Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười
Chương 19

Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Chương 19

_Vậy là xong……. Bực mình thật!!! Hôm nay ngày gì xui dữ ta… Tao nhớ hồi snág đi ra đường có gặp bà bầu nào đâu!!! TT_____TT

_Ặc!!! Nói ác dữ may.. Mà xui thiệt.. Chuẩn bị tốn nước bọt dỗ dành mấy bé đây!!

_Ờ! Mệt thật!

Hắn leo nhanh lên xe, có điều gì đó thôi thúc hắn nhanh về nhà nếu ko sẽ muộn mất , hắn nói to :

_Bọn mày tự xử đi nha. Mọi chuyện đều do mấy ông tướng bọn ngươi ra hết đó. Tao về nhà chút đã…..

_Này…… Nói vậy mích lòng wa"đo" nghen…….

Hắn chạy như bay ,lao thẳng về nhà….. Lòng đầy lo lắng….

Quả như hắn nghĩ, bé đang sắp xếp đồ đạc , chuẩn bị leo lên xe, về nhà…. Hắn gọi to :

_THIÊN THANH……. CHỜ CHÚTĐÃ…..

Bé giật mình, quay lại, vưà thấy hắn bé vội leo nhanh lên xe , tránh mặt hắn….

Hắn vứt xe đạp chạy nhanh lại ô cưả, đập mạnh :

_Ra nhanh đi Thiên thanh, tôi có chuyện mún nói vơí you…..

Bé lạnh lùng nói ko nhìn mặt hắn :

_Mọ chuyện kết thúc rồi, tôi và you ko có chuyện gì để nói vơí nhau hết.

_Đừng như vậy mà! Mọi chuyện đều là hỉu lâm…. Tui xin you hãy nghe tui……

Bé lắc đầu mạnh, che tai lại :

_Tui đã nghe hết rồi……. Thật dối trá… You im đi!!! Sau này ta ko còn gì vơí nhau nưã…. Tạm biệt!!!

Nước mắt bé chạy dài……

Hắn đứng sững ra :"Tạm biệt sao??? "

Hắn vẫn cứ đập cưả, gọi bé mặc cho chiếc ôtô dần dần chuyển bánh…..

Xa mù…..

Hắn đứng nhìn theo……..lòng đau đớn……

Chiếc xe chạy xa dần rồi mất hút như khoảng cách mà hắn cố tạo ra vơí bé đang xa dần…. xa dần…..

Bé về đến nhà mà lòng nặng trĩu 1 nỗi đau ko tên…. Ông bà Lâm ríu rít đón con gái về , ôm gì bé vào lòng :

_AH! Con gái iu wi" của taaaaa……….. Nhớ con chít đc…. ^___________^

Bé gượng cười :

_Con xin lỗi vì đã ko nghe lời daddy và mámy, con cũng nhớ 2 ng’ nhìu lắm…….

_Hiihiiii….. Thiếu 2 bọn ta sao con dzui đc he. Vậy con đừng xa daddy và mámy nữa nghe.

Bé gật đầu :

_Dạ, mọi chuyện kết thúc roài. Thôi, con đi lên phòng đây! Có gì chút gặp nghen daddy.. Con hơi mệt!

Nói rồi bé đi thẳng lên nhà trên để lại sự ngạc nhiên trong ông bà :

_Trong con iu ko còn sức sống gì nữa, sao vậy nhỉ????

Trong phòng bé………

Bé lăn lên giường , mệt mỏi. Cái giường êm nhất , mịn nhất cũng ko xoa dịu đc bé lúc này….Cảm giác trống vắng và đắng cay……..

“Mình sẽ wên đc hắn thôi mà…. Dù sao thì hắn cũng chỉ là đùa giỡn chẳng thật lòng…"

………………..

Đang suy nghĩ với những trăn trở thì :

_Cốc !!! Cốc !!! Cốc !!! Hi con iu, daddy và mámy vào đc hem……

Bé ngồi bật dậy, lau vội nước mắt :

_Àh vâng, daddy và mámy vào đi ạ!!!

2 ông bà mở cửa đi vào, trên tay cầm ly nước hoa quả cho bé…….. Thứ nước mà hắn hay cho bé uống để chăm sóc sắc đẹp. Hix!!! ^^

Trao ly nước cho bé, ông bà ngồi bên giường nhìn bé, trông bé xanh xao và nhợt nhạt thấy rõ, đôi mắt y như vừa khóc nữa chứ…. nhưng nhìn nó đẹp hơn ra. (Buồn cũng đẹp chứ bộ.)

_Con có chuyện ji’ buồn àh! -Ông Lâm mở lời hỏi

Bé ngước lên, cười bùn….

_Nếu con ko thích chuyện đính ước này thì daddy và mámy sẽ hủy ngay , mặc dù bọn ta đã gọi điện và đồng ý lúc chiều nay roài… TT____TT

(Sau khi bé gọi thì ông đã gọi cho ông Hoàng đồng ý tổ chức lễ đính ước )

Bé phì cười đến nỗi sặc nước ra :

_Daddy thật là…. Vậy nói con thay đổi thì mọi chuyện cũng đã tiến hành rồi còn ji’….

Ông gãi đầu, cười trừ :

_Thì đó…. Nhưng ko cóa chuyện gì thì sao trông con thảm vậy???

Bá nhìn vô định , im lặng……… Rồi :

_Con đã nghĩ cậu ấy thật lòng nhưng có lẽ con đã tin tưởng wa" nhìu…. Thật khó có thể bít đc cậu ấy đã lừa dối con. Sao con ng’ có thể ác độc với tình cảm của ng’ khác như thế chứ??? Con ghét cậu ấy………

Bé khóc , nước mắt chảy dài cùng lời nói……..

BÀ Lâm nhìn bé thở dài, vỗ vai an ủi :

_Vậy là con bị “seven_love" rùi chứ gì???

_Dạ???? – Bé hỏi ngớ ra – “seven_love" là gì ạh!!!

Bà bụm miệng cười khoái chí :

_seven_love là thất tình chứ gì?? Vậy là mámy hiện đại hơn con roài….. Hí hí hí…..

Bé lăn ra bật ngửa…. Ghê thật!! Cập nhật thông tin còn nhanh hơn mình.

_Hok cãi với mámy nữa, kệ con!!!!!! – Bé chu miệng, cười tươi.

Bà cười nhẹ :

_Thui nào, con iu!! Mámy và daddy đều biết cậu ấy…. Cậu ấy tốt đấy, chắc có lẽ 2 đứa hỉu lầm gì nhau đúng hok?

_Daddy thấy sau khi wen với cậu ấy, ko phải con cười nhìu hơn và ko còn lạnh lùng nữa, thay vào đó là con ng’ thật của con : cô bé mới lớn dễ thương và ngây thơ… ^^

Bé giật mình :

_Sao mámy lại biết cậu ấy!!!?????????

Bà chỉ wa ông Lâm… dễ hỉu mà!!!! (Thuê thám tử và ng’ theo dõi theo là bít liền!!! Ặc!!)

_Daddy và mámy ko tôn trọng đời sống riệng tư của con……… – Bé cáu lên

Ông bà nhẹ nhàng phân bua :

_chứ con bỏ nhà ra đi làm cha làm nẹ ko lo sao??? Vậy nên……

Ông Lâm cười âu yếm :

_Ta cũng nghĩ con nên nói rõ ràng mọi chuyện với cậu ấy đi để tránh hối tiếc sau này…. Ra mắt rồi là thuộc về ng’ ấy đó!

Bé gật đầu :

_Con hỉu!

Ông bà nhìn nhau, cười……

_Thôi! Con nghĩ ngơi đi nghe! Chút xuống ăn tối…….

_Vâng!

Ông bà đi rồi chỉ còn bé lại 1 mình đang suy nghĩ với nh~ câu nói của….

“Uhm, đúng là có thể hắn đã lừa dối mình nhưng nh~ việc làm và sự wan tâm của hắn , có thể cũng nằm trong kế hoạch làm wen , nhưng đã làm mình thay đổi và hòa nhập hơn đó thôi. Lại có thêm 4 cô bạn xinh và tuyệt nữa chứ. Có thể mình nên nói chuyện thẳng thắn với hắn 1 lần nữa vậy!!! "

Bé mỉm cười với cái ý nghĩ ấy, có lẽ tâm sự với daddy và mámy là sự lựa chọn đúng đắn của bé….

00000000000000000000000000000000000000

Còn về phần hắn, cũng đang đau đầu với nh~ ý nghĩ về bé lại thêm cú điện thoại vừa nãy của ông bố gọi :

_Alô!!! Này nhóc đó hả??? – Ông Hoàng , bố hắn, gọi ^^!

_Dạ! Ông già gọi cho con có chuyện gì?

_Này!! Con có cần gọi ta là ông già ko hả? Bây giờ cỡ như ta ra đường nhìu cô xinh đẹp theo lắm nhé! Hạng như mẹ con là……..

Vừa nói xong câu đó ông thấy sát khí ngùng ngụt ở sau lưng liền , lạnh xương sống… Biết bà xã đang ở sau lưng, ông vội chữa lại :

_Àh! Dạng như mẹ con thì là…… số 1!!! Hờ… Hờ….(Cười méo xẹo do bị bà Hoàng nhéo đau wa"!!! Hix!!)

Hắn cười, trêu bố :

_Lại bị nghe nghe trộm đc rồi chứ gì??? Đáng bố lắm…….

_Kệ ta! Bây giờ vào việc chính đây, bố gọi cho nhóc vì mún nói chuyện đến lễ gặp mặt của con nè!

Hắn đáp nhanh, gọn và lạnh lùng :

_Ko wan tâm!

Ông hét wa điện thoại :

_Con nói với bố như thế hả?? Mún chết àh!

_Có sao nói vậy , nói dối trái lương tâm………

_Cái thằng nhóc này…

Bà Hoàng dành ngay điện thoại trong khi ông chuẩn bị đập vỡ nó (Điện thoại loại xin nhất, coi chừng mua lại ) :

_Con cưng! Mẹ đây!

_Dạ! Nghe giọng mẹ bít liền mẹ khỏi giới thiệu ạh!

_Ui! Dzậy hả? Dễ thương ghê…….. Àh! Mà mẹ nói nghe nè, bên phía đàng gái ng’ ta đồng ý rồi đóa…

_Mẹ bảo con gái nhà ấy cũng từ chối mà… sao lại…???

_Mẹ hok bít?? Nhưng chiếu nay họ mới gọi cho ta và bảo cô bé đồng ý rùi. Chúc mừng con sắp có ng’ vợ đẹp và như ý nha…

_Mẹ…… Chưa gặp sao biết đc. Nhưng con….

_Con hãy nghe mẹ đi, chủ nhật đi gặp mặt. Cô bé tên Lâm Thiên Kim, cùng tuổi với con đó nên chắc chuyện tìm hỉu nhau cũng dễ thui ha.

Hắn buông xuôi :

_Thui vậy đi ạh! Dù sao mọi chuyện cũng đã đc sắp xếp hết rồi!

_Ok! Như vậy đi , con cưng ha!

Vậy là bé và mình chia tay rồi!!! Mình sẽ nói chuyện với bé vào thời điểm thích hợp mới đc… ko tin bé lại ko có tình cảm gì với mình

\Post tiếp tập mới đây

Trưa hôm sau……..

Bọn hắn rủ nhau đến căn_tin ăn, mấy bé lơ hắn roài đành móc tiền túi ăn vậy….. Hix!!! Dở ẹt……..TT_____TT. Còn hắn thì ra sân sau , ko wen ăn ở căn_tin, bọn con gái ồn ào lắm.

Mấy bé hẹn nhau ở sân trường, bé ra sau do còn chút chuyện….

Nhưng….

Hắn gặp bé đang lơ ngơ ở sân sau. Hắn chạy vội lại , vui sướng xen lẫn ngạc nhiên :

_You tìm gì sao?

Bé giật mình, quay nhanh lại , lúng túng :"Mình muốn nói chuyện vơí hắn nhưng….. " :

_Àh… Ờ!!! Tui tìm mấy nhỏ bạn…. Ko biết đi đâu….

Hắn chỉ ra sân trường :

_Nãy nghe mấy you hẹn nhau ra sân trường ăn trưa mà….

Bé gật gật đầu :"Hắn vẫn để ý đến mình sao???" :

_Vậy àh! Cảm ơn…..

Bé toan chạy đi, chợt hắn nắm tay bé, nắm lại :

_Tui…. có thể…. nói chuyện vơí you 1 chút hok? Tui có chuyện mún nói….

Bé giật phắt tay hắn ra :

_Xin lỗi!!! Tôi

và you ko có chuyện gì với nhau hết…. Bỏ tay ra đi…

Hắn cau mày lại :

_Sao you ngang bướng và khó hỉu như vậy chứ??? Chẳng lẽ….

Bé quay mặt lại :

_You đang nói cái gì vậy hả?

Hắn mỉm cười, nhanh như cắt kéo mạnh tay bé và kéo về phía mình, ôm chặt lại sau lưng :

_You muốn mình nói chuyện như thế này sao?

Bé giãy nãy, mặt đỏ ửng lên :

_thôi đi! Bỏ tui ra, you đừng đùa giỡn với tui như thế này đc ko??

_TUI KO ĐÙA GIỠN VỚI YOU….. TẤT CẢ LÀ SỰ HỈU LẦM THÔI, SAO YOU KO TIN TUI HẢ??? – Hắn hét toáng lên, giận dữ.
Tác giả : Vô Danh
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại