Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1000: Thiên Các, Địa Các (Hạ)
- Đi thôi!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Vương Tiễn bước vào táng thiên đồng quan. Đồng thời, trong táng thiên đồng quan lại có một người bước ra. Đó chính là Mông Điềm!
- Thánh Vương, cuộc đại chiến sắp phân thắng bại rồi!
Mông Điềm lập tức nói rằng.
- Hả?
- Chín đại thánh nhân đều điều động đại thế lực của thiên địa. Khắp nơi đất trời tối tăm, lôi điện bùng lên, hai bảy ngàn hư ảnh thiên đạo liền thành một khối, dường như hình thành một thiên đạo trận cực lớn, đè ép tiến về phía Thông Thiên giáo chủ. Tất cả đại địa cương vực Thông Thiên đều đang chấn động!
Mông Điềm nói.
- Một mình Thông Thiên đẩy hai bảy ngàn thiên đạo?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng. Tuy rằng những hư ảnh thiên đạo này đều là thánh nhân sử dụng, nhưng uy lực của nó lại khiến vô số người vây xem xung quanh phải chấn động. Từ chỗ Bích Du Cung, bốn vết nứt lớn chạy về bốn phương tám hướng, Thông Thiên giáo chủ bị nhốt trong đó, không thể động đậy!
Mông Điềm nói.
- Không thể động đậy?
Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng. Tuy nhiên từ đầu đến cuối, Thông Thiên giáo chủ đều không sử dụng ba thanh kiếm khác. Thông Thiên giáo chủ chỉ lấy Tru Tiên Kiếm đối phó với 27 ngàn thiên đạo, vẻ mặt dữ tợn! Sợ là chỉ lát nữa lực lượng của các thánh nhân phải sẽ chôn vui Thông Thiên giáo chủ!
Mông Điềm trầm giọng nói.
- Không thể động đậy? Không. Thông Thiên đang ép mình tới cực hạn. Hắn muốn lấy lực của đám thánh nhân ép mình đột phá. Đi thôi, trẫm biết rồi!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Mông Điềm gật đầu một cái, đạp không tiến vào táng thiên đồng quan.
Cùng lúc đó, Nhân thân Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử đang ở trung tâm của bốn luân hồi, ngồi khoanh chân. Lúc này mới chậm rãi mở mắt.
- Đại chiến của Thông Thiên sắp kết thúc. Chúng ta nên trở về xem trận đại chiến này thôi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
Diêm Xuyên đưa tay, bóp nát ngọc phù do Phần Mộ Quỷ Hỏa lưu lại.
Ầm ầm ầm.
Bốn đạo luân hồi đột nhiên đổ nát. Vị trí không gian nơi hai người đứng bỗng nhiên vặn vẹo một hồi. Trong nháy mắt bọn họ bị truyền tống ra ngoài.
Tại bầu trời phía trên biển Thông Thiên, mây đen dày đặc, cuồn cuộn bao phủ tất cả cương vực Thông Thiên.
Khắp nơi đều tối như đêm đen.
Đại địa đang không ngừng dâng lên. Tất cả biển rộng xung quanh cương vực chịu sự chấn động này, đang dâng lên sóng thần ngập trời.
Trong bóng tối, đồng thời có hơn hai vạn thiên đạo toả ra rất nhiều hào quang.
Hơn hai vạn thiên đạo từ khắp nơi trong thiên địa rơi xuống. Lúc này, chúng giống như nghiêng xuống. Tất cả gốc rễ đều đè lên trung tâm Bích Du Cung.
Xung quanh biển Thông Thiên, vô số hư không bị đập vỡ. Nhưng biển Thông Thiên vẫn tồn tại, Bích Du Cung vẫn tồn tại.
Thông Thiên giáo chủ đạp chân lên mặt đất, dùng một thanh Tru Tiên Kiếm trụ vững trước 27 ngàn thiên đạo.
Ầm ầm ầm!
Đứng ở dưới thấp nhất, áo bào đen trên người Thông Thiên giáo chủ theo gió nhanh chóng tung bay phần phật. Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ đầy dữ tợn, có chút gian nan chống đỡ 27 ngàn thiên đạo.
Với hàng ngàn hàng vạn thiên đạo vây quanh lại chín đạo hàng quan chói lọi.
Chín đại thánh nhân dùng tay khống chế đại thế lực thiên địa của mình, đè ép về phía Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên lấy lực lượng một người chống đỡ chín đại thánh nhân.
- Thông Thiên, ngươi cũng có ngày hôm nay, ha ha ha ha!
Trong số đó có một thánh nhân càn rỡ cười to.
- Công Dương Tử?
Thông Thiên giáo chủ bị thiên đạo áp chế, ánh mắt lạnh lẽo.
- Ngày ấy, trước mặt người trong thiên hạ, ngươi chém ta một tay. Hôm nay, ta muốn pử trước mặt người trong thiên hạ, ép ngươi thành mảnh vụn!
Công Dương Tử càn rỡ nói.
- Một tên hề như ngươi cũng dám làm càn sao?
Trong mắt Thông Thiên hiện ra một ánh sáng lạnh.
Tiếp theo, trong áo bào đen quanh thân Thông Thiên dường như chậm rãi tràn ra một tia hắc khí. Hắc khí có một năng lực cắn nuốt, đang không ngừng cắn nuốt áp lực của thiên đạo.
Kèn kẹt kèn kẹt!
Trong cơ thể Thông Thiên phát ra từng tiếng vang.
- Hừ, ta thì làm sao? Ngày ấy, ta chỉ là trả lại cho Diêm Xuyên. Đó là ân oán giữa ta và Diêm Xuyên, tại sao ngươi phải nhúng tay vào?
Công Dương Tử căm hận nói.
- Hừ!
Hắc khí quanh thân Thông Thiên càng lúc càng nồng đậm.
- Ngươi đã tới cùng đường. Để ta tiễn ngươi đi đoạn đường cuối cùng!
Công Dương Tử lạnh lùng nói.
Nói xong, hắn một tay điều động đại thế lực thiên địa, một tay khác, lại đột nhiên đâm một kiếm về phía Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên giáo chủ không thể động đậy. Dường như một kiếm này sẽ giết chết hắn.
Chỉ trong nháy mắt này, hư không bên cạnh Công Dương Tử đột nhiên run lên, xuất hiện thêm hai đạo thân ảnh.
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử đã trở về.
- Cái gì?
Công Dương Tử bất ngờ, kêu lên một tiếng sợ hãi.
Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện, vị trí hiện ra chỉ cách Công Dương Tử có 10 tấc.
Quá gần.
Diêm Xuyên nhất thời biến sắc. Hắn cũng không quản là thánh nhân nào, theo bản năng vỗ một chưởng vào phía sau lưng Công Dương Tử.
Ầm!
Công Dương Tử nhất thời bị đánh bay về phía Thông Thiên giáo chủ.
- Không!
Công Dương Tử sợ hãi kêu to.
Trong nháy mắt này hắn bị Diêm Xuyên làm rối loạn nhịp điệu. Loáng một cái ba ngàn hư ảnh thiên đạo do hắn thao túng chợt biến mất.
Phía xa Thông Thiên giáo chủ dường như chỉ chờ có thời cơ như vậy.
Thời cơ vừa xuất hiện, trong nháy mắt quanh thân Thông Thiên giáo chủ xuất hiện kiếm khí vô tận. Một đạo kiếm cương khổng lồ từ chỗ thiên linh cái xuyên thẳng vào phía trên cửu tiêu.
- A!
Thông Thiên giáo chủ bạo phát rống to một tiếng. Kình đạo quanh thân đột nhiên tăng vọt gấp mấy lần.
Ầm!
Hơn hai vạn thiên đạo ầm ầm nổ nát.
Sau vụ nổ lớn xảy ra, một đám thánh nhân nhất thời bị phản chấn ầm ầm rút lui về phía sau.
Chỉ có Công Dương Tử bị Diêm Xuyên đánh lén bay về phía Thông Thiên giáo chủ.
- Chém!
Thông Thiên giáo chủ quát to một tiếng.
Keng!
Trong nháy mắt Tru Tiên Kiếm phát qua một đạo kiếm khí màu tím, ầm ầm chém về phía Công Dương Tử.
- Không!
Công Dương Tử sợ hãi sử dụng kiếm chặn lại.
Nhưng dưới Tử quang của Tru Tiên Kiếm, kiếm cương và kể cả thần kiếm của Công Dương Tử bị chém thành hai nửa. Trong nháy mắt, uy thế một kiếm của Thông Thiên còn phá ta tất cả phòng ngự của Công Dương Tử.
Ầm!
Công Dương Tử bị chém thành hai nửa. Kể cả tế đàn thiên địa dưới chân, cũng bị chém làm hai. Kiếm khí màu tím còn dư lực, tiếp tục chém về phía xa.
Ầm!
Một hư không đen kịt xông thẳng tới biên giới cương vực Thông Thiên.
Tử quang chém vào đại địa.
Ầm!
Một cống ngầm kéo dài từ biển Thông Thiên tới biên giới cương vực.
Ầm ầm ầm!
Phía ngoài biển rộng cũng dâng lên cuồn cuộn. Tiếp theo từ phía xa, biển rộng nhanh chóng xuất hiện vô số dòng nghịch lưu.
Hơn hai vạn thiên đạo sụp đổ.
Một đám thánh nhân cũng không còn tâm tình ra tay.
Lúc này quanh thân Thông Thiên giáo chủ vô số ngọn lửa màu đen thiêu đốt. Hỏa diễm xông thẳng tới hắc vân trên bầu trời.
Ào ào ào!
Vô số những đám mây đen đột nhiên bị hỏa diễm thiêu đốt hầu như không còn.
Xung quanh thân thể Thông Thiên giáo chủ còn có một khí thế không thể đỡ xông thẳng ra bốn phía.
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Vương Tiễn bước vào táng thiên đồng quan. Đồng thời, trong táng thiên đồng quan lại có một người bước ra. Đó chính là Mông Điềm!
- Thánh Vương, cuộc đại chiến sắp phân thắng bại rồi!
Mông Điềm lập tức nói rằng.
- Hả?
- Chín đại thánh nhân đều điều động đại thế lực của thiên địa. Khắp nơi đất trời tối tăm, lôi điện bùng lên, hai bảy ngàn hư ảnh thiên đạo liền thành một khối, dường như hình thành một thiên đạo trận cực lớn, đè ép tiến về phía Thông Thiên giáo chủ. Tất cả đại địa cương vực Thông Thiên đều đang chấn động!
Mông Điềm nói.
- Một mình Thông Thiên đẩy hai bảy ngàn thiên đạo?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng. Tuy rằng những hư ảnh thiên đạo này đều là thánh nhân sử dụng, nhưng uy lực của nó lại khiến vô số người vây xem xung quanh phải chấn động. Từ chỗ Bích Du Cung, bốn vết nứt lớn chạy về bốn phương tám hướng, Thông Thiên giáo chủ bị nhốt trong đó, không thể động đậy!
Mông Điềm nói.
- Không thể động đậy?
Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng. Tuy nhiên từ đầu đến cuối, Thông Thiên giáo chủ đều không sử dụng ba thanh kiếm khác. Thông Thiên giáo chủ chỉ lấy Tru Tiên Kiếm đối phó với 27 ngàn thiên đạo, vẻ mặt dữ tợn! Sợ là chỉ lát nữa lực lượng của các thánh nhân phải sẽ chôn vui Thông Thiên giáo chủ!
Mông Điềm trầm giọng nói.
- Không thể động đậy? Không. Thông Thiên đang ép mình tới cực hạn. Hắn muốn lấy lực của đám thánh nhân ép mình đột phá. Đi thôi, trẫm biết rồi!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Mông Điềm gật đầu một cái, đạp không tiến vào táng thiên đồng quan.
Cùng lúc đó, Nhân thân Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử đang ở trung tâm của bốn luân hồi, ngồi khoanh chân. Lúc này mới chậm rãi mở mắt.
- Đại chiến của Thông Thiên sắp kết thúc. Chúng ta nên trở về xem trận đại chiến này thôi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
Diêm Xuyên đưa tay, bóp nát ngọc phù do Phần Mộ Quỷ Hỏa lưu lại.
Ầm ầm ầm.
Bốn đạo luân hồi đột nhiên đổ nát. Vị trí không gian nơi hai người đứng bỗng nhiên vặn vẹo một hồi. Trong nháy mắt bọn họ bị truyền tống ra ngoài.
Tại bầu trời phía trên biển Thông Thiên, mây đen dày đặc, cuồn cuộn bao phủ tất cả cương vực Thông Thiên.
Khắp nơi đều tối như đêm đen.
Đại địa đang không ngừng dâng lên. Tất cả biển rộng xung quanh cương vực chịu sự chấn động này, đang dâng lên sóng thần ngập trời.
Trong bóng tối, đồng thời có hơn hai vạn thiên đạo toả ra rất nhiều hào quang.
Hơn hai vạn thiên đạo từ khắp nơi trong thiên địa rơi xuống. Lúc này, chúng giống như nghiêng xuống. Tất cả gốc rễ đều đè lên trung tâm Bích Du Cung.
Xung quanh biển Thông Thiên, vô số hư không bị đập vỡ. Nhưng biển Thông Thiên vẫn tồn tại, Bích Du Cung vẫn tồn tại.
Thông Thiên giáo chủ đạp chân lên mặt đất, dùng một thanh Tru Tiên Kiếm trụ vững trước 27 ngàn thiên đạo.
Ầm ầm ầm!
Đứng ở dưới thấp nhất, áo bào đen trên người Thông Thiên giáo chủ theo gió nhanh chóng tung bay phần phật. Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ đầy dữ tợn, có chút gian nan chống đỡ 27 ngàn thiên đạo.
Với hàng ngàn hàng vạn thiên đạo vây quanh lại chín đạo hàng quan chói lọi.
Chín đại thánh nhân dùng tay khống chế đại thế lực thiên địa của mình, đè ép về phía Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên lấy lực lượng một người chống đỡ chín đại thánh nhân.
- Thông Thiên, ngươi cũng có ngày hôm nay, ha ha ha ha!
Trong số đó có một thánh nhân càn rỡ cười to.
- Công Dương Tử?
Thông Thiên giáo chủ bị thiên đạo áp chế, ánh mắt lạnh lẽo.
- Ngày ấy, trước mặt người trong thiên hạ, ngươi chém ta một tay. Hôm nay, ta muốn pử trước mặt người trong thiên hạ, ép ngươi thành mảnh vụn!
Công Dương Tử càn rỡ nói.
- Một tên hề như ngươi cũng dám làm càn sao?
Trong mắt Thông Thiên hiện ra một ánh sáng lạnh.
Tiếp theo, trong áo bào đen quanh thân Thông Thiên dường như chậm rãi tràn ra một tia hắc khí. Hắc khí có một năng lực cắn nuốt, đang không ngừng cắn nuốt áp lực của thiên đạo.
Kèn kẹt kèn kẹt!
Trong cơ thể Thông Thiên phát ra từng tiếng vang.
- Hừ, ta thì làm sao? Ngày ấy, ta chỉ là trả lại cho Diêm Xuyên. Đó là ân oán giữa ta và Diêm Xuyên, tại sao ngươi phải nhúng tay vào?
Công Dương Tử căm hận nói.
- Hừ!
Hắc khí quanh thân Thông Thiên càng lúc càng nồng đậm.
- Ngươi đã tới cùng đường. Để ta tiễn ngươi đi đoạn đường cuối cùng!
Công Dương Tử lạnh lùng nói.
Nói xong, hắn một tay điều động đại thế lực thiên địa, một tay khác, lại đột nhiên đâm một kiếm về phía Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên giáo chủ không thể động đậy. Dường như một kiếm này sẽ giết chết hắn.
Chỉ trong nháy mắt này, hư không bên cạnh Công Dương Tử đột nhiên run lên, xuất hiện thêm hai đạo thân ảnh.
Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử đã trở về.
- Cái gì?
Công Dương Tử bất ngờ, kêu lên một tiếng sợ hãi.
Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện, vị trí hiện ra chỉ cách Công Dương Tử có 10 tấc.
Quá gần.
Diêm Xuyên nhất thời biến sắc. Hắn cũng không quản là thánh nhân nào, theo bản năng vỗ một chưởng vào phía sau lưng Công Dương Tử.
Ầm!
Công Dương Tử nhất thời bị đánh bay về phía Thông Thiên giáo chủ.
- Không!
Công Dương Tử sợ hãi kêu to.
Trong nháy mắt này hắn bị Diêm Xuyên làm rối loạn nhịp điệu. Loáng một cái ba ngàn hư ảnh thiên đạo do hắn thao túng chợt biến mất.
Phía xa Thông Thiên giáo chủ dường như chỉ chờ có thời cơ như vậy.
Thời cơ vừa xuất hiện, trong nháy mắt quanh thân Thông Thiên giáo chủ xuất hiện kiếm khí vô tận. Một đạo kiếm cương khổng lồ từ chỗ thiên linh cái xuyên thẳng vào phía trên cửu tiêu.
- A!
Thông Thiên giáo chủ bạo phát rống to một tiếng. Kình đạo quanh thân đột nhiên tăng vọt gấp mấy lần.
Ầm!
Hơn hai vạn thiên đạo ầm ầm nổ nát.
Sau vụ nổ lớn xảy ra, một đám thánh nhân nhất thời bị phản chấn ầm ầm rút lui về phía sau.
Chỉ có Công Dương Tử bị Diêm Xuyên đánh lén bay về phía Thông Thiên giáo chủ.
- Chém!
Thông Thiên giáo chủ quát to một tiếng.
Keng!
Trong nháy mắt Tru Tiên Kiếm phát qua một đạo kiếm khí màu tím, ầm ầm chém về phía Công Dương Tử.
- Không!
Công Dương Tử sợ hãi sử dụng kiếm chặn lại.
Nhưng dưới Tử quang của Tru Tiên Kiếm, kiếm cương và kể cả thần kiếm của Công Dương Tử bị chém thành hai nửa. Trong nháy mắt, uy thế một kiếm của Thông Thiên còn phá ta tất cả phòng ngự của Công Dương Tử.
Ầm!
Công Dương Tử bị chém thành hai nửa. Kể cả tế đàn thiên địa dưới chân, cũng bị chém làm hai. Kiếm khí màu tím còn dư lực, tiếp tục chém về phía xa.
Ầm!
Một hư không đen kịt xông thẳng tới biên giới cương vực Thông Thiên.
Tử quang chém vào đại địa.
Ầm!
Một cống ngầm kéo dài từ biển Thông Thiên tới biên giới cương vực.
Ầm ầm ầm!
Phía ngoài biển rộng cũng dâng lên cuồn cuộn. Tiếp theo từ phía xa, biển rộng nhanh chóng xuất hiện vô số dòng nghịch lưu.
Hơn hai vạn thiên đạo sụp đổ.
Một đám thánh nhân cũng không còn tâm tình ra tay.
Lúc này quanh thân Thông Thiên giáo chủ vô số ngọn lửa màu đen thiêu đốt. Hỏa diễm xông thẳng tới hắc vân trên bầu trời.
Ào ào ào!
Vô số những đám mây đen đột nhiên bị hỏa diễm thiêu đốt hầu như không còn.
Xung quanh thân thể Thông Thiên giáo chủ còn có một khí thế không thể đỡ xông thẳng ra bốn phía.
Tác giả :
Quan Kỳ