Tinh Khôi Và Nồng Nhiệt
Chương 35: Ái ân trong nhà bếp
Lúc này Ninh Tiểu Thuần trên người chỉ còn độc chiếc quần lót ren trắng, đáy quần đã thấm ướt một mảng. Vì cô ngồi trên bàn, Cung Triệt liếc sơ đã thấy dấu vết ẩm ướt trên đáy quần, anh cười gian manh, kề sát tai cô nói nhỏ: "Em gấp gáp đến vậy sao, quần lót ướt hết rồi này, chậc chậc..." Anh còn còn cố ý dịch mông, chạm thằng bé vào chỗ kín của cô. Thằng bé vừa xìu xuống khi nãy giờ lại muốn thức tỉnh, đứng thẳng hiên ngang, chuẩn bị phô trương sức mạnh.Ninh Tiểu Thuần khó chịu quay đầu, mặt đã đỏ bừng bừng. Tuy cô không còn là cô gái ngây thơ chưa từng trải, nhưng mỗi lần đối mặt với sự khiêu khích trêu đùa của Cung Triệt, cô lúc nào cũng cảm thấy ngượng ngùng, nói đến cùng là do đạo hạnh không đủ cao mà.Cung Triệt lướt tay qua nơi thầm kín của Ninh Tiểu Thuần, dù còn các quần lót, nhưng cảm giác vẫn rất mạnh, khiến cả người cô run rẩy, chất dịch chảy ra không dứt, tay Cung Triệt cũng bị ướt. "Em muốn lắm rồi phải không?" Anh thì thầm bên tai cô, Ninh Tiểu Thuần chưa kịp phản ứng, ngón tay anh đã đẩy vào trong mang theo cả quần lót. Kích thích bất ngờ khiến cô bật kêu lên. Anh thấy phản ứng của cô, mỉm cười, tốc độ ra vào nhanh hơn. Một ngón tay không thoả, dùng luôn cả hai ngón. Nhưng còn cách lớp vải, không thể vào sâu bên trong, anh nâng hai chân cô lên, kéo quần lót xuống.Không còn được che đậy, khu vườn màu hồng của cô bị nhìn rõ mồn một. Chất dịch thấm ướt đám cỏ, lấp lánh nhiều chỗ. Anh không kìm được đưa tay vuốt ve, nơi đó của cô có chất dịch chảy ra, anh chậm rãi xoay tròn chạm vào cửa mình. Ngón giữa nhẹ nhàng tiến vào, vì được bôi trơn, ngón tay vào rất dễ dàng, đi lại thoải mái trong lối vào. Ngón tay vừa nhẹ nhấc lên đã đụng đến nhuỵ hoa, vuốt ve nhè nhẹ. Chậm rãi, anh chen ngón trỏ vào thêm, ngón trỏ và ngón giữa khép lại ra vào rất nhanh, hoà với chất dịch, phát ra âm thanh mê hoặc."Ah...A a..." Ninh Tiểu Thuần hai tay nắm chặt cánh tay Cung Triệt, không chịu nổi phải rên rỉ. Cô cảm thấy cả người lơ lửng, bồng bềnh, cảm giác sung sướng dâng đầy trong người, cảm giác cực khoái khiến người ta mê muội. Cô bất giác co thắt kẹp chặt ngón tay, lúc co thắt bên trong siết mút thật mạnh, Cung Triệt có thể cảm thấy bên trong bao bọc, hút ngón tay thật chặt, suýt chút nữa đã không thể động đậy. Anh có thể tưởng tượng cảm giác vật của anh được bên trong tuyệt vời này mút chặt, cảm giác đó như lọt vào thiên đường ở trần gian.Một bàn tay anh đặt ở dưới bụng cô, ấn từ trên xuống, tay kia thì di chuyển trong cô, khiến bên trong càng thêm hút chặt ngón tay anh. Ngón tay trong lối đi tìm kiếm điểm G, từ cửa vào khoảng 5cm phía trên có một gò nhỏ như hạt đậu, anh bỗng đè mạnh nó, rồi buông ra, cứ thế lặp lại không ngừng. Dưới sự kích thích, điểm G đã nhô lên, cô cảm thấy như đã lên đến đỉnh Thiên đường, hưng phấn khó diễn tả thành lời.Ngón tay anh làm tư thế "ngoắc" ra ngoài, anh quan sát vẻ mặt cô, lực tay và chiều sâu tuỳ theo ý muốn của cô mà thay đổi. Cô bám chặt tay anh, rất chặt, cánh tay anh đã nổi lên mấy vết hồng hồng. "Vào đi, anh vào đi..." Cô ngại ngùng khẩn cầu.Cung Triệt thấy Ninh Tiểu Thuần mặt mày đỏ ửng, mồ hôi đổ đầm đìa, thì không trêu nữa, để cô nằm ngửa trên bàn, anh đứng thẳng, tiến vào theo góc 180 độ. Thằng bé trong cô chầm chậm tiến vào, đưa vào một ít lại rút ra gần hết chỉ còn dính đỉnh đầu, khiến cô khó chịu vô cùng. Cô tức giận vỗ vỗ lưng anh, trừng mắt. Anh cười cười, rồi đẩy vào hết, nhưng không đưa đẩy mà ngoáy đảo. Của anh và của cô áp vào nhau, ma sát nhau, nhất là cánh hoa cùng nhuỵ hoa được cọ xát kích thích thoả mãn cực kì.Anh dán sát tai cô hỏi: "Cảm giác thế nào? Thoải mái không?" Ninh Tiểu Thuần không trả lời, chỉ đẩy anh. Anh vỗ vỗ mông cô, nâng hai chân cô lên để trên khuỷu tay, trong lúc thay đổi tư thế vẫn không để thằng bé trượt ra, thừa cơ dồn sức, tiếp tục đẩy vào rút ra. Anh cố không để mình thoả mãn, anh không muốn giao nộp vũ khí quá sớm. Hai chân cô kẹp chặt anh, để anh đè hẳn lên cô. Anh điên cuồng tiến vào hai phút, Ninh Tiểu Thuần đã không khống chế nổi, "A..." Cô đã lên đỉnh điểm.Cô ghé lên vai anh mà thở, khắp người thoả mãn, chất dịch ấm áp từ trong chảy ra, dính trên đùi rồi chảy xuống. Anh vén tóc cô: "Anh vẫn chưa thoả mãn...""Hửm..." Cô khó hiểu nhìn anh."Em nằm sấp lại." Anh cười cười, chỉ vào ghế dựa cách đó không xa. Anh nói rồi ôm cô đi qua, cô xoay người, nằm sấp lên ghế, nắm lưng ghế, đưa mông ra. Anh hôn cổ và lưng cô. Anh đi vào từ phía sau, tay từ sau luồn qua khe hở giữa người cô và lưng ghế ra phía trước, một ngón tay phối hợp. "Áh..." Ninh Tiểu Thuần không ngờ anh dùng cách này, cô hơi hoảng sợ. Anh tấn công hai mặt, ra vào rất nhanh, cô không còn chịu được, cực sướng lại lần nữa kéo đến.Rong ruổi hai phút, anh cũng không kiềm được, chuẩn bị kết thúc. Anh ôm bụng cô quỳ xuống, thằng bé vẫn ở nguyên trong cô, sau đó hít sâu vài cái, bỗng đẩy vào lần cuối cùng. Cô hét lên, anh cũng gầm nhẹ, toàn thân run rẩy, tinh dịch nóng hổi phun ra, kéo dài mạnh mẽ. Tinh dịch hoà với chất dịch từ nơi ân ái chảy ra, dính dính lên đùi.Hai người vẫn giữ nguyên tư thế, thở hổn hển dựa sát nhau. "Còn nghi ngờ năng lực của anh không?" Hơi thở ấm áp phả lên tấm lưng trần trụi trơn bóng của cô, cô rụt rụt người. "Em, em nghi ngờ anh hồi nào, tự anh hiểu sai. Tự tưởng bở, biểu hiện dư thừa." Cô lẩm bẩm.Mắt Cung Triệt loé sáng, giận hờn nói: "Vậy là em không hài lòng biểu hiện vừa rồi của anh sao?" nguồn TruyenFull.vnSuy luận kiểu gì vậy nè? Ninh Tiểu Thuần nhíu mày."Hồi nãy em hưởng thụ lắm mà." Cung Triệt cúi đầu cười, nhéo nhéo ngực như phạt cô."Này... anh buông ra, em mệt lắm rồi." Giữ tư thế này, tay chân cô sắp mất cảm giác rồi.Cung Triệt buông cô ra, ngồi phịch xuống ghế. Ninh Tiểu Thuần nhìn nhìn anh, bảo: "Cháo trong nồi, anh ăn đi. Nhìn biểu hiện vừa rồi của anh hình như đã hết bệnh, chắc đi làm lại được rồi." Cô chống cằm quan sát anh."Mai anh đến công ty. Hồ tổng sẽ đến dự cuộc họp quan trọng, còn nữa, ngày mốt tổ chức đấu thầu, anh không về không được." Cung Triệt day day trán, "Múc cho anh chén cháo đi."À, vậy à. Vậy ngày mai biết đâu lại gặp Tươi Mơn Mởn. Lại thêm, phòng làm việc của Lục Tử Hiên cũng tham dự đấu thầu, không biết kết quả thế nào. Ninh Tiểu Thuần vừa đi vào bếp vừa nghĩ ngợi.
Tác giả :
Y Sắc