Tiên Tuyệt
Chương 68: Kỳ lân tý - mỹ nhân tâm (thượng)
Phiên trực sau Mạc Thiên Ngôn chính là Vũ La. vốn y muốn thay cả phiên cho Vũ La. nhưng Vũ La cự tuyệt. Mạc Thiên Ngôn có chiến lực mạnh nhất trong đội ngũ này, y bảo trì được trạng thái tốt nhất là quan trọng vô cùng đối với tất cả mọi người, Vũ La hiểu rất rõ điểm này.
Mạc Thiên Ngôn cũng không kiên trì. chỉ là thần sắc y tỏ ra nghiêm nghị liếc nhìn cánh rừng tối om ngoài động một lượt, ngẫm nghĩ một chút, sau đó lấy trong người ra một chiếc chuông nhỏ màu trắng tinh xảo đưa cho Vũ La:
- ngươi cẩn thận một chút, ta có một món pháp bảo chỉ còn thiếu chút hỏa hậu cuối cùng, muốn nhân cơ hội này tế luyện. Nếu có chuyện gì không ứng phó được, không được do dự. lập tức rung chuông này, ta sẽ ra ngay tức khắc.
Vũ La nghe vậy sửng sốt. lập tức gật gật đầu:
- Xin tiền bối bất tất phải nhọc lòng, tiểu tử đã hiểu.
Mạc Thiên Ngôn thả đài bạch ngọc của mình ra. thu mình vào trong đó. Pháp bảo đài bạch ngọc này của y rõ ràng cao minh hơn trạch viện bằng gỗ điêu khắc của Mộc Dịch Trạc rất nhiều. Sau khi Mạc Thiên Ngôn vào trong, chợt có một áng mây nâng đài ngọc bay lên. lơ lửng giữa không trung.
Vũ La đi ra cửa động, nhìn vô số dãy núi tối om trước mặt. trong đó ẩn giấu vô số nguy cơ. Cho dù là bậc Đại Năng như Mạc Thiên Ngôn, sau khi trực một hồi đã cảm nhận được nguy cơ sâu sắc, cho nên y mới bất chấp nguy hiểm xung quanh, lập tức tế luyện pháp bảo tạm thời, để có thêm một phần năng lực tự bảo vệ mình.
Sự thật không sai biệt với phỏng đoán của Vũ La là bao. vốn Mạc Thiên Ngôn mười phần tự phụ. dù là cấm địa Yên sơn. y cũng không xem ra gì. vốn y cho rằng chỉ cần mình cẩn thận một chút, là có thể lui tới tự nhiên trong cấm địa Yên sơn. nhưng sau khi canh gác một hồi, vẫn chưa bước sang nửa đêm về sáng, y chợt cảm giác được có bảy đạo khí tức hùng mạnh lóe lên rồi tắt trong dãy núi trước mặt. mỗi một đạo khí thế như vậy không kém gì y. Chuyện này khiến cho Mạc Thiên Ngôn cảm nhận được nguy cơ, cấm địa Yên sơn quả nhiên không phải bình thường.
Vũ La quay đầu lại nhìn nhìn sơn động, thấy Mạc Thiên Ngôn và Mộc Dịch Trạc đang ở trong pháp bảo của họ, chuyện này quả thật hợp với ý mình.
Vũ La cũng không am hiểu trận pháp, nếu Mộc Dịch Trạc và Mạc Thiên Ngôn không vào ẩn trong pháp bảo mà đả tọa như bao người khác, Vũ La cũng không có cách nào che giấu được tai mắt của họ.
nhưng hiện tại bọn họ đã bị pháp bảo động thiên của mình ngăn trở, Vũ La ung dung bố trí một trận pháp ở cửa động, ngăn cách tất cả khí tức thanh âm.
Trận pháp này không dẫn động thiên địa nguyên khí. chỉ là có tác dụng ngăn cách khí tức, cho nên không làm cho những người đang đả tọa cảm ứng được.
Nếu Mạc Thiên Ngôn không bận luyện pháp bảo, dù là ở trong pháp bảo động thiên, bằng vào thực lực Đại Năng của y, nhất định cũng có thể cảm ứng được mỗi động tác nhỏ của Vũ La. nhưng một khi y đã luyện khí. nhất định thân tâm tập trung, phong bế nguyên hồn lục thức, cho nên mới giao chiếc chuông kia cho Vũ La.
Vũ La bố trí trận pháp xong, lúc này mới triệu hồi Thiên Mệnh Thần Phù Kỳ Lân Tý mà mình vừa lấy được ra quan sát.
Sau khi Vũ La được đạo Thiên Mệnh Thần Phù này vẫn chưa kịp xem xét. vẫn chưa hiểu được có công dụng gì. chỉ là Thiên Mệnh Thần Phù này ở trong Phong Thần Bảng còn được xếp hạng trên cả Phù cổ, khiến cho lòng hắn hết sức náo nức chờ mong.
Vừa triệu hồi Kỳ Lân Tý, lập tức nó quay xung quanh người Vũ La. làm dâng lên một cơn trốt xoáy linh lực.
Bên trong cấm địa Yên sơn. mấy vạn năm qua hiếm có dấu chân con người, các loại thiên địa linh vật. hung thú nơi Hóa Ngoại (vùng kém văn minh) này sinh sôi nảy nở, thiên địa nguyên khí nơi đây sung túc hơn ngoài cấm địa gấp mấy lần.
Cơn trốt xoáy linh lực nọ quay xung quanh Vũ La. thu hút linh khí nồng đậm xung quanh chui vào tay Vũ La như điên cuồng, chui vào trong cơ thể Vũ La từng cỗ từng cỗ.
Thân thể Vũ La phản ứng theo bản năng, nhanh chóng vận chuyển bộ Đạo Tạng dị biến. những ngày qua hắn chạy trên bờ vực sinh tử. tâm trí càng thêm kiên định, đạo tâm lại tăng lên một cảnh giới mới. Lúc này vận chuyển Đạo Tạng, làm ít ăn nhiều, linh khí tràn trề nhanh chóng ngưng đọng lại trong cơ thể, hóa thành một cỗ linh nguyên nồng đậm. chạy nhanh về phía trước, chỉ trong thoáng chốc đã hoàn thành tám mươi mốt tiểu chu thiên.
Linh khí bên ngoài vẫn không ngừng rót vào cơ thể, Vũ La cũng lâm vào một cảnh giới thần diệu. Hắn chỉ cảm thấy thân thể mình từ nay về sau không còn trở ngại, chỉ cần thoáng động ý niệm trong đầu. lập tức hoàn thành tám mươi mốt tiểu chu thiên.
Tốc độ hành công nhanh chóng như vậy, trong lòng Vũ La chợt bừng tỉnh ngộ, cảnh giới Bảo Sơn của mình đã tới cực độ.
Quả nhiên linh nguyên trong cơ thể hắn như một con thần long một đường phá quan mà lên. Vốn hắn đã đạt tới cảnh giới Hợp Chân trung cấp, luồng linh nguyên dồi dào này đưa cảnh giới Hợp Chân trung cấp lên thẳng tới đỉnh phong.
Sau khi ngừng lại một chút ở cảnh giới này, lập tức vô số thiên địa nguyên khí điên cuồng ào vào thân thể, hậu lực mạnh mẽ vô cùng, phá vỡ cửa ải này, tấn thăng cảnh giới Hợp Chân cao cấp.
Đến cảnh giới này rồi, cơn trốt xoáy linh lực bên ngoài thân thể hắn vẫn không ngừng lại, tiếp tục thu hút ra thiên địa nguyên khí xung quanh.
Bên trong cấm địa Yên sơn. cây cối hoa cỏ sinh trưởng không biết đã bao nhiêu năm. tích lũy thiên địa nguyên khí hết sức nồng đậm. Một luồng khí lưu màu lục nhạt từ cây cối rong rêu. đá núi bùn đất xung quanh rót vào trong cơn trốt xoáy linh lực này. Cơ thể Vũ La thay đổi long trời lở đất. linh khí hóa thành linh nguyên tinh thuần nhất, cơ hồ không cần theo sự chỉ dẫn của nguyên hồn Vũ La. lập tức vận hành theo lộ tuyến của Đạo Tạng, tiếp tục xông về phía trước.
Rốt cục dưới tác dụng của lượng linh khí khổng lồ, cảnh giới Hợp Chân cao cấp của Vũ La cũng được đưa tới đỉnh phong, cửa ải lớn nhất của cảnh giới Bảo Sơn đã tới.
Một khi đột phá cảnh giới Bảo Sơn. mở Cửu Cung, có nghĩa là đời này của Vũ La đã trở thành một tu sĩ chân chính. Vô số người tu chân kẹt lại ở cửa ải này, từ tu sĩ luyện thể giản đơn cho tới tu luyện chân chính, bước này quyết định chênh lệch thành tựu về sau.
Mặc dù Vũ La đã có kinh nghiệm tu luyện phong phú của tiền kiếp, lúc này cũng không khỏi khẩn trương hẳn lên. Sau khi hắn đoạt xá trùng sinh, đến bây giờ bất quá chỉ mới mấy tháng, đã từ một người thường không hề có căn cơ tu luyện đạt tới cảnh giới Hợp Chân cao cấp. nhưng nếu hắn không vượt qua được cửa ải này, coi như tất cả nỗ lực trước đây đều tan thành mây khói, đời này không còn cơ hội báo thù rửa hận.
Lần đột phá này là do Kỳ Lân Tý mang lại, từ trước tới hiện tại Vũ La vẫn không có can thiệp gì vào, là do Kỳ Lân Tý ngưng tụ thiên địa nguyên khí tự nhiên xung quanh.
nhưng mà đến lúc này, Vũ La thình lình phóng xuất nguyên hồn hùng mạnh của mình, đột ngột ràng buộc lượng linh nguyên khổng lồ đang hoành hành trong cơ thể mình như ngựa hoang sút dây cương.
Kinh nghiệm tiền kiếp cho hắn biết, càng đến gần cửa quan, càng cần thúc đẩy linh khí xung quan nhanh chóng.
Lần đầu tiên xung quan thật ra rất dễ dàng, bởi vì nếu như thất bại, tới lần thứ hai mới sinh ra ám ảnh. lo được lo mất.
Nếu lần thứ hai còn không thành công, lần thứ ba áp lực sẽ gia tăng mấy lần. Càng về sau, độ khó xung quan càng gia tăng hơn nữa.
Lần đầu tiên Vũ La triệu hồi Kỳ Lân Tý, vẫn chưa kết nối với lá Thiên Mệnh Thần Phù này. Trên thực tế hiện tại Vũ La cũng không kết nối, chỉ mặc cho Kỳ Lân Tý hành sự dựa theo bản năng của nó.
Kỳ Lân Tý cảm giác được linh nguyên bị áp chế, phản ứng theo bản năng, hình thành cơn trốt xoáy linh khí thứ hai bên ngoài cơ thể Vũ La. thu hút thiên địa nguyên khí xung quanh càng điên cuồng hơn trước.
Hiện tại linh khí mà Vũ La đang áp chế giống như một con đập lớn ngăn cản một dòng sông. Hồng thủy tích tụ lại càng nhiều, rốt cục tới lúc Vũ La không áp chế được nữa. hắn mới đột ngột thả ra.
Mạc Thiên Ngôn cũng không kiên trì. chỉ là thần sắc y tỏ ra nghiêm nghị liếc nhìn cánh rừng tối om ngoài động một lượt, ngẫm nghĩ một chút, sau đó lấy trong người ra một chiếc chuông nhỏ màu trắng tinh xảo đưa cho Vũ La:
- ngươi cẩn thận một chút, ta có một món pháp bảo chỉ còn thiếu chút hỏa hậu cuối cùng, muốn nhân cơ hội này tế luyện. Nếu có chuyện gì không ứng phó được, không được do dự. lập tức rung chuông này, ta sẽ ra ngay tức khắc.
Vũ La nghe vậy sửng sốt. lập tức gật gật đầu:
- Xin tiền bối bất tất phải nhọc lòng, tiểu tử đã hiểu.
Mạc Thiên Ngôn thả đài bạch ngọc của mình ra. thu mình vào trong đó. Pháp bảo đài bạch ngọc này của y rõ ràng cao minh hơn trạch viện bằng gỗ điêu khắc của Mộc Dịch Trạc rất nhiều. Sau khi Mạc Thiên Ngôn vào trong, chợt có một áng mây nâng đài ngọc bay lên. lơ lửng giữa không trung.
Vũ La đi ra cửa động, nhìn vô số dãy núi tối om trước mặt. trong đó ẩn giấu vô số nguy cơ. Cho dù là bậc Đại Năng như Mạc Thiên Ngôn, sau khi trực một hồi đã cảm nhận được nguy cơ sâu sắc, cho nên y mới bất chấp nguy hiểm xung quanh, lập tức tế luyện pháp bảo tạm thời, để có thêm một phần năng lực tự bảo vệ mình.
Sự thật không sai biệt với phỏng đoán của Vũ La là bao. vốn Mạc Thiên Ngôn mười phần tự phụ. dù là cấm địa Yên sơn. y cũng không xem ra gì. vốn y cho rằng chỉ cần mình cẩn thận một chút, là có thể lui tới tự nhiên trong cấm địa Yên sơn. nhưng sau khi canh gác một hồi, vẫn chưa bước sang nửa đêm về sáng, y chợt cảm giác được có bảy đạo khí tức hùng mạnh lóe lên rồi tắt trong dãy núi trước mặt. mỗi một đạo khí thế như vậy không kém gì y. Chuyện này khiến cho Mạc Thiên Ngôn cảm nhận được nguy cơ, cấm địa Yên sơn quả nhiên không phải bình thường.
Vũ La quay đầu lại nhìn nhìn sơn động, thấy Mạc Thiên Ngôn và Mộc Dịch Trạc đang ở trong pháp bảo của họ, chuyện này quả thật hợp với ý mình.
Vũ La cũng không am hiểu trận pháp, nếu Mộc Dịch Trạc và Mạc Thiên Ngôn không vào ẩn trong pháp bảo mà đả tọa như bao người khác, Vũ La cũng không có cách nào che giấu được tai mắt của họ.
nhưng hiện tại bọn họ đã bị pháp bảo động thiên của mình ngăn trở, Vũ La ung dung bố trí một trận pháp ở cửa động, ngăn cách tất cả khí tức thanh âm.
Trận pháp này không dẫn động thiên địa nguyên khí. chỉ là có tác dụng ngăn cách khí tức, cho nên không làm cho những người đang đả tọa cảm ứng được.
Nếu Mạc Thiên Ngôn không bận luyện pháp bảo, dù là ở trong pháp bảo động thiên, bằng vào thực lực Đại Năng của y, nhất định cũng có thể cảm ứng được mỗi động tác nhỏ của Vũ La. nhưng một khi y đã luyện khí. nhất định thân tâm tập trung, phong bế nguyên hồn lục thức, cho nên mới giao chiếc chuông kia cho Vũ La.
Vũ La bố trí trận pháp xong, lúc này mới triệu hồi Thiên Mệnh Thần Phù Kỳ Lân Tý mà mình vừa lấy được ra quan sát.
Sau khi Vũ La được đạo Thiên Mệnh Thần Phù này vẫn chưa kịp xem xét. vẫn chưa hiểu được có công dụng gì. chỉ là Thiên Mệnh Thần Phù này ở trong Phong Thần Bảng còn được xếp hạng trên cả Phù cổ, khiến cho lòng hắn hết sức náo nức chờ mong.
Vừa triệu hồi Kỳ Lân Tý, lập tức nó quay xung quanh người Vũ La. làm dâng lên một cơn trốt xoáy linh lực.
Bên trong cấm địa Yên sơn. mấy vạn năm qua hiếm có dấu chân con người, các loại thiên địa linh vật. hung thú nơi Hóa Ngoại (vùng kém văn minh) này sinh sôi nảy nở, thiên địa nguyên khí nơi đây sung túc hơn ngoài cấm địa gấp mấy lần.
Cơn trốt xoáy linh lực nọ quay xung quanh Vũ La. thu hút linh khí nồng đậm xung quanh chui vào tay Vũ La như điên cuồng, chui vào trong cơ thể Vũ La từng cỗ từng cỗ.
Thân thể Vũ La phản ứng theo bản năng, nhanh chóng vận chuyển bộ Đạo Tạng dị biến. những ngày qua hắn chạy trên bờ vực sinh tử. tâm trí càng thêm kiên định, đạo tâm lại tăng lên một cảnh giới mới. Lúc này vận chuyển Đạo Tạng, làm ít ăn nhiều, linh khí tràn trề nhanh chóng ngưng đọng lại trong cơ thể, hóa thành một cỗ linh nguyên nồng đậm. chạy nhanh về phía trước, chỉ trong thoáng chốc đã hoàn thành tám mươi mốt tiểu chu thiên.
Linh khí bên ngoài vẫn không ngừng rót vào cơ thể, Vũ La cũng lâm vào một cảnh giới thần diệu. Hắn chỉ cảm thấy thân thể mình từ nay về sau không còn trở ngại, chỉ cần thoáng động ý niệm trong đầu. lập tức hoàn thành tám mươi mốt tiểu chu thiên.
Tốc độ hành công nhanh chóng như vậy, trong lòng Vũ La chợt bừng tỉnh ngộ, cảnh giới Bảo Sơn của mình đã tới cực độ.
Quả nhiên linh nguyên trong cơ thể hắn như một con thần long một đường phá quan mà lên. Vốn hắn đã đạt tới cảnh giới Hợp Chân trung cấp, luồng linh nguyên dồi dào này đưa cảnh giới Hợp Chân trung cấp lên thẳng tới đỉnh phong.
Sau khi ngừng lại một chút ở cảnh giới này, lập tức vô số thiên địa nguyên khí điên cuồng ào vào thân thể, hậu lực mạnh mẽ vô cùng, phá vỡ cửa ải này, tấn thăng cảnh giới Hợp Chân cao cấp.
Đến cảnh giới này rồi, cơn trốt xoáy linh lực bên ngoài thân thể hắn vẫn không ngừng lại, tiếp tục thu hút ra thiên địa nguyên khí xung quanh.
Bên trong cấm địa Yên sơn. cây cối hoa cỏ sinh trưởng không biết đã bao nhiêu năm. tích lũy thiên địa nguyên khí hết sức nồng đậm. Một luồng khí lưu màu lục nhạt từ cây cối rong rêu. đá núi bùn đất xung quanh rót vào trong cơn trốt xoáy linh lực này. Cơ thể Vũ La thay đổi long trời lở đất. linh khí hóa thành linh nguyên tinh thuần nhất, cơ hồ không cần theo sự chỉ dẫn của nguyên hồn Vũ La. lập tức vận hành theo lộ tuyến của Đạo Tạng, tiếp tục xông về phía trước.
Rốt cục dưới tác dụng của lượng linh khí khổng lồ, cảnh giới Hợp Chân cao cấp của Vũ La cũng được đưa tới đỉnh phong, cửa ải lớn nhất của cảnh giới Bảo Sơn đã tới.
Một khi đột phá cảnh giới Bảo Sơn. mở Cửu Cung, có nghĩa là đời này của Vũ La đã trở thành một tu sĩ chân chính. Vô số người tu chân kẹt lại ở cửa ải này, từ tu sĩ luyện thể giản đơn cho tới tu luyện chân chính, bước này quyết định chênh lệch thành tựu về sau.
Mặc dù Vũ La đã có kinh nghiệm tu luyện phong phú của tiền kiếp, lúc này cũng không khỏi khẩn trương hẳn lên. Sau khi hắn đoạt xá trùng sinh, đến bây giờ bất quá chỉ mới mấy tháng, đã từ một người thường không hề có căn cơ tu luyện đạt tới cảnh giới Hợp Chân cao cấp. nhưng nếu hắn không vượt qua được cửa ải này, coi như tất cả nỗ lực trước đây đều tan thành mây khói, đời này không còn cơ hội báo thù rửa hận.
Lần đột phá này là do Kỳ Lân Tý mang lại, từ trước tới hiện tại Vũ La vẫn không có can thiệp gì vào, là do Kỳ Lân Tý ngưng tụ thiên địa nguyên khí tự nhiên xung quanh.
nhưng mà đến lúc này, Vũ La thình lình phóng xuất nguyên hồn hùng mạnh của mình, đột ngột ràng buộc lượng linh nguyên khổng lồ đang hoành hành trong cơ thể mình như ngựa hoang sút dây cương.
Kinh nghiệm tiền kiếp cho hắn biết, càng đến gần cửa quan, càng cần thúc đẩy linh khí xung quan nhanh chóng.
Lần đầu tiên xung quan thật ra rất dễ dàng, bởi vì nếu như thất bại, tới lần thứ hai mới sinh ra ám ảnh. lo được lo mất.
Nếu lần thứ hai còn không thành công, lần thứ ba áp lực sẽ gia tăng mấy lần. Càng về sau, độ khó xung quan càng gia tăng hơn nữa.
Lần đầu tiên Vũ La triệu hồi Kỳ Lân Tý, vẫn chưa kết nối với lá Thiên Mệnh Thần Phù này. Trên thực tế hiện tại Vũ La cũng không kết nối, chỉ mặc cho Kỳ Lân Tý hành sự dựa theo bản năng của nó.
Kỳ Lân Tý cảm giác được linh nguyên bị áp chế, phản ứng theo bản năng, hình thành cơn trốt xoáy linh khí thứ hai bên ngoài cơ thể Vũ La. thu hút thiên địa nguyên khí xung quanh càng điên cuồng hơn trước.
Hiện tại linh khí mà Vũ La đang áp chế giống như một con đập lớn ngăn cản một dòng sông. Hồng thủy tích tụ lại càng nhiều, rốt cục tới lúc Vũ La không áp chế được nữa. hắn mới đột ngột thả ra.
Tác giả :
Thạch Tam