Tiên Ngạo
Chương 215
Nhìn luồng Thái Dương Quang Minh Hỏa Dư Tắc Thành lập tức biết được hỏa này nhất định là biện pháp của sư phụ giải quyết vấn đề Thủy Hỏa nhị nguyên xung đột của mình, hướng Đại sư huynh yêu cầu. Hỏa này chính là thánh hỏa của Thái Dương giáo gì đó tuyệt đối không có khả năng xin sẽ cho, nói không chừng là Đại sư huynh cướp.
Tiếp nhận hỏa diễm này Dư Tắc Thành thật lâu không nói. Nam Thiên Chân Nhân đột nhiên nói:
- Được rồi, tất cả ngồi đi, lần trước A Trần đi đến hiện tại chính là mười lăm năm, tiểu Việt cũng có mười năm không thấy, về sau vật đổi sao dời, gặp lại các con cũng không dễ dàng, chẳng qua thành tựu hiện tại của các con làm ta rất vui mừng, ai cũng là đồ đệ tốt của ta, không có đánh mất mặt mũi của Thiên Đạo phong. Tới đây, mọi người uống một chén.
Dư Tắc Thành ngồi xuống, bọn họ bắt đầu lấy chén rót rượu, nâng chén lên uống, rượu uống chính là tiên tửu Cực Lạc Thiên của Dư Tắc Thành cố ý bố trí cho tiệc cưới.
Mọi người ngươi một chén, ta một chén, bắt đầu đàm luận chuyện cũ năm xưa, ở trên tiệc rượu này Nam Thiên Chân Nhân giống như từ phụ, mọi người giống như thân huynh đệ, tình cảm thân mật trong đó không gì sánh được. Theo từng chén rượu này uống vào, rượu không say người, người tự say.
Trong những đồ đệ này Dư Tắc Thành mơ hồ phát hiện, Nam Thiên Chân Nhân đối với Đại sư huynh Mạc Trần và mình tốt nhất. Nhị sư huynh và Đại sư huynh quan hệ tốt nhất, bởi vì tất cả thần thông kiếm thuật của Nhị sư huynh đều là Đại sư huynh Mạc Trần truyền thụ, đồng dạng quan hệ của Tam sư huynh và Nhị sư huynh cũng là mật thiết nhất.
Trong đó Tứ sư huynh Tinh Thần, mọi người đối với y tôn kính không gì sánh được, bởi vì y là sư phụ của sư phụ chuyển thế sống lại, không ai dám không tôn kính y. Bữa tiệc này tiệc rượu uống cả một đêm, mọi người đoàn tụ một chỗ, vui mừng không gì sánh được.
Phu thê Tam sư huynh cũng không có tiến vào động phòng. Tam sư huynh xuất thân Lư Châu tu tiên đại gia tộc, phụ mẫu vẫn còn, đợi qua mấy ngày còn phải trở về trong tộc thành hôn lần nữa, mở tiệc chiêu đãi thân nhân bằng hữu của gia tộc. Lần thành hôn này là một lần nghi thức mở tiệc chiêu đãi các lộ đồng môn tu tiên.
Sau tiệc rượu, trên Thiên Đạo phong lần đầu trở nên náo nhiệt như vậy. Mọi người đoàn tụ cùng một chỗ, có lúc Đại sư huynh, Nhị sư huynh hướng sư phụ thỉnh giáo cửa ải tu luyện khó khăn, có lúc hai người bọn họ chỉ điểm những người khác tu luyện, có lúc ở trong không gian ý thức Diễn Võ trong Thụ Kiếm đường giả thuyết đối chiến, thí luyện kiếm pháp. Có lúc Uống rượu ngắm cúc, mọi người bàn luận viễn vong, giảng thuật chuyện lạ các nơi. Có lúc Dư Tắc Thành đàn hồ cầm, vì mọi người hát vang một khúc, mọi người cùng hát theo, vô cùng vui vẻ hòa thuận. Những ngày này mọi người ở cùng một chỗ vui vẻ mãn nguyện, không có việc gì phiền não.
Thế nhưng thiên hạ không có bữa tiệc nào không tan, ngày thứ sáu Đại sư huynh Mạc Trần từ biệt mọi người trở về ngoại vực, gia viên bên kia chúng địch dòm ngó, nơi đó không thể thiếu y, lần này từ biệt không biết tháng nào năm nào mới có thể gặp mặt lần nữa, Dư Tắc Thành có thể cảm thụ được một tia bi thương của sư phụ.
Trở về ngoại vực này cũng không đơn giản giống như Dư Tắc Thành nghĩ mà trước tiên phải đến một chỗ truyền tống đài cực lớn của Hiên Viên Kiếm Phái, khởi động truyền tống đài là một loại pháp khí khổng lồ gọi là Tinh Thiên Nghi. Tinh Thiên Nghi này lớn vô cùng, cao trăm mét do vô sổ vòng kim loại tạo thành, trong đó mỗi vòng đại biểu sao trên trời.
Tinh Thiên Nghi khởi động, lập tức vô số vòng kim loại bắt đầu xoay tròn, dần dần trong đó dâng lên một mảnh tinh vân, vô số sao lóe lên ở trong tinh vân.
Đại sư huynh lấy ra một Tinh Thiên Nghi loại nhỏ bắt đầu cùng Tinh Thiên Nghi loại lớn kia tiến hành kết nối sau đó tiến hành định vị ngoại vực, mất hết sáu canh giờ, lúc này mới định được vị trí của Bồng Lai ngoại vực.
Sau khi định vị bắt đầu bố trí pháp trận, tăng thêm linh thạch vào truyền tống đài, đủ ba
mươi sáu viên linh thạch thượng phẩm, một trăm lẻ tám viên linh thạch trung phẩm, một ngàn linh một viên linh thạch hạ phẩm, lúc này mới bố trí hoàn tất trận pháp.
Cuối cùng khởi động pháp trận, trong nháy mắt một cỗ năng lượng cực lớn nổ ở trên không, hình thành một vực sâu đen kịt, trong đó giống như một hắc động lớn, các vật nhẹ xung quanh, bụi đất đá di động đều bị lực hút cực lớn trong hắc động kia hấp thu bay vào trong hắc động.
Đại sư huynh Mạc Trần chậm rãi bay lên, đôi cánh ở phía sau lưng kia khẽ vỗ, y hướng về phía sư phụ cúi đầu sau đó vẫy tay với mọi người, bay vào trong hắc động. Lập tức hắc động biến mất, tất cả khôi phục bình thường, tất cả linh thạch trên pháp trận toàn bộ nát bấy.
Không lâu sau khi Đại sư huynh rời khỏi Nhị sư huynh cũng phải ly khai nơi này. Y không phải tới đây một mình, ở Gò Hiên Viên có tám Kim Đan Chân Nhân là hộ vệ thủ hạ của y, một mực chờ ở nơi đó.
Nhị sư huynh có phi xa của mình, xe này to lớn không gì sánh được, lộ vẻ khí phách kinh người, thế nhưng muốn về đến cổ Tần chí ít cũng cần thời gian hai tháng.
Giữa Lục Vực này từ Thiên Nam đến cổ Tần cần vượt qua một chỗ địa vực bình chướng cực lớn, trong đó thời gian một tháng là lãng phí ở nơi này. Lúc này Dư Tắc Thành mới lý giải sự hùng mạnh của lão điên Phản Hư Kỳ. Lần thí luyện của mình đến Sở Tây địa vực Kỹ châu, cũng chỉ mấy canh giờ mà thôi, giới vực bình chướng gì cũng không hề có chút cảm giác nào.
Những ngày này Dư Tắc Thành và Nhị sư huynh ở chung rất là hợp ý. Nhị sư huynh phóng đãng không kiềm chế được, năm xưa trước khi gia nhập Hiên Viên Kiếm Phái, tự mình thành lập qua bang phái hắc đạo, cũng là người trong lục lâm, y và Dư Tắc Thành xuất thân như nhau, hai người lập tức vô cùng hợp ý.
Đại sư huynh và Nhị sư huynh ly khai như vậy, thấm thoát đã tới ngày mười bốn, ngày mai chính là thời khắc then chốt rồi vì thế phu phụ Tam sư huynh không trở về gia tộc, phải chờ sau khi Dư Tắc Thành đạt được Không gian Diễn Võ cấp Hồng Hoang kia mới ly khai.
Mọi người nhìn chăm chú, Dư Tắc Thành vốn đối với việc này không thèm để ý thế nhưng hắn hiện tại cũng trở nên coi trọng, những người có thể khiến sư phụ quan tâm như thế há có thể đơn giản, nhất định phải dốc hết toàn lực liều mạng một phen, tuyệt đối không thể bại dưới tay kẻ khác.
Dư Tắc Thành dưới dẫn dắt của sư phụ, mặt trời mọc lên đã tới Hiên Viên kiếm phong. Sư phụ vào trong giao một nhiệm vụ, Dư Tắc Thành ở trong Hiên Viên kiếm phong chờ sư phụ.
Dư Tắc Thành rảnh rỗi không có việc gì nhìn phong cảnh sơn phong này. Chưởng môn nhất mạch cư ngụ ở đây, Vương Thư Nguyên chính là tu hành ở đây, không biết ngày mai nhìn thấy hắn sẽ là bộ dáng gì.
Lúc này có một lão nhân, trong tay cầm chiếc chổi cán dài đang lặng lẽ quét rác, lão nhân vừa nhìn chính là nô bộc ngoại môn của Hiên Viên kiếm phong, vốn là đệ tử ngoại môn ưu tú, thế nhưng lại kém một bước không thể tiến vào nội môn, vì thế nhận lời mời làm nô bộc nội môn, làm việc ở nội môn. Nguồn: https://truyenfull.vn
Ở Thập Nhị phong cũng không có nhiều nô bộc như vậy thế nhưng Ngũ Lĩnh người đông thế mạnh lại có vô số nô bộc như vậy. Tỷ như hóa công đạo nhân phụ trách làm cơm, phiến hỏa đồng tử phục trách luyện dược, dược đạo nhân phụ trách trông coi dược viên, công nhân phụ trách luyện chế pháp khí, đều là nô bộc như vậy.
Những nô bộc này có khi làm việc mười năm hai mươi năm sẽ được thu vào trong môn, nếu như thực sự vô vọng sẽ ly khai kiếm phái, sẽ được ban thưởng, cho bọn họ cơ hội phát triển, nhất định sẽ hưởng vinh hoa phú quý của cả đời.
Thế nhưng cũng sẽ có một ít người si tâm cầu đạo, suốt đời cũng không ly khai Hiên Viên Kiếm Phái này. Chờ sau khi bọn họ chết, hồn phách chuyển thế, Hiên Viên Kiếm Phái sẽ tìm kiếm bọn họ, nếu như có thể tìm được, lại lần nữa dẫn độ nhập môn, trọng điểm bồi dưỡng.
Lão nhân này nhìn qua đã trăm tuổi, chỉ là cảnh giới Tiên Thiên, đã già lắm rồi thế nhưng vẫn đang run rẩy quét rác. Dư Tắc Thành nhìn thấy lão, lại nghĩ đến bản thân mình ở trong ảo cảnh của Cổ Thần Thú năm xưa, lập tức vô cùng đồng cảm, đi qua lấy một cây chổi khác, đứng ở phía sau lão nhân giúp lão quét mặt đất.
Đây chẳng qua là một chuyện nhỏ, sau khi quét xong, Dư Tắc Thành tiếp tục chờ đợi. Giờ Hợi ba khắc, Dư Tắc Thành lập tức đứng lên đi ra phía ngoài, chỗ cách nơi này khoảng trăm mét chính là một trong những cửa vào Diễn Võ đường.
Diễn Võ đường trên Hiên Viên kiếm phong là tổng đườNa Diễn võ cao cấp nhất của Hiên Viên Kiếm Phái, dưới nơi này là Vạn Kiếm các Thụ Kiếm đường của Ngũ Lĩnh Thập Nhị phong, sau đó chính là diễn võ đạo tràng trong động phủ của các đệ tử, giữa nhữNa Diễn Võ đường này giống như có một loại liên hệ nào đó.
Tác dụng của diễn võ tổng đường chủ yếu có hai tác dụng, thứ nhất chính là đệ tử sau khi Trúc Cơ đến trong Diễn võ tông đường tiến hành thụ pháp, đạt được một hạt giống của không gian diễn võ đạo tràng, sau đó cùng Tâm Huyết Giản của Phá Diệt Cửu Thuật tiến hành dung hợp đạt được không gian ý thức Diễn Võ thuộc về mình.
Tiếp nhận hỏa diễm này Dư Tắc Thành thật lâu không nói. Nam Thiên Chân Nhân đột nhiên nói:
- Được rồi, tất cả ngồi đi, lần trước A Trần đi đến hiện tại chính là mười lăm năm, tiểu Việt cũng có mười năm không thấy, về sau vật đổi sao dời, gặp lại các con cũng không dễ dàng, chẳng qua thành tựu hiện tại của các con làm ta rất vui mừng, ai cũng là đồ đệ tốt của ta, không có đánh mất mặt mũi của Thiên Đạo phong. Tới đây, mọi người uống một chén.
Dư Tắc Thành ngồi xuống, bọn họ bắt đầu lấy chén rót rượu, nâng chén lên uống, rượu uống chính là tiên tửu Cực Lạc Thiên của Dư Tắc Thành cố ý bố trí cho tiệc cưới.
Mọi người ngươi một chén, ta một chén, bắt đầu đàm luận chuyện cũ năm xưa, ở trên tiệc rượu này Nam Thiên Chân Nhân giống như từ phụ, mọi người giống như thân huynh đệ, tình cảm thân mật trong đó không gì sánh được. Theo từng chén rượu này uống vào, rượu không say người, người tự say.
Trong những đồ đệ này Dư Tắc Thành mơ hồ phát hiện, Nam Thiên Chân Nhân đối với Đại sư huynh Mạc Trần và mình tốt nhất. Nhị sư huynh và Đại sư huynh quan hệ tốt nhất, bởi vì tất cả thần thông kiếm thuật của Nhị sư huynh đều là Đại sư huynh Mạc Trần truyền thụ, đồng dạng quan hệ của Tam sư huynh và Nhị sư huynh cũng là mật thiết nhất.
Trong đó Tứ sư huynh Tinh Thần, mọi người đối với y tôn kính không gì sánh được, bởi vì y là sư phụ của sư phụ chuyển thế sống lại, không ai dám không tôn kính y. Bữa tiệc này tiệc rượu uống cả một đêm, mọi người đoàn tụ một chỗ, vui mừng không gì sánh được.
Phu thê Tam sư huynh cũng không có tiến vào động phòng. Tam sư huynh xuất thân Lư Châu tu tiên đại gia tộc, phụ mẫu vẫn còn, đợi qua mấy ngày còn phải trở về trong tộc thành hôn lần nữa, mở tiệc chiêu đãi thân nhân bằng hữu của gia tộc. Lần thành hôn này là một lần nghi thức mở tiệc chiêu đãi các lộ đồng môn tu tiên.
Sau tiệc rượu, trên Thiên Đạo phong lần đầu trở nên náo nhiệt như vậy. Mọi người đoàn tụ cùng một chỗ, có lúc Đại sư huynh, Nhị sư huynh hướng sư phụ thỉnh giáo cửa ải tu luyện khó khăn, có lúc hai người bọn họ chỉ điểm những người khác tu luyện, có lúc ở trong không gian ý thức Diễn Võ trong Thụ Kiếm đường giả thuyết đối chiến, thí luyện kiếm pháp. Có lúc Uống rượu ngắm cúc, mọi người bàn luận viễn vong, giảng thuật chuyện lạ các nơi. Có lúc Dư Tắc Thành đàn hồ cầm, vì mọi người hát vang một khúc, mọi người cùng hát theo, vô cùng vui vẻ hòa thuận. Những ngày này mọi người ở cùng một chỗ vui vẻ mãn nguyện, không có việc gì phiền não.
Thế nhưng thiên hạ không có bữa tiệc nào không tan, ngày thứ sáu Đại sư huynh Mạc Trần từ biệt mọi người trở về ngoại vực, gia viên bên kia chúng địch dòm ngó, nơi đó không thể thiếu y, lần này từ biệt không biết tháng nào năm nào mới có thể gặp mặt lần nữa, Dư Tắc Thành có thể cảm thụ được một tia bi thương của sư phụ.
Trở về ngoại vực này cũng không đơn giản giống như Dư Tắc Thành nghĩ mà trước tiên phải đến một chỗ truyền tống đài cực lớn của Hiên Viên Kiếm Phái, khởi động truyền tống đài là một loại pháp khí khổng lồ gọi là Tinh Thiên Nghi. Tinh Thiên Nghi này lớn vô cùng, cao trăm mét do vô sổ vòng kim loại tạo thành, trong đó mỗi vòng đại biểu sao trên trời.
Tinh Thiên Nghi khởi động, lập tức vô số vòng kim loại bắt đầu xoay tròn, dần dần trong đó dâng lên một mảnh tinh vân, vô số sao lóe lên ở trong tinh vân.
Đại sư huynh lấy ra một Tinh Thiên Nghi loại nhỏ bắt đầu cùng Tinh Thiên Nghi loại lớn kia tiến hành kết nối sau đó tiến hành định vị ngoại vực, mất hết sáu canh giờ, lúc này mới định được vị trí của Bồng Lai ngoại vực.
Sau khi định vị bắt đầu bố trí pháp trận, tăng thêm linh thạch vào truyền tống đài, đủ ba
mươi sáu viên linh thạch thượng phẩm, một trăm lẻ tám viên linh thạch trung phẩm, một ngàn linh một viên linh thạch hạ phẩm, lúc này mới bố trí hoàn tất trận pháp.
Cuối cùng khởi động pháp trận, trong nháy mắt một cỗ năng lượng cực lớn nổ ở trên không, hình thành một vực sâu đen kịt, trong đó giống như một hắc động lớn, các vật nhẹ xung quanh, bụi đất đá di động đều bị lực hút cực lớn trong hắc động kia hấp thu bay vào trong hắc động.
Đại sư huynh Mạc Trần chậm rãi bay lên, đôi cánh ở phía sau lưng kia khẽ vỗ, y hướng về phía sư phụ cúi đầu sau đó vẫy tay với mọi người, bay vào trong hắc động. Lập tức hắc động biến mất, tất cả khôi phục bình thường, tất cả linh thạch trên pháp trận toàn bộ nát bấy.
Không lâu sau khi Đại sư huynh rời khỏi Nhị sư huynh cũng phải ly khai nơi này. Y không phải tới đây một mình, ở Gò Hiên Viên có tám Kim Đan Chân Nhân là hộ vệ thủ hạ của y, một mực chờ ở nơi đó.
Nhị sư huynh có phi xa của mình, xe này to lớn không gì sánh được, lộ vẻ khí phách kinh người, thế nhưng muốn về đến cổ Tần chí ít cũng cần thời gian hai tháng.
Giữa Lục Vực này từ Thiên Nam đến cổ Tần cần vượt qua một chỗ địa vực bình chướng cực lớn, trong đó thời gian một tháng là lãng phí ở nơi này. Lúc này Dư Tắc Thành mới lý giải sự hùng mạnh của lão điên Phản Hư Kỳ. Lần thí luyện của mình đến Sở Tây địa vực Kỹ châu, cũng chỉ mấy canh giờ mà thôi, giới vực bình chướng gì cũng không hề có chút cảm giác nào.
Những ngày này Dư Tắc Thành và Nhị sư huynh ở chung rất là hợp ý. Nhị sư huynh phóng đãng không kiềm chế được, năm xưa trước khi gia nhập Hiên Viên Kiếm Phái, tự mình thành lập qua bang phái hắc đạo, cũng là người trong lục lâm, y và Dư Tắc Thành xuất thân như nhau, hai người lập tức vô cùng hợp ý.
Đại sư huynh và Nhị sư huynh ly khai như vậy, thấm thoát đã tới ngày mười bốn, ngày mai chính là thời khắc then chốt rồi vì thế phu phụ Tam sư huynh không trở về gia tộc, phải chờ sau khi Dư Tắc Thành đạt được Không gian Diễn Võ cấp Hồng Hoang kia mới ly khai.
Mọi người nhìn chăm chú, Dư Tắc Thành vốn đối với việc này không thèm để ý thế nhưng hắn hiện tại cũng trở nên coi trọng, những người có thể khiến sư phụ quan tâm như thế há có thể đơn giản, nhất định phải dốc hết toàn lực liều mạng một phen, tuyệt đối không thể bại dưới tay kẻ khác.
Dư Tắc Thành dưới dẫn dắt của sư phụ, mặt trời mọc lên đã tới Hiên Viên kiếm phong. Sư phụ vào trong giao một nhiệm vụ, Dư Tắc Thành ở trong Hiên Viên kiếm phong chờ sư phụ.
Dư Tắc Thành rảnh rỗi không có việc gì nhìn phong cảnh sơn phong này. Chưởng môn nhất mạch cư ngụ ở đây, Vương Thư Nguyên chính là tu hành ở đây, không biết ngày mai nhìn thấy hắn sẽ là bộ dáng gì.
Lúc này có một lão nhân, trong tay cầm chiếc chổi cán dài đang lặng lẽ quét rác, lão nhân vừa nhìn chính là nô bộc ngoại môn của Hiên Viên kiếm phong, vốn là đệ tử ngoại môn ưu tú, thế nhưng lại kém một bước không thể tiến vào nội môn, vì thế nhận lời mời làm nô bộc nội môn, làm việc ở nội môn. Nguồn: https://truyenfull.vn
Ở Thập Nhị phong cũng không có nhiều nô bộc như vậy thế nhưng Ngũ Lĩnh người đông thế mạnh lại có vô số nô bộc như vậy. Tỷ như hóa công đạo nhân phụ trách làm cơm, phiến hỏa đồng tử phục trách luyện dược, dược đạo nhân phụ trách trông coi dược viên, công nhân phụ trách luyện chế pháp khí, đều là nô bộc như vậy.
Những nô bộc này có khi làm việc mười năm hai mươi năm sẽ được thu vào trong môn, nếu như thực sự vô vọng sẽ ly khai kiếm phái, sẽ được ban thưởng, cho bọn họ cơ hội phát triển, nhất định sẽ hưởng vinh hoa phú quý của cả đời.
Thế nhưng cũng sẽ có một ít người si tâm cầu đạo, suốt đời cũng không ly khai Hiên Viên Kiếm Phái này. Chờ sau khi bọn họ chết, hồn phách chuyển thế, Hiên Viên Kiếm Phái sẽ tìm kiếm bọn họ, nếu như có thể tìm được, lại lần nữa dẫn độ nhập môn, trọng điểm bồi dưỡng.
Lão nhân này nhìn qua đã trăm tuổi, chỉ là cảnh giới Tiên Thiên, đã già lắm rồi thế nhưng vẫn đang run rẩy quét rác. Dư Tắc Thành nhìn thấy lão, lại nghĩ đến bản thân mình ở trong ảo cảnh của Cổ Thần Thú năm xưa, lập tức vô cùng đồng cảm, đi qua lấy một cây chổi khác, đứng ở phía sau lão nhân giúp lão quét mặt đất.
Đây chẳng qua là một chuyện nhỏ, sau khi quét xong, Dư Tắc Thành tiếp tục chờ đợi. Giờ Hợi ba khắc, Dư Tắc Thành lập tức đứng lên đi ra phía ngoài, chỗ cách nơi này khoảng trăm mét chính là một trong những cửa vào Diễn Võ đường.
Diễn Võ đường trên Hiên Viên kiếm phong là tổng đườNa Diễn võ cao cấp nhất của Hiên Viên Kiếm Phái, dưới nơi này là Vạn Kiếm các Thụ Kiếm đường của Ngũ Lĩnh Thập Nhị phong, sau đó chính là diễn võ đạo tràng trong động phủ của các đệ tử, giữa nhữNa Diễn Võ đường này giống như có một loại liên hệ nào đó.
Tác dụng của diễn võ tổng đường chủ yếu có hai tác dụng, thứ nhất chính là đệ tử sau khi Trúc Cơ đến trong Diễn võ tông đường tiến hành thụ pháp, đạt được một hạt giống của không gian diễn võ đạo tràng, sau đó cùng Tâm Huyết Giản của Phá Diệt Cửu Thuật tiến hành dung hợp đạt được không gian ý thức Diễn Võ thuộc về mình.
Tác giả :
Vụ Ngoại Giang Sơn