Tiêu Dao Tiên Giới
Chương 94: Mạch Thượng Nhan Như Ngọc – Công Tử Thế Vô Song
Hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ khi Bạch Linh bị tâm ma quấy nhiễu.
Vì để không quấy rầy nàng tu luyện Lý Thành cũng tản ra pháp thuật. Tạo thành một lồng cách ly nàng cùng ngoại giới.
Mà bên ngoài Lý Thành thì nằm trên Võng đung đưa qua lại. Bên cạnh Tứ Nữ đang chơi bài. Đám người Long Bạch thì tụ tập một chỗ chơi Game.
Nhìn chung quanh như vậy một màn Lý Thành cũng lắc đầu mĩm cười. Hắn Một cái Cá Ướp Muối. Đến nỗi người đi theo bên cạnh Hắn cũng biến thành nhàn rỗi không thôi.
Quy Lão thì đang bồi Hoàng Vũ phơi nắng. Quy Lão hiện tại quay về Bản Thể. Tuy nói như vậy nhưng Hắn cũng ẩn dấu Huyền Vũ Bản Thể. Chỉ Hiện ra Một đầu Lão Rùa mà Hoàng Vũ thì nằm Lỳ trên mai rùa của Quy Lão Phơi nắng.
Cảm giác này khiến cho Lý Thành cảm thấy có vẻ quái quái.
Lắc đầu hắn lại đung đưa võng ánh mắt lại hướng lên trời. Nhìn Đám Mây trắng lượn lờ kèm theo tiếng linh thú phi cầm kiêu gọi.
Khiến cho hắn tự nhiên có một cảm giác nhớ Địa Cầu.
Tuy nói nơi đó hắn không có Thân Nhân. Nhưng đó cũng là cố hương của hắn.
“Địa Cầu – Việt Quốc có cơ hội phải quay trở lại. Dù sao đó cũng là cố hương a."
Lý Thành Lẩm Bẩm ánh mắt lại có vẻ không biết phải làm sao?
Lại nghĩ đến nhiệm vụ mà Hệ Thống đưa ra Hắn lại nhứt cả Trứng.
“Con mẹ nó. Tại sao không phải 100 năm. 1 ngàn năm. Hay 1 vạn năm. Đau trứng a. Ta chỉ muốn làm cái cá ướp muối a."
“Túc Chủ. Thời gian ta ngủ say, ngươi quá rãnh rỗi a."
Dâng suy nghĩ về cái Nhiệm Vụ rắm chó mà Cu Thống cho Hắn thì trong đầu truyền đến giọng nói của Hệ Thống.
“Ặc. Cu Thống ngươi thức tỉnh rồi sao?"
Lý Thành trong đầu hồ đáp Hệ Thống.
“Vừa ngủ dây. Mà quãng thời gian này Túc Chủ cũng rãnh rỗi qua à nha." Chưa thấy gì thì đã nghe tiếng Cà Khịa của Hệ Thống.
Lý Thành Đậu Đen Rau Muống.
“Ai cũng không tránh được a. Hiện tại đang ở [Thiên Kiếm Môn] tiện thể để bọn người Tiểu Bạch đột phá. Nha đầu Bạch Linh hiện tại chưa phá quan đây." Lý Thành than thở.
Hắn chỉ như vậy với Hệ Thống. Bình thường Hắn Không mấy dư hơi. Nhưng khi nói chuyện với Hệ Thống hắn lại luôn tố khổ.
Đây cũng không phải Hắn có nhiều chuyện muốn nói. Mà do hắn cùng Hệ Thống có cảm giác gọi là Đồng Hương ở xứ người a.
“Ồ. Cu Thống sau khi thức tĩnh ta phát hiện ngươi nói nhiều hơn trước a." Lý Thành hắc hắc cười nói.
“Hừ. Bản Hệ Thống anh tuấn tiêu sai. Nào có ngư ngươi nói. Túc chủ a. Ngươi càng ngày càng nói nhiều." Lúc Này Hệ Thống cũng không nể nang gì mà bật lại Lý Thành.
“Cái Rắm a. Ngươi anh tuấn cái rắm. Tiêu sái cái rắm á. Hừ Hừ"
“Hừ Túc Chủ ngươi có tin ta rút ngắn thời gian Nhiệm Vụ Không?" Lúc Này Cu Thống vô sỉ bắn ra quả bom nặng ký. Giọng nói tràn đầy âm dương quái khí.
“Mẹ nó. Đừng nha đại ca. 10 năm ta còn chê ít. Ngươi nói rút ngắn ta cũng không chơi a." Lý Thành lúc này cũng bó tay rồi.
“Hừ Hừ. Vậy ngươi mới biết sự lợi hại của Bản Hệ Thống a." Giọng nói của hắn tràn đầy đắc ý.
“Được rồi ta thua." Lý Thành nhận túng a.
“À Cu Thống. Ngươi còn vật gì tốt không lấy ra ta chơi cái. Game chơi cũng chán rồi" Lý Thành chờ mong nói.
“Không có". Hệ Thống cụt ngủn trả lời.
“Được rồi coi như ta không hỏi!" Lý Thành mặt đen lại.
“Thôi ta lặn đây bai bai" Hệ Thống tiện tiến nói
“Bấm Nút!" Lý Thành im lặng
Nhìn bên cạnh mọi người vẫn đang làm việc của mình. Tứ nữ vẫn chụm đầu một chỗ.
“Ài quá nhàm chán. Xem ra chạy quanh vài vòng a. Nha đầu Bạch Linh phải thêm một hai ngày nữa mới phá quan a. Lần này cũng là cơ duyên của nàng" nói rồi Lý Thành đứng dậy. Cất bước ra ngoài.
“Mẹ. Cầm Nhi. Ta ra ngoài đi dạo các ngươi đi không?"
“Không Đi!"
“Không Đi!"
Mà trả lời hắn là tiếng của các nàng. Không muốn đi
“Tốt a. Ta đi" Vuốt Vuốt sông mũi hắn bước ra chậm rãi hướng phía ngoài chậm rãi mà đi.
Hắn luôn vậy. Vẫn luôn có thói quen tản bộ. Dù Tu Vi cao như Hắn. Niếu muốn đi dạo hắn vẫn như một cái phàm nhân. Ung dung nhàn nhã.
Hôm nay hắn mặc một bộ trường bào mà tím. Bên hông Ngọc Bội toả ra tiên khí lượn lờ. Trên đầu đội ngọc quan. Khí cho khi chất của hắn càng thêm siêu nhiên thoát tục.
Khiến cho đi đến nơi đâu cũng khiến cho tỉ lệ quay đầu trăm phần trăm. Trách không được. Mặc dù [Thiên Kiếm Môn] là Tiên Gia Đệ Tử. Ai nấy cũng được linh khí tẩy rửa. Căn cốt dung mạo thoát thai hoán cốt. Khiến cho Nam Anh Tuấn Thần Võ. Nữ Mỹ Lệ Anh Tư.
Nhưng xét về dung mạo lẫn khí chất của Lý Thành thì chưa có ai có thể so sánh với hắn.
Chỉ có 1câu mời hình dung được vẻ xuất trần của Lý Thành bây giờ.
Mạch Thượng Nhan Như Ngọc -Công Tử Thế Vô Song
Cộng thêm trên mặt hắn combo thêm nụ cười tà tà. Càng khiến cho không ít Nữ Đệ Tử [Thiên Kiếm Môn] xuân tâm chập chờn. Khuôn mặt đỏ ửng. Hai mắt mị nhãn như tơ không kiêng kị mà ném vào Lý Thành.
Thấy vậy Lý Thành cũng bó tay rồi. Đôi khi Đẹp Trai cũng khổ a. Lý Thành lại tự luyến.
Mà trong số những đệ tử này cũng có người nhận ra Lý Thành liền cung kính Hành Lễ
“Gặp Qua Lý Công Tử"
“Gặp Qua Lý Công Tử"
……….
Trên đường đi Lý Thành cũng quen với việc người ta chú ý. Hơn nữa Bản thân Lý Thành là Khách Nhân nhưng Môn Chủ đã thông báo toàn Môn Phái.
“Lý Thành Thân Phận Tôn Quý. Có gan mạo phạm hắn khép vào tội Phản Môn"
Cái này càng khiến hắn trong mắt đám đệ tử càng Siêu Nhiên.
Lúc này hắn đang trên một con đường nhỏ dẫn ra Linh Kiếm Hồ. Là Hồ Nước tại chủ Phong. Nơi đây cảnh đẹp ý thơ. Linh khí nồng nặc. Trong hồ đầy loại Linh Ngư bơi lội chơi đùa.
Mà bên bờ hồ từng cây Hoa Đào thành hàng đung đưa trong gió. Mà trừng mãnh hoa đào rơi rụng trên Mặt Hồ mà từng đàn cá thi nhau đớ những cánh hoa đó.. Khiến cho khung cảnh như một bức tranh.
Đi đến một chiếc đình giữa Hồ. Không biết tại sao nhìn khung cảnh như vậy. Lý Thành không nhịn được mà Lấy Ra một cây Cổ Cầm.
Ngồi xếp bằng nhắm mắt. Lý Thành gảy đàn từng âm thanh trong trẻo mà vang ra. Kèm theo giao điệu du dương.
Đing Đing……Đang Đang…….
Tích Tịch Tình Tang………..
Mà đám cá đang bơi lội dưới Hồ không biết khi nào đã ngưng chơi đùa nổi lên im lặng nhìn Lý Thành đánh đàn.
Mà đằng xa một Nữ Tử đang đi Đến thấy một màn như vậy cũng dừng lại thất thần. Mà khi nhìn kỹ dung mạo của Lý Thành lại khiến này tâm tình bất định. Công thêm Âm Luật như Tiên Thanh khiến nàng càng si mê.
Mà nữ tử này không ai khác là Sở Tú. Thánh Nữ [Tiêu Dao Thánh Địa] vì buồn chán nên ra đây dạo chơi.
Vì để không quấy rầy nàng tu luyện Lý Thành cũng tản ra pháp thuật. Tạo thành một lồng cách ly nàng cùng ngoại giới.
Mà bên ngoài Lý Thành thì nằm trên Võng đung đưa qua lại. Bên cạnh Tứ Nữ đang chơi bài. Đám người Long Bạch thì tụ tập một chỗ chơi Game.
Nhìn chung quanh như vậy một màn Lý Thành cũng lắc đầu mĩm cười. Hắn Một cái Cá Ướp Muối. Đến nỗi người đi theo bên cạnh Hắn cũng biến thành nhàn rỗi không thôi.
Quy Lão thì đang bồi Hoàng Vũ phơi nắng. Quy Lão hiện tại quay về Bản Thể. Tuy nói như vậy nhưng Hắn cũng ẩn dấu Huyền Vũ Bản Thể. Chỉ Hiện ra Một đầu Lão Rùa mà Hoàng Vũ thì nằm Lỳ trên mai rùa của Quy Lão Phơi nắng.
Cảm giác này khiến cho Lý Thành cảm thấy có vẻ quái quái.
Lắc đầu hắn lại đung đưa võng ánh mắt lại hướng lên trời. Nhìn Đám Mây trắng lượn lờ kèm theo tiếng linh thú phi cầm kiêu gọi.
Khiến cho hắn tự nhiên có một cảm giác nhớ Địa Cầu.
Tuy nói nơi đó hắn không có Thân Nhân. Nhưng đó cũng là cố hương của hắn.
“Địa Cầu – Việt Quốc có cơ hội phải quay trở lại. Dù sao đó cũng là cố hương a."
Lý Thành Lẩm Bẩm ánh mắt lại có vẻ không biết phải làm sao?
Lại nghĩ đến nhiệm vụ mà Hệ Thống đưa ra Hắn lại nhứt cả Trứng.
“Con mẹ nó. Tại sao không phải 100 năm. 1 ngàn năm. Hay 1 vạn năm. Đau trứng a. Ta chỉ muốn làm cái cá ướp muối a."
“Túc Chủ. Thời gian ta ngủ say, ngươi quá rãnh rỗi a."
Dâng suy nghĩ về cái Nhiệm Vụ rắm chó mà Cu Thống cho Hắn thì trong đầu truyền đến giọng nói của Hệ Thống.
“Ặc. Cu Thống ngươi thức tỉnh rồi sao?"
Lý Thành trong đầu hồ đáp Hệ Thống.
“Vừa ngủ dây. Mà quãng thời gian này Túc Chủ cũng rãnh rỗi qua à nha." Chưa thấy gì thì đã nghe tiếng Cà Khịa của Hệ Thống.
Lý Thành Đậu Đen Rau Muống.
“Ai cũng không tránh được a. Hiện tại đang ở [Thiên Kiếm Môn] tiện thể để bọn người Tiểu Bạch đột phá. Nha đầu Bạch Linh hiện tại chưa phá quan đây." Lý Thành than thở.
Hắn chỉ như vậy với Hệ Thống. Bình thường Hắn Không mấy dư hơi. Nhưng khi nói chuyện với Hệ Thống hắn lại luôn tố khổ.
Đây cũng không phải Hắn có nhiều chuyện muốn nói. Mà do hắn cùng Hệ Thống có cảm giác gọi là Đồng Hương ở xứ người a.
“Ồ. Cu Thống sau khi thức tĩnh ta phát hiện ngươi nói nhiều hơn trước a." Lý Thành hắc hắc cười nói.
“Hừ. Bản Hệ Thống anh tuấn tiêu sai. Nào có ngư ngươi nói. Túc chủ a. Ngươi càng ngày càng nói nhiều." Lúc Này Hệ Thống cũng không nể nang gì mà bật lại Lý Thành.
“Cái Rắm a. Ngươi anh tuấn cái rắm. Tiêu sái cái rắm á. Hừ Hừ"
“Hừ Túc Chủ ngươi có tin ta rút ngắn thời gian Nhiệm Vụ Không?" Lúc Này Cu Thống vô sỉ bắn ra quả bom nặng ký. Giọng nói tràn đầy âm dương quái khí.
“Mẹ nó. Đừng nha đại ca. 10 năm ta còn chê ít. Ngươi nói rút ngắn ta cũng không chơi a." Lý Thành lúc này cũng bó tay rồi.
“Hừ Hừ. Vậy ngươi mới biết sự lợi hại của Bản Hệ Thống a." Giọng nói của hắn tràn đầy đắc ý.
“Được rồi ta thua." Lý Thành nhận túng a.
“À Cu Thống. Ngươi còn vật gì tốt không lấy ra ta chơi cái. Game chơi cũng chán rồi" Lý Thành chờ mong nói.
“Không có". Hệ Thống cụt ngủn trả lời.
“Được rồi coi như ta không hỏi!" Lý Thành mặt đen lại.
“Thôi ta lặn đây bai bai" Hệ Thống tiện tiến nói
“Bấm Nút!" Lý Thành im lặng
Nhìn bên cạnh mọi người vẫn đang làm việc của mình. Tứ nữ vẫn chụm đầu một chỗ.
“Ài quá nhàm chán. Xem ra chạy quanh vài vòng a. Nha đầu Bạch Linh phải thêm một hai ngày nữa mới phá quan a. Lần này cũng là cơ duyên của nàng" nói rồi Lý Thành đứng dậy. Cất bước ra ngoài.
“Mẹ. Cầm Nhi. Ta ra ngoài đi dạo các ngươi đi không?"
“Không Đi!"
“Không Đi!"
Mà trả lời hắn là tiếng của các nàng. Không muốn đi
“Tốt a. Ta đi" Vuốt Vuốt sông mũi hắn bước ra chậm rãi hướng phía ngoài chậm rãi mà đi.
Hắn luôn vậy. Vẫn luôn có thói quen tản bộ. Dù Tu Vi cao như Hắn. Niếu muốn đi dạo hắn vẫn như một cái phàm nhân. Ung dung nhàn nhã.
Hôm nay hắn mặc một bộ trường bào mà tím. Bên hông Ngọc Bội toả ra tiên khí lượn lờ. Trên đầu đội ngọc quan. Khí cho khi chất của hắn càng thêm siêu nhiên thoát tục.
Khiến cho đi đến nơi đâu cũng khiến cho tỉ lệ quay đầu trăm phần trăm. Trách không được. Mặc dù [Thiên Kiếm Môn] là Tiên Gia Đệ Tử. Ai nấy cũng được linh khí tẩy rửa. Căn cốt dung mạo thoát thai hoán cốt. Khiến cho Nam Anh Tuấn Thần Võ. Nữ Mỹ Lệ Anh Tư.
Nhưng xét về dung mạo lẫn khí chất của Lý Thành thì chưa có ai có thể so sánh với hắn.
Chỉ có 1câu mời hình dung được vẻ xuất trần của Lý Thành bây giờ.
Mạch Thượng Nhan Như Ngọc -Công Tử Thế Vô Song
Cộng thêm trên mặt hắn combo thêm nụ cười tà tà. Càng khiến cho không ít Nữ Đệ Tử [Thiên Kiếm Môn] xuân tâm chập chờn. Khuôn mặt đỏ ửng. Hai mắt mị nhãn như tơ không kiêng kị mà ném vào Lý Thành.
Thấy vậy Lý Thành cũng bó tay rồi. Đôi khi Đẹp Trai cũng khổ a. Lý Thành lại tự luyến.
Mà trong số những đệ tử này cũng có người nhận ra Lý Thành liền cung kính Hành Lễ
“Gặp Qua Lý Công Tử"
“Gặp Qua Lý Công Tử"
……….
Trên đường đi Lý Thành cũng quen với việc người ta chú ý. Hơn nữa Bản thân Lý Thành là Khách Nhân nhưng Môn Chủ đã thông báo toàn Môn Phái.
“Lý Thành Thân Phận Tôn Quý. Có gan mạo phạm hắn khép vào tội Phản Môn"
Cái này càng khiến hắn trong mắt đám đệ tử càng Siêu Nhiên.
Lúc này hắn đang trên một con đường nhỏ dẫn ra Linh Kiếm Hồ. Là Hồ Nước tại chủ Phong. Nơi đây cảnh đẹp ý thơ. Linh khí nồng nặc. Trong hồ đầy loại Linh Ngư bơi lội chơi đùa.
Mà bên bờ hồ từng cây Hoa Đào thành hàng đung đưa trong gió. Mà trừng mãnh hoa đào rơi rụng trên Mặt Hồ mà từng đàn cá thi nhau đớ những cánh hoa đó.. Khiến cho khung cảnh như một bức tranh.
Đi đến một chiếc đình giữa Hồ. Không biết tại sao nhìn khung cảnh như vậy. Lý Thành không nhịn được mà Lấy Ra một cây Cổ Cầm.
Ngồi xếp bằng nhắm mắt. Lý Thành gảy đàn từng âm thanh trong trẻo mà vang ra. Kèm theo giao điệu du dương.
Đing Đing……Đang Đang…….
Tích Tịch Tình Tang………..
Mà đám cá đang bơi lội dưới Hồ không biết khi nào đã ngưng chơi đùa nổi lên im lặng nhìn Lý Thành đánh đàn.
Mà đằng xa một Nữ Tử đang đi Đến thấy một màn như vậy cũng dừng lại thất thần. Mà khi nhìn kỹ dung mạo của Lý Thành lại khiến này tâm tình bất định. Công thêm Âm Luật như Tiên Thanh khiến nàng càng si mê.
Mà nữ tử này không ai khác là Sở Tú. Thánh Nữ [Tiêu Dao Thánh Địa] vì buồn chán nên ra đây dạo chơi.
Tác giả :
Tà Thiếu