Tiêu Dao Lục
Chương 11: Vô tình bại lộ
Sinh Hoạt Trên Hoang Đảo là loại chương trình truyền hình trực tiếp chỉ diễn ra hai lần mỗi năm, mỗi lần đều thu hút được một lượng người xem không lồ vì tính chất mới lạ cũng như cách thức hoạt động trình chiếu liên tục hai mươi bốn trên hai mươi bốn. Một trăm người chơi và cách phân nhóm sẽ được công bố vào ngày đầu tiên diễn ra chương trình. Mỗi nhóm khởi đầu với lương thực và nước uống đủ để dùng trong ba ngày, sau đó phải tự tìm các loại thức ăn và nguồn nước trên đảo để tiếp tục sinh tồn. Mỗi người chơi được phép lựa chọn mang theo hai vật phẩm bất kỳ, tất nhiên chỉ giới hạn ở các vật dụng, nghiêm cấm các thiết bị hiện đại hay vũ khí nóng.
Các nhóm có quyền dùng các biện pháp loại bỏ đối thủ hay cướp lương thực, miễn sao dừng lại ở mức độ cho phép. Mỗi khi có người chơi nào gặp nguy hiểm, ban điều hành sẽ thông qua máy bay không người lái phát hiện và cứu giúp. Từ khi bắt đầu chương trình đến giờ đã có vài người gặp nguy hiểm do bị mãnh thú truy đuổi hay ăn nhầm thực vật có độc, bất quá chưa từng có ai mất mạng, vì vậy tính an toàn tương đối cao. Ngoài ra vì đây là chương trình cả năm mới có hai lần, phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh kèm theo danh tiếng, rất nhiều người có năng lực nguyện ý để tham dự. Đây cũng là lần đầu tiên có sự tham gia của một nhóm minh tinh, chủ yếu là đến từ yêu cầu của khán giả xem đài.
Về phần đám tội phạm kia, theo Tần Khinh Tuyết bọn hắn sẽ âm thầm trà trộn, tham gia như một người chơi bình thường để điều tra vị trí, sau khi có đủ thông tin sẽ ra tay. Tuy nói là phát trực tiếp hai mươi bốn trên hai mươi bốn, người chơi vẫn có quyền từ chối quay nếu muốn bằng một thiết bị mang theo. Dù sao có đến một trăm người chơi, một trăm khung hình, số người muốn nổi tiếng lúc nào cũng nhiều hơn nên không lo lắng thiếu hình ảnh để phát. Ngoài ra những lúc vệ sinh cá nhân hay làm chuyện riêng tư cũng có thể tắt thiết bị kia đi. Đã từng có tiền lệ vài cặp nam nữ sau khi tham gia xong chương trình trở thành một cặp. Tần Khinh Tuyết tin rằng đám tội phạm kia sẽ dựa trên luật lệ này để ra tay hành động.
Trên thực tế, nàng đã có chuẩn bị rất kỹ, đảm bảo cho bảo vật được an toàn. Việc mời thêm Diệp Thiên hỗ trợ là để tóm gọn đám tội phạm, tránh cho đêm dài lắm mộng mà thôi. Đối phương có vài kẻ khá lợi hại, muốn tóm gọn toàn bộ cũng không dễ dàng.
Theo yêu cầu của Diệp Thiên, Tần Khinh Tuyết chuẩn bị cho hắn một thanh dao găm dài khoảng bốn mươi cm làm bằng hợp kim đặc chế cực kỳ sắc bén. Nàng không hề biết rằng tối hôm đó Diệp Thiên đã âm thầm quét ngang nhà bếp…
Bàn luận xong với Tần Khinh Tuyết, Diệp Thiên tắm rửa vệ sinh cá nhân một lát rồi tiếp tục cắm đầu vào cày cuốc. Hắn bắt đầu thuần thục hơn trong việc sử dụng kỹ năng kết hợp với các động tác chuyển động thực tế. Diệp Thiên theo hướng dẫn cộng điểm tiềm năng khi tấn cấp. Vì chức nghiệp Huyết Pháp Sư Huyền Thoại này thiên về sử dụng ma pháp, trang bị cũng không yêu cầu sức mạnh quá cao để sử dụng, Diệp Thiên ưu tiên cộng vào chỉ số vit và int để tăng cường sức mạnh kỹ năng, năng lượng và tốc độ.
Sáng ngày hôm sau trước khi lên đường, nhân viên của tập đoàn Quang Diệu đã mang phần mềm tự động luyện cấp đến. So với tự động thông thường, phần mềm này còn có kỹ năng chiến đấu khá cao cũng như cách cộng chỉ số vô cùng hợp lý do hệ thống tính toán chuẩn xác nhất. Ngoài ra, vì chức nghiệp của Diệp Thiên là độc nhất, có bãi quái luyện cấp riêng. Sau khi đủ yêu cầu, nhân vật sẽ tự động đến bãi quái cao cấp hơn để luyện cấp. Ngoài ra còn có thu thập vật luyện, luyện chế thuốc hay trang bị…
Bị Tần Khinh Tuyết hối thúc, hơn hai mươi tên lập trình viên cao cấp làm việc suốt một đêm để hoàn thành phần mềm này. Khi bọn hắn đến, nhìn mỗi tên quần mắt thâm đen, Diệp Thiên không khỏi có chút cảm giác tội lỗi. Bất quá ngoài hứa hẹn giúp Tần Khinh Tuyết xử lý vài tên vô danh tiểu tốt kia hắn cũng không biết làm gì hơn.
Diệp Thiên được Tần Khinh Tuyết đưa đến giải trí Quang Diệu trước, từ đó sẽ được xe đưa thẳng đến sân bay. Đó là nơi bắt đầu phát trực tiếp. Một kênh truyền hình được mở ra cho chương trình này bắt đầu đếm ngược từ lúc không giờ sáng, đếm ngược hết mười hai giờ là lúc chính thức mở máy.
Tuy Tần Khinh Tuyết không hiện thân nhưng xe của nàng ai cũng có thể nhận ra. Đây là bản limit cả nước chỉ có hai chiếc, một trong số đó là của Tần Khinh Tuyết, trong thành phố này cũng chỉ có mình nàng sử dụng. Dường như có quá nhiều việc để suy nghĩ, hôm nay Tần Khinh Tuyết cũng lơ đãng mời Diệp Thiên ngồi cùng xe, không yêu cầu hắn đi riêng như hôm qua. Đồng thời trên đường đi nàng không ngừng nhắc đi nhắc lại các vấn đề liên quan đến đám tội phạm, dường như rất sợ xảy ra sơ sót gì đó.
Đám người của công ty giải trí Quang Diệu nhìn thấy Diệp Thiên bước xuống từ trong xe của Tần Khinh Tuyết liền trợn mắt há miệng. Vài minh tinh vừa vặn trông thấy đánh rơi cả món đồ đang cầm trên tay. Bọn hắn biết Diệp Thiên, cũng biết Tần Khinh Tuyết đặc biệt xem trọng Diệp Thiên. Thế nhưng suy luận ban đầu đây là một vị công tử gia có quan hệ tốt với tập đoàn Quang Diệu, hiện tại Diệp Thiên từ chính xe của Tần Khinh Tuyết đi xuống, lẽ nào là…Tin tức này tương đối bạo tạc, địa vị của Diệp Thiên vốn đã rất cao nay trực tiếp thượng thiên.
Công ty giải trí, tốc độ lan truyền thông tin cực nhanh. Khi Diệp Thiên tiến vào công ty, mọi người đều nhìn mắt với ánh mắt kinh hãi, thế nhưng không có bất kỳ ai tiến lại gần làm quen như hôm qua. Diệp Thiên cái hiểu cái không, vác túi đồ đi về hướng phòng riêng của mình chờ đợi Vương Lỗi.
Phải mất nửa giờ sau Vương Lỗi mới đến. Lúc này ánh mắt của hắn nhìn Diệp Thiên như một vị tổ tông, là tổ tông chứ không phải tiểu tổ tông. Nửa muốn tiếp cận nửa lại không dám. Thái độ này khiến Diệp Thiên cảm thấy có chút buồn cười:
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
- Lỗi ca, ngươi đang làm gì. Mau lại đây ngồi đi, tiện thể giới thiệu cho ta những người còn lại trong nhóm.
Vương Lỗi thở mạnh ra một hơi, lấy lại bình tĩnh ngồi xuống nói:
- Cùng nhóm với ngươi gồm có hai nam hai nữ, đều là nghệ nhân nổi tiếng của công ty chúng ta. Trong đó Đại Lãng là ca sĩ, ba mươi ba tuổi, bước lên sân khấu đến nay đã được mười lăm năm, được phong là Ca Vương sáu năm về trước. Hiện tại nhân khí có hơi suy giảm nhưng vẫn cực kỳ nổi tiếng.
- Lâm Liễu Liễu, ba mươi bảy tuổi, nàng là lão diễn viên đời đầu của công ty. Vì lấy chồng sinh con nên lui về một thời gian. Sau đó vì vài nguyên nhân mà ly dị, trở lại đã được hai năm, danh khí vẫn không tệ. Trước đó nàng từng hai lần nhận được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất tại Vũ Quốc, một lần nữ phụ xuất sắc nhất tại Hán Anh Quốc…
- Chu Minh Hạo, hai mươi bảy, diễn viên hàng đầu trong nước hiện tại, thành danh từ khi mười bảy thông qua một bộ phim ngắn, được công ty chúng ta chiêu mộ về bồi dưỡng. Hắn từng đạt được các giải thưởng…là nghệ nhân nổi tiếng nhất của công ty lúc này. Đồng thời là loại hình đa tài, ngoài diễn viên còn có ca hát, sáng tác…Hắn rất đầu tư, mỗi bộ phim đều nghiên cứu rất kỹ. Vì vậy kỹ năng sống vô cùng phong phú. Lúc trên đảo hoang ngươi gặp khó khăn gì có thể nhờ hắn hỗ trợ.
- Cuối cùng là Chu Tử Uyển, em họ của Chu Minh Hạo…
Các nhóm có quyền dùng các biện pháp loại bỏ đối thủ hay cướp lương thực, miễn sao dừng lại ở mức độ cho phép. Mỗi khi có người chơi nào gặp nguy hiểm, ban điều hành sẽ thông qua máy bay không người lái phát hiện và cứu giúp. Từ khi bắt đầu chương trình đến giờ đã có vài người gặp nguy hiểm do bị mãnh thú truy đuổi hay ăn nhầm thực vật có độc, bất quá chưa từng có ai mất mạng, vì vậy tính an toàn tương đối cao. Ngoài ra vì đây là chương trình cả năm mới có hai lần, phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh kèm theo danh tiếng, rất nhiều người có năng lực nguyện ý để tham dự. Đây cũng là lần đầu tiên có sự tham gia của một nhóm minh tinh, chủ yếu là đến từ yêu cầu của khán giả xem đài.
Về phần đám tội phạm kia, theo Tần Khinh Tuyết bọn hắn sẽ âm thầm trà trộn, tham gia như một người chơi bình thường để điều tra vị trí, sau khi có đủ thông tin sẽ ra tay. Tuy nói là phát trực tiếp hai mươi bốn trên hai mươi bốn, người chơi vẫn có quyền từ chối quay nếu muốn bằng một thiết bị mang theo. Dù sao có đến một trăm người chơi, một trăm khung hình, số người muốn nổi tiếng lúc nào cũng nhiều hơn nên không lo lắng thiếu hình ảnh để phát. Ngoài ra những lúc vệ sinh cá nhân hay làm chuyện riêng tư cũng có thể tắt thiết bị kia đi. Đã từng có tiền lệ vài cặp nam nữ sau khi tham gia xong chương trình trở thành một cặp. Tần Khinh Tuyết tin rằng đám tội phạm kia sẽ dựa trên luật lệ này để ra tay hành động.
Trên thực tế, nàng đã có chuẩn bị rất kỹ, đảm bảo cho bảo vật được an toàn. Việc mời thêm Diệp Thiên hỗ trợ là để tóm gọn đám tội phạm, tránh cho đêm dài lắm mộng mà thôi. Đối phương có vài kẻ khá lợi hại, muốn tóm gọn toàn bộ cũng không dễ dàng.
Theo yêu cầu của Diệp Thiên, Tần Khinh Tuyết chuẩn bị cho hắn một thanh dao găm dài khoảng bốn mươi cm làm bằng hợp kim đặc chế cực kỳ sắc bén. Nàng không hề biết rằng tối hôm đó Diệp Thiên đã âm thầm quét ngang nhà bếp…
Bàn luận xong với Tần Khinh Tuyết, Diệp Thiên tắm rửa vệ sinh cá nhân một lát rồi tiếp tục cắm đầu vào cày cuốc. Hắn bắt đầu thuần thục hơn trong việc sử dụng kỹ năng kết hợp với các động tác chuyển động thực tế. Diệp Thiên theo hướng dẫn cộng điểm tiềm năng khi tấn cấp. Vì chức nghiệp Huyết Pháp Sư Huyền Thoại này thiên về sử dụng ma pháp, trang bị cũng không yêu cầu sức mạnh quá cao để sử dụng, Diệp Thiên ưu tiên cộng vào chỉ số vit và int để tăng cường sức mạnh kỹ năng, năng lượng và tốc độ.
Sáng ngày hôm sau trước khi lên đường, nhân viên của tập đoàn Quang Diệu đã mang phần mềm tự động luyện cấp đến. So với tự động thông thường, phần mềm này còn có kỹ năng chiến đấu khá cao cũng như cách cộng chỉ số vô cùng hợp lý do hệ thống tính toán chuẩn xác nhất. Ngoài ra, vì chức nghiệp của Diệp Thiên là độc nhất, có bãi quái luyện cấp riêng. Sau khi đủ yêu cầu, nhân vật sẽ tự động đến bãi quái cao cấp hơn để luyện cấp. Ngoài ra còn có thu thập vật luyện, luyện chế thuốc hay trang bị…
Bị Tần Khinh Tuyết hối thúc, hơn hai mươi tên lập trình viên cao cấp làm việc suốt một đêm để hoàn thành phần mềm này. Khi bọn hắn đến, nhìn mỗi tên quần mắt thâm đen, Diệp Thiên không khỏi có chút cảm giác tội lỗi. Bất quá ngoài hứa hẹn giúp Tần Khinh Tuyết xử lý vài tên vô danh tiểu tốt kia hắn cũng không biết làm gì hơn.
Diệp Thiên được Tần Khinh Tuyết đưa đến giải trí Quang Diệu trước, từ đó sẽ được xe đưa thẳng đến sân bay. Đó là nơi bắt đầu phát trực tiếp. Một kênh truyền hình được mở ra cho chương trình này bắt đầu đếm ngược từ lúc không giờ sáng, đếm ngược hết mười hai giờ là lúc chính thức mở máy.
Tuy Tần Khinh Tuyết không hiện thân nhưng xe của nàng ai cũng có thể nhận ra. Đây là bản limit cả nước chỉ có hai chiếc, một trong số đó là của Tần Khinh Tuyết, trong thành phố này cũng chỉ có mình nàng sử dụng. Dường như có quá nhiều việc để suy nghĩ, hôm nay Tần Khinh Tuyết cũng lơ đãng mời Diệp Thiên ngồi cùng xe, không yêu cầu hắn đi riêng như hôm qua. Đồng thời trên đường đi nàng không ngừng nhắc đi nhắc lại các vấn đề liên quan đến đám tội phạm, dường như rất sợ xảy ra sơ sót gì đó.
Đám người của công ty giải trí Quang Diệu nhìn thấy Diệp Thiên bước xuống từ trong xe của Tần Khinh Tuyết liền trợn mắt há miệng. Vài minh tinh vừa vặn trông thấy đánh rơi cả món đồ đang cầm trên tay. Bọn hắn biết Diệp Thiên, cũng biết Tần Khinh Tuyết đặc biệt xem trọng Diệp Thiên. Thế nhưng suy luận ban đầu đây là một vị công tử gia có quan hệ tốt với tập đoàn Quang Diệu, hiện tại Diệp Thiên từ chính xe của Tần Khinh Tuyết đi xuống, lẽ nào là…Tin tức này tương đối bạo tạc, địa vị của Diệp Thiên vốn đã rất cao nay trực tiếp thượng thiên.
Công ty giải trí, tốc độ lan truyền thông tin cực nhanh. Khi Diệp Thiên tiến vào công ty, mọi người đều nhìn mắt với ánh mắt kinh hãi, thế nhưng không có bất kỳ ai tiến lại gần làm quen như hôm qua. Diệp Thiên cái hiểu cái không, vác túi đồ đi về hướng phòng riêng của mình chờ đợi Vương Lỗi.
Phải mất nửa giờ sau Vương Lỗi mới đến. Lúc này ánh mắt của hắn nhìn Diệp Thiên như một vị tổ tông, là tổ tông chứ không phải tiểu tổ tông. Nửa muốn tiếp cận nửa lại không dám. Thái độ này khiến Diệp Thiên cảm thấy có chút buồn cười:
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
- Lỗi ca, ngươi đang làm gì. Mau lại đây ngồi đi, tiện thể giới thiệu cho ta những người còn lại trong nhóm.
Vương Lỗi thở mạnh ra một hơi, lấy lại bình tĩnh ngồi xuống nói:
- Cùng nhóm với ngươi gồm có hai nam hai nữ, đều là nghệ nhân nổi tiếng của công ty chúng ta. Trong đó Đại Lãng là ca sĩ, ba mươi ba tuổi, bước lên sân khấu đến nay đã được mười lăm năm, được phong là Ca Vương sáu năm về trước. Hiện tại nhân khí có hơi suy giảm nhưng vẫn cực kỳ nổi tiếng.
- Lâm Liễu Liễu, ba mươi bảy tuổi, nàng là lão diễn viên đời đầu của công ty. Vì lấy chồng sinh con nên lui về một thời gian. Sau đó vì vài nguyên nhân mà ly dị, trở lại đã được hai năm, danh khí vẫn không tệ. Trước đó nàng từng hai lần nhận được giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất tại Vũ Quốc, một lần nữ phụ xuất sắc nhất tại Hán Anh Quốc…
- Chu Minh Hạo, hai mươi bảy, diễn viên hàng đầu trong nước hiện tại, thành danh từ khi mười bảy thông qua một bộ phim ngắn, được công ty chúng ta chiêu mộ về bồi dưỡng. Hắn từng đạt được các giải thưởng…là nghệ nhân nổi tiếng nhất của công ty lúc này. Đồng thời là loại hình đa tài, ngoài diễn viên còn có ca hát, sáng tác…Hắn rất đầu tư, mỗi bộ phim đều nghiên cứu rất kỹ. Vì vậy kỹ năng sống vô cùng phong phú. Lúc trên đảo hoang ngươi gặp khó khăn gì có thể nhờ hắn hỗ trợ.
- Cuối cùng là Chu Tử Uyển, em họ của Chu Minh Hạo…
Tác giả :
Lạc Khinh Tuyết