Tinh Giới
Chương 275: Đóng băng
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Bá Ni, ba năm trước ngươi ở trên lôi đài dùng quyển trục trái luật giết đồ nhi của ta, hôm nay là lúc ngươi đền mạng!
Lâm Thiên sử dụng Nhiếp Hồn Nhãn, linh hồn Bá Ni bị hút đi. Thân xác không còn linh hồn, đôi mắt chẳng chút ánh sáng, người mềm nhũn ngã xuống.
Lâm Thiên lạnh nhạt nói:
- Tạp Nhĩ, đi đi.
Tạp Nhĩ tròn mắt nhìn Bá Ni tắt thở nằm dưới đất:
- Tiền bối, vậy là xong sao?
Lâm Thiên hỏi ngược lại:
- Chứ ngươi nghĩ thế nào? Chẳng lẽ ta phải đánh nhau ba trăm hiệp với hắn?
Lâm Thiên nói:
- Được rồi, đi đi, Khải Đế theo sau chúng ta tới đây, ngươi không muốn cãi nhau với nàng thì nhanh chóng ra ngoài đi.
Tạp Nhĩ hơi biến sắc mặt, gã chỉ vào xác chết Bá Ni nằm dưới đất:
- Tiền bối, cái này làm sao đây?
Lâm Thiên liếc nữ nhân kia:
- Thu Thủy các sẽ giải quyết tốt.
Nữ nhân lộ vẻ mặt khó xử nói:
- Khách nhân, hắn là người thừa kế của gia tộc Bá Minh Hàn, thế lực gia tộc Bá Minh Hàn không yếu...
Lâm Thiên lạnh nhạt nói:
- Gia tộc Bá Minh Hàn sắp trở thành lịch sử.
Ra khỏi Thu Thủy các, Tạp Nhĩ thấy ngay Khải Đế đang ngồi trên chiếc xe ngựa gần đó. Thấy Lâm Thiên, Tạp Nhĩ nhanh chóng đi ra thì Khải Đế nở nụ cười. Lâm Thiên, Tạp Nhĩ lên xe ngựa.
Xe ngựa chạy hướng gia tộc Bá Minh Hàn, lạnh lùng nói:
- Tạp Nhĩ là bằng hữu của Lâm Thiên, ba năm qua đã làm nhiều chuyện giúp hắn, ngươi có nguyện vọng gì? Miễn ta làm được thì chắc chắn sẽ giúp ngươi!
Tạp Nhĩ lắc đầu nói:
- Tiền bối, Lâm Thiên là bằng hữu của ta, thân là bằng hữu làm vài chuyện cho hắn là đương nhiên, không cần tiền bối vì thế mà đền đáp cái gì.
Lâm Thiên nói:
- Tạp Nhĩ không thiếu kim tiền nhưng thực lực hơi yếu chút, thôi thì ta nâng cao chút thực lực cho ngươi đi.
Tay Lâm Thiên nhanh như tia chớp chụp cổ tay Tạp Nhĩ, Khải Đế, hai luồng giới lực từ tay trái và tay phải của hắn vào trong cơ thể hai người.
Tạp Nhĩ, Khải Đế, một người là Kiếm Giả cao cấp, một người là Ma Đạo Sĩ cao cấp, thực lực này ở lứa tuổi của họ đã rất giỏi. Nhưng trong mắt Lâm Thiên thì thực lực như vậy quá kém cỏi.
Kiếm Giả cao cấp chỉ tương đương với tu vi địa giai trung kỳ, hậu kỳ, sao có thể vào mắt cao thủ Xuất Khiếu Kỳ như Lâm Thiên được?
Lâm Thiên không ngừng đưa giới lực vào cơ thể Tạp Nhĩ, Khải Đế, tu vi hai người nhanh chóng thăng cao, rất nhanh đã đến Kiếm Sư, Ma Đạo Sư. Nếu bây giờ Lâm Thiên ngừng đưa vào giới lực thì Tạp Nhĩ, Khải Đế chỉ lên đến Kiếm Sư hoặc Ma Đạo Sư sơ giai, hai người đã rất vừa lòng. Nhưng bây giờ Lâm Thiên không thiếu chút giới lực đó, hắn ngồi im không nhúc nhích, giới lực liên miên không dứt chảy vào cơ thể Tạp Nhĩ, Khải Đế.
Mười phút sau Lâm Thiên thả tay ra, lạnh nhạt nói:
- Với điều kiện thân thể của các người tạm thời chỉ có thể tăng cao nhiều như vậy, nếu nhiều thêm nữa sẽ có hại cho thân thể các ngươi, không có lợi cho tu hành tương đương.
Tạp Nhĩ cảm nhận lực lượng dâng trào mãnh liệt trong cơ thể, khó tin hỏi:
- Ta là Đại Kiếm Sư!?
Trong mắt Khải Đế tràn ngập khó tin:
- Ta... Ta cũng là Ma Đạo Sư cao cấp!
Hai người cho rằng muốn đến thực lực như thế ít nhất cần mười năm, vậy mà chỉ mười phút ngắn ngủi Tạp Nhĩ, Khải Đế đã đi xong con đường tu luyện vốn mất mười năm.
Lâm Thiên nói:
- Được rồi, đừng la lớn gọi nhỏ nữa, đây là đền đáp các người nên được.
Sau nửa tiếng, xe ngựa đậu gần cổng gia tộc Bá Minh Hàn.
Tạp Nhĩ đã bình tĩnh lại, nhẹ giọng nói:
- Tiền bối, nơi này chính là gia tộc của Bá Ni.
Lâm Thiên nói:
- Được rồi, các người đi đi, các người không thích hợp dính dáng vào chuyện gia tộc Bá Minh Hàn bị diệt.
Lâm Thiên nhảy xuống xe ngựa:
- Gia gia của Bá Ni thực lực thánh giai cũng ở đây, ta đỡ mất công đi thêm một chuyến.
Tạp Nhĩ biết gia tộc của gã là gia tộc thương nghiệp, không thích hợp dính dáng vào vụ thế lực quý tộc như gia tộc Bá Minh Hàn bị diệt.
Tạp Nhĩ gật đầu hướng Lâm Thiên:
- Tiền bối, vậy chúng ta xin đi trước.
Chờ xe ngựa nhóm Tạp Nhĩ đi xa, Lâm Thiên bắn ra mấy kiếm khí cắt nát cửa gỗ sắt có lịch sử trăm năm của gia tộc Bá Minh Hàn.
Bên trong cửa lớn vỡ nát vọng ra tiếng quát mắng:
- Ai đó? Dám tập kích phủ của hầu tước đại nhân!
Trong gia tộc Bá Minh Hàn, khí thế kinh người dâng lên, khí thế đến từ gia gia của Bá Ni, gia chủ đời trước của gia tộc Bá Minh Hàn.
- Phụ thân, có người tới cửa gây sự!
Phụ thân của Bá Ni là một tên mập, sắc mặt âm trầm lao vào sân nơi phụ thân mình ở.
- Cửa cái gia tộc chúng ta bị người đánh nát!
Gia gia của Bá Ni cười khẩy nói:
- Ta chờ xem trong thành Thiên Hương này ai có gan dám đập vỡ cửa gia tộc Bá Minh Hàn ta!
Cửa cái một gia tộc cực kỳ quan trọng với họ, bị người phá nát cửa tương đương với bị người tát tai giữa đường cái.
- Phụ thân, e rằng việc này không ổn. Nếu đối phương không đến có chuẩn bị sao dám hủy cửa cái của gia tộc chúng ta?
- Mặc kệ đến có chuẩn bị hay không, đối phương làm như vậy là đã không cho chúng ta đường lựa chọn. Chúng ta chỉ có một sự lựa chọn là giết đối phương, lấy lại vinh diệu của gia tộc!
Gia gia của Bá Ni lạnh lùng nói:
- Theo ta đi ra, ta muốn nhìn xem là thần thánh phương nào!
Lâm Thiên đập nát cửa cái xong đứng yên chờ đợi. Nhiều người từ trong phủ lao ra nhưng chỉ bao vây vòng xa, không dám đến gần công kích Lâm Thiên. Bọn họ không công kích, Lâm Thiên tạm thời không thèm để ý tới. Họ chỉ là con chó của gia tộc Bá Minh Hàn, có diệt hay không cũng chẳng sao. Quan trọng nhất là tiêu diệt phụ thân, gia gia của Bá Ni, hai người đó chết dù gia tộc Bá Minh Hàn không ngã ngay cũng sắp sụp đổ.
Rất nhanh phụ thân, gia gia của Bá Ni đã đến trước mặt Lâm Thiên.
Gia gia của Bá Ni trầm giọng quát:
- Các hạ là ai? Hủy cửa trăm năm gia tộc ta, hay là coi thường gia tộc Bá Minh Hàn ta không có ai?
Gia gia của Bá Ni nhìn ra Lâm Thiên bất phàm, muốn dùng lời nói dụ hắn khai thật.
Lâm Thiên lạnh lùng hỏi:
- Ngươi là gia gia của Bá Ni?
Gia gia của Bá Ni biến sắc mặt hỏi:
- Đúng vậy! Đứa nhỏ Bá Ni làm sao?
Bá Ni là độc đinh hệ gia chủ gia tộc Bá Minh Hàn, nếu gã bị gì chẳng phải là sẽ truyền vị trí gia chủ cho bàng chi sao?
Lâm Thiên lạnh lùng nói:
- Đúng thì tốt, ta sẽ không giết lầm người.
Gia gia của Bá Ni cuồng cười:
- Các hạ thật là cuồng vọng!
Làm Pháp Thánh, thân phận của lão cao quý vô cùng, không ngờ có người dám buông lời ngông cuồng trước mặt lão.
Lâm Thiên lòng máy động, pháp bảo Xuất Khiếu Kỳ xuất hiện trong tay.
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Đóng băng!
Pháp bảo Xí Ngầu bay lên trời, khí lạnh mãnh liệt toát ra từ pháp bảo Xí Ngầu, chớp mắt khí lạnh bao phủ nguyên gia tộc Bá Minh Hàn. Nếu Lâm Thiên dốc hết sức, với thực lực hiện có dư sức đóng băng mấy chục dặm. Gia tộc Bá Minh Hàn không chiếm diện tích lớn như vậy, đóng băng nguyên gia tộc Bá Minh Hàn không khó khăn gì với Lâm Thiên.
Lâm Thiên thu về Xí Ngầu, phát động Nhiếp Hồn Nhãn hấp thu linh hồn những người bị đông chết.
Lâm Thiên khẽ thở dài:
- Lần này dù nhổ cỏ không tận gốc cũng không nguy hại đến ta, nhưng ta không thể để lại nhiều tai họa ngầm cho Tạp Nhĩ, Khải Đế.
Lâm Thiên không đi tìm Tạp Nhĩ, Khải Đế, hắn trở về không gian Tinh Giới rồi vào thế giới nơi Nhã Sa ở.
Lão Ốc Luân trông thấy Lâm Thiên xuất hiện thì giật mình kêu lên:
- Lâm tiểu hữu, đã hơn hai năm ngươi không trở lại!
Lâm Thiên đến gần Ốc Luân viện trưởng, hỏi:
- Lão Ốc Luân, lâu không gặp, lão Ốc Luân vẫn không thay đổi gì. Nhã Sa đâu?
Ốc Luân viện trưởng nói:
- Lâm tiểu hữu, mới gần đây Ái Lệ Ti tiểu thư đã cùng Nhã Sa đi Tinh Linh sâm lâm.
Lâm Thiên hỏi:
- Ngày xưa ta chỉ kêu Ái Lệ Ti bảo vệ Nhã Sa ba năm, hiện tại ba năm đã qua, Ái Lệ Ti vẫn không rời khỏi Nhã Sa sao?
Ốc Luân viện trưởng nói:
- Hài tử của Ái Lệ Ti tiểu thư và Nhã Sa kết khế ước sinh mệnh nên dù ba năm đã đến Ái Lệ Ti tiểu thư vẫn không rời đi. Có một tin tức ngươi nên biết, Nhã Sa thành hôn.
Người Lâm Thiên rung lên, chua xót hỏi:
- Với tinh linh kia?
- Đúng vậy! Nhã Sa vốn muốn Lâm tiểu hữu chủ trì hôn lê nhưng mãi không thấy Lâm tiểu hữu xuất hiện.
Ốc Luân viện trưởng nói:
- Khải Lâm là đứa trẻ tốt, bọn họ bên nhau sẽ hạnh phúc.
Cảm giác của Lâm Thiên vô cùng phức tạp, thật lâu sau hắn gật đầu nói:
- Cũng tốt, Nhã Sa cũng lớn rồi, ký khế ước sinh mệnh với một con rồng chắc tuổi thọ không ngắn hơn tinh linh bao nhiêu. Nàng ngây thơ, sống trong nơi như Tinh Linh sâm lâm càng tốt hơn. Lão Ốc Luân, nếu gặp lại Nhã Sa hãy nói rằng ta yêu nàng, hy vọng nàng hạnh phúc.
Lâm Thiên nói xong lòng máy động trở về không gian Tinh Giới.
Trong không gian Tinh Giới, Thạch Huyên Hiên và Dương Thi, Dương Tuyết đang trò chuyện vui vẻ. Lâm Thiên thấy vậy tâm tình cảm thương vì Nhã Sa xuất giá tốt hơn nhiều.
Lâm Thiên đến gần hôn ba nàng, hỏi:
- Huyên Hiên, Thi nhi, Tuyết nhi, đang nói chuyện gì vậy?
Thạch Huyên Hiên nhìn Lâm Thiên, hỏi:
- Thiên, hình như Thiên không vui?
- Có sao?
Lâm Thiên gãi mũi, mỉm cười nói:
- Huyên Hiên nhìn lầm rồi đi, đừng đổi đề tài, các người vừa nói gì vậy?
Dương Thi cười duyên:
- Lâm đại ca nhiều chuyện quá, thiếu nữ chúng ta tâm sự làm sao cho ngươi biết được!
Lâm Thiên nhào qua đè Dương Tuyết xuống sofa:
- Tiểu cô nương này dám giấu diếm ta?
- Bá Ni, ba năm trước ngươi ở trên lôi đài dùng quyển trục trái luật giết đồ nhi của ta, hôm nay là lúc ngươi đền mạng!
Lâm Thiên sử dụng Nhiếp Hồn Nhãn, linh hồn Bá Ni bị hút đi. Thân xác không còn linh hồn, đôi mắt chẳng chút ánh sáng, người mềm nhũn ngã xuống.
Lâm Thiên lạnh nhạt nói:
- Tạp Nhĩ, đi đi.
Tạp Nhĩ tròn mắt nhìn Bá Ni tắt thở nằm dưới đất:
- Tiền bối, vậy là xong sao?
Lâm Thiên hỏi ngược lại:
- Chứ ngươi nghĩ thế nào? Chẳng lẽ ta phải đánh nhau ba trăm hiệp với hắn?
Lâm Thiên nói:
- Được rồi, đi đi, Khải Đế theo sau chúng ta tới đây, ngươi không muốn cãi nhau với nàng thì nhanh chóng ra ngoài đi.
Tạp Nhĩ hơi biến sắc mặt, gã chỉ vào xác chết Bá Ni nằm dưới đất:
- Tiền bối, cái này làm sao đây?
Lâm Thiên liếc nữ nhân kia:
- Thu Thủy các sẽ giải quyết tốt.
Nữ nhân lộ vẻ mặt khó xử nói:
- Khách nhân, hắn là người thừa kế của gia tộc Bá Minh Hàn, thế lực gia tộc Bá Minh Hàn không yếu...
Lâm Thiên lạnh nhạt nói:
- Gia tộc Bá Minh Hàn sắp trở thành lịch sử.
Ra khỏi Thu Thủy các, Tạp Nhĩ thấy ngay Khải Đế đang ngồi trên chiếc xe ngựa gần đó. Thấy Lâm Thiên, Tạp Nhĩ nhanh chóng đi ra thì Khải Đế nở nụ cười. Lâm Thiên, Tạp Nhĩ lên xe ngựa.
Xe ngựa chạy hướng gia tộc Bá Minh Hàn, lạnh lùng nói:
- Tạp Nhĩ là bằng hữu của Lâm Thiên, ba năm qua đã làm nhiều chuyện giúp hắn, ngươi có nguyện vọng gì? Miễn ta làm được thì chắc chắn sẽ giúp ngươi!
Tạp Nhĩ lắc đầu nói:
- Tiền bối, Lâm Thiên là bằng hữu của ta, thân là bằng hữu làm vài chuyện cho hắn là đương nhiên, không cần tiền bối vì thế mà đền đáp cái gì.
Lâm Thiên nói:
- Tạp Nhĩ không thiếu kim tiền nhưng thực lực hơi yếu chút, thôi thì ta nâng cao chút thực lực cho ngươi đi.
Tay Lâm Thiên nhanh như tia chớp chụp cổ tay Tạp Nhĩ, Khải Đế, hai luồng giới lực từ tay trái và tay phải của hắn vào trong cơ thể hai người.
Tạp Nhĩ, Khải Đế, một người là Kiếm Giả cao cấp, một người là Ma Đạo Sĩ cao cấp, thực lực này ở lứa tuổi của họ đã rất giỏi. Nhưng trong mắt Lâm Thiên thì thực lực như vậy quá kém cỏi.
Kiếm Giả cao cấp chỉ tương đương với tu vi địa giai trung kỳ, hậu kỳ, sao có thể vào mắt cao thủ Xuất Khiếu Kỳ như Lâm Thiên được?
Lâm Thiên không ngừng đưa giới lực vào cơ thể Tạp Nhĩ, Khải Đế, tu vi hai người nhanh chóng thăng cao, rất nhanh đã đến Kiếm Sư, Ma Đạo Sư. Nếu bây giờ Lâm Thiên ngừng đưa vào giới lực thì Tạp Nhĩ, Khải Đế chỉ lên đến Kiếm Sư hoặc Ma Đạo Sư sơ giai, hai người đã rất vừa lòng. Nhưng bây giờ Lâm Thiên không thiếu chút giới lực đó, hắn ngồi im không nhúc nhích, giới lực liên miên không dứt chảy vào cơ thể Tạp Nhĩ, Khải Đế.
Mười phút sau Lâm Thiên thả tay ra, lạnh nhạt nói:
- Với điều kiện thân thể của các người tạm thời chỉ có thể tăng cao nhiều như vậy, nếu nhiều thêm nữa sẽ có hại cho thân thể các ngươi, không có lợi cho tu hành tương đương.
Tạp Nhĩ cảm nhận lực lượng dâng trào mãnh liệt trong cơ thể, khó tin hỏi:
- Ta là Đại Kiếm Sư!?
Trong mắt Khải Đế tràn ngập khó tin:
- Ta... Ta cũng là Ma Đạo Sư cao cấp!
Hai người cho rằng muốn đến thực lực như thế ít nhất cần mười năm, vậy mà chỉ mười phút ngắn ngủi Tạp Nhĩ, Khải Đế đã đi xong con đường tu luyện vốn mất mười năm.
Lâm Thiên nói:
- Được rồi, đừng la lớn gọi nhỏ nữa, đây là đền đáp các người nên được.
Sau nửa tiếng, xe ngựa đậu gần cổng gia tộc Bá Minh Hàn.
Tạp Nhĩ đã bình tĩnh lại, nhẹ giọng nói:
- Tiền bối, nơi này chính là gia tộc của Bá Ni.
Lâm Thiên nói:
- Được rồi, các người đi đi, các người không thích hợp dính dáng vào chuyện gia tộc Bá Minh Hàn bị diệt.
Lâm Thiên nhảy xuống xe ngựa:
- Gia gia của Bá Ni thực lực thánh giai cũng ở đây, ta đỡ mất công đi thêm một chuyến.
Tạp Nhĩ biết gia tộc của gã là gia tộc thương nghiệp, không thích hợp dính dáng vào vụ thế lực quý tộc như gia tộc Bá Minh Hàn bị diệt.
Tạp Nhĩ gật đầu hướng Lâm Thiên:
- Tiền bối, vậy chúng ta xin đi trước.
Chờ xe ngựa nhóm Tạp Nhĩ đi xa, Lâm Thiên bắn ra mấy kiếm khí cắt nát cửa gỗ sắt có lịch sử trăm năm của gia tộc Bá Minh Hàn.
Bên trong cửa lớn vỡ nát vọng ra tiếng quát mắng:
- Ai đó? Dám tập kích phủ của hầu tước đại nhân!
Trong gia tộc Bá Minh Hàn, khí thế kinh người dâng lên, khí thế đến từ gia gia của Bá Ni, gia chủ đời trước của gia tộc Bá Minh Hàn.
- Phụ thân, có người tới cửa gây sự!
Phụ thân của Bá Ni là một tên mập, sắc mặt âm trầm lao vào sân nơi phụ thân mình ở.
- Cửa cái gia tộc chúng ta bị người đánh nát!
Gia gia của Bá Ni cười khẩy nói:
- Ta chờ xem trong thành Thiên Hương này ai có gan dám đập vỡ cửa gia tộc Bá Minh Hàn ta!
Cửa cái một gia tộc cực kỳ quan trọng với họ, bị người phá nát cửa tương đương với bị người tát tai giữa đường cái.
- Phụ thân, e rằng việc này không ổn. Nếu đối phương không đến có chuẩn bị sao dám hủy cửa cái của gia tộc chúng ta?
- Mặc kệ đến có chuẩn bị hay không, đối phương làm như vậy là đã không cho chúng ta đường lựa chọn. Chúng ta chỉ có một sự lựa chọn là giết đối phương, lấy lại vinh diệu của gia tộc!
Gia gia của Bá Ni lạnh lùng nói:
- Theo ta đi ra, ta muốn nhìn xem là thần thánh phương nào!
Lâm Thiên đập nát cửa cái xong đứng yên chờ đợi. Nhiều người từ trong phủ lao ra nhưng chỉ bao vây vòng xa, không dám đến gần công kích Lâm Thiên. Bọn họ không công kích, Lâm Thiên tạm thời không thèm để ý tới. Họ chỉ là con chó của gia tộc Bá Minh Hàn, có diệt hay không cũng chẳng sao. Quan trọng nhất là tiêu diệt phụ thân, gia gia của Bá Ni, hai người đó chết dù gia tộc Bá Minh Hàn không ngã ngay cũng sắp sụp đổ.
Rất nhanh phụ thân, gia gia của Bá Ni đã đến trước mặt Lâm Thiên.
Gia gia của Bá Ni trầm giọng quát:
- Các hạ là ai? Hủy cửa trăm năm gia tộc ta, hay là coi thường gia tộc Bá Minh Hàn ta không có ai?
Gia gia của Bá Ni nhìn ra Lâm Thiên bất phàm, muốn dùng lời nói dụ hắn khai thật.
Lâm Thiên lạnh lùng hỏi:
- Ngươi là gia gia của Bá Ni?
Gia gia của Bá Ni biến sắc mặt hỏi:
- Đúng vậy! Đứa nhỏ Bá Ni làm sao?
Bá Ni là độc đinh hệ gia chủ gia tộc Bá Minh Hàn, nếu gã bị gì chẳng phải là sẽ truyền vị trí gia chủ cho bàng chi sao?
Lâm Thiên lạnh lùng nói:
- Đúng thì tốt, ta sẽ không giết lầm người.
Gia gia của Bá Ni cuồng cười:
- Các hạ thật là cuồng vọng!
Làm Pháp Thánh, thân phận của lão cao quý vô cùng, không ngờ có người dám buông lời ngông cuồng trước mặt lão.
Lâm Thiên lòng máy động, pháp bảo Xuất Khiếu Kỳ xuất hiện trong tay.
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Đóng băng!
Pháp bảo Xí Ngầu bay lên trời, khí lạnh mãnh liệt toát ra từ pháp bảo Xí Ngầu, chớp mắt khí lạnh bao phủ nguyên gia tộc Bá Minh Hàn. Nếu Lâm Thiên dốc hết sức, với thực lực hiện có dư sức đóng băng mấy chục dặm. Gia tộc Bá Minh Hàn không chiếm diện tích lớn như vậy, đóng băng nguyên gia tộc Bá Minh Hàn không khó khăn gì với Lâm Thiên.
Lâm Thiên thu về Xí Ngầu, phát động Nhiếp Hồn Nhãn hấp thu linh hồn những người bị đông chết.
Lâm Thiên khẽ thở dài:
- Lần này dù nhổ cỏ không tận gốc cũng không nguy hại đến ta, nhưng ta không thể để lại nhiều tai họa ngầm cho Tạp Nhĩ, Khải Đế.
Lâm Thiên không đi tìm Tạp Nhĩ, Khải Đế, hắn trở về không gian Tinh Giới rồi vào thế giới nơi Nhã Sa ở.
Lão Ốc Luân trông thấy Lâm Thiên xuất hiện thì giật mình kêu lên:
- Lâm tiểu hữu, đã hơn hai năm ngươi không trở lại!
Lâm Thiên đến gần Ốc Luân viện trưởng, hỏi:
- Lão Ốc Luân, lâu không gặp, lão Ốc Luân vẫn không thay đổi gì. Nhã Sa đâu?
Ốc Luân viện trưởng nói:
- Lâm tiểu hữu, mới gần đây Ái Lệ Ti tiểu thư đã cùng Nhã Sa đi Tinh Linh sâm lâm.
Lâm Thiên hỏi:
- Ngày xưa ta chỉ kêu Ái Lệ Ti bảo vệ Nhã Sa ba năm, hiện tại ba năm đã qua, Ái Lệ Ti vẫn không rời khỏi Nhã Sa sao?
Ốc Luân viện trưởng nói:
- Hài tử của Ái Lệ Ti tiểu thư và Nhã Sa kết khế ước sinh mệnh nên dù ba năm đã đến Ái Lệ Ti tiểu thư vẫn không rời đi. Có một tin tức ngươi nên biết, Nhã Sa thành hôn.
Người Lâm Thiên rung lên, chua xót hỏi:
- Với tinh linh kia?
- Đúng vậy! Nhã Sa vốn muốn Lâm tiểu hữu chủ trì hôn lê nhưng mãi không thấy Lâm tiểu hữu xuất hiện.
Ốc Luân viện trưởng nói:
- Khải Lâm là đứa trẻ tốt, bọn họ bên nhau sẽ hạnh phúc.
Cảm giác của Lâm Thiên vô cùng phức tạp, thật lâu sau hắn gật đầu nói:
- Cũng tốt, Nhã Sa cũng lớn rồi, ký khế ước sinh mệnh với một con rồng chắc tuổi thọ không ngắn hơn tinh linh bao nhiêu. Nàng ngây thơ, sống trong nơi như Tinh Linh sâm lâm càng tốt hơn. Lão Ốc Luân, nếu gặp lại Nhã Sa hãy nói rằng ta yêu nàng, hy vọng nàng hạnh phúc.
Lâm Thiên nói xong lòng máy động trở về không gian Tinh Giới.
Trong không gian Tinh Giới, Thạch Huyên Hiên và Dương Thi, Dương Tuyết đang trò chuyện vui vẻ. Lâm Thiên thấy vậy tâm tình cảm thương vì Nhã Sa xuất giá tốt hơn nhiều.
Lâm Thiên đến gần hôn ba nàng, hỏi:
- Huyên Hiên, Thi nhi, Tuyết nhi, đang nói chuyện gì vậy?
Thạch Huyên Hiên nhìn Lâm Thiên, hỏi:
- Thiên, hình như Thiên không vui?
- Có sao?
Lâm Thiên gãi mũi, mỉm cười nói:
- Huyên Hiên nhìn lầm rồi đi, đừng đổi đề tài, các người vừa nói gì vậy?
Dương Thi cười duyên:
- Lâm đại ca nhiều chuyện quá, thiếu nữ chúng ta tâm sự làm sao cho ngươi biết được!
Lâm Thiên nhào qua đè Dương Tuyết xuống sofa:
- Tiểu cô nương này dám giấu diếm ta?
Tác giả :
Không Thần