Tiên Ngục

Chương 91: Tràn đầy nguy cơ (thượng)


Người trẻ tuổi tên là Cát Thanh ha ha cười cười:

- Loại thời khắc này, ta mới chẳng muốn tìm ngươi làm phiền, chỉ kỳ quái chính là ngươi không có đầu óc, ngay cả Thiên Ma Ngoại Vực cũng đi tin tưởng. Trước không quan tâm nó nói có phải là thật hay không, cho dù tồn tại, khi chúng ta giao người kia đi ra ngoài, ngươi cho rằng, đại quân Thiên Ma thật sự sẽ bỏ qua chúng ta sao? Ngươi đúng là đầu heo, suy nghĩ cho thật kỹ a.

Người lúc trước lập tức nghẹn lời, lúc này mới tỉnh ngộ, đúng vậy a, nếu bàn về sinh vật thế gian này mà hèn hạ nhất, vô cùng tàn nhẫn nhất, không coi trọng chữ tín nhất, đó chính là Thiên Ma Ngoại Vực không thể nghi ngờ, vô luận chúng nói cái gì, đều là không thể tin nhất đấy.

- Cát Thanh nói không sai.

Ngọc Thanh gật đầu nói:

- Không thể tin Thiên Ma, đây chỉ là thứ nhất. Trọng yếu hơn là, Thiên Ma Ngoại Vực chính là địch chung của vạn vật, dùng bất luận phương thức gì diệt sát bọn nó đều là không sai, không thể vì nguyên nhân như vậy, mà giao người diệt sát Thiên Ma ra. Làm như vậy, đợi chúng ta chính là tội sợ chết phản bội đồng tộc, không xứng dừng chân ở Tiên đạo.

- Đúng vậy.

Mộc Vân trấn thủ mắt trận cũng là truyền âm tới, đối với tất cả mọi người nói ra:

- Chúng ta những người này, ai không có giết qua Thiên Ma? Mặc dù phương thức diệt sát bất đồng, nhưng cho tới nay, đều là coi trừ ma vệ đạo là nhiệm vụ của mình, coi là vinh dự... nếu ai chủ trương thỏa hiệp với Thiên Ma, Mộc Vân ta là cái thứ nhất khinh bỉ hắn.

Ở bên trên chuyện này, ngay cả Thiên Lô Phong Hoa Lộc cũng tỏ vẻ đồng ý:

- Đúng vậy, thỏa hiệp với Thiên Ma, ta sợ ngày sau lúc độ kiếp, qua không được một cửa Tâm Ma bản thân kia.

- Đúng, quyết không thỏa hiệp!

- Lời của Thiên Ma, há có thể tin.

- Ta đề nghị, chúng ta cũng không nên một ngụm từ chối nó, tốt nhất là mượn chuyện này tận lực kéo dài thời gian, một mực kéo dài tới lúc trưởng bối sư môn đến đây cứu viện.

Những đệ tử nội môn khác cũng là nhao nhao đồng ý, còn có người nói ra đề nghị càng thêm sáng suốt.

Đã nghe được những quan điểm này, Tô Triệt thoáng thở dài một hơi, cũng không phải sợ hãi bị người bắt được, mà là trong lòng còn có chút áy náy, dù sao là bởi vì mình, mà làm phiền bọn hắn.

- Chủ nhân, ta cho rằng, ngươi thật sự không cần phải tự trách cái gì.

Lão Hắc trấn an nói:

- Ngọc Thanh sư huynh kia nói rất đúng, vô luận dùng bất luận phương thức gì diệt sát Thiên Ma đều là không sai. Trừ ma vệ đạo, vốn chính là trách nhiệm của tu sĩ.

- Trừ ma vệ đạo không quan hệ cùng ta.

Tô Triệt nói:

- Ta làm hết thảy, chỉ là vì tăng thực lực lên mà thôi. Làm phiền hà bọn hắn, trong lòng có chút áy náy cũng là bình thường. Lão Hắc, không cần phải lo lắng cho ta, những đạo lý này, tự mình nghĩ thông.

- Nghĩ thông là tốt rồi.

Lão Hắc gãi cái đầu hắc hắc vui lên, trong lòng thầm nhũ: chủ nhân quá trọng tình trọng nghĩa, sinh tử của những người khác, lão Hắc ta nửa điểm cũng sẽ không để ý, toàn bộ chết sạch thì thế nào... Không! Toàn bộ chết quá đáng tiếc, tốt nhất là, bắt toàn bộ người trong thiên hạ vào trong Tiên Ngục, thành lao công miễn phí cho chủ nhân...

Các đệ tử Thiên Huyền Tông vừa mới đạt thành một nhận thức chung, bên ngoài trận pháp, cái Ma Tướng kia đã không kiên nhẫn mà gào thét:

- Đừng tưởng rằng ta xem không hiểu tâm tư của các ngươi, muốn kéo dài thời gian, hoàn toàn là si tâm vọng tưởng, trong mười tiếng đếm, nếu người kia không chủ động đứng ra, ta sẽ diệt sát tất cả mọi người các ngươi!

Dứt lời, nó bắt đầu tính toán:

- Một, hai, ba...

- Đáng giận, lại bị chúng khám phá, Thiên Ma Ngoại Vực quả nhiên là quỷ kế đa đoan.

Các đệ tử Thiên Huyền tức giận không thôi.

Mười tiếng đếm đảo mắt là qua, Tô Triệt đương nhiên không có khả năng ngốc đến mức đứng ra thẳng thắn nhận tội, tựa như bọn người Ngọc Thanh nói như vậy, Thiên Ma nói như thế nào cũng không thể tin, mặc dù mình ló đầu ra, đại quân Thiên Ma vẫn sẽ khởi xướng tiến công. Lão Hắc cắn nuốt nhiều Thiên Ma lực như vậy, đối với bản tính của Thiên Ma Ngoại Vực là hiểu rõ nhất.

- Muốn chết!

Ma Tướng đầu lĩnh giận dữ hét:

- Tiến công, không buông tha bất luận một người nào!

Một trăm lẻ tám Ma Tướng bay lên cao, trở về bên trong trận doanh Thiên Ma, mấy hơi về sau, một tiếng ra lệnh vang lên, một đạo khí trụ màu đen cực lớn từ trên cao đập xuống.

Oanh!

Núi cao ảo ảnh lơ lửng ở trên đỉnh đầu của đệ tử Thiên Huyền Tông, bị đạo khí trụ này trực tiếp trúng mục tiêu, núi ảnh lung lay mấy cái, hơn một trăm tên Thiên Huyền đệ tử trong Bàn Thạch Trận đều là thân hình lắc lư...

Bất quá, lúc này trải qua một chiêu, cuối cùng là cứng rắn vượt qua.

- Ô ~~~

Lại là một tiếng ra lệnh, một đạo khí trụ cự đại hạ xuống, hung hăng đánh trúng vào Thiên Cơ Bàn Thạch Trận.

Loại khí trụ này, là do vô số đạo Thiên Ma lực hội tụ mà thành khí kình công kích. Ngay cả cảnh giới của Ngọc Thanh là Luyện Khí Đại viên mãn, dưới một kích này cũng sẽ nện thành thịt nát, may mắn có trận pháp làm chỗ dựa vào, hợp lực trăm người mới có thể chống cự được. Hơn nữa, mặc dù tổng số Thiên Ma Ngoại Vực có vài chục vạn, thế nhưng mà phạm vi phân bố của chúng quá lớn, chỉ có hơn hai ngàn Thiên Ma ở chính diện là có thể phát động công kích đối với Bàn Thạch Trận.

- Ma lực thật tinh khiết ah!

Tình cảnh trước mắt như vậy, lão Hắc vẫn là trông mà thèm những Thiên Ma lực này. Nguồn truyện: Truyện FULL

Oanh!

Lại là một đạo khí trụ đập xuống, Bàn Thạch Trận phòng hộ rung rung kịch liệt, trong trận, mấy đệ tử nội môn Luyện Khí tầng bảy trước nhất nhịn không được rồi, bịch một tiếng ngồi xuống đất, khóe miệng đã chảy ra máu.

Thời khắc sinh tử tồn vong, bọn hắn cũng chẳng quan tâm để ý thương thế, riêng phần mình nuốt vào một hạt đan dược, vội vàng đứng lên, tiếp tục thủ vững cương vị.

Oanh! Oanh! Oanh!

Lại là liên tục ba lượt đả kích, mấy người vừa mới đứng lên kia, đều phun ra một ngụm máu tươi, lần nữa té ngã trên đất.

- Oa ha ha ha, cứ vài cái như vậy, nhất định bọn chúng sẽ không chịu nổi nữa?

Một Ma Tướng nào đó rống lên một tiếng thấu vào trong trận:

- Những Ma Tướng như chúng ta vẫn chưa có động thủ nữa đó, lại để cho các con của chúng ta trước chơi với các ngươi trong chốc lát.

- Ma Tướng còn chưa có động thủ, đây chỉ là Thiên Ma cấp thấp hợp lực công kích sao?

Các đệ tử Thiên Huyền chấn động, không ít người hiện lên vẻ tuyệt vọng; ở bên trong mấy người vừa mới giãy dụa từ trên mặt đất bò lên, có hai người ý chí chiến đấu sụp đổ, lập tức lại nằm vật xuống.

- Chớ để ý chúng nói lời mê hoặc nhân tâm.

Ngọc Thanh hô lớn nói:

- Chúng nói như vậy, chỉ là vì tan rã ý chí của chúng ta, mặc kệ như thế nào, chúng ta nhất định phải chống đỡ, nhất định có thể chống được tới lúc sư tôn...

Lời còn chưa nói hết, lại một đạo khí trụ vừa thô vừa to tự trên trời đập xuống, hung hăng đánh trúng Bàn Thạch Trận, lần này đả kích càng trầm trọng, lại khiến cho Ngọc Thanh bị chấn động, ngôn từ đã đến bên miệng lại bị đẩy trở về.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại