Thương Thiên Phách Huyết
Chương 98: Công thành danh toại

Thương Thiên Phách Huyết

Chương 98: Công thành danh toại

Chẳng những là Áo Bổn đại sư cùng đám thuộc hạ Khải Tác, mà ngay cả Mạo Đốn trên khán đài cùng Hung Nô nhân đều thay đổi sắc mặt.Kiến thức qua thân thể mạnh mẽ của Tần Dũng có thể so sánh với mãnh thú, không người nào hoài nghi cặp đồng sư tử trong tay hắn chỉ là vật ngụy trang cho đẹp mắt mà thôi. Chỉ nhìn hắn không chút nào cố sức dẫn theo hai cây đồng sư tử khổng lồ, sự rung động gây cho người khác tuyệt đối là vô cùng mãnh liệt.Trên mặt Áo Bổn lần đầu lộ ra kinh hãi, hai mắt hắn nhìn kỹ hai cây đồng sư tử, chân mày cau lại. Hắn coi như là người hiểu biết sâu rộng, chỉ là bậc sức lực khổng lồ này quả thật chưa từng nghe qua, đừng nói là được tận mắt nhìn thấy.Cho tới giờ khắc này, hắn mới tin tưởng tam vương tử A Nhĩ Kiệt Nông đã nói, trong Hắc Kỳ quân có lực sĩ chưa từng có trước kia, vì thế vị siêu cấp cung thủ có thể lấy tính mạng người ngoài ngàn thước trong truyền thuyết có lẽ cũng thật sự có tồn tại trên thế gian.Nếu trên đời này thật sự có hai người như vậy, thì A Nhĩ Kiệt Nông thất thủ Lâm An thành, điều này cũng là không thể tránh được.Tần Dũng cười lớn một tiếng, hai tay giơ cao hai đồng sư tử hướng lên trời vỗ mạnh vào nhau, đây chính là động tác chiêu bài trước khi hắn xuất thủ. Hứa Hải Phong cùng Tương Khổng Minh trốn bên trong lều trại xem náo nhiệt vừa thấy hắn giơ lên đồng sư tử, đã sớm biết hắn muốn làm gì, lập tức che lại lỗ tai.Quả nhiên, hai đồng sư tử nặng nề nện vào nhau, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa. Những ai không kịp chuẩn bị lập tức bị dọa nhảy dựng, dù là Áo Bổn đại sư cũng không khỏi lung lay thân hình.Tần Dũng vỗ xong, nhảy đến trước mặt Áo Bổn, một đồng sư tử như gió lốc tạp về phía hắn.Trong lòng Áo Bổn kinh hãi, như thế nào quái vật này cầm một gia hỏa nặng như vậy trong tay, động tác lại không hề chậm lại, ngược lại càng thêm mau lẹ ba phần. Nhưng hắn thành danh nhiều năm, phong hào tông sư không phải gọi chơi, hai chân chỉ thoáng khựng lại, lập tức xa xa né tránh.Tần Dũng lập tức truy theo không tha, hai đồng sư tử bị hắn huy vũ rít gió ào ào, quả nhiên là bá vương tái thế, uy phong lẫm lẫm, không ai dám ngăn trở.Lúc này giao thủ lại khác hẳn vừa rồi. Trước khi Tần Dũng chưa đem đồng sư tử ra, tuy cũng là đao thương không vào, nhưng động tác của hắn đối với võ lâm cao thủ mà nói, là tương đối chậm chạp, bọn họ còn có thể tránh đi quyền ảnh, còn đôi khi đánh lén được hai chiêu.Nhưng một khi Tần Dũng xuất ra hai kiện vũ khí có một không hai trong thiên hạ, bọn họ căn bản không thể tới gần được chút nào. Bởi vì hai kiện binh khí này có thể tích thật sự là quá lớn, chỉ cần nhẹ nhàng vừa động, là có thể đem toàn thân cao thấp bao phủ đi vào. Hơn nữa lực đạo bám vào cũng lớn đến không thể tưởng tượng, nếu bị quét trúng một chút, phỏng chừng tính mạng cũng đi tới cuối.Thời khắc này Áo Bổn buồn bực vạn phần, hắn chỉ biết lui lại, mà căn bản không dám mạo hiểm phóng ra. Đây không phải do hắn nhát gan sợ chiến, chỉ là nếu biết rõ không thể đả thương người chút nào, ai lại còn muốn mạo hiểm xuất thủ làm gì, nếu không hắn cũng không xứng xưng là tông sư.Dân chúng Hung Nô vây xem bên cạnh bội phục nhất chính là loại dũng sĩ dũng lực vô song như thế, nhìn thấy Tần Dũng truy đánh Áo Bổn, đều hoan hô vỗ tay, tràng diện cực kỳ náo nhiệt, chỉ tiếc Tần Dũng vốn nghe không hiểu tiếng Hung Nô, tự nhiên cũng không có phản ứng.Lại chạy một vòng, Áo Bổn than khóc một tiếng, nếu Đại Hán có người như vậy, vậy hôm nay kết quả luận võ không nói cũng biết. Hắn vốn là người quyết định, lúc này đã có định đoạt, cũng không hề do dự, huống chi nếu càng kéo dài, thì càng mất thể diện Khải Tát sứ đoàn mà thôi.Thân hình hắn đột nhiên tăng tốc, trong nháy mắt rời xa Tần Dũng, đứng lại trước lều trại phía tây của Khải Tát nhân, lớn tiếng kêu lên: " Dừng tay."Ai ngờ Tần Dũng không thèm lý tới, nhanh chân hơn chạy đến trước mặt hắn, đem một đồng sư tử xem như trường thương đâm tới hướng hắn. Áo Bổn giận dữ, nhưng lại không hề biện pháp, không thể làm gì khác hơn là thả người lui về phía sau, nhưng hắn lập tức phát hiện đồng sư tử trước mắt cũng không vì hắn lui về mà kéo ra khoảng cách, ngược lại càng nhanh chóng đến gần.Nguyên lai Tần Dũng thấy hắn thật vất vả mới chịu đứng lại, sợ hắn lại chạy trốn, vì vậy rất dứt khoát đem vật cầm trong tay trực tiếp vứt tới.Mắt thấy Áo Bổn sẽ bị đồng sư tử đánh trúng, nếu thật sự bị tạp trúng, cho dù hắn là cao thủ tuyệt đỉnh cấp tông sư, cũng chỉ đành ôm hận đương tường, trở thành vị tông sư đầu tiên bị cười chê vì bị vật nặng tạp thành bánh nướng.Hay cho Áo Bổn đại sư, chỉ thấy hai đồng tử của hắn đột nhiên thu nhỏ lại, công lực toàn thân vận chuyển, cổ của hắn có chút gấp khúc, giống như vừa có người níu vạt áo lôi ngược hắn về phía sau, lui ngược như quỷ mị, rốt cục trong lúc nghìn cân treo sợi tóc hắn đã né tránh một kích trí mạng đánh bất thình lình.Chợt nghe " đông" một tiếng vật nặng rơi xuống đất, lều trại Khải Tát nhân không cách nào thừa nhận trọng lực ngàn cân của đồng sư tử, ầm ầm sụp đổ. Mấy người bên trong không kịp né tránh, ngoại trừ mấy cao thủ nhìn thấy tình thế không ổn, nhanh chóng đào tẩu ra, những nô bộc khác đều bị đè ép bên dưới lều trại thật lớn.Nhất thời tiếng rên rỉ thảm thiết kêu lên ầm ĩ, biến cố như thế, làm cho những người vây xem cười vang.Tần Dũng không kể đến chết sống của bọn họ, hắn đi nhanh tới, nhặt đồng sư tử, phàm là vận khí không tốt, những người bị hắn đạp trúng chỉ biết kêu lên chói tai, đau không muốn sống, chỉ là lúc này vốn không có người nào dám tới cứu giúp, không thể làm gì khác hơn là mặc cho bọn hắn tự sinh tự diệt.Tần Dũng nhặt lên đồng sư tử, đang muốn truy kích, lại nghe phía sau có người nhẹ nhàng kêu một tiếng: " Trở về."" Dạ…" Tần Dũng cao giọng hồi đáp, nhấc đồng sư tử, thản nhiên xoay lưng đi về. Mọi người nhìn lại, thấy người gọi hắn về chính là thống lĩnh Hắc Kỳ quân Hứa Hải Phong vừa mới đại xuất danh tiếng bốn trận vừa rồi.Cầm hai đồng sư tử thật lớn, Tần Dũng đứng phía sau Hứa Hải Phong, hai người bọn họ trước sau mà đứng, hình thể chênh lệch thật lớn hình thành sự đối lập hoàn toàn, làm cho người ta dâng lên một loại cảm giác cực kỳ buồn cười. Chỉ là lúc này, cũng không ai dám khinh thường vị người Hán vóc người cũng không cao lớn, diện mạo cũng không chút tuấn tú này.Biểu hiện của hai người bọn họ hôm nay đã hoàn toàn áp đảo khí diễm cao trướng của Khải Tát nhân, mà ngay cả Hung Nô nhân cũng cảm nhận được sự uy hiếp cùng sợ hãi thật sâu.Dũng vũ của Hứa Hải Phong cùng Tần Dũng từ ngày hôm nay liền khởi, bắt đầu chân chính truyền khắp thiên hạ." Không biết Áo Bổn đại sư có gì chỉ giáo?" Hứa Hải Phong chắp tay hỏi.Áo Bổn xanh mặt, nửa giây sau mới nói từng chữ: " Chúng ta nhận thua."Tương Khổng Minh đem lời của hắn lớn tiếng phiên dịch thành tiếng Hung Nô, Hung Nô nhân tận mắt chứng kiến mấy tràng luận võ kinh tâm động phách hôm nay, trong lòng vô cùng hài lòng liền cao giọng hoan hô.Tuy tính cách Hung Nô nhân vũ dũng chiến đấu, nhưng lại trực tính, làm gì từng nhìn qua giác đấu đặc sắc như thế. Từ sau khi Hứa Hải Phong biểu diễn bộ Thái Cực kiếm pháp khoáng thế tuyệt học bắt đầu, toàn bộ tràng giác đấu liền chìm trong cục diện quỷ dị trước nay chưa từng có.Thần kiếm Bất Phá đại xuất danh tiếng, Áo Nhi Khoa Đặc khó hiểu mà bị mất mạng thật kỳ diệu.Vận tốt khó có thể tin, một kích cuối cùng của Ba Đức lại bị tẩu hỏa nhập ma, chết không nhắm mắt. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULLThảo nguyên chi lang Lợi Trí bị bại ngạc nhiên cổ quái, làm người ta không sao hiểu được.Rồi sau đó Tần Dũng ra trận, lực tạp Đạt Gia Tích làm thành một màn máu tanh làm cho người ta cả đời khó quên.Cho đến cuối cùng, Áo Bổn tông sư liều mạng chạy trốn, bị bắt nhận thua, lại càng đem hào khí đẩy lên cao triều.Đây cũng là việc đầu tiên từ trước tới nay, tuyệt đỉnh cao thủ cấp tông sư trước mặt công chúng lại lần đầu tiên chủ động nhận bại chịu thua, đối với người bình thường mà nói, có lẽ là không có gì bất đồng. Nhưng đối với những cao thủ cả đời đi theo việc đeo đuổi cực hạn võ đạo mà nói, sự rung động như vậy không phải chuyện đùa.Mục đích cuối cùng bọn họ khổ hạnh tu luyện vũ kỹ, chính là có ý mong muốn có một ngày, có thể trèo lên trên đỉnh võ đạo, đạt tới cảnh giới tông sư, ở trong mắt bọn họ, cao thủ cấp tông sư là một loại tồn tại đặc thù cao ngất không thể với tới. Cho nên khi Áo Bổn tông sư ở trước mặt mọi người nhận thua, những cao thủ đông đảo ở đây không khỏi từ trong lòng sinh ra một loại thương cảm vô cùng khó tả.Nghe được những lời này của Áo Bổn tông sư, khối đá nặng đè trong lòng Hứa Hải Phong mới thật sự phóng xuống. Trải qua vài trận tỷ thí, tuy thể chất hắn đặc thù, không có cảm thấy thể lực không đủ, nhưng cảm giác sợ hãi trong lòng cũng không hề giảm đi chút nào.Nếu không phải có Tương Khổng Minh đốc thúc, đem bộ công pháp kỳ dị - Diễn Kỹ, lại đạt tới cảnh giới đại thành, cơ hồ đã đạt tới bước tùy tâm sở dục, chỉ sợ hắn đã sớm đem sự sợ hãi trong nội tâm biểu hiện ra bên ngoài, làm gì còn giả vờ được hình tượng anh hùng như thế. Ở một khắc đi ra kết cục này, hắn đối với Tương Khổng Minh thật sự là vừa kính vừa hận.Đêm đó trở lại đình viện, đám người Tô Xuân Vĩ vì hắn ăn mừng, hắn có thể rõ ràng cảm giác được thái độ của bọn họ đối với mình chuyển biến lớn tới một trăm tám mươi độ. Loại kính nể phát ra từ nội tâm không cần diễn tả, biến hóa này cũng làm cho hắn cực kỳ vui mừng.Tạm biệt mọi người, trở lại phòng ngủ, chúng nữ tự nhiên đã sớm chờ đợi đã lâu. Hứa Hải Phong lưu luyến vui đùa, thừa cơ làm loạn, các nàng chỉ xấu hổ trách mắng cười trừ.Sau mấy ngày xa cách, Hứa Hải Phong rốt cục lại cùng Lâm Uyển Nhàn điên loan đảo phượng, một phen mây gió qua đi, Hứa Hải Phong thỏa mãn nằm bên trong hồ tắm đã được chuẩn bị thỏa đáng, tùy ý cho Uyển Linh đem từng gáo nước ấm xối từ trên đỉnh đầu xuống, mà Nhàn Linh thì giúp hắn xoa bóp bả vai cơ thể, mười ngón tay linh xảo mềm mại làm cho hắn được hưởng thụ vô cùng thoải mái.Sau một lúc lâu, Lâm Uyển Nhàn từ trong lồng ngực trần của hắn ngẩng đầu lên, giãn ra tay chân có chút mệt mỏi, ha ha cười nói: " Phu quân đại nhân chuẩn bị khi nào đem hai nha đầu này thu vào trong phòng?"Hứa Hải Phong ngẩn ra, ngẩng đầu vừa nhìn, Uyển Linh cùng Nhàn Linh tuy mặt đỏ tía tai, nhưng vẫn không ngưng động tác của mình, chỉ là Hứa Hải Phong có thể rõ ràng cảm giác được mười ngón tay ngọc trên vai đang nhẹ nhàng rung động.Hắn thật hài lòng nhìn kỹ Lâm Uyển Nhàn đang nằm trong lòng, cùng nàng quen biết lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nàng đáp ứng cùng tắm uyên ương với Hứa Hải Phong, càng thêm khó được chính là, phương thức tắm rửa hương diễm lại còn xuất phát từ lời đề nghị của nàng. Làm cho Hứa Hải Phong thân thiết cảm thấy thái độ nàng đối đãi với mình đã khác hẳn với dĩ vãng.Những thay đổi này hết thảy là bởi vì trận giác đấu hôm nay, chính là trận giác đấu này thay đổi hình tượng nhu nhược của hắn trong mắt mọi người, phảng phất hắn đột nhiên trở nên cao lớn, cũng bởi vậy chân chính thắng được phương tâm của chúng nữ.Sáng sớm ngày thứ hai, rời đi chốn ôn nhu, Hứa Hải Phong một mình một người đi bên trong đình viện, nhìn mặt trời mới thăng lên, hắn như có điều suy nghĩ." Chủ công cảm giác như thế nào?" Tương Khổng Minh xuất hiện ở sau lưng hắn, dò hỏi.Đối với cử động thần không biết quỷ không hay của người này, Hứa Hải Phong đã không còn cảm thấy lạ, lại tạm thời biết hắn có thần thông thuật đọc tâm, cũng không hề giấu diếm, cười khổ nói: " Quân sư một kế định càn khôn, chẳng lẽ còn không biết sao?"Tương Khổng Minh cười nói: " Như thế học sinh chúc mừng chủ công, chủ công uy chấn thiên hạ, dương thần uy của Đại Hán ta, có thể nói là anh hùng hào kiệt thiên hạ vô song."" Anh hùng? Chẳng lẽ anh hùng là đến như vậy sao?"" Đúng vậy, anh hùng chính là được tạo ra như thế."
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại