Tiểu Mập Mạp, Tôi Yêu Em
Chương 1: Tiểu hồ Ly
Dưới bầu trời trắng xóa lạnh lẽo phủ đầy tuyết trắng, một chiếc Ferrari đỏ chói mắt nhanh như một cơn gió xoẹt qua. Người đàn ôn mang theo khuôn mặt lạnh lùng, phượng mâu hơi híp lại nhìn vật trắng tinh đang cuộn tròn lại dưới nền tuyết kia
“ Kít"
Đôi chân thon dài bước xuống xe, mày kiếm đẹp nhíu lại, khóe mắt hiện lên một tia sáng rồi nhanh chóng vụt mất
Bàn tay xỏ vào túi quần, cao ngạo từ trên cao nhìn xuống “ vật thể lạ “ ở trước mắt, bàn chân không nương tình đá mạnh
“ Grừ... grừ... “
Nhìn đôi mắt lam xinh đẹp củ con hồ ly nhỏ đang bất mãn trừng mình, hàm răng nhỏ nhắn trắng tinh nhe ra gầm gừ, nhìn bộ dáng xù lông của nó, hắn bật cười
Lam mâu của Sở Vũ hơi đơ ra, đờ đẫn nhìn dung nhan nam nhân khuynh tiếu trước mắt.
Thân hình cao lớn cúi gập xuống, vạch bộ lông ở dưới lông nó ra, hắn gật đầu nói:
“ Thì ra là giống cái “
Mạnh mẽ xách hồ ly nhỏ lên, mở cửa xe ra, ném mạnh xuống, không để ý đôi mắt tràn ngập hơi nước của nó, chiếc xe nhanh chóng chạy vụt đi trong màn đêm lạnh giá.
Sở Vũ đã sớm không thể chịu đựng được nữa, cái mũi hồng ướt át hơi hừ nhẹ một cái, đôi mắt như bảo thạch oán giận nhìn hắn, quay chiếc mông nhỏ đầy lông lá về phía hắn
“ Ngươi đây là đang bất mãn? “
Bất mãn sao? Hồ ly bất mãn? Thật là nực cười.
...........
Nhìn cậu chủ về nhà, ôm theo một con hồ ly trắng muốt, quản gia Lâm thầm sợ hãi một hồi:
“ Cậu chủ, cậu muốn làm món gì? “
Sờ bộ ông ấm áp mềm mượt của nó, Lăng Duật Nhiên lắc đầu, đôi mắt sâu xa nhìn bộ lông, nói:
“ Không làm thịt, làm khăn."
Quản gia Lâm: “..."
Hồ ly nhỏ: “..." Ta cắn chết ngươi
Dịch nhẹ thân mình gần vào lò sưởi ấm áp, hai chân bám lấy khúc gỗ rắn chắc mà ấm nóng, cái miệng chóp chép ấn kí hiệu lên khuôn ngực quyến rũ không mảnh vải của hắn, khẽ liếm.
“ Hử, ngươi đây là đang làm gì vậy? “
Giọng nói trầm ấm pha chút khàn khàn quyến rũ của người mới tỉnh ngủ vang lên.
Đôi mắt lam xinh đẹp sợ hãi mở ra, thân hình béo tròn trắng tinh đầy lông lá nhảy cẫng lên, lè chiếc lưỡi hồng nhạt ra liếm mu bàn tay của hắn, lấy lòng
Vỗ nhẹ vào chiếc đầu mềm mại của nó, hắn bất đắc dĩ lắc đầu:
“ Ngu ngốc “
Hắn đứng lên, thân hình cao lớn quyến rũ như điêu khắc bại lộ trong không khí, hiện ra trước mắt hồ ly nhỏ
“ Đồ hồ ly háo sắc “
Nhìn hồ ly cái kia khi nhìn thấy thân thể mình liền ngất, hắn liền cảm thấy một loại hứng thú bỗng dâng lên
“ Kít"
Đôi chân thon dài bước xuống xe, mày kiếm đẹp nhíu lại, khóe mắt hiện lên một tia sáng rồi nhanh chóng vụt mất
Bàn tay xỏ vào túi quần, cao ngạo từ trên cao nhìn xuống “ vật thể lạ “ ở trước mắt, bàn chân không nương tình đá mạnh
“ Grừ... grừ... “
Nhìn đôi mắt lam xinh đẹp củ con hồ ly nhỏ đang bất mãn trừng mình, hàm răng nhỏ nhắn trắng tinh nhe ra gầm gừ, nhìn bộ dáng xù lông của nó, hắn bật cười
Lam mâu của Sở Vũ hơi đơ ra, đờ đẫn nhìn dung nhan nam nhân khuynh tiếu trước mắt.
Thân hình cao lớn cúi gập xuống, vạch bộ lông ở dưới lông nó ra, hắn gật đầu nói:
“ Thì ra là giống cái “
Mạnh mẽ xách hồ ly nhỏ lên, mở cửa xe ra, ném mạnh xuống, không để ý đôi mắt tràn ngập hơi nước của nó, chiếc xe nhanh chóng chạy vụt đi trong màn đêm lạnh giá.
Sở Vũ đã sớm không thể chịu đựng được nữa, cái mũi hồng ướt át hơi hừ nhẹ một cái, đôi mắt như bảo thạch oán giận nhìn hắn, quay chiếc mông nhỏ đầy lông lá về phía hắn
“ Ngươi đây là đang bất mãn? “
Bất mãn sao? Hồ ly bất mãn? Thật là nực cười.
...........
Nhìn cậu chủ về nhà, ôm theo một con hồ ly trắng muốt, quản gia Lâm thầm sợ hãi một hồi:
“ Cậu chủ, cậu muốn làm món gì? “
Sờ bộ ông ấm áp mềm mượt của nó, Lăng Duật Nhiên lắc đầu, đôi mắt sâu xa nhìn bộ lông, nói:
“ Không làm thịt, làm khăn."
Quản gia Lâm: “..."
Hồ ly nhỏ: “..." Ta cắn chết ngươi
Dịch nhẹ thân mình gần vào lò sưởi ấm áp, hai chân bám lấy khúc gỗ rắn chắc mà ấm nóng, cái miệng chóp chép ấn kí hiệu lên khuôn ngực quyến rũ không mảnh vải của hắn, khẽ liếm.
“ Hử, ngươi đây là đang làm gì vậy? “
Giọng nói trầm ấm pha chút khàn khàn quyến rũ của người mới tỉnh ngủ vang lên.
Đôi mắt lam xinh đẹp sợ hãi mở ra, thân hình béo tròn trắng tinh đầy lông lá nhảy cẫng lên, lè chiếc lưỡi hồng nhạt ra liếm mu bàn tay của hắn, lấy lòng
Vỗ nhẹ vào chiếc đầu mềm mại của nó, hắn bất đắc dĩ lắc đầu:
“ Ngu ngốc “
Hắn đứng lên, thân hình cao lớn quyến rũ như điêu khắc bại lộ trong không khí, hiện ra trước mắt hồ ly nhỏ
“ Đồ hồ ly háo sắc “
Nhìn hồ ly cái kia khi nhìn thấy thân thể mình liền ngất, hắn liền cảm thấy một loại hứng thú bỗng dâng lên
Tác giả :
Sói ăn đêm