Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!
Chương 119
Nguyên lai còn có thể nói như vậy? Bộ Nhu Nhi biết rõ, thành kiến của tên kia với nữ nhân đúng là rất kinh khủng. Bất quá, điều này cũng càng hỗ trợ cho hành động của nàng.
Nàng nghiêng đầu: “ Như vậy, ngài định nói rõ việc này với vương gia như thế nào?"
“ Chính là bởi vì khó có thể giải thích rõ, cho nên ta mới tới tìm vương phi." Nếu chuyện tình đều đã nói rõ, Lí Như Phong cũng không cần khiêm tốn, trực tiếp xưng ta.
Điều này cũng chứng minh, hắn đã tính toán lật bài ra với nàng.
Tốt lắm.
Nhu Nhi nháy mắt mấy cái. “ Còn thỉnh tướng gia chỉ rõ"
“ Ta hiện tại ở đây, cũng đã tìm cách hiểu rõ xem vương phi tới cùng là cái dạng người gì." Nhìn vào mắt nàng, tiếng nói Lí Như Phong chậm lại “ Ngay từ đầu, ta nghĩ nàng chỉ là tiểu nha đầu có điểm tâm cơ, không dễ dàng thấy người sang bắt quàng làm họ, lại xu nịnh chung quanh, làm mọi người yêu thích, cũng dễ dàng ngồi yên ngôi vị vương phi của nàng. Nhưng về sau ta phát hiện, nàng không chỉ đơn giản như vậy. Hơn nữa, thời điểm ta phát hiện nàng đối phó với Tuyết Y tiểu thư cùng những hạ nhân trong phủ của nàng, nàng quả là nữ nhân không đơn giản."
“ Đa tạ đã khen ngợi" Nếu đã nói rõ như thế Bộ Nhu Nhi cũng không giấu diếm nữa, bị động nghe hắn nói.
Lí Như Phong tiếp tục nhìn chằm chằm vào mắt nàng “ Nhưng, ta rất tò mò.Những thủ đoạn này của nàng là học được từ đâu? Mấy thứ khẩu phật tâm xà, mượn đao giết người này, trong nhà cũng không ai dạy cho nàng những thứ này đi?"
Muốn biết sao, Bộ Nhu Nhi cười: “ Đây là bí mật, thứ ta không thể nói"
Nghe nàng nói như vậy, Lí Như Phong rõ ràng sững sờ một phen. Sau đó hắn mới không thể không gật đầu “ Được rồi. Một khi đã như vậy, chúng ta trực tiếp đi vào đề tài chính nào. Vương phi, ta chỉ muốn biết, nàng gả cho vương gia tới cùng là vì cái gì?"
“ A, tướng gia, lời nói này của ngài rất có ý đùa a. Lúc trước, không phải vương gia chọn ta sao? Ta xuất thân hèn mọn, căn bản không có quyền cự tuyệt, cũng chỉ có thể gả cho hắn. Bây giờ, ngài như thế nào lại hỏi ta vấn đề này?" Cười nhợt nhạt, Bộ Nhu Nhi cung hắn phá vỡ cục diện.
Nàng phá vỡ tình thế, Lí Như Phong cũng không tính bồi nàng: “ Lời tuy như vậy, nhưng cho tới bây giờ biểu hiện của nàng đều lấy lòng vương gia nhưng lại không nguyện ý cho hắn sủng hạnh, loại biểu hiện này, thập phần rất kì quái"
“ Kì quái ở đâu?"
“ Nếu nàng thật sự muốn củng cố địa vị của mình ở đây, biểu hiện tốt nhất là để vương gia sủng hạnh. Huống chi, nếu để vương gia sủng hạnh, may mắn mang thai, sinh hạ tiểu thế tử đầu tiên thì cực kì có lợi cho nàng. Một lần kia là cơ hội lớn lại bị nàng phá hỏng như vậy. Chỉ điểm này, cũng đã nói lên mục đích của nàng khẳng định không phải như vậy."
“ Một lần kia ——“
“ Nàng đừng nói với ta đó là do nàng không cẩn thận đạp phảivương gia, hại hắn lăn từ trên giường xuống. Loại lời nói này, nàng có thể lừa gạt được người khác đi nhưng một người lớn như hắn lai bị một tiểu nữ tử vô ý đạp phải. Phản ứng của nàng lại như là vô tình, rõ ràng ngươi sớm đã có kế hoạch." Lúc nàng muốn mở miệng, hắn nháy mắt liền ngắt lời nàng, Lí Như Phong đem những lời nàng sắp giải tích áp chế trở về.
Giỏi thật, hắn phân tích thật đúng là TMD đúng.
Khóe miệng giật nhẹ, Bội Nhu Nhi cũng chẳng muốn cùng hắn vòng qua vòng lại.
“ Đúng thì thế nào, Ta sớm đã tính kế, ta không thích cùng người khác dùng chung giường, có vấn đề gì sao?"
“ Không thành vấn đề. Vương phi người làm như vậy thật tốt, cực kì thông minh. Đối với trí tuệ của ngươi ta bội phục sát đất." Gật đầu, Li Như Phong càng thêm thâm trầm nhìn vào mắt của nàng “ Hiện tại, ta muốn biết, nàng ở trong này nghĩ tất cả các biện pháp như thế, tới cùng là vì cái gì?"
Đột nhiên trong lòng nhíu chặt,Bộ Nhu Nhi lặng lẽ mở to mắt “ cái này ta không thể nói."
Mâu quang Lí Như Phong tối sầm lại “ Vương phi nàng tốt nhất nên thành khẩn khai báo. Nếu không, đến lúc đó nếu để ta tra xét ra, nàng nên coi chừng"
“ Đi thăm dò, điều tra đi. Tùy ngài." Nhu Nhi vuốt vuốt tay, vân đạm phong khinh (chỉ tính cách không màng đến những điều gì khác, đạm (nhàn nhạt) như mây trôi, nhẹ nhàng như gió thổi) nói
Lí Như Phong sửng sốt: “ Nàng không sợ?"
“ Có gì phải sợ? Ta cũng không làm chuyện gì ám muộn?" Bội Nhu Nhi nhẹ nhàng cười, điều chỉnh tốt tâm tình, tiếp tục đối diện với hắn “ Lí tướng gia, ngài cực kì thông minh, ý tứ trong mọi nhất cử nhất động của ta đều bị ngài đoán trúng. Nhưng, ta dám khẳng định, mục đích cuối cùng của ta, ngài đoán không được."
Lông mi Lí Như Phong dần dần rũ xuống “ Mục đích cuối cùng của nàng là gì."
“Không nói cho ngài" Bộ Nhu Nhi cười, ngữ điệu nhẹ nhàng, nói.
“ Minh vương phi?" Thanh âm Lí Như Phong lập tức trầm xuống, lạnh giọng quát lớn.
Bội Nhu Nhi vẫn cười: “ Chuyện này, đối với ngài có biết hay không mà nói cũng không quan trong. Dù sao, ngài chỉ cần biết rằng, bất luận ta làm cái gì cũng không gây bất kì điều gì có hại cho vương gia, vậy đi."
“ Thật vậy chăng?" Nói thật, thời điểm phát hiện ra nữ nhân này rất giảo hoạt, hắn cũng đã thập phần cẩn thận rồi. Mà hiện tại, cùng nàng nói chuyện một phen, lại càng phát hiện tâm tư của nàng so với tưởng tượng của hắn còn giả dối hơn? Trong lòng Lí Như Phong bất giác càng thêm cẩn thận, vẻ mặt cũng nghiêm túc hơn khi nhìn vào mắt nàng.
Bội Nhu Nhi vội vàng gật đầu: “ Thật sự. Nếu không ngài cứ việc đi điều tra đi. Nếu thật sự tra ra, kia cũng là bản lĩnh của ngài?"
Xem biểu tình của nàng tràn đầy tự tin như vậy……… tâm Lí Như Phong trầm xuống: hắn gần như có thể khẳng định, chính mình tra không được.
Một khi đã như vậy, thở sâu, ánh mắt thâm trầm tiếp tục nhìn nàng: “ Nàng đã không nói, như vậy, ta có chút lời nói muốn nói rõ cùng nàng."
“ Xin mời"
“ Ta mặc kệ nàng gả cho vương gia có mục đích gì? Nhưng, nàng đã danh chính ngôn thuận làm Minh vương phi, ta hi vọng nàng có thể làm một vương phi tốt, biết cách cư sử đsung mực. Ngoài ra, động tác của nàng trong mỗi một việc sẽ đều bị ta theo dõi. Một khi để cho ta phát hiện nàng có bất cứ một cử nào không đúng, nhất là với vương gia, làm hại với Phượng Tướng vương triều, ta sẽ không dễ dãi như thế đâu?"
“ Kỳ thật, ngài chính là lo lắng vương gia của ngài bị ta lừa, bị ta hại, đúng không?" Đơn giản suy nghĩ một phen lời nói của hắn, Bội Nhu Nhi nhàn nhạt cười hỏi.
Lời này của nàng, vì cái gì hắn nghe có chút kỳ quái a? Bất quá, suy nghĩ một chút, Lí Như Phong vẫn gật đầu.
“ Ha ha" Bội Nhu Nhi lập tức nở nụ cười. Chủ động vươn tay ra, vỗ vỗ tay hắn, nàng nhợt nhạt cười “ Yên tâm đi. Vương gia của ngàivĩnh viễn là vương gia của ngài, ta vĩnh viễn sẽ không thương tổn hắn, lại càng không phá hoại tình cảm của hai vị"
“ Lời này của nàng là có ý tứ gì?" Trong lòng Lí Như Phong lập tức run lên. Một loại dự cảm không tốt kéo tới làm hắn nhíu mày
“ Liền là ý tứ này " Bội Nhu Nhi cười, cặp mắt trong sáng, trong con ngươi tràn đầy ý cười “ Ngài yên tâm, việc làm của ta tự có chừng mực, vương gia đã cung cấp điều kiện tốt cho ta như vậy, ta làm sao có thể đi thương tổn hắn? Ta nhất định sẽ hảo hảo nịnh hót hắn, là vương phi tốt của hắn. Sau cùng, ta nhất định sẽ đem hắn còn nguyên vẹn trả lại cho ngài."
“ Tới cùng là nàng đang nói cái gì?" Lí Như Phong nhíu chặt mày lại. Vì cái gì hắn cảm thấy càng ngày càng nghe không hiểu lời nói của nàng?
“ Ha ha, nếu đã nói ra, ngài liền không nhất định phải giấu diếm nữa? Ngươi cùng vương gia, chuyện tình hai người các người trong lúc đó, hẳn là không nhiều người biết đi? Ta biết ngươi thích hắn, đau lòng vì hắn, không đành lòng nhìn ta lừa gạt hắn. Cho nên, ta cùng ngươi nói, cái này ngươi không nhất định phải lo lắng, nam nhân của ngươi, ít nhiều ta cũng không có hứng thú. Ta gả cho hắn, liền giống như hắn cưới ta, đều theo nhu cầu của mọi người, hỗ trợ lẫn nhau, không hơn."
“ Nàngđang nói cái gì vậy?" Nghe được hai câu sau của nàng, Lí Như Phong rốt cục cũng hiểu rõ, ngay lập tức sắc mặt lại âm trầm “ Vương gia không phải là nam nhân của ta, chúng ta cũng không phải cái loại quan hệ này?"
“ Ai nha, yên tâm a. Ta sẽ không kì thị các người", Bộ Nhu Nhi khoát tay, vui tươi hớn hở nói.
Trong lòng Lí Như Phong bắt đầu sốt ruột “ Minh vương phi, nàng ít nói bậy đi."
“ Là ta nói bậy sao? Nhiều người thấy hai người các ngươi thường xuyên nắm tay nhau, lại còn đóng cửa lại cùng nhau ở trong phòng một hồi lâu như thế, các ngươi thất sự là đang nói chuyện sao? Hay đang làm cái chuyện khác, ai biết được?"
“ Nàng……."
“ Ha ha, đừng nhìn ta như vậy. Ta nói ta không kì thị các ngươi. Hơn nữa, vương gia chưa bao giờ đem nữ nhân để ở trong mắt, mà ngài, bộ dạng lại đẹp như vậy, so với mỹ nhân còn đẹp hơn nhiều, lại suốt ngày ở cùng một chỗ với vương gia, năm rộng tháng dài, làm cho người ta không khỏi hoài nghi là rất khó?" Ha ha cười, Bộ Nhu Nhi chậm rãi nói.
“ Bốp" Lí Như Phong vỗ bàn một cái, đứng lên “ Nàng đừng lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử? Ta cùng vương gia…………"
“ Như Phong, ngươi ở trong này làm gì? Hai người các ngươi đang làm cái gì?"
Mới kích động đứng tại chỗ, chợt nghe một tiếng hét lớn truyền đến.
Trong lòng cả kinh, vội vang quay đầu, cư nhiên phát hiện là Hoàng Phủ Nam Ninh đang tới đây.
Đi theo phía sau hắn là Tú Nhi, tay nàng đang cầm áo choàng.
“ Vương gia" Hai người đều khẩn trương, nhao nhao hành lễ.
Nàng nghiêng đầu: “ Như vậy, ngài định nói rõ việc này với vương gia như thế nào?"
“ Chính là bởi vì khó có thể giải thích rõ, cho nên ta mới tới tìm vương phi." Nếu chuyện tình đều đã nói rõ, Lí Như Phong cũng không cần khiêm tốn, trực tiếp xưng ta.
Điều này cũng chứng minh, hắn đã tính toán lật bài ra với nàng.
Tốt lắm.
Nhu Nhi nháy mắt mấy cái. “ Còn thỉnh tướng gia chỉ rõ"
“ Ta hiện tại ở đây, cũng đã tìm cách hiểu rõ xem vương phi tới cùng là cái dạng người gì." Nhìn vào mắt nàng, tiếng nói Lí Như Phong chậm lại “ Ngay từ đầu, ta nghĩ nàng chỉ là tiểu nha đầu có điểm tâm cơ, không dễ dàng thấy người sang bắt quàng làm họ, lại xu nịnh chung quanh, làm mọi người yêu thích, cũng dễ dàng ngồi yên ngôi vị vương phi của nàng. Nhưng về sau ta phát hiện, nàng không chỉ đơn giản như vậy. Hơn nữa, thời điểm ta phát hiện nàng đối phó với Tuyết Y tiểu thư cùng những hạ nhân trong phủ của nàng, nàng quả là nữ nhân không đơn giản."
“ Đa tạ đã khen ngợi" Nếu đã nói rõ như thế Bộ Nhu Nhi cũng không giấu diếm nữa, bị động nghe hắn nói.
Lí Như Phong tiếp tục nhìn chằm chằm vào mắt nàng “ Nhưng, ta rất tò mò.Những thủ đoạn này của nàng là học được từ đâu? Mấy thứ khẩu phật tâm xà, mượn đao giết người này, trong nhà cũng không ai dạy cho nàng những thứ này đi?"
Muốn biết sao, Bộ Nhu Nhi cười: “ Đây là bí mật, thứ ta không thể nói"
Nghe nàng nói như vậy, Lí Như Phong rõ ràng sững sờ một phen. Sau đó hắn mới không thể không gật đầu “ Được rồi. Một khi đã như vậy, chúng ta trực tiếp đi vào đề tài chính nào. Vương phi, ta chỉ muốn biết, nàng gả cho vương gia tới cùng là vì cái gì?"
“ A, tướng gia, lời nói này của ngài rất có ý đùa a. Lúc trước, không phải vương gia chọn ta sao? Ta xuất thân hèn mọn, căn bản không có quyền cự tuyệt, cũng chỉ có thể gả cho hắn. Bây giờ, ngài như thế nào lại hỏi ta vấn đề này?" Cười nhợt nhạt, Bộ Nhu Nhi cung hắn phá vỡ cục diện.
Nàng phá vỡ tình thế, Lí Như Phong cũng không tính bồi nàng: “ Lời tuy như vậy, nhưng cho tới bây giờ biểu hiện của nàng đều lấy lòng vương gia nhưng lại không nguyện ý cho hắn sủng hạnh, loại biểu hiện này, thập phần rất kì quái"
“ Kì quái ở đâu?"
“ Nếu nàng thật sự muốn củng cố địa vị của mình ở đây, biểu hiện tốt nhất là để vương gia sủng hạnh. Huống chi, nếu để vương gia sủng hạnh, may mắn mang thai, sinh hạ tiểu thế tử đầu tiên thì cực kì có lợi cho nàng. Một lần kia là cơ hội lớn lại bị nàng phá hỏng như vậy. Chỉ điểm này, cũng đã nói lên mục đích của nàng khẳng định không phải như vậy."
“ Một lần kia ——“
“ Nàng đừng nói với ta đó là do nàng không cẩn thận đạp phảivương gia, hại hắn lăn từ trên giường xuống. Loại lời nói này, nàng có thể lừa gạt được người khác đi nhưng một người lớn như hắn lai bị một tiểu nữ tử vô ý đạp phải. Phản ứng của nàng lại như là vô tình, rõ ràng ngươi sớm đã có kế hoạch." Lúc nàng muốn mở miệng, hắn nháy mắt liền ngắt lời nàng, Lí Như Phong đem những lời nàng sắp giải tích áp chế trở về.
Giỏi thật, hắn phân tích thật đúng là TMD đúng.
Khóe miệng giật nhẹ, Bội Nhu Nhi cũng chẳng muốn cùng hắn vòng qua vòng lại.
“ Đúng thì thế nào, Ta sớm đã tính kế, ta không thích cùng người khác dùng chung giường, có vấn đề gì sao?"
“ Không thành vấn đề. Vương phi người làm như vậy thật tốt, cực kì thông minh. Đối với trí tuệ của ngươi ta bội phục sát đất." Gật đầu, Li Như Phong càng thêm thâm trầm nhìn vào mắt của nàng “ Hiện tại, ta muốn biết, nàng ở trong này nghĩ tất cả các biện pháp như thế, tới cùng là vì cái gì?"
Đột nhiên trong lòng nhíu chặt,Bộ Nhu Nhi lặng lẽ mở to mắt “ cái này ta không thể nói."
Mâu quang Lí Như Phong tối sầm lại “ Vương phi nàng tốt nhất nên thành khẩn khai báo. Nếu không, đến lúc đó nếu để ta tra xét ra, nàng nên coi chừng"
“ Đi thăm dò, điều tra đi. Tùy ngài." Nhu Nhi vuốt vuốt tay, vân đạm phong khinh (chỉ tính cách không màng đến những điều gì khác, đạm (nhàn nhạt) như mây trôi, nhẹ nhàng như gió thổi) nói
Lí Như Phong sửng sốt: “ Nàng không sợ?"
“ Có gì phải sợ? Ta cũng không làm chuyện gì ám muộn?" Bội Nhu Nhi nhẹ nhàng cười, điều chỉnh tốt tâm tình, tiếp tục đối diện với hắn “ Lí tướng gia, ngài cực kì thông minh, ý tứ trong mọi nhất cử nhất động của ta đều bị ngài đoán trúng. Nhưng, ta dám khẳng định, mục đích cuối cùng của ta, ngài đoán không được."
Lông mi Lí Như Phong dần dần rũ xuống “ Mục đích cuối cùng của nàng là gì."
“Không nói cho ngài" Bộ Nhu Nhi cười, ngữ điệu nhẹ nhàng, nói.
“ Minh vương phi?" Thanh âm Lí Như Phong lập tức trầm xuống, lạnh giọng quát lớn.
Bội Nhu Nhi vẫn cười: “ Chuyện này, đối với ngài có biết hay không mà nói cũng không quan trong. Dù sao, ngài chỉ cần biết rằng, bất luận ta làm cái gì cũng không gây bất kì điều gì có hại cho vương gia, vậy đi."
“ Thật vậy chăng?" Nói thật, thời điểm phát hiện ra nữ nhân này rất giảo hoạt, hắn cũng đã thập phần cẩn thận rồi. Mà hiện tại, cùng nàng nói chuyện một phen, lại càng phát hiện tâm tư của nàng so với tưởng tượng của hắn còn giả dối hơn? Trong lòng Lí Như Phong bất giác càng thêm cẩn thận, vẻ mặt cũng nghiêm túc hơn khi nhìn vào mắt nàng.
Bội Nhu Nhi vội vàng gật đầu: “ Thật sự. Nếu không ngài cứ việc đi điều tra đi. Nếu thật sự tra ra, kia cũng là bản lĩnh của ngài?"
Xem biểu tình của nàng tràn đầy tự tin như vậy……… tâm Lí Như Phong trầm xuống: hắn gần như có thể khẳng định, chính mình tra không được.
Một khi đã như vậy, thở sâu, ánh mắt thâm trầm tiếp tục nhìn nàng: “ Nàng đã không nói, như vậy, ta có chút lời nói muốn nói rõ cùng nàng."
“ Xin mời"
“ Ta mặc kệ nàng gả cho vương gia có mục đích gì? Nhưng, nàng đã danh chính ngôn thuận làm Minh vương phi, ta hi vọng nàng có thể làm một vương phi tốt, biết cách cư sử đsung mực. Ngoài ra, động tác của nàng trong mỗi một việc sẽ đều bị ta theo dõi. Một khi để cho ta phát hiện nàng có bất cứ một cử nào không đúng, nhất là với vương gia, làm hại với Phượng Tướng vương triều, ta sẽ không dễ dãi như thế đâu?"
“ Kỳ thật, ngài chính là lo lắng vương gia của ngài bị ta lừa, bị ta hại, đúng không?" Đơn giản suy nghĩ một phen lời nói của hắn, Bội Nhu Nhi nhàn nhạt cười hỏi.
Lời này của nàng, vì cái gì hắn nghe có chút kỳ quái a? Bất quá, suy nghĩ một chút, Lí Như Phong vẫn gật đầu.
“ Ha ha" Bội Nhu Nhi lập tức nở nụ cười. Chủ động vươn tay ra, vỗ vỗ tay hắn, nàng nhợt nhạt cười “ Yên tâm đi. Vương gia của ngàivĩnh viễn là vương gia của ngài, ta vĩnh viễn sẽ không thương tổn hắn, lại càng không phá hoại tình cảm của hai vị"
“ Lời này của nàng là có ý tứ gì?" Trong lòng Lí Như Phong lập tức run lên. Một loại dự cảm không tốt kéo tới làm hắn nhíu mày
“ Liền là ý tứ này " Bội Nhu Nhi cười, cặp mắt trong sáng, trong con ngươi tràn đầy ý cười “ Ngài yên tâm, việc làm của ta tự có chừng mực, vương gia đã cung cấp điều kiện tốt cho ta như vậy, ta làm sao có thể đi thương tổn hắn? Ta nhất định sẽ hảo hảo nịnh hót hắn, là vương phi tốt của hắn. Sau cùng, ta nhất định sẽ đem hắn còn nguyên vẹn trả lại cho ngài."
“ Tới cùng là nàng đang nói cái gì?" Lí Như Phong nhíu chặt mày lại. Vì cái gì hắn cảm thấy càng ngày càng nghe không hiểu lời nói của nàng?
“ Ha ha, nếu đã nói ra, ngài liền không nhất định phải giấu diếm nữa? Ngươi cùng vương gia, chuyện tình hai người các người trong lúc đó, hẳn là không nhiều người biết đi? Ta biết ngươi thích hắn, đau lòng vì hắn, không đành lòng nhìn ta lừa gạt hắn. Cho nên, ta cùng ngươi nói, cái này ngươi không nhất định phải lo lắng, nam nhân của ngươi, ít nhiều ta cũng không có hứng thú. Ta gả cho hắn, liền giống như hắn cưới ta, đều theo nhu cầu của mọi người, hỗ trợ lẫn nhau, không hơn."
“ Nàngđang nói cái gì vậy?" Nghe được hai câu sau của nàng, Lí Như Phong rốt cục cũng hiểu rõ, ngay lập tức sắc mặt lại âm trầm “ Vương gia không phải là nam nhân của ta, chúng ta cũng không phải cái loại quan hệ này?"
“ Ai nha, yên tâm a. Ta sẽ không kì thị các người", Bộ Nhu Nhi khoát tay, vui tươi hớn hở nói.
Trong lòng Lí Như Phong bắt đầu sốt ruột “ Minh vương phi, nàng ít nói bậy đi."
“ Là ta nói bậy sao? Nhiều người thấy hai người các ngươi thường xuyên nắm tay nhau, lại còn đóng cửa lại cùng nhau ở trong phòng một hồi lâu như thế, các ngươi thất sự là đang nói chuyện sao? Hay đang làm cái chuyện khác, ai biết được?"
“ Nàng……."
“ Ha ha, đừng nhìn ta như vậy. Ta nói ta không kì thị các ngươi. Hơn nữa, vương gia chưa bao giờ đem nữ nhân để ở trong mắt, mà ngài, bộ dạng lại đẹp như vậy, so với mỹ nhân còn đẹp hơn nhiều, lại suốt ngày ở cùng một chỗ với vương gia, năm rộng tháng dài, làm cho người ta không khỏi hoài nghi là rất khó?" Ha ha cười, Bộ Nhu Nhi chậm rãi nói.
“ Bốp" Lí Như Phong vỗ bàn một cái, đứng lên “ Nàng đừng lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử? Ta cùng vương gia…………"
“ Như Phong, ngươi ở trong này làm gì? Hai người các ngươi đang làm cái gì?"
Mới kích động đứng tại chỗ, chợt nghe một tiếng hét lớn truyền đến.
Trong lòng cả kinh, vội vang quay đầu, cư nhiên phát hiện là Hoàng Phủ Nam Ninh đang tới đây.
Đi theo phía sau hắn là Tú Nhi, tay nàng đang cầm áo choàng.
“ Vương gia" Hai người đều khẩn trương, nhao nhao hành lễ.
Tác giả :
Hoa Đào Tiểu Trà