Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ
Chương 187: Bác gái cực phẩm
“Xong rồi xong rồi, thật sự vượt quá một trăm người, đứa nhỏ kia đúng lúc thứ 95, sau đó thêm năm người, đến vị phụ huynh này là 110 vị." Một người phụ nữ trở về, khuôn mặt u sầu.
“Không thể nào." Vị phụ huynh biết được tin dữ này, phát ra tiếng kêu rêи.
Đứa bé đi theo dường như nghe hiểu lời người lớn nói, ồn ào con mặc kệ con mặc kệ, phải có người máy kia, thanh âm ồn ào khiến những người phía trước xếp hàng nhăn mặt.
“Mẫu thân, con mặc kệ, con phải có người máy kia, bằng không con sẽ không đi học." Một đứa bé bảy tuổi bắt lấy tay phụ nhân, ngang ngược bá đạo mà nói.
Người chồng đau lòng cho con trai, bị ồn ào không có biện pháp, chạm vào người phụ nữ một chút, “Bà xem đứa bé kia, nó không có người lớn đi cùng, bà đến bảo nó đổi vị trí với chúng ta, trẻ con dỗ một chút là được rồi."
Ánh mắt người phụ nữ đột nhiên dừng ở trước thân ảnh nho nhỏ, mắt sáng lên, “Đúng vậy, sao tôi không nghĩ tới biện pháp này, ông trông con trai, tôi đi rồi về nhanh."
Người phụ nữ đi đến trước mặt tiểu đậu đinh hai tuổi, cười tủm tỉm ngồi xổm xuống, “Cậu bạn nhỏ, sao cháu một mình ở chỗ này, có phải lạc đường hay không?"
Soái Soái liếc bà ta một cái, không thèm để ý.
“Cậu bạn nhỏ, dì muốn thương lượng với cháu một chuyện, dì cho cháu năm cái kẹo que, cháu đổi vị trí với dì được không?" Người phụ nữ không thấy được khinh thường trong mắt nó, tiếp tục không ngừng cố gắng, cho rằng trẻ con rất dễ dỗ.
Soái Soái vẫn không để ý đến bà ta.
Đúng lúc này người máy rốt cuộc bắt đầu được đưa lên kệ, đội ngũ cố định bắt đầu tiến lên.
Người phụ nữ có chút sốt ruột, “Như vậy, nếu không dì cho cháu 50 cái kẹo que, cha mẹ cháu hẳn là trước nay chưa cho cháu ăn nhiều kẹo que như vậy."
“Cha tôi nói ăn nhiều đường sẽ sâu răng." Soái Soái bị bà ta cuốn lấy có chút không kiên nhẫn, khuôn mặt nhỏ toàn bộ viết như vậy, nó chưa bao giờ thiếu kiên nhẫn với người nhà, nhưng với người ngoài, đại khái là di truyền từ phụ thân, một câu cũng lười nói với đối phương.
Bị đứa nhỏ hai tuổi dùng câu giảng đạo lý đơn giản bật lại, người lớn trước sau nhịn không được cười, trêи mặt người phụ nữ lúng túng không thôi.
“Vậy không cần kẹo que, dì cho cháu một ngàn tinh tệ, đổi vị trí với cháu thế nào, dù sao sau này cháu cũng có thể mua được người máy, còn có thể kiếm được một ngàn tinh tệ, đúng hay không?" Người phụ nữ không muốn từ bỏ, tiếp tục lừa dối.
Có phụ huynh thấy bà ta ngay cả trẻ con hai tuổi cũng muốn lừa, nhíu nhíu mày, nhưng vẫn không mở miệng, người phụ nữ này vừa nhìn đã biết là kẻ tính tình không tốt.
“Vậy sao bà không đi kiếm?" Soái Soái ngẩng khuôn mặt nhỏ, nghi hoặc mà hỏi lại.
Biểu tình người phụ nữ cứng lại, ngượng ngùng giải thích, “Dì không thiếu một ngàn tinh tệ, dì chỉ là không có thời gian, bạn nhỏ là người tốt như vậy, sẽ đáp ứng đổi với dì chứ?"
“Nhà tôi cũng không thiếu tinh tệ, tôi không đổi với bà." Soái Soái bi bô nói, khuôn mặt lại kiên định xưa nay chưa từng có.
Có vị phụ huynh bị khuôn mặt nhỏ nghiêm túc của Soái Soái manh rồi.
“Nó thật đáng yêu."
“Đứa nhỏ này không tồi, mới hai tuổi đã không bị tiền tài dụ dỗ, lớn lên nhất định rất ghê gớm."
Người phụ nữ bị nói mất hết thể diện không nhịn được, bà ta còn chưa tin không làm gì được một đứa bé hai tuổi, rốt cuộc xé gương mặt giả nhân giả nghĩa, nắm lấy tay Soái Soái, “Đứa nhỏ thúi, hôm nay mày không đổi cũng phải đổi."
“Đánh người này đánh người này, người lớn đánh trẻ con này." Soái Soái gân cổ lên lớn tiếng kêu.
Trong lúc nhất thời, người lớn xung quanh đều bị giọng nó hấp dẫn lại, nhìn chằm chằm cánh tay người phụ nữ đang nắm lấy đứa bé, lộ ra biểu tình khinh thường.
“Người nào thế này, đứa nhỏ hai tuổi mà cũng bắt nạt."
“Trời ạ, sao cô ta xuống tay được, đứa bé mới nhỏ như vậy."
Người phụ nữ bị nói sắc mặt đỏ lên, vội vàng buông tay đứa bé ra, hét lên: “Tôi không đánh nó, tôi chỉ là nắm lấy tay nó mà thôi."
“Bác gái, bác cào đỏ tay tôi rồi." Soái Soái giơ lên khuỷu tay đỏ toàn bộ, bĩu môi, hốc mắt phiêm phiếm nước.
Khuôn mặt nhỏ đáng yêu thanh tú phảng phất bị vô số uất ức, thoáng chốc khiến người lớn xung quanh bộc lộ tình thương của cha mẹ, thay nhau chỉ trích người phụ nữ không đúng, người phụ nữ chịu không nổi, xám xịt trốn đến phía sau, ông chồng ôm con trai cũng không dám đến gần bà ta quá, sợ mất mặt theo.
“Ông có ý gì, vừa nãy còn không phải ông bảo tôi đi." Người phụ nữ thấy chồng cũng như vậy, tức giận đến đau phổi “Tôi bảo bà đi dỗ nó, chứ không bảo bà đi bắt nạt một đứa trẻ con." Ông chồng bất mãn nói.
Đứa con dường như biết mọi việc không thành, lại ồn ào khóc, hai người bị ồn ào không có biện pháp.
Đúng lúc này, phía trước truyền đến thanh âm kinh hỉ.
“Tin tốt, công ty kia thấy tiêu thụ mạnh như vậy, quyết định tăng thêm hai mươi người máy nữa, hai mươi vị phía sau sẽ có cơ hội."
“Thật sự? Vậy thật tốt quá."
Vài vị phụ huynh đang tính toán chạy lấy người lại lần nữa xếp thành hàng, đôi vợ chồng kia cũng vô cùng vui mừng xếp hàng.
Đội ngũ tiến lên rất nhanh, hơn mười phút sau đến lượt Soái Soái.
Nhân viên không thấy được nó, liền để vị phụ huynh tiếp theo tiến vào, vị phụ huynh này chỉ chỉ tiểu đậu đinh trước mặt, “Tiểu thư, còn có vị khách hàng nhỏ này nữa."
Nhân viên cúi đầu mới phát hiện Soái Soái tồn tại, trêи mặt lộ ra một chút xấu hổ, cong lưng, “Cậu bạn nhỏ, cháu tự mình tới sao?"
Soái Soái lắc đầu, “Không phải, cháu tới cùng cha."
“Vậy cha cháu đâu?" Nhân viên hỏi.
“Tôi là cha nó." Một thanh âm dễ nghe bỗng nhiên vang lên.
Nhân viên quay đầu nhìn thấy một nam nhân ưỡn bụng to, diện mạo thập phần đẹp mắt đứng ở bên cạnh, chính diện mỉm cười nhìn cô, khuôn mặt nhân viên ửng đỏ, vài giây mới phản ứng được.
“Cha." Soái Soái tiến lên ôm lấy một chân Lộ Lê.
Lộ Lê sờ sờ đầu nó, “Soái Soái vừa rồi làm rất tốt, cha đã thấy."
Lúc người phụ nữ kia tìm tới con trai, y đã nhìn thấy, cũng biết mục đích của đối phương, nhưng y không qua, quả nhiên con trai không làm y thất vọng, nửa điểm thiệt cũng không có.
Soái Soái đắc ý dào dạt ngẩng cằm lên, nheo nheo mắt, “Cha, kỳ thật con còn có thể làm được tốt hơn, nhưng mà thôi, người lớn vô sỉ, con làm trẻ con cũng không thể học theo người ta."
“Soái Soái nhà ta thật là giỏi." Lộ Lê tán dương.
Nhân viên và phụ huynh bên cạnh nghe được thì buồn cười, đứa bé này thật sự chỉ hai tuổi thôi sao.
“Phiền cô, tôi muốn mua mười một bộ." Lộ Lê nói với nhân viên.
“Cái, cái gì?" Công nhân cho rằng mình không nghe rõ.
“Tôi nói tôi muốn mua mười một bộ, ở đây không hạn chế một người chỉ có thể mua một bộ, tôi nghĩ tôi hẳn là có thể mua mười một bộ chứ." Lộ Lê nghiêm túc lặp lại một lần nữa.
“Ngài nói cũng không sai, nhưng mà…… Một bộ đã hai trăm vạn tinh tệ, mười một bộ chính là hai nghìn hai trăm vạn, ngài chắc chắn sao?" Nhân viên lắp bắp, lần đầu tiên cô gặp được khách hàng một lần mua nhiều như vậy, Lộ Lê gật đầu, “Tôi vô cùng chắc chắn."
Nhân viên lần đầu tiên gặp được khách hàng kỳ quái như vậy, lo lắng có vấn đề gì, vội vàng gọi cửa hàng trưởng, cửa hàng trưởng bình tĩnh hơn nhiều, nghe nói y muốn mua mười một bộ, vẫn luôn xác nhận cửa hàng bọn họ chỉ nhận trả tiền hết một lần.
“Vậy thanh toán đi." Lộ Lê vô cùng dứt khoát đánh nhịp.
Cửa hàng trưởng vừa nghe đã biết vị này chính là người siêu cấp có tiền, sợ là không để bụng chút tinh tệ này, không do dự nữa.
Lộ Lê lưu loát thanh toán hai ngàn hai trăm vạn tinh tệ.
“Xin hỏi chỗ người máy này cần chúng tôi vận chuyển qua không?" Cửa hàng trưởng bảo nhân viên tiếp tục tiếp đón khách hàng khác, tự mình chiêu đãi Lộ Lê.
“Không cần." Lộ Lê thu mười một bộ vào không gian khấu trêи tay, nắm tay con trai đi ra ngoài, không lập tức rời đi, mà đứng ở cửa chờ, cũng không biết đang đợi cái gì.
Cửa hàng trưởng không rõ nguyên do, chỉ có thể âm thầm chú ý.
Đội ngũ không ngừng đi tới, rất nhanh đến phiên đôi vợ chồng kia, nhân viên xin lỗi nói cho bọn họ 120 bộ người máy đã bán hết rồi.
“Không có khả năng, không phải nói lại tăng thêm hai mươi bộ sao, phía trước mới có 110 người, sao đã bán hết rồi?" Người phụ nữ không thể tin nổi mà quát.
Giọng bà ta rất lớn, nhân viên không chịu được lui về phía sau, “Xác thật là tăng thêm hai mươi bộ, nhưng phía trước có một vị khách hàng một lần mua mười một bộ."
“Mười một bộ?" Người phụ nữ trừng mắt, “Các người đang hù ai vậy, một bộ đã hai trăm vạn tinh tệ, mười một bộ chính là hai ngàn hai trăm vạn, ai chơi lớn như vậy, mua mười một bộ về, không chê tinh tệ quá nhiều à."
“Là sự thật, chúng tôi không lừa ngài, vị khách hàng kia còn chưa rời đi, ở nơi đó." Nhân viên chỉ vào Lộ Lê ngồi ở chỗ nghỉ ngơi.
Người phụ nữ tập trung nhìn vào, phát hiện đứa bé bên cạnh y càng xem càng thấy quen, đây còn không phải là đứa bé lúc trước làm bà ta mang tiếng xấu trước mặt mọi người sao, hóa ra nó có người lớn đi cùng, nghĩ lại mới phát hiện đối phương nhất định là cố ý, lập tức lớn tiếng xúi giục chín vị phụ huynh phía sau đang xếp hàng.
“Được lắm, người này cũng quá ích kỷ quá đáng giận, hắn cố ý mua mười một bộ người máy, chính là vì không cho những người xếp phía sau là chúng ta mua."
Chín vị phụ huynh phía sau không phải không thấy được lúc trước người phụ nữ kia nhắm vào đứa bé, trong lòng biết mình bị bà ta liên lụy, nhưng xếp hàng lâu như vậy, ban đầu tưởng rằng không có cơ hội, lại tăng thêm hai mươi bộ, bọn họ lại vô cùng vui mừng xếp hàng, bây giờ đột nhiên lại nói không có, chênh lệch tâm trạng không thể nói không lớn, biết rõ bà ta cố ý, tâm tình vẫn có chút khó chịu.
Người phụ nữ nhìn ra bọn họ dao động, lập tức không ngừng cố gắng.
Lúc này, Lộ Lê cúi đầu nói một câu với con trai, con của y lập tức nhảy xuống ghế dựa, bạch bạch bạch chạy tới.
“Chú ơi, cha cháu nói, có thể dựa theo giá gốc bán người máy cho mọi người nha." Soái Soái nói với phụ huynh xếp hàng phía sau người phụ nữ kia, lại nhìn về phía người phụ nữ đầy cõi lòng chờ mong, “Trừ bác gái này."
“Thật sự dựa theo giá gốc bán cho chúng ta?" Phụ huynh kia hưng phấn mà nói, có thể miễn xung đột, đương nhiên anh ta nguyện ý.
“Đương nhiên là thật, cha cháu một lời nói một gói vàng." Soái Soái nói xong liền chạy về chỗ Lộ Lê.
Trừ người phụ nữ đứng cứng ngắc tại chỗ, những phụ huynh còn lại lập tức đi theo nó đến chỗ Lộ Lê.
Đứa bé không hố bọn họ, cha nó quả nhiên bán người máy cho họ dựa theo giá gốc, đến lúc này, mọi người mới biết đối phương chỉ nhắm vào người phụ nữ kia.
Cửa hàng trưởng thấy một màn như vậy, dò hỏi mới biết được việc phát sinh khi xếp hàng, tuy nhiên hành vi của đối phương cũng làm ông ta thấy được lỗ hổng tiêu thụ, nhóm người máy thứ hai lên kệ bán bắt đầu hạn chế một người chỉ có thể mua một bộ.
Người phụ nữ thấy như vậy quả thực tức điên, không nói hai lời muốn tiến lên dạy dỗ Lộ Lê, bị chồng kéo lại.
“Thôi thôi, đừng làm mất mặt xấu hổ nữa, chúng ta lần sau trở lại mua sau." Người chồng tương đối muốn thể diện, lôi kéo bà vợ không tình nguyện hận không thể xông lên tát đối phương mấy cái nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Bọn họ vừa đi, thế giới nháy mắt thanh tĩnh.
Lộ Lê bán xong mười bộ liền mang con trai rời khỏi trung tâm thương mai.
Lúc đi đường, con trai rầu rĩ không vui.
“Làm sao vậy?" Lộ Lê đặt con trai lên chỗ phó lái, cột đai an toàn cho nó, đai an toàn rất dài trong nháy mắt co lại vừa với người con trai, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ.
“Cha, hóa ra cha không phải muốn mua cho con." Con trai bĩu môi, còn tưởng có mười một người máy để chơi.
Lộ Lê còn tưởng nó suy nghĩ cái gì, hóa ra là suy nghĩ cái này, dở khóc dở cười, “Ta hỏi con, con muốn đồ mới, hay là đồ cũ?"
“Đương nhiên là đồ mới." Nó đáp không chút do dự.
“Này không phải đúng rồi, chờ con chơi chán người máy kia, thị trường sẽ có loại mới được đưa ra, con thích chơi loại giống nhau, hay là chơi loại khác."
“Khác nhau." Vấn đề này nghĩ cũng không cần nghĩ.
Lộ Lê điểm điểm đầu nó, lái xe về Tần gia.
Lộ Lê thiết lập tự động điều khiển, xe huyền phù rời khỏi trung tâm thương mại không bao lâu, ba chiếc xe huyền phù đột nhiên từ bên sườn vụt ra, xe huyền phù kiểm tra đo lường thấy chướng ngại vật, tự động lựa chọn tránh đi, bởi vì số lượng hơi nhiều, né tránh không kịp, mắt thấy sắp đụng vào một trong số đó, trong nháy mắt Lộ Lê đoạt lại quyền chủ động, mạo hiểm lách qua, xe huyền phù phát ra âm thanh phanh gấp ngừng giữa không trung.
Đang lúc y muốn chỉ trích đối phương lái xe kiểu gì, có một xe chiếc huyền phù lại chuyển động, thẳng tắp đâm về phía bọn họ.
Nháy mắt Lộ Lê minh bạch đối phương cố ý, xe huyền phù bay ra trước khi đối phương ầm ầm đụng phải, đối phương tránh né không kịp, trực tiếp đụng phải tòa nhà phía trước, xe huyền phù bị bức tường chôn ở phía dưới.
“Không thể nào." Vị phụ huynh biết được tin dữ này, phát ra tiếng kêu rêи.
Đứa bé đi theo dường như nghe hiểu lời người lớn nói, ồn ào con mặc kệ con mặc kệ, phải có người máy kia, thanh âm ồn ào khiến những người phía trước xếp hàng nhăn mặt.
“Mẫu thân, con mặc kệ, con phải có người máy kia, bằng không con sẽ không đi học." Một đứa bé bảy tuổi bắt lấy tay phụ nhân, ngang ngược bá đạo mà nói.
Người chồng đau lòng cho con trai, bị ồn ào không có biện pháp, chạm vào người phụ nữ một chút, “Bà xem đứa bé kia, nó không có người lớn đi cùng, bà đến bảo nó đổi vị trí với chúng ta, trẻ con dỗ một chút là được rồi."
Ánh mắt người phụ nữ đột nhiên dừng ở trước thân ảnh nho nhỏ, mắt sáng lên, “Đúng vậy, sao tôi không nghĩ tới biện pháp này, ông trông con trai, tôi đi rồi về nhanh."
Người phụ nữ đi đến trước mặt tiểu đậu đinh hai tuổi, cười tủm tỉm ngồi xổm xuống, “Cậu bạn nhỏ, sao cháu một mình ở chỗ này, có phải lạc đường hay không?"
Soái Soái liếc bà ta một cái, không thèm để ý.
“Cậu bạn nhỏ, dì muốn thương lượng với cháu một chuyện, dì cho cháu năm cái kẹo que, cháu đổi vị trí với dì được không?" Người phụ nữ không thấy được khinh thường trong mắt nó, tiếp tục không ngừng cố gắng, cho rằng trẻ con rất dễ dỗ.
Soái Soái vẫn không để ý đến bà ta.
Đúng lúc này người máy rốt cuộc bắt đầu được đưa lên kệ, đội ngũ cố định bắt đầu tiến lên.
Người phụ nữ có chút sốt ruột, “Như vậy, nếu không dì cho cháu 50 cái kẹo que, cha mẹ cháu hẳn là trước nay chưa cho cháu ăn nhiều kẹo que như vậy."
“Cha tôi nói ăn nhiều đường sẽ sâu răng." Soái Soái bị bà ta cuốn lấy có chút không kiên nhẫn, khuôn mặt nhỏ toàn bộ viết như vậy, nó chưa bao giờ thiếu kiên nhẫn với người nhà, nhưng với người ngoài, đại khái là di truyền từ phụ thân, một câu cũng lười nói với đối phương.
Bị đứa nhỏ hai tuổi dùng câu giảng đạo lý đơn giản bật lại, người lớn trước sau nhịn không được cười, trêи mặt người phụ nữ lúng túng không thôi.
“Vậy không cần kẹo que, dì cho cháu một ngàn tinh tệ, đổi vị trí với cháu thế nào, dù sao sau này cháu cũng có thể mua được người máy, còn có thể kiếm được một ngàn tinh tệ, đúng hay không?" Người phụ nữ không muốn từ bỏ, tiếp tục lừa dối.
Có phụ huynh thấy bà ta ngay cả trẻ con hai tuổi cũng muốn lừa, nhíu nhíu mày, nhưng vẫn không mở miệng, người phụ nữ này vừa nhìn đã biết là kẻ tính tình không tốt.
“Vậy sao bà không đi kiếm?" Soái Soái ngẩng khuôn mặt nhỏ, nghi hoặc mà hỏi lại.
Biểu tình người phụ nữ cứng lại, ngượng ngùng giải thích, “Dì không thiếu một ngàn tinh tệ, dì chỉ là không có thời gian, bạn nhỏ là người tốt như vậy, sẽ đáp ứng đổi với dì chứ?"
“Nhà tôi cũng không thiếu tinh tệ, tôi không đổi với bà." Soái Soái bi bô nói, khuôn mặt lại kiên định xưa nay chưa từng có.
Có vị phụ huynh bị khuôn mặt nhỏ nghiêm túc của Soái Soái manh rồi.
“Nó thật đáng yêu."
“Đứa nhỏ này không tồi, mới hai tuổi đã không bị tiền tài dụ dỗ, lớn lên nhất định rất ghê gớm."
Người phụ nữ bị nói mất hết thể diện không nhịn được, bà ta còn chưa tin không làm gì được một đứa bé hai tuổi, rốt cuộc xé gương mặt giả nhân giả nghĩa, nắm lấy tay Soái Soái, “Đứa nhỏ thúi, hôm nay mày không đổi cũng phải đổi."
“Đánh người này đánh người này, người lớn đánh trẻ con này." Soái Soái gân cổ lên lớn tiếng kêu.
Trong lúc nhất thời, người lớn xung quanh đều bị giọng nó hấp dẫn lại, nhìn chằm chằm cánh tay người phụ nữ đang nắm lấy đứa bé, lộ ra biểu tình khinh thường.
“Người nào thế này, đứa nhỏ hai tuổi mà cũng bắt nạt."
“Trời ạ, sao cô ta xuống tay được, đứa bé mới nhỏ như vậy."
Người phụ nữ bị nói sắc mặt đỏ lên, vội vàng buông tay đứa bé ra, hét lên: “Tôi không đánh nó, tôi chỉ là nắm lấy tay nó mà thôi."
“Bác gái, bác cào đỏ tay tôi rồi." Soái Soái giơ lên khuỷu tay đỏ toàn bộ, bĩu môi, hốc mắt phiêm phiếm nước.
Khuôn mặt nhỏ đáng yêu thanh tú phảng phất bị vô số uất ức, thoáng chốc khiến người lớn xung quanh bộc lộ tình thương của cha mẹ, thay nhau chỉ trích người phụ nữ không đúng, người phụ nữ chịu không nổi, xám xịt trốn đến phía sau, ông chồng ôm con trai cũng không dám đến gần bà ta quá, sợ mất mặt theo.
“Ông có ý gì, vừa nãy còn không phải ông bảo tôi đi." Người phụ nữ thấy chồng cũng như vậy, tức giận đến đau phổi “Tôi bảo bà đi dỗ nó, chứ không bảo bà đi bắt nạt một đứa trẻ con." Ông chồng bất mãn nói.
Đứa con dường như biết mọi việc không thành, lại ồn ào khóc, hai người bị ồn ào không có biện pháp.
Đúng lúc này, phía trước truyền đến thanh âm kinh hỉ.
“Tin tốt, công ty kia thấy tiêu thụ mạnh như vậy, quyết định tăng thêm hai mươi người máy nữa, hai mươi vị phía sau sẽ có cơ hội."
“Thật sự? Vậy thật tốt quá."
Vài vị phụ huynh đang tính toán chạy lấy người lại lần nữa xếp thành hàng, đôi vợ chồng kia cũng vô cùng vui mừng xếp hàng.
Đội ngũ tiến lên rất nhanh, hơn mười phút sau đến lượt Soái Soái.
Nhân viên không thấy được nó, liền để vị phụ huynh tiếp theo tiến vào, vị phụ huynh này chỉ chỉ tiểu đậu đinh trước mặt, “Tiểu thư, còn có vị khách hàng nhỏ này nữa."
Nhân viên cúi đầu mới phát hiện Soái Soái tồn tại, trêи mặt lộ ra một chút xấu hổ, cong lưng, “Cậu bạn nhỏ, cháu tự mình tới sao?"
Soái Soái lắc đầu, “Không phải, cháu tới cùng cha."
“Vậy cha cháu đâu?" Nhân viên hỏi.
“Tôi là cha nó." Một thanh âm dễ nghe bỗng nhiên vang lên.
Nhân viên quay đầu nhìn thấy một nam nhân ưỡn bụng to, diện mạo thập phần đẹp mắt đứng ở bên cạnh, chính diện mỉm cười nhìn cô, khuôn mặt nhân viên ửng đỏ, vài giây mới phản ứng được.
“Cha." Soái Soái tiến lên ôm lấy một chân Lộ Lê.
Lộ Lê sờ sờ đầu nó, “Soái Soái vừa rồi làm rất tốt, cha đã thấy."
Lúc người phụ nữ kia tìm tới con trai, y đã nhìn thấy, cũng biết mục đích của đối phương, nhưng y không qua, quả nhiên con trai không làm y thất vọng, nửa điểm thiệt cũng không có.
Soái Soái đắc ý dào dạt ngẩng cằm lên, nheo nheo mắt, “Cha, kỳ thật con còn có thể làm được tốt hơn, nhưng mà thôi, người lớn vô sỉ, con làm trẻ con cũng không thể học theo người ta."
“Soái Soái nhà ta thật là giỏi." Lộ Lê tán dương.
Nhân viên và phụ huynh bên cạnh nghe được thì buồn cười, đứa bé này thật sự chỉ hai tuổi thôi sao.
“Phiền cô, tôi muốn mua mười một bộ." Lộ Lê nói với nhân viên.
“Cái, cái gì?" Công nhân cho rằng mình không nghe rõ.
“Tôi nói tôi muốn mua mười một bộ, ở đây không hạn chế một người chỉ có thể mua một bộ, tôi nghĩ tôi hẳn là có thể mua mười một bộ chứ." Lộ Lê nghiêm túc lặp lại một lần nữa.
“Ngài nói cũng không sai, nhưng mà…… Một bộ đã hai trăm vạn tinh tệ, mười một bộ chính là hai nghìn hai trăm vạn, ngài chắc chắn sao?" Nhân viên lắp bắp, lần đầu tiên cô gặp được khách hàng một lần mua nhiều như vậy, Lộ Lê gật đầu, “Tôi vô cùng chắc chắn."
Nhân viên lần đầu tiên gặp được khách hàng kỳ quái như vậy, lo lắng có vấn đề gì, vội vàng gọi cửa hàng trưởng, cửa hàng trưởng bình tĩnh hơn nhiều, nghe nói y muốn mua mười một bộ, vẫn luôn xác nhận cửa hàng bọn họ chỉ nhận trả tiền hết một lần.
“Vậy thanh toán đi." Lộ Lê vô cùng dứt khoát đánh nhịp.
Cửa hàng trưởng vừa nghe đã biết vị này chính là người siêu cấp có tiền, sợ là không để bụng chút tinh tệ này, không do dự nữa.
Lộ Lê lưu loát thanh toán hai ngàn hai trăm vạn tinh tệ.
“Xin hỏi chỗ người máy này cần chúng tôi vận chuyển qua không?" Cửa hàng trưởng bảo nhân viên tiếp tục tiếp đón khách hàng khác, tự mình chiêu đãi Lộ Lê.
“Không cần." Lộ Lê thu mười một bộ vào không gian khấu trêи tay, nắm tay con trai đi ra ngoài, không lập tức rời đi, mà đứng ở cửa chờ, cũng không biết đang đợi cái gì.
Cửa hàng trưởng không rõ nguyên do, chỉ có thể âm thầm chú ý.
Đội ngũ không ngừng đi tới, rất nhanh đến phiên đôi vợ chồng kia, nhân viên xin lỗi nói cho bọn họ 120 bộ người máy đã bán hết rồi.
“Không có khả năng, không phải nói lại tăng thêm hai mươi bộ sao, phía trước mới có 110 người, sao đã bán hết rồi?" Người phụ nữ không thể tin nổi mà quát.
Giọng bà ta rất lớn, nhân viên không chịu được lui về phía sau, “Xác thật là tăng thêm hai mươi bộ, nhưng phía trước có một vị khách hàng một lần mua mười một bộ."
“Mười một bộ?" Người phụ nữ trừng mắt, “Các người đang hù ai vậy, một bộ đã hai trăm vạn tinh tệ, mười một bộ chính là hai ngàn hai trăm vạn, ai chơi lớn như vậy, mua mười một bộ về, không chê tinh tệ quá nhiều à."
“Là sự thật, chúng tôi không lừa ngài, vị khách hàng kia còn chưa rời đi, ở nơi đó." Nhân viên chỉ vào Lộ Lê ngồi ở chỗ nghỉ ngơi.
Người phụ nữ tập trung nhìn vào, phát hiện đứa bé bên cạnh y càng xem càng thấy quen, đây còn không phải là đứa bé lúc trước làm bà ta mang tiếng xấu trước mặt mọi người sao, hóa ra nó có người lớn đi cùng, nghĩ lại mới phát hiện đối phương nhất định là cố ý, lập tức lớn tiếng xúi giục chín vị phụ huynh phía sau đang xếp hàng.
“Được lắm, người này cũng quá ích kỷ quá đáng giận, hắn cố ý mua mười một bộ người máy, chính là vì không cho những người xếp phía sau là chúng ta mua."
Chín vị phụ huynh phía sau không phải không thấy được lúc trước người phụ nữ kia nhắm vào đứa bé, trong lòng biết mình bị bà ta liên lụy, nhưng xếp hàng lâu như vậy, ban đầu tưởng rằng không có cơ hội, lại tăng thêm hai mươi bộ, bọn họ lại vô cùng vui mừng xếp hàng, bây giờ đột nhiên lại nói không có, chênh lệch tâm trạng không thể nói không lớn, biết rõ bà ta cố ý, tâm tình vẫn có chút khó chịu.
Người phụ nữ nhìn ra bọn họ dao động, lập tức không ngừng cố gắng.
Lúc này, Lộ Lê cúi đầu nói một câu với con trai, con của y lập tức nhảy xuống ghế dựa, bạch bạch bạch chạy tới.
“Chú ơi, cha cháu nói, có thể dựa theo giá gốc bán người máy cho mọi người nha." Soái Soái nói với phụ huynh xếp hàng phía sau người phụ nữ kia, lại nhìn về phía người phụ nữ đầy cõi lòng chờ mong, “Trừ bác gái này."
“Thật sự dựa theo giá gốc bán cho chúng ta?" Phụ huynh kia hưng phấn mà nói, có thể miễn xung đột, đương nhiên anh ta nguyện ý.
“Đương nhiên là thật, cha cháu một lời nói một gói vàng." Soái Soái nói xong liền chạy về chỗ Lộ Lê.
Trừ người phụ nữ đứng cứng ngắc tại chỗ, những phụ huynh còn lại lập tức đi theo nó đến chỗ Lộ Lê.
Đứa bé không hố bọn họ, cha nó quả nhiên bán người máy cho họ dựa theo giá gốc, đến lúc này, mọi người mới biết đối phương chỉ nhắm vào người phụ nữ kia.
Cửa hàng trưởng thấy một màn như vậy, dò hỏi mới biết được việc phát sinh khi xếp hàng, tuy nhiên hành vi của đối phương cũng làm ông ta thấy được lỗ hổng tiêu thụ, nhóm người máy thứ hai lên kệ bán bắt đầu hạn chế một người chỉ có thể mua một bộ.
Người phụ nữ thấy như vậy quả thực tức điên, không nói hai lời muốn tiến lên dạy dỗ Lộ Lê, bị chồng kéo lại.
“Thôi thôi, đừng làm mất mặt xấu hổ nữa, chúng ta lần sau trở lại mua sau." Người chồng tương đối muốn thể diện, lôi kéo bà vợ không tình nguyện hận không thể xông lên tát đối phương mấy cái nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Bọn họ vừa đi, thế giới nháy mắt thanh tĩnh.
Lộ Lê bán xong mười bộ liền mang con trai rời khỏi trung tâm thương mai.
Lúc đi đường, con trai rầu rĩ không vui.
“Làm sao vậy?" Lộ Lê đặt con trai lên chỗ phó lái, cột đai an toàn cho nó, đai an toàn rất dài trong nháy mắt co lại vừa với người con trai, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ.
“Cha, hóa ra cha không phải muốn mua cho con." Con trai bĩu môi, còn tưởng có mười một người máy để chơi.
Lộ Lê còn tưởng nó suy nghĩ cái gì, hóa ra là suy nghĩ cái này, dở khóc dở cười, “Ta hỏi con, con muốn đồ mới, hay là đồ cũ?"
“Đương nhiên là đồ mới." Nó đáp không chút do dự.
“Này không phải đúng rồi, chờ con chơi chán người máy kia, thị trường sẽ có loại mới được đưa ra, con thích chơi loại giống nhau, hay là chơi loại khác."
“Khác nhau." Vấn đề này nghĩ cũng không cần nghĩ.
Lộ Lê điểm điểm đầu nó, lái xe về Tần gia.
Lộ Lê thiết lập tự động điều khiển, xe huyền phù rời khỏi trung tâm thương mại không bao lâu, ba chiếc xe huyền phù đột nhiên từ bên sườn vụt ra, xe huyền phù kiểm tra đo lường thấy chướng ngại vật, tự động lựa chọn tránh đi, bởi vì số lượng hơi nhiều, né tránh không kịp, mắt thấy sắp đụng vào một trong số đó, trong nháy mắt Lộ Lê đoạt lại quyền chủ động, mạo hiểm lách qua, xe huyền phù phát ra âm thanh phanh gấp ngừng giữa không trung.
Đang lúc y muốn chỉ trích đối phương lái xe kiểu gì, có một xe chiếc huyền phù lại chuyển động, thẳng tắp đâm về phía bọn họ.
Nháy mắt Lộ Lê minh bạch đối phương cố ý, xe huyền phù bay ra trước khi đối phương ầm ầm đụng phải, đối phương tránh né không kịp, trực tiếp đụng phải tòa nhà phía trước, xe huyền phù bị bức tường chôn ở phía dưới.
Tác giả :
Doãn Gia