Tiếp Xúc Thân Mật Với Người Ngoài Hành Tinh
Chương 4
Tiêu Địch cảm giác chỉ mới đi không được bao lâu, đột nhiên vách tường hai bên người dời sang hai hướng trái phải, lộ ra một không gian lớn hơn, bên trong sớm đã có một ít người thuộc các quốc gia khác ngồi ở đó.
Dường như vị quan viên chính phủ đi cùng Tiêu Địch kia có quen biết với vài người trong đó, bởi vì Tiêu Địch thấy bọn họ chào hỏi nhau bằng vài câu đơn giản.
“Nếu các vị khách quý đã đến gần đông đủ rồi, như vậy chúng ta bắt đầu đi vào chủ đề chính của ngày hôm nay nào. Ý định của chúng tôi khi mời các vị đến đây chính là để cho mọi người hiểu rõ hơn về chúng tôi, nếu có nghi vấn gì thì các vị có thể nói ra, chờ một chút tôi sẽ để Thiên Tâm đưa mọi người đi thăm chung quanh phi thuyền, hiện tại mọi người có thể nêu thắc mắc rồi."
Tĩnh 69422833 vừa nói xong, bên kia đã có người đứng lên, huyên thuyên nói một hơi dài, Tiêu Địch nghe mà thấy mờ mịt.
“Chúng tôi thực hy vọng có thể chung sống hòa bình với người tinh cầu, chờ đến khi chúng tôi hòa nhập được với nơi này rồi, tôi nghĩ tôi sẽ thương lượng với các bạn của mình, đưa khoa học kỹ thuật của chúng tôi vào địa cầu. Từ đó trợ giúp mọi người kiến thiết hẳn là không có vấn đề gì."
Tiêu Địch chỉ là một người công dân nhỏ bé nên đối với vấn đề kiến thiết quốc gia này thật sự không lấy làm hứng thú cho lắm, cậu đang suy nghĩ về một ít chuyện khá thực tế hơn.
Vào thời điểm những người này trước giành sau ngại hỏi các loại vấn đề về chính trị, Tiêu Địch lại đang quan sát bài trí bốn phía xem nơi này có những đồ vật gì, chính là khi đưa mắt nhìn trái phải, thế nhưng trong không gian này trừ bỏ bàn hội nghị thì chính là ghế dựa, hơn nữa số ghế dựa còn ăn khớp cùng với số người. Mấy thứ này nhìn qua cũng không biết làm bằng gỗ gì, nhưng hình như vách tường, sàn nhà đều được làm từ cùng một loại.
Tiêu Địch đè mông xuống ghế dựa, cảm giác giống kim loại nhưng không phải kim loại, dùng móng tay ấn xuống mặt bàn lại trơn trượt giống như đá cẩm thạch.
“Chết tiệt! Cái quái gì đây?"
Tiêu Địch ở nơi nào đó lầm bầm làu bàu. Đột nhiên thanh âm của Thiên Tâm lại vang lên ở bên tai mọi người.
“Đây không phải là cái quái gì đâu, đó là kim loại trí năng, do tớ khống chế, điều chỉnh phi thuyền đều được tạo thành từ loại vật chất này, cậu có thể xem nó như thân thể của tớ, cám ơn."
“Thân thể của cậu? Thế nhưng cậu ở nơi nào a?"
“Không ở chỗ nào cả."
Hình như đang nói chuyện lại bị Thiên Tâm cắt ngang nên Tĩnh 69422833 không được vui vẻ cho lắm.
“Thiên Tâm, cậu không cần tùy tiện nói chuyện được chứ?"
Đột nhiên mặt đất vốn đang bằng phẳng thế nhưng lại trồi lên một người máy kim loại, cũng không biết có phải Thiên Tâm cố ý hay không mà lại để mình có cùng chiều cao với Tiêu Địch.
Người máy nhìn Tĩnh 69422833 đang ngồi ở bên kia. Thậm chí còn mở miệng đáp lại.
“Tôi trả lời vấn đề của cậu bé ấy cũng là sai sao?"
“Còn chưa nói cậu sai mà, chỉ là vào thời điểm chúng tôi đang nói chuyện, cậu đừng có đột nhiên phát ra thanh âm, sẽ làm người khác sợ hãi đấy."
Người máy rời xa mọi người đi đến một góc tường, đưa lưng về phía đối diện ngồi xuống.
“Mọi người cứ tiếp tục nói đi, Thiên Tâm sẽ yên lặng nha."
Tĩnh 69422833 nhìn Thiên Tâm rồi xoay đầu trở lại.
“Mọi người cứ nói tiếp đi, không cần để ý tới Thiên Tâm, có đôi khi cậu ấy lại làm ra những chuyện kì quái như vậy."
Những người lãnh đạo lại tiếp tục bàn về chính trị, trong khi đó Tiêu Địch đang chạy tới bên Thiên Tâm nhỏ giọng hỏi.
“Cậu chính là Thiên Tâm."
Thiên Tâm thấy cậu liền làm một động tác bảo giữ im lặng, không cho cậu phát ra âm thanh.
“Chúng ta đi ra ngoài rồi hãy nói. Nơi này không thích hợp để nói chuyện, không bằng đi khỏi đây, không phải người cao to kia đã nói có thể đi thăm quan sao."
Thiên Tâm vẽ một vòng tròn trên vách tường, thế nhưng nơi đó lại xuất hiện một lỗ hổng, Thiên Tâm mang Tiêu Địch trèo lên góc tường đi ra ngoài.
Thiên Tâm dẫn Tiêu Địch đi rất xa, vỗ vỗ ngực thực hài hước.
“Nơi này đã đủ xa rồi, chúng ta có thể nói chuyện ở đây."
“Thiên Tâm cậu là người sao?"
“Người, ý cậu là nói đến sinh vật sao? Thiên Tâm chính là máy tính, là tên gọi tắt của trung ương máy tính kiểm soát trung tâm."
“Tinh cầu của các cậu bị nổ mạnh lắm sao?"
“Đúng vậy."
“Không ảnh hưởng đến người tinh cầu các cậu sao? Các cậu không phải chịu bất kỳ hậu quả bi thảm nào hả? Có thể tránh thoát khỏi chuyện đó là nhờ vào năng lực của mình? Sẽ không phải là nói dối tớ chứ? Trên tinh cầu các cậu đều là những người tài giỏi thế sao?"
“Gần như vậy. Chẳng qua người tinh cầu W thân cao gấp hai lần các cậu, tuổi thọ trung bình thì gấp ba người địa cầu, nhưng không thể chỉ có mình cậu được hỏi, Thiên Tâm cũng muốn hỏi cậu nha, cậu cảm thấy tướng quân của bọn tớ thế nào?"
“Ý cậu nói cái người cao to kia hả, anh ta là tướng quân của các cậu sao, là một người không tồi, sống rất hòa thuận, đáng tiếc chính là món đồ anh ta đưa cho tớ đã bị người khác lấy đi mất rồi."
Dường như vị quan viên chính phủ đi cùng Tiêu Địch kia có quen biết với vài người trong đó, bởi vì Tiêu Địch thấy bọn họ chào hỏi nhau bằng vài câu đơn giản.
“Nếu các vị khách quý đã đến gần đông đủ rồi, như vậy chúng ta bắt đầu đi vào chủ đề chính của ngày hôm nay nào. Ý định của chúng tôi khi mời các vị đến đây chính là để cho mọi người hiểu rõ hơn về chúng tôi, nếu có nghi vấn gì thì các vị có thể nói ra, chờ một chút tôi sẽ để Thiên Tâm đưa mọi người đi thăm chung quanh phi thuyền, hiện tại mọi người có thể nêu thắc mắc rồi."
Tĩnh 69422833 vừa nói xong, bên kia đã có người đứng lên, huyên thuyên nói một hơi dài, Tiêu Địch nghe mà thấy mờ mịt.
“Chúng tôi thực hy vọng có thể chung sống hòa bình với người tinh cầu, chờ đến khi chúng tôi hòa nhập được với nơi này rồi, tôi nghĩ tôi sẽ thương lượng với các bạn của mình, đưa khoa học kỹ thuật của chúng tôi vào địa cầu. Từ đó trợ giúp mọi người kiến thiết hẳn là không có vấn đề gì."
Tiêu Địch chỉ là một người công dân nhỏ bé nên đối với vấn đề kiến thiết quốc gia này thật sự không lấy làm hứng thú cho lắm, cậu đang suy nghĩ về một ít chuyện khá thực tế hơn.
Vào thời điểm những người này trước giành sau ngại hỏi các loại vấn đề về chính trị, Tiêu Địch lại đang quan sát bài trí bốn phía xem nơi này có những đồ vật gì, chính là khi đưa mắt nhìn trái phải, thế nhưng trong không gian này trừ bỏ bàn hội nghị thì chính là ghế dựa, hơn nữa số ghế dựa còn ăn khớp cùng với số người. Mấy thứ này nhìn qua cũng không biết làm bằng gỗ gì, nhưng hình như vách tường, sàn nhà đều được làm từ cùng một loại.
Tiêu Địch đè mông xuống ghế dựa, cảm giác giống kim loại nhưng không phải kim loại, dùng móng tay ấn xuống mặt bàn lại trơn trượt giống như đá cẩm thạch.
“Chết tiệt! Cái quái gì đây?"
Tiêu Địch ở nơi nào đó lầm bầm làu bàu. Đột nhiên thanh âm của Thiên Tâm lại vang lên ở bên tai mọi người.
“Đây không phải là cái quái gì đâu, đó là kim loại trí năng, do tớ khống chế, điều chỉnh phi thuyền đều được tạo thành từ loại vật chất này, cậu có thể xem nó như thân thể của tớ, cám ơn."
“Thân thể của cậu? Thế nhưng cậu ở nơi nào a?"
“Không ở chỗ nào cả."
Hình như đang nói chuyện lại bị Thiên Tâm cắt ngang nên Tĩnh 69422833 không được vui vẻ cho lắm.
“Thiên Tâm, cậu không cần tùy tiện nói chuyện được chứ?"
Đột nhiên mặt đất vốn đang bằng phẳng thế nhưng lại trồi lên một người máy kim loại, cũng không biết có phải Thiên Tâm cố ý hay không mà lại để mình có cùng chiều cao với Tiêu Địch.
Người máy nhìn Tĩnh 69422833 đang ngồi ở bên kia. Thậm chí còn mở miệng đáp lại.
“Tôi trả lời vấn đề của cậu bé ấy cũng là sai sao?"
“Còn chưa nói cậu sai mà, chỉ là vào thời điểm chúng tôi đang nói chuyện, cậu đừng có đột nhiên phát ra thanh âm, sẽ làm người khác sợ hãi đấy."
Người máy rời xa mọi người đi đến một góc tường, đưa lưng về phía đối diện ngồi xuống.
“Mọi người cứ tiếp tục nói đi, Thiên Tâm sẽ yên lặng nha."
Tĩnh 69422833 nhìn Thiên Tâm rồi xoay đầu trở lại.
“Mọi người cứ nói tiếp đi, không cần để ý tới Thiên Tâm, có đôi khi cậu ấy lại làm ra những chuyện kì quái như vậy."
Những người lãnh đạo lại tiếp tục bàn về chính trị, trong khi đó Tiêu Địch đang chạy tới bên Thiên Tâm nhỏ giọng hỏi.
“Cậu chính là Thiên Tâm."
Thiên Tâm thấy cậu liền làm một động tác bảo giữ im lặng, không cho cậu phát ra âm thanh.
“Chúng ta đi ra ngoài rồi hãy nói. Nơi này không thích hợp để nói chuyện, không bằng đi khỏi đây, không phải người cao to kia đã nói có thể đi thăm quan sao."
Thiên Tâm vẽ một vòng tròn trên vách tường, thế nhưng nơi đó lại xuất hiện một lỗ hổng, Thiên Tâm mang Tiêu Địch trèo lên góc tường đi ra ngoài.
Thiên Tâm dẫn Tiêu Địch đi rất xa, vỗ vỗ ngực thực hài hước.
“Nơi này đã đủ xa rồi, chúng ta có thể nói chuyện ở đây."
“Thiên Tâm cậu là người sao?"
“Người, ý cậu là nói đến sinh vật sao? Thiên Tâm chính là máy tính, là tên gọi tắt của trung ương máy tính kiểm soát trung tâm."
“Tinh cầu của các cậu bị nổ mạnh lắm sao?"
“Đúng vậy."
“Không ảnh hưởng đến người tinh cầu các cậu sao? Các cậu không phải chịu bất kỳ hậu quả bi thảm nào hả? Có thể tránh thoát khỏi chuyện đó là nhờ vào năng lực của mình? Sẽ không phải là nói dối tớ chứ? Trên tinh cầu các cậu đều là những người tài giỏi thế sao?"
“Gần như vậy. Chẳng qua người tinh cầu W thân cao gấp hai lần các cậu, tuổi thọ trung bình thì gấp ba người địa cầu, nhưng không thể chỉ có mình cậu được hỏi, Thiên Tâm cũng muốn hỏi cậu nha, cậu cảm thấy tướng quân của bọn tớ thế nào?"
“Ý cậu nói cái người cao to kia hả, anh ta là tướng quân của các cậu sao, là một người không tồi, sống rất hòa thuận, đáng tiếc chính là món đồ anh ta đưa cho tớ đã bị người khác lấy đi mất rồi."
Tác giả :
Đông Trùng