Tiên Lộ Tranh Phong
Chương 149: Ước chiến (trung)
Lại nói tiếp, tuy bọn họ một người là Linh Hồ, một người là Linh Tuyền, nhưng trên thực tế, thực lực lại không chênh lệch quá lớn. Lấy thiên phú của Thích Thiếu Danh, cộng thêm một năm khổ tu của y, hoàn toàn có khả năng đánh bại Đường Kiếp đấy.
Nghĩ đến việc giao thủ cùng với đệ tử có thiên phú đứng đầu học viện, ý chí chiến đấu trong lòng Đường Kiếp cũng bùng cháy.
Hắn gật đầu nói:
- Được!
Dứt lời, hai người liền cùng nhau đi đến đấu trường Thần Binh.
Lúc này ở đây không có nhiều người lắm, lại là cấp bậc thấp khiêu chiến cấp bậc cao, cho nên hai người lập tức được sắp xếp vào cùng một chỗ.
Trong phòng đấu, Thích Thiếu Danh rút trường kiếm ra, kiếm quang như nước mùa thu, chỉ vào Đường Kiếp phía xa. Y nói:
- Kiếm tên Thu Thủy, là bảo kiếm gia truyền của ta, tuy là thuật khí nhưng lại vô cùng sắc bén, trận chiến này ta sẽ dốc hết toàn lực để giành thắng lợi. Đường Kiếp, ngươi cũng đem ra tất cả thực lực đến đây đi!
- Đương nhiên, đã muốn chiến, vậy thì sẽ liền chiến đấu thống khoái!
Đường Kiếp vừa giơ Đoạn Tràng Đao lên vừa trả lời.
Hai người nhìn nhau rồi cùng hô lên một tiếng. Thích Thiếu Danh vung cánh tay lên, kiếm Thu Thủy lướt đi một đạo hàn quang, đâm thẳng về phía Đường Kiếp. Đạo hàn quang này mang theo một phiến ảo ảnh thủy quang.
Hàn Quang Phân Ảnh kiếm!
Thích Thiếu Danh quả không hổ là học sinh có thiên phú đứng đầu. Hàn Quang Phân Ảnh kiếm ở trong tay y, kiếm khí tung hoành, sắc bén vô song. Hiển nhiên y đã nắm giữ được tính túy của Hào Quang Phân Ảnh, phát huy thuật pháp này tới cực hạn rồi. Thời khắc này thấy một kiếm chém tới, Đường Kiếp liền quát lên một tiếng rồi huy động Đoạn Tràng Đao. Một đao quang sắc bén cũng phóng ra, đụng thẳng vào kiếm quang kia.
Đao kiếm tương giao, chỉ thấy một luồng sáng lóe lên, kiếm Thu Thủy đã tạo nên một chút ánh sáng, xuyên qua đao phong của Đoạn Trường, trực tiếp lao về phía Đường Kiếp.
Đường Kiếp buộc lòng phải lui về phía sau. Đúng lúc này, Thích Thiếu Danh điểm nhẹ mũi chân, cả người bay lên. Kiếm Thu Thủy liên tục phóng ra mười hai đạo kiếm quang, vây xung quanh Đường Kiếp.
Đây chính là chỗ ảo diệu của Hàn Quang Phân Ảnh.
Kiếm quang do người khác liên kích tạo thành, hầu hết đều là hư chiêu.
Nhưng thuật pháp Hàn Quang Phân Ảnh kiếm lại khác. Lấy linh khí ngưng kết tạo thành công kích, từng cái đều là thực chiêu, đây cũng là nguyên nhân nó tên là phân ảnh.
Mười hai kiếm liên tiếp vây xung quanh Đường Kiếp. Kiếm khí như nước, chỉ một kích này thôi cũng đã thể hiện được thực lực cường đại của thiên tài đệ nhất Tẩy Nguyệt rồi.
Cùng lúc đó, Đường Kiếp quát lên một tiếng, Đoạn Trường Đạo lập tức vẽ một đường tại hư không, quỷ dị hơn chính là một đao này đã chém lên một đạo kiếm quang.
Kiếm kia là do linh khí thấy kiếm ngưng kết mà thành. Sau khi bị một đao của Đường Kiếp chặt đứt, nó lập tức hóa thành vô số quang ảnh, trong chớp mắt liền biến mất. Trận pháp mười hai đạo kiếm của Thích Thiếu Danh lập tức xuất hiện một lỗ hổng. Trong tích tắc, ánh đao đã lao thẳng về phía Thích Thiếu Danh.
Trảm Phong Đao!
Lấy công đối công!
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang.
Hai đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Trên người bản thân Đường Kiếp vốn có ánh sáng lóe lên. Mười một ánh kiếm đánh vào Vô Tướng Kim Thân của hắn và trên Ngưng Thủy dập dờn ra kiếm hoa Xung Thiên. Trên khuỷu tay của Thích Thiếu Danh cũng xuất hiện một tấm lá chắn nhỏ màu đen, trên người cũng xuất hiện một vòng bảo hộ màu bạc do linh khí ngưng kết mà thành.
- Huyền Quy Thuẫn, Ngân Quang Tráo.
Đường Kiếp lẩm bẩm nói.
Thành tích đứng thứ hai tại Thiên Ngự Điện khiến Đường Kiếp sớm biết được Thích Thiếu Danh chắc chắn có pháp thuật hộ thể hùng mạnh.
Hai người cùng đổi chiêu, nhìn bề ngoài có vẻ rất dễ chịu, nhưng ngay sau đó, bọn họ đồng thời phát ra một tiếng hừ nhẹ đau đớn.
Trên người Đường Kiếp đã xuất hiện hơn mười một viết thương nhỏ. Trên Huyền Giáp Thuẫn ở khuỷu tay Thích Thiếu Danh cũng xuất hiện một vết rách, tại ngực y cũng đang rỉ máu.
Thiếu Hải Động Kim Quyết!
Công kích lấy Thiếu Hải Động Kim Quyết làm cơ sở phát động, nhất định là có được thuộc tính phá giáp, xưa nay đều sắc bén vô cùng.
Hai người này đều học Thiếu Hải Động Kim Quyết và cũng đều sử dụng đồng bộ pháp thuật Thiếu Hải Động Kim Quyết, bởi vậy bọn họ cùng phá giáp. Mặc dù đối phương có thêm phòng ngự, nhưng vẫn có thể tạo thành một chút tổn thương.
Nhưng nếu nhìn vào vết thương mà nói thì uy lực Trảm Phong Đao của Đường Kiếp rõ ràng mạnh hơn. Thích Thiếu Danh bị thương quá nặng. Sau khi một chiêu này đụng nhau, Thích Thiếu Danh đã lập tức rơi xuống thế hạ phong.
Thời khắc này, hai người nhìn nhau rồi cùng hô lên một tiếng.
Thân hình của Thích Thiếu Danh chợt lóe lên, tốc độ di chuyển cực nhanh.
Phù Quang Lược Ảnh thuật!
Đẳng cấp thân pháp của Phù Quang Lược Ảnh thuật này không bằng Tử Điện Túng Thân Pháp. Nhưng vào giờ khắc này, Thích Thiếu Danh sử dụng nó, chỉ thấy cả phòng đều là thân ảnh của y, tạo thành vô số ảo giác. Hiển nhiên, y đã luyện thuật pháp này đến mức lư hỏa thuần thanh, thậm chí tốc độ còn vượt qua Tử Điện Túng Thân Pháp của Đường Kiếp.
Ở bên trong ảo ảnh đầy trời này, chỉ thấy vô số Thích Thiếu Danh đồng thời huy kiếm. Mỗi một ảo ảnh đều chém ra mười hai kiếm. Kiếm quang trở nên hùng mạnh mãnh liệt, hình thành một trận thủy triều kiếm quang, khiến trong lòng Đường Kiếp cực kỳ kinh hãi.
Bởi vì mỗi đạo kiếm quang này đều là công kích thật sự!
Hắn thật sự không ngờ Thích Thiếu Danh có thể đạt tới trình độ này. Sau khi Phù Quang Lược Ảnh kết hợp với Hàn Quang Phân Ảnh Trảm, không ngờ lại tạo thành sát chiêu cường đại như thế.
Thời khắc này, kiếm quang đầy trời cuồn cuộn lao về phía Đường Kiếp, Đường Kiếp cũng biết lúc này mình không được phép giữ lại bất kỳ thủ đoạn nào. Hắn vung mạnh Đoạn Tràng Đao một cái, chính diện đón lấy thiên kiếm của Thích Thiếu Danh.
Chính là Thần Đình Thiên Biến!
Mặc dù Trảm Phong Đao công kích rất mạnh, nhưng lợi công bất lợi thủ, cách tốt nhất vẫn là sử dụng Thần Đình Thiên Biến thay đổi thất thường, có thể áp dụng cho nhiều loại hình thức.
Lúc này, đao quang và kiếm quang va chạm kịch liệt, lại nhấc lên một mảnh linh triều một lần nữa. Kiếm quang bao phủ ánh đao, mãnh liệt đánh tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp biết ngay không ổn. Tuy Thần Đình Thiên Biến có thể áp dụng rộng rãi, nhưng rốt cuộc trình độ của nó vẫn không đủ, thật sự là kém xa một kích kết hợp giữa Hàn Quang Phân Ảnh Trảm và Phù Quang Lược Ảnh của Thích Thiếu Danh.
Không xét tới giá tiền, chỉ riêng về hiệu suất đã chính thức bị áp đảo rồi.
Trong lần va chạm này, Đường Kiếp hoàn toàn đại bại. Kiếm triều cuốn tới, uỳnh một tiếng, lập tức cuốn Đường Kiếp bay lên giữa không trung.
Vô số mũi nhọn mãnh liệt bắn tới. Giờ phút này, toàn thân Đường Kiếp đã xuất hiện rất nhiều vết máu.
Mặc dù có Vô Tướng Kim Thân bảo vệ, nhưng đối mặt với kiếm triều khủng bố cùng đặc hiệu phá giáp của Thiếu Hải Động Kim Quyết, hắn cũng bị thương không nhẹ.
Hiệp hai cuộc chiến này, Đường Kiếp chính thức thảm bại.
Thích Thiếu Danh xoay người một cái rơi xuống đất, nhìn về phía Đường Kiếp, ngạo nghễ nói:
- Thế nào?
- Không tồi.
Đường Kiếp lau vết máu trên miệng, nói:
- Không hổ là đệ tử đồng kỳ số một, không ngờ có thể kết hợp thân pháp và kiếm pháp hoàn mỹ như thế, hơn nữa còn chế tạo phân thân cực kỳ mạnh mẽ, cùng loại với Phân Thân Trảm kích… Nhưng đây không phải là phân thân thuật chân chính, cho nên chắc hẳn ngươi cũng đã tiêu hao không ít linh khí đấy.
Thích Thiếu Danh ngây ra một lát, rốt cuộc cũng gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Tuy chiêu này linh hoạt sắc bén, nhưng tất cả linh khí tiêu hao đều xuất phát từ bản thể, hơn nữa càng lúc càng tiêu hao nhiều hơn. Một kích này tiêu hao tới hơn một trăm tám mươi điểm linh dịch.
Một lần công kích của Hàn Quang Phân Ảnh Trảm làm tiêu hao mười điểm linh dịch, Phù Quang Lược Ảnh là sáu điểm linh dịch, có thể biến hóa ra nhiều nhất là chín tàn ảnh.
Thích Thiếu Danh lấy tàn ảnh phát ra Hàn Quang Phân Ảnh Trảm, tương đương với một lần chém ra mười ghi điểm ảnh trảm, uy lực gia tăng mãnh liệt, bởi vậy tiêu hao cũng lớn hơn rất nhiều.
Hắn hiện tại mới chỉ là Linh Tuyền học sinh, chỉ có tầm một ngàn giọt linh dịch mà thôi. Một kích kia đã tiêu hao tới gần hai trăm linh dịch, nếu toàn lực ứng phó thì cũng chỉ có thể đánh ra năm lần.
- Lợi hại, lợi hại.
Đường Kiếp gật đầu.
- Không có mấy người học sinh đồng kỳ có thể kháng trụ công kích như vậy rồi. Thích Thiếu Danh, ngươi quả là học sinh đồng kỳ thiên phú nhất. Ta không phục ngươi Ngọc Môn cửu chuyển, nhưng ta phục ngươi có thể tu luyện thuật pháp tới một bước này.
Dứt lời, Đường Kiếp liền giơ ngón tay cái ra.
Lời khen này của hắn thật sự xuất phát từ nội tâm, khiến Thích Thiếu Danh cũng phải ngây ra một lúc.
Nhưng ngay lập tức, y liền tức giận nói:
- Ngươi đang châm chọc ta sao? Ta còn chưa thắng mà.
Tuy Đường Kiếp bị thương nhưng vẫn còn đứng vững. Chưa đánh ngã được hắn, đương nhiên không thể tính là thắng rồi.
Đường Kiếp cười cười, lắc đầu:
- Cần gì phải đánh ngã được ta mới tính là thắng. Bây giờ ta nhận thua chẳng lẽ không được sao?
Tuy phân ảnh trảm của Thích Thiếu Danh khủng bố, nhưng vẫn còn kém xa Kim Ưng Trảo của Cố Trường Thanh.
Với tố chất thân thể của Đường Kiếp lúc này, đừng nói là chỉ một cú đánh, ngay cả khi y dùng toàn bộ năm kích, Đường Kiếp cũng chỉ cần một khoảng thời gian rất ngắn là có thể khôi phục.
Trong trận chiến đấu này, Thích Thiếu Danh có thể áp chế Đường Kiếp ngay từ đầu, nhưng đến cuối cùng, người thua cuộc lại chính là y.
Một trăm ngàn linh tiền mang đến cực nhiều chỗ tốt, không phải là Thích Thiếu Danh có thể tưởng tượng được đấy. Muốn áp chế Đường Kiếp ở trong trận quyết đấu chính diện, y cần phải rèn luyện ít nhất là hai năm nữa thì mới có thể.
Tiếc rằng lời này khó nói, Đường Kiếp cũng chỉ có thể hy vọng Thích Thiếu Danh biết khó mà lùi.
Nhưng sự thật lại khiến hắn thất vọng.
Thích Thiếu Danh hiển nhiên không nhận ra điều anfy.
Y giơ Thu Thủy kiếm lên, nói:
- Ngươi đang sỉ nhục ta sao? Mau lấy ra tất cả thực lực đi.
Mẹ kiếp.
Trong lòng Đường Kiếp oán thầm.
Hắn có thể không so đo thắng thua nhưng lại càng không thể vì đối phương mà để mình bị y đánh thành chó. Đường Kiếp đành chỉ tay về phía Thích Thiếu Danh, nói:
- Ngươi thật sự là chưa đến Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định. Thôi được, có vài người cần thắng lợi để được khích lệ, nhưng có vài người lại cần thất bại để tỉnh táo. Thích Thiếu Danh, mặc dù ngươi là thiên tài nhưng lại quá kiêu ngạo. Ta thấy ngươi kiêu ngạo tới mức tẩu hỏa nhập ma rồi. Đã như vậy, ta sẽ cho ngươi tỉnh táo một chút.
Nói xong lời này, trong mắt Đường Kiếp đã dâng lên chiến ý mãnh liệt, huyết khí trong cơ thể bốc lên, lực lượng đã dần dần nâng cao.
Trong nháy mắt này, Thích Thiếu danh đã cảm nhận được sự thay đổi của Đường Kiếp.
Đường Kiếp lúc này khác lúc trước hoàn toàn. Hắn đứng yên tĩnh ở nơi đó giống như một ngọn núi lớn, thâm thúy như vực sâu, làm cho ngươi ta không thể nhận ra diện mạo thật của hắn.
Thích Thiếu Danh rùng mình, thu trường kiếm về, tay trái bấm ấn pháp. Thích Thiếu Danh quát lớn:
- Phong Hành thể, Hàn Băng chưởng.
Theo tiếng quát này, thân hình của Thích Thiếu Danh bắt đầu cử động, tốc độ lần này còn nhanh hơn lúc trước. Tay trái y đẩy về phái trước, một luồng khí tức hàn băng chợt trào ra, tràn ngập về bốn phương tám hướng.
- Thì ra là Phong Hành thể.
Đường Kiếp khẽ lẩm bẩm.
Phong Hành Thể cũng giống như Vô Tướng Kim Thân, đều là một loại thuật pháp cường thể. Phong Hành Thể kết hợp với Phù Quang Lược Ảnh khiến tốc độ trở nên nhanh hơn, đồng thời cũng có thể giảm bớt lực và có hiệu quả phòng ngự rất tốt. Đây là một trong những thuật pháp cấp thấp xuất sắc nhất, cực kỳ khó tu luyện.
Thích Thiếu Danh có thể luyện đến trình độ này, hiển nhiên y đã mất rất nhiều công sức đấy.
Thích Thiếu Danh tiến công sắc bén, thân pháp mau lẹ, lực phòng ngự cũng hùng mạnh, tốc độ phóng ra thuật pháp cũng mau lẹ vô cùng. Quả nhiên y đã tính toán chu đáo, khó trách y lại tự phụ như thế, muốn trở thành người đứng đầu bẩy bảng tại bẩy Thiên Điện trước khi tiến vào Linh Hồ.
Đáng tiếc, mặc dù y là thiên tài nhưng mong muốn lại vượt qua thực lực của y, rốt cuộc vẫn chưa đứng đầu một bảng nào. Tuy tên y luôn nằm trong tốp mười tại bẩy Thiên Điện, nhưng vẫn chưa lại không có duyên đứng đầu bảng.
Lý tưởng và sự thật cách xa như thế, cũng khó trách y lại khó chịu như vậy, liền tìm tới Đường Kiếp đòi đánh cùng một trận.
Đường Kiếp không biết trước khi tìm tới mình, y đã tìm đến người nào khác chưa. Nhưng hôm nay y tìm tới mình, nhất định là một sai lầm lớn.
Thời khắc này, Hàn Băng chưởng đã được đẩy đi, toàn bộ căn phòng nhỏ đều là Khí Băn Sương khiến tốc độ của Đường Kiếp chậm lại. Thích Thiếu Danh lại đến gần, kiếm quang điểm ra một tia hàn quang.
- Lạc Tinh kích!
Lúc này đây, y không dùng Hàn Quang Phân Ảnh Trảm.
Hàn Quang Phân Ảnh Trảm thích hợp cho quần chiến, khả năng trúng đích cao, nhưng vấn đề lớn nhất của nó chính là khả năng sát thương quá thấp.
Nhưng Lạc Tinh kích lại tương tự như Trảm Phong, đều là kiếm thuật công kích hùng mạnh, đồng thời cũng có thể phát huy ra đặc điểm phá giáp của Thiếu Hải Động Kim Quyết.
Đối mặt với tia tinh quang kia, Đường Kiếp liền vung Đoạn Trường Đao lên, lại đánh một Trảm Phong ra.
Ánh đao tinh quang đụng vào nhau, điểm tàn sao này ầm một cái đã tiêu tan, bị một kích của Đường Kiếp đập nát.
Nghĩ đến việc giao thủ cùng với đệ tử có thiên phú đứng đầu học viện, ý chí chiến đấu trong lòng Đường Kiếp cũng bùng cháy.
Hắn gật đầu nói:
- Được!
Dứt lời, hai người liền cùng nhau đi đến đấu trường Thần Binh.
Lúc này ở đây không có nhiều người lắm, lại là cấp bậc thấp khiêu chiến cấp bậc cao, cho nên hai người lập tức được sắp xếp vào cùng một chỗ.
Trong phòng đấu, Thích Thiếu Danh rút trường kiếm ra, kiếm quang như nước mùa thu, chỉ vào Đường Kiếp phía xa. Y nói:
- Kiếm tên Thu Thủy, là bảo kiếm gia truyền của ta, tuy là thuật khí nhưng lại vô cùng sắc bén, trận chiến này ta sẽ dốc hết toàn lực để giành thắng lợi. Đường Kiếp, ngươi cũng đem ra tất cả thực lực đến đây đi!
- Đương nhiên, đã muốn chiến, vậy thì sẽ liền chiến đấu thống khoái!
Đường Kiếp vừa giơ Đoạn Tràng Đao lên vừa trả lời.
Hai người nhìn nhau rồi cùng hô lên một tiếng. Thích Thiếu Danh vung cánh tay lên, kiếm Thu Thủy lướt đi một đạo hàn quang, đâm thẳng về phía Đường Kiếp. Đạo hàn quang này mang theo một phiến ảo ảnh thủy quang.
Hàn Quang Phân Ảnh kiếm!
Thích Thiếu Danh quả không hổ là học sinh có thiên phú đứng đầu. Hàn Quang Phân Ảnh kiếm ở trong tay y, kiếm khí tung hoành, sắc bén vô song. Hiển nhiên y đã nắm giữ được tính túy của Hào Quang Phân Ảnh, phát huy thuật pháp này tới cực hạn rồi. Thời khắc này thấy một kiếm chém tới, Đường Kiếp liền quát lên một tiếng rồi huy động Đoạn Tràng Đao. Một đao quang sắc bén cũng phóng ra, đụng thẳng vào kiếm quang kia.
Đao kiếm tương giao, chỉ thấy một luồng sáng lóe lên, kiếm Thu Thủy đã tạo nên một chút ánh sáng, xuyên qua đao phong của Đoạn Trường, trực tiếp lao về phía Đường Kiếp.
Đường Kiếp buộc lòng phải lui về phía sau. Đúng lúc này, Thích Thiếu Danh điểm nhẹ mũi chân, cả người bay lên. Kiếm Thu Thủy liên tục phóng ra mười hai đạo kiếm quang, vây xung quanh Đường Kiếp.
Đây chính là chỗ ảo diệu của Hàn Quang Phân Ảnh.
Kiếm quang do người khác liên kích tạo thành, hầu hết đều là hư chiêu.
Nhưng thuật pháp Hàn Quang Phân Ảnh kiếm lại khác. Lấy linh khí ngưng kết tạo thành công kích, từng cái đều là thực chiêu, đây cũng là nguyên nhân nó tên là phân ảnh.
Mười hai kiếm liên tiếp vây xung quanh Đường Kiếp. Kiếm khí như nước, chỉ một kích này thôi cũng đã thể hiện được thực lực cường đại của thiên tài đệ nhất Tẩy Nguyệt rồi.
Cùng lúc đó, Đường Kiếp quát lên một tiếng, Đoạn Trường Đạo lập tức vẽ một đường tại hư không, quỷ dị hơn chính là một đao này đã chém lên một đạo kiếm quang.
Kiếm kia là do linh khí thấy kiếm ngưng kết mà thành. Sau khi bị một đao của Đường Kiếp chặt đứt, nó lập tức hóa thành vô số quang ảnh, trong chớp mắt liền biến mất. Trận pháp mười hai đạo kiếm của Thích Thiếu Danh lập tức xuất hiện một lỗ hổng. Trong tích tắc, ánh đao đã lao thẳng về phía Thích Thiếu Danh.
Trảm Phong Đao!
Lấy công đối công!
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang.
Hai đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Trên người bản thân Đường Kiếp vốn có ánh sáng lóe lên. Mười một ánh kiếm đánh vào Vô Tướng Kim Thân của hắn và trên Ngưng Thủy dập dờn ra kiếm hoa Xung Thiên. Trên khuỷu tay của Thích Thiếu Danh cũng xuất hiện một tấm lá chắn nhỏ màu đen, trên người cũng xuất hiện một vòng bảo hộ màu bạc do linh khí ngưng kết mà thành.
- Huyền Quy Thuẫn, Ngân Quang Tráo.
Đường Kiếp lẩm bẩm nói.
Thành tích đứng thứ hai tại Thiên Ngự Điện khiến Đường Kiếp sớm biết được Thích Thiếu Danh chắc chắn có pháp thuật hộ thể hùng mạnh.
Hai người cùng đổi chiêu, nhìn bề ngoài có vẻ rất dễ chịu, nhưng ngay sau đó, bọn họ đồng thời phát ra một tiếng hừ nhẹ đau đớn.
Trên người Đường Kiếp đã xuất hiện hơn mười một viết thương nhỏ. Trên Huyền Giáp Thuẫn ở khuỷu tay Thích Thiếu Danh cũng xuất hiện một vết rách, tại ngực y cũng đang rỉ máu.
Thiếu Hải Động Kim Quyết!
Công kích lấy Thiếu Hải Động Kim Quyết làm cơ sở phát động, nhất định là có được thuộc tính phá giáp, xưa nay đều sắc bén vô cùng.
Hai người này đều học Thiếu Hải Động Kim Quyết và cũng đều sử dụng đồng bộ pháp thuật Thiếu Hải Động Kim Quyết, bởi vậy bọn họ cùng phá giáp. Mặc dù đối phương có thêm phòng ngự, nhưng vẫn có thể tạo thành một chút tổn thương.
Nhưng nếu nhìn vào vết thương mà nói thì uy lực Trảm Phong Đao của Đường Kiếp rõ ràng mạnh hơn. Thích Thiếu Danh bị thương quá nặng. Sau khi một chiêu này đụng nhau, Thích Thiếu Danh đã lập tức rơi xuống thế hạ phong.
Thời khắc này, hai người nhìn nhau rồi cùng hô lên một tiếng.
Thân hình của Thích Thiếu Danh chợt lóe lên, tốc độ di chuyển cực nhanh.
Phù Quang Lược Ảnh thuật!
Đẳng cấp thân pháp của Phù Quang Lược Ảnh thuật này không bằng Tử Điện Túng Thân Pháp. Nhưng vào giờ khắc này, Thích Thiếu Danh sử dụng nó, chỉ thấy cả phòng đều là thân ảnh của y, tạo thành vô số ảo giác. Hiển nhiên, y đã luyện thuật pháp này đến mức lư hỏa thuần thanh, thậm chí tốc độ còn vượt qua Tử Điện Túng Thân Pháp của Đường Kiếp.
Ở bên trong ảo ảnh đầy trời này, chỉ thấy vô số Thích Thiếu Danh đồng thời huy kiếm. Mỗi một ảo ảnh đều chém ra mười hai kiếm. Kiếm quang trở nên hùng mạnh mãnh liệt, hình thành một trận thủy triều kiếm quang, khiến trong lòng Đường Kiếp cực kỳ kinh hãi.
Bởi vì mỗi đạo kiếm quang này đều là công kích thật sự!
Hắn thật sự không ngờ Thích Thiếu Danh có thể đạt tới trình độ này. Sau khi Phù Quang Lược Ảnh kết hợp với Hàn Quang Phân Ảnh Trảm, không ngờ lại tạo thành sát chiêu cường đại như thế.
Thời khắc này, kiếm quang đầy trời cuồn cuộn lao về phía Đường Kiếp, Đường Kiếp cũng biết lúc này mình không được phép giữ lại bất kỳ thủ đoạn nào. Hắn vung mạnh Đoạn Tràng Đao một cái, chính diện đón lấy thiên kiếm của Thích Thiếu Danh.
Chính là Thần Đình Thiên Biến!
Mặc dù Trảm Phong Đao công kích rất mạnh, nhưng lợi công bất lợi thủ, cách tốt nhất vẫn là sử dụng Thần Đình Thiên Biến thay đổi thất thường, có thể áp dụng cho nhiều loại hình thức.
Lúc này, đao quang và kiếm quang va chạm kịch liệt, lại nhấc lên một mảnh linh triều một lần nữa. Kiếm quang bao phủ ánh đao, mãnh liệt đánh tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp biết ngay không ổn. Tuy Thần Đình Thiên Biến có thể áp dụng rộng rãi, nhưng rốt cuộc trình độ của nó vẫn không đủ, thật sự là kém xa một kích kết hợp giữa Hàn Quang Phân Ảnh Trảm và Phù Quang Lược Ảnh của Thích Thiếu Danh.
Không xét tới giá tiền, chỉ riêng về hiệu suất đã chính thức bị áp đảo rồi.
Trong lần va chạm này, Đường Kiếp hoàn toàn đại bại. Kiếm triều cuốn tới, uỳnh một tiếng, lập tức cuốn Đường Kiếp bay lên giữa không trung.
Vô số mũi nhọn mãnh liệt bắn tới. Giờ phút này, toàn thân Đường Kiếp đã xuất hiện rất nhiều vết máu.
Mặc dù có Vô Tướng Kim Thân bảo vệ, nhưng đối mặt với kiếm triều khủng bố cùng đặc hiệu phá giáp của Thiếu Hải Động Kim Quyết, hắn cũng bị thương không nhẹ.
Hiệp hai cuộc chiến này, Đường Kiếp chính thức thảm bại.
Thích Thiếu Danh xoay người một cái rơi xuống đất, nhìn về phía Đường Kiếp, ngạo nghễ nói:
- Thế nào?
- Không tồi.
Đường Kiếp lau vết máu trên miệng, nói:
- Không hổ là đệ tử đồng kỳ số một, không ngờ có thể kết hợp thân pháp và kiếm pháp hoàn mỹ như thế, hơn nữa còn chế tạo phân thân cực kỳ mạnh mẽ, cùng loại với Phân Thân Trảm kích… Nhưng đây không phải là phân thân thuật chân chính, cho nên chắc hẳn ngươi cũng đã tiêu hao không ít linh khí đấy.
Thích Thiếu Danh ngây ra một lát, rốt cuộc cũng gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Tuy chiêu này linh hoạt sắc bén, nhưng tất cả linh khí tiêu hao đều xuất phát từ bản thể, hơn nữa càng lúc càng tiêu hao nhiều hơn. Một kích này tiêu hao tới hơn một trăm tám mươi điểm linh dịch.
Một lần công kích của Hàn Quang Phân Ảnh Trảm làm tiêu hao mười điểm linh dịch, Phù Quang Lược Ảnh là sáu điểm linh dịch, có thể biến hóa ra nhiều nhất là chín tàn ảnh.
Thích Thiếu Danh lấy tàn ảnh phát ra Hàn Quang Phân Ảnh Trảm, tương đương với một lần chém ra mười ghi điểm ảnh trảm, uy lực gia tăng mãnh liệt, bởi vậy tiêu hao cũng lớn hơn rất nhiều.
Hắn hiện tại mới chỉ là Linh Tuyền học sinh, chỉ có tầm một ngàn giọt linh dịch mà thôi. Một kích kia đã tiêu hao tới gần hai trăm linh dịch, nếu toàn lực ứng phó thì cũng chỉ có thể đánh ra năm lần.
- Lợi hại, lợi hại.
Đường Kiếp gật đầu.
- Không có mấy người học sinh đồng kỳ có thể kháng trụ công kích như vậy rồi. Thích Thiếu Danh, ngươi quả là học sinh đồng kỳ thiên phú nhất. Ta không phục ngươi Ngọc Môn cửu chuyển, nhưng ta phục ngươi có thể tu luyện thuật pháp tới một bước này.
Dứt lời, Đường Kiếp liền giơ ngón tay cái ra.
Lời khen này của hắn thật sự xuất phát từ nội tâm, khiến Thích Thiếu Danh cũng phải ngây ra một lúc.
Nhưng ngay lập tức, y liền tức giận nói:
- Ngươi đang châm chọc ta sao? Ta còn chưa thắng mà.
Tuy Đường Kiếp bị thương nhưng vẫn còn đứng vững. Chưa đánh ngã được hắn, đương nhiên không thể tính là thắng rồi.
Đường Kiếp cười cười, lắc đầu:
- Cần gì phải đánh ngã được ta mới tính là thắng. Bây giờ ta nhận thua chẳng lẽ không được sao?
Tuy phân ảnh trảm của Thích Thiếu Danh khủng bố, nhưng vẫn còn kém xa Kim Ưng Trảo của Cố Trường Thanh.
Với tố chất thân thể của Đường Kiếp lúc này, đừng nói là chỉ một cú đánh, ngay cả khi y dùng toàn bộ năm kích, Đường Kiếp cũng chỉ cần một khoảng thời gian rất ngắn là có thể khôi phục.
Trong trận chiến đấu này, Thích Thiếu Danh có thể áp chế Đường Kiếp ngay từ đầu, nhưng đến cuối cùng, người thua cuộc lại chính là y.
Một trăm ngàn linh tiền mang đến cực nhiều chỗ tốt, không phải là Thích Thiếu Danh có thể tưởng tượng được đấy. Muốn áp chế Đường Kiếp ở trong trận quyết đấu chính diện, y cần phải rèn luyện ít nhất là hai năm nữa thì mới có thể.
Tiếc rằng lời này khó nói, Đường Kiếp cũng chỉ có thể hy vọng Thích Thiếu Danh biết khó mà lùi.
Nhưng sự thật lại khiến hắn thất vọng.
Thích Thiếu Danh hiển nhiên không nhận ra điều anfy.
Y giơ Thu Thủy kiếm lên, nói:
- Ngươi đang sỉ nhục ta sao? Mau lấy ra tất cả thực lực đi.
Mẹ kiếp.
Trong lòng Đường Kiếp oán thầm.
Hắn có thể không so đo thắng thua nhưng lại càng không thể vì đối phương mà để mình bị y đánh thành chó. Đường Kiếp đành chỉ tay về phía Thích Thiếu Danh, nói:
- Ngươi thật sự là chưa đến Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định. Thôi được, có vài người cần thắng lợi để được khích lệ, nhưng có vài người lại cần thất bại để tỉnh táo. Thích Thiếu Danh, mặc dù ngươi là thiên tài nhưng lại quá kiêu ngạo. Ta thấy ngươi kiêu ngạo tới mức tẩu hỏa nhập ma rồi. Đã như vậy, ta sẽ cho ngươi tỉnh táo một chút.
Nói xong lời này, trong mắt Đường Kiếp đã dâng lên chiến ý mãnh liệt, huyết khí trong cơ thể bốc lên, lực lượng đã dần dần nâng cao.
Trong nháy mắt này, Thích Thiếu danh đã cảm nhận được sự thay đổi của Đường Kiếp.
Đường Kiếp lúc này khác lúc trước hoàn toàn. Hắn đứng yên tĩnh ở nơi đó giống như một ngọn núi lớn, thâm thúy như vực sâu, làm cho ngươi ta không thể nhận ra diện mạo thật của hắn.
Thích Thiếu Danh rùng mình, thu trường kiếm về, tay trái bấm ấn pháp. Thích Thiếu Danh quát lớn:
- Phong Hành thể, Hàn Băng chưởng.
Theo tiếng quát này, thân hình của Thích Thiếu Danh bắt đầu cử động, tốc độ lần này còn nhanh hơn lúc trước. Tay trái y đẩy về phái trước, một luồng khí tức hàn băng chợt trào ra, tràn ngập về bốn phương tám hướng.
- Thì ra là Phong Hành thể.
Đường Kiếp khẽ lẩm bẩm.
Phong Hành Thể cũng giống như Vô Tướng Kim Thân, đều là một loại thuật pháp cường thể. Phong Hành Thể kết hợp với Phù Quang Lược Ảnh khiến tốc độ trở nên nhanh hơn, đồng thời cũng có thể giảm bớt lực và có hiệu quả phòng ngự rất tốt. Đây là một trong những thuật pháp cấp thấp xuất sắc nhất, cực kỳ khó tu luyện.
Thích Thiếu Danh có thể luyện đến trình độ này, hiển nhiên y đã mất rất nhiều công sức đấy.
Thích Thiếu Danh tiến công sắc bén, thân pháp mau lẹ, lực phòng ngự cũng hùng mạnh, tốc độ phóng ra thuật pháp cũng mau lẹ vô cùng. Quả nhiên y đã tính toán chu đáo, khó trách y lại tự phụ như thế, muốn trở thành người đứng đầu bẩy bảng tại bẩy Thiên Điện trước khi tiến vào Linh Hồ.
Đáng tiếc, mặc dù y là thiên tài nhưng mong muốn lại vượt qua thực lực của y, rốt cuộc vẫn chưa đứng đầu một bảng nào. Tuy tên y luôn nằm trong tốp mười tại bẩy Thiên Điện, nhưng vẫn chưa lại không có duyên đứng đầu bảng.
Lý tưởng và sự thật cách xa như thế, cũng khó trách y lại khó chịu như vậy, liền tìm tới Đường Kiếp đòi đánh cùng một trận.
Đường Kiếp không biết trước khi tìm tới mình, y đã tìm đến người nào khác chưa. Nhưng hôm nay y tìm tới mình, nhất định là một sai lầm lớn.
Thời khắc này, Hàn Băng chưởng đã được đẩy đi, toàn bộ căn phòng nhỏ đều là Khí Băn Sương khiến tốc độ của Đường Kiếp chậm lại. Thích Thiếu Danh lại đến gần, kiếm quang điểm ra một tia hàn quang.
- Lạc Tinh kích!
Lúc này đây, y không dùng Hàn Quang Phân Ảnh Trảm.
Hàn Quang Phân Ảnh Trảm thích hợp cho quần chiến, khả năng trúng đích cao, nhưng vấn đề lớn nhất của nó chính là khả năng sát thương quá thấp.
Nhưng Lạc Tinh kích lại tương tự như Trảm Phong, đều là kiếm thuật công kích hùng mạnh, đồng thời cũng có thể phát huy ra đặc điểm phá giáp của Thiếu Hải Động Kim Quyết.
Đối mặt với tia tinh quang kia, Đường Kiếp liền vung Đoạn Trường Đao lên, lại đánh một Trảm Phong ra.
Ánh đao tinh quang đụng vào nhau, điểm tàn sao này ầm một cái đã tiêu tan, bị một kích của Đường Kiếp đập nát.
Tác giả :
Duyên Phận