Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài
Chương 153: Đây là tên quái vật nào vậy?
“Không thể nào?". Đứng ở trong Hoàng Bảo Chung, Nham Sâm sắc mặt trắng bệch, hai mắt trừng lớn nhìn bóng dáng người đang đạp không mà đứng, hơi thở hổn hển thốt ra.
Cùng với đó, những người còn lại cũng tỏ ra một biểu cảm đồng dạng. Song rất nhanh, những người kia lại vui mừng reo hò, bởi vì một cái miệng lớn bị cắt đứt thì huyết vụ cũng vì thể mà vơi đi một nửa. Chỉ còn lại một cái miệng còn lại nữa thôi, chỉ cần lấy xuống thì Huyết Độc Thú bị giết chết là vấn đề thời gian.
Ngay khi cái miệng bị lấy xuống, Huyết Độc Thú điên cuồng rống giận. Một cái miệng mất đi, huyết vụ cũng vì thế mà tán đi phân nửa, đồng thời. Khả năng hồi phục của nó cũng chính vì thế mà chậm hơn rất nhiều.
Hai cái miệng ở trên vai cũng chính là hai yếu điểm lớn nhất của nó, chỉ cần bị mất đi thì khả năng hồi phục sẽ không còn. Với thực lực khi không có huyết vụ thì nó cũng chỉ sánh ngang với tứ cấp đỉnh phong mà thôi.
Tứ cấp đỉnh phong hung thú chết trong tay Đế Nguyên Quân cũng không phải ít và đầu Huyết Độc Thú này có thực lực cũng chỉ là tầm trung mà thôi, so sánh với mấy đầu hung thú mà hắn từng đối đầu thì cũng chỉ sánh ngang với hàng nhị lưu.
Ba sợi dây leo bị phế bỏ, một cái miệng lớn bị cắt đứt, thực lực Huyết Độc Thủ hiện tại đã giảm đi ba bốn phần. Đối với ba người Nham Sâm bây thì có thể thắng chi.
‘Đáng chết’. Thấy hung thú bị dễ dàng đánh trọng thương như vậy, Nham Sâm trong lòng chửi thầm.
“Nhân lúc này, mọi người tấn công". Không còn cách nào khác, Nham Sâm đành phải theo lao mà hét lớn.
Ngay lập tức, tám người đồng thời lao lên. Đồng thời lấy ra những kiện bí bảo ở trong tay để chống trả.
Thực lực đại giảm, Huyết Độc Thủ bị tám người vây công, nó gần như chỉ có thể phòng thủ mà không thể phản công. Cho dù có đánh thì cũng bị ba người Nham Sâm chặn lại.
Nhưng đúng vào lúc này, Đế Nguyên Quân hai hàng lông mày hơi nhíu lại. Ánh mắt nhìn về phía Nham Sâm mà suy nghĩ.
‘Thú vị’.
Chỉ thấy, ba người kia càng đánh thì cảm giác càng ngày càng yếu đi, giống như họ đang giữ lực lại vậy, còn năm người kia thì dốc hết sức.
Nhân lúc ba người nới lỏng vòng vây, Huyết Độc Thú lợi dụng thời cơ. Một sợi dây leo được buông lỏng, nó toàn lực vận sức quét mạnh một đường. Với tốc độ và uy lực vẫn đạt đỉnh, nhóm năm người kia điên cuồng tế ra công pháp và pháp bảo chống đỡ.
Nhưng uy lực của ngũ cấp hung thú bị trọng thương cũng không phải dạng tầm thường. Những pháp bảo trong tay họ mặc dù mạnh nhưng vẫn không đủ để chống đỡ.
Rầm!
Một kích qua đi, chỉ thấy năm người bị đánh trúng. Trong đó, ba người có thực lực là Thiên Địa cảnh tầng năm tầng sáu trực tiếp bị đánh văng ra xa. Toàn thân xương khớp gãy nát hết toàn bộ, khóe miệng đang liên tục hộc ra máu tươi. Thương thế quá nặng khiến bọn họ nhanh chóng ngất lịm đi.
Còn hai người Ngưng Hải cảnh kia nhục thân quá yếu, bị một kích oanh sát thành huyết vụ mà rơi rớt xuống nền đất.
Đế Nguyên Quân nhìn một màn này mà không có bất cứ chút biểu cảm nào.
Trái lại, ba người Nham Sâm cũng vì thế mà trên gương mặt nở ra một nụ cười, ánh mắt hắn nhìn liếc qua Đế Nguyên Quân với dáng vẻ châm chọc.
‘Ngươi có phá hủy âm mưu của ta thì lại như thế nào?’.
‘Đối mặt với ngũ cấp hung thú, chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ’.
Nhìn ba người kia bắt đầu có dị động, Đế Nguyên Quân không nhanh không chậm phản ứng lại. Trên gương mặt hắn lại nở một nụ cười nhẹ, dường như đã tính toán đến việc gì đó.
Nhân lúc Huyết Độc Thú đang chú ý đến Đế Nguyên Quân, ba người Nham Sâm toàn lực lao về phía xa kia, tại một vùng tính thạch có màu đỏ tươi như máu kia mà chộp tới.
Ở trên mỏm tinh thạch đó, có một cây linh dược với năm khỏa linh quả màu đỏ sẩm lớn chừng một nắm tay, từ trên đó thoát ra một loại khí tức huyết khí cực kỳ mạnh mẽ.
Huyết Linh Quả đã ở giai đoạn thành thục!
Nhưng khi Nham Sâm chuẩn bị đưa tay chộp lấy linh quả. Ở trên cao, Đế Nguyên Quân củng đã có dị động, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng vung kiếm đánh ra một công kích kiếm khí hướng về phía linh quả chém tới.
Nhận thấy công kích trái ngược, Huyết Độc Thú rống giận một tiếng. Nó vung mạng dây leo về phía kiếm khí kia để bảo vệ linh quả.
Chỉ thấy, kiếm khí chuẩn bị đánh trúng linh quả thì thình lình biến mất. Huyết Độc Thú cũng không có thu tay mà ngày càng thêm lực. Bởi vì ba người kia vẫn còn đang lăm le đến linh quả.
“Đáng chết". Bị Huyết Độc Thú ngăn trở trước mặt, Nham Sâm tức giận chửi bới.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Mặc kệ Huyết Độc Thú". Nham Hồng tực giận quát lớn. “Toàn lực giết chết tiểu tử này trước".
Ý định vừa ra, cả ba người đổi hướng, toàn bộ công kích đều quay ngược hướng Đế Nguyên Quân mà đánh.
Đối mặt với ba người luyển thể giả, Đế Nguyên Quân cảm giác có chút hơi khó đối phó. Bởi vì bản thân cũng là người luyện thể nên những khả năng mà việc luyện thể mang lại là rất lớn. Việc đối phó với một người tu luyện đạt đến Thiên Địa cảnh đỉnh sẽ khó đánh một thì cường giả luyện thể cũng đạt cảnh giới này là khó mười.
Chính vì việc tu luyện gian nan và trải qua nhiều lần ma luyện nên ý chí của họ là rất mạnh mẽ và khả năng sử dụng toàn bộ khả năng của cơ thể là rất lớn.
“Các ngươi lúc ở trạng thái toàn thịnh thì có chút phiền phức nhưng hiện tại, thực lực của các ngươi chỉ còn chưa đến bảy thành, nên đối phó dễ dàng hơn rất nhiều rồi".
Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn về phía ba người đang lao tới, khóe miệng nở một nụ cười rồi tù từ nói.
Lời nói nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa ở bên trong lại xem thường ba người họ đến như vậy, dù gì họ cũng là cường giả sánh ngang với Thiên Địa cảnh đỉnh nên bị một người tu luyện giả Ngưng Hải cảnh khinh miệt khiến họ càng thêm tức tối.
“Hừ, chỉ là Ngưng Hải cảnh đỉnh củng giám nói lời này?". Nham Sâm trên trán nổi một sợi gân xanh, tức tối quát.
“Giết ngươi, ta chỉ cần một quyền".
“Ồ, thế sao?". Đáp lại, Đế Nguyên Quân trả lời một cách hời hợt như muốn cho qua cùng với nụ cười khiêu khích.
Bị người yếu kém hơn khiêu khích, Nham Sâm giận chỉ muốn một quyền giết chết Đế Nguyên Quân. Mặc dù thực lực chỉ còn lại bảy thành nhưng đối phó với Ngưng Hải cảnh đỉnh vẫn là dư sức.
“Ăn một quyền của ta". Nham Sâm bứt tốc lao lên, khoảng cách một trăm mét trong mắt hắn thì ngắn gọn vô cùng.
Chỉ cần một cái đạp nhẹ đã có thể lao tới. Toàn thân thúc dục huyết hải ở trong cơ thể, một phần lớn khí lực được ngưng tụ đến lòng bàn tay đang thít chặt, chỉ thấy trên nắm đấm, một dòng mờ ảo huyết khí hiện lên, khí tức trên nắm đấm phát ra đã có thể sánh ngang với Thiên Địa cảnh tầng bốn tầng năm toàn lực một kích.
Quyền kình đánh ra, không khí xung quanh run rẩy như đang bị huyết khí xé toạc. Mặc dù công kích không có chút chân nguyên nào nhưng lại mang đến cảm giác nguy hiểm hơn rất nhiều.
“Chết đi". Quyền kình còn chưa tới một mét là đánh trúng, Nham Sâm nở một nụ cười khoái chí quát.
Nhưng, chỉ trong giây lát, gương mặt Nham Sâm đột nhiên bị đình trệ, hai con ngươi đột nhiên co rút lại. Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm nhận được trên người Đế Nguyên Quân có hai dòng khí tức huyết hải bao bọc, một đen một đỏ tươi đang vờn quanh.
“Trùng hợp, ta cũng là luyện thể giả?".
Đáp lại, Đế Nguyên Quân tay phải thít chặt lại rồi đánh ra một quyền, hai đại huyết hải lực lượng xoay chuyển. Cảm nhận được uy lực của Nham Sâm, Đế Nguyên Quân vận dụng một lượng vừa đúng bằng.
Rầm!
Hai quyền kình va chạm, một tiếng nổ lớn thình lình nổ vang.
Chỉ thấy, cả hai người sau một quyền này mà bị đẩy lùi ra xa gần năm trượng.
“Cái gì?". Nham Sâm cảm nhận được nắm đấm của mình đang run rẩy mà thốt ra. Trong ánh mắt ẩn chứa một tia sợ hãi đến tột cùng.
“Tam thiếu". Nham Hồng, Nham Nghê nhìn thấy Nham Sâm biểu cảm không đúng nên lo lắng thốt ra. Họ nhanh chóng tiến lại bên cạnh như đang cố gắng bảo vệ.
“Ta đã nói rồi, ba người các ngươi lúc toàn thịnh thì ta khó đối phó một chút nhưng hiện tại ta có thể một kiếm trảm chi". Ở phía xa, Đế Nguyên Quân nhìn ba người, ánh mắt tự nhiên cười nói.
Lời nói cuồng, rất cuồng. Một Ngưng Hải cảnh đỉnh lại dám thốt ra lời như vậy đối với ba người có thực lực Thiên Địa cảnh đỉnh mà không có một chút gượng ép, giống như đây chính là sự thật, nên rất tự tin.
“Hừ, ngươi mạnh lại như thế nào?". Nham Sâm kìm xuống sự xúc động, khóe miệng nhẹ nhàng run lên một cái nói. “Đối mặt với ba người bọn ta ngươi có thể thoải mái như vậy không?".
Nói xong, cả ba người gật đầu một cái rồi lao lên. Họ chia ra ba hướng bắt đầu hướng về phía Đế Nguyên Quân mà đánh.
Ba cái quyền kình mạnh mẽ đánh tới, nhưng Đế Nguyên Quân vẫn không có một chút lo lắng nào cả. Đối mặt với loại công kích thiên hướng cự lực này, giải pháp tốt nhất chính là tránh né.
Mượn nhờ tốc độ nhanh nhạy của mình, Đế Nguyên Quân dễ dàng lùi ra sau, tránh né được toàn bộ công kích.
“Các ngươi chỉ được đến như vậy thôi sao?". Đế Nguyên Quân khinh miệt nói. “Nham gia thiên kiêu cũng chỉ đến được như thế mà thôi".
Địa cấp đỉnh phong quyền pháp, Phong Ma Quyền, Địa Liệt!
Lời nói vừa ra, Đế Nguyên Quân tay trái hơi phát lực, đồng thời thi triển ra đại chiêu. Ba cỗ lực lượng trong cơ thể điên cuồng xoay chuyển rồi đồng thời được tung ra. Mặc dù đây là lần đầu tiên vận dụng công kích kiểu như thế này nên có một chút miển cưởng nhưng cũng không đáng quan ngại.
Đối mặt với loại công kích này vẫn dư xài.
Thân ảnh Đế Nguyên Quân chợt lóe lên một cái rồi biến mất trước mặt ba người. Đang trong lúc không biết nên tìm Đế Nguyên Quân ở đâu thì đùng lúc này, Nham Hồng cảm giác được sau lưng mình truyền dến một cảm giác rợn người, toàn thân đột nhiên run lên.
Cánh tay trái mạnh mẽ đánh ra, một quyền này. Đế Nguyên Quân hướng về phía lồng ngực Nham Hồng đánh mạnh một cái.
Oanh!
Ngay lập tức, cơ thể Nham Hồng giống như bị một chiếc xe tải lớn đụng trúng mà bay ra xa hơn hai mươi trược, cho đến khi va vào một vách đá ở phía trước mới có thể dừng lại.
Phốc!
Nắm lăn lóc trên nền đất, Nham Hồng gồng mình đứng dậy, một tay đưa lên che ngực, một tay đưa lên lau đi vệt máu trên miệng. Ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Đế Nguyên Quân đầy dè dặt.
‘Ngưng Hải cảnh đỉnh chỉ dùng một quyền có thể đánh gãy năm khúc xương sườn, tâm mạch cũng bị hao tổn. Rốt cuộc đây là tên quái vật nào vậy?’.
- --
Ps: Nếu các b đọc thấy truyện có thiếu sót gì thì cmt góp ý cho mình nha.
Cùng với đó, những người còn lại cũng tỏ ra một biểu cảm đồng dạng. Song rất nhanh, những người kia lại vui mừng reo hò, bởi vì một cái miệng lớn bị cắt đứt thì huyết vụ cũng vì thể mà vơi đi một nửa. Chỉ còn lại một cái miệng còn lại nữa thôi, chỉ cần lấy xuống thì Huyết Độc Thú bị giết chết là vấn đề thời gian.
Ngay khi cái miệng bị lấy xuống, Huyết Độc Thú điên cuồng rống giận. Một cái miệng mất đi, huyết vụ cũng vì thế mà tán đi phân nửa, đồng thời. Khả năng hồi phục của nó cũng chính vì thế mà chậm hơn rất nhiều.
Hai cái miệng ở trên vai cũng chính là hai yếu điểm lớn nhất của nó, chỉ cần bị mất đi thì khả năng hồi phục sẽ không còn. Với thực lực khi không có huyết vụ thì nó cũng chỉ sánh ngang với tứ cấp đỉnh phong mà thôi.
Tứ cấp đỉnh phong hung thú chết trong tay Đế Nguyên Quân cũng không phải ít và đầu Huyết Độc Thú này có thực lực cũng chỉ là tầm trung mà thôi, so sánh với mấy đầu hung thú mà hắn từng đối đầu thì cũng chỉ sánh ngang với hàng nhị lưu.
Ba sợi dây leo bị phế bỏ, một cái miệng lớn bị cắt đứt, thực lực Huyết Độc Thủ hiện tại đã giảm đi ba bốn phần. Đối với ba người Nham Sâm bây thì có thể thắng chi.
‘Đáng chết’. Thấy hung thú bị dễ dàng đánh trọng thương như vậy, Nham Sâm trong lòng chửi thầm.
“Nhân lúc này, mọi người tấn công". Không còn cách nào khác, Nham Sâm đành phải theo lao mà hét lớn.
Ngay lập tức, tám người đồng thời lao lên. Đồng thời lấy ra những kiện bí bảo ở trong tay để chống trả.
Thực lực đại giảm, Huyết Độc Thủ bị tám người vây công, nó gần như chỉ có thể phòng thủ mà không thể phản công. Cho dù có đánh thì cũng bị ba người Nham Sâm chặn lại.
Nhưng đúng vào lúc này, Đế Nguyên Quân hai hàng lông mày hơi nhíu lại. Ánh mắt nhìn về phía Nham Sâm mà suy nghĩ.
‘Thú vị’.
Chỉ thấy, ba người kia càng đánh thì cảm giác càng ngày càng yếu đi, giống như họ đang giữ lực lại vậy, còn năm người kia thì dốc hết sức.
Nhân lúc ba người nới lỏng vòng vây, Huyết Độc Thú lợi dụng thời cơ. Một sợi dây leo được buông lỏng, nó toàn lực vận sức quét mạnh một đường. Với tốc độ và uy lực vẫn đạt đỉnh, nhóm năm người kia điên cuồng tế ra công pháp và pháp bảo chống đỡ.
Nhưng uy lực của ngũ cấp hung thú bị trọng thương cũng không phải dạng tầm thường. Những pháp bảo trong tay họ mặc dù mạnh nhưng vẫn không đủ để chống đỡ.
Rầm!
Một kích qua đi, chỉ thấy năm người bị đánh trúng. Trong đó, ba người có thực lực là Thiên Địa cảnh tầng năm tầng sáu trực tiếp bị đánh văng ra xa. Toàn thân xương khớp gãy nát hết toàn bộ, khóe miệng đang liên tục hộc ra máu tươi. Thương thế quá nặng khiến bọn họ nhanh chóng ngất lịm đi.
Còn hai người Ngưng Hải cảnh kia nhục thân quá yếu, bị một kích oanh sát thành huyết vụ mà rơi rớt xuống nền đất.
Đế Nguyên Quân nhìn một màn này mà không có bất cứ chút biểu cảm nào.
Trái lại, ba người Nham Sâm cũng vì thế mà trên gương mặt nở ra một nụ cười, ánh mắt hắn nhìn liếc qua Đế Nguyên Quân với dáng vẻ châm chọc.
‘Ngươi có phá hủy âm mưu của ta thì lại như thế nào?’.
‘Đối mặt với ngũ cấp hung thú, chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ’.
Nhìn ba người kia bắt đầu có dị động, Đế Nguyên Quân không nhanh không chậm phản ứng lại. Trên gương mặt hắn lại nở một nụ cười nhẹ, dường như đã tính toán đến việc gì đó.
Nhân lúc Huyết Độc Thú đang chú ý đến Đế Nguyên Quân, ba người Nham Sâm toàn lực lao về phía xa kia, tại một vùng tính thạch có màu đỏ tươi như máu kia mà chộp tới.
Ở trên mỏm tinh thạch đó, có một cây linh dược với năm khỏa linh quả màu đỏ sẩm lớn chừng một nắm tay, từ trên đó thoát ra một loại khí tức huyết khí cực kỳ mạnh mẽ.
Huyết Linh Quả đã ở giai đoạn thành thục!
Nhưng khi Nham Sâm chuẩn bị đưa tay chộp lấy linh quả. Ở trên cao, Đế Nguyên Quân củng đã có dị động, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng vung kiếm đánh ra một công kích kiếm khí hướng về phía linh quả chém tới.
Nhận thấy công kích trái ngược, Huyết Độc Thú rống giận một tiếng. Nó vung mạng dây leo về phía kiếm khí kia để bảo vệ linh quả.
Chỉ thấy, kiếm khí chuẩn bị đánh trúng linh quả thì thình lình biến mất. Huyết Độc Thú cũng không có thu tay mà ngày càng thêm lực. Bởi vì ba người kia vẫn còn đang lăm le đến linh quả.
“Đáng chết". Bị Huyết Độc Thú ngăn trở trước mặt, Nham Sâm tức giận chửi bới.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Mặc kệ Huyết Độc Thú". Nham Hồng tực giận quát lớn. “Toàn lực giết chết tiểu tử này trước".
Ý định vừa ra, cả ba người đổi hướng, toàn bộ công kích đều quay ngược hướng Đế Nguyên Quân mà đánh.
Đối mặt với ba người luyển thể giả, Đế Nguyên Quân cảm giác có chút hơi khó đối phó. Bởi vì bản thân cũng là người luyện thể nên những khả năng mà việc luyện thể mang lại là rất lớn. Việc đối phó với một người tu luyện đạt đến Thiên Địa cảnh đỉnh sẽ khó đánh một thì cường giả luyện thể cũng đạt cảnh giới này là khó mười.
Chính vì việc tu luyện gian nan và trải qua nhiều lần ma luyện nên ý chí của họ là rất mạnh mẽ và khả năng sử dụng toàn bộ khả năng của cơ thể là rất lớn.
“Các ngươi lúc ở trạng thái toàn thịnh thì có chút phiền phức nhưng hiện tại, thực lực của các ngươi chỉ còn chưa đến bảy thành, nên đối phó dễ dàng hơn rất nhiều rồi".
Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn về phía ba người đang lao tới, khóe miệng nở một nụ cười rồi tù từ nói.
Lời nói nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa ở bên trong lại xem thường ba người họ đến như vậy, dù gì họ cũng là cường giả sánh ngang với Thiên Địa cảnh đỉnh nên bị một người tu luyện giả Ngưng Hải cảnh khinh miệt khiến họ càng thêm tức tối.
“Hừ, chỉ là Ngưng Hải cảnh đỉnh củng giám nói lời này?". Nham Sâm trên trán nổi một sợi gân xanh, tức tối quát.
“Giết ngươi, ta chỉ cần một quyền".
“Ồ, thế sao?". Đáp lại, Đế Nguyên Quân trả lời một cách hời hợt như muốn cho qua cùng với nụ cười khiêu khích.
Bị người yếu kém hơn khiêu khích, Nham Sâm giận chỉ muốn một quyền giết chết Đế Nguyên Quân. Mặc dù thực lực chỉ còn lại bảy thành nhưng đối phó với Ngưng Hải cảnh đỉnh vẫn là dư sức.
“Ăn một quyền của ta". Nham Sâm bứt tốc lao lên, khoảng cách một trăm mét trong mắt hắn thì ngắn gọn vô cùng.
Chỉ cần một cái đạp nhẹ đã có thể lao tới. Toàn thân thúc dục huyết hải ở trong cơ thể, một phần lớn khí lực được ngưng tụ đến lòng bàn tay đang thít chặt, chỉ thấy trên nắm đấm, một dòng mờ ảo huyết khí hiện lên, khí tức trên nắm đấm phát ra đã có thể sánh ngang với Thiên Địa cảnh tầng bốn tầng năm toàn lực một kích.
Quyền kình đánh ra, không khí xung quanh run rẩy như đang bị huyết khí xé toạc. Mặc dù công kích không có chút chân nguyên nào nhưng lại mang đến cảm giác nguy hiểm hơn rất nhiều.
“Chết đi". Quyền kình còn chưa tới một mét là đánh trúng, Nham Sâm nở một nụ cười khoái chí quát.
Nhưng, chỉ trong giây lát, gương mặt Nham Sâm đột nhiên bị đình trệ, hai con ngươi đột nhiên co rút lại. Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm nhận được trên người Đế Nguyên Quân có hai dòng khí tức huyết hải bao bọc, một đen một đỏ tươi đang vờn quanh.
“Trùng hợp, ta cũng là luyện thể giả?".
Đáp lại, Đế Nguyên Quân tay phải thít chặt lại rồi đánh ra một quyền, hai đại huyết hải lực lượng xoay chuyển. Cảm nhận được uy lực của Nham Sâm, Đế Nguyên Quân vận dụng một lượng vừa đúng bằng.
Rầm!
Hai quyền kình va chạm, một tiếng nổ lớn thình lình nổ vang.
Chỉ thấy, cả hai người sau một quyền này mà bị đẩy lùi ra xa gần năm trượng.
“Cái gì?". Nham Sâm cảm nhận được nắm đấm của mình đang run rẩy mà thốt ra. Trong ánh mắt ẩn chứa một tia sợ hãi đến tột cùng.
“Tam thiếu". Nham Hồng, Nham Nghê nhìn thấy Nham Sâm biểu cảm không đúng nên lo lắng thốt ra. Họ nhanh chóng tiến lại bên cạnh như đang cố gắng bảo vệ.
“Ta đã nói rồi, ba người các ngươi lúc toàn thịnh thì ta khó đối phó một chút nhưng hiện tại ta có thể một kiếm trảm chi". Ở phía xa, Đế Nguyên Quân nhìn ba người, ánh mắt tự nhiên cười nói.
Lời nói cuồng, rất cuồng. Một Ngưng Hải cảnh đỉnh lại dám thốt ra lời như vậy đối với ba người có thực lực Thiên Địa cảnh đỉnh mà không có một chút gượng ép, giống như đây chính là sự thật, nên rất tự tin.
“Hừ, ngươi mạnh lại như thế nào?". Nham Sâm kìm xuống sự xúc động, khóe miệng nhẹ nhàng run lên một cái nói. “Đối mặt với ba người bọn ta ngươi có thể thoải mái như vậy không?".
Nói xong, cả ba người gật đầu một cái rồi lao lên. Họ chia ra ba hướng bắt đầu hướng về phía Đế Nguyên Quân mà đánh.
Ba cái quyền kình mạnh mẽ đánh tới, nhưng Đế Nguyên Quân vẫn không có một chút lo lắng nào cả. Đối mặt với loại công kích thiên hướng cự lực này, giải pháp tốt nhất chính là tránh né.
Mượn nhờ tốc độ nhanh nhạy của mình, Đế Nguyên Quân dễ dàng lùi ra sau, tránh né được toàn bộ công kích.
“Các ngươi chỉ được đến như vậy thôi sao?". Đế Nguyên Quân khinh miệt nói. “Nham gia thiên kiêu cũng chỉ đến được như thế mà thôi".
Địa cấp đỉnh phong quyền pháp, Phong Ma Quyền, Địa Liệt!
Lời nói vừa ra, Đế Nguyên Quân tay trái hơi phát lực, đồng thời thi triển ra đại chiêu. Ba cỗ lực lượng trong cơ thể điên cuồng xoay chuyển rồi đồng thời được tung ra. Mặc dù đây là lần đầu tiên vận dụng công kích kiểu như thế này nên có một chút miển cưởng nhưng cũng không đáng quan ngại.
Đối mặt với loại công kích này vẫn dư xài.
Thân ảnh Đế Nguyên Quân chợt lóe lên một cái rồi biến mất trước mặt ba người. Đang trong lúc không biết nên tìm Đế Nguyên Quân ở đâu thì đùng lúc này, Nham Hồng cảm giác được sau lưng mình truyền dến một cảm giác rợn người, toàn thân đột nhiên run lên.
Cánh tay trái mạnh mẽ đánh ra, một quyền này. Đế Nguyên Quân hướng về phía lồng ngực Nham Hồng đánh mạnh một cái.
Oanh!
Ngay lập tức, cơ thể Nham Hồng giống như bị một chiếc xe tải lớn đụng trúng mà bay ra xa hơn hai mươi trược, cho đến khi va vào một vách đá ở phía trước mới có thể dừng lại.
Phốc!
Nắm lăn lóc trên nền đất, Nham Hồng gồng mình đứng dậy, một tay đưa lên che ngực, một tay đưa lên lau đi vệt máu trên miệng. Ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Đế Nguyên Quân đầy dè dặt.
‘Ngưng Hải cảnh đỉnh chỉ dùng một quyền có thể đánh gãy năm khúc xương sườn, tâm mạch cũng bị hao tổn. Rốt cuộc đây là tên quái vật nào vậy?’.
- --
Ps: Nếu các b đọc thấy truyện có thiếu sót gì thì cmt góp ý cho mình nha.
Tác giả :
Tiểu Gia Gia