Tiên Hồng Lộ
Chương 319: Ba đại Quân vương
Xa xa truyền tới ba đạo khí tức mạnh mẽ, làm cho Dương Phàm từ trong Tiên Hồng Không Gian phải kinh sợ nhảy ra thậm chí bị dọa toát ra một thân mồ hôi lạnh. Ba đạo khí tức kinh thế hãi tục đó đại biểu đều là bậc cao Kim Đan, trong đó uy thế của bất cứ một khí tức nào cũng không kém hơn so với đại tu sĩ Kim Đan họ Ngụy mà Dương Phàm đã gặp ở La Sơn quốc. Cường giả cấp bậc này tùy tiện tới một người Dương Phàm đều khó có thể ứng phó, càng đừng nói ba người. Nếu ba người này đều có địch ý với Dương Phàm mà đến thì chỉ sợ sinh cơ của hắn khó mà biết trước được. So với gặp cường địch Nguyên Anh KỲ cũng không khác nhau nhiều lắm.
Tuy nhiên, ngay lập tức Dương Phàm mở rộng cảm quan, liền từ trong ba đạo khí tức này cảm nhận được hai cỗ tương đối quen thuộc. Sau đó thấy rõ ba người, sắc mặt hắn vui mừng trong lòng cũng buông lỏng.
"Vù! Vù! Vù!"
Ba thân ảnh mờ ảo không một tiếng động xuyên qua Thiên Niên Mộ Huyệt Quỷ Thi Sơn như vào chỗ không người, tới đại điện trong mộ huyệt. Ba bậc cao Kim Đan xếp một hàng chữ "nhất", đứng ở đối diện Dương Phàm lập tức truyền đến một áp lực khó có thể kháng cự. Ba người này phân biệt là: một nam nhân đeo mặt nạ thần bí mặc hắc bào; một lão già khoảng thất tuần mặc áo bào tro tiều tụy; một gã thanh niên mặt lạnh như tiền mặc kim giáp.
- Dương trưởng lão! Chúng ta nhận được truvền tin phù của ngươi, liền bí mật chạy tới đây. Từ khi ngươi trở về kinh đô rồi thần bí biến mất. Ám Huyết Vương Triều không thể chính xác nắm giữ hành tung của ngươi.
Lão già tiều tụy áo bào tro nói với thần sắc bình tĩnh như hồ nước, không có bất cứ một tia dao động nào.
- Bái kiến ba vị Quân vương! Dương mỗ có tài đức gì mà lại để ba đại Quân vương Ám Huyết Vương Triều cùng giáng lâm.
Dương Phàm được sủng ái mà lo sợ.
Hắn nhờ Hoàng thúc mang một tấm Truyền tin phù muốn liên hệ với thế lực của Ám Huyết Vương Triều tại Vụ Liễu trấn để thương nghị cục diện tiếp theo cũng để thử thái độ của Ám Huyết Vương Triều. Nhưng hắn không nghĩ tới một phong truyền tin phù không ngờ lại kinh động tới ba đại Quân vương chúa tể cao nhất của Ám Huyết Vương Triều!
Lão già tiều tụy thất tuần này, chính là Bổ Thiên Quân Vương, thời điểm Dương Phàm ở La Sơn quốc gặp được, ông từng vì mình ngăn cản truy kích của bậc cao Kim Đan Thái cổ Thiên Ma Tông.
- Bản lĩnh của ngươi thật không nhỏ, chỉ dựa vào sức một người liền khuấy động hơn bảy phần thế lực của Ngư Dương quốc. Thậm chí thế lực quốc gia cũng tham gia vào. Giờ phút này Vụ Liễu trấn trở thành cơn lốc xoáy phân tranh của các thế lực lớn. Mắt thấy ngươi cũng nguy hiểm trong sớm tối, ba đại Quân vương Ám Huyết Vương Triều ta sao có thể khoanh tay ngồi nhìn?
Truyền đến thanh âm của Ám Thiên Quân Vương giấu sau tấm mặt nạ thần bí, dường như có vài phần trách cứ lại có vài phần tự hào. Vừa nghe lời ấy, Dương Phàm thật có chút ngượng ngùng, dù sao đều là chính mình gây họa, hiện tại ngay cả ba đại Quân vương Ám Huyết Vương Triều đều bị bức phải ra mặt có thể thấy được tính nghiêm trọng của tình thế lúc này.
- Ngươi chính là Thạch Thiên Hàn? Thần y Dương Phàm?
Thanh niên mặt lạnh như tiền mặc kim giáp đột nhiên lên tiếng, hắn cẩn thận đánh giá Dương Phàm dường như có vài phần tò mò. Nhưng trong ánh mắt hắn có vài tia bề trên nhìn xuống.
- Đúng vậy! Xin hỏi Quân vương có nghi vấn gì sao?
Dương Phàm cảm thấy một áp lực không nhỏ áp tới, vội vàng gật đầu có chút kỳ quái. Hắn đương nhiên có thể đoán ra người này nhất định là Phệ Thiên Quân Vương trong Ám Huyết Vương Triều, thiên về sát phạt chiến đấu.
- Hai tháng trước bản Quân vương từng giao thủ cùng Vô Song, hắn vô cùng tôn sùng đối với ngươi.
Phệ Thiên Quân Vương lạnh nhạt cười dường như có vài phần nghi ngờ:
- Chỉ là gặp mặt lần này, khó tránh khỏi có chút thất vọng
- Vô Song?
Dương Phàm cảm thấy có chút xấu hổ, trong ba đại Quân vương, Ám Thiên Quân Vương cùng Bổ Thiên Quân Vương đối xử với mình đều rất tốt, thậm chí quan tâm chăm sóc, hắn đoán đây là nguyên nhân vì phụ thân. Nhưng Phệ Thiên Quân Vương này đối với hắn rõ ràng có vài phần khinh thị.
- Dương trưởng lão! Phệ Thiên Quân Vương là người ăn ngay nói thẳng, không khéo ăn nói, lời nói của hắn ngươi không nên để ở trong lòng.
Bổ Thiên Quân Vương cười dùng thần thức truyền âm nói với Dương Phàm. Dương Phàm khẽ gật đầu, hắn có thể cảm nhận được trong ánh mắt của Ám Thiên và Bổ Thiên Quân Vương ẩn chứa vẻ chờ mong và yêu mến.
- Chúng ta cùng nhau ngồi xuống bàn chuyện quan trọng đi
Ám Thiên Quân Vương thản nhiên đảo ánh mắt lướt qua ba người tại đây phất phất tay nói, ba đại Quân vương đồng loạt ngồi xuống. Dương Phàm cũng khoanh chân ngồi theo. Từ trong một động tác này, hắn lại phát hiện một điều mới mẻ, Ám Thiên Quân Vương dường như là thủ lĩnh trong ba đại Quân vương. Trước đây hắn theo trong tin tức Ám Huyết Vương Triều ghi lại biết được, ba đại Quân vương phân biệt là: Phệ Thiên, Bổ Thiên, Ám Thiên.
Dương Phàm vốn tưởng rằng theo thứ tự như thế thì địa vị của Phệ Thiên cao nhất nhưng hiện tại xem ra Ám Thiên Quân Vương vẫn luôn mang mặt nạ thần bí nhất này, mới là địa vị cao nhất.
- Kể từ lúc này dựa theo tinh hình thì Dương trưởng lão không thể ở lại Ngư Dương quốc được nữa rồi
Ám Thiên Quân Vương mặt không đổi sắc nói. Dương Phàm vừa nghe lời ấy, có chút nóng nảv trong lòng: "Chẳng lẽ ba đại Quân vương muốn mình lập tức rời khỏi Ngư Dương quốc?"
- Tuy nhiên, hẹn ước ba năm ở Dương gia bảo đối với ngươi có ý nghĩa trọng đại.
Ám Thiên Quân Vương lại chuyển câu chuyện:
- Cho nên ba đại Quân vương chúng ta mới bí mật chạy tới Vụ Liễu trấn tọa trấn ở đây mấy ngày.
Ba đại Quân vương tọa trấn!
Dương Phàm lóe sáng ánh mắt. trong lòng thập phần cảm kích lòng bình thản nói:
- Đa tạ ba vị Quân vương yêu mến! Mối ân tình này, ngày sau Dương mỗ sẽ báo đáp thỏa đáng!
Phệ Thiên Quân Vương sắc mặt sa sầm xuống:
- Lời này là có ý tứ gì? Ngươi thân là trưởng lão có tiềm lực nhất trong Ám Huyết Vương Triều ta, chúng ta có lý nào không quản tới sống chết của ngươi?
Bổ Thiên Quân Vương cười tủm tim nói:
- Dương trưởng lão! Ngươi có thể yên tâm! Có ba đại tu sĩ Kim Đan chúng ta tọa trấn đủ có thể bảo vệ ngươi cùng với người nhà của ngươi bình yên vô sự.
Ba vị đại tu sĩ Kim Đan!
Dương Phàm sau khi nghe xong trong lòng khiếp sợ, ba đại tu sĩ tự mình tọa trấn đội hình này quả thực cường đại đáng sợ. Thực lực của đại tu sĩ Kim Đan thời điểm ở La Sơn quốc hắn đã chứng kiến, tổ sư Lệnh Hồ Tùng của Tiên Lai Tông ở dưới tình huống dùng Nghịch Linh Huyết thứ phẩm thực lực gia tăng gấp hai đều còn xa chưa phải là đối thủ.
- Dương trưởng lão! Bắt đầu từ ngày mai ngươi có thể đường đường chính chính hiện thân, có ba người chúng ta tọa trấn, xem ai dám động một sợi lông của ngươi.
Phệ Thiên Quân Vương lạnh lùng cười trên người tuôn ra một khí tức khát máu lạnh như băng. Khí tức của đại tu sĩ Kim Đan khiến tâm thần của Dương Phàm run lên xem ra Phệ Thiên Quân Vương này khẳng định là một phần tử hiếu chiến.
- Mặc dù có ba người chúng ta âm thầm tọa trấn nhưng cũng không thể lơ là cảnh giác, tu sĩ bậc cao chạy tới Vụ Liễu trấn cũng không ở số ít.
Ám Thiên Quân Vương thản nhiên nói:
- Kế tiếp chúng ta bàn một chút chi tiết vấn đề
Tiếp đó bốn người trong Thiên Niên Mộ Huyệt Quỷ Thi Sơn bắt đầu bàn bạc từng loại chi tiết và cách ứng phó. Thấm thoát, nửa đêm trôi qua ba đại Quân vương sắp rời đi.
- Dương mồ có một lời không biết có thỏa đáng hay không?
Giọng điệu của Dương Phàm đột nhiên có hơi ngập ngừng.
- Nói đi!
Ám Thiên Quân Vương chắp hai tay sau lưng, vạt hắc bào tung bay phất phới, trên đầu hắn mang mặt nạ vĩnh viễn là người thần bí nhất.
- Xin hỏi ba đại Quân vương, vì sao lại đối tốt với ta như vậy? Nguvên nhân có phải vì cha ta hoặc là sư tôn Liễu Vô Ngân hay không?
Dương Phàm cho dù có ngốc cũng có thể hiểu được ba đại Quân vương đặc biệt chiếu cố cho mình. Vừa nghe lời ấy, ba đại Quân vương đều rơi vào trầm mặc. Trong mắt Bổ Thiên Quân Vương lóe lên một tia dao động, trao đổi ánh mắt cùng Phệ Thiên Quân Vương một cái. Bọn họ có lẽ đều biết bí mật nhưng không nói gì, dường như đang chờ đợi Ám Thiên Quân Vương trả lời.
- Ba đại Quân vương chúng ta cùng phụ thân của ngươi và Liễu Vô Ngân đều là bạn hữu hợp lòng hợp ý, như huynh đệ cùng sống cùng chết. Ngươi là đứa con thân sinh của hắn. cho nên chúng ta mới có chiếu cố đặc biệt, đồng thời cũng đặt kỳ vọng cao vào ngươi.
Ám Thiên Quán Vương đưa lưng về phía Dương Phàm nói xong, khẽ thở dài một hơi. Dương Phàm vừa mới chuẩn bị hỏi tung tích của phụ thân, Bổ Thiên Quân Vương lại cười nói:
- Sư tôn Liễu Vô Ngân của ngươi, mấy ngày sau cũng sẽ tới Vụ Liễu trấn, hắn cũng rất muốn gặp ngươi!
- Sư phụ sắp quay về Vụ Liễu trấn
Dương Phàm lộ vẻ mặt kinh ngạc lẫn vui mừng, trong lòng rất kích động. Mình xa sư tôn cùng gần ba năm rốt cục hiện tại có cơ hội gặp lại.
- Nếu như lúc nào đó ngươi có thể đi vào hàng ngũ bậc cao thi sẽ có cơ hội được biết tung tích của phụ thân ngươi, thậm chí có thể gặp mặt hắn.
Ám Thiên Quân Vương lại nhẹ giọng cười nói.
- Chỉ cần đi vào bậc cao là có thể biết được tung tích của cha ta? Lời này đúng thật sao?
Dương Phàm không khỏi tim đập thình thịch.
- Đúng vậy.
Ba vị Quân vương lại cười nói.
- Ngươi cũng nên tranh thủ sớm ngày thăng cấp bậc cao đi
Phệ Thiên Quân Vương cũng thở dài:
- Vô Song hai tháng trước khiêu chiến bổn vương, chỉ là thiếu chút nữa đánh bại bổn vương
- Nếu ta hiện tại đã tiến vào bậc cao không biết ba vị Quân vương có thực hiện lời hứa không?
Dương Phàm nói với vẻ mặt tươi cười.
- Ý của ngươi là?
Trong mắt Bổ Thiên Quân Vương hiện lên một tia chờ mong. Vừa nghe lời ấy, sắc mặt ba đại Quân vương đều biến đổi, ba luồng thần thức cường đại quét về phía Dương Phàm. Tuy nhiên theo sau bọn họ đều có hơi thất vọng. Dương Phàm cũng không có bước vào bậc cao còn ngừng lại ở Trúc Cơ hậu kỳ. Ba đại Quán vương đưa mắt nhìn nhau, không khỏi tự giễu: "Hơn hai mươi tuổi có thể Trúc Cơ thành công đã là thiên phú tuyệt đỉnh, thiên tài nhất đẳng rồi, làm thế nào có thể đạt tới cảnh giới bậc cao Kim Đan rất cao."
Mục tiêu đó chính đám người mình đều không thể với tới vì sao phải hy vọng xa vời Dương Phàm có thể làm được?
Có lẽ bởi vì tồn tại của Vô Song quá mức biến thái vượt qua lẽ thường, làm cho bọn họ theo bản năng cũng đặt hy vọng rất cao trên người Dương Phàm. Nhìn chung Ngư Dương quốc mấy ngàn năm nay, hơn ba mươi tuổi thăng cấp Kim Đan, ít chỉ lại ít, thậm chí có thể đếm được trên đầu ngón tay, về phần hai mươi tuổi bước vào Kim Đan trừ Vô Song ra không còn có người thứ hai.
- Ha ha! Ngươi không cần ủ rủ! Với tiến độ của ngươi hiện giờ đã vượt qua ba đại tân tú của Ngư Dương quốc, thiết tưởng thời gian sau này thăng cấp lên Nguyên Anh cũng không phải là không có khả năng.
Bổ Thiên Quân Vương vẻ mặt ôn hòa nói.
- Ha ha ha
Dương Phàm lại cười một tràng dài:
- Hy vọng ba vị Quân vương có thể giữ lời hứa hẹn vừa rồi
Dứt lời khí tức trên người hắn đột nhiên đã xảy ra biến hóa khó hiểu. Nguyên vốn khí tức còn bị vây ở Trúc Cơ hậu kỳ, từng chút một kéo lên. Thời gian chỉ trong một lần hô hấp Dương Phàm liền hiển lộ ra tu vi Trúc Cơ đại viên mãn.
Thấy vậy, trong mắt ba đại Quân vương cùng lộ ra một tia ngạc nhiên vui mừng. Đồng thời. bọn họ cùng có chút khó tin, Dương Phàm nhưng lại có thể ở trước mặt bọn họ giấu diếm thực lực mà không bị nhìn thấu. Chỉ riêng chiêu thức ấy đủ để khiến cho bọn họ thầm giật mình cả kinh. Tuy nhiên, sau khi tu vi của Dương Phàm kéo lên đến Trúc Cơ đại viên mãn còn không có ngừng lại từng chút một hướng lên Trúc Cơ đỉnh rồi còn kéo lên bậc cao.
"Chẳng lẽ"
Ba đại Quân vương liếc nhìn nhau trong mắt cùng có một tia phỏng đoán và chờ mong. Trong khoảnh khắc đó khí tức cùng pháp lực trên người Dương Phàm dao động sinh ra một cái chất càng cao hơn đạt tới một cấp độ khiến cho vô số tu sĩ bậc thấp hướng tới.
Bậc cao!
Ba đại Quân vương đồng thời rơi vào chấn động, tận trong đáy mắt lộ rõ vẻ rung động, ngạc nhiên, vui mừng.
- Bậc caoThật đúng là bậc cao.
Thanh âm của Ám Thiên Quân Vương hơi run run, thậm chí còn khàn khàn. Giờ khắc này, bốn cỗ khí tức thuộc loại bậc cao, cùng tồn tại trong Thiên Niên Mộ Huyệt tối đen ở Quỷ Thi Sơn.
Trong đại điện mộ huyệt, xuất hiện cảnh trầm mặc ngắn ngủi.
- Tốt! Tốt! Tốt! Không nghĩ tới ngươi nhưng lại bước vào Kim Đan. Như vậy bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là đại Quân vương thứ tư của Ám Huyết Vương Triều.
Ám Thiên Quân Vương mặt đầy vẻ ngạc nhiên vui mừng hào hùng nói.
Đại Quân vương thứ tư!
Nếu thật sự như thế, phía sau màn Ám Huyết Vương Triều này, chẳng phải là lại nhiều thêm một nhân vật "ông trùm" sao!
Tuy nhiên, ngay lập tức Dương Phàm mở rộng cảm quan, liền từ trong ba đạo khí tức này cảm nhận được hai cỗ tương đối quen thuộc. Sau đó thấy rõ ba người, sắc mặt hắn vui mừng trong lòng cũng buông lỏng.
"Vù! Vù! Vù!"
Ba thân ảnh mờ ảo không một tiếng động xuyên qua Thiên Niên Mộ Huyệt Quỷ Thi Sơn như vào chỗ không người, tới đại điện trong mộ huyệt. Ba bậc cao Kim Đan xếp một hàng chữ "nhất", đứng ở đối diện Dương Phàm lập tức truyền đến một áp lực khó có thể kháng cự. Ba người này phân biệt là: một nam nhân đeo mặt nạ thần bí mặc hắc bào; một lão già khoảng thất tuần mặc áo bào tro tiều tụy; một gã thanh niên mặt lạnh như tiền mặc kim giáp.
- Dương trưởng lão! Chúng ta nhận được truvền tin phù của ngươi, liền bí mật chạy tới đây. Từ khi ngươi trở về kinh đô rồi thần bí biến mất. Ám Huyết Vương Triều không thể chính xác nắm giữ hành tung của ngươi.
Lão già tiều tụy áo bào tro nói với thần sắc bình tĩnh như hồ nước, không có bất cứ một tia dao động nào.
- Bái kiến ba vị Quân vương! Dương mỗ có tài đức gì mà lại để ba đại Quân vương Ám Huyết Vương Triều cùng giáng lâm.
Dương Phàm được sủng ái mà lo sợ.
Hắn nhờ Hoàng thúc mang một tấm Truyền tin phù muốn liên hệ với thế lực của Ám Huyết Vương Triều tại Vụ Liễu trấn để thương nghị cục diện tiếp theo cũng để thử thái độ của Ám Huyết Vương Triều. Nhưng hắn không nghĩ tới một phong truyền tin phù không ngờ lại kinh động tới ba đại Quân vương chúa tể cao nhất của Ám Huyết Vương Triều!
Lão già tiều tụy thất tuần này, chính là Bổ Thiên Quân Vương, thời điểm Dương Phàm ở La Sơn quốc gặp được, ông từng vì mình ngăn cản truy kích của bậc cao Kim Đan Thái cổ Thiên Ma Tông.
- Bản lĩnh của ngươi thật không nhỏ, chỉ dựa vào sức một người liền khuấy động hơn bảy phần thế lực của Ngư Dương quốc. Thậm chí thế lực quốc gia cũng tham gia vào. Giờ phút này Vụ Liễu trấn trở thành cơn lốc xoáy phân tranh của các thế lực lớn. Mắt thấy ngươi cũng nguy hiểm trong sớm tối, ba đại Quân vương Ám Huyết Vương Triều ta sao có thể khoanh tay ngồi nhìn?
Truyền đến thanh âm của Ám Thiên Quân Vương giấu sau tấm mặt nạ thần bí, dường như có vài phần trách cứ lại có vài phần tự hào. Vừa nghe lời ấy, Dương Phàm thật có chút ngượng ngùng, dù sao đều là chính mình gây họa, hiện tại ngay cả ba đại Quân vương Ám Huyết Vương Triều đều bị bức phải ra mặt có thể thấy được tính nghiêm trọng của tình thế lúc này.
- Ngươi chính là Thạch Thiên Hàn? Thần y Dương Phàm?
Thanh niên mặt lạnh như tiền mặc kim giáp đột nhiên lên tiếng, hắn cẩn thận đánh giá Dương Phàm dường như có vài phần tò mò. Nhưng trong ánh mắt hắn có vài tia bề trên nhìn xuống.
- Đúng vậy! Xin hỏi Quân vương có nghi vấn gì sao?
Dương Phàm cảm thấy một áp lực không nhỏ áp tới, vội vàng gật đầu có chút kỳ quái. Hắn đương nhiên có thể đoán ra người này nhất định là Phệ Thiên Quân Vương trong Ám Huyết Vương Triều, thiên về sát phạt chiến đấu.
- Hai tháng trước bản Quân vương từng giao thủ cùng Vô Song, hắn vô cùng tôn sùng đối với ngươi.
Phệ Thiên Quân Vương lạnh nhạt cười dường như có vài phần nghi ngờ:
- Chỉ là gặp mặt lần này, khó tránh khỏi có chút thất vọng
- Vô Song?
Dương Phàm cảm thấy có chút xấu hổ, trong ba đại Quân vương, Ám Thiên Quân Vương cùng Bổ Thiên Quân Vương đối xử với mình đều rất tốt, thậm chí quan tâm chăm sóc, hắn đoán đây là nguyên nhân vì phụ thân. Nhưng Phệ Thiên Quân Vương này đối với hắn rõ ràng có vài phần khinh thị.
- Dương trưởng lão! Phệ Thiên Quân Vương là người ăn ngay nói thẳng, không khéo ăn nói, lời nói của hắn ngươi không nên để ở trong lòng.
Bổ Thiên Quân Vương cười dùng thần thức truyền âm nói với Dương Phàm. Dương Phàm khẽ gật đầu, hắn có thể cảm nhận được trong ánh mắt của Ám Thiên và Bổ Thiên Quân Vương ẩn chứa vẻ chờ mong và yêu mến.
- Chúng ta cùng nhau ngồi xuống bàn chuyện quan trọng đi
Ám Thiên Quân Vương thản nhiên đảo ánh mắt lướt qua ba người tại đây phất phất tay nói, ba đại Quân vương đồng loạt ngồi xuống. Dương Phàm cũng khoanh chân ngồi theo. Từ trong một động tác này, hắn lại phát hiện một điều mới mẻ, Ám Thiên Quân Vương dường như là thủ lĩnh trong ba đại Quân vương. Trước đây hắn theo trong tin tức Ám Huyết Vương Triều ghi lại biết được, ba đại Quân vương phân biệt là: Phệ Thiên, Bổ Thiên, Ám Thiên.
Dương Phàm vốn tưởng rằng theo thứ tự như thế thì địa vị của Phệ Thiên cao nhất nhưng hiện tại xem ra Ám Thiên Quân Vương vẫn luôn mang mặt nạ thần bí nhất này, mới là địa vị cao nhất.
- Kể từ lúc này dựa theo tinh hình thì Dương trưởng lão không thể ở lại Ngư Dương quốc được nữa rồi
Ám Thiên Quân Vương mặt không đổi sắc nói. Dương Phàm vừa nghe lời ấy, có chút nóng nảv trong lòng: "Chẳng lẽ ba đại Quân vương muốn mình lập tức rời khỏi Ngư Dương quốc?"
- Tuy nhiên, hẹn ước ba năm ở Dương gia bảo đối với ngươi có ý nghĩa trọng đại.
Ám Thiên Quân Vương lại chuyển câu chuyện:
- Cho nên ba đại Quân vương chúng ta mới bí mật chạy tới Vụ Liễu trấn tọa trấn ở đây mấy ngày.
Ba đại Quân vương tọa trấn!
Dương Phàm lóe sáng ánh mắt. trong lòng thập phần cảm kích lòng bình thản nói:
- Đa tạ ba vị Quân vương yêu mến! Mối ân tình này, ngày sau Dương mỗ sẽ báo đáp thỏa đáng!
Phệ Thiên Quân Vương sắc mặt sa sầm xuống:
- Lời này là có ý tứ gì? Ngươi thân là trưởng lão có tiềm lực nhất trong Ám Huyết Vương Triều ta, chúng ta có lý nào không quản tới sống chết của ngươi?
Bổ Thiên Quân Vương cười tủm tim nói:
- Dương trưởng lão! Ngươi có thể yên tâm! Có ba đại tu sĩ Kim Đan chúng ta tọa trấn đủ có thể bảo vệ ngươi cùng với người nhà của ngươi bình yên vô sự.
Ba vị đại tu sĩ Kim Đan!
Dương Phàm sau khi nghe xong trong lòng khiếp sợ, ba đại tu sĩ tự mình tọa trấn đội hình này quả thực cường đại đáng sợ. Thực lực của đại tu sĩ Kim Đan thời điểm ở La Sơn quốc hắn đã chứng kiến, tổ sư Lệnh Hồ Tùng của Tiên Lai Tông ở dưới tình huống dùng Nghịch Linh Huyết thứ phẩm thực lực gia tăng gấp hai đều còn xa chưa phải là đối thủ.
- Dương trưởng lão! Bắt đầu từ ngày mai ngươi có thể đường đường chính chính hiện thân, có ba người chúng ta tọa trấn, xem ai dám động một sợi lông của ngươi.
Phệ Thiên Quân Vương lạnh lùng cười trên người tuôn ra một khí tức khát máu lạnh như băng. Khí tức của đại tu sĩ Kim Đan khiến tâm thần của Dương Phàm run lên xem ra Phệ Thiên Quân Vương này khẳng định là một phần tử hiếu chiến.
- Mặc dù có ba người chúng ta âm thầm tọa trấn nhưng cũng không thể lơ là cảnh giác, tu sĩ bậc cao chạy tới Vụ Liễu trấn cũng không ở số ít.
Ám Thiên Quân Vương thản nhiên nói:
- Kế tiếp chúng ta bàn một chút chi tiết vấn đề
Tiếp đó bốn người trong Thiên Niên Mộ Huyệt Quỷ Thi Sơn bắt đầu bàn bạc từng loại chi tiết và cách ứng phó. Thấm thoát, nửa đêm trôi qua ba đại Quân vương sắp rời đi.
- Dương mồ có một lời không biết có thỏa đáng hay không?
Giọng điệu của Dương Phàm đột nhiên có hơi ngập ngừng.
- Nói đi!
Ám Thiên Quân Vương chắp hai tay sau lưng, vạt hắc bào tung bay phất phới, trên đầu hắn mang mặt nạ vĩnh viễn là người thần bí nhất.
- Xin hỏi ba đại Quân vương, vì sao lại đối tốt với ta như vậy? Nguvên nhân có phải vì cha ta hoặc là sư tôn Liễu Vô Ngân hay không?
Dương Phàm cho dù có ngốc cũng có thể hiểu được ba đại Quân vương đặc biệt chiếu cố cho mình. Vừa nghe lời ấy, ba đại Quân vương đều rơi vào trầm mặc. Trong mắt Bổ Thiên Quân Vương lóe lên một tia dao động, trao đổi ánh mắt cùng Phệ Thiên Quân Vương một cái. Bọn họ có lẽ đều biết bí mật nhưng không nói gì, dường như đang chờ đợi Ám Thiên Quân Vương trả lời.
- Ba đại Quân vương chúng ta cùng phụ thân của ngươi và Liễu Vô Ngân đều là bạn hữu hợp lòng hợp ý, như huynh đệ cùng sống cùng chết. Ngươi là đứa con thân sinh của hắn. cho nên chúng ta mới có chiếu cố đặc biệt, đồng thời cũng đặt kỳ vọng cao vào ngươi.
Ám Thiên Quán Vương đưa lưng về phía Dương Phàm nói xong, khẽ thở dài một hơi. Dương Phàm vừa mới chuẩn bị hỏi tung tích của phụ thân, Bổ Thiên Quân Vương lại cười nói:
- Sư tôn Liễu Vô Ngân của ngươi, mấy ngày sau cũng sẽ tới Vụ Liễu trấn, hắn cũng rất muốn gặp ngươi!
- Sư phụ sắp quay về Vụ Liễu trấn
Dương Phàm lộ vẻ mặt kinh ngạc lẫn vui mừng, trong lòng rất kích động. Mình xa sư tôn cùng gần ba năm rốt cục hiện tại có cơ hội gặp lại.
- Nếu như lúc nào đó ngươi có thể đi vào hàng ngũ bậc cao thi sẽ có cơ hội được biết tung tích của phụ thân ngươi, thậm chí có thể gặp mặt hắn.
Ám Thiên Quân Vương lại nhẹ giọng cười nói.
- Chỉ cần đi vào bậc cao là có thể biết được tung tích của cha ta? Lời này đúng thật sao?
Dương Phàm không khỏi tim đập thình thịch.
- Đúng vậy.
Ba vị Quân vương lại cười nói.
- Ngươi cũng nên tranh thủ sớm ngày thăng cấp bậc cao đi
Phệ Thiên Quân Vương cũng thở dài:
- Vô Song hai tháng trước khiêu chiến bổn vương, chỉ là thiếu chút nữa đánh bại bổn vương
- Nếu ta hiện tại đã tiến vào bậc cao không biết ba vị Quân vương có thực hiện lời hứa không?
Dương Phàm nói với vẻ mặt tươi cười.
- Ý của ngươi là?
Trong mắt Bổ Thiên Quân Vương hiện lên một tia chờ mong. Vừa nghe lời ấy, sắc mặt ba đại Quân vương đều biến đổi, ba luồng thần thức cường đại quét về phía Dương Phàm. Tuy nhiên theo sau bọn họ đều có hơi thất vọng. Dương Phàm cũng không có bước vào bậc cao còn ngừng lại ở Trúc Cơ hậu kỳ. Ba đại Quán vương đưa mắt nhìn nhau, không khỏi tự giễu: "Hơn hai mươi tuổi có thể Trúc Cơ thành công đã là thiên phú tuyệt đỉnh, thiên tài nhất đẳng rồi, làm thế nào có thể đạt tới cảnh giới bậc cao Kim Đan rất cao."
Mục tiêu đó chính đám người mình đều không thể với tới vì sao phải hy vọng xa vời Dương Phàm có thể làm được?
Có lẽ bởi vì tồn tại của Vô Song quá mức biến thái vượt qua lẽ thường, làm cho bọn họ theo bản năng cũng đặt hy vọng rất cao trên người Dương Phàm. Nhìn chung Ngư Dương quốc mấy ngàn năm nay, hơn ba mươi tuổi thăng cấp Kim Đan, ít chỉ lại ít, thậm chí có thể đếm được trên đầu ngón tay, về phần hai mươi tuổi bước vào Kim Đan trừ Vô Song ra không còn có người thứ hai.
- Ha ha! Ngươi không cần ủ rủ! Với tiến độ của ngươi hiện giờ đã vượt qua ba đại tân tú của Ngư Dương quốc, thiết tưởng thời gian sau này thăng cấp lên Nguyên Anh cũng không phải là không có khả năng.
Bổ Thiên Quân Vương vẻ mặt ôn hòa nói.
- Ha ha ha
Dương Phàm lại cười một tràng dài:
- Hy vọng ba vị Quân vương có thể giữ lời hứa hẹn vừa rồi
Dứt lời khí tức trên người hắn đột nhiên đã xảy ra biến hóa khó hiểu. Nguyên vốn khí tức còn bị vây ở Trúc Cơ hậu kỳ, từng chút một kéo lên. Thời gian chỉ trong một lần hô hấp Dương Phàm liền hiển lộ ra tu vi Trúc Cơ đại viên mãn.
Thấy vậy, trong mắt ba đại Quân vương cùng lộ ra một tia ngạc nhiên vui mừng. Đồng thời. bọn họ cùng có chút khó tin, Dương Phàm nhưng lại có thể ở trước mặt bọn họ giấu diếm thực lực mà không bị nhìn thấu. Chỉ riêng chiêu thức ấy đủ để khiến cho bọn họ thầm giật mình cả kinh. Tuy nhiên, sau khi tu vi của Dương Phàm kéo lên đến Trúc Cơ đại viên mãn còn không có ngừng lại từng chút một hướng lên Trúc Cơ đỉnh rồi còn kéo lên bậc cao.
"Chẳng lẽ"
Ba đại Quân vương liếc nhìn nhau trong mắt cùng có một tia phỏng đoán và chờ mong. Trong khoảnh khắc đó khí tức cùng pháp lực trên người Dương Phàm dao động sinh ra một cái chất càng cao hơn đạt tới một cấp độ khiến cho vô số tu sĩ bậc thấp hướng tới.
Bậc cao!
Ba đại Quân vương đồng thời rơi vào chấn động, tận trong đáy mắt lộ rõ vẻ rung động, ngạc nhiên, vui mừng.
- Bậc caoThật đúng là bậc cao.
Thanh âm của Ám Thiên Quân Vương hơi run run, thậm chí còn khàn khàn. Giờ khắc này, bốn cỗ khí tức thuộc loại bậc cao, cùng tồn tại trong Thiên Niên Mộ Huyệt tối đen ở Quỷ Thi Sơn.
Trong đại điện mộ huyệt, xuất hiện cảnh trầm mặc ngắn ngủi.
- Tốt! Tốt! Tốt! Không nghĩ tới ngươi nhưng lại bước vào Kim Đan. Như vậy bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là đại Quân vương thứ tư của Ám Huyết Vương Triều.
Ám Thiên Quân Vương mặt đầy vẻ ngạc nhiên vui mừng hào hùng nói.
Đại Quân vương thứ tư!
Nếu thật sự như thế, phía sau màn Ám Huyết Vương Triều này, chẳng phải là lại nhiều thêm một nhân vật "ông trùm" sao!
Tác giả :
Khoái Xan Điếm