Tiên Hồng Lộ
Chương 87: Huynh đệ khác biệt!
- Đại ca còn nhớ cái đêm ba năm trước
Dương Lỗi cực kỳ bình tĩnh. trong giọng nói cũng lộ ra tình cảm mà trước nay chưa từng có. Thanh âm còn mang theo một loại cảm xúc run run.
- Đêm đó. mưa tuyết rất lớn. Hai chúng ta mua sắm tài liệu từ Vũ Vụ Sơn Trang trở về, có dừng lại ở một động quật. vừa lúc gặp hai tên tu sĩ ma đạo!
Khuôn mặt Dương Lỗi Tĩnh mịch. rơi vào sự hồi tưởng. Giờ khắc này hắn như trở về thời điểm đó trong quá khứ. Sắc mặt Dương Phàm vẫn không chút gợn sóng nào. lẳng lặng nghe hắn nói dường như cũng đoán trước cái gì. Ba năm trước đâv, khi đó Dương Phàm mới là Luyện Khí kỳ đại viên mãn. Dương Lỗi chỉ mới là Luyện Khí trung kỳ.
- Lúc ấy, chúng ta tiến vào động quật kia. đã xảy ra xô xát với hai tên tu sĩ ma đạo. giương cung bạt kiếm. Nhưng hai bên đều có kiêng kị, chưa từng động thủ. Khi đó đệ cực kỳ mong muốn được bình an vô sự. chờ hết mưa tuyết mà trở về.
- Rốt cuộc. cơn mưa tuyết kia cũng hết. nhưng ngay khi hai tên kia rời đi thì đại ca lại đột nhiên xuống tay. không lưu tình chút nào. không chết không dừng. Cuối cùng. hai chúng ta cũng phải trọng thương, nguyên khí đại thương. Dưới ưu thế tiên hạ thủ vi cường, chúng ta đã giết được một tên ma đạo. đánh tên còn lại trọng thương rồi đuổi giết cả trăm dặm. Đệ nhớ rõ mùa đông đó. hai ta ở ngoài tĩnh dưỡng hơn một tháng thương thế mới tốt được rồi mới về nhà.
Ánh mắt Dương Lỗi nhìn về phía Dương Phàm. hít sâu một hơi rồi nói tiếp:
- Lúc ấy đại ca nói với đệ rằng tu sĩ ma đạo có thù tất báo. Chúng ta phải hiểm ác hơn cả chúng, bóp chết tai họa từ trong trứng nước. Chỉ có như thế thì mới có thể sống yên ổn trong tu Tiên giới. bảo hộ gia đình bình an.
- Đúng thế. bất cứ điều gì có thể thương tổn bằng hữu thân nhân của ta đều không thể lưu tình. Vì thế. ta có thể lãnh huyết, có thể đồ tể. có thể tiến nhập ma đạo!
Dương Phàm quả quvết nói trong mắt tràn ra một cỗ sát khí lăng lệ.
Giờ khắc này, trên người hắn không còn chút khí tức thầy thuốc từ bi nữa. cỗ hơi thở nhân từ kia cũng bị áp chế không thể nhúc nhích nổi. Đây mới chân chính là bộ mặt thật của Dương Phàm. biểu hiện nhân từ. lãnh khốc lạnh lùng. tâm tính ác độc.
Dương Lỗi khôi phục lại biểu tình ngạo nghễ. thản nhiên nói:
- Đệ chưa bao giờ hoài nghi thái độ đối với địch nhân của đại ca. Mục tiêu tiếp theo là ai? Hồ Bán Tiên hay là tên Lý mập mạp kia?
- Trước hết hãy nhổ đi cái gai của Vụ Liễu Trấn đã! Lý mập mạp là cháu ngoại mà lão tổ Dương gia yêu thương nhất. không thể tùy tiện được. Dương Quang trực tiếp có quan hệ với ngươi. Hai người các ngươi đang kiềm chế lẫn nhau ở Dương Gia Bảo. Còn những chuyện khác cứ để ta chậm rãi xử lý. Ngươi dốc lòng tu luyện đi. hãy củng cổ cơ sở, đừng vội trèo cao!
Dương Phàm bình thản nói
- Ha ha!
Ánh mắt Dương Lỗi lại trở nên lạnh lẽo. mang theo vài phần châm biếm. hướng về đại ca có vẻ uất ức nói:
- Đại ca! Huynh lại bắt đầu ra lệnh cho đệ nữa rồi! Những lời này phải để đệ nói! Hồ Bán Tiên sẽ xử lý sớm. Còn Tên Lý mập mạp kia. trong một hai năm tới phải theo dõi sát sao. một khi có dị động gì thì chắc chắn sẽ không thoát khỏi tay đệ được! Đợi thời cơ chín muồi. đệ và Dương Mạn kết làm đạo lữ song tu. trở thành người nối nghiệp đời tiếp theo của Dương Gia Bảo rồi thì có thể giết hắn. sau đó vu oan cho Dương Quang, một mũi tên chết hai con chim!
Ý cười trên mặt Dương Lỗi càng đậm:
- Đại ca! Huynh thấy kế hoạch của đệ thế nào?
Sắc mặt Dương Phàm trầm xuống, vừa định nói chuyện thì trên người Dương Lỗi tràn ra một cỗ linh áp. cuồn cuộn như sóng thủy triều ập về phía mình.
- Đại ca! Trên tu tiên giới. thực lực vi tôn. Quyền hành trong nhà cũng là như thế
Dương Lỗi lạnh nhạt nói.
Ánh mắt Dương Phàm hơi nhíu lại. nhìn vào hai mắt đệ đệ của mình. thật lâu sau mới nói:
- Thật đáng mừng! Ngươi đã thành công xuất sư. đủ để sống yên ổn trên tu tiên giới! Nhưng cái duy nhất cần đó chính là khống chế dã tâm của ngươi!
Dã tâm chính là thứ khác nhau duy nhất giữa Dương Phàm và Dương Lỗi lúc này!
Kế hoạch của Dương Lỗi là trở thành nhân vật sáng chói nhất của Dương Gia Bảo. lấy con gái của Tộc trưởng làm vợ. trong mấy chục năm tới sẽ khống chế hoàn toàn Dương Gia Bảo, toàn bộ Nam Lĩnh Dương gia. sau đó bắt đầu kế hoạch thống trị của hắn.
- Đại ca, Ta không cần huynh dạy khôn!
Dương Lỗi thu hồi linh áp trên người, ngữ khí mang theo vài tia không hài lòng và bất mãn. Đột nhiên một âm thanh khe khẽ vang lên kinh động hai người. Dương Phàm và Dương Lỗi lập tức khôi phục lại bộ dáng ôn hòa và thân thiết.
- Đại ca! truyenfull.vnh cũng đã trở lại. còn nghe y thuật của huynh siêu quần. đánh bại Hồ Bán Tiên, trở thành đệ nhất đại phu của Trưởng trấn. Hiện tại thật là tốt! Tam đệ cũng đã trở lại. một nhà bốn người chúng ta rốt cục cũng đã đoàn tụ.
Dương Tuệ Tâm vui vẻ tiến vào. trang sức trang nhã. nhẹ nhàng, mặc một bộ váy dài màu vàng, dáng người như ngọc. Khuôn mặt nàng cưỡi lên đủ để bất cứ nam nhân nào cũng phải động tâm!
- Tỷ tỷ thật xinh đẹp!
Dương Lỗi nghịch ngợm nói.
- Đi đi đi
Khuôn mặt Dương Tuệ Tâm không khỏi đỏ lên nói:
- Ta mang đồ ăn lên. hai người gặp lại nhau cũng nên uống với nhau vài chén
Rất nhanh, một nhà bốn người hòa thuận vui vẻ, tạo ra không ít âm thanh vui đùa. Sau khi quá ngọ. ăn cơm đã xong. Dương Lỗi lại đi làm việc của mình, ra vẻ rất thần bí. Dương Phàm lại đi tới Phổ Ái Y Quán của mình.
Vừa mới đi tới cạnh Phổ Ái Y Quán. Dương Phàm đã nghe một hồi tiếng huyên náo. đưa mắt nhìn sang thì thấy y quán đã kín hết người. Lâm Chung và vài vị đại phu. học đồ khác đang tất bật.
Khi thắv Dương Phàm đi tới cả đám lại ồ lên.
- Nhìn kìa, Dương Dược sư đã tới.
- Dương Dược sư chính là danh y của Vụ Liễu Trấn!
- Ngươi nhìn Dương công tử tuổi còn trẻ thế nhưng nghe nói có được phép thuật tiên nhân. y thuật siêu quần. Ngay cả Hồ Bán Tiên và vài tên Dược sư khác cũng đều phải cam bái hạ phong!
Dương Phàm thấy không khí sôi động trong y quán thì rất vui mừng. Hắn tiến vào. hỗ trợ mấy tên đại phu xem bệnh. Nếu là gặp phải những thương thế bình thường thì Dương Phàm sử dụng mấy loại như Vũ Lộ Thuật hoặc Ngọc CỐT Thuật là có thể chữa rất tốt! Nếu là nội thương thì Dương Phàm lại viết ra một hai phương thuốc, cũng có thể giải quvết được. Thánh Liệu Thiên cũng không phải đơn giản. một tháng vừa qua hắn học được của lão già lưng còng cũng không ít. Trong quá trình này. tu vi của Dương Phàm cũng theo đó thong thả tăng lên. Quả thật chữa bệnh cho phàm nhân thì lợi ích đối với Dương Phàm cũng không cao lắm. Tuy nhiên, hôm nay hắn "nhầt chiến thành danh". Danh tiếng của hắn đã bắt đẩu truyền khắp vùng phụ cận.
Có thể đoán được. không lâu nữa. sẽ có không ít người tu tiên tìm tới cửa nhà hắn xem bệnh. Lại qua một hai canh giờ. Dương Phàm hơi có chút mệt mỏi. tu vi cũng gia tăng được một ít. đang chậm rãi tới gần Luvện Khí hậu kỳ. Lúc nàv sắc trời đã về chiều, người bệnh ít hơn nhiều. Vì thế nên Dương Phàm trở về, còn mang theo Lâm Chung về cùng. Vừa mới vào nhà Dương Phàm phát hiện Dương Lỗi đã ngồi sẵn ở đó rồi!
- Muội muội hôm nay chúng ta sẽ tới nhà Trưởng trấn một bữa. cơm chiều không cần làm đâu!
Dương Phàm nói với Dương Tuệ Tâm.
Dương Lỗi đánh giá Lâm Chung một lúc. cũng không hỏi nhiều nhưng người sau cũng rất vui mừng. hướng hắn chào hỏi.
- Đại ca! Lưu Trưởng trấn cũng chỉ là một người thế tục mà thôi! Huynh cần gì phải tới nhà hắn dùng tiệc tối
Dương Lỗi khó hiểu hỏi.
Dương Phàm nói:
- Việc này tất nhiên là có liên quan tới kế hoạch của chúng ta! Tên Hồ Bán Tiên kia đã nhiều lần xuống tay với Lưu gia. Hơn nữa Lưu Đức QUÝ cũng từng ngầm nói với ta rằng hắn có gia bảo quý hiếm muốn tặng cho ta!
Dương Lỗi cười khẽ một tiếng:
- Đệ tưởng vì sao đại ca khác thường như thế. nguyên lai là có lợi ích. Chậc chậc! Không biết Lưu Trưởng Trấn vốn là một phàm nhân thì có thể xuất ra bảo vật gì mà khiến đại ca động tâm như thế?
- Hừm! Không phải đi là sẽ biết sao? Tuy nhiên, bảo vật vẫn là thứ yếu!
Dương Phàm thản nhiên nói.
Lâm Chung ngồi ở bên cạnh lại có chút kỳ quái. Đúng là hai huynh đệ nhà này thật khác biệt.
Dương Lỗi cực kỳ bình tĩnh. trong giọng nói cũng lộ ra tình cảm mà trước nay chưa từng có. Thanh âm còn mang theo một loại cảm xúc run run.
- Đêm đó. mưa tuyết rất lớn. Hai chúng ta mua sắm tài liệu từ Vũ Vụ Sơn Trang trở về, có dừng lại ở một động quật. vừa lúc gặp hai tên tu sĩ ma đạo!
Khuôn mặt Dương Lỗi Tĩnh mịch. rơi vào sự hồi tưởng. Giờ khắc này hắn như trở về thời điểm đó trong quá khứ. Sắc mặt Dương Phàm vẫn không chút gợn sóng nào. lẳng lặng nghe hắn nói dường như cũng đoán trước cái gì. Ba năm trước đâv, khi đó Dương Phàm mới là Luyện Khí kỳ đại viên mãn. Dương Lỗi chỉ mới là Luyện Khí trung kỳ.
- Lúc ấy, chúng ta tiến vào động quật kia. đã xảy ra xô xát với hai tên tu sĩ ma đạo. giương cung bạt kiếm. Nhưng hai bên đều có kiêng kị, chưa từng động thủ. Khi đó đệ cực kỳ mong muốn được bình an vô sự. chờ hết mưa tuyết mà trở về.
- Rốt cuộc. cơn mưa tuyết kia cũng hết. nhưng ngay khi hai tên kia rời đi thì đại ca lại đột nhiên xuống tay. không lưu tình chút nào. không chết không dừng. Cuối cùng. hai chúng ta cũng phải trọng thương, nguyên khí đại thương. Dưới ưu thế tiên hạ thủ vi cường, chúng ta đã giết được một tên ma đạo. đánh tên còn lại trọng thương rồi đuổi giết cả trăm dặm. Đệ nhớ rõ mùa đông đó. hai ta ở ngoài tĩnh dưỡng hơn một tháng thương thế mới tốt được rồi mới về nhà.
Ánh mắt Dương Lỗi nhìn về phía Dương Phàm. hít sâu một hơi rồi nói tiếp:
- Lúc ấy đại ca nói với đệ rằng tu sĩ ma đạo có thù tất báo. Chúng ta phải hiểm ác hơn cả chúng, bóp chết tai họa từ trong trứng nước. Chỉ có như thế thì mới có thể sống yên ổn trong tu Tiên giới. bảo hộ gia đình bình an.
- Đúng thế. bất cứ điều gì có thể thương tổn bằng hữu thân nhân của ta đều không thể lưu tình. Vì thế. ta có thể lãnh huyết, có thể đồ tể. có thể tiến nhập ma đạo!
Dương Phàm quả quvết nói trong mắt tràn ra một cỗ sát khí lăng lệ.
Giờ khắc này, trên người hắn không còn chút khí tức thầy thuốc từ bi nữa. cỗ hơi thở nhân từ kia cũng bị áp chế không thể nhúc nhích nổi. Đây mới chân chính là bộ mặt thật của Dương Phàm. biểu hiện nhân từ. lãnh khốc lạnh lùng. tâm tính ác độc.
Dương Lỗi khôi phục lại biểu tình ngạo nghễ. thản nhiên nói:
- Đệ chưa bao giờ hoài nghi thái độ đối với địch nhân của đại ca. Mục tiêu tiếp theo là ai? Hồ Bán Tiên hay là tên Lý mập mạp kia?
- Trước hết hãy nhổ đi cái gai của Vụ Liễu Trấn đã! Lý mập mạp là cháu ngoại mà lão tổ Dương gia yêu thương nhất. không thể tùy tiện được. Dương Quang trực tiếp có quan hệ với ngươi. Hai người các ngươi đang kiềm chế lẫn nhau ở Dương Gia Bảo. Còn những chuyện khác cứ để ta chậm rãi xử lý. Ngươi dốc lòng tu luyện đi. hãy củng cổ cơ sở, đừng vội trèo cao!
Dương Phàm bình thản nói
- Ha ha!
Ánh mắt Dương Lỗi lại trở nên lạnh lẽo. mang theo vài phần châm biếm. hướng về đại ca có vẻ uất ức nói:
- Đại ca! Huynh lại bắt đầu ra lệnh cho đệ nữa rồi! Những lời này phải để đệ nói! Hồ Bán Tiên sẽ xử lý sớm. Còn Tên Lý mập mạp kia. trong một hai năm tới phải theo dõi sát sao. một khi có dị động gì thì chắc chắn sẽ không thoát khỏi tay đệ được! Đợi thời cơ chín muồi. đệ và Dương Mạn kết làm đạo lữ song tu. trở thành người nối nghiệp đời tiếp theo của Dương Gia Bảo rồi thì có thể giết hắn. sau đó vu oan cho Dương Quang, một mũi tên chết hai con chim!
Ý cười trên mặt Dương Lỗi càng đậm:
- Đại ca! Huynh thấy kế hoạch của đệ thế nào?
Sắc mặt Dương Phàm trầm xuống, vừa định nói chuyện thì trên người Dương Lỗi tràn ra một cỗ linh áp. cuồn cuộn như sóng thủy triều ập về phía mình.
- Đại ca! Trên tu tiên giới. thực lực vi tôn. Quyền hành trong nhà cũng là như thế
Dương Lỗi lạnh nhạt nói.
Ánh mắt Dương Phàm hơi nhíu lại. nhìn vào hai mắt đệ đệ của mình. thật lâu sau mới nói:
- Thật đáng mừng! Ngươi đã thành công xuất sư. đủ để sống yên ổn trên tu tiên giới! Nhưng cái duy nhất cần đó chính là khống chế dã tâm của ngươi!
Dã tâm chính là thứ khác nhau duy nhất giữa Dương Phàm và Dương Lỗi lúc này!
Kế hoạch của Dương Lỗi là trở thành nhân vật sáng chói nhất của Dương Gia Bảo. lấy con gái của Tộc trưởng làm vợ. trong mấy chục năm tới sẽ khống chế hoàn toàn Dương Gia Bảo, toàn bộ Nam Lĩnh Dương gia. sau đó bắt đầu kế hoạch thống trị của hắn.
- Đại ca, Ta không cần huynh dạy khôn!
Dương Lỗi thu hồi linh áp trên người, ngữ khí mang theo vài tia không hài lòng và bất mãn. Đột nhiên một âm thanh khe khẽ vang lên kinh động hai người. Dương Phàm và Dương Lỗi lập tức khôi phục lại bộ dáng ôn hòa và thân thiết.
- Đại ca! truyenfull.vnh cũng đã trở lại. còn nghe y thuật của huynh siêu quần. đánh bại Hồ Bán Tiên, trở thành đệ nhất đại phu của Trưởng trấn. Hiện tại thật là tốt! Tam đệ cũng đã trở lại. một nhà bốn người chúng ta rốt cục cũng đã đoàn tụ.
Dương Tuệ Tâm vui vẻ tiến vào. trang sức trang nhã. nhẹ nhàng, mặc một bộ váy dài màu vàng, dáng người như ngọc. Khuôn mặt nàng cưỡi lên đủ để bất cứ nam nhân nào cũng phải động tâm!
- Tỷ tỷ thật xinh đẹp!
Dương Lỗi nghịch ngợm nói.
- Đi đi đi
Khuôn mặt Dương Tuệ Tâm không khỏi đỏ lên nói:
- Ta mang đồ ăn lên. hai người gặp lại nhau cũng nên uống với nhau vài chén
Rất nhanh, một nhà bốn người hòa thuận vui vẻ, tạo ra không ít âm thanh vui đùa. Sau khi quá ngọ. ăn cơm đã xong. Dương Lỗi lại đi làm việc của mình, ra vẻ rất thần bí. Dương Phàm lại đi tới Phổ Ái Y Quán của mình.
Vừa mới đi tới cạnh Phổ Ái Y Quán. Dương Phàm đã nghe một hồi tiếng huyên náo. đưa mắt nhìn sang thì thấy y quán đã kín hết người. Lâm Chung và vài vị đại phu. học đồ khác đang tất bật.
Khi thắv Dương Phàm đi tới cả đám lại ồ lên.
- Nhìn kìa, Dương Dược sư đã tới.
- Dương Dược sư chính là danh y của Vụ Liễu Trấn!
- Ngươi nhìn Dương công tử tuổi còn trẻ thế nhưng nghe nói có được phép thuật tiên nhân. y thuật siêu quần. Ngay cả Hồ Bán Tiên và vài tên Dược sư khác cũng đều phải cam bái hạ phong!
Dương Phàm thấy không khí sôi động trong y quán thì rất vui mừng. Hắn tiến vào. hỗ trợ mấy tên đại phu xem bệnh. Nếu là gặp phải những thương thế bình thường thì Dương Phàm sử dụng mấy loại như Vũ Lộ Thuật hoặc Ngọc CỐT Thuật là có thể chữa rất tốt! Nếu là nội thương thì Dương Phàm lại viết ra một hai phương thuốc, cũng có thể giải quvết được. Thánh Liệu Thiên cũng không phải đơn giản. một tháng vừa qua hắn học được của lão già lưng còng cũng không ít. Trong quá trình này. tu vi của Dương Phàm cũng theo đó thong thả tăng lên. Quả thật chữa bệnh cho phàm nhân thì lợi ích đối với Dương Phàm cũng không cao lắm. Tuy nhiên, hôm nay hắn "nhầt chiến thành danh". Danh tiếng của hắn đã bắt đẩu truyền khắp vùng phụ cận.
Có thể đoán được. không lâu nữa. sẽ có không ít người tu tiên tìm tới cửa nhà hắn xem bệnh. Lại qua một hai canh giờ. Dương Phàm hơi có chút mệt mỏi. tu vi cũng gia tăng được một ít. đang chậm rãi tới gần Luvện Khí hậu kỳ. Lúc nàv sắc trời đã về chiều, người bệnh ít hơn nhiều. Vì thế nên Dương Phàm trở về, còn mang theo Lâm Chung về cùng. Vừa mới vào nhà Dương Phàm phát hiện Dương Lỗi đã ngồi sẵn ở đó rồi!
- Muội muội hôm nay chúng ta sẽ tới nhà Trưởng trấn một bữa. cơm chiều không cần làm đâu!
Dương Phàm nói với Dương Tuệ Tâm.
Dương Lỗi đánh giá Lâm Chung một lúc. cũng không hỏi nhiều nhưng người sau cũng rất vui mừng. hướng hắn chào hỏi.
- Đại ca! Lưu Trưởng trấn cũng chỉ là một người thế tục mà thôi! Huynh cần gì phải tới nhà hắn dùng tiệc tối
Dương Lỗi khó hiểu hỏi.
Dương Phàm nói:
- Việc này tất nhiên là có liên quan tới kế hoạch của chúng ta! Tên Hồ Bán Tiên kia đã nhiều lần xuống tay với Lưu gia. Hơn nữa Lưu Đức QUÝ cũng từng ngầm nói với ta rằng hắn có gia bảo quý hiếm muốn tặng cho ta!
Dương Lỗi cười khẽ một tiếng:
- Đệ tưởng vì sao đại ca khác thường như thế. nguyên lai là có lợi ích. Chậc chậc! Không biết Lưu Trưởng Trấn vốn là một phàm nhân thì có thể xuất ra bảo vật gì mà khiến đại ca động tâm như thế?
- Hừm! Không phải đi là sẽ biết sao? Tuy nhiên, bảo vật vẫn là thứ yếu!
Dương Phàm thản nhiên nói.
Lâm Chung ngồi ở bên cạnh lại có chút kỳ quái. Đúng là hai huynh đệ nhà này thật khác biệt.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm