Tiên Sinh Nằm Vùng
Chương 04 (H)
"A a......" Ngón tay Lâm Uyên Dương bấu chặt cánh tay Thẩm Lan, móng tay ghim vào người hắn.
Lúc đầu Thẩm Lan mạnh mẽ đâm chọc chẳng có kết cấu gì, làm sao để mình dễ chịu thì cứ làm thế ấy. Hắn thật sự quá suиɠ sướиɠ, quá thoải mái nên không rảnh bận tâm đến cảm nhận của Lâm Uyên Dương, nhưng khi nỗi xúc động ban đầu qua đi, Thẩm Lan hơi tỉnh táo lại.
Nếu hôm nay hầu hạ Lâm Uyên Dương dễ chịu thì ngày mai mạng nhỏ của hắn còn có thể giữ được, nếu hôm nay hắn làm Lâm Uyên Dương không thoải mái thì đoán chừng......khi Lâm Uyên Dương tỉnh lại chính là tận thế của hắn.
Trong mấy video Thẩm Lan học không dạy hắn đàn ông cũng có điểm G, nhưng hắn nhớ lúc nãy ngón tay không biết đụng phải chỗ nào của Lâm Uyên Dương khiến cả người y đều phản ứng không bình thường, giống như thoải mái không chịu nổi......
Động tác của Thẩm Lan chậm lại, hắn dùng tính khí không ngừng đổi hướng thăm dò trong lỗ nhỏ của Lâm Uyên Dương, khi đụng vào một điểm nào đó, hắn rõ ràng cảm giác được mị thịt đang trói buộc hắn siết chặt lại, Lâm Uyên Dương cũng phát ra một tiếng rên mang theo giọng mũi khó nhịn, tựa như không chịu đựng nổi: "A......"
"Đúng là có à......" Thẩm Lan kinh ngạc, hắn lại thử đâm vào chỗ kia mấy lần, nhìn thân thể Lâm Uyên Dương run rẩy thì tặc lưỡi nói: "Đàn ông cũng thoải mái như vậy sao......"
Đã tìm được chỗ có thể khiến Lâm Uyên Dương dễ chịu, Thẩm Lan không còn khách khí mà ôm eo Lâm Uyên Dương để y ngồi trên đùi hắn, tính khí mạnh bạo đâm vào chỗ sâu nhất.
"Tôi không được, a a...... Cậu chậm, chậm một chút...... Ô......" Lâm Uyên Dương bị hắn thao sắp chảy nước mắt, thoải mái đến mức da đầu như muốn nổ tung, toàn thân tan thành một vũng nước, ngồi phịch trên người Thẩm Lan, không ngừng co rúm trong ngực hắn: "Chậm, chậm một chút......"
Lâm Uyên Dương không chịu nổi thứ kɦoáı ƈảʍ này, y cắn một cái vào bả vai Thẩm Lan, không ngăn được tiếng nức nở.
"Ca, anh thật tuyệt." Thẩm Lan thoải mái thở mạnh, hắn cảm thấy quả thực rất đáng, dù ngày mai Lâm Uyên Dương tỉnh lại muốn lấy mạng nhỏ của hắn cũng đáng, hắn ghé vào tai Lâm Uyên Dương nói, "Anh kẹp chặt em thật sảng khoái, trong mông vừa nóng vừa ướt, cắn em không thả......"
Mặt Lâm Uyên Dương đỏ bừng vì thẹn, trên lông mi đều là nước mắt, y ôm eo Thẩm Lan để mình không rơi xuống.
Thẩm Lan nhẫn nhịn rất lâu, chưa cắm được bao nhiêu đã muốn bắn, dù sao đàn ông làm lần đầu đều tương đối nhanh, hắn cũng chẳng cảm thấy gì, Thẩm Lan cắn vành tai Lâm Uyên Dương nói: "Ca, em bắn nhé."
Lúc này Lâm Uyên Dương đã bị thao mất hết lý trí, Thẩm Lan nói gì y cũng không phản ứng kịp, chỉ cảm giác được một dòng nước nóng bắn vào thành ruột của mình, mông y co lại mấy lần, phía trước cũng bắn ra theo.
"Ô......" Cả người Lâm Uyên Dương đều dán vào ngực Thẩm Lan, đang muốn nhấc mông lên thì lại bị Thẩm Lan đè xuống, Thẩm Lan lần thứ hai cương rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã có phản ứng, hắn đè Lâm Uyên Dương xuống giường rồi mạnh mẽ đâm vào.
Lâm Uyên Dương vừa bắn không lâu nên thân thể cực kỳ mẫn cảm, sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà Thẩm Lan mang lại cho y quả thực khiến y muốn phát điên, lần nào y cũng tránh về phía sau, đến khi bị Thẩm Lan thao đụng phải đầu giường thì Thẩm Lan mới ngẩng đầu nhìn, sau đó túm Lâm Uyên Dương kéo về, dùng tay giữ chặt eo y, côn ŧɦịŧ to dài giống như máy đóng cọc ra ra vào vào trong thân thể Lâm Uyên Dương.
Trước kia Thẩm Lan là trai thẳng nên chưa từng làm với đàn ông, đây là lần đầu tiên hắn biết thì ra ân ái với đàn ông sẽ có kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt như vậy, thân thể Lâm Uyên Dương khiến hắn thật sự không muốn buông ra. Khi sảng khoái đến cực hạn, hắn thậm chí còn nghĩ thân thể Lâm Uyên Dương được tạo ra chỉ để hắn thao, hai người bọn họ quá phù hợp, những người khác dư hay thiếu một phân đều không được.
Lâm Uyên Dương đã bị hắn làm đến câm lặng nhưng Thẩm Lan vẫn chưa hết hứng, hắn xoay người cầm hai chân thon dài của Lâm Uyên Dương gác lên vai mình rồi dốc sức làm.
Thẩm Lan không biết mình đã bắn bao nhiêu lần, từ khi hắn ăn mặn đến giờ chưa từng thoải mái như vậy. Hai chân hắn đã hơi nhũn ra nhưng hắn vẫn không có ý muốn dừng lại, lúc này Thẩm Lan đã hoàn toàn biến thành một con dã thú mang tên du͙ƈ vọиɠ, không biết mệt mỏi đòi hỏi thú cái của hắn.
"Thẩm Lan, Thẩm Lan...... Cậu...... Mẹ nó...... Đủ rồi......" Lâm Uyên Dương nằm quỳ trên giường, mông bị Thẩm Lan va chạm liên hồi đỏ bừng một mảnh, cho tới nay y chưa bao giờ nghĩ có ngày mình sẽ bị người trên giường bắt phải xin tha. Nhưng y thật sự không xong rồi, "Tôi chịu không được...... Tôi bắn không ra...... Ô......"
Y bị Thẩm Lan cắm đến cao trào, không biết đã bắn mấy lần, lúc này chỉ cảm thấy tính khí vô cùng khó chịu, hạ thân cứng rắn đáng sợ, đỏ tía thô to nhưng cái gì cũng bắn không ra.
Thẩm Lan đầu đầy mồ hôi, hắn hôn lên lưng Lâm Uyên Dương từ phía sau rồi dụ dỗ: "Ừ, nhanh, em lập tức bắn đây."
Cổ họng Lâm Uyên Dương khô khốc nói không ra lời, chỉ có thể nằm rũ ra để Thẩm Lan làm xằng làm bậy trên người y.
Mấy lần bắn cuối cùng của Thẩm Lan đều đánh vào tuyến tiền liệt của Lâm Uyên Dương, cảm giác cao trào mãnh liệt kia suýt nữa khiến Lâm Uyên Dương nhảy dựng lên, Thẩm Lan gần như không chế trụ nổi Lâm Uyên Dương giãy dụa nên vội vàng ôm chặt y.
Lâm Uyên Dương tuyệt vọng rêи ɾỉ một tiếng, sau đó chậm rãi cúi đầu xuống, thân thể run rẩy kịch liệt.
Thẩm Lan chỉ cảm thấy tính khí còn đang xuất tinh bị siết chặt, toàn thân Lâm Uyên Dương run lên một cách bất thường, Thẩm Lan tưởng y lại cao trào, vươn tay sờ soạng phía trước mới thấy một mảnh ẩm ướt.
Tính khí Lâm Uyên Dương còn đang tí tách chảy nước làm ướt cả một mảnh ga giường. Đó tuyệt đối không phải là tϊиɦ ɖϊƈh͙.
Thẩm Lan mở to mắt nhìn, Lâm Uyên Dương thế mà... thế mà bị hắn làm đến bài tiết không kiềm chế được.