Tiêu Dao Lục
Chương 53: Trở Về
Diệp Thiên ngồi trực thăng trở về, Tần Khinh Tuyết tạm gác lại công việc đích thân đến đón hắn. Nàng không nhắc gì liên quan đến mâu thuẫn tại lăng mộ, giống như đã đem nó quên đi. Thực tế tin tức từ chỗ Lý Mộ Vũ đã sớm truyền đến, Tần Chính chỉ nói một câu rất đơn giản:
- Ngươi hiểu Diệp Thiên hơn bọn ta, cứ làm theo cách mà ngươi cho là đúng nhất.
Mà cách của Tần Khinh Tuyết chính là để Diệp Thiên làm những gì hắn muốn. Chỉ cần Diệp Thiên thoải mái, khi nàng có chuyện cần hỗ trợ hắn nhất định sẽ không từ chối. Giống như cách tên này vẫn thường nói, chơi đùa một chuyến, cũng không mất quá nhiều thời gian.
Bên phía Lý Hữu và Lý Mộ Vũ cũng tạm dừng kế hoạch tiếp cận lôi kéo Diệp Thiên. Bọn hắn biết chuyện vừa rồi đã khiến Diệp Thiên bất mãn, việc hắn trực tiếp tặng hết mười món Hồn Khí cho Lý Mộ Vũ là minh chứng rõ ràng nhất. Hiện tại càng cố gắng càng khiến đối phương phản cảm, nhất là khi đám gián điệp cũng đã bắt đầu thu thập được chút thông tin khiến các quốc gia khác chú ý hơn đến vị cao thủ mới xuất hiện này để tìm cách tiếp cận.
Chuyến đi đến lăng mộ này mất tròn hai ngày, lâu hơn Diệp Thiên dự đoán một chút. Chủ yếu là thời gian di chuyển cộng thêm việc để Lý Mộ Vũ rèn luyện. Nếu chỉ có một mình Diệp Thiên tiến vào càn quét không cố kỵ gì hẳn là chỉ cần vài phút mà thôi.
Vẫn còn vài ngày trước khi buổi họp báo diễn ra, Tần Khinh Tuyết lại có một cuộc họp quan trọng tại thủ đô. Ở nhà một mình không có gì làm, Diệp Thiên dặn dò Mã Đức Hùng đừng làm phiền mình rồi đăng nhập vào Vùng Đất Thần Thánh, quyết tâm cày cuốc trò chơi này cho đến ngày họp báo.
Hắn đi hai ngày, chỉ treo máy giết quái nên cấp độ không tăng nhiều, vừa tròn ba mươi bảy. Diệp Thiên bắt đầu làm các nhiệm vụ nghề lấy kinh nghiệm, một hơi lên thẳng cấp bốn mươi, lấy thêm kỹ năng Hấp Huyết mới dừng lại. Hấp Huyết là kỹ năng bị động quan trọng nhất của Huyết Pháp Sư Huyền Thoại. Bộ kỹ năng của chức nghiệp này ngoài tiêu hao năng lượng còn có lượng máu của chủ sở hữu, thậm chí có vài kỹ năng chỉ tốn máu. Kỹ năng càng mạnh, uy lực càng cao tốn càng nhiều máu. Hấp huyết cho phép hấp thu lại một phần máu dựa trên sát thương gây ra với chỉ số ban đầu là mười phần trăm.
Hiện nay năng lực hút máu này được các người chơi trong Vùng Đất Thần Thánh đánh giá khá cao. Nó phù hợp cho những trận chiến kéo dài, lại tiết kiệm bình máu và năng lượng vốn vô cùng đắt đỏ. Vũ khí tự chế của các người chơi cao cấp đều cố gắng thêm vào dòng này, thế nhưng thông thường cũng chỉ có ba phần trăm, cao nhất là năm phần trăm. Hấp Huyết cấp độ một đã có mười phần trăm, tăng điểm đến tối đa có thể đạt đến hai mươi. Đây là một con số cực kỳ biến thái, kỹ năng then chốt của chức nghiệp huyền thoại.
Đã đạt đến cấp bốn mươi, Diệp Thiên tất nhiên không tiếp tục tự kỷ trong lâu đài, hắn nhanh chóng đi qua cổng dịch chuyển đến Thương Hỏa Trấn. Đây chỉ là một thị trấn nhỏ, xung quanh toàn là bãi quái cấp thấp cùng các nhiệm vụ đơn giản. Vùng Đất Thần Thánh là một trò chơi mang tính ngẫu nhiên rất cao. Nên không may bước vào trò chơi dưới thân phận một người dân bình thường ở thị trấn nhỏ, đa phần người chơi sẽ khóc thét. Từ dân thường đi lên cũng không phải không thể, nhưng công sức cùng nỗ lực bỏ ra phải gấp nhiều lần những kẻ sinh ra ở gia đình quyền quý hay thương gia giàu có. Nhưng đây cũng chính là điểm tạo nên sự hấp dẫn của trò chơi này, đủ mọi loại người về nghề nghiệp, hệt như một thế giới thật sự.
Diệp Thiên vốn có thể đến đây ngay từ cáp một, nhưng hắn muốn đạt đến cấp độ trung bình của toàn trò chơi để đảm bảo. Thân là chức nghiệp huyền thoại, vừa mới ra khỏi trấn khởi điểm đã bị đánh chết thì không tốt lắm. Đầu bên kia của cổng dịch chuyển là bên dưới một cái giếng nhỏ khá sâu nằm ở góc trấn, nơi không có người qua lại. Giếng này khá sâu, Diệp Thiên lại chỉ có một kỹ năng di chuyển là Tam Ảnh Bộ. Đây là kỹ năng cho phép dịch chuyển liên tục ba lần với cự ly ngắn, chủ yếu là để bảo mệnh chứ không dùng được trong trường hợp này.
Trong Vùng Đất Thần Thánh không nhất định phải sử dụng kỹ năng hệ thống, cũng có thể dùng các kỹ năng như võ thuật từ thế giới thật. Tất nhiên những thứ này vẫn chịu ảnh hưởng từ các chỉ số hệ thống như sức mạnh hay nhanh nhẹn. Quan trọng nhất chính là thể lực, dùng kỹ năng hệ thống sẽ tốn năng lượng, còn kỹ năng tự thân là thể lực. Việc leo lên đối với Diệp Thiên không phải vấn đề lớn. Hắn thử vài động tác, tính toán việc tiêu tốn thể lực, xác nhận không có vấn đề liền đạp vào thành giếng, nhảy theo hình zíc zắc lên trên.
Nhảy lên khỏi miệng giếng, Diệp Thiên nhìn quanh không thấy một bóng người. Biết đây là thiết lập của trò chơi, tránh cho việc mỗi lần đi ra đều bị một đám người vây xem, Diệp Thiên lập tức đi vào khu vực trung tâm thị trấn. Trong trò chơi này, NPC là chữ xanh lá, NPC có nhiệm vụ chính tuyến là chữ vàng, nhiệm vụ thường chữ lam. Người chơi bình thường là chữ trắng, công hội sẽ có biểu tượng riêng và chữ viết tắt đại diện cho chức vụ dưới tên. Giết người tên sẽ chuyển sang màu đỏ. Tùy theo chỉ số đồ sát, màu đỏ này chia thành năm cấp độ, cao nhất chính là màu đỏ bốc lửa. Chỉ có ba công hội đứng đầu trong trò chơi là được dùng tên có màu tự chọn. Tất nhiên không được dùng màu của NPC. Trước danh tự còn có cấp độ, NPC tự hiện, người chơi có quyền hiện hoặc ẩn. Đa phần đều sẽ chọn ẩn đi, chỉ đưa ra trong vài trường hợp muốn kiếm đội ngũ.
Ngoài ra, Vùng Đất Thần Thánh có rất nhiều chức nghiệp, từ cơ bản đến chức nghiệp ẩn. Cho nên chức nghiệp của một người rất khó xác định, chỉ có thể dựa trên trang bị hoặc kỹ năng đối phương sử dụng. Có vài nghề nghiệp hiếm dùng trang bị tự chế khiến người chơi hoàn toàn mờ mịt, tạo thêm màu sắc thần bí và đa dạng cho trò chơi. Những người chơi sở hữu chức nghiệp hiếm này thường được tuyển chọc để tổ chức thành các chiến đội thi đấu, thu hút được rất nhiều người hâm mộ.
Diệp Thiên đã đạt cấp bốn mươi, có quyền gia nhập công hội. Nhưng hắn chẳng buồn mở bảng danh sách công hội ra tìm kiếm. Ngoài đời cũng như trong trò chơi, gia nhập tổ chức tương ứng với việc chấp nhận ràng buộc, mà Diệp Thiên thì không thích như vậy.
Hắn nhìn quanh một vòng, dựa vào màu chữ phân biệt. Bên trong Thương Hỏa Trấn vàng thau lẫn lộn, số lượng người chơi thường và NPC gần như ngang bằng, sống trộn lẫn vào nhau. Ngươi chơi rơi vào nơi này thường có khởi đầu thấp, phải sống như thường dân, làm các nhiệm vụ sinh hoạt để tích lũy kinh nghiệm lên cấp. Khi cấp độ đã đủ, bọn hắn bắt đầu rời trấn làm các nhiệm vụ khó hơn như săn giết quái vật. Nếu có ai đó may mắn sẽ nhận được nhiệm vụ chuyển nghề, xui xẻo liền kiếm thật nhiều tiền, đến những thành thị lớn có nhiều cơ hội hơn.
Diệp Thiên là chữ trắng, không có ký hiệu công hội cũng không hiện cấp độ. Chỉ là bộ y phục của Huyết Pháp Sư Huyền Thoại quả thực có chút bắt mắt nên thu hút được rất nhiều ánh nhìn.
Trong Vùng Đất Thần Thánh, chỉ có khu vực truyền tống được xem là vùng an toàn. Tất cả những khu vực còn lại đều cho phép người chơi chém giết lần nhau. Những tùy vào khu vực, điểm đồ sát cũng khác biệt. Như trong những thị trấn nhỏ thế này, việc giết người sẽ bị tính thêm rất nhiều điểm đồ sát. Tùy theo mức điểm đồ sát, người chơi có thể bị dân quân, quân lính, quân đoàn, thậm chí là toàn quốc gia truy nã.
Nơi đây đều là người chơi cấp thấp, cho dù bị truy nã ở cấp độ thấp nhất cũng rất khó thoát thân. Vì vậy bọn hắn chỉ nhìn Diệp Thiên một thân trang bị mà thèm thuồng chứ không dám ra tay.
- Ngươi hiểu Diệp Thiên hơn bọn ta, cứ làm theo cách mà ngươi cho là đúng nhất.
Mà cách của Tần Khinh Tuyết chính là để Diệp Thiên làm những gì hắn muốn. Chỉ cần Diệp Thiên thoải mái, khi nàng có chuyện cần hỗ trợ hắn nhất định sẽ không từ chối. Giống như cách tên này vẫn thường nói, chơi đùa một chuyến, cũng không mất quá nhiều thời gian.
Bên phía Lý Hữu và Lý Mộ Vũ cũng tạm dừng kế hoạch tiếp cận lôi kéo Diệp Thiên. Bọn hắn biết chuyện vừa rồi đã khiến Diệp Thiên bất mãn, việc hắn trực tiếp tặng hết mười món Hồn Khí cho Lý Mộ Vũ là minh chứng rõ ràng nhất. Hiện tại càng cố gắng càng khiến đối phương phản cảm, nhất là khi đám gián điệp cũng đã bắt đầu thu thập được chút thông tin khiến các quốc gia khác chú ý hơn đến vị cao thủ mới xuất hiện này để tìm cách tiếp cận.
Chuyến đi đến lăng mộ này mất tròn hai ngày, lâu hơn Diệp Thiên dự đoán một chút. Chủ yếu là thời gian di chuyển cộng thêm việc để Lý Mộ Vũ rèn luyện. Nếu chỉ có một mình Diệp Thiên tiến vào càn quét không cố kỵ gì hẳn là chỉ cần vài phút mà thôi.
Vẫn còn vài ngày trước khi buổi họp báo diễn ra, Tần Khinh Tuyết lại có một cuộc họp quan trọng tại thủ đô. Ở nhà một mình không có gì làm, Diệp Thiên dặn dò Mã Đức Hùng đừng làm phiền mình rồi đăng nhập vào Vùng Đất Thần Thánh, quyết tâm cày cuốc trò chơi này cho đến ngày họp báo.
Hắn đi hai ngày, chỉ treo máy giết quái nên cấp độ không tăng nhiều, vừa tròn ba mươi bảy. Diệp Thiên bắt đầu làm các nhiệm vụ nghề lấy kinh nghiệm, một hơi lên thẳng cấp bốn mươi, lấy thêm kỹ năng Hấp Huyết mới dừng lại. Hấp Huyết là kỹ năng bị động quan trọng nhất của Huyết Pháp Sư Huyền Thoại. Bộ kỹ năng của chức nghiệp này ngoài tiêu hao năng lượng còn có lượng máu của chủ sở hữu, thậm chí có vài kỹ năng chỉ tốn máu. Kỹ năng càng mạnh, uy lực càng cao tốn càng nhiều máu. Hấp huyết cho phép hấp thu lại một phần máu dựa trên sát thương gây ra với chỉ số ban đầu là mười phần trăm.
Hiện nay năng lực hút máu này được các người chơi trong Vùng Đất Thần Thánh đánh giá khá cao. Nó phù hợp cho những trận chiến kéo dài, lại tiết kiệm bình máu và năng lượng vốn vô cùng đắt đỏ. Vũ khí tự chế của các người chơi cao cấp đều cố gắng thêm vào dòng này, thế nhưng thông thường cũng chỉ có ba phần trăm, cao nhất là năm phần trăm. Hấp Huyết cấp độ một đã có mười phần trăm, tăng điểm đến tối đa có thể đạt đến hai mươi. Đây là một con số cực kỳ biến thái, kỹ năng then chốt của chức nghiệp huyền thoại.
Đã đạt đến cấp bốn mươi, Diệp Thiên tất nhiên không tiếp tục tự kỷ trong lâu đài, hắn nhanh chóng đi qua cổng dịch chuyển đến Thương Hỏa Trấn. Đây chỉ là một thị trấn nhỏ, xung quanh toàn là bãi quái cấp thấp cùng các nhiệm vụ đơn giản. Vùng Đất Thần Thánh là một trò chơi mang tính ngẫu nhiên rất cao. Nên không may bước vào trò chơi dưới thân phận một người dân bình thường ở thị trấn nhỏ, đa phần người chơi sẽ khóc thét. Từ dân thường đi lên cũng không phải không thể, nhưng công sức cùng nỗ lực bỏ ra phải gấp nhiều lần những kẻ sinh ra ở gia đình quyền quý hay thương gia giàu có. Nhưng đây cũng chính là điểm tạo nên sự hấp dẫn của trò chơi này, đủ mọi loại người về nghề nghiệp, hệt như một thế giới thật sự.
Diệp Thiên vốn có thể đến đây ngay từ cáp một, nhưng hắn muốn đạt đến cấp độ trung bình của toàn trò chơi để đảm bảo. Thân là chức nghiệp huyền thoại, vừa mới ra khỏi trấn khởi điểm đã bị đánh chết thì không tốt lắm. Đầu bên kia của cổng dịch chuyển là bên dưới một cái giếng nhỏ khá sâu nằm ở góc trấn, nơi không có người qua lại. Giếng này khá sâu, Diệp Thiên lại chỉ có một kỹ năng di chuyển là Tam Ảnh Bộ. Đây là kỹ năng cho phép dịch chuyển liên tục ba lần với cự ly ngắn, chủ yếu là để bảo mệnh chứ không dùng được trong trường hợp này.
Trong Vùng Đất Thần Thánh không nhất định phải sử dụng kỹ năng hệ thống, cũng có thể dùng các kỹ năng như võ thuật từ thế giới thật. Tất nhiên những thứ này vẫn chịu ảnh hưởng từ các chỉ số hệ thống như sức mạnh hay nhanh nhẹn. Quan trọng nhất chính là thể lực, dùng kỹ năng hệ thống sẽ tốn năng lượng, còn kỹ năng tự thân là thể lực. Việc leo lên đối với Diệp Thiên không phải vấn đề lớn. Hắn thử vài động tác, tính toán việc tiêu tốn thể lực, xác nhận không có vấn đề liền đạp vào thành giếng, nhảy theo hình zíc zắc lên trên.
Nhảy lên khỏi miệng giếng, Diệp Thiên nhìn quanh không thấy một bóng người. Biết đây là thiết lập của trò chơi, tránh cho việc mỗi lần đi ra đều bị một đám người vây xem, Diệp Thiên lập tức đi vào khu vực trung tâm thị trấn. Trong trò chơi này, NPC là chữ xanh lá, NPC có nhiệm vụ chính tuyến là chữ vàng, nhiệm vụ thường chữ lam. Người chơi bình thường là chữ trắng, công hội sẽ có biểu tượng riêng và chữ viết tắt đại diện cho chức vụ dưới tên. Giết người tên sẽ chuyển sang màu đỏ. Tùy theo chỉ số đồ sát, màu đỏ này chia thành năm cấp độ, cao nhất chính là màu đỏ bốc lửa. Chỉ có ba công hội đứng đầu trong trò chơi là được dùng tên có màu tự chọn. Tất nhiên không được dùng màu của NPC. Trước danh tự còn có cấp độ, NPC tự hiện, người chơi có quyền hiện hoặc ẩn. Đa phần đều sẽ chọn ẩn đi, chỉ đưa ra trong vài trường hợp muốn kiếm đội ngũ.
Ngoài ra, Vùng Đất Thần Thánh có rất nhiều chức nghiệp, từ cơ bản đến chức nghiệp ẩn. Cho nên chức nghiệp của một người rất khó xác định, chỉ có thể dựa trên trang bị hoặc kỹ năng đối phương sử dụng. Có vài nghề nghiệp hiếm dùng trang bị tự chế khiến người chơi hoàn toàn mờ mịt, tạo thêm màu sắc thần bí và đa dạng cho trò chơi. Những người chơi sở hữu chức nghiệp hiếm này thường được tuyển chọc để tổ chức thành các chiến đội thi đấu, thu hút được rất nhiều người hâm mộ.
Diệp Thiên đã đạt cấp bốn mươi, có quyền gia nhập công hội. Nhưng hắn chẳng buồn mở bảng danh sách công hội ra tìm kiếm. Ngoài đời cũng như trong trò chơi, gia nhập tổ chức tương ứng với việc chấp nhận ràng buộc, mà Diệp Thiên thì không thích như vậy.
Hắn nhìn quanh một vòng, dựa vào màu chữ phân biệt. Bên trong Thương Hỏa Trấn vàng thau lẫn lộn, số lượng người chơi thường và NPC gần như ngang bằng, sống trộn lẫn vào nhau. Ngươi chơi rơi vào nơi này thường có khởi đầu thấp, phải sống như thường dân, làm các nhiệm vụ sinh hoạt để tích lũy kinh nghiệm lên cấp. Khi cấp độ đã đủ, bọn hắn bắt đầu rời trấn làm các nhiệm vụ khó hơn như săn giết quái vật. Nếu có ai đó may mắn sẽ nhận được nhiệm vụ chuyển nghề, xui xẻo liền kiếm thật nhiều tiền, đến những thành thị lớn có nhiều cơ hội hơn.
Diệp Thiên là chữ trắng, không có ký hiệu công hội cũng không hiện cấp độ. Chỉ là bộ y phục của Huyết Pháp Sư Huyền Thoại quả thực có chút bắt mắt nên thu hút được rất nhiều ánh nhìn.
Trong Vùng Đất Thần Thánh, chỉ có khu vực truyền tống được xem là vùng an toàn. Tất cả những khu vực còn lại đều cho phép người chơi chém giết lần nhau. Những tùy vào khu vực, điểm đồ sát cũng khác biệt. Như trong những thị trấn nhỏ thế này, việc giết người sẽ bị tính thêm rất nhiều điểm đồ sát. Tùy theo mức điểm đồ sát, người chơi có thể bị dân quân, quân lính, quân đoàn, thậm chí là toàn quốc gia truy nã.
Nơi đây đều là người chơi cấp thấp, cho dù bị truy nã ở cấp độ thấp nhất cũng rất khó thoát thân. Vì vậy bọn hắn chỉ nhìn Diệp Thiên một thân trang bị mà thèm thuồng chứ không dám ra tay.
Tác giả :
Lạc Khinh Tuyết