Tiểu Thư Hoàn Hảo Và Công Tử Lạnh Lùng
Chương 1
Trên chuyến bay đêm từ bến cảng Sydney – Úc về TP.HCM – Việt Nam, trong khoang hạng nhất 6 ghế nhưng chỉ có 3 người gồm một hành khách nữ xinh đẹp đang cầm trên tay tờ tạp chí thời trang mới phát hành sáng hôm nay và hai vệ sĩ người Úc thuộc tuýt ưu tú.
Đồng hồ đã điểm 04h sáng theo giờ Việt Nam, cô gái bỏ tờ tạp chí xuống, đeo bịt mắt tối màu và chợp mắt trước khi căng dặn hai vệ sĩ không được để cho mấy tiếp viên làm phiền mình.
6h sáng…
- Mời các hành khách của chuyến bay DS672 từ Sydney về TP.HCM Việt Nam trở về chỗ ngồi, thắt dây an toàn, bịt tai lại để chúng ta chuẩn bị hạ cách. Xin nhắc lại…
Tiếng của một tiếp viên nữ trên máy bay đánh thức tất cả các hành khách đang yên giấc và cả cô gái xinh đẹp ở khoang hạng nhất – Nguyễn Hoàng Yến Nguyên.
Cô đứng dậy, vuốt thẳng lại quần áo, với cái áo khoác badesi cao hơn cổ, mặc vào rồi ngồi xuống thắt dây an toàn. Một trong hai người vệ sĩ kéo khóa vali, đưa cho Yến Nguyên một cái bịt tai chuyên dụng dành cho người đi máy bay rồi cũng trở về vị trí thắt dây an toàn và đeo bịt tay
30’ sau, họ hạ cánh an toàn. Yến Nguyên vừa đi vừa kéo khóa hết cở làm cổ áo cao đến nửa gò má rồi đeo kính gọng gương vào, bước ra khỏi cửa số 02.
- We'll go home right now! Find car license plates 52N - 93930. ( Chúng ta sẽ về nhà ngay bây giờ! Tìm cho tôi xe có bảng số 52N – 93930) – Giọng nói của Yến Nguyên đều đều nhưng vẫn lạnh.
- Yes! ( Vâng!).
Hai vệ sĩ đồng thanh rồi nhìn dáo dát xung. Sau một ít phút tìm kiếm, một trong hai vệ sĩ chỉ tay về phía chiếc Roll Royce với một tài xế trong bộ đồng phục đang đứng tìm kiếm xung quanh.
Yến Nguyên bước thẳng đến chiếc xe, đi theo sau là hai vệ sĩ đang xách hành lí.
- Tài xế nhà họ Nguyễn?
Yến Nguyên hỏi một câu không đầu không đuôi từ phía sau khiến người tài xế giật mình.
- À… Dạ! Chào… chào tiểu thư Yến Nguyên!
Người tài xế nhận ra cô chủ, nghiên đầu một góc 45 độ chào cô.
- I’m Sharon Nguyễn… * Quay qua hai vệ sĩ*…Returned to go! ( Trở về đi!)
Yến Nguyên nói rồi bước thẳng vào xe. Gã tài xế thấy vậy cũng bước vào sau khi cất hành lí. Khi xe đã đi khuất, hai vệ sĩ bước vào bên trong, mua vé chuyến bay sớm nhất quay về Úc mà không kịp nghỉ ngơi.
Tại biệt thự Nguyễn Hoàng – Căn nhà nguy nga tráng lệ của ông chủ tập đoàn đá quý số 1 châu Á Y&N, cánh cổng đồ sộ hôm nay được mở toan như đang chờ đón điều gì đó xuất hiện.
Trong phòng khách lớn như chánh điện của một tòa lâu đài, một người đàn ông ngoài 40 tuổi đang đứng ngồi không yên, chốc chốc lại nhìn ra cổng khi có một chiếc xe hơi nào chạy qua. Ngồi ở bộ sofa hoàng gia màu xanh biển viền vàng là một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, gương mặt trang điểm lòe loẹt cùng một cô gái chỉ khoảng 16-17, trang điểm và ăn mặt diêm dúa không kém.
Lát sau, chiếc Roll Royce 52N - 93930 vụt thằng vào cổng. Thế là, dây thần kinh của những người trong phòng khách lúc nãy bắt đầu căng ra hết công suất.
Yến Nguyên kiều diễm, toát lên phong thái con nhà danh giá bước xuống chiếc xe đang đậu trong khoảng sân thật rộng trồng cỏ nhập từ Braxin về.
Hai người giúp việc ngay lập tức chạy từ trong nhà ra, cúi đầu lên tiếng:
- Chào đại tiểu thư. Mừng cô về nhà!
Yến Nguyên không trả lời, đảo mắt nhìn một vòng toàn cảnh của căn biệt thự trước mắt rồi cởi áo khoác ngoài ra. Người giúp việc hiểu chuyện, đưa tay đón lấy cái áo khoác đắt tiền từ tay cô.
Yến Nguyên định bước lên bật tam cấp thì ba người lúc nãy chạy ra.
- Yến Nguyên! Ba rất nhớ con!
Người đàn ông đó chính là ba cô – Nguyễn Hoàng Dũng – Chủ tịch tập đoàn đá quý Y&N. Ông dang tay ôm Yến Nguyên vào lòng.
- Dad! I miss you! ( Ba! Con nhớ ba!)
Trong vòng tay ba mình, cô như cảm thấy mọi mệt mỏi đều tan biến hết. 17 năm, kể từ lúc sinh ra, chưa một lần Yến Nguyên về nước, chưa một lần.
- Who are thay?
Đột nhiên cô buông ba mình ra, lạnh lùng cất giọng, mài chau hết cỡ khi nhìn thấy hai người đi sau ông ấy.
Nghe Yến Nguyên hỏi, ba cô điến người. Đây chính là điều ông lo lắng nhất khi Yến Nguyên về nước.
- À… đây đây là…Thôi con vào nhà rồi ba sẽ giải thích! Nha? – Giọng của ba cô như muốn cầu xin điều gì đó.
- No! I should explain, now! ( Không! Con cần giải thích ngay bây giờ!)
Yến Nguyên bắt đầu nổi giận. Cô ghét người lạ hiện diện trong không gian sống của mình.
- Chị! Em chào chị! Mừng chị về nhà!
Đồng hồ đã điểm 04h sáng theo giờ Việt Nam, cô gái bỏ tờ tạp chí xuống, đeo bịt mắt tối màu và chợp mắt trước khi căng dặn hai vệ sĩ không được để cho mấy tiếp viên làm phiền mình.
6h sáng…
- Mời các hành khách của chuyến bay DS672 từ Sydney về TP.HCM Việt Nam trở về chỗ ngồi, thắt dây an toàn, bịt tai lại để chúng ta chuẩn bị hạ cách. Xin nhắc lại…
Tiếng của một tiếp viên nữ trên máy bay đánh thức tất cả các hành khách đang yên giấc và cả cô gái xinh đẹp ở khoang hạng nhất – Nguyễn Hoàng Yến Nguyên.
Cô đứng dậy, vuốt thẳng lại quần áo, với cái áo khoác badesi cao hơn cổ, mặc vào rồi ngồi xuống thắt dây an toàn. Một trong hai người vệ sĩ kéo khóa vali, đưa cho Yến Nguyên một cái bịt tai chuyên dụng dành cho người đi máy bay rồi cũng trở về vị trí thắt dây an toàn và đeo bịt tay
30’ sau, họ hạ cánh an toàn. Yến Nguyên vừa đi vừa kéo khóa hết cở làm cổ áo cao đến nửa gò má rồi đeo kính gọng gương vào, bước ra khỏi cửa số 02.
- We'll go home right now! Find car license plates 52N - 93930. ( Chúng ta sẽ về nhà ngay bây giờ! Tìm cho tôi xe có bảng số 52N – 93930) – Giọng nói của Yến Nguyên đều đều nhưng vẫn lạnh.
- Yes! ( Vâng!).
Hai vệ sĩ đồng thanh rồi nhìn dáo dát xung. Sau một ít phút tìm kiếm, một trong hai vệ sĩ chỉ tay về phía chiếc Roll Royce với một tài xế trong bộ đồng phục đang đứng tìm kiếm xung quanh.
Yến Nguyên bước thẳng đến chiếc xe, đi theo sau là hai vệ sĩ đang xách hành lí.
- Tài xế nhà họ Nguyễn?
Yến Nguyên hỏi một câu không đầu không đuôi từ phía sau khiến người tài xế giật mình.
- À… Dạ! Chào… chào tiểu thư Yến Nguyên!
Người tài xế nhận ra cô chủ, nghiên đầu một góc 45 độ chào cô.
- I’m Sharon Nguyễn… * Quay qua hai vệ sĩ*…Returned to go! ( Trở về đi!)
Yến Nguyên nói rồi bước thẳng vào xe. Gã tài xế thấy vậy cũng bước vào sau khi cất hành lí. Khi xe đã đi khuất, hai vệ sĩ bước vào bên trong, mua vé chuyến bay sớm nhất quay về Úc mà không kịp nghỉ ngơi.
Tại biệt thự Nguyễn Hoàng – Căn nhà nguy nga tráng lệ của ông chủ tập đoàn đá quý số 1 châu Á Y&N, cánh cổng đồ sộ hôm nay được mở toan như đang chờ đón điều gì đó xuất hiện.
Trong phòng khách lớn như chánh điện của một tòa lâu đài, một người đàn ông ngoài 40 tuổi đang đứng ngồi không yên, chốc chốc lại nhìn ra cổng khi có một chiếc xe hơi nào chạy qua. Ngồi ở bộ sofa hoàng gia màu xanh biển viền vàng là một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, gương mặt trang điểm lòe loẹt cùng một cô gái chỉ khoảng 16-17, trang điểm và ăn mặt diêm dúa không kém.
Lát sau, chiếc Roll Royce 52N - 93930 vụt thằng vào cổng. Thế là, dây thần kinh của những người trong phòng khách lúc nãy bắt đầu căng ra hết công suất.
Yến Nguyên kiều diễm, toát lên phong thái con nhà danh giá bước xuống chiếc xe đang đậu trong khoảng sân thật rộng trồng cỏ nhập từ Braxin về.
Hai người giúp việc ngay lập tức chạy từ trong nhà ra, cúi đầu lên tiếng:
- Chào đại tiểu thư. Mừng cô về nhà!
Yến Nguyên không trả lời, đảo mắt nhìn một vòng toàn cảnh của căn biệt thự trước mắt rồi cởi áo khoác ngoài ra. Người giúp việc hiểu chuyện, đưa tay đón lấy cái áo khoác đắt tiền từ tay cô.
Yến Nguyên định bước lên bật tam cấp thì ba người lúc nãy chạy ra.
- Yến Nguyên! Ba rất nhớ con!
Người đàn ông đó chính là ba cô – Nguyễn Hoàng Dũng – Chủ tịch tập đoàn đá quý Y&N. Ông dang tay ôm Yến Nguyên vào lòng.
- Dad! I miss you! ( Ba! Con nhớ ba!)
Trong vòng tay ba mình, cô như cảm thấy mọi mệt mỏi đều tan biến hết. 17 năm, kể từ lúc sinh ra, chưa một lần Yến Nguyên về nước, chưa một lần.
- Who are thay?
Đột nhiên cô buông ba mình ra, lạnh lùng cất giọng, mài chau hết cỡ khi nhìn thấy hai người đi sau ông ấy.
Nghe Yến Nguyên hỏi, ba cô điến người. Đây chính là điều ông lo lắng nhất khi Yến Nguyên về nước.
- À… đây đây là…Thôi con vào nhà rồi ba sẽ giải thích! Nha? – Giọng của ba cô như muốn cầu xin điều gì đó.
- No! I should explain, now! ( Không! Con cần giải thích ngay bây giờ!)
Yến Nguyên bắt đầu nổi giận. Cô ghét người lạ hiện diện trong không gian sống của mình.
- Chị! Em chào chị! Mừng chị về nhà!
Tác giả :
Ngân Ken