Thực Vật Chiến Sủng Của Ta
Chương 78: Thanh long hiện!
“Ngươi là người gây ra hỗn loạn thời gian một ngàn năm?"
Mặc Lam lạnh lùng nhìn vào hai người trước mặt, một thằng nhóc có diện mạo tầm ba bốn tuổi, cùng với một cô gái xinh đẹp tựa thiên thần giống hệt nữ nhân đang nằm ngủ trong tảng băng bên cạnh.
Lời nói của anh vậy mà làm cho Mole cùng với Alivia bất ngờ, sự thay đổi này vốn dĩ tác động đến tiềm thức của mỗi người, hầu như không có ai có thể nhận ra ngoại trừ người trong cuộc.
Mà Mặc Lam lại không hề giống một thành viên của tinh linh tộc rồi, vậy có nghĩa rằng hắn ta cùng giuộc với Trạch Dương?
Suy nghĩ này vừa hiện trong đầu, Mole liền trở nên vô cùng căm tức nắm chặt tay chuẩn bị chiến đấu, Alivia sắc mặc cũng không dễ coi chút nào.
“Ngươi là ai?"
Mole lạnh lùng nói, ngữ khí băng hàn cứ như muốn đông chết kẻ thù ở trước mặt, cơ mà điều đáng ngạc nhiên ở đây là người làm chủ chính là Mole chứ không phải Alivia.
Cảm thấy không ổn thỏa lắm, Mặc Lam suy nghĩ một chặp mới quyết định trả lời.
“Người tới từ thế giới khác, Mặc Lam"
Vừa nói vừa đưa tay chạm vào chuôi kiếm, hình ảnh một con rồng dần dần hiện lên đằng sau, sẵn sàng để tấn công bất cứ lúc nào.
Thanh long hiện hình, khí tức thần thánh bao phủ khắp nơi, nghe xong lời giới thiệu, nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt Alivia trầm xuống.
Quả nhiên… quả nhiên cũng giống với hắn ta…
Trạch Dương, ngươi còn muốn làm hại gia đình của ta tới khi nào, kể cả tên Mặc Lam này cũng không phải người tốt lành gì.
Đột ngột bước tới trước sự bất ngờ của Mole, Alivia nổi giận tấn công, như muốn trút hết mọi phẫn nộ ra ngoài.
Mặt đất xung quanh Vô tận giam cầm trở nên rung động dữ dội, những cây hoa hướng dương xinh đẹp nở rộ lên vươn tới ánh sáng trên trời cao.
Một khung cảnh kỳ diệu, nó quá mỹ lệ đến mức khiến lòng người tê liệt, nhưng lại ẩn chứa một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa.
“Chết đi!"
Alivia vung tay xuống, những đóa hướng dương nhắm ngay tới Mặc Lam bắn ra những cột sáng thánh quang tiêu diệt tà ác.
Coi như có là một Trọng sinh giả thì Mặc Lam cũng vô cùng ngạc nhiên với thứ sức mạnh này, một ma thú thông thường sẽ không làm được tới mức này, đẳng cấp của Alivia sợ rằng đã mơ hồ chạm tới cấp mười, nhưng tạm thời vẫn còn thật suy yếu…
Tại tầng sáu, bất cứ một tồn tại nào đều cần tập thể võ sư, pháp sư cùng triệu hồi sư hợp tác mới chém giết được ma thú cấp mười, vậy mà ở ngay đây….
“Mơ tưởng!"
Rút kiếm, chém!
Vô số ma pháp trận hiện lên tạo ra một lá chắn khổng lồ, đòn tấn công của Alivia thật sự rất mạnh, nhưng vẫn chưa đến mức khiến Mặc Lam trở nên bó tay.
Cả người bị đẩy lùi về sau, hai lòng bàn chân cà lên mặt đất để lại những vệt nứt thẳng tắp.
Tưởng như đã an toàn, nhưng đột nhiên nguy hiểm lại đánh ập tới, Mole bật người áp sát anh, một đấm tung ra tưởng như vô cùng yếu ớt, nhưng tiếng xé gió liền đối lập hoàn toàn.
Bị ăn trúng một đấm này đảm bảo không hay ho gì, mặc dù không hay ho lắm, nhưng Mặc Lam vẫn lùi lại một bước bỏ trốn.
“Muốn trốn? Đừng hòng!"
Nhìn thấy ý định của Mặc Lam, một cây cổ thụ từ phía sau mọc lên, Gian xảo cổ thụ là loài ma thú có trí tuệ cực cao, hơn nữa Mole cũng không nhỏ tuổi đúng như hình dạng của mình.
Cậu đạp lấy thân cây, quỷ dị đuổi tới một bên lưng của Mặc Lam, lại một đấm phóng ra, màu lục năng lực bao phủ toàn bộ quyền đầu.
KENGGGGGGGGGGGGGGG!!!!
Vội kéo thân kiếm ra đỡ đòn, lực xung chấn mạnh đến mức cả người Mặc Lam phải run rẩy, thành công né tránh nhưng biểu cảm lại chẳng tốt tý nào.
Trời ạ, một đấm tay không lại có thể đối đầu với lưỡi kiếm của anh, thật đúng là đáng sợ, đây chính là Long Vân Kiếm, Phụ ma cực phẩm trang bị, là vũ khí đứng đầu được làm bằng những nguyên liệu quý hiếm nhất, kể cả ma thạch cấp mười cũng được gắn vào.
Không hề hấn gì? Không đúng, hẳn là phải có, nếu hai người trước mặt này mạnh đến mức độ có thể không nhìn anh, vậy cũng chẳng cần dài dòng đến thế.
ẦM! ẦM!
Mole lại phóng lên, những cú đấm mãnh liệt liên tục đập vào lưỡi kiếm của Mặc Lam, mặc cho anh ta có làm điều gì, chỉ cần Mole ra đòn đủ ác độc, vậy thì Mặc Lam cần làm liền phải đỡ đòn.
Ngay khi sự tập trung nhất thời dồn vào Mole, đột nhiên dưới chân Mặc Lam cảm thấy khó chịu, như bị ai đó nắm lấy vậy.
Thực nhân thảo dây leo?
“Cái này… ngươi là Tiểu Mộc ư?"
Lại một lần nữa nhắc tới cái tên vừa xa lạ vừa thân thuộc, Alivia nhíu mày khó chịu, tại sao nhiều người cứ lần lượt nhận nhầm cô vậy.
Tiểu Mộc là ai, cô rõ ràng không hề biết, nhưng không hiểu sao bản thân lại cứ cảm giác như đã quên đi điều gì đó thật vô cùng quan trọng.
Để tránh đi những suy nghĩ kỳ lạ, cô liền vung tay thực hiện kế hoạch của mình, những đóa hoa hướng dương nhắm tới trước người Mặc Lam phóng đại chiêu.
Lần này có Mole kề bên khóa chặt cử động, muốn trốn cũng không thể trốn!!!
OÀNH!!!!!!!!!!!
Uy lực kinh khủng đem Mặc Lam thổi bay về sau, phá nát những bức tường cỗ kín được xây bằng gạch đá dày cộm, thậm chí còn ăn mòn và nuốt chửng chúng.
Trực diện nhận một đòn này tuyệt không thể sống, nhưng không hiểu sao cứ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Mặc Lam tuyệt đối sẽ không chết dễ đến thế, Mole cau mày nói
“Alivia, em lùi lại một chút đi, cẩn thận đấy"
“Ừm! Mole"
Gật đầu cẩn trọng, Alivia triệu hồi ra thật nhiều pháp trận xung quanh, những cây hoa hướng dương nhắm tới đống đổ nát bị khói mù che phủ.
Phóng người lao tới, Mole thăm dù tình hình thực hư thế nào, đột nhiên một cơn gió lướt lên, tiếng long ngâm bay cao tận chân trời.
Toàn bộ khu vực thánh địa đều nhận thấy điều này, Dương Ninh Ninh chật vật chiến đấu với con rối bị hệ thống điều khiển cũng mỉm cười.
“Cuối cùng cũng chịu đánh thật rồi sao??"
Con quái vật chuẩn bị thức tỉnh, khuôn mặt của Mặc Lam hiện lên hình xăm quỷ dị cứ như một con quái vật, tăng lên tính mỹ cảm và huyền bí của anh.
Khóe môi khô khốc liếm nhẹ một cái, cảm nhận tư vị từ máu của bản thân, đôi mắt hung quang chứa đầy khinh thường ánh sáng.
Phần bụng bị đập cho có chút tổn thương, nhưng ẩn ngay sau lớp áo là từng khối cơ nhục đầy hấp dẫn, đứng dậy chậm chạp lười biếng.
Không hiểu sao hình tượng này của Mặc Lam cho Mole cùng Alivia cảm thấy thật nguy hiểm, nhưng mà bọn họ cũng không tính chịu thua đâu.
“Giả thần giả quỷ!"
Đồng loạt tấn công, pháp thuật của Alivia cùng nắm đấm của Mole hợp sức với nhau bắn về phía Mặc Lam, lưỡi kiếm nhẹ vung cứ như đang nhảy múa trong không trung.
Đòn tấn công hợp sức của hai người bên Mole cứ như hư không tan biến, mọi âm thanh trở nên cách biệt với thế giới này.
Con rồng đằng sau lưng uốn lượn, Thanh Long hiện, cơ thể trở nên thực chất, cặp mắt hung dữ và hơi thở thị sát.
“Cút!"
Lời nói vừa dứt, Mole bị thổi văng ra sau với một cơ thể chi chít những vết chém, cơ thể khỏe mạnh của Gian xảo cổ thụ bị chặt phá đơn giản.
Sự cách biệt đến rất xa, quả nhiên người tới từ thế giới khác không ai bình thường, Alivia cắn răng chạy tới bên cạnh Mole, chết tiệt, là hắn bức cô vào đường cùng.
Mặc Lam lạnh lùng nhìn vào hai người trước mặt, một thằng nhóc có diện mạo tầm ba bốn tuổi, cùng với một cô gái xinh đẹp tựa thiên thần giống hệt nữ nhân đang nằm ngủ trong tảng băng bên cạnh.
Lời nói của anh vậy mà làm cho Mole cùng với Alivia bất ngờ, sự thay đổi này vốn dĩ tác động đến tiềm thức của mỗi người, hầu như không có ai có thể nhận ra ngoại trừ người trong cuộc.
Mà Mặc Lam lại không hề giống một thành viên của tinh linh tộc rồi, vậy có nghĩa rằng hắn ta cùng giuộc với Trạch Dương?
Suy nghĩ này vừa hiện trong đầu, Mole liền trở nên vô cùng căm tức nắm chặt tay chuẩn bị chiến đấu, Alivia sắc mặc cũng không dễ coi chút nào.
“Ngươi là ai?"
Mole lạnh lùng nói, ngữ khí băng hàn cứ như muốn đông chết kẻ thù ở trước mặt, cơ mà điều đáng ngạc nhiên ở đây là người làm chủ chính là Mole chứ không phải Alivia.
Cảm thấy không ổn thỏa lắm, Mặc Lam suy nghĩ một chặp mới quyết định trả lời.
“Người tới từ thế giới khác, Mặc Lam"
Vừa nói vừa đưa tay chạm vào chuôi kiếm, hình ảnh một con rồng dần dần hiện lên đằng sau, sẵn sàng để tấn công bất cứ lúc nào.
Thanh long hiện hình, khí tức thần thánh bao phủ khắp nơi, nghe xong lời giới thiệu, nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt Alivia trầm xuống.
Quả nhiên… quả nhiên cũng giống với hắn ta…
Trạch Dương, ngươi còn muốn làm hại gia đình của ta tới khi nào, kể cả tên Mặc Lam này cũng không phải người tốt lành gì.
Đột ngột bước tới trước sự bất ngờ của Mole, Alivia nổi giận tấn công, như muốn trút hết mọi phẫn nộ ra ngoài.
Mặt đất xung quanh Vô tận giam cầm trở nên rung động dữ dội, những cây hoa hướng dương xinh đẹp nở rộ lên vươn tới ánh sáng trên trời cao.
Một khung cảnh kỳ diệu, nó quá mỹ lệ đến mức khiến lòng người tê liệt, nhưng lại ẩn chứa một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa.
“Chết đi!"
Alivia vung tay xuống, những đóa hướng dương nhắm ngay tới Mặc Lam bắn ra những cột sáng thánh quang tiêu diệt tà ác.
Coi như có là một Trọng sinh giả thì Mặc Lam cũng vô cùng ngạc nhiên với thứ sức mạnh này, một ma thú thông thường sẽ không làm được tới mức này, đẳng cấp của Alivia sợ rằng đã mơ hồ chạm tới cấp mười, nhưng tạm thời vẫn còn thật suy yếu…
Tại tầng sáu, bất cứ một tồn tại nào đều cần tập thể võ sư, pháp sư cùng triệu hồi sư hợp tác mới chém giết được ma thú cấp mười, vậy mà ở ngay đây….
“Mơ tưởng!"
Rút kiếm, chém!
Vô số ma pháp trận hiện lên tạo ra một lá chắn khổng lồ, đòn tấn công của Alivia thật sự rất mạnh, nhưng vẫn chưa đến mức khiến Mặc Lam trở nên bó tay.
Cả người bị đẩy lùi về sau, hai lòng bàn chân cà lên mặt đất để lại những vệt nứt thẳng tắp.
Tưởng như đã an toàn, nhưng đột nhiên nguy hiểm lại đánh ập tới, Mole bật người áp sát anh, một đấm tung ra tưởng như vô cùng yếu ớt, nhưng tiếng xé gió liền đối lập hoàn toàn.
Bị ăn trúng một đấm này đảm bảo không hay ho gì, mặc dù không hay ho lắm, nhưng Mặc Lam vẫn lùi lại một bước bỏ trốn.
“Muốn trốn? Đừng hòng!"
Nhìn thấy ý định của Mặc Lam, một cây cổ thụ từ phía sau mọc lên, Gian xảo cổ thụ là loài ma thú có trí tuệ cực cao, hơn nữa Mole cũng không nhỏ tuổi đúng như hình dạng của mình.
Cậu đạp lấy thân cây, quỷ dị đuổi tới một bên lưng của Mặc Lam, lại một đấm phóng ra, màu lục năng lực bao phủ toàn bộ quyền đầu.
KENGGGGGGGGGGGGGGG!!!!
Vội kéo thân kiếm ra đỡ đòn, lực xung chấn mạnh đến mức cả người Mặc Lam phải run rẩy, thành công né tránh nhưng biểu cảm lại chẳng tốt tý nào.
Trời ạ, một đấm tay không lại có thể đối đầu với lưỡi kiếm của anh, thật đúng là đáng sợ, đây chính là Long Vân Kiếm, Phụ ma cực phẩm trang bị, là vũ khí đứng đầu được làm bằng những nguyên liệu quý hiếm nhất, kể cả ma thạch cấp mười cũng được gắn vào.
Không hề hấn gì? Không đúng, hẳn là phải có, nếu hai người trước mặt này mạnh đến mức độ có thể không nhìn anh, vậy cũng chẳng cần dài dòng đến thế.
ẦM! ẦM!
Mole lại phóng lên, những cú đấm mãnh liệt liên tục đập vào lưỡi kiếm của Mặc Lam, mặc cho anh ta có làm điều gì, chỉ cần Mole ra đòn đủ ác độc, vậy thì Mặc Lam cần làm liền phải đỡ đòn.
Ngay khi sự tập trung nhất thời dồn vào Mole, đột nhiên dưới chân Mặc Lam cảm thấy khó chịu, như bị ai đó nắm lấy vậy.
Thực nhân thảo dây leo?
“Cái này… ngươi là Tiểu Mộc ư?"
Lại một lần nữa nhắc tới cái tên vừa xa lạ vừa thân thuộc, Alivia nhíu mày khó chịu, tại sao nhiều người cứ lần lượt nhận nhầm cô vậy.
Tiểu Mộc là ai, cô rõ ràng không hề biết, nhưng không hiểu sao bản thân lại cứ cảm giác như đã quên đi điều gì đó thật vô cùng quan trọng.
Để tránh đi những suy nghĩ kỳ lạ, cô liền vung tay thực hiện kế hoạch của mình, những đóa hoa hướng dương nhắm tới trước người Mặc Lam phóng đại chiêu.
Lần này có Mole kề bên khóa chặt cử động, muốn trốn cũng không thể trốn!!!
OÀNH!!!!!!!!!!!
Uy lực kinh khủng đem Mặc Lam thổi bay về sau, phá nát những bức tường cỗ kín được xây bằng gạch đá dày cộm, thậm chí còn ăn mòn và nuốt chửng chúng.
Trực diện nhận một đòn này tuyệt không thể sống, nhưng không hiểu sao cứ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Mặc Lam tuyệt đối sẽ không chết dễ đến thế, Mole cau mày nói
“Alivia, em lùi lại một chút đi, cẩn thận đấy"
“Ừm! Mole"
Gật đầu cẩn trọng, Alivia triệu hồi ra thật nhiều pháp trận xung quanh, những cây hoa hướng dương nhắm tới đống đổ nát bị khói mù che phủ.
Phóng người lao tới, Mole thăm dù tình hình thực hư thế nào, đột nhiên một cơn gió lướt lên, tiếng long ngâm bay cao tận chân trời.
Toàn bộ khu vực thánh địa đều nhận thấy điều này, Dương Ninh Ninh chật vật chiến đấu với con rối bị hệ thống điều khiển cũng mỉm cười.
“Cuối cùng cũng chịu đánh thật rồi sao??"
Con quái vật chuẩn bị thức tỉnh, khuôn mặt của Mặc Lam hiện lên hình xăm quỷ dị cứ như một con quái vật, tăng lên tính mỹ cảm và huyền bí của anh.
Khóe môi khô khốc liếm nhẹ một cái, cảm nhận tư vị từ máu của bản thân, đôi mắt hung quang chứa đầy khinh thường ánh sáng.
Phần bụng bị đập cho có chút tổn thương, nhưng ẩn ngay sau lớp áo là từng khối cơ nhục đầy hấp dẫn, đứng dậy chậm chạp lười biếng.
Không hiểu sao hình tượng này của Mặc Lam cho Mole cùng Alivia cảm thấy thật nguy hiểm, nhưng mà bọn họ cũng không tính chịu thua đâu.
“Giả thần giả quỷ!"
Đồng loạt tấn công, pháp thuật của Alivia cùng nắm đấm của Mole hợp sức với nhau bắn về phía Mặc Lam, lưỡi kiếm nhẹ vung cứ như đang nhảy múa trong không trung.
Đòn tấn công hợp sức của hai người bên Mole cứ như hư không tan biến, mọi âm thanh trở nên cách biệt với thế giới này.
Con rồng đằng sau lưng uốn lượn, Thanh Long hiện, cơ thể trở nên thực chất, cặp mắt hung dữ và hơi thở thị sát.
“Cút!"
Lời nói vừa dứt, Mole bị thổi văng ra sau với một cơ thể chi chít những vết chém, cơ thể khỏe mạnh của Gian xảo cổ thụ bị chặt phá đơn giản.
Sự cách biệt đến rất xa, quả nhiên người tới từ thế giới khác không ai bình thường, Alivia cắn răng chạy tới bên cạnh Mole, chết tiệt, là hắn bức cô vào đường cùng.
Tác giả :
Em Gái Hàng Xóm