Tiên Hồng Lộ
Chương 421: Ma Ảnh Linh Châu - Cuộc chiến cuối cùng
Sau khi Khổng Tước tiểu vêu phát thề tâm ma, Dương Phàm lập tức cùng nàng đạt thành ước định.
Sau đó, Dương Phàm đứng ở lối vào đại điện dõi mắt nhìn hai cường giả Nguyên Anh chiến đấu, mặt lộ vẻ trầm tư, cũng không có ý tứ lập tức động thủ.
- Chúng ta mau ra tay đi!
Khổng Tước tiểu yêu có chút vội vàng.
- Bình tĩnh đừng nóng vội. Chúng ta đợi bọn họ đánh thêm hai ngày ba đêm. Dương Phàm vẻ mặt thản nhiên nói:
- Chờ khi bọn họ đánh nguyên khí đại thương, đó mới là lúc tốt nhất chúng ta ra tay.
Trên thực tế, trong lòng hắn còn có một câu chưa nói: "Tốt nhất là hai hổ đánh nhau, lưỡng bại câu thương, như vậy ta có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi!"
- Cái gì?
Khổng Tước tiểu yêu nghe lời ấy thiếu chút nữa tức chết:
- Ta nhờ ngươi ra tay, chính là muốn giúp Linh Nguyệt tv tỷ, cũng không muốn cho Lôi Linh Châu rơi vào trong tay Ma Ảnh, do đó mang đến hủy diệt cho Thiên cầm Nội Hải.
- Vậy cũng chờ một chút, sau khi chúng ta hồi phục nguyên khí cùng thể lực rồi nói. Dương Phàm suy tư nói.
Bất kể là đứng ở phương diện ích lợi hay cảm giác, hắn cũng không muốn cho Ma Ảnh còn sống rời đi.
Bởi vì từ khi Ma Ảnh thần bí hiện thân, nhiều lần có địch ý và nhòm ngó Thạch Thiên Hàn, muốn chiếm cứ thân thể. Nếu để hắn biết mình và Thạch Thiên Hàn là một, vậy thời gian còn lại trong Thiên Lan Điện có thể gặp nguy hiểm.
Ngoài ra, lai lịch Ma Ảnh này không ổn, vừa xuất thế đã phun lời ngông cuồng muốn hủy diệt Thiên cầm Nội Hải. Loại nhân vật nguy hiểm này, tự nhiên không thể để lại thế gian, tốt nhất là sớm chút vây giết, cho dù giết không chết, cũng phải phong ấn lại.
Vạn nhất hắn thật có năng lực khiến Thiên Khí Thượng Giới xảy ra dị biến, hàng tỷ sinh linh của Thiên cầm Nội Hải bao bầm cả bản thân Dương Phàm đều gặp phải nguy cơ.
Nghĩ đến đây, Dương Phàm ở tại chỗ khoanh chân ngồi, tâm thần tiến vào Tiên Hồng Không Gian.
Lúc này, phân thân Thạch Thiên Hàn nguyên khí đại thương cực độ hư thoát, liên quan đến bản tôn Dương Phàm, cũng có chút tâm thần yếu nhược.
Hoàn hảo sau khi tiến vào Tiên Hồng Không Gian, nguyên khí Thạch Thiên Hàn hồi phục nhanh, còn một ít thương thế có Dược sư Dương Phàm này tự nhiên không hề lo lắng.
Ước chừng qua nửa canh giờ, Dương Phàm thở ra một ngụm đứng dậy.
Chính hắn hoàn toàn khôi phục đến trạng thái đỉnh, nhưng Thạch Thiên Hàn sau khi thi triển Ma Thần Phụ Thể bản mạng ma nguyên tiêu hao rất nhiều, thân thể hư thoát cũng không phải ngày một ngày hai có thể khôi phục.
- Bọn họ vẫn còn đánh?
Dương Phàm vẻ kinh ngạc nhìn về phía hai ảo ảnh còn đang chiến đấu trên không trung dung nham màu đỏ.
Nhìn xu thế hai người này không chút kiệt lực, thậm chí đánh thêm hai ngày ba đêm cũng không thành vấn để.
- Cường giả Nguyên Anh, khí mạch lại dài lâu như vậy? Hoặc là hai người này không phải bình thường, hơn xa bậc cao Nguyên Anh bình thường?
Dương Phàm cảm thấy không thể tin bật thốt.
Keng keng! ầm ầm!
Lôi Linh Châu dưới lực lượng cường đại của hai người bay lên không trung, triển khai một tràng tranh đoạt kinh hiểm tiền vô hậu khoáng.
Linh Nguyệt có thiên phú thần thông không gian, khó lòng phòng bị, đồng thời cùng sở trường khống chế, chế tạo vách ngăn vô hình.
- Nghe mẫu thân ta nói, cường giả Nguyên Anh Kỳ thần hồn có thể ngao du Thái Hư, có năng lực sơ bộ dẫn đường lực lượng thiên địa, khí mạch kéo dài hơn bậc cao Kim Đan chục lần. Tuy nhiên, Linh Nguyệt tỷ tỷ là thần thú, pháp lực đương nhiên càng hùng hậu hơn bậc cao Nguyên Anh bình thường.
Khổng Tước tiểu yêu ở một bên đáp.
- Nói như vậy, chỉ cần bọn họ không thi triển thần thông hoặc bí thuật gì, đánh như vậy ba ngày ba đêm cũng có khả năng?
Dương Phàm nói.
- Ta nghĩ, hẳn là như vậy.
Khổng Tước tiểu yêu gật đầu, vẻ mặt ngưng trọng.
- Vậy còn nhìn cái gì? Đi lên đánh!
Dương Phàm khẽ quát một tiếng, thân hình hóa thành một đạo quang ảnh màu lục nhạt, tốc độ gần bằng cường giả Nguyên Anh lập tức bay đến giữa không trung.
Vù!
Không nói hai lời, Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên đã rời tay, hóa thành tầng tầng quang ảnh, quấn tới Ma Ảnh.
Bá! Vút!
Khổng Tước tiểu yêu trong tay tế ra hai lông chim màu tím đỏ, hóa thành mãnh thú như lôi hỏa, lôi xà màu tím cùng hỏa diễm màu đỏ đan xen vào nhau, tập kích sau lưng Ma Ảnh.
Bởi vì lông xanh phong hệ giao dịch cho Dương Phàm cho nên Khổng Tước tiểu vêu hiện tại sử dụng là hai lông chim lôi hệ cùng hỏa hệ.
Hai cường giả chuẩn Nguyên Anh Kỳ gia nhập khiến sắc mặt Ma Ảnh đại biến.
Nếu không phải đang giằng co cùng thần thú không gian khó chơi như Linh Nguyệt, công kích như vậy căn bản hắn không để trong mắt.
- Các ngươi muốn chết!
Ma Ảnh đột nhiên chia làm ba, phân biệt đánh tới ba người. Cái nào là chân thân?
Khổng Tước tiểu yêu lập rức có chút không rõ, với thần thông của nàng còn không thể phân ra thật giả.
Dương Phàm hừ lạnh một tiếng, Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên trong tay như bóng với hình cuốn lấy một Ma Ảnh trong đó.
Cái gì?
Ma Ảnh bị cuốn lấy chấn động hiển nhiên không đoán trước Dương Phàm có thể nhìn rõ thật giả phân thân của hắn.
- Trò mọn!
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, toàn lực vận chuyển Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên trói buộc Ma Ảnh tầng tầng.
Phốc!
Ngay sau đó, một đạo quang tuyến màu bạc trống rỗng lóe lên, đâm trúng thân thể Ma Ảnh, xuyên qua ngực hắn
Ma Ảnh hừ một tiếng trầm thấp, nhìn qua phảng phất bị thương tổn mang tính thực chất.
Ngao!
Lúc này, lực lượng nhị vũ của Khổng Tước tiểu yêu cũng rơi lên người hắn, nhưng Ma Ảnh này không ngờ không hề tổn hại.
- Ha ha ha. Bằng vào lực lượng các ngươi muốn giết ta, không khác gì mộng tưởng hão huyền.
Ma Ảnh cười điên cuồng, vết thương trong nháy mắt hồi phục như cũ. Thân thể hắn căn bản không phải thật thể, nhìn qua giống như một bóng ma.
- Đến!
Linh Nguyệt tay bấm pháp quyết, một thân ngân bảo không gió tung tay, hiện ra vài phần tư thế oai hùng.
Đột nhiên, khu vực nơi Ma Ảnh bị tầng tầng rậm rạp sợi tơ nhỏ màu bạc sáng tối bao phủ.
Đây đúng là nàng dùng thiên phú thần thông thi triển ra Không gian lao tù.
Như vậy, Hấp Huyết Xà Tiên của Dương Phàm quấn chặt thân thể Ma Ảnh, không gian lao tù nhốt chặt nơi dừng chân của Ma Ảnh, trong lúc nhất thời áp chế Ma Ảnh không có đường phản kháng.
- Xà tiên này không ngờ là truyền thừa linh bảo.
Ma Ảnh gắt gao nhìn chằm chằm vào xà tiên trong tay Dương Phàm, mặt lộ vẻ kinh hãi.
Cho dù hắn không phải thật thể nhưng vẫn không trốn được Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên cuốn lấy, mà lại còn nhanh chóng hấp thu tinh hồn lực của Ma Ảnh.
Nói cách khác, Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên có thể tạo thành uy hiếp đối với Ma Ảnh không phải thật thể, nếu kéo dài như vậy thêm một đoạn thời gian, có thể hút khô tinh hồn lực của hắn.
- Mở ra cho ta!
Ma Ảnh nổi giận gầm lên một tiếng, trên người bộc phát ra ma khí tận trời cùng vô số ký hiệu bóng ma.
Dương Phàm chỉ cảm thấy tay run lên, Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên suýt nữa rời tay.
- Ngươi kiên trì một chút. Hôm nay ta muốn đem Ma đầu này đặt dưới Tiên khí, xem hắn như thế nào gây sóng gió.
Linh Nguyệt thay đổi cách nhìn đối với Dương Phàm, không gian tù lao trước người co rút từng chút, từng chút đè ép không gian của Ma Ảnh.
- Đóng băng!
Trong tay Dương Phàm xuất hiện một con băng xà trong suốt, miễn cưỡng phun ra một ngụm bản mạng băng diễm trúng vào Ma Ảnh.
Phốc!
Băng diễm nháy mắt đóng băng Ma Ảnh, cỗ lực lượng này có thể đóng băng linh hồn. Ma Ảnh không phải thật thể vẫn bị đóng băng ảnh hưởng.
- Man hoang dị chủngLưu Ly Nham Tinh Xà biến dị!
Ma Ảnh cả kinh, một lời nói ra lai lịch xuất thân của Lưu Lỵ Hàn Tinh Xà.
Giờ phút này hắn bị lực đóng băng ảnh hưởng, bị Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên quấn
lấy, lại bị bó buộc trong không gian lao tù.
Khổng Tước tiểu yêu nhẹ thở vài từ, Khổng tước phượng quan trên đầu nàng phóng ra uy áp cường đại, ánh sáng bảy màu lập tức vọt vào không gian lao tù, đâm phá thân thể Ma Anh.
- A!
Ma Ảnh kêu thảm liên tục, cả người bị ánh sáng bảy màu quấn quanh, bộ dạng thống khổ dị thường.
Dương Phàm đưa mắt nhìn ánh sáng bảy màu phóng ra từ Khổng tước phượng quan, khổng tước sinh động như thật phóng ra uy áp không thấp hơn hai cường giả Nguyên Anh như Ma Ảnh cùng Linh Nguyệt.
Xem ra đây mới là đòn sát thủ của Khổng Tước tiểu yêu.
Tuy nhiên Dương Phàm cũng nhìn ra được Khổng tước phượng quan này là Pháp bảo loại phòng ngự, thoát thể giết địch có thể nói là rất khó khăn, còn như địch nhân trói buộc ở trước người, lấy phòng ngự để tấn công, ngược lại là một ngoại lệ.
- Các ngươi nhớ kỹ cho ta! Sẽ có một ngày, u Ảnh Ma Chủ ta sẽ giày vò các ngươi đến chết!
Ma Ảnh thống khổ giãy dụa trong không gian lao tù, giọng nói lạnh băng tận xương tủy truyền ra.
Ầm ầm!
Ma Ảnh trong nháy mắt nổ tung đóng băng, tránh thoát không gian lao tù, sau đó có thể thấy được vô số mảnh nhỏ màu đen và quang ảnh chạy ra bốn phương tám hướng.
Ba người Linh Nguyệt bị lực lượng cường đại bùng nổ đánh bay thật xa. Dương Phàm cùng Khổng Tước tiểu yêu thậm chí đều bị thương, phun ra một búng máu.
- Lôi Linh Châu!
Thân hình Linh Nguyệt chợt lóe, xuất hiện ở dung nham phía dưới, trong tay đánh ra một mảnh điện quang màu tím, thu Lôi Linh Châu vào trong tay.
Kỳ quái chính là Lôi Linh Châu ảm đạm ở dưới điện quang màu tím cấm chế, cũng không sinh ra dị động gì. Có lẽ lực lượng bản thân không đủ hoặc là không bài xích lực lượng lôi hệ.
- Lôi Linh Châu, ta rốt cục chiếm được. Linh Nguyệt lộ vẻ mừng vô cùng nói.
- Nhưng là Ma Ảnh kia chạy trốn rồi.
Khổng Tước tiểu yêu có chút kinh hoàng nói.
- Lôi Linh Châu bị ta chiếm được, ít nhất trong trăm năm hắn không thể tạo thành uy hiếp đối với Thiên cầm Nội Hải. Hơn nữa, Ma đầu kia muốn trọng tụ Ma Ảnh, ít nhất cần thời gian một tháng.
Linh Nguyệt thản nhiên nói, tuy nhiên ngay sau đó nàng biến sắc, chỉ cảm thấy điện quang màu tím trong tay đang bị Lôi Linh Châu nhanh chóng hấp thu.
- Linh Nguyệt tỷ tỷ. Nguyên lai tỷ tu luyện thần thông lôi hệ chính là vì luyện hóa Lôi Linh Châu.
Khổng Tước tiểu yêu kinh ngạc nói.
- Không ổn, Lôi Linh Châu này đang hấp thu pháp lực lôi hệ của ta!
Linh Nguyệt kinh hô một tiếng ném Lôi Linh Châu ra ngoài, một mảnh lôi võng cùng điện quang đánh xuống, lực lượng khủng bố khiến dung nham cuồn cuộn sục sôi.
Thấy tình cảnh như vậy, Dương Phàm cùng lộ vẻ trầm ngâm. Nếu không phải lực lượng Lôi Linh Châu này đã mất đi hơn 90%, cũng không phải một yêu tu hóa hình như Linh Nguyệt có thể mạnh mẽ thu lấy.
- Hai người các ngươi trước tiên ở đây hộ pháp cho ta, ta muốn thử nhận Lôi Linh Châu truyền thừa. Loại truyền thừa linh châu này, chỉ có thuộc tính công pháp thích hợp và người có duyên mới có thể được.
Linh Nguyệt dứt lời liền khoanh chân ngồi trước Lôi Linh Châu, từ lòng bàn tay kéo dài ra tầng tầng lôi điện nhỏ bé, nhẹ nhàng xúc động Lôi Linh Châu, dường như đang thử liên kết với nó.
Nhưng bất kể Linh Nguyệt cố gắng như thế nào, Lôi Linh Châu kia vẫn như cũ không chút phản ứng.
- Chẳng lẽ ta không phải người hữu duyên hoặc là pháp lực lôi điện trong cơ thể không đủ thuần khiết?
Linh Nguyệt lộ vẻ không cam lòng.
Nháy mắt ba ngày trôi qua.
Đến một lúc, Linh Nguyệt lộ vẻ thất vọng, thở dài nói:
- Xem ra ta không thể có được Lôi Linh Châu, càng không thể mang nó ra khỏi Thiên Lan tiên phủ.
Loại bảo vật truyền thừa như Lôi Linh Châu, nếu không thể được chấp nhận, cho dù thực lực đạt tới Hóa Thần Kỳ trong truyền thuyết cũng không thể luyện hóa.
- Không bằng để chúng ta thử xem.
Dương Phàm nhìn Lôi Linh Châu trầm ngâm nói.
Nếu người hữu duyên có khả năng được đến, như vậy bắt kỳ người nào đều có khả năng thành công, cho dù hy vọng nhỏ bé đến mức có thể xem nhẹ không tính.
Sau đó, Dương Phàm đứng ở lối vào đại điện dõi mắt nhìn hai cường giả Nguyên Anh chiến đấu, mặt lộ vẻ trầm tư, cũng không có ý tứ lập tức động thủ.
- Chúng ta mau ra tay đi!
Khổng Tước tiểu yêu có chút vội vàng.
- Bình tĩnh đừng nóng vội. Chúng ta đợi bọn họ đánh thêm hai ngày ba đêm. Dương Phàm vẻ mặt thản nhiên nói:
- Chờ khi bọn họ đánh nguyên khí đại thương, đó mới là lúc tốt nhất chúng ta ra tay.
Trên thực tế, trong lòng hắn còn có một câu chưa nói: "Tốt nhất là hai hổ đánh nhau, lưỡng bại câu thương, như vậy ta có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi!"
- Cái gì?
Khổng Tước tiểu yêu nghe lời ấy thiếu chút nữa tức chết:
- Ta nhờ ngươi ra tay, chính là muốn giúp Linh Nguyệt tv tỷ, cũng không muốn cho Lôi Linh Châu rơi vào trong tay Ma Ảnh, do đó mang đến hủy diệt cho Thiên cầm Nội Hải.
- Vậy cũng chờ một chút, sau khi chúng ta hồi phục nguyên khí cùng thể lực rồi nói. Dương Phàm suy tư nói.
Bất kể là đứng ở phương diện ích lợi hay cảm giác, hắn cũng không muốn cho Ma Ảnh còn sống rời đi.
Bởi vì từ khi Ma Ảnh thần bí hiện thân, nhiều lần có địch ý và nhòm ngó Thạch Thiên Hàn, muốn chiếm cứ thân thể. Nếu để hắn biết mình và Thạch Thiên Hàn là một, vậy thời gian còn lại trong Thiên Lan Điện có thể gặp nguy hiểm.
Ngoài ra, lai lịch Ma Ảnh này không ổn, vừa xuất thế đã phun lời ngông cuồng muốn hủy diệt Thiên cầm Nội Hải. Loại nhân vật nguy hiểm này, tự nhiên không thể để lại thế gian, tốt nhất là sớm chút vây giết, cho dù giết không chết, cũng phải phong ấn lại.
Vạn nhất hắn thật có năng lực khiến Thiên Khí Thượng Giới xảy ra dị biến, hàng tỷ sinh linh của Thiên cầm Nội Hải bao bầm cả bản thân Dương Phàm đều gặp phải nguy cơ.
Nghĩ đến đây, Dương Phàm ở tại chỗ khoanh chân ngồi, tâm thần tiến vào Tiên Hồng Không Gian.
Lúc này, phân thân Thạch Thiên Hàn nguyên khí đại thương cực độ hư thoát, liên quan đến bản tôn Dương Phàm, cũng có chút tâm thần yếu nhược.
Hoàn hảo sau khi tiến vào Tiên Hồng Không Gian, nguyên khí Thạch Thiên Hàn hồi phục nhanh, còn một ít thương thế có Dược sư Dương Phàm này tự nhiên không hề lo lắng.
Ước chừng qua nửa canh giờ, Dương Phàm thở ra một ngụm đứng dậy.
Chính hắn hoàn toàn khôi phục đến trạng thái đỉnh, nhưng Thạch Thiên Hàn sau khi thi triển Ma Thần Phụ Thể bản mạng ma nguyên tiêu hao rất nhiều, thân thể hư thoát cũng không phải ngày một ngày hai có thể khôi phục.
- Bọn họ vẫn còn đánh?
Dương Phàm vẻ kinh ngạc nhìn về phía hai ảo ảnh còn đang chiến đấu trên không trung dung nham màu đỏ.
Nhìn xu thế hai người này không chút kiệt lực, thậm chí đánh thêm hai ngày ba đêm cũng không thành vấn để.
- Cường giả Nguyên Anh, khí mạch lại dài lâu như vậy? Hoặc là hai người này không phải bình thường, hơn xa bậc cao Nguyên Anh bình thường?
Dương Phàm cảm thấy không thể tin bật thốt.
Keng keng! ầm ầm!
Lôi Linh Châu dưới lực lượng cường đại của hai người bay lên không trung, triển khai một tràng tranh đoạt kinh hiểm tiền vô hậu khoáng.
Linh Nguyệt có thiên phú thần thông không gian, khó lòng phòng bị, đồng thời cùng sở trường khống chế, chế tạo vách ngăn vô hình.
- Nghe mẫu thân ta nói, cường giả Nguyên Anh Kỳ thần hồn có thể ngao du Thái Hư, có năng lực sơ bộ dẫn đường lực lượng thiên địa, khí mạch kéo dài hơn bậc cao Kim Đan chục lần. Tuy nhiên, Linh Nguyệt tỷ tỷ là thần thú, pháp lực đương nhiên càng hùng hậu hơn bậc cao Nguyên Anh bình thường.
Khổng Tước tiểu yêu ở một bên đáp.
- Nói như vậy, chỉ cần bọn họ không thi triển thần thông hoặc bí thuật gì, đánh như vậy ba ngày ba đêm cũng có khả năng?
Dương Phàm nói.
- Ta nghĩ, hẳn là như vậy.
Khổng Tước tiểu yêu gật đầu, vẻ mặt ngưng trọng.
- Vậy còn nhìn cái gì? Đi lên đánh!
Dương Phàm khẽ quát một tiếng, thân hình hóa thành một đạo quang ảnh màu lục nhạt, tốc độ gần bằng cường giả Nguyên Anh lập tức bay đến giữa không trung.
Vù!
Không nói hai lời, Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên đã rời tay, hóa thành tầng tầng quang ảnh, quấn tới Ma Ảnh.
Bá! Vút!
Khổng Tước tiểu yêu trong tay tế ra hai lông chim màu tím đỏ, hóa thành mãnh thú như lôi hỏa, lôi xà màu tím cùng hỏa diễm màu đỏ đan xen vào nhau, tập kích sau lưng Ma Ảnh.
Bởi vì lông xanh phong hệ giao dịch cho Dương Phàm cho nên Khổng Tước tiểu vêu hiện tại sử dụng là hai lông chim lôi hệ cùng hỏa hệ.
Hai cường giả chuẩn Nguyên Anh Kỳ gia nhập khiến sắc mặt Ma Ảnh đại biến.
Nếu không phải đang giằng co cùng thần thú không gian khó chơi như Linh Nguyệt, công kích như vậy căn bản hắn không để trong mắt.
- Các ngươi muốn chết!
Ma Ảnh đột nhiên chia làm ba, phân biệt đánh tới ba người. Cái nào là chân thân?
Khổng Tước tiểu yêu lập rức có chút không rõ, với thần thông của nàng còn không thể phân ra thật giả.
Dương Phàm hừ lạnh một tiếng, Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên trong tay như bóng với hình cuốn lấy một Ma Ảnh trong đó.
Cái gì?
Ma Ảnh bị cuốn lấy chấn động hiển nhiên không đoán trước Dương Phàm có thể nhìn rõ thật giả phân thân của hắn.
- Trò mọn!
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, toàn lực vận chuyển Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên trói buộc Ma Ảnh tầng tầng.
Phốc!
Ngay sau đó, một đạo quang tuyến màu bạc trống rỗng lóe lên, đâm trúng thân thể Ma Ảnh, xuyên qua ngực hắn
Ma Ảnh hừ một tiếng trầm thấp, nhìn qua phảng phất bị thương tổn mang tính thực chất.
Ngao!
Lúc này, lực lượng nhị vũ của Khổng Tước tiểu yêu cũng rơi lên người hắn, nhưng Ma Ảnh này không ngờ không hề tổn hại.
- Ha ha ha. Bằng vào lực lượng các ngươi muốn giết ta, không khác gì mộng tưởng hão huyền.
Ma Ảnh cười điên cuồng, vết thương trong nháy mắt hồi phục như cũ. Thân thể hắn căn bản không phải thật thể, nhìn qua giống như một bóng ma.
- Đến!
Linh Nguyệt tay bấm pháp quyết, một thân ngân bảo không gió tung tay, hiện ra vài phần tư thế oai hùng.
Đột nhiên, khu vực nơi Ma Ảnh bị tầng tầng rậm rạp sợi tơ nhỏ màu bạc sáng tối bao phủ.
Đây đúng là nàng dùng thiên phú thần thông thi triển ra Không gian lao tù.
Như vậy, Hấp Huyết Xà Tiên của Dương Phàm quấn chặt thân thể Ma Ảnh, không gian lao tù nhốt chặt nơi dừng chân của Ma Ảnh, trong lúc nhất thời áp chế Ma Ảnh không có đường phản kháng.
- Xà tiên này không ngờ là truyền thừa linh bảo.
Ma Ảnh gắt gao nhìn chằm chằm vào xà tiên trong tay Dương Phàm, mặt lộ vẻ kinh hãi.
Cho dù hắn không phải thật thể nhưng vẫn không trốn được Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên cuốn lấy, mà lại còn nhanh chóng hấp thu tinh hồn lực của Ma Ảnh.
Nói cách khác, Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên có thể tạo thành uy hiếp đối với Ma Ảnh không phải thật thể, nếu kéo dài như vậy thêm một đoạn thời gian, có thể hút khô tinh hồn lực của hắn.
- Mở ra cho ta!
Ma Ảnh nổi giận gầm lên một tiếng, trên người bộc phát ra ma khí tận trời cùng vô số ký hiệu bóng ma.
Dương Phàm chỉ cảm thấy tay run lên, Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên suýt nữa rời tay.
- Ngươi kiên trì một chút. Hôm nay ta muốn đem Ma đầu này đặt dưới Tiên khí, xem hắn như thế nào gây sóng gió.
Linh Nguyệt thay đổi cách nhìn đối với Dương Phàm, không gian tù lao trước người co rút từng chút, từng chút đè ép không gian của Ma Ảnh.
- Đóng băng!
Trong tay Dương Phàm xuất hiện một con băng xà trong suốt, miễn cưỡng phun ra một ngụm bản mạng băng diễm trúng vào Ma Ảnh.
Phốc!
Băng diễm nháy mắt đóng băng Ma Ảnh, cỗ lực lượng này có thể đóng băng linh hồn. Ma Ảnh không phải thật thể vẫn bị đóng băng ảnh hưởng.
- Man hoang dị chủngLưu Ly Nham Tinh Xà biến dị!
Ma Ảnh cả kinh, một lời nói ra lai lịch xuất thân của Lưu Lỵ Hàn Tinh Xà.
Giờ phút này hắn bị lực đóng băng ảnh hưởng, bị Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên quấn
lấy, lại bị bó buộc trong không gian lao tù.
Khổng Tước tiểu yêu nhẹ thở vài từ, Khổng tước phượng quan trên đầu nàng phóng ra uy áp cường đại, ánh sáng bảy màu lập tức vọt vào không gian lao tù, đâm phá thân thể Ma Anh.
- A!
Ma Ảnh kêu thảm liên tục, cả người bị ánh sáng bảy màu quấn quanh, bộ dạng thống khổ dị thường.
Dương Phàm đưa mắt nhìn ánh sáng bảy màu phóng ra từ Khổng tước phượng quan, khổng tước sinh động như thật phóng ra uy áp không thấp hơn hai cường giả Nguyên Anh như Ma Ảnh cùng Linh Nguyệt.
Xem ra đây mới là đòn sát thủ của Khổng Tước tiểu yêu.
Tuy nhiên Dương Phàm cũng nhìn ra được Khổng tước phượng quan này là Pháp bảo loại phòng ngự, thoát thể giết địch có thể nói là rất khó khăn, còn như địch nhân trói buộc ở trước người, lấy phòng ngự để tấn công, ngược lại là một ngoại lệ.
- Các ngươi nhớ kỹ cho ta! Sẽ có một ngày, u Ảnh Ma Chủ ta sẽ giày vò các ngươi đến chết!
Ma Ảnh thống khổ giãy dụa trong không gian lao tù, giọng nói lạnh băng tận xương tủy truyền ra.
Ầm ầm!
Ma Ảnh trong nháy mắt nổ tung đóng băng, tránh thoát không gian lao tù, sau đó có thể thấy được vô số mảnh nhỏ màu đen và quang ảnh chạy ra bốn phương tám hướng.
Ba người Linh Nguyệt bị lực lượng cường đại bùng nổ đánh bay thật xa. Dương Phàm cùng Khổng Tước tiểu yêu thậm chí đều bị thương, phun ra một búng máu.
- Lôi Linh Châu!
Thân hình Linh Nguyệt chợt lóe, xuất hiện ở dung nham phía dưới, trong tay đánh ra một mảnh điện quang màu tím, thu Lôi Linh Châu vào trong tay.
Kỳ quái chính là Lôi Linh Châu ảm đạm ở dưới điện quang màu tím cấm chế, cũng không sinh ra dị động gì. Có lẽ lực lượng bản thân không đủ hoặc là không bài xích lực lượng lôi hệ.
- Lôi Linh Châu, ta rốt cục chiếm được. Linh Nguyệt lộ vẻ mừng vô cùng nói.
- Nhưng là Ma Ảnh kia chạy trốn rồi.
Khổng Tước tiểu yêu có chút kinh hoàng nói.
- Lôi Linh Châu bị ta chiếm được, ít nhất trong trăm năm hắn không thể tạo thành uy hiếp đối với Thiên cầm Nội Hải. Hơn nữa, Ma đầu kia muốn trọng tụ Ma Ảnh, ít nhất cần thời gian một tháng.
Linh Nguyệt thản nhiên nói, tuy nhiên ngay sau đó nàng biến sắc, chỉ cảm thấy điện quang màu tím trong tay đang bị Lôi Linh Châu nhanh chóng hấp thu.
- Linh Nguyệt tỷ tỷ. Nguyên lai tỷ tu luyện thần thông lôi hệ chính là vì luyện hóa Lôi Linh Châu.
Khổng Tước tiểu yêu kinh ngạc nói.
- Không ổn, Lôi Linh Châu này đang hấp thu pháp lực lôi hệ của ta!
Linh Nguyệt kinh hô một tiếng ném Lôi Linh Châu ra ngoài, một mảnh lôi võng cùng điện quang đánh xuống, lực lượng khủng bố khiến dung nham cuồn cuộn sục sôi.
Thấy tình cảnh như vậy, Dương Phàm cùng lộ vẻ trầm ngâm. Nếu không phải lực lượng Lôi Linh Châu này đã mất đi hơn 90%, cũng không phải một yêu tu hóa hình như Linh Nguyệt có thể mạnh mẽ thu lấy.
- Hai người các ngươi trước tiên ở đây hộ pháp cho ta, ta muốn thử nhận Lôi Linh Châu truyền thừa. Loại truyền thừa linh châu này, chỉ có thuộc tính công pháp thích hợp và người có duyên mới có thể được.
Linh Nguyệt dứt lời liền khoanh chân ngồi trước Lôi Linh Châu, từ lòng bàn tay kéo dài ra tầng tầng lôi điện nhỏ bé, nhẹ nhàng xúc động Lôi Linh Châu, dường như đang thử liên kết với nó.
Nhưng bất kể Linh Nguyệt cố gắng như thế nào, Lôi Linh Châu kia vẫn như cũ không chút phản ứng.
- Chẳng lẽ ta không phải người hữu duyên hoặc là pháp lực lôi điện trong cơ thể không đủ thuần khiết?
Linh Nguyệt lộ vẻ không cam lòng.
Nháy mắt ba ngày trôi qua.
Đến một lúc, Linh Nguyệt lộ vẻ thất vọng, thở dài nói:
- Xem ra ta không thể có được Lôi Linh Châu, càng không thể mang nó ra khỏi Thiên Lan tiên phủ.
Loại bảo vật truyền thừa như Lôi Linh Châu, nếu không thể được chấp nhận, cho dù thực lực đạt tới Hóa Thần Kỳ trong truyền thuyết cũng không thể luyện hóa.
- Không bằng để chúng ta thử xem.
Dương Phàm nhìn Lôi Linh Châu trầm ngâm nói.
Nếu người hữu duyên có khả năng được đến, như vậy bắt kỳ người nào đều có khả năng thành công, cho dù hy vọng nhỏ bé đến mức có thể xem nhẹ không tính.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm