Tiên Hoa Thiên Yếu Sáp Ngưu Phẩn
Chương 9
Vân Mị một đường bôn tẩu, qua gần nửa ngày mới chạy về đến tiểu oa* của mình cách Lạc Dương không xa.
Trước tiên, hắn cởi hết quần áo của Triệu Đại Ngưu rồi ném y lên giường của mình; sau đó lại sợ y giữa chừng tỉnh lại, liền đem tay của y cột vào đầu giường để phòng ngừa vạn nhất, cuối cùng hắn mới bắt đầu tinh tế đánh giá cơ thể trần truồng của Triệu Đại Ngưu.
*hang ổ nhỏ
Nhìn một khối thân hình nam tính như vậy, Vân Mị bắt đầu có cảm giác. Thân thể Triệu Đại Ngưu tuy trong mắt người khác thật hiển nhiên không thể kích khởi được nhiệt tình, nhưng lại có thể khiến hắn miệng khô lưỡi khô, đối với Vân Mị mà nói quả thật là quyến rũ bậc nhất.
Có điều, từ xưa đến nay hắn vẫn luôn luôn tuân theo dục vọng của mình. Đã có dục vọng, hắn đương nhiên sẽ không làm Liễu Hạ Huệ ── hắn cũng không phải là vô năng, liền thoát quần áo áp lên người Triệu Đại Ngưu.
Thơm quá!
Cái mũi nhẹ nhàng cọ vào cổ của Triệu Đại Ngưu, trên người y có mùi cỏ xanh tự nhiên làm Vân Mị ngửi thấy thực nhẹ nhàng khoan khoái, hơn nữa là càng ngửi càng nghiện.
Sờ sờ khối thân hình nam tính dương cương của Triệu Đại Ngưu, xúc cảm từ cơ thể co giãn và bóng loáng truyền từ đầu ngón tay đến đầu óc lại làm dục vọng của hắn càng tăng, càng cao.
Thật…… muốn tiến vào!
Ý niệm này chợt lóe qua trong đầu Vân Mị, khiến hắn ngây ngẩn cả người. Không phải là hắn bị dục vọng đối với Triệu Đại Ngưu dọa, mà là lúc trước, khi học khóa học về tình ái, hắn thập phần khinh thường việc học loại kỹ thuật này khiến cho bây giờ, hắn ngược lại không biết phải làm thế nào…… [= =|||]
Kế tiếp phải làm sao đây………
Vân Mị đang ôm Triệu Đại Ngưu đột nhiên có cảm giác như đang ở trước bàn tiệc bày rượu ngon món ngon mà lại bi ai không thể ăn được.
Hắn nhìn trời không biết nói gì……
Cố gắng hồi tưởng lại khóa học tình ái mà lúc trước hắn hay trốn học, hình như là dùng cái nơi để bài tiết kia thì phải.
Thật là có cảm giác hơi bẩn, hẳn là phải tẩy rửa trước mới được………
Vân Mị cố nén dục vọng xuống, đến một ngăn tủ tìm chút dược thủy để tiêu độc. Hắn mở hai chân rắn chắc của Triệu Đại Ngưu ra, nhìn huyệt khẩu phấn hồng kia thì lại do dự nửa ngày.
Thật sự phải đem tay tiến vào chỗ này sao? Nhưng chỗ đó bẩn chết được, tay sẽ dơ mất! Đành phải đi lấy bao tay vậy.
Thế là Vân Mị lại đi lấy bao tay. Hắn đổdược thủy lên trên bao tay, ngón tay ở trước huyệt khẩu bồi hồi một chút. Nhưng mà dục vọng dưới khố hạ đang kêu gào đến lợi hại, hắn không còn cách nào, cắn răng một cái, ngón tay liền tham nhập vào nơi hắn có phần ghét bỏ……
Nóng quá! Thật chặt! Tuy cách một tầng vải dệt, Vân Mị vẫn có thể cảm nhận được sự nhiệt hòa khẩn tiếu* của tiểu huyệt. Hắn cư nhiên lại bỏ qua vấn đề bẩn hay không bẩn, vội vàng rút ngón tay ra rồi đưa dục vọng đến.
*nóng và chặt, chắc vậy
Rất nhanh, lại một vấn đề mới nảy sinh: Vân Mị càng muốn cắm vào, huyệt khẩu kia càng cự tuyệt đóng chặt, hoàn toàn không để ý đến dục vọng của Vân Mị. Hắn chỉ có thể chuyển động dục vọng xung quanh huyệt khẩu, đầu đầy mồ hôi.
Lúc này mới thật sự gọi là miếng thịt béo đưa lên đến miệng nhưng không thể nuốt xuống, Triệu Đại Ngưu vẫn tiếp tục mê man, còn Vân Mị đã là dục hỏa công tâm. Hắn bị xao động làm mất hết lý trí, liền tùy ý cầm thuốc mỡ làm mềm bên cạnh vẽ loạn trên tay, thô lỗ đem hai ngón tay sáp nhập vào huyệt khẩu chưa trải chuyện kia, lại tách hai ngón tay ra một chút để mở rộng.
Cự vật đông cứng không chút do dự xâm nhập vào cơ thể của Triệu Đại Ngưu. Bị cơn đau đớn khi dị vật xâm nhập kia mang lại, Triệu Đại Ngưu dù mất đi tri giác cũng phải nhíu mày lại, ngũ quan trầm tĩnh nhíu lại một chỗ.
Thế nhưng Vân Mị hoàn toàn không để ý đến y. Hắn vừa mới tiến vào một chút, mị thịt kia lập tức run run gắt gao đè nén lại, ép chặt lấy ngay phía trước của hắn, nhiệt độ bao vây như vậy thì nam nhân nào có thể chịu được!
Vân Mị rút phân thân ra, đem ngón tay xoa xoa quanh huyệt động, rồi hai tay ôm lấy buộc chặt đùi của Triệu Đại Ngưu, lập tức đem nam tính đè ép đi vào lần nữa. Xâm nhập mạnh mẽ này liền khiến niêm mạc yếu ớt bên trong lập tức nứt vỡ, máu tươi theo vật nam tính trong cơ thể chậm rãi chảy ra.
Nhưng Vân Mị hai mắt đã đỏ ngầu, hoàn toàn tiến vào, bắt đầu theo bản năng trừu động động. Hắn không hề để ý đến dòng máu tươi đang chảy ra kia……
Trước tiên, hắn cởi hết quần áo của Triệu Đại Ngưu rồi ném y lên giường của mình; sau đó lại sợ y giữa chừng tỉnh lại, liền đem tay của y cột vào đầu giường để phòng ngừa vạn nhất, cuối cùng hắn mới bắt đầu tinh tế đánh giá cơ thể trần truồng của Triệu Đại Ngưu.
*hang ổ nhỏ
Nhìn một khối thân hình nam tính như vậy, Vân Mị bắt đầu có cảm giác. Thân thể Triệu Đại Ngưu tuy trong mắt người khác thật hiển nhiên không thể kích khởi được nhiệt tình, nhưng lại có thể khiến hắn miệng khô lưỡi khô, đối với Vân Mị mà nói quả thật là quyến rũ bậc nhất.
Có điều, từ xưa đến nay hắn vẫn luôn luôn tuân theo dục vọng của mình. Đã có dục vọng, hắn đương nhiên sẽ không làm Liễu Hạ Huệ ── hắn cũng không phải là vô năng, liền thoát quần áo áp lên người Triệu Đại Ngưu.
Thơm quá!
Cái mũi nhẹ nhàng cọ vào cổ của Triệu Đại Ngưu, trên người y có mùi cỏ xanh tự nhiên làm Vân Mị ngửi thấy thực nhẹ nhàng khoan khoái, hơn nữa là càng ngửi càng nghiện.
Sờ sờ khối thân hình nam tính dương cương của Triệu Đại Ngưu, xúc cảm từ cơ thể co giãn và bóng loáng truyền từ đầu ngón tay đến đầu óc lại làm dục vọng của hắn càng tăng, càng cao.
Thật…… muốn tiến vào!
Ý niệm này chợt lóe qua trong đầu Vân Mị, khiến hắn ngây ngẩn cả người. Không phải là hắn bị dục vọng đối với Triệu Đại Ngưu dọa, mà là lúc trước, khi học khóa học về tình ái, hắn thập phần khinh thường việc học loại kỹ thuật này khiến cho bây giờ, hắn ngược lại không biết phải làm thế nào…… [= =|||]
Kế tiếp phải làm sao đây………
Vân Mị đang ôm Triệu Đại Ngưu đột nhiên có cảm giác như đang ở trước bàn tiệc bày rượu ngon món ngon mà lại bi ai không thể ăn được.
Hắn nhìn trời không biết nói gì……
Cố gắng hồi tưởng lại khóa học tình ái mà lúc trước hắn hay trốn học, hình như là dùng cái nơi để bài tiết kia thì phải.
Thật là có cảm giác hơi bẩn, hẳn là phải tẩy rửa trước mới được………
Vân Mị cố nén dục vọng xuống, đến một ngăn tủ tìm chút dược thủy để tiêu độc. Hắn mở hai chân rắn chắc của Triệu Đại Ngưu ra, nhìn huyệt khẩu phấn hồng kia thì lại do dự nửa ngày.
Thật sự phải đem tay tiến vào chỗ này sao? Nhưng chỗ đó bẩn chết được, tay sẽ dơ mất! Đành phải đi lấy bao tay vậy.
Thế là Vân Mị lại đi lấy bao tay. Hắn đổdược thủy lên trên bao tay, ngón tay ở trước huyệt khẩu bồi hồi một chút. Nhưng mà dục vọng dưới khố hạ đang kêu gào đến lợi hại, hắn không còn cách nào, cắn răng một cái, ngón tay liền tham nhập vào nơi hắn có phần ghét bỏ……
Nóng quá! Thật chặt! Tuy cách một tầng vải dệt, Vân Mị vẫn có thể cảm nhận được sự nhiệt hòa khẩn tiếu* của tiểu huyệt. Hắn cư nhiên lại bỏ qua vấn đề bẩn hay không bẩn, vội vàng rút ngón tay ra rồi đưa dục vọng đến.
*nóng và chặt, chắc vậy
Rất nhanh, lại một vấn đề mới nảy sinh: Vân Mị càng muốn cắm vào, huyệt khẩu kia càng cự tuyệt đóng chặt, hoàn toàn không để ý đến dục vọng của Vân Mị. Hắn chỉ có thể chuyển động dục vọng xung quanh huyệt khẩu, đầu đầy mồ hôi.
Lúc này mới thật sự gọi là miếng thịt béo đưa lên đến miệng nhưng không thể nuốt xuống, Triệu Đại Ngưu vẫn tiếp tục mê man, còn Vân Mị đã là dục hỏa công tâm. Hắn bị xao động làm mất hết lý trí, liền tùy ý cầm thuốc mỡ làm mềm bên cạnh vẽ loạn trên tay, thô lỗ đem hai ngón tay sáp nhập vào huyệt khẩu chưa trải chuyện kia, lại tách hai ngón tay ra một chút để mở rộng.
Cự vật đông cứng không chút do dự xâm nhập vào cơ thể của Triệu Đại Ngưu. Bị cơn đau đớn khi dị vật xâm nhập kia mang lại, Triệu Đại Ngưu dù mất đi tri giác cũng phải nhíu mày lại, ngũ quan trầm tĩnh nhíu lại một chỗ.
Thế nhưng Vân Mị hoàn toàn không để ý đến y. Hắn vừa mới tiến vào một chút, mị thịt kia lập tức run run gắt gao đè nén lại, ép chặt lấy ngay phía trước của hắn, nhiệt độ bao vây như vậy thì nam nhân nào có thể chịu được!
Vân Mị rút phân thân ra, đem ngón tay xoa xoa quanh huyệt động, rồi hai tay ôm lấy buộc chặt đùi của Triệu Đại Ngưu, lập tức đem nam tính đè ép đi vào lần nữa. Xâm nhập mạnh mẽ này liền khiến niêm mạc yếu ớt bên trong lập tức nứt vỡ, máu tươi theo vật nam tính trong cơ thể chậm rãi chảy ra.
Nhưng Vân Mị hai mắt đã đỏ ngầu, hoàn toàn tiến vào, bắt đầu theo bản năng trừu động động. Hắn không hề để ý đến dòng máu tươi đang chảy ra kia……
Tác giả :
Thu Chí Thủy