Tiêu Diêu Thiên Địa Du
Chương 1: Kiếp trước
" Cha, nương, đây là tại sao, vì cái gì chúng ta là người một nhà mà không thể sống cùng nhau ? Vì cái gì những người đó luôn truy sát đuổi giết chúng ta ? " Nhìn lướt qua, một thiếu niên khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, gương mặt thanh lệ nhưng đầy nước mắt mệt mỏi ngã vào lòng một nữ tử, bên cạnh còn có một vị nam nhân đem hai người gắt gao ôm vào trong ngực. Biểu tình trên khuôn mặt khi thì thương tiết, khi thì phẫn hận, hận những người này không ngừng đuổi giết, đối mặt với thê tử và nhi tử không ngừng quyến luyến và không muốn buông tha.
Liễu Đồng gắt gao đem thê tử và nhi tử ôm vào trong ngực, họ so với tính mạng của hắn còn quan trọng hơn, nhất là Thanh nhi, đứa con hắn cùng ái thê Mạc Thanh Nhã sinh ra sau khi vào Tiên giới, chỉ mới gần trăm tuổi, nhưng với thế tục bất đồng, ở Tiên giới vẫn chỉ là một hài tử, tu vi khó khăn lắm mới trở thành thiên tiên.
Nguyên bản phu thê hắn đã đạt đến tu vi tiên đế trung kỳ, mang theo Thanh Nhi ở Tiên giới tự do tự tại, một nhà ba người hòa thuận hạnh phúc. Nhưng mười một năm trước, sau khi tham gia lễ hội vạn năm một lần ở Tiêu Dao điện đã phá vỡ tất cả. Hắn trong điện thu được một thanh thượng phẩm thần khí – Liệt Không đao, có thể xé nát không gian thậm chí còn có thể hủy diệt tinh cầu, hoan hỉ rất nhiều lại dẫn tới sự ghen tị của tứ đại phái Tiên giới, sau khi rời khỏi Tiêu Dao điện liền bị chúng đuổi giết suốt một năm có thừa, hiện tại hắn cùng thê tử tẫn lực kiệt tài mới thoát khỏi một đợt công kích, cố gắng điều tức dưỡng thần, có thể biết ba đợt công kích tiếp theo sẽ càng thêm mãnh liệt, nếu có tiên đế hậu kì ra tay, bọn hắn căn bản không thể thoát, huống chi còn phải bảo vệ Thanh nhi an toàn, mặc kệ như thế nào, nhất định phải mang Thanh nhi toàn vẹn rời khỏi nơi này. Nghĩ vậy, ánh mắt Liễu Đồng lộ ra vẻ kiên định, hạ quyết tâm.
“Thanh nhi, nhiều năm như vậy ta cùng nương ngươi chưa từng để ngươi tiếp xúc với mảng âm ám này, hơn một năm bị tứ đại truy sát hẳn cũng đã đủ cho ngươi biết lòng người tham lam tàn khốc như thế nào, cho dù là tiên nhân cũng đều có dục vọng, chỉ là cùng với phàm nhân có những ham muốn bất đồng mà thôi. Tại Tiên giới, vì muốn tu luyện công pháp, tiên đan thần dược, tiên khí thậm chí thần khí, nơi nơi đều đã tràn ngập huyết tinh cùng giết chóc, đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, chỉ có cường giả mới có thể sinh tồn, kẻ yếu nếu muốn sống chỉ có thể phụ thuộc vào cường giả. Ta cùng với nương ngươi thực lực chưa đủ, khó tránh dù có Liệt Không đao vẫn phải chật vật đào vong."
Liễu Thanh lau nước mắt trên má, ngẩng đầu kiên định nói “Cha, ta nhất định cố gắng tu luyện. Thiên Nguyên tông, Huyền Lâm tông, Tiên Hà phái, Thanh Lâm phái hại chúng ta như thế, ta nhất định sẽ tìm bọn họ đòi lại món nợ này."
Liễu Đồng vui mừng sờ đầu nhi tử: “Thanh nhi trưởng thành nhất định phải nhớ, khi không đủ mạnh cũng phải ẩn nhẫn, tránh đi phong mang, che giấu tài năng, tích tụ thực lực, tìm kiếm thời cơ để xuất một kích tất thành. Còn phải nhớ mở mang kiến thức, tất cả mọi trí tuệ đều nằm trong sách, dù ở nơi nào cũng có thể ứng dụng vào thực tế, cần phải hảo hảo lợi dụng."
Liễu Thanh trong hơn một năm qua đã trưởng thành chóng vánh, không còn là tiểu hài tử ở trong lòng cha nương tùy hứng làm nũng, hơn một năm đào vong đã gặp qua tứ đại phái truy sát cùng bọn đạo tặc thừa gió bẻ măng tham lam đê tiện, nhưng có cha nương hết lòng bảo vệ nên hắn cũng không sợ hãi khi phải đối mặt với hiểm nguy, thật tốt khi cha nương đều ở bên cạnh mình.
Mạc Thanh Nhã trong lòng biết trượng phu đã quyết định, vuốt ve khuôn mặt còn mang vẻ non nớt của Liễu Thanh, lau đi nước mắt còn lưu lại: “Thanh nhi, nếu như sau này cha mẹ không ở bên cạnh, ngươi nhất định phải cố gắng chiếu cố chính mình."
“Nương, Thanh nhi không rời khỏi cha nương đâu, vĩnh viễn ở bên cạnh cha nương."
“Thanh nhi ngốc, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ có cuộc sống của mình, sau này còn có người ngươi yêu thương, đến lúc ngươi có vợ cũng đừng quên nương, ha ha."
Liễu Đồng kéo hài tử, lấy ra một chiếc nhẫn.
“Cha, đây không phải là trữ vật giới – Lam Vũ giới của ngươi sao?" Đây chính là một thượng phầm trữ vật tiên khí, là cha nương phải mất rất nhiều thời gian thu thập nguyên liệu để luyện chế thành, đây là thượng phẩm tiên khí có công năng đặc thù, hắn đã yêu thích nó rất rất lâu.
“Ngươi không phải luôn muốn có nó sao, nay ta tặng cho ngươi, bên trong có những thứ cha nhiều năm thu thập, từ vật phẩm thế gian đến Tu Chân giới còn có một ít vật phẩm Tiên giới. Còn đây là thứ lần trước thu được ở Tiêu Dao điện, ta cùng nương ngươi đều không biết đó là gì, nhưng có lẽ nó cũng không phải thứ tầm thường, ngươi hãy bảo quản kỹ, nói không chừng một lúc nào đó sẽ có thể cởi bỏ bí mật của nó." Liễu Đồng đưa qua một viên cầu hắc sắc, Liễu Thanh tiếp nhận, nhìn thoáng qua liền thu vào Lam Vũ giới, cha mẹ cũng không biết đó là gì vẫn là chờ sau này hãy nói đi.
Cứ như vậy, Liễu Đồng một mặt tinh tế dạy Liễu Thanh, hận không thể đêm tất cả những gì mình biết truyền thụ cho nhi tử, đồng thời cùng thê tử chậm rãi khôi phục đến trạng thái tốt nhất, vì Thanh nhi lấy một đường sinh cơ.
“Nhã nhi, không nghĩ tới phu thê chúng ta lại đi đến bước đường này, là ta có lỗi với nàng."
Mạc Thanh Nhã đưa tay đặt lên môi Liễu Đồng, “Đồng ca, chúng ta cùng nhau đi đến nay ngươi còn không hiểu ta sao, chỉ cần được ở cạnh ngươi, bất cứ chuyện gì xảy ra ta đều không để ý, chỉ là sau này khiến Thanh nhi chịu khổ, hy vọng Thanh nhi có thể may mắn sống sống, hảo hảo tiếp tục nhân sinh."
“Nhã nhi, hiện giờ chỉ có thể hy vọng vào Liệt Không đao." Liễu Đồng tinh tế vuốt ve Liệt Không đao “Mấy năm nay ta cố gắng tìm hiểu, cuối cùng cũng lĩnh hội một chút, chỉ đến lúc vạn bất đắc dĩ thì dựa vào nó xé rách không gian đem Thanh nhi ra ngoài, chỉ sợ Thanh nhi còn chưa thoát hiểm ta đã kiệt sức. Nhưng tứ đại phái khinh người quá đáng, cần phải hảo hảo cho bọn chúng một cái giáo huấn." Liễu Đồng nghiến răng nghiến lợi hung hăng nói, nháy mắt trầm tĩnh lại, ôn nhu nhìn về phía thê tử, hai người gắt gao ôm chặt nhau, hưởng thụ hơi ấm cuối cùng này.
Liễu Đồng đột nhiên cảnh giác đứng lên, “Nhã nhi, bọn chúng rốt cuộc đã đến, chỉ sợ đây chính là trận chiến cuối cùng rồi, nàng đến cạnh Thanh nhi đi."
Một nhà ba người vừa tụ lại gần nhau thì bên ngoài đã vang lên tiếng kêu gào: “Liễu Đồng, mau ra đây, ngươi không trốn được đâu, biết điều thì giao thần khí ra, chúng ta có thể cho cả nhà ngươi được chết toàn thây, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí, cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!"
Liễu Đồng bày ra trận pháp bảo hộ, nghe được những lời kia không khỏi phẫn nộ: “Thanh Đế, Tử Đế, Huyền Đế, cả Hạo Thiên tiên đế, tới thật đông đủ a. Phu thê chúng ta thật là có mặt mũi làm phiền đến bốn vị tiên đế hậu kỳ đại giá. Tác phong tứ đại phái thật đúng là làm người ta giật mình, các ngươi thật đúng đã đem Tiên giới trở thành nhà của mình rồi sao, cả ngày chỉ biết tác oai tác quái. Cần biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, thế sự chuyển vần, một ngày nào đó các ngươi sẽ phải chịu trừng phạt."
Bốn vị tiên đế không khỏi thẹn quá hóa giận, tứ đại phái tuy rằng cũng thường xuyên có va chạm, nhưng một khi có thứ gì uy hiếp bọn chúng, làm tổn hại đến lợi ích thì sẽ liên hợp nhất trí đối ngoại, không chút lưu tình gạt bỏ chướng ngại, điều này cũng khiến cho tứ đại phái giữ vững vị trí nhất lưu phái trong trăm vạn năm qua. “Đều do phu thê các ngươi không quy phục tứ đại phái chúng ta, hiện giờ lại có được thượng phẩm thần khí, nếu tùy ý để các ngươi cường đại hơn nữa há chẳng khiến chúng ta càng thêm bất lợi. Không cần nhiều lời nữa, cả nhà các ngươi trốn cũng không thoát, chịu chết đi!"
“Vậy đến đây đi, ta bồi các ngươi trận cuối cùng!" Liễu Đồng đứng thẳng giữa không trung, Liệt Không đao chậm rãi xuất hiện trong tay hắn, xung quanh Liệt Không đao không ngừng lóe ra những vết rạn hắc sắc. Đám tiên nhân tham lam dõi theo đao trong tay Liễu Đồng, ngay cả tứ đại tiên đế cũng không ngoại lệ, nhưng bọn chúng e ngại thân phận của mình nên đứng một bên không hề xuất thủ, đám thủ hạ thì đã chuẩn bị động thủ. Liễu Đồng quay đầu lại cùng thê tử nhìn nhau cười, lại không hề liếc mắt nhìn ái nhi, hai tay nắm chặt chuôi đao thúc dục tiên lực toàn thân,
“Cho các ngươi thưởng thức uy lực chân chính của Liệt Không đao, liệt không trảm–“, gầm lên giận dữ hướng hư không chém xuống một đao, nhất thời không gian rung động, một vết nứt không gian tối đen xuất hiện, đám tiên nhân bốn phía cũng đều bị thứ uy lực này làm chấn động, nhân cơ hội này, Mạc Thanh Nhã cùng trượng phu tâm ý tương thông, thúc đẩy toàn bộ tiên nguyên bao trùm lên Liễu Thanh, mang hắn ném vào bên trong vết nứt không gian.
“Thanh nhi, không cần thương tâm, nếu may mắn thoát khỏi khó khắn, phải thay cha nương hảo hảo mà tồn tại." Đồng thời thúc giục tiên anh nắm chặt tay trượng phu, nhìn nhau cười giữa đám người còn đang sững sờ.
“Không ổn! Rút lui! Bọn hắn định tự bạo! Chạy mau!" Tứ đại tiên đế lúc này mới phát hiện sự tình không đúng, muốn ngăn cản Liễu Thanh đã thoát đi nhưng không kịp, chỉ có thể vội vàng lui về phía sau.
“Không cần a, cha— nương—" Vốn tưởng rằng vô luận sinh tử đều cùng cha mẹ ở một chỗ, Liễu Thanh không nghĩ tới phải đối mặt với chuyện này, cùng cha mẹ sinh ly tử biệt, là cha mẹ dùng tính mạng của họ để đối cho mình một đường sinh cơ, cơ hội như vậy hắn thà rằng không nhận được, “Đừng bỏ mặc ta—" Liễu Thanh hai mắt rạn nứt, thất khiếu chảy máu, tê tâm liệt phế gầm lên giận dữ, hắn không cần kết quả như vậy, hắn không muốn trơ mắt nhìn cha mẹ tự bạo cùng địch nhân đồng quy vu tận, tiên huyết trong miệng trào ra, toàn thân tiên lực rối loạn, kinh mạch đứt đoạn, đã là bi thương quá độ mất đi tâm trí tẩu hỏa nhập ma, nháy mắt mất đi tri giác. Không gian trong thông đạo bạo loạn, năng lượng rất nhanh bao vây tiên nguyên, cuối cùng xé nát thân thể hắn, cứ ngỡ có thể sẽ được đi cùng cha mẹ, lúc naỳ một đạo hắc quang lóe lên, bao trùm phần hồn phách còn hại lao ra không gian thông đạo.
Mà lúc này Tiên giới bởi vì phu thê Liễu Thanh đột nhiên tự bạo, năng lượng của hai tiên đế trung kỳ tự bạo khiến cho phần lớn tiên nhân chưa kịp chạy thoát, thậm chí một ít quân tiên đế đều bị tiêu diệt, tứ đại phái tổn thất thảm trọng, tinh cầu trở thành một mảnh hỗn độn, lúc này từ hư không truyền đến một tiếng thở dài, hắc quang chợt lóe, trên mặt đất cũng không còn thấy vết tích của Liệt Không đao. Tứ đại tiên đế đứng phía xa căn bản không phát hiện chuyện này, sau khi bình tĩnh chỉ phất tay ra lệnh lục soát hiện trạng nhưng hoàn toàn chẳng tìm được Liệt Không đao, tựa hồ cười nhạo bọn hắn lãng phí thời gian còn tổn thất trầm trọng, tức giận không chỗ phát tiết, tứ đại tiên đế chỉ có thể xoay người bỏ đi, con cá lọt lưới Liễu Thanh kia căn bản bọn hắn không để ở trong lòng, cho dù may mắn còn sống đi chăng nữa, lấy tu vi của y còn có thể nhấc lên bao nhiêu sóng gió.
Liễu Đồng gắt gao đem thê tử và nhi tử ôm vào trong ngực, họ so với tính mạng của hắn còn quan trọng hơn, nhất là Thanh nhi, đứa con hắn cùng ái thê Mạc Thanh Nhã sinh ra sau khi vào Tiên giới, chỉ mới gần trăm tuổi, nhưng với thế tục bất đồng, ở Tiên giới vẫn chỉ là một hài tử, tu vi khó khăn lắm mới trở thành thiên tiên.
Nguyên bản phu thê hắn đã đạt đến tu vi tiên đế trung kỳ, mang theo Thanh Nhi ở Tiên giới tự do tự tại, một nhà ba người hòa thuận hạnh phúc. Nhưng mười một năm trước, sau khi tham gia lễ hội vạn năm một lần ở Tiêu Dao điện đã phá vỡ tất cả. Hắn trong điện thu được một thanh thượng phẩm thần khí – Liệt Không đao, có thể xé nát không gian thậm chí còn có thể hủy diệt tinh cầu, hoan hỉ rất nhiều lại dẫn tới sự ghen tị của tứ đại phái Tiên giới, sau khi rời khỏi Tiêu Dao điện liền bị chúng đuổi giết suốt một năm có thừa, hiện tại hắn cùng thê tử tẫn lực kiệt tài mới thoát khỏi một đợt công kích, cố gắng điều tức dưỡng thần, có thể biết ba đợt công kích tiếp theo sẽ càng thêm mãnh liệt, nếu có tiên đế hậu kì ra tay, bọn hắn căn bản không thể thoát, huống chi còn phải bảo vệ Thanh nhi an toàn, mặc kệ như thế nào, nhất định phải mang Thanh nhi toàn vẹn rời khỏi nơi này. Nghĩ vậy, ánh mắt Liễu Đồng lộ ra vẻ kiên định, hạ quyết tâm.
“Thanh nhi, nhiều năm như vậy ta cùng nương ngươi chưa từng để ngươi tiếp xúc với mảng âm ám này, hơn một năm bị tứ đại truy sát hẳn cũng đã đủ cho ngươi biết lòng người tham lam tàn khốc như thế nào, cho dù là tiên nhân cũng đều có dục vọng, chỉ là cùng với phàm nhân có những ham muốn bất đồng mà thôi. Tại Tiên giới, vì muốn tu luyện công pháp, tiên đan thần dược, tiên khí thậm chí thần khí, nơi nơi đều đã tràn ngập huyết tinh cùng giết chóc, đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, chỉ có cường giả mới có thể sinh tồn, kẻ yếu nếu muốn sống chỉ có thể phụ thuộc vào cường giả. Ta cùng với nương ngươi thực lực chưa đủ, khó tránh dù có Liệt Không đao vẫn phải chật vật đào vong."
Liễu Thanh lau nước mắt trên má, ngẩng đầu kiên định nói “Cha, ta nhất định cố gắng tu luyện. Thiên Nguyên tông, Huyền Lâm tông, Tiên Hà phái, Thanh Lâm phái hại chúng ta như thế, ta nhất định sẽ tìm bọn họ đòi lại món nợ này."
Liễu Đồng vui mừng sờ đầu nhi tử: “Thanh nhi trưởng thành nhất định phải nhớ, khi không đủ mạnh cũng phải ẩn nhẫn, tránh đi phong mang, che giấu tài năng, tích tụ thực lực, tìm kiếm thời cơ để xuất một kích tất thành. Còn phải nhớ mở mang kiến thức, tất cả mọi trí tuệ đều nằm trong sách, dù ở nơi nào cũng có thể ứng dụng vào thực tế, cần phải hảo hảo lợi dụng."
Liễu Thanh trong hơn một năm qua đã trưởng thành chóng vánh, không còn là tiểu hài tử ở trong lòng cha nương tùy hứng làm nũng, hơn một năm đào vong đã gặp qua tứ đại phái truy sát cùng bọn đạo tặc thừa gió bẻ măng tham lam đê tiện, nhưng có cha nương hết lòng bảo vệ nên hắn cũng không sợ hãi khi phải đối mặt với hiểm nguy, thật tốt khi cha nương đều ở bên cạnh mình.
Mạc Thanh Nhã trong lòng biết trượng phu đã quyết định, vuốt ve khuôn mặt còn mang vẻ non nớt của Liễu Thanh, lau đi nước mắt còn lưu lại: “Thanh nhi, nếu như sau này cha mẹ không ở bên cạnh, ngươi nhất định phải cố gắng chiếu cố chính mình."
“Nương, Thanh nhi không rời khỏi cha nương đâu, vĩnh viễn ở bên cạnh cha nương."
“Thanh nhi ngốc, ngươi sớm muộn gì cũng sẽ có cuộc sống của mình, sau này còn có người ngươi yêu thương, đến lúc ngươi có vợ cũng đừng quên nương, ha ha."
Liễu Đồng kéo hài tử, lấy ra một chiếc nhẫn.
“Cha, đây không phải là trữ vật giới – Lam Vũ giới của ngươi sao?" Đây chính là một thượng phầm trữ vật tiên khí, là cha nương phải mất rất nhiều thời gian thu thập nguyên liệu để luyện chế thành, đây là thượng phẩm tiên khí có công năng đặc thù, hắn đã yêu thích nó rất rất lâu.
“Ngươi không phải luôn muốn có nó sao, nay ta tặng cho ngươi, bên trong có những thứ cha nhiều năm thu thập, từ vật phẩm thế gian đến Tu Chân giới còn có một ít vật phẩm Tiên giới. Còn đây là thứ lần trước thu được ở Tiêu Dao điện, ta cùng nương ngươi đều không biết đó là gì, nhưng có lẽ nó cũng không phải thứ tầm thường, ngươi hãy bảo quản kỹ, nói không chừng một lúc nào đó sẽ có thể cởi bỏ bí mật của nó." Liễu Đồng đưa qua một viên cầu hắc sắc, Liễu Thanh tiếp nhận, nhìn thoáng qua liền thu vào Lam Vũ giới, cha mẹ cũng không biết đó là gì vẫn là chờ sau này hãy nói đi.
Cứ như vậy, Liễu Đồng một mặt tinh tế dạy Liễu Thanh, hận không thể đêm tất cả những gì mình biết truyền thụ cho nhi tử, đồng thời cùng thê tử chậm rãi khôi phục đến trạng thái tốt nhất, vì Thanh nhi lấy một đường sinh cơ.
“Nhã nhi, không nghĩ tới phu thê chúng ta lại đi đến bước đường này, là ta có lỗi với nàng."
Mạc Thanh Nhã đưa tay đặt lên môi Liễu Đồng, “Đồng ca, chúng ta cùng nhau đi đến nay ngươi còn không hiểu ta sao, chỉ cần được ở cạnh ngươi, bất cứ chuyện gì xảy ra ta đều không để ý, chỉ là sau này khiến Thanh nhi chịu khổ, hy vọng Thanh nhi có thể may mắn sống sống, hảo hảo tiếp tục nhân sinh."
“Nhã nhi, hiện giờ chỉ có thể hy vọng vào Liệt Không đao." Liễu Đồng tinh tế vuốt ve Liệt Không đao “Mấy năm nay ta cố gắng tìm hiểu, cuối cùng cũng lĩnh hội một chút, chỉ đến lúc vạn bất đắc dĩ thì dựa vào nó xé rách không gian đem Thanh nhi ra ngoài, chỉ sợ Thanh nhi còn chưa thoát hiểm ta đã kiệt sức. Nhưng tứ đại phái khinh người quá đáng, cần phải hảo hảo cho bọn chúng một cái giáo huấn." Liễu Đồng nghiến răng nghiến lợi hung hăng nói, nháy mắt trầm tĩnh lại, ôn nhu nhìn về phía thê tử, hai người gắt gao ôm chặt nhau, hưởng thụ hơi ấm cuối cùng này.
Liễu Đồng đột nhiên cảnh giác đứng lên, “Nhã nhi, bọn chúng rốt cuộc đã đến, chỉ sợ đây chính là trận chiến cuối cùng rồi, nàng đến cạnh Thanh nhi đi."
Một nhà ba người vừa tụ lại gần nhau thì bên ngoài đã vang lên tiếng kêu gào: “Liễu Đồng, mau ra đây, ngươi không trốn được đâu, biết điều thì giao thần khí ra, chúng ta có thể cho cả nhà ngươi được chết toàn thây, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí, cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!"
Liễu Đồng bày ra trận pháp bảo hộ, nghe được những lời kia không khỏi phẫn nộ: “Thanh Đế, Tử Đế, Huyền Đế, cả Hạo Thiên tiên đế, tới thật đông đủ a. Phu thê chúng ta thật là có mặt mũi làm phiền đến bốn vị tiên đế hậu kỳ đại giá. Tác phong tứ đại phái thật đúng là làm người ta giật mình, các ngươi thật đúng đã đem Tiên giới trở thành nhà của mình rồi sao, cả ngày chỉ biết tác oai tác quái. Cần biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, thế sự chuyển vần, một ngày nào đó các ngươi sẽ phải chịu trừng phạt."
Bốn vị tiên đế không khỏi thẹn quá hóa giận, tứ đại phái tuy rằng cũng thường xuyên có va chạm, nhưng một khi có thứ gì uy hiếp bọn chúng, làm tổn hại đến lợi ích thì sẽ liên hợp nhất trí đối ngoại, không chút lưu tình gạt bỏ chướng ngại, điều này cũng khiến cho tứ đại phái giữ vững vị trí nhất lưu phái trong trăm vạn năm qua. “Đều do phu thê các ngươi không quy phục tứ đại phái chúng ta, hiện giờ lại có được thượng phẩm thần khí, nếu tùy ý để các ngươi cường đại hơn nữa há chẳng khiến chúng ta càng thêm bất lợi. Không cần nhiều lời nữa, cả nhà các ngươi trốn cũng không thoát, chịu chết đi!"
“Vậy đến đây đi, ta bồi các ngươi trận cuối cùng!" Liễu Đồng đứng thẳng giữa không trung, Liệt Không đao chậm rãi xuất hiện trong tay hắn, xung quanh Liệt Không đao không ngừng lóe ra những vết rạn hắc sắc. Đám tiên nhân tham lam dõi theo đao trong tay Liễu Đồng, ngay cả tứ đại tiên đế cũng không ngoại lệ, nhưng bọn chúng e ngại thân phận của mình nên đứng một bên không hề xuất thủ, đám thủ hạ thì đã chuẩn bị động thủ. Liễu Đồng quay đầu lại cùng thê tử nhìn nhau cười, lại không hề liếc mắt nhìn ái nhi, hai tay nắm chặt chuôi đao thúc dục tiên lực toàn thân,
“Cho các ngươi thưởng thức uy lực chân chính của Liệt Không đao, liệt không trảm–“, gầm lên giận dữ hướng hư không chém xuống một đao, nhất thời không gian rung động, một vết nứt không gian tối đen xuất hiện, đám tiên nhân bốn phía cũng đều bị thứ uy lực này làm chấn động, nhân cơ hội này, Mạc Thanh Nhã cùng trượng phu tâm ý tương thông, thúc đẩy toàn bộ tiên nguyên bao trùm lên Liễu Thanh, mang hắn ném vào bên trong vết nứt không gian.
“Thanh nhi, không cần thương tâm, nếu may mắn thoát khỏi khó khắn, phải thay cha nương hảo hảo mà tồn tại." Đồng thời thúc giục tiên anh nắm chặt tay trượng phu, nhìn nhau cười giữa đám người còn đang sững sờ.
“Không ổn! Rút lui! Bọn hắn định tự bạo! Chạy mau!" Tứ đại tiên đế lúc này mới phát hiện sự tình không đúng, muốn ngăn cản Liễu Thanh đã thoát đi nhưng không kịp, chỉ có thể vội vàng lui về phía sau.
“Không cần a, cha— nương—" Vốn tưởng rằng vô luận sinh tử đều cùng cha mẹ ở một chỗ, Liễu Thanh không nghĩ tới phải đối mặt với chuyện này, cùng cha mẹ sinh ly tử biệt, là cha mẹ dùng tính mạng của họ để đối cho mình một đường sinh cơ, cơ hội như vậy hắn thà rằng không nhận được, “Đừng bỏ mặc ta—" Liễu Thanh hai mắt rạn nứt, thất khiếu chảy máu, tê tâm liệt phế gầm lên giận dữ, hắn không cần kết quả như vậy, hắn không muốn trơ mắt nhìn cha mẹ tự bạo cùng địch nhân đồng quy vu tận, tiên huyết trong miệng trào ra, toàn thân tiên lực rối loạn, kinh mạch đứt đoạn, đã là bi thương quá độ mất đi tâm trí tẩu hỏa nhập ma, nháy mắt mất đi tri giác. Không gian trong thông đạo bạo loạn, năng lượng rất nhanh bao vây tiên nguyên, cuối cùng xé nát thân thể hắn, cứ ngỡ có thể sẽ được đi cùng cha mẹ, lúc naỳ một đạo hắc quang lóe lên, bao trùm phần hồn phách còn hại lao ra không gian thông đạo.
Mà lúc này Tiên giới bởi vì phu thê Liễu Thanh đột nhiên tự bạo, năng lượng của hai tiên đế trung kỳ tự bạo khiến cho phần lớn tiên nhân chưa kịp chạy thoát, thậm chí một ít quân tiên đế đều bị tiêu diệt, tứ đại phái tổn thất thảm trọng, tinh cầu trở thành một mảnh hỗn độn, lúc này từ hư không truyền đến một tiếng thở dài, hắc quang chợt lóe, trên mặt đất cũng không còn thấy vết tích của Liệt Không đao. Tứ đại tiên đế đứng phía xa căn bản không phát hiện chuyện này, sau khi bình tĩnh chỉ phất tay ra lệnh lục soát hiện trạng nhưng hoàn toàn chẳng tìm được Liệt Không đao, tựa hồ cười nhạo bọn hắn lãng phí thời gian còn tổn thất trầm trọng, tức giận không chỗ phát tiết, tứ đại tiên đế chỉ có thể xoay người bỏ đi, con cá lọt lưới Liễu Thanh kia căn bản bọn hắn không để ở trong lòng, cho dù may mắn còn sống đi chăng nữa, lấy tu vi của y còn có thể nhấc lên bao nhiêu sóng gió.
Tác giả :
Thải Hồng