Tiên Hà Phong Bạo
Chương 336: Viêm Long chi tâm
Càng quen thuộc với loại cảm giác này, khi đó thể chất cũng có dấu hiệu lột xác.
Cứ như thế, hỏa nguyên tinh khí trong cơ thể dùng trái tim chủ hỏa làm đầu mối then chốt, nhiều lần tuần hoàn vận chuyển tinh luyện.
Càng ngày nguyên lực của Từ Huyền càng ít đi, nhưng bởi vậy càng thêm ngưng luyện tinh thuần, tiếp cận bản chất ngũ hành. Trong quá trình này cường độ thân thể cũng tùy theo mà tăng lên.
Sau ba ngày liên tục, Từ Huyền chỉ cảm thấy hỏa nguyên lực toàn thân cơ hồ bị rút hơn một nửa, trái lại trái tim kia hiện ra một tia tinh trạch màu hồng, nhìn bên ngoài còn giống như huyết nhục thân thể.
Lúc hô hấp, trái tim phân hóa ra khí tức viêm hỏa cường đại, đồng thời cũng nhảy lên mạnh mẽ.
Những tu giả khác trên thuyền cảm nhận được một cỗ áp bách nóng lòng, không tự chủ được hãi hùng khiếp vía, phảng phất như có một viễn cổ man thú vô cùng nguy hiểm đang hô hấp, phát ra khí tức khiến sinh linh nhỏ bé vô cùng hoảng sợ.
Mỗi một lần hô hấp, trái tim Từ Huyền đều bắn ra viêm khí khiến mọi người hít thở không thôi, lại thêm quả tim đập cường đại hữu lực kia, quả thực là kinh hồn động phách.
Lúc trái tim hiện ra tinh trạch màu hồng rồi co rút lại, dẫn dắt viêm lực toàn thân, hiển nhiên Từ Huyền đã thành công chủ đạo Hỏa trong ngũ hành trong cơ thể mình.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, bước chủ Hỏa đầu tiên, Từ Huyền đã phóng ra thành công.
Trong đó hắn tiêu hao hết gần 10 giọt Thiên Hỏa linh dịch, đại bộ phận lực lượng Tuyệt Thiên đều bị linh trạch màu hồng của trái tim hấp thu.
- Chủ hỏa trái tim, thoát ly phạm trù thân thể huyết nhục, đã không thể dùng trái tim người để cân nhắc, không bằng xưng nó là Hỏa Chi Tâm hoặc là Viêm Long chi tâm.
Trong lúc con ngươi Từ Huyền sáng ngời, lộ ra ánh sáng màu đỏ dễ cháy, nương theo hỏa chi tâm mà nhảy lên, nhìn thấy mà giật mình.
Hắn nghĩ đến sau này Chủ hỏa chi tâm lần lượt lột xác, trong quá trình tiếp cận bản chất hỏa linh sẽ tuyệt đối không thua kém Thượng Cổ Viêm Long tâm trong truyền thuyết.
Đương nhiên, cái gì cũng có giới hạn, không có khả năng còn có sinh linh Thượng cổ cao đẳng như thế, sách cổ ghi lại, một người là Thượng Cổ Chân Long tuyệt tính, cả hai đời sau đều khó có thể thừa nhần các loại thần lực hủy thiên diệt địa kia.
Ngũ tạng ngũ hành, bước chủ Hỏa đầu tiên, diễn sinh ra Hỏa Chi Tâm. Thân thể Từ Huyền đã không thể dùng sinh linh bình thường để cân nhắc nữa rồi.
Ngay sau đó, hắn càng hăng hái hơn, bắn một ngọn lửa hồng lưu trong lòng ra, vô cùng nhẹ nhõm, dễ như trở bàn tay. Ầm ầm, liên tiếp đả thông hai cái trong cơ thể. Cứ như vậy, cơ thể Từ Huyền đã được đả thông 5 lần.
Từ Huyền cảm giác viêm lực ẩn chứa trong lòng thậm chí đã tiếp cận Luyện Thần thất trọng, chỉ là lực lượng còn chưa đủ.
Khó có thể tưởng tượng, lực lượng Ngũ hành chủ Hỏa lại khiến Từ Huyền sinh ra bay vọt và tiến bộ.
Nếu như hắn nguyện ý, dưới sợ trợ giúp của Thiên Hỏa linh dịch thì muốn đột phá tầng gông cùm xiềng xích này cũng không cần bao nhiêu thời gian.
Nhưng Từ Huyền minh bạch, giờ phút này tốc độ tu luyện đã vượt qua thông thường, không thể lại gấp gáp tăng tiến cảnh giới được.
Kế tiếp, hắn bế quan ân cần săn sóc cơ thể, một tia tinh hồng càng thuần túy kia chảy nhỏ giọt xuôi trong người hắn.
Trong quá trình thông mạch cùng mở ra Ngũ Hành chủ hỏa, sử dụng qua Thiên Hỏa linh dịch đáng sợ, trên người Từ Huyền ít nhiều có chút tối tật.
Lúc hắn lẳng lặng tĩnh dưỡng thì Nguyệt Quang Bí Châu sâu trong cơ thể hắn bỗng nhiên tách ra một ánh trăng ôn nhuận, tẩy rửa thân thể hắn, trong khoảnh khắc vẻ mỏi mệt liền bị tiêu trừ, đồng thời thoải mái chữa trị thể xác và tinh thần hắn.< Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm./p>Thoáng cái, lần này Từ Huyền bế quan đã qua 10 ngày.
Cát thuyền lâm vào chỗ sâu trong cát bụi, bốn phía là một hồ nước màu xanh đầm đìa, cố thủ bốn phía cát thuyền so với trước cũng ảm đạm hơn rất nhiều.
Sa trùng lưu bên ngoài cũng không rời đi, tựa hồ như nơi đây là địa bàn của bọn nó.
Mà bốn người khác trong truyền thì lại mỏi mệt không chịu nổi, nguyên khí đại thương.
Sắc mặt Yên Mi tái nhợt, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng run run, không ngớt rót một tia pháp lực nhu hòa vào trong tranh sơn thủy, còn có hai người khác phụ trợ, còn lại một người thay phiên nghỉ ngơi.
- Đã qua phen sóng gió này, chúng ta cũng như đèn cạn dầu rồi.
Uông Thủy hữu khí vô lực nói, thần sắc ảm đạm. Mà mấy người khác cũng đều mang bộ dáng yếu ớt.
Trong thời gian hơn mười ngày này, bọn hắn dùng hết toàn lực duy trì pháp bảo thần thông tranh sơn thủy cùng lực lượng ảo cảnh này. Nếu không thì Sa trùng lưu kia đã sớm công phá Cát thuyền, gặm nhấm mọi thứ không còn gì.
Mấy ngày trước, khí tức đáng sợ đến từ người Từ Huyền khiến mọi người kinh tâm sợ hãi, nhưng cũng kinh hỉ một hồi.
Nhưng hai ngày gần đây, khí tức dần dần ẩn đi, cũng không biết tình huống cụ thể.
Yên Mi và Uông Thủy có chút nhíu mày sầu lo, tốc độ tu luyện của Từ Huyền kinh khủng như vậy, liệu có thể xảy ra vấn đề gì hay không?
Rốt cục, vào một buổi tối, thiếu niên kia bế quan tỉnh lại, mấy người nhìn hắn đều sáng ngời mắt. Nhìn về bên ngoài thì không có thay đổi gì nhưng tâm thần lại rùng mình không hiểu, thân thể khô nóng bất an không hiểu, phảng phất như đối mặt với một tòa núi lửa khổng lồ trầm trọng.
Lúc thiếu niên hô hấp, tim đập ẩn ẩn, từng động tác lơ đãng đều như muốn đốt cháy tâm can bọn hắn.
Không chỉ bọn hắn chịu ảnh hưởng mà hoàn cảnh chung quanh Từ Huyền tựa hồ cũng bị ngăn chặn và ảnh hưởng.
Đó là một cấp độ không cách nào hình dung được, nguyên bản dùng khí tức của thân thể tính mạng mình uy hiếp, dùng lực lượng bản chất nguyên thủy nhất thay đổi hoàn cảnh thiên địa quanh mình.
- Các ngươi đều dừng lại nghỉ ngơi, chuẩn bị phá vòng vây một lần cuối!
Thanh âm bình thản của Từ Huyền vang lên, có một loại ấm áp xâm nhập tâm linh.
Hắn cùng âm thầm điều tiết thu liễm khí tức trên thân, từ lúc thể nội toàn thân và ẩn mạch dùng trái tim chủ hỏa, sau đó mỗi một hô hấp của hắn cũng có thể ảnh hưởng thiên địa chung quanh.
Từ Huyền cảm giác sâu sắc lực lượng bản năng lao nhanh trong cơ thể như một con ngựa hoang, bao hàm ẩn mạch ở bên trong, ngo ngoe bất an mà lại có liên hệ thần bí với Hỏa chi tâm.
Bốn người Uông Thủy và Yên Mi thở một hơi dài nhẹ nhõm, nắm chặt thời gian khôi phục nguyên khí. Mỗi người đều phục dụng linh đan trân quý bình thường rất hiếm dùng, chuẩn bị liều mình đánh cược thêm một lần.
Lúc bọn hắn dừng lại nghỉ ngơi, lực lượng ảo cảnh bốn phía cát thường đã bắt đầu tan rã, nước xanh chảy đầm đìa đã trở về bên trong tranh sơn thủy thần bí.
- Bang bang bang...
Sa trùng bốn phía lại lục tục bắt đầu công kích cát thuyền.
Cho dù chất liệu cát thuyền cứng rắn như thế nào đi nữa thì cũng không kiên trì được bao lâu.
Từ Huyền mặt không biểu tình, ngồi xếp bằng tìm hiểu vận dụng lực lượng ẩn mạch trong cơ thể.
Lúc Uông Thủy đã khôi phục nguyên khí, âm thầm quan sát, phát hiện hơn mười ngày qua, tu vi Từ Huyền lại tấn thăng thêm một giai!
Cứ như thế, hỏa nguyên tinh khí trong cơ thể dùng trái tim chủ hỏa làm đầu mối then chốt, nhiều lần tuần hoàn vận chuyển tinh luyện.
Càng ngày nguyên lực của Từ Huyền càng ít đi, nhưng bởi vậy càng thêm ngưng luyện tinh thuần, tiếp cận bản chất ngũ hành. Trong quá trình này cường độ thân thể cũng tùy theo mà tăng lên.
Sau ba ngày liên tục, Từ Huyền chỉ cảm thấy hỏa nguyên lực toàn thân cơ hồ bị rút hơn một nửa, trái lại trái tim kia hiện ra một tia tinh trạch màu hồng, nhìn bên ngoài còn giống như huyết nhục thân thể.
Lúc hô hấp, trái tim phân hóa ra khí tức viêm hỏa cường đại, đồng thời cũng nhảy lên mạnh mẽ.
Những tu giả khác trên thuyền cảm nhận được một cỗ áp bách nóng lòng, không tự chủ được hãi hùng khiếp vía, phảng phất như có một viễn cổ man thú vô cùng nguy hiểm đang hô hấp, phát ra khí tức khiến sinh linh nhỏ bé vô cùng hoảng sợ.
Mỗi một lần hô hấp, trái tim Từ Huyền đều bắn ra viêm khí khiến mọi người hít thở không thôi, lại thêm quả tim đập cường đại hữu lực kia, quả thực là kinh hồn động phách.
Lúc trái tim hiện ra tinh trạch màu hồng rồi co rút lại, dẫn dắt viêm lực toàn thân, hiển nhiên Từ Huyền đã thành công chủ đạo Hỏa trong ngũ hành trong cơ thể mình.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, bước chủ Hỏa đầu tiên, Từ Huyền đã phóng ra thành công.
Trong đó hắn tiêu hao hết gần 10 giọt Thiên Hỏa linh dịch, đại bộ phận lực lượng Tuyệt Thiên đều bị linh trạch màu hồng của trái tim hấp thu.
- Chủ hỏa trái tim, thoát ly phạm trù thân thể huyết nhục, đã không thể dùng trái tim người để cân nhắc, không bằng xưng nó là Hỏa Chi Tâm hoặc là Viêm Long chi tâm.
Trong lúc con ngươi Từ Huyền sáng ngời, lộ ra ánh sáng màu đỏ dễ cháy, nương theo hỏa chi tâm mà nhảy lên, nhìn thấy mà giật mình.
Hắn nghĩ đến sau này Chủ hỏa chi tâm lần lượt lột xác, trong quá trình tiếp cận bản chất hỏa linh sẽ tuyệt đối không thua kém Thượng Cổ Viêm Long tâm trong truyền thuyết.
Đương nhiên, cái gì cũng có giới hạn, không có khả năng còn có sinh linh Thượng cổ cao đẳng như thế, sách cổ ghi lại, một người là Thượng Cổ Chân Long tuyệt tính, cả hai đời sau đều khó có thể thừa nhần các loại thần lực hủy thiên diệt địa kia.
Ngũ tạng ngũ hành, bước chủ Hỏa đầu tiên, diễn sinh ra Hỏa Chi Tâm. Thân thể Từ Huyền đã không thể dùng sinh linh bình thường để cân nhắc nữa rồi.
Ngay sau đó, hắn càng hăng hái hơn, bắn một ngọn lửa hồng lưu trong lòng ra, vô cùng nhẹ nhõm, dễ như trở bàn tay. Ầm ầm, liên tiếp đả thông hai cái trong cơ thể. Cứ như vậy, cơ thể Từ Huyền đã được đả thông 5 lần.
Từ Huyền cảm giác viêm lực ẩn chứa trong lòng thậm chí đã tiếp cận Luyện Thần thất trọng, chỉ là lực lượng còn chưa đủ.
Khó có thể tưởng tượng, lực lượng Ngũ hành chủ Hỏa lại khiến Từ Huyền sinh ra bay vọt và tiến bộ.
Nếu như hắn nguyện ý, dưới sợ trợ giúp của Thiên Hỏa linh dịch thì muốn đột phá tầng gông cùm xiềng xích này cũng không cần bao nhiêu thời gian.
Nhưng Từ Huyền minh bạch, giờ phút này tốc độ tu luyện đã vượt qua thông thường, không thể lại gấp gáp tăng tiến cảnh giới được.
Kế tiếp, hắn bế quan ân cần săn sóc cơ thể, một tia tinh hồng càng thuần túy kia chảy nhỏ giọt xuôi trong người hắn.
Trong quá trình thông mạch cùng mở ra Ngũ Hành chủ hỏa, sử dụng qua Thiên Hỏa linh dịch đáng sợ, trên người Từ Huyền ít nhiều có chút tối tật.
Lúc hắn lẳng lặng tĩnh dưỡng thì Nguyệt Quang Bí Châu sâu trong cơ thể hắn bỗng nhiên tách ra một ánh trăng ôn nhuận, tẩy rửa thân thể hắn, trong khoảnh khắc vẻ mỏi mệt liền bị tiêu trừ, đồng thời thoải mái chữa trị thể xác và tinh thần hắn.< Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm./p>Thoáng cái, lần này Từ Huyền bế quan đã qua 10 ngày.
Cát thuyền lâm vào chỗ sâu trong cát bụi, bốn phía là một hồ nước màu xanh đầm đìa, cố thủ bốn phía cát thuyền so với trước cũng ảm đạm hơn rất nhiều.
Sa trùng lưu bên ngoài cũng không rời đi, tựa hồ như nơi đây là địa bàn của bọn nó.
Mà bốn người khác trong truyền thì lại mỏi mệt không chịu nổi, nguyên khí đại thương.
Sắc mặt Yên Mi tái nhợt, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng run run, không ngớt rót một tia pháp lực nhu hòa vào trong tranh sơn thủy, còn có hai người khác phụ trợ, còn lại một người thay phiên nghỉ ngơi.
- Đã qua phen sóng gió này, chúng ta cũng như đèn cạn dầu rồi.
Uông Thủy hữu khí vô lực nói, thần sắc ảm đạm. Mà mấy người khác cũng đều mang bộ dáng yếu ớt.
Trong thời gian hơn mười ngày này, bọn hắn dùng hết toàn lực duy trì pháp bảo thần thông tranh sơn thủy cùng lực lượng ảo cảnh này. Nếu không thì Sa trùng lưu kia đã sớm công phá Cát thuyền, gặm nhấm mọi thứ không còn gì.
Mấy ngày trước, khí tức đáng sợ đến từ người Từ Huyền khiến mọi người kinh tâm sợ hãi, nhưng cũng kinh hỉ một hồi.
Nhưng hai ngày gần đây, khí tức dần dần ẩn đi, cũng không biết tình huống cụ thể.
Yên Mi và Uông Thủy có chút nhíu mày sầu lo, tốc độ tu luyện của Từ Huyền kinh khủng như vậy, liệu có thể xảy ra vấn đề gì hay không?
Rốt cục, vào một buổi tối, thiếu niên kia bế quan tỉnh lại, mấy người nhìn hắn đều sáng ngời mắt. Nhìn về bên ngoài thì không có thay đổi gì nhưng tâm thần lại rùng mình không hiểu, thân thể khô nóng bất an không hiểu, phảng phất như đối mặt với một tòa núi lửa khổng lồ trầm trọng.
Lúc thiếu niên hô hấp, tim đập ẩn ẩn, từng động tác lơ đãng đều như muốn đốt cháy tâm can bọn hắn.
Không chỉ bọn hắn chịu ảnh hưởng mà hoàn cảnh chung quanh Từ Huyền tựa hồ cũng bị ngăn chặn và ảnh hưởng.
Đó là một cấp độ không cách nào hình dung được, nguyên bản dùng khí tức của thân thể tính mạng mình uy hiếp, dùng lực lượng bản chất nguyên thủy nhất thay đổi hoàn cảnh thiên địa quanh mình.
- Các ngươi đều dừng lại nghỉ ngơi, chuẩn bị phá vòng vây một lần cuối!
Thanh âm bình thản của Từ Huyền vang lên, có một loại ấm áp xâm nhập tâm linh.
Hắn cùng âm thầm điều tiết thu liễm khí tức trên thân, từ lúc thể nội toàn thân và ẩn mạch dùng trái tim chủ hỏa, sau đó mỗi một hô hấp của hắn cũng có thể ảnh hưởng thiên địa chung quanh.
Từ Huyền cảm giác sâu sắc lực lượng bản năng lao nhanh trong cơ thể như một con ngựa hoang, bao hàm ẩn mạch ở bên trong, ngo ngoe bất an mà lại có liên hệ thần bí với Hỏa chi tâm.
Bốn người Uông Thủy và Yên Mi thở một hơi dài nhẹ nhõm, nắm chặt thời gian khôi phục nguyên khí. Mỗi người đều phục dụng linh đan trân quý bình thường rất hiếm dùng, chuẩn bị liều mình đánh cược thêm một lần.
Lúc bọn hắn dừng lại nghỉ ngơi, lực lượng ảo cảnh bốn phía cát thường đã bắt đầu tan rã, nước xanh chảy đầm đìa đã trở về bên trong tranh sơn thủy thần bí.
- Bang bang bang...
Sa trùng bốn phía lại lục tục bắt đầu công kích cát thuyền.
Cho dù chất liệu cát thuyền cứng rắn như thế nào đi nữa thì cũng không kiên trì được bao lâu.
Từ Huyền mặt không biểu tình, ngồi xếp bằng tìm hiểu vận dụng lực lượng ẩn mạch trong cơ thể.
Lúc Uông Thủy đã khôi phục nguyên khí, âm thầm quan sát, phát hiện hơn mười ngày qua, tu vi Từ Huyền lại tấn thăng thêm một giai!
Tác giả :
Khoái Xan Điếm