Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 98: Tuyết Liên tố thể
Ngón tay Lạc Hà nhẹ nhàng điểm về phía thân mình Trương Hằng. Trong hư không, thanh quang lóe lên. hai quang điểm vô cùng nhỏ từ trong cơ thể Trương Hằng bị kéo ra.
Hai quang điểm này phần biệt là màu tím và màu xám, trên đó gần như không có Linh khí dao động, thuộc tính cũng vô cùng quái dị.
Lạc Hà nhẹ nhàng thở ra một hơi. đạo quang điểm màu tím kia biến mất trước mặt Trương Hằng.
- Ấn kỳ này coi như cao minh, có thể là do tu sĩ Kim đan kỳ lưu lại.
Lạc Hà nhẹ nhàng nói.
Trương Hằng âm thầm gật đầu, quang điểm màu tím này khẳng định là Tử Cực Ấn đo Âu Dương lão tổ lưu lại. Lạc Hà không hổ là tu sĩ Đại Thừa Kỳ, chỉ liếc mắt đã nhận ra.
Ngón tay Lạc Hà bắn ra, đạo quang điểm màu xám kia cũng biến mất.
- Đạo ấn ký này đại khái do một tu sĩ Nguyên anh kỳlưu lại.
Chỉ giơ tay nhấc chân, Lạc Hà đã tiêu trừ hai cái họa ngầm cho Trương Hằng.
Trương Hằng có chút kỳ quái. Là tu sĩ Nguyên anh kỳnào lưu lại ấn ký truy tung trong cơ thể mình?! Bản thân hắn dường như chưa từng có quan hệ với tu sĩ Nguyên anh kỳnào.
Lạc Hà lại cười nói:
- Trong cơ thể ngươi dường như có một loại độc cồ. có muốn ta giúp ngươi tiện tại hóa giải không?
- Phệ Hồn Cổ?
Trong lòng Trương Hằng khẽ động.
Có tu sĩ Đại Thừa Kỳ ra tay. Trương Hằng đương nhiên sẽ không phản đối.
Sau khi được Trương Hằng đồng ý, ngón tay Lạc Hà lại điểm nhẹ. Phệ Hồn cổ được bọc trong một màng mỏng đặc biệt ở trong cơ thể Trương Hằng được kéo ra bên ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Phệ Hồn Cổ bên trong lập tức bừng tinh, phá vỡ tấm màng mỏng bay về phía Lạc Hà.
Lạc Hà cũng không hề động. Phệ Hồn Cổ kia vừa Mới tới gần người hắn đã bị một cỗ lực lượng vô hình nghiền nát.
- Thứ này dường như có năng lực thôn phệ nguyên thần!
Lạc Hà có chút tò mò nói.
Ba tai họa ngầm trong cơ thể đều đã được hóa giải, trong lòng Trương Hằng lập tức thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Từ nay về sau, chỉ cần hắn mai danh ẩn tích, trong thiên hạ có vô số chỗ cho hắn dung thân, hoàn toàn không cần cố kỳ đám người Âu Dương lão tổ lần theo.
Lạc Hà ngưng mắt nhìn đóa Tuyết liên trên tay Trương Hằng, thở nhẹ một hơi:
- Không lâu nữa ta sẽ phải phi thăng Tiên giới, ở nhân giới này ta lo lắng nhất là chuyện của Tuyết Dung. Nếu nàng đã nguyện ý đi theo ngươi, ta cũng sẽ không phản đối. Nhưng trước khi rời đi. làm đại ca, ta phải cố hết sức một phen...
Đưa mắt nhìn vào đóa tuyết liên xinh đẹp trên tay. Trương Hằng nói:
- Chẳng lẽ Lạc đạo hữu ngươi có biện pháp để khôi phục nhân thân cho nàng!?
Lạc Hà nói:
- Không thể! Trong tay ta đã không còn giọt Thiên Linh Dịch nào nữa. Tuy nhiên, ta có một biện pháp có thể khiến Tuyết Dung chuyển hoán thành tuyết liên thể!
- Tuyết liên thể?
Trương Hằng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong thần thoại Trung Quốc, thân thể của Na Tra từng bị hủy. sư phụ Thái Ất chân nhân trọng tổ liên hoa thể cho hắn. về sau. thần thông của hắn lại còn siêu việt trước đó.
Lạc Hà nói:
- Bản thân Tuyết Dung chính là một đóa tuyết liên sinh trưởng lâu dài trong Huyết Sát động phủ. Bằng vào pháp lực của ta lúc này, khiến nàng chuyển hóa thành Tuyết liên thể có lẽ nắm chắc vài phần. Sau khi thành công, cách một đoạn thời gian, nàng có thể lấy nhân thể hiện thế.
- Đây Không phải là hoàn toàn chuyển hóa. Ta cũng Chỉ có thể làm như vậy nữa mà thôi!
Lạc Hà đưa ánh mắt cưng chiều, tràn đầy tình cảm nhìn vào đóa Tuyết liên trên tay Trương Hằng.
- Vậy được rồi!
Trương Hằng trầm tư một lúc. giao đóa tuyết liên kia lại cho Lạc Hà.
- Để chuyển hóa Tuyết Dung thành tuyết liên thể. cần tới sáu bảy ngày. Không biết các ngươi có thể chờ vài ngày được không?
Lạc Hà hỏi.
Trương Hằng âm thầm suy tính một lát. Sáu bảy ngày thì cũng còn thêm vài ngày Mới tới thời gian ước định với Ô Lăng, thời gian dư dả. Thừa dịp này, hắn cũng cố gắng gia tăng công lực. vậy cũng là một chuyện không tệ.
Dưới sự dẫn dắt của Lạc Ngưng Tuyết. Trương Hằng và Triệu Thụy đi tới một tiểu viện. Mấy ngày tiếp theo, đám người Trương Hằng chỉ sợ phải ở trong này.
- Lạc sư tỷ! Tỷ có đi tới động phủ thần điện này không?
Triệu Thụy hỏi.
Từ khi Lạc Hà mang theo đóa tuyết liên tiến vào phòng, thần sắc của Lạc Ngưng Tuyết có chút ảm đạm. Trên khuôn mặt thanh tú. trăm hoa thất sắc kia hiện lên vài tia buồn bực, không vui.
Không để ý tới những sợi tóc bị gió cuốn bay loạn, ánh mắt u tĩnh cũng hơi đỏ lên, nhìn về phía dãy núi bị băng Tuyết bao trùm ở xa xa. khóe miệng mang theo một chút tự giễu.
- Động phủ thần điện? Không có Ý nghĩa gì nữa rồi! Đây chính là nhà của ta, nhưng...
Một giọt nước mắt trong suốt lăn dài trên má ngọc. Lạc Ngưng Tuyết không kìm nổi bật khóc.
- Lạc sư tỷ! Tỷ sao thế?
Triệu Thụy không biết phải làm sao.
Trong lòng Trương Hằng im lặng, Lạc Ngưng Tuyết trước mặt và Lạc tiên tử ở Phương Vân sơn dường như không phải là một người.
Ai có thể ngờ nữ nhân tuyệt lệ cao cao tại thượng, như tiên tử lạc trần ở Phương Vân sơn giờ phút này lại yếu đuối, nước mắt chảy dài.
- Nhị đệ! Đệ trước bồi tiếp Lạc sư muội đi. ta kiếm chỗ tu luyện vài ngày đã.
Trương Hằng cũng không muốn quản chuyện Lạc Ngưng Tuyết. thân hình nhanh chóng bước vào núi. Chỉ một lúc. hắn đã biến mất ở trong vùng băng thiên tuyết địa này.
- Đại ca! Huynh sao...
Triệu Thụy có chút buồn bực. nhìn Trương Hằng rời khỏi nơi này.
- Triệu sư đệ! Cảm tạ đệ cứu ta lần trước.
Lạc Ngưng Tuyết lau khô nước mắt trên mặt. trong giọng nói vẫn còn nức nỡ.
Triệu Thụy nói:
- Lạc sư tỷ! Tỷ dừng nói nữa. đệ sao lại không cứu tỷ được?! Tuy nhiên vì sao lúc ấy đại ca lại muốn giết tỷ?
Lạc Ngưng Tuyết khôi phục lại sự bình tĩnh, nhìn xa xăm nói:
- Đường Phong là một người tâm ngoan thủ lạt. Dù ta hết lời. thậm chí phát ra lời thề tâm ma, hắn vẫn không tha cho ta một mạng!
Triệu Thụy biến sắc, lắc đầu nói:
- Đại ca khẳng định không phải là loại người này, đệ không tin! Chuyện này khẳng định còn có nguyên nhân khác.
- Chuyện này đều do Ngưng Tuyết sai lầm! Lần trước ta không nên ra tay trước với hắn. Giờ phút này hắn thậm chí còn cứu mệnh đại ca. cũng là một ân nhân của Ngưng Tuyết!
Lạc Ngưng Tuyết không phủ định lời nói của Triệu Thụy. cảm giác chính mình như rơi xuống vực sâu vạn trượng.
- Lạc sư tỷ! Tỷ có quan hệ Như thế nào với Lạc Hà? Các người sao lại cùng là họ Lạc?
Triệu Thụy chuyên sang đề tài khác.
Lạc Ngưng Tuyết tìm được một tảng đá bị băng tuyết bao phủ cạnh đó. đi tới ngồi xuống, cũng không sợ sẽ khiến bộ quần áo như tuyết trắng của mình bị ô uế.
- Triệu sư đệ! Đệ ngồi bên cạnh Ngưng Tuyết đi!
Tảng đá này cũng chỉ đủ cho hai người, Triệu Thụy hơi do dự một chút nhưng vẫn ngồi xuống cạnh Lạc Ngưng Tuyết.
Thấy khuôn mặt tuấn tú của Triệu Thụy đỏ bừng lên. ngồi xuống cạnh mình có chút khẩn trương, Lạc Ngưng Tuyết không kìm được cười lên một tiếng, như một đóa Tuyết liên nở rộ trong băng thiên Tuyết địa.
- Triệu sư đệ! Đệ và Tuyết Dung muội muội thật giống nhau, đều rất đơn thuần. Tuy nhiên, nàng cũng không khoan dung như đệ. Nàng là một cô gái yêu hận rõ ràng.
- Đường Phong thật sự may mắn! Có một huynh đệ tốt như đệ lại còn một cô gái tốt như Tuyết Dung theo hắn...
Triệu Thụy hơi hưng phấn nói:
- Lạc sư tỷ! Đại ca là một người tốt. Đệ nghĩ lúc trước là do huynh ấy hiểu nhầm tỷ thôi!
Lạc Ngưng Tuyết mỉm cười nói:
- Có lẽ hắn Đối với đệ rất tốt... Chúng ta không nói chuyện hắn nữa được không? Ngưng Tuyết giảng giải cho đệ một chuyện xưa. Chuyện này có ba người, là Lạc Hà, Ngưng Tuyết và Tuyết Dung...
- Uhm, được chứ. Tỷ nói đi!
Ánh mắt Triệu Thụy sáng lên. lập tức cảm thấy hứng thú.
- Chừng mười vạn năm trước, trên ngọn tuyết phong này có hai đóa tuyết liên sinh, trưởng...
Thanh âm dễ nghe của Lạc Ngưng Tuyết vang lên ỡ phiến băng tuyết này, nhẹ nhàng du dương, dường như có thể hòa tan cả băng tuyết xung quanh..
Trương Hằng đi tới sườn núi của ngọn Tuyết sơn, tùy tiện tìm một chỗ trú ngụ.
Ầm
Thân mình Trương Hằng nhảy vọt lên vách núi, tốc độ lăng lệ đánh ra mấy chục quyền.
Chỉ một lúc, trước mặt Trương Hằng xuất hiện một cái sơn động nhỏ.
Sau khi bố trí mấy đạo cấm chế bên ngoài động khẩu. Trương Hằng khoanh chân ngồi xuống, từ trong túi trữ vật lấy nội đan của Hạo Thiên Xà Long Vương ra.
Viên nội đan này vẫn như trước, toàn thân lóe ra ánh sáng bảy màu.
Phốc!
Trên tay Trương Hằng nổi lên một ngọn lửa màu bạc. bao phủ lấy viên nội đan.
Những điểm sáng màu bạc cuồn cuộn không ngừng sinh ra trong cơ thể Trương Hằng, nhanh chóng bị hắn hấp thu.
Trong động phủ, ngọn lửa màu bạc thiêu đốt không ngừng nghĩ, Trương Hằng như một khối đá lù lù bất động, dường như hóa thành một bức thạch điều.
Thời gian dần trôi qua, Trương Hằng cảm giác đã trôi qua mấy ngày, thực lực của hắn cũng đề cao nhất định, đang từng bước tiến về cảnh giới đại viên mãn.
Ngay một khắc này, một thanh âm ôn hòa vang lên bên tai Trương Hằng.
- Cuối cùng thành công. Đường đạo hữu! Mời ngươi tới hàn xá một chuyến đi.
Trương Hằng bồng mở to mắt. đã qua bảy ngày tu luyện.
- Ta tới ngay đây!
Trương Hằng cũng không quản Lạc Hà có nghe được không lên tiếng đáp lại.
Hai quang điểm này phần biệt là màu tím và màu xám, trên đó gần như không có Linh khí dao động, thuộc tính cũng vô cùng quái dị.
Lạc Hà nhẹ nhàng thở ra một hơi. đạo quang điểm màu tím kia biến mất trước mặt Trương Hằng.
- Ấn kỳ này coi như cao minh, có thể là do tu sĩ Kim đan kỳ lưu lại.
Lạc Hà nhẹ nhàng nói.
Trương Hằng âm thầm gật đầu, quang điểm màu tím này khẳng định là Tử Cực Ấn đo Âu Dương lão tổ lưu lại. Lạc Hà không hổ là tu sĩ Đại Thừa Kỳ, chỉ liếc mắt đã nhận ra.
Ngón tay Lạc Hà bắn ra, đạo quang điểm màu xám kia cũng biến mất.
- Đạo ấn ký này đại khái do một tu sĩ Nguyên anh kỳlưu lại.
Chỉ giơ tay nhấc chân, Lạc Hà đã tiêu trừ hai cái họa ngầm cho Trương Hằng.
Trương Hằng có chút kỳ quái. Là tu sĩ Nguyên anh kỳnào lưu lại ấn ký truy tung trong cơ thể mình?! Bản thân hắn dường như chưa từng có quan hệ với tu sĩ Nguyên anh kỳnào.
Lạc Hà lại cười nói:
- Trong cơ thể ngươi dường như có một loại độc cồ. có muốn ta giúp ngươi tiện tại hóa giải không?
- Phệ Hồn Cổ?
Trong lòng Trương Hằng khẽ động.
Có tu sĩ Đại Thừa Kỳ ra tay. Trương Hằng đương nhiên sẽ không phản đối.
Sau khi được Trương Hằng đồng ý, ngón tay Lạc Hà lại điểm nhẹ. Phệ Hồn cổ được bọc trong một màng mỏng đặc biệt ở trong cơ thể Trương Hằng được kéo ra bên ngoài. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Phệ Hồn Cổ bên trong lập tức bừng tinh, phá vỡ tấm màng mỏng bay về phía Lạc Hà.
Lạc Hà cũng không hề động. Phệ Hồn Cổ kia vừa Mới tới gần người hắn đã bị một cỗ lực lượng vô hình nghiền nát.
- Thứ này dường như có năng lực thôn phệ nguyên thần!
Lạc Hà có chút tò mò nói.
Ba tai họa ngầm trong cơ thể đều đã được hóa giải, trong lòng Trương Hằng lập tức thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Từ nay về sau, chỉ cần hắn mai danh ẩn tích, trong thiên hạ có vô số chỗ cho hắn dung thân, hoàn toàn không cần cố kỳ đám người Âu Dương lão tổ lần theo.
Lạc Hà ngưng mắt nhìn đóa Tuyết liên trên tay Trương Hằng, thở nhẹ một hơi:
- Không lâu nữa ta sẽ phải phi thăng Tiên giới, ở nhân giới này ta lo lắng nhất là chuyện của Tuyết Dung. Nếu nàng đã nguyện ý đi theo ngươi, ta cũng sẽ không phản đối. Nhưng trước khi rời đi. làm đại ca, ta phải cố hết sức một phen...
Đưa mắt nhìn vào đóa tuyết liên xinh đẹp trên tay. Trương Hằng nói:
- Chẳng lẽ Lạc đạo hữu ngươi có biện pháp để khôi phục nhân thân cho nàng!?
Lạc Hà nói:
- Không thể! Trong tay ta đã không còn giọt Thiên Linh Dịch nào nữa. Tuy nhiên, ta có một biện pháp có thể khiến Tuyết Dung chuyển hoán thành tuyết liên thể!
- Tuyết liên thể?
Trương Hằng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong thần thoại Trung Quốc, thân thể của Na Tra từng bị hủy. sư phụ Thái Ất chân nhân trọng tổ liên hoa thể cho hắn. về sau. thần thông của hắn lại còn siêu việt trước đó.
Lạc Hà nói:
- Bản thân Tuyết Dung chính là một đóa tuyết liên sinh trưởng lâu dài trong Huyết Sát động phủ. Bằng vào pháp lực của ta lúc này, khiến nàng chuyển hóa thành Tuyết liên thể có lẽ nắm chắc vài phần. Sau khi thành công, cách một đoạn thời gian, nàng có thể lấy nhân thể hiện thế.
- Đây Không phải là hoàn toàn chuyển hóa. Ta cũng Chỉ có thể làm như vậy nữa mà thôi!
Lạc Hà đưa ánh mắt cưng chiều, tràn đầy tình cảm nhìn vào đóa Tuyết liên trên tay Trương Hằng.
- Vậy được rồi!
Trương Hằng trầm tư một lúc. giao đóa tuyết liên kia lại cho Lạc Hà.
- Để chuyển hóa Tuyết Dung thành tuyết liên thể. cần tới sáu bảy ngày. Không biết các ngươi có thể chờ vài ngày được không?
Lạc Hà hỏi.
Trương Hằng âm thầm suy tính một lát. Sáu bảy ngày thì cũng còn thêm vài ngày Mới tới thời gian ước định với Ô Lăng, thời gian dư dả. Thừa dịp này, hắn cũng cố gắng gia tăng công lực. vậy cũng là một chuyện không tệ.
Dưới sự dẫn dắt của Lạc Ngưng Tuyết. Trương Hằng và Triệu Thụy đi tới một tiểu viện. Mấy ngày tiếp theo, đám người Trương Hằng chỉ sợ phải ở trong này.
- Lạc sư tỷ! Tỷ có đi tới động phủ thần điện này không?
Triệu Thụy hỏi.
Từ khi Lạc Hà mang theo đóa tuyết liên tiến vào phòng, thần sắc của Lạc Ngưng Tuyết có chút ảm đạm. Trên khuôn mặt thanh tú. trăm hoa thất sắc kia hiện lên vài tia buồn bực, không vui.
Không để ý tới những sợi tóc bị gió cuốn bay loạn, ánh mắt u tĩnh cũng hơi đỏ lên, nhìn về phía dãy núi bị băng Tuyết bao trùm ở xa xa. khóe miệng mang theo một chút tự giễu.
- Động phủ thần điện? Không có Ý nghĩa gì nữa rồi! Đây chính là nhà của ta, nhưng...
Một giọt nước mắt trong suốt lăn dài trên má ngọc. Lạc Ngưng Tuyết không kìm nổi bật khóc.
- Lạc sư tỷ! Tỷ sao thế?
Triệu Thụy không biết phải làm sao.
Trong lòng Trương Hằng im lặng, Lạc Ngưng Tuyết trước mặt và Lạc tiên tử ở Phương Vân sơn dường như không phải là một người.
Ai có thể ngờ nữ nhân tuyệt lệ cao cao tại thượng, như tiên tử lạc trần ở Phương Vân sơn giờ phút này lại yếu đuối, nước mắt chảy dài.
- Nhị đệ! Đệ trước bồi tiếp Lạc sư muội đi. ta kiếm chỗ tu luyện vài ngày đã.
Trương Hằng cũng không muốn quản chuyện Lạc Ngưng Tuyết. thân hình nhanh chóng bước vào núi. Chỉ một lúc. hắn đã biến mất ở trong vùng băng thiên tuyết địa này.
- Đại ca! Huynh sao...
Triệu Thụy có chút buồn bực. nhìn Trương Hằng rời khỏi nơi này.
- Triệu sư đệ! Cảm tạ đệ cứu ta lần trước.
Lạc Ngưng Tuyết lau khô nước mắt trên mặt. trong giọng nói vẫn còn nức nỡ.
Triệu Thụy nói:
- Lạc sư tỷ! Tỷ dừng nói nữa. đệ sao lại không cứu tỷ được?! Tuy nhiên vì sao lúc ấy đại ca lại muốn giết tỷ?
Lạc Ngưng Tuyết khôi phục lại sự bình tĩnh, nhìn xa xăm nói:
- Đường Phong là một người tâm ngoan thủ lạt. Dù ta hết lời. thậm chí phát ra lời thề tâm ma, hắn vẫn không tha cho ta một mạng!
Triệu Thụy biến sắc, lắc đầu nói:
- Đại ca khẳng định không phải là loại người này, đệ không tin! Chuyện này khẳng định còn có nguyên nhân khác.
- Chuyện này đều do Ngưng Tuyết sai lầm! Lần trước ta không nên ra tay trước với hắn. Giờ phút này hắn thậm chí còn cứu mệnh đại ca. cũng là một ân nhân của Ngưng Tuyết!
Lạc Ngưng Tuyết không phủ định lời nói của Triệu Thụy. cảm giác chính mình như rơi xuống vực sâu vạn trượng.
- Lạc sư tỷ! Tỷ có quan hệ Như thế nào với Lạc Hà? Các người sao lại cùng là họ Lạc?
Triệu Thụy chuyên sang đề tài khác.
Lạc Ngưng Tuyết tìm được một tảng đá bị băng tuyết bao phủ cạnh đó. đi tới ngồi xuống, cũng không sợ sẽ khiến bộ quần áo như tuyết trắng của mình bị ô uế.
- Triệu sư đệ! Đệ ngồi bên cạnh Ngưng Tuyết đi!
Tảng đá này cũng chỉ đủ cho hai người, Triệu Thụy hơi do dự một chút nhưng vẫn ngồi xuống cạnh Lạc Ngưng Tuyết.
Thấy khuôn mặt tuấn tú của Triệu Thụy đỏ bừng lên. ngồi xuống cạnh mình có chút khẩn trương, Lạc Ngưng Tuyết không kìm được cười lên một tiếng, như một đóa Tuyết liên nở rộ trong băng thiên Tuyết địa.
- Triệu sư đệ! Đệ và Tuyết Dung muội muội thật giống nhau, đều rất đơn thuần. Tuy nhiên, nàng cũng không khoan dung như đệ. Nàng là một cô gái yêu hận rõ ràng.
- Đường Phong thật sự may mắn! Có một huynh đệ tốt như đệ lại còn một cô gái tốt như Tuyết Dung theo hắn...
Triệu Thụy hơi hưng phấn nói:
- Lạc sư tỷ! Đại ca là một người tốt. Đệ nghĩ lúc trước là do huynh ấy hiểu nhầm tỷ thôi!
Lạc Ngưng Tuyết mỉm cười nói:
- Có lẽ hắn Đối với đệ rất tốt... Chúng ta không nói chuyện hắn nữa được không? Ngưng Tuyết giảng giải cho đệ một chuyện xưa. Chuyện này có ba người, là Lạc Hà, Ngưng Tuyết và Tuyết Dung...
- Uhm, được chứ. Tỷ nói đi!
Ánh mắt Triệu Thụy sáng lên. lập tức cảm thấy hứng thú.
- Chừng mười vạn năm trước, trên ngọn tuyết phong này có hai đóa tuyết liên sinh, trưởng...
Thanh âm dễ nghe của Lạc Ngưng Tuyết vang lên ỡ phiến băng tuyết này, nhẹ nhàng du dương, dường như có thể hòa tan cả băng tuyết xung quanh..
Trương Hằng đi tới sườn núi của ngọn Tuyết sơn, tùy tiện tìm một chỗ trú ngụ.
Ầm
Thân mình Trương Hằng nhảy vọt lên vách núi, tốc độ lăng lệ đánh ra mấy chục quyền.
Chỉ một lúc, trước mặt Trương Hằng xuất hiện một cái sơn động nhỏ.
Sau khi bố trí mấy đạo cấm chế bên ngoài động khẩu. Trương Hằng khoanh chân ngồi xuống, từ trong túi trữ vật lấy nội đan của Hạo Thiên Xà Long Vương ra.
Viên nội đan này vẫn như trước, toàn thân lóe ra ánh sáng bảy màu.
Phốc!
Trên tay Trương Hằng nổi lên một ngọn lửa màu bạc. bao phủ lấy viên nội đan.
Những điểm sáng màu bạc cuồn cuộn không ngừng sinh ra trong cơ thể Trương Hằng, nhanh chóng bị hắn hấp thu.
Trong động phủ, ngọn lửa màu bạc thiêu đốt không ngừng nghĩ, Trương Hằng như một khối đá lù lù bất động, dường như hóa thành một bức thạch điều.
Thời gian dần trôi qua, Trương Hằng cảm giác đã trôi qua mấy ngày, thực lực của hắn cũng đề cao nhất định, đang từng bước tiến về cảnh giới đại viên mãn.
Ngay một khắc này, một thanh âm ôn hòa vang lên bên tai Trương Hằng.
- Cuối cùng thành công. Đường đạo hữu! Mời ngươi tới hàn xá một chuyến đi.
Trương Hằng bồng mở to mắt. đã qua bảy ngày tu luyện.
- Ta tới ngay đây!
Trương Hằng cũng không quản Lạc Hà có nghe được không lên tiếng đáp lại.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm