt trở về.
Người mẫu tiên sinh lại mang tôi đi ăn một bữa cơm tối đặc biệt phong phú, tôi hiện tại rất có cảm giác nguy hiểm, cảm thấy như tôi đang được vỗ béo a.
Sau cơm tối, trở lại khách sạn, người mẫu tiên sinh tắm xong, sau đó bắt tôi đi tắm.
Tôi có chút sợ sệt, dự cảm trở thành sự thật, liền từ chối nói: “Không chảy mồ hôi, không tắm."
“Đồ ăn vặt còn muốn sao?" Người mẫu tiên sinh nở nụ cười, âm u, đáng sợ.
Tôi không thể làm gì khác hơn là cầm quần lót cùng áo tắm đi vào.
Tôi ở trong phòng tắm đi hai vòng, người mẫu tiên sinh ngày hôm nay quá kỳ quái, làm tôi cảm giác được một loại đè nén lửa giận.
Tại sao lại sinh khí?
Tôi hoàn toàn không làm rõ được, tôi chỉ biết là, thời điểm người mẫu tiên sinh sinh khí sẽ biến thành người mẫu tiên sinh tàn khốc, sau đó cái mông của tôi sẽ rất đau. Nghĩ tới nghĩ lui, tôi lựa chọn ngâm mình trong bồn tắm, nghĩ thầm ngâm mình cần thời gian thật lâu, thời điểm đó người mẫu tiên sinh bớt giận, tôi liền an toàn.
Nghĩ rất tốt, bất quá tôi quên khóa cửa, cho nên thời điểm nhìn thấy người mẫu tiên sinh tôi sợ đến suýt chút nữa tuột xuống bị nước làm cho sặc chết.
“Tôi… Muốn tắm…"
Hắn thật là đáng sợ, tôi nghe được thanh âm của mình đều sắp run lên.
Người mẫu tiên sinh nhíu mày, ung dung thong thả cởi áo tắm của mình, vừa nói: “Xem ra em muốn ở chỗ này làm một lần?"
Không có muốn hay không, không có nghĩ chút nào a.
Tôi lập tức muốn đứng lên.
Người mẫu tiên sinh bắt được tôi, âm thanh hết sức ôn nhu: “Anh ngày hôm nay rất không cao hứng, còn muốn làm cho anh không cao hứng một chút nữa sao?"
Lắc đầu lắc đầu, nhanh chóng lắc đầu.
Một hồi phát tình đáng sợ bắt đầu.
Hoàn toàn không nghĩ nhắc lại tư vị làm ở trong phòng tắm, so với rạp chiếu phim đẳng cấp cao hơn khủng bố hơn.
“Ngày mai em cũng không cần theo anh ra ngoài, cũng đừng đi chỗ khác, liền ở trong phòng đợi đi." Người mẫu tiên sinh hôn nhẹ trán của tôi.
Tôi cuối cùng rõ ràng tại sao người mẫu tiên sinh mua nhiều đồ vật cho tôi như vậy.
Tôi cảm thấy được mấy ngày kế tiếp tôi đều không thể đi ra ngoài, cảm giác là lạ, như bị kim ốc tàng kiều.
Tác giả :
Đinh Đương Niên Muội